* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Bị Ép Đi Xem Mặt Gái Full

Thấy mấy chị đi nên mình cũng đành chở em nó đi.
M: tí anh ko chở về mặc kệ nha.
P: hè, ko thì em bắt taxi.
M: ừ, nhớ đó.
đi đường thỉnh thoảng mình tăng ga rồi lại phanh gấp. làm nó cũng ức chế, cơ mà nó lại được đà ôm mình. Mỗi lần nó ôm thì khá là chặt. Kiểu này thì ko xong với em nó rồi. Còn cười khì khì nữa chứ, má nó.
Đến nơi, kêu bia ra, em nó cũng kêu nước ngọt nhưng mấy chị kia không cho, bắt tất cả phải uống bia. Và tất nhiên em nó phải nghe theo. Ban đầu thì các bà uống còn tỉnh còn ăn nói giữ ý, chứ sau uống phê rồi thì đủ thứ chuyện.
“thằng T ngon thế này, tao mà chưa chồng thì tao cũng cưa luôn, tuyển phi công.haha”
“ko tuyển được thì 1 lần với nó cũng sướng rồi.hahaha” má ơi, con gái uống vào còn kinh khủng hơn con trai. Nói gì cũng nói được. Khi đo chắc chỉ mỗi mình thấy ngại. Chứ mấy bà kia thì phê hết rồi
Em nó cũng phê hết độ rồi. nghe có vẻ sắp nôn.
Mình đang nâng ly với sếp thì em nó đẩy ghế chạy vào nhà vệ sinh, nhưng đươcj tầm 5m thì nôn luôn bên bờ cỏ. Khổ, uống ko đc mà cứ ham. Mình lại xem em nó thế nào. Ngồi cạnh nhìn chứ e nó có biết gì đâu, cứ thế ăn bao nhiêu cho ra bấy nhiêu.
M: vào nhà vệ sinh rửa mặt đi.
Em nó dơ mặt lên, cười rồi gật gật, giống điên lắm.
Mình dìu em nó vào nhà vệ sinh rửa mặt. Vừa hất nước rửa mặt xong thì em nó nhìn mình rồi khóc. Mình nghĩ chắc do say
M: sao khóc, hay chưa. Thôi ra khỏi mọi người chờ.
P: ko, em yêu anh.. Vừa ôm lấy mình vừa nói
Khổ, mình nghĩ chắc do em nó say nên mới nói thế.
M: ừ ừ, thôi e say rồi, ra ngồi tí rồi về.
P: em ko say, say đâu mà say, uống tiếp, đến say thì thôi. – người liêu xiêu. Rồi lại ôm mình và điệp khúc “em yêu anh” mình mặc kệ, đưa em ra ngoài bàn. Vưà đi vừa lẩm bẩm “em ko say, e yêu anh”. Làm mọi người xung quanh cứ nhìn mình, ngại.
Ra đến bàn thì em nó xiêu hẳn vào vai mình, nhưng khi thấy mấy bà chị cầm cốc lên thì em nó cũng cầm và “zô……” chuyên nghiệp chán.
Thấy em nó như thế sếp bảo mình đưa em nó về. Sếp đưa địa chỉ cho mình luôn.
Mình kêu taxi đưa em nó về. Ngồi trên xe em nó gục vào ngươì mình mà ngủ ngon lành.
Đến đúng địa chỉ, đập vào mắt mình là ngôi nhà to và đẹp. em đúng là tiểu thư. Mình bâm chuông, chờ 1 lúc thì có 1 anh và 1 chị ra, hình như là anh trai với chị gái (cơ mà sao chị xinh thế mà chưa lấy chồng, lại ko giống em nó nữa).
M: dạ, em chào anh, em chào chị.
Ac: ừ, em à, chú… Vừa gọi cho anh. phiền em quá.
M: dạ, ko sao anh, anh dìu phương vào đi ạ.
Anh: cảm ơn em nha.
Mình bắt taxi trở lại quán. Lúc tới thì thấy mấy chị lục đục kéo về, sếp đang thanh toán. Thấy sếp nói gì về chuyện gửi xe máy của chị nào đấy, sau đó thì về.
Sếp: thế là vui rồi, mấy bà kia cũng say rồi, chú lấy xe đi rồi về.
Mình dắt xe ra thì thấy một bà chị leo lên xe sếp. Còn lại đã phóng xe đi rồi, éo biết các bà ấy đi về có an toàn ko.
Lúc này khoảng 8h20. Mình chạy xe về, ghé mua lẵng hoa với 1 bó hồng nhung. Tiến thẳng về nhà Lương. Lẵng hoa tặng mẹ Lương, còn bó hồng tặng Lương. Lương cầm lấy bó hồng rồi cho vào lọ cắm đặt cạnh lẵng hoa luôn. Ngồi nói chuyện 1 lúc rồi dẫn Lương qua bên đám cưới thằng em chơi, nay đám vui. Sang thì chưa kịp hỏi han gì đã bị lôi vào uống rượu, mà uống rượu với hướng dương mới đau chứ. Lương cũng ngồi cạnh mình, mặt luôn điềm đạm, mặc bộ jeen sơ mi trắng, mình phê lên nên nhìn rất là ngon.
uống 1 lúc thì mình chở Lương về, lúc này mình cũng khá phê. Cũng hơi mất kiểm soát.
Về đến cổng nhà Lương thì bóng đèn ngoài sân đã tắt. Lương chào mình.
L: thôi, anh về nghỉ đi, nhìn mặt nhợt nhạt kià.
M: ừm, e cũng vào ngủ sớm đi. Mai anh qua đón e.
Lương quay bước đi thì mình kéo em lại và “Hôn”. Đệch mợ, éo hiểu sao lại thế nữa. Thả em nó ra mình phóng xe đi luôn, mặc cho em nó ngơ ngác đứng đó.
Mình qua lại đám cưới, tiếp tục uống với bạn thằng em. Và kết thúc thì mình ko nhớ nữa. Chỉ biết khi uống mình éo nghĩ về ai mà chỉ nhớ Hạnh…
***
Sáng 5h dậy, đầu đau nhưng vẫn cố dậy để giúp thằng em chuẩn bị một số việc. Do tí nữa phải đi rước dâu nên mình chạy qua nhà bố nuôi để chở bố mẹ qua.
Qua mình cầm con Atis của bố nuôi chạy (xe này cũng mới mua chưa lâu, biển 5 số). Chở bố mẹ nuôi qua mình chạy xe về chở bố đẻ lên. Sau khi rước các phụ huynh xong thì mình qua rước cô giáo Lương, bố mẹ Lương tự đi xe máy qua.
Lương hôm nay đen từ đầu đến chân, mặc bộ đầm đen ôm sát thân.
Thấy mình lái ô tô sang đón Lương cũng ngỡ ngàng. Thấy cô ấy ra mình hạ kính vẫy vẫy cô ấy, Lương mỉm cười rồi tiến lại xe. Mình với tay mở cửa cho Lương vào.
L: hôm nay đi xe bác à?
M: ừ, chở bố mẹ ra tí đi rước dâu luôn.
L: dạ, mà anh học lái bao giờ thế?
M: cũng hơn năm rồi.
L: vững chưa kià
M: cứ đi rồi biết.haha
L: sợ quá
Sau đó mình chạy xe qua đám cưới.
Sang đến nơi mình bỏ Lương đó để chạy lo việc cho thằng em, đám cưới đúng là lắm việc.
Mải lo việc không để ý Lương, đến lúc vô tình thấy thì thấy Lương đang bỏ dày đi chân đất bưng bê. Nhìn em nó mình buồn cười.
M: phải đeo tạp giề nữa mới ra dáng.
L mỉm cười rồi lại bê mâm tiếp.
Mình cũng chạy ra chuẩn bị đón khách đến.
Hơn 8h thì khách đến, mình hướng dẫn, sắp mâm cho khách ngồi rồi cầm ly đi 1 vòng tiếp khách.
xong thì đến giờ đi rước dâu. Mình ko thấy L nên gọi điện hỏi.
M: em đang ở đâu, ra đi rước dâu thôi.
L: dạ, em ra liền.
Một tí sau thì em từ trong nhà ra, lại rạng rỡ như lúc sáng, chắc vào trang điểm. Lương trang điểm nhẹ nhưng do sẵn có nước da trắng nên luôn nhìn sáng.
Dẫn đầu là chiếc mẹc đỏ chở chú rể, theo sau là chiếc atis mình chaỵ
Bố mình ở nhà, bố nuôi ngồi ghế trước với mình, Lương với mẹ ngồi sau. Mặc cho 3 người nói chuyện, mình lẳng lặng lái xe.
Đến nơi, cho Lương đi với mẹ, mình cứ lẳng lặng đi mình cho khoẻ.
Bạn bè cô dâu có 1 cô khá xinh. Thấy lạ nên mình cũng đánh mắt nhìn cái, cũng thấy nó nhìn mình rồi cười 1 cái, chắc là khách nhà trai nên nó cười.
Vào ngồi nc với nhà gái 1 lúc để chờ thủ tục đón dâu.Lương vẫn ngồi cạnh mẹ. Mình ngồi ngắm cái rạp, ngắm ảnh cưới. Đang măm măm hạt hướng dương thì có đứa con nít chạy tới câm tờ giấy đưa cho mình.
“chú ơi, cô kia đưa cho chú cái này” xong nó chỉ về cái con lúc nãy cười với mình. Xong nó chạy mất. Mình nhìn về con đó thì thấy con đó đang giả vờ nc với bạn, nhưng mắt vẫn liếc mình. Tờ giấy nội dung là
“em là Trang, rất vui vì biết anh. Số đt em: 098….”
Mình cầm tờ giấy xuống rồi lẳng lặng vứt xuống đất (tất nhiên là ko cho con đó thấy).xong lai ăn hướng dương.
Lúc về xe dâu chạy từ từ. Mình cũng cứ từ từ, Lương với mẹ ngồi nói chuyện. Bố thỉnh thoảng lại báo tình hình để ở nhà biết
Đám cưới thì mình ko review nữa. Cái nào cũng giống cái nào.
Xong tiệc mình cũng khá mệt, do uống cũng ko ít
Mình chở bố mẹ về, bố đẻ về rồi đua Lương về luôn. Trước lúc Lương xuống xe mình nói với Lương.
M: anh xin lỗi vì tối qua nhé, tại anh say quá
L: dạ, ko sao đâu anh
M: ừm, vậy em vào nhà đi, đừng suy nghĩ gì nha.
L: hì, dạ
Xong Lương vào, mình về nhà bố nuôi, chạy xe vào sân rồi vào nhà ngủ giấc.
Vừa đặt lưng xuống thì Phương gọi điện.
***
Vừa đặt lưng xuống thì Phương gọi, mình mặc kệ, không nghe máy. Phương lại gọi lần nữa.
M: alo
P: làm gì mà ko nghe máy?
M: Đang ngủ
P: sao ngủ giờ này?
M: không làm gì thì ngủ chứ sao
P: không làm gì thật sao?
M: thật
P: sao không đi làm
M: xin nghỉ đi cưới thằng em
P: đi cưới hay là lại xách hoa đi đâu
M:khổ, đi cưới, uống đang mệt lắm đây
P: uống cho lắm vào.
M: ừ
P: Sao ko đi làm mà ko báo
M: gọi xin sếp rồi mà
P: không phải sếp
M: không xin sếp thì xin ai.
P: ngủ đi, đồ sâu rượu
M: ừ, sâu này chưa say giống ai đó.haha
P: ngủ đi, nói nhiều
M: ừ
P: mà cấm rêu rao chuyện hôm qua, coi như không biết gì, nghe chưa?
M: ừ, mà chuyện gì?
P: ngủ đi – rồi tắt máy
Mình nằm ngủ. Được tầm 1 tiếng thì thằng em gọi
M: alo
Te: anh T à, đi hát với bọn em
M: hát hò gì. Ở nhà
Te. Mấy thằng bạn em giao lưu với bạn vợ em. Anh đi cho vui
M: 2 nhóm giao lưu, anh đi làm gì?
Te: đi đi anh, cầm xe dượng… Rồi tí cho vợ chồng em về với
M: mệt chú quá. Chờ anh tí
Te: rồi, anh qua chỗ….luôn, bọn em vừa vào đấy
Mình ra mượn bố nuôi xe rồi chạy tới chỗ bọn nó.
Vào thì bọn đó đã bắt đầu hát. Trong số đó có cả con em gửi giấy cho mình. Âm mưu gì đây. Mà thằng em mình biết chuyện mình với Lương, sao còn bày trò nhỉ. Tạm mặc kệ. Mình vào thì thằng bạn em nó khui cho 1 chai ken. Mình cụg với chúng rồi nhấp miếng. Con em kia thì đang hát, bọn này hát toàn nhạc trẻ. Mình lẳng lặng ngồi update cho mọi người
Đang giữa chừng thì thằng em năn nỉ mình hát bài tặng vợ chồng nó. Mà nó lại thích song ca. Thế là mình update tạm rồi hát cho nó vừa lòng.
thằng em nó chọn bài vị ngọt đôi môi. Mình cầm mic + chai ken lên, lâu lâu húp miếng.
Mấy đứa con gái với vợ thằng em đẩy con kia lên, sau 1 lúc từ chối rồi nó cũng lên, mình éo quan tâm, chờ giai điệu bài hát rồi húp tiếp ngụm bia nữa, mặt không biến sắc.
hát xong mình lại về chỗ, ngồi đọc cmt của mọi người. Rồi thỉnh thoảng uống bia. Mặc cho bọn con gái cứ đưa đẩy em kia.
Lúc ra về thì vợ thằng em gọi em kia lên xe luôn, bảo mình chở nó về luôn. Bỏ lại 1 thằng với chiếc xe máy của nó.
Mình cứ im lặng lái mặc cho 3 đứa kia nói gì thì nói. có đôi lúc mình đảo mắt nhìn vào gương để xem đường thì thấy em nó liếc. Mình mặc kệ, chở theo địa chỉ đến nhà em nó rồi quay xe chở vợ chồng thằng em về.
Về đến nhà, trả xe rồi mình chạy về nhà mình luôn, lúc này khoảng 8h, nhai tí cơm nguội với cá kho rồi ngủ. đang nằm hóng voz tí thì thằng Tuấn gọi
Nó: ông tính sao? Trả lời tôi đi chứ, tối nay gặp đi
M: để sau đi, hnay tôi mệt, ko đi được
Nó: hôm sau là hôm nào, cụ thể đi
M: tuỳ ông
Xong thì định ngủ thì Cẩm nhắn tin trách sao ko chúc em nó 20- 10. Mình bảo quên, rồi cũng chúc em nó vài ba câu rồi ngủ.
Sáng nay ngủ dậy thì thấy tin nhắn lúc 10h30 của Lương hỏi mình có mệt không + 3 cuộc gọi nhỡ của Lương.
***
Trưa ăn cơm xong, ngủ tí đến 2h thì ra vườn cuốc đất trồng rau. Hì hục đến 5h thì vào nấu ăn. Xem qua điện thoại thì thấy có tin nhắn của thằng bạn + 1 cuộc gọi nhỡ của nó.
“Đang làm gì mà éo nghe máy”
Mình gọi lại nhưng nó không nghe máy nên để đó vào bếp nấu ăn, xong tắm rửa rồi ăn cơm, không nhìn điện thoại.
Đến 7h thì mình cầm điện thoại, thấy có 2 cuộc gọi nhỡ của thằng bạn. Mình gọi lại cho nó.
Nó: alo
M: Gọi gì tao mày?
Nó: Tối cafe không?
M: Tao bận rồi. mà đi với ai thế
Nó: Khà khà, con em kia chứ ai.
M: Mịa, nhanh thế, mà nó nhận lời mày hay nhận lời tao
Nó: Nhận lời mày. haha
M: MỊa, thế mày đi đi, tao không chơi.
Nó: nhưng tao đang là mày mà.
M: Kệ mày, tối tao bận rồi.
Nó: Thế thôi, hôm sau. mịa
đến 7h30 thì mình bắt đầu đi. Chạy tới nhà Phương, đứng dưới cổng gọi cho Phương xuống.
P: “Alo”
M: “Tới rồi, xuống dưới nhà luôn nha”
P: “Ừ, chờ em 5 phút.hì”
Nói chờ 5 phút nhưng phải 15 phút sau mới xuống. Thấy mình đang đứng, em nó cười 1 phát. Đấy là gặp phải cái thằng như mình nên éo có cảm xúc gì, chứ trai khác chớ kết em nó liêu xiêu luôn. Phương mặc cái quần jeen xắn lên đến hơn mắt cá, đi cái dày bệt màu xanh. Áo caro xanh trắng (xanh dương hơi nhạt). Nhìn rất là ngầu.
Em nó tiến lại mình rồi hỏi.
“Chờ lâu chưa?”
M: “Chưa. 5 phút thôi”
P: Điêu, gọi cho em cách đây 20 phút mà
M: Thì nghe em nói 5 phút nên anh bảo 5 phút.haha
P: Thôi đi. hừm
Mình chưa kịp bảo em nó lên xe thì em nó bớp ngay cái mũ bảo hiểm mình đang treo rồi nhảy tót lên ngồi. Lại còn ôm eo mình nữa.
M: “Bỏ ra nha”
P: “Không bỏ.haha”
M: “Mất tiền đó”
P: “Xí, thôi, không thèm” Cơ mà vẫn không chịu bỏ.
M: “Không thèm thì bỏ ra đi. hay chưa”
P: “Đi đi”
M: ” Giờ đi đâu. Cafe à?”
P: “Không, ra…đường du lịch đi”
M: “Ừm, thế cũng được”
Trên đường đi em nó nói đủ thứ chuyện. Kể tối qua ăn uống hát hò như nào, hoa hòe ra làm sao. Mình hỏi chen ngang.
“Thế có say như hôm kia không? haha”
P: “Này, bảo quên đi rồi mà”
M: “Ừm, thì quên.haha”
P: “HỪm, nhìn ghét gớm”
Ra đến bến thủy em nó cứ bắt chạy xuống metro rồi lại chạy ngược bến thủy. Đến vòng thứ 3 thì mình xin kiếu.
M: “Thôi em ơi, đứng nói chuyện đi, chạy chóng mặt lắm.”
P: “Ờ ờ, thế cũng được”
Mình dừng xe trên vỉa hè, chắc giữa bến thủy với metro. Ở đây cũng có nhiều đôi yêu nhau đứng phết. Thấy thế nhưng không quan tâm.
P: “Có gì nói đi. không thì đi tiếp”
M: “Có gì đâu, chạy nhiều chóng mặt thôi”
P: “Có gì nói đi”
M: “Không thích đi thôi mà”
P: ” Nhìn cái mặt nguy hiểm” vừa tròn mắt nhìn cái mặt mình vừa nói.
M: “Nguy hiểm gì, muốn hiếp em đó.haha”
P: (Lè lưỡi ra)… dám.
Mình kéo cái đầu em lại, đặt lên môi em nụ hôn, một nụ hôn mà mình không mong muốn. em nó không phản ứng, không đẩy mình ra, mà cứ thả lỏng cơ thể, nhưng mình đẩy em ra.
M: “Anh xin lỗi. Em yêu anh phải không?”
P: “em không biết” mặt cúi xuống đất, 2 tay cứ văn văn vào nhau.
M: “Em yêu anh phải không?” mình hỏi khá dứt khoát.
P: “Dạ” Em nó không dám nhìn lên, cứ cúi mặt xuống, hình như có chút nước mắt lăn trên má.
Mình ngồi lặng đi 1 lúc rồi nói với em nó tiếp.
M: “Em nhìn anh đi, nghe anh nói này”
Vừa nói mình vừa đưa tay đỡ cằm em lên để em nhìn vào mình.
M: “Anh xin lỗi, nhưng em đừng yêu anh, thật đó. anh không xứng đáng đâu”
Phương tròn mắt ngơ ngác nhìn mình, rồi nước mắt rưng rưng hỏi mình.
P: “Nhưng tại sao hả anh. Chỉ yêu thôi mà không được à anh?” Lần này thì em nó nấc thành tiếng rồi. Mịa *** má như mình, lại thêm 1 người con gái nữa khóc vì mình rồi.
M: “Anh xin lỗi, nhưng đừng yêu anh. 8 năm trước người anh yêu đã mất ngay trên tay anh, anh không biết yêu nữa em à. anh xin lỗi, giờ em hiểu rồi chứ.”
Nói xong mình ngoảnh đi nơi khác, để tránh cái ánh mắt đỏ vì cay cay của mình.
Em nó ôm lấy mình mà khóc.
P: “Em yêu anh.” rồi lại khóc.
M: “Đừng yêu anh, anh không đáng để em yêu đâu. Nếu là anh cách đây hơn 8 năm thì biết đâu anh sẽ yêu em”
Em nó im lặng 1 tí rồi bỏ mình ra mà đi, mặt cúi xuống đường, 1 tay bịt miệng như không muốn tiếng khóc cất lên. Mình kéo tay em nhưng dường như hững hờ.
“Anh để em về”
M: “Để anh đưa em về” Em nó vẫn không quay lại, mình đang định quay xe lại đưa em về thì em đã vẫy được chiếc taxi để về. Mình chỉ biết lặng người nhìn xe em đi khuất. Lòng mình ngổn ngang. Hình như mình đã đánh mất 1 chút gì đó.
Về đến nhà mình nhắn tin xin lỗi em, hỏi coi về đến nhà chưa nhưng không thấy trả lời.
Sáng nay, em nó không đi làm, mình gọi điện thì máy đã tắt.
2 người con gái, 2 nụ hôn, cả 2 nụ hôn đều không mong muốn. nhưng 1 trong số đó đã làm cho người ta đau. một lần đau rồi thôi em nhé, đừng yêu *** má như anh.
***
Ngày 22- 10
Một buổi chiều lặng lẽ, mình ngồi làm việc nhưng đầu óc cũng không tập trung được. Mọi thứ trở nên rối tung từ khi mình bắt đầu nhận lời gặp gái.
Sau lưng mình đang là cô bé Phương nhí nhảnh vui tươi ngày hôm qua, nhưng giờ là một con người lặng lẽ khác thường, ngồi như không cảm xúc, như mọi thứ không tồn tại. Và mình, mình cũng như đang vô hình trong em nó.
Một cảm giác như thiếu chút gì đó, không nói chuyện, không trêu đùa, và không cafe sáng. Cứ thế mình lặng lẽ, Phương lặng lẽ. Ra về không chào nhau, có đâu đó là đôi chút dỗi hờn trên khuôn mặt Phương, dù mình có nhìn nhưng em nó vẫn lơ đi, nhưng mình vẫn thấy trong ánh mắt đó đang là cả một nỗi buồn mênh mang. Thấy mình có lỗi thật nhiều, và thấy thương cho cô bé ấy. Tình đầu vỡ tan, tình sau lại gặp mình, một thằng có trái tim lạnh ngắt.
Bước ra hành lang, mình lững thững đi sau, còn em nó vội vã bước nhanh phía trước, có lẽ rằng chính Phương cũng đang trốn tránh, trốn tránh cái thực tại này, hay trốn tránh một điều gì đó khác.
Dắt chiếc wave ra, mình siết nhẹ ga, chạy từ từ sát lề đường, để hồn hòa vào những suy nghĩ, những ngổn ngang hiện tại của cõi lòng. Đã lâu lắm rồi mình mới phải suy nghĩ, phải đắn đo.
Tại sao mình không phũ phàng như ngày xưa nhỉ, cứ mặc cho những người con gái xung quanh buồn, cứ mặc kệ. Nhưng giờ đây, bên mình đang là “2″ người con gái, 1 làm mình cảm thấy có cái gì đó yên tâm, dịu dàng, và hơn nữa là sự lựa chọn của người lớn, 1 nữa là một cô bé nhí nhảnh, làm mình tức. Cả 2 mình còn biết quá ít, có lẽ lúc này mình chưa nên quyết định gì, hãy cứ để thêm thời gian đã.
Cả tối từ lúc về trong đầu luôn suy nghĩ về những vấn đề thực tại. Chợt có ý nghĩ nên đi đâu đó du lịch chuyến cho nhẹ đầu. Đi đâu nhỉ? Đà lạt, đó là nơi mình và Hạnh ngày xưa muốn đến nhưng chưa đến được.
Mình cầm máy gọi cho sếp, chả hiểu ông sếp đang làm quái gì mà không chịu nghe máy. Đành thôi, quay sang gọi cho Lương.
3 hồi chuông thì Lương nghe máy.
L: “Dạ”
M: “Ừm, giờ em rảnh không, đi đâu đó tí cho khuây”
L: “Dạ, em rảnh anh ạ, hì”
M: “Ừm, chờ tí anh lên”
Một lúc sau mình lên, Lương bước ra, ăn mặc giản dị. Thấy mình Lương nở nụ cười nhẹ nhàng. Lương lên xe rồi mình từ từ cho xe chạy.
Mình cứ thế chạy xe,
Lương thấy lạ vì mình cứ im lặng, chạy lại khác đường mọi hôm, nên Lương hỏi mình
L: “Đi đâu đây anh?”
M: “Đi thế thôi, chưa biết đi đâu cả”
L: “Thì phải biết đi đâu chứ, lang thang vậy thôi à?”
M: “Ừm, lang thang vậy thôi. Mà mấy hôm nay Tuấn có gọi gì không?”
L: “Dạ có”
M: “Ừm, hắn vẫn dai nhỉ”
L: “Không anh ạ, Tuấn gọi xin lỗi thôi ạ”
M: “Ờ, lại xin lỗi nữa à, huống gì mấy hôm nay không gọi cho anh, chắc có ai can thiệp rồi”
L: “Em cũng không biết, thấy có vẻ khác hơn rồi”
M: “Ừm, thôi cứ mặc kệ đi”
MÌnh tiếp tục chạy xe, tới 1 đoạn đường vắng, xung quanh là đồng ruộng(mùa này gặt hết rồi, đang để hoang), rất ít người qua lại, mình dừng xe lại.
M: “Đứng đây thôi em”
L: “Sao đứng nơi vắng vẻ thế này”
M: “Cho nó hợp tâm trạng”
L: “Anh thấy cô đơn à?”
M: “Ừm, lâu rồi vẫn thế mà” Mình cười nhếch mép cái.
L: “Thế bây giờ anh có chút gì ấm hơn chưa?”
M: “Hình như chưa”
L: “Dạ.” Dạ nhẹ nhàng rồi im lặng, có vẻ đang trầm ngâm, suy tư điều gì đó. Chắc là cô ấy buồn.
M: “Anh nói thế chắc làm em buồn nhỉ? Nhưng thật sự nó như thế, anh xin lỗi nha”
L: “Dạ, không sao đâu anh ạ”
M: “Ừ, chắc tại chúng ta mới gặp nhau, thời gian rồi mọi việc...

<< 1 ... 5 6 7 8 9 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status