* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Rượt Đuổi với Tuổi Thơ Full Chap

minh lắm.
Ngồi xem mấy đội kia đang chạy trên sân với những màn trình diễn ngán ngẩm, mấy thằng đó thấy con gái là diễn, chán gì đâu, trình độ thì chẳng bằng ai mà thích cứ ta đây. Tôi ngồi đấy lắc lư với từng ngụm nước 7 up mát lạnh giống một thằng khùng, đợi một tý có mấy thằng bạn cô hồn đến nên có người trò chuyện.
Quay qua quay lại thì cũng đến giờ linh thiên rồi, 14 giờ 23 phút, chủ nhật, ngày 9 tháng 10…
- Cố lên nhé mấy em.
- Dạ- Chúng tôi đang khởi động.
Trên gương mặt những thằng con trai có những quyết tâm cao độ khi trận ra quân đã gặp ngay một đối thủ đã được huấn luyện từ những năm trước đó là 11A11, tôi có một chút gì đó gọi là vui sợ khi nghe thầy nói úp úp mở mở đội ra gặp đầu tiên là 11. Sợ ngay lớp của hai ông anh thì chắc chắn bị loại ngay vòng bảng. Chúng tôi nhìn sơ qua đối thủ bên kia là thấy ngay họ có trình độ với những phần khởi động thật kĩ và những thành viên lớp 10A3 đã đến đông đủ không thiếu ai, trên phần sân giành cho khán giả cũng rất nhiều người, một không khí cỏ vẻ hơn hẳn trận khai mạc đội nữ (do tôi là đã thắng trong cuộc thi rung chuông vàng nên đội nam và nữ của lớp được chọn làm trận khai mạc dù không phải nằm ở bảng thi đấu hạt giống A).
- Cốlên nhé mấy tụi bây.
- Thua tao thiến.
- Đệch đông thế này tao run chân.
- Cho nó vài lít rượu.
- Chiến thuật cũ nhé.
- Ok,chú.
- …
Sau màn đọc diễn văn bất đầu trận đấu thì lần lượt là hai đội bước sân, làm giống một giải đấu thuộc hệ chính quy, tôi mang băng đội trưởng, người cầm đầu lớp 10A3,đâu đó cũng có những áp lực cụ thể đặt trên đôi vai mình. Vừa là người truyền cảm hứng đá bóng cho cả đội, vừa là người tạo nên niềm tin vững chắc, và cũng kiêm luôn cái nhiệm vụ ghi bàn. Thật là một trách nhiệm đầy to lớn đặt trên đôi vai của tôi.
Quen thuộc với màn chọn mặt đồng tiền, tôi chọn úp vì số mình luôn đen nhưng lần này không đen, thủ tục đã xong, cả hai đội tiến tới phần sân của mình và đội phát bóng trước là lớp 10A3 đang mặc áo pháo thủ.
- Vâng,thưa các bạn, giải đấu năm nay quy tụ rất nhiều gương mặt đầy nổi tiếng. Hứa hẹn một giải đấu mang tính chất quy mô lớn. Trận đấu đầu tiên sắp được bắt đầu, giữa lớp 10A3 đang mặc áo Arsenal và 11A11 đang mặc áo của đội MU. Chúng tôi đã thấy gương mặt đầy quen thuộc Nguyễn Minh Tâm mang trên mình băng đội trưởng của10A3, liệu rằng 10A3 có thành công ở giải đấu này như những hội thao lần trước không? – Tiếng bình luận của thầy Hậu mang tính chất dí dỏm.
Và khán đài.
- 10A3cố lên… – Hình như lượng người cỗ vũ chia đều cho hai đội.
Những đứa lớp tôi cũng làm những băng gôn trong ngộ nghĩnh để cỗ vũ cho chàng trai ấy, trước khi bắt đầu trận đấu tôi thấy được nụ cười đầy xinh đẹp của Bạch Mai dành cho mình, một nụ cười đầy hiền hòa, tôi cũng nở một nụ cười nhẹ rồi quay lại với đội.
Vẫncòn đâu đó những ánh nắng chói mắt, mộttình thế bất lợi dành cho đội tôi, khi người trấn giữ khung thành đang hứng lấy ánh nắng chói mắt, một điều cũng làm cho tôi đầy ái ngại và lo lắng về trình độ của thằng Hùng.
- Đang đứng trước bóng là cầu thủ mặc áo số 12 (tôi đấy vì nhường số 9 lại cho thằng Tùng mẹ rồi) và cầu thủ số 9.
Và…
- Hoét- Tiếng còi khai cuộc vang lên.
Người đang cầm bóng là tôi, nhanh chóng đảo người chạy qua cánh trái những cầu thủbên kia cũng từ từ áp sát tạo nên một hàng rào đầy vững chắc, nhìn sơ qua tôi đoán họ đang chơi theo kiểu chậm mà chắc chiến thuật phòng ngự phản công thì có một tiền đạo không chơi cao lắm.
Trước khi trận đấu bắt đầu đội tôi đã quyết định với nhau là thực hiện chiến thuật tấn công phối hợp những trạm ngắn cho chắc ăn. Do đó tôi không có thời gian để trình diễn vì mình là đội trưởng người dẫn dắt lối chơi cho cả đội. Có được bóng đảo qua một người tôi nhanh chóng chuyến bóng nhẹ cho thằng Tùng đang chạy kế bên mình.
Nó cũng nhanh chóng chuyền bóng qua cánh phải cho thằng Dương, tôi thấy thế nên đổi cánh với thằng Tùng, tức là chạy vào giữa hàng phòng ngự của đối phương,để thu hút sự chú ý quan tâm. Lũ lượt cả hai đội đã tập trung về phần sân lớp 11A11 để tham gia phòng ngự và tấn công.
Không khí trên sân lúc này trở nên hồi hợp hơn bao giờ hết, chỉ những phút thi đấu đầu tiên đã hồi hợp đến như thế thì dự rằng trận đấu này còn hơn buổi sáng…Bóng đang trong chân thằng Tùng, hàng phòng ngự lúc này đang dày đặc, tôi thấy thằng Dương nháy mắt cho nó và rồi hai thằng tôi lần lượt chạy đổi vị trí với nhau và đưa tay lên.
- Ếchú Tùng.
- Tao nè mầy
Đó là chiến thuật đánh đầu chạy chỗ và rồi…
- Víu- Một cú sút do thằng Tùng tung ra đủ lực bổng đi vào khung thành.
Cầu thủ đội bạn hơi bất ngờ với tình huống vừa rồi nhưng cú sút của một cầu thủ không chuyên nghiệp thì cơ hội đi vào khung thành rất ít, chúng tôi là thế dù cho tập luyện rất nhiều. Trong tình huống này có phần đi vượt thanh xà ngang.
- Tiếc quá.
- Sút thế cũng sút.
- Hai thằng kia khùng đưa tay làm gì thế
- … – Tiếng bàn tán xôn xao.
Đội tôi nhanh chóng chạy về phần sân của mình để tham gia phòng ngự với những tình huống tấn công nhanh, công nhận một tuần qua tập sức bền cho bọn này không sai, nó chạy như ngựa bà, hơn cả tôi ấy chứ chẳng đùa.
Bóng được phát bổng lên, thằng Đức tận dụng chiều cao sẵn có phóng lên giành bóng trên không và tất nhiên thành công vì không ai giành cả, có được bóng chúng tôi phối hợp với nhau những pha ngắn một trạm nhưng rất tiếc đường đến khung thành đối phương còn rất xa…
Một tình huống ở sân bị mất bóng, tôi thì do chạy lên tưởng bóng đến chân nhưng nào ngờ, đội bạn đã cho hai tiền đạo chạy theo bóng, những pha đường chuyền cũng đầy sắc nét được đội 11A11 thực hiện.
Lần lượt đội hình bị kéo giãn ra nhưng không đến mức phải nói là mỏng do tôi đang

đứng cao nhất, thằng Tùng cũng lui về phòng ngự. Thằng Anh chạy vào án ngữ thì trái bóng đã được chọc khe vào trung tâm, một đường chọc khe tuyệt đẹp và rồi…
- Xoạt.
- Hây
- Víu…
Chap 78:
Thằng Chung đã có phản xạ sẵn cộng thêm với tuyệt chiêu xoạt bóng tôi chỉ cho thì nó thấy nguy cấp nên sử dụng nhưng cụ tổ nó thằng tiền đạo kia có nghề và kết quả anh đó chỉnh bóng sang một bên rồi phóng nhẹ người lên…
- Hoét – Tiếng còi của trọng tài vang lên.
- ÔI CÁI ĐỆCH – Tôi vỗ trán.
- Vâng, đã có đội mở tỷ số đó chính là 11A11, với bài thắng khá đẹp mắt. Tỉ số 1- 0 nghiêng về MU – Tiếng nói của thầy Hậu liên tiếp vang lên.
Và trên khán đài.
- 10A3 dập đài rồi.
- Cú bay lên rớt xuống đẹp đấy.
- Hay quá.
- Dự là 10A3 thua đậm.
- …
Mấy thằng chúng tôi nhìn nhau đầy lo sợ và có một chút hoảng người vì chưa gì đã được đối phương bất bài, tình hình sẽ nguy cấp khi gặp một đối thủ khó chơi. Chỉ trong 15 phút của hiệp một tỷ số đã được mở, muốn sang bằng thì sẽ trở thành một chuyện cực kì khó khăn khi đối phương đã dùng phương pháp phòng ngự số lượng đông.
Tôi trấn an mấy thằng bạn của mình, nhìn ra sân thấy những nụ cười nhẹ đầy xinh đẹp đang hướng vào đây của những bông hồng, đâu đó trên nụ cười xinh đẹp ấy cũng có một chút gọi là lo lắng. Tôi thì thường xuyên thị đối phương dẫn trước và có những áp lực như thế này thành ra quen thuộc lắm rồi, không run sợ nữa, chỉ biết rằng cố gắng làm hết sức mình để biến điều không thể thành có thể.
Có được bóng tôi vẫn dẫn dắt đội mình theo phương án tấn công một trạm, với những đường chuyền ngắn nhằm kéo giãn đến mức có thể để cho những cầu thủ gồm Tùng, Dương sử dụng những cú sút nguy hiểm khi có khoảng trống.
- Qua đây – Tôi đưa tay lên.
- Tao nữa – thằng Kiệt tham gia tấn công.
Thế là hàng tiền vệ đã có ba cầu thủ tham gia, tức là 4 người đang ở bên phần sân đội bạn, một mật độ có thể nói để xuất hiện những điều rủi ro nếu không gây nguy hiểm.
- Víu – Một cú sút nữa được thằng Tùng thực hiện
Và kết quả…
- ồh
- toàn bắn chim
- Mẹ, thế cũng sút.
- …
- Mầy…hộc…đừng sút nữa…hộc…phối hợp đi – Tôi nhắc nhở nó.
- Mẹ, thử vài phát mà.
Tôi không còn hơi sức để cự cãi với nó nên ra hiệu thời gian, nó cũng biết điều đó, đang bị dẫn bàn thắng thì không thể nào có tâm trạng để thử nghiệm những cú sút.
Nhanh chóng lấy được bóng, phần lớn đội tôi có nhiều tỷ lệ giữ bóng hơn và sút bóng về khung thành nhưng tất cả đều bất lực, chẳng hiểu tại sao. Những ánh nắng đầy gay gắt cũng dịu đi bởi đã vào chiều, hiệp một thi đấu chỉ tính bằng những giây cuối cùng, đến đây thì tôi rất mệt vì hình như mình là cầu thủ chạy nhiều nhất, từ đầu khung thành bên đây đến xà ngang bên kia, mệt phải nói, lúc 15h còn những ánh nắng nên cướp đi một lượng nước trong người tôi. Khát đau cả cuống họng, cũng lười chạy nữa, đợi cho hiệp một kết thúc vì biết rằng tỉ số 1- 0 an bài ở hiệp một.Và rồi…
- Hoét – Tiếng còi vang lên.
- Thôi xong rồi,thua mẹ rồi – thằng Đức chán nãn.
- Má, chẳng thể nào chọc phá hàng hậu vệ được. – thằng Tùng bực bội.
- Nó bố trí hậu vệ cứng quá bây ơi. – thằng Dương cũng giống tôi.
- Sao giờ – thằng Chung nhìn tôi hỏi.
- Uống nước,…hộc…nghỉ mệt rồi tính – Tôi đưa ra phương án hữu hiệu nhất.
Cuộc đời nó sướng làm sao ấy, khi giúp một ai đó thì người ta sẽ báo đáp và lúc sáng tôi lấy nước cho Bạch Yến thì bây giờ em lại đem nước đến cho tôi.
- Hihi, uống đi cậu – Em mặc một chiếc váy màu hồng kèm theo chiếc áo sơ mi, trong phong cách rất lạ.
- Hihi, cảm ơn- tôi cố gắng cười.
Vẫn như mọi khi ngồi thẳng xuống đường biên, em thì nói là đi đâu cũng có một tý gì đó thiếu thốn trong người, những lần gần đây, giải lao hiệp một thì tôi ngồi trên đường biên lập tức có một người con gái xinh đẹp thuần khiết ngồi kế bên trò truyện cùng giọng nói ngọt ngào, lập tức những mệt mỏi vơi đi và tự bản thân biết làm gì trong thời gian đến. Lần này em đi đâu đấy, nhìn khuôn mặt cũng không muốn đi lắm, nhưng biết sao bây giờ, cuộc đời nó luôn như thế, tôi nhìn theo dáng người mảnh mai có một chút gì đó mong manh lắm.
- Hầy, làm gì ưu tư thế – Một giọng nói không kém phần quyến rũ chết người.
Tôi xoay người lại dù biết rằng có một người con gái đang ngồi cạnh mình, không ai khác chính là Bạch Mai, giọng nói ba người con gái ấy hình như đã thắm vào xương tỷ của tôi rồi, làm sao mà phôi phai hay quên đi cho bằng được.
- Hihi, bất ngờ nhỉ – Tôi giả nai.
- Có gì bất ngờ à – Em xoay đầu lại.
- Đùa ấy mà.
- Lè – Em lè lưỡi trêu tôi.
- Cắt bây giờ.
- Dám hông?
- Dám sao hông?
- Cắt rồi thì bắt đền đấy, ăn không được đâu – Em nũng nịu.
- Hihi, để tớ đút cho ăn.
- Hứ, ai thèm
- …
Mỗi lần ngồi cạnh em hoặc 3 người con gái ấy, ai cũng tạo cho tôi một cảm giác dễ chịu đầy thoải mái xua tan đi những sự lo lắng buồn bã trong người, nhất là người con gái ấy Bạch Yến. Bạch Mai cũng mang một vẻ đẹp thuần khiết nhưng đầy bí ẩn, em tươi tắn năng động hơn nhiều, có lẻ tập hợp của Như và Bạch Yến dù không thua kém gì mấy. Trong bảng xếp hạng người đẹp đến bây giờ không biết vị trí như thế nào, ai cũng xinh đẹp hết, chẳng biết làm sao.
- Hihi, cố lên nhé.
- Ừa, họ đá cũng hay quá.
- Cậu còn hay hơn nữa kia. – Em khen tôi.
- Hihi – Tôi lại nở lỗ mũi lên một tấc.
Trọng tài đã kêu hai đội vào sân, đến đây cuộc nói chuyện giữa tôi và em phải kết thúc…
- Hihi, vào sân nhé.
- Ừa, cố lên nhé – Em làn tóc xuông mượt.
Tôi bước vào sân với tinh thần cao nhất, mấy đứa bạn thì cũng thế, tỉ số 1- 0 có thể biến điều không thể thành có thể, trong bóng đá chẳng nói trước được điều gì cả, luôn tạo cho người ta một bất ngờ vì bóng đá luôn có những giờ phút thăng hoa đầy ngẫu hứng với những bàn thắng không ai tưởng tượng được dù cho cầu thủ đó không chuyên nghiệp.
- hoét – tiếng còi vang lên.
Đội bạn được giao bóng, những tiền đạo phối hợp chậm rãi với nhau, tôi biết họ đang câu giờ vì rằng cũng biết đối thủ của mình không dễ chơi cho lắm nếu để tỉ số được cân bằng. Tôi với thằng Sang lao vào giành bóng, cầu thủ đó hơi lúng túng trong tình huống xử lí bóng nên bị bắt bài nhanh chóng. Có được bóng Sang chuyền sang cho tôi, đẩy hết tốc lực để tạo nên một sức bức phá trong thấy dù rằng phần lớn cầu thủ đội bạn đang ở bên phần sân của mình.
Tôi nhanh chóng xâm nhập vào phần sân của MU, những màu áo đỏ gồm tiền vệ và tiền đạo đua tốc độ với tôi, khỏi phải nói cái khâu này chưa biết ai lợi hại hơn ai, chạy cũng thấy đôi chân mình có một chút mỏi nên không hành hạ nó nữa, bắt đầu quan sát bên cạnh thấy cầu thủ đang nhìn qua. Tôi lợi dụng cái tình huống ấy nên đệm nhẹ bóng và không tác dụng một lực nào vào cả, sử dụng gót đôi bàn châm tạo nên một cái “phanh “. Tất nhiên cầu thủ đó bất ngờ quá chạy theo đà luôn còn tôi đã ổn định được vị trí vào bóng đã trong chân, cầu thủ đội bạn nhanh chóng cho hai hậu vệ chạy đến áp sát ngay. Tôi quan sát nhanh về cánh đối diện thì thấy thằng Tùng đã đứng khoanh tay đợi bóng với một cự ly có thể sút bất cứ lúc nào,thấy cơ hội đã đến nên…
- Víu – Một đường chuyền với lực nhẹ nhưng bổng đi cao.
- …
Bóng đi chệch một tý địa chỉ nhưng thằng Tùng cố gắng bắt lấy bóng, nhanh chóng nó xoay người lại thực hiện một cú sút đầu tiên của hiệp thi đấu thứ hai…
- Víu.
- …
- …
- Binh – Bóng đi vào thanh xà ngang, lúc đó tôi khụy chân xuống vì tiếc.
- …
- …
- Xoạt.
- …
- …
- Hoét – Tiếng còi vang lên

- Bốp
- Ố yeah.
- Hay quá.
- Haha, tao nghĩ đội này đen.
- Đáng đồng tiền bát gạo.
- …
Tôi ngước mặt lên nhìn thì thấy trái bóng nằm gọn trong lưới với sự bất lực sau cú nhảy của thủ môn, còn thằng Dương thì nằm xảy dài trên sân, với một khoảng cách không xa, theo tôi đoán đó chính là một cú sút bóng bồi.
- Hế hế, vào rồi kìa chú – Thằng Tùng với đám kia chạy đến thằng đội trưởng.
- HAHA – Tôi cười thật lớn vì quá vui mừng.
Chúng tôi nắm tay nhau lại, tạo thành một vòng tròn mà nhảy vì quá vui mừng, không thể nào tưởng tượng được, công sức từ đầu trận đấu đến giờ, biết bao nhiêu công sức cuối cùng cũng được đền đáp, đúng là trong bóng đá luôn có những sự bất ngờ.
Ông trời cũng mất đi những ánh nắng gay gắt nhường chỗ cho ánh hoàng hôn, những cơn gió thổi mạnh đến làm cho mát cả người, tôi chợt thấy nhẹ nhõm hơn dù biết rằng một kết quả hòa chưa xứng đáng lắm, trong sân thầy Khánh cũng nở trên đôi môi một nụ cười mãn nguyện và mấy người con gái cũng vui mừng. Phải nói vui hết sức.
- Cứ thế mà làm – thằng Dương vỗ vai tôi.
Trận đấu tiếp tục bắt đầu
- Hoét – Một lần nữa tiếng còi vang lên.
Đội bạn có trong chân trái bóng lập tức các tiền đạo thực hiện những đường chuyền chuẩn xác nhưng lần này hậu vệ của chúng tôi cũng không để mắc sai lầm thêm lần nào cũng, cứ từ từ không chạy theo bóng, chủ yếu áp sát không để cho đối phương có cơ hội, tôi thấy vui mừng vì điều đó, có lẻ quãng thời gian còn lại cực kì khó khăn.
Thật như vậy,các cầu thủ đội bạn cũng thực hiện những sở trường của mình ra, bên chúng tôi tung ra sức lực trừ cú sút huyền hoại chưa được sử dụng đến, tôi quên mất đi.Những cú sút, những pha biểu diễn điệu nghệ của qua cầu thủ được tung ra nhưng có lẽ đây là cuộc chiến giữa các tuyến chứ không phải một, nếu tiền đạo bên này chơi tốt đến nhiêu thì hậu vệ lại càng xuất sắc hơn thế, không biết có phải chúng tôi là dân thiếu chuyên nghiệp nên thấy thế không nữa. Bây giờ mới biết đá với những người biết chơi bóng thực thục, đá từ nhỏ như mình thì một bàn thắng hay một cơ hội trao cho bản thân rất ít khi xảy ra.
Đó là bài học tôi rút ra được từ trận đấu đầu tiên này, cần nhiều hơn sự tập luyện và cố gắng để bước tiếp vào vòng trong. Trở lại với trận đấu, hai đội vẫn tiếp tục ăn miếng trả miếng, bầu trời cũng trôi về những ánh sáng cuối cùng của một ngày, những người xem trận đấu cũng thấy hồi hợp với những pha hãm thành, còn các cầu thủ đang mệt mỏi vì chạy gần hết quảng thời gian. Tôi không ngoại lệ nhưng sức lực giành để bức phá thì còn, tôi luôn chú trọng vào những giây cuối cùng lúc đó người ta sẽ buông xuôi vì luôn nghĩ rằng tất cả được an bài, không tôi không cho chuyện đó xảy ra.
Vào những phút cuối cùng, huấn luyện viên Khánh đã đành chấp nhận với tỉ số nên không còn đứng ở đường biên ngang chỉ đạo mà vào trong ngồi xuống, chúng tôi trên sân đang chống chọi với một cuộc tấn công.
Thằng Chung đã có được bóng nó chuyền cho tôi (vì lúc đó chạy về phòng thủ), nhanh chóng chuyền lần lượt qua các trạm để lên tuyến trên, thằng Dương đã có được bóng. Tôi nháy mắt với thằng Tùng, nó đã hiểu ý nên chạy lên cùng. Ba đứa tôi gồm Dương, Tùng, đang chạy lên với tốc độ cực nhanh liên kết với nhau, những pha đường chuyền bóng ngắn đầy chuẩn xác được thực hiện, chẳng mấy chốc bóng trong chân tôi và ở phía cánh trái.
Một quyết định táo bạo được đưa ra vào những phút cuối cùng,…
- Nếu cứ thế này sẽ hòa mất, thôi thì làm liều vậy, một 3 hai thì một điểm, chẳng mất mát gì. – Tôi đưa ra quyết định
Nhìn sơ qua thì các hậu vệ và tiền vệ đã kịp bộc lót cho nhau để không lộ khoảng trống, dù biết rằng điều đó không thể nào xảy ra trên sân thi đấu lúc này vì hàng hậu vệ đã có kinh nghiệm nhưng tôi vẫn là một thằng cứng đầu. Thích mạo hiểm
Nhanh chóng đảo người từ cánh trái chạy thẳng vào trung tâm, nơi mà có rất đông sắc màu đỏ. Hai cầu thủ nhanh chóng áp sát, tôi thấy họ chạy khít vào nhau chắc không để lộ khoảng giữa để một con chuột chạy qua, nhưng đó là một lợi thế, tôi đợi cho khoảng cách cần thiết và nó…Cũng đã đến, hai người đó gần áp sát tôi nhanh chóng thực hiện một cú đảo bóng nghiêng trọng tâm người sang bên trái rồi bất ngờ tăng hết tốc độ lên, thế là sau cái cố gắng ấy hai hậu vệ đành ngậm ngùi quay lưng nhìn người ấy dẫn bóng.
- Hay quá.
- Kì tích đấy.
- Dự rằng sẽ có một cú sút.
- Hay quá.
- … – Những tiếng ở khán đài vang lên.
Tôi sắp tiếp cận được vòng cầm địa khu vực nguy hiểm, lập tức có những hậu vệ, tiền vệ, tiền đạo gì đấy chạy đến giành bóng nhưng bị cho một phát xỏ kim đầy bất ngờ, bất ngờ với tất cả mọi người, nhanh chóng đưa ánh mắt nhìn thì thấy lúc này thằng Tùng đã sẵn sàng tư...

<< 1 ... 49 50 51 52 53 ... 100 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status