suốt ngày đi đánh bọn võ thể dục biểu diễn kia. Đen cho bọn nó thôi, mình có làm gì sai đâu...
Chúc 20-10
Hôm nay chính xác 20-10. Chúc các chị em phụ nữ và một số thím sắp thành phụ nữ một ngày tràn đầy hạnh phúc niềm vui trong cuộc sống, may mắn trong cuộc đời và hạnh phúc trong mọi thứ. Các mem cố gắng làm cho nửa kia của mình một ngày hạnh phúc, và ai chưa có cũng sẽ tìm được cho mình.
Chap 48
Xin lỗi all. Hôm nay tâm trạng không tốt nên viết hơi ẩu. Mong mọi người thông cảm. Chắc đọc từ đầu đến giờ sẽ hiểu vì sao mà. Hôm nay 20-10-2016.
Thông cảm em nhé.
Chap tiếp này.
Nguyện vẫn gằn giọng:
- Chỉ là cá cược sao anh lại làm thế?
- Vào trận đánh không có chỗ cho những trò chơi.
- Vậy cũng...
- Tôi đã chấp. Không khoan nhượng.
Vậy là Nguyệt im re, bỏ về chỗ.
Bọn kia thì nhìn mình e dè, bọn "lục" quay ngay ra chất vấn.
- Cái gì vậy P. Bọn tao nghe không hiểu gì hết?
- Hôm qua có việc. Thấy tao nghỉ cả buổi chứ? Mà chắc Nguyệt cũng vậy.
- Sao lại có cả Nguyệt?
- Hôm qua vẫn là kẻ thù đó.
- Mà nãy tao nghe 31 gì?
- Thằng bị tao chơi. Cả N và thằng kia là 33
- Mày có chém không? Mà bên mày bao nhiêu? Bên kia nhiêu?
- Bên kia 67 đứa.
- Vậy mà làm hơn nửa. Mà bên mày
- 3.
- Cái gì?
- Chắc vậy. 67 - 3 mà.
- Mày đánh cả con gái....
- Thì hỏi Nguyệt xem tao đã nói trước và nhả như thế nào. Tao cũng trọng danh dự chứ.
- Kể bọn tao nghe xem nào?
Vậy là kể sơ qua về cuộc chơi hôm qua của em.
- Solo dữ bay.
- Bảo là bọn nó đánh nhau như múa mà.
- Nhưng Nguyệt kìa?
- Tao kể mày chưa nghe rõ à?
- Nhưng.
- Là cuộc chiến, không phải cuộc chơi.
- Ừ.
Cô chủ nhiệm vào lớp. Nhìn mặt cô có vẻ hình sư nên lớp im re. Nhưng đi đến ngay chính giữa lớp chợt cô cười tươi hô:
- Chúc mừng đội bóng chúng ta thắng trận đầu nhé.
- Vì tự hào 10a2 mà cô. Hậu ml, định mệnh xít nữa hại lớp thua mà dám nói câu đấy.
- Vậy các em cố gắng hết mình cho đợt thi lần này nhé.
- Nhưng ai sẽ thi nấu ăn thưa cô. Hậu ml
- Chưa cử được ai sao?
- Dạ. Tại có nhiều bạn đăng kí quá ạ.
- Vậy chúng ta sẽ thi để tìm xem ai là người đại diện.
- Cả lớp có ai có ý kiến gì khác không?
- Không ạ.
- Vậy sẽ thi thử tay nghề nấu ăn xem ai sẽ đại diện 10a2 chúng ta đi thi nhé. Chiều nay ai đăng kí đến nhà cô, các bạn khác đến cùng góp vui nha.
- Dạ thưa cô, em bị thương không thể tham gia được, cả phần thi nam nữ sinh thanh lịch nữa, mong cô thông cảm. Nguyệt xin phép.
- Em bị sao mà nặng vậy? Cả lớp nhìn mình
- Em bị ngã xe thôi ạ.
-Ừ, em cứ nghỉ ngơi đi.
- Vậy giờ cặp cùng Nguyệt là Hậu hả?
- Vâng.
- Vậy sẽ ghép cặp khác.
- Cô cho em cùng cặp với bạn Nhi đi. Hậu ml
- Vậy để xem. Nhi. Em thấy thế nào.
- Dạ cũng được cô ạ.
- Ừ. Cũng được, nhưng còn bạn P, cùng cặp với Nhi mà.
- Em không ý kiến.
- Vậy cô sẽ ghép cho em bạn khác. Nhìn mình
- Vẫn phải tham gia cơ cô?
- Em lại có ý kiến gì à?
- Không.
- Vậy P sẽ cùng cặp với.....
Chưa nghe hết mình cắm luôn tai nghe vào và ngủ luôn.
Từ lúc ấy thì ngủ chả quan tâm gì nữa. Hết buổi sách đít à nhầm cặp lên và về.
Đang ngủ trưa thì mẹ gọi. Hét thủng cả màng nhĩ mình.
- MÀY CÓ NHỚ ĐẾN QUÁN COFFE CỦA MÀY KHÔNG ĐẤY.......?????
Bỏ mẹ. Từ hôm đó đến giờ hơn chục hôm chứ ít à. Phải xem lại thôi.
1
Bây giờ mẹ nhắc mới hoảng, nhưng xem đã:
- Mẹ đợi con 5'.
Gọi ngay ông L.
- Việc mà hôm trước nhờ anh giờ sao rồi?
- Anh lo xong hết từ 5 hôm trước rồi. Tại mày dục gấp thế mà.
- He he tks ông anh. Anh vừa cứu em một phát đấy.
- Vậy một chầu nhậu và chuẩn bị 1-12 này ra bưng lễ cho anh.
- ok ok. Mà nhanh dữ vậy anh?
- Chú kêu gấp mà.
- Không. Hết muốn tự do rồi à?
- Thì anh đã bị quản từ lâu rồi mà.
- Em sẽ mách chị.
- Ấy chú đừng có giết anh. Vừa kêu là nhờ có anh mà.
- Vậy thôi nhá. Mà vậy mai khai trương đuọc rồi chứ?
- Bất cứ lúc nào.
- Mai dự khai trương của em nhá.
- Ok.
- Thôi chào, em báo cáo đã.
Ngon, may mà nhờ ông L từ ngay hôm ông bà già thông báo, chứ không chắc hai ông bà ý làm thịt mình mất.
Gọi ngay và luôn cho mẹ.
- Xong hết rồi mẹ.
- Chắc không đấy? Mà cần gì nữa không?
- Mẹ khỏi lo. Mà mẹ gửi quản lí lên cho con.
- Ừ. Ngày kia nó lên mẹ sẽ cho số. Mà nhân viên quán thì thế nào rồi?
- Đã xong hết rồi.
- Ừ lần này khá.
- Con mà lại. Muốn là làm được ngay.
- Bố anh. Từ giờ thì có trách nhiệm vào nhớ.
- À mà mẹ cho con số của kĩ sư làm quán đi.
- Làm gì?
- Thì có việc thôi ạ. Chẳng nhẽ bảo chưa đến xem thế nào giờ phải hỏi thiết kế chắc.
- Mà bố mẹ có lên khai trương với con không? Con định mai khai trương luôn.
- Không đâu. Cho mày tự lo hết.
- Vâng. Vậy thôi ạ.
Gọi cho ông kĩ sư:
- Anh là V thiết kế quán coffe cho bố mẹ em phải không?
- Đó là cho cậu chứ.
- Thì cứ cho là vậy đi. Tình hình sao rồi ?
- Đã xong hết rồi, tôi đã giao quán cho L mà cậu bảo đó.
- Anh nói qua xem nào?
- Ba tầng, tầng một là kính, trang trí theo phong cách teen. 24 bàn một sân khấu mini. Tầng hai thoáng hơn 36 bàn, trang trí theo phong cách khá cổ điển và có lẽ hợp với những người muốn có chỗ im lặng để thả hồn. Tầng ba thì làm một nửa trong nhà một nửa ngoài trời, 32 bàn. Theo kiểu gần gũi với thiên nhiên, thêm cây cối khá thoáng đãng. Có thêm hai tầng hầm, Tầng một chia làm hai khoang. Một khoang để xe và khoang nhỏ hơn là kho chứa. Tầng hai thì đợi cậu quyết định.
- Ok, để em tới xem.
Đúng theo anh V đã nói, mình cũng khá ưng thiết kế này. Còn thích nhất là cái tầng hầm, giờ có căn cứ bí mật rồi.
Chuẩn bị lại, gọi nhân viên trang trí với chuẩn bị luôn các thứ cần thiết cho khai trương. Xong về ăn uống tắm rửa chuẩn bị cho ngày mai.
8h bắt đầu khai trương. Đội ngũ nhân viên làm có vẻ khá chuyên nghiệp, chắc ông L chọn khá kĩ.
Em vẫn chưa nhận là chủ quán thử như một khách hàng.
Cũng đông bình thường, vì hôm nay ngày hành chính mà.
- Mọi người chú ý này, tập trung lại đây. Anh L thúc khi đã tạm hết khách.
- Đây là chủ quán này. Giờ mọi người làm quen nhé. Cả đám nhân viên ngạc nhiên, chắc vì nhìn em trẻ con quá.
- Giờ mọi người làm ở đây thì em có vài điều muốn nói.
- Lương thì chắc mọi người đã thương lượng với anh L. Hàng tháng sẽ phát lương vào ngày 02.
- Mỗi tháng sẽ có 3 ngày nghỉ mỗi người. Nếu cần thiết có thể nghỉ thêm tuỳ vào mức quan trọng. Tất nhiên ngày nghỉ không lương. Nhưng ai không nghỉ sẽ nhận gấp đôi ngày lương đó. Còn với làm thêm và làm ca thì tuỳ.
- "Khách hàng là thượng đế". Nhưng "thượng đế" cũng có vài loại khác nhau. Nếu cảm thấy vì lí do nào đó mà không phục vụ được thì có thể gọi quản lì hoặc từ chối phục vụ. Hách dịch quá thì mình cũng không cần. Nhưng còn loại "thượng đế" còn lại thì cố gắng phục vụ thật tốt nhé. Hì
- Đề cao chất lượng chứ không phải số lượng. Có thể chấp nhận khách chờ lâu chứ không bao giờ để khách chê thứ mình đã chọn.
- Không thể coi như người trong nhà thì cũng có thể coi như anh chị em, cố gắng sống và làm thoải mái nhất với nhau có thể.
- Mọi người làm việc cứ thoải mái thôi, có việc thì làm, không thì có thể ngồi nghỉ. Chỉ cần giữ gìn quán sạch sẽ, làm tốt việc của mình là được rồi.
- Mà ai làm tốt sẽ có thưởng thêm. Em không biết được nhưng sẽ theo nhận xét của quản lí
- Còn quản lí sẽ đến đây vào sáng mai. Hôm nay chỉ khai trương thôi nên mọi người nghỉ sớm.
- Dõ. Đồng thanh gớm
- Giờ chúng ta ăn mừng đã. Em tuyên bố. Tất cả ra quán ăn, gọi một lô một lốc ra. Tiền của tôi, đã xa thật rồi.
Trong lúc chờ món ăn thì có mở điện thoại ra thì hơn chục tin nhắn, toàn của đám bạn ở lớp hỏi sao lại nghỉ, với thêm tin nhắn của D" chiều đi thi nấu ăn ở nhà cô nhé, địa chỉ xyz, tầm 2h chiều". Trả lời qua loa rồi liên hoan với nhân viên và ông L. 12h về đến nhà lăn vào ngủ luôn.
Ngủ quên mất 2h15' thì bị đánh thức bởi thằng éo nào cứ gọi suốt. Bực mình nghe máy chưa kịp nhìn xem ai.
- Ai vậy? Không để tên cho ngủ được à?
- Giờ này còn ngủ? Chạy qua nhà cô giáo ngay cho tôi.
Nhìn lại xem ai thì hoá ra D. - Không ngủ thì làm gì? Mà qua nhà cô làm gì?
- Thi nấu ăn. Lần này biết tay tôi. Giờ qua chở rồi cùng đi.
Chạy vội ra vscn rồi ù luôn sang nhà D. Đến nơi đã thấy cô nàng mặt hằm hằm như vừa mất tiền. Bỏ mẹ rồi, ra làm mặt tội mong sao thoát khỏi án tử.
- Hì. Chị tha em, em chót dại.
- Tha này. Chị này. Dại này...... Á nhéo thần công. Sau một hồi chán tay của D lên hông em thì em cũng chở D đến nhà cô.
Nhà cô cn này cũng thật sự là khá giả vãi biệt thự luôn. Vào tới nơi thì đã gần đủ mặt lớp, đợi cô ra và dẫn vào vườn nhà cô, rộng vãi cả bể bơi luôn, éo hiểu cô còn đi dạy làm gì. Thấy xếp 12 bàn bếp gas và nguyên liệu trên bàn. Rất đầu tư
Các em mỗi nhóm một khu, sau 30' sẽ chấm điểm. Sẽ nấu món cơm rang để thi đấu.
- Vậy thì em xin rút lui ạ. Thảo và D lên tiếng
- Sao vậy? Hai em thấy không ổn chỗ nào à?
- Vì em biết không thắng được một người. D
- Thì em cũng như bạn D ạ. T
- Bạn nào mà ghê gớm vậy.
- Cô cứ chờ đi. Em ăn thử của người này rồi, có cố cũng thua thôi ạ.
- Cô tò mò rồi đấy.
- Thôi các bạn còn lại chú ý. Nguyên liệu tự chọn, thời gian 30'. Xếp theo từng chỗ rồi đó.
Về vị trí chuẩn bị.
- Bắt đầu. Cô cn hô. Vậy là em lại tập chung hết mức vào nó.
Phần nước chuẩn bị khá mệt quyết định một nửa mà, gia giảm các thứ cũng mất 10'.
Đảo đều cơm cùng gia vị và các thứ cũng đã xong, nhìn lại thành quả cũng khá tâm đắc, hạt cơm săn vàng óng đẹp mắt( mấy quả trứng mà), các loại gia vị thì vẫn giữ màu làm đẹp cho phần cơm. 25' kết thúc
Đã xong phần cơm, giờ mình đổ phần nước đã chuẩn bị và om lại, chờ cho nó ngấm là xong. Cái này chờ tầm thêm 10' mới ok. Nếu không sẽ không ngấm và làm không kịp bay hơi hết làm ướt cơm.
- Hết giờ. Các em cho xem thành quả nào.
Lần lượt các nhóm mở ra, tí thì phì cười vì nhìn lại đống kia mình chỉ muốn phán một câu "khổ cho thằng nào vớ phải các cô" vì nhìn chả có cảm tình gì với những chỗ cơm đấy cả.
Thấy bôi nhọ tay nghề mình quá, đồi thủ không xứng tầm.
Chắc có của Nhi nhìn là nổi trội nhất, khá đẹp mắt nhưng nhìn qua là biết hạt cơm còn chưa đủ độ săn và ngấm.
Cô đi thử lần lượt qua từng chỗ.
Tạm xong bên kia. Mình là người cuối cùng rồi.
- P đến của em. Sao chưa bỏ ra vậy?
- Cô chờ thêm 2' nữa. Mình xem lại đồng hồ
- Sao vậy P không dám bỏ ra à. S đá đểu
- Còn chờ nữa. C lên tiếng
-...... Đủ các kiểu. Đúng xong thì Hậu ml đá
- Hay mày sợ thua rồi. Xin tao thì có thể tao sẽ nhẹ tay cho khi mày thua.
- Có đây thôi. Mở nắp ra thì cả lũ tròn mắt. Hì hì trình bày thì của mình chắc nhất, đẹp đúng chuẩn nhà hàng. Mà chất lượng thì em tự tin nắm chắc 100% luôn là sẽ nhất ở đây.
- Ngon vậy trời, có phải em tự nấu không vậy, mà lại còn bắt mắt nữa. Cô cn
- Chuẩn nhà hàng đó cô.
- Các em ăn thử đi. Của lớp mình nấu đó.
Chưa đầy 3' thì đĩa cơm của em đã bay hết. Công nhận đám vịt kia ăn ghê thật. Mấy thằng bạn thì tươi hơn hoa chạy loạn nên để ăn thử của các hot girl nấu.
Cô giáo quay qua nhìn lại em xong hỏi.
- Ai dậy em nấu ăn vậy?
- Em có học nấu ăn ở một nhà hàng.
- Vậy ư?
- Khi đó là do đi làm thêm, những lúc rảnh em lại học nấu.
- Em làm thêm?
- Vâng. Lấy chút kiến thức mà cô. Lại có thêm thu nhập nữa.
- Vậy bảo sao. Làm chị em phụ nữ cũng phải chịu thua.
- Hì. Thực tế đầu bếp nổi tiếng toàn nam mà cô.
- Vâng. Các anh thì giỏi nhất rồi.
- Cô nói thế...
Cô giáo tuyên bói câu cuối mà ai cũng đã hiểu.
- Vậy P sẽ đại diện đi thi nấu ăn luôn nhé. Ai phản đối không?
Giờ thì ai phản đối nữa, he he
- Thằng nhà nghèo mà còn bày đặt. Hậu ml thầm lảm nhảm
- Mày nói lại.
- Thì sao nào? Thằng nhà nghèo
- Chưa làm được đồng tiền, vẫn ăn bám bố mẹ thì đừng có nhận xét ai về gia cảnh, đéo có đủ tư cách đâu.
- Thì sao tiền bố mẹ tao cũng như của tao thôi.
- Vậy hả? Mày góp phần làm ra được phần nào không vậy? Tao nghe sợ bm
- Mày...mày...
- Thôi không cãi nhau nữa, có cô ở đây, mà hai em cùng học cùng nhau đó? Lớp trưởng phải gương mẫu, hoà đồng chứ.
- Nhưng..... Hậu định cãi.
- Thôi ngay. Hay là muốn làm loạn.
Cay không Hậu? Chú cứ thế này thì anh cũng ngại chết, đấu với anh hả? Mà vẫn đéo hiểu sao chú lại thù anh như thế cơ.....
2
Tối tắm rửa xong ăn mặc cẩn thận còn đi đến một nơi để giải đáp thắc mắc.
Gọi sư huynh.
- Giờ huynh có nhà không?
- Có sao vậy?
- Ở đó lát đệ qua ngay đó.
Vậy là chạy luôn qua nhà huynh.
Đến nhà gặp sư huynh đang ngồi xem TV.
- Có chuyện gì vậy đệ?
- Lí do vụ vừa rồi.
- việc của sư phụ?
- Đúng.
- Muốn nghe thật không?
- Không mà đến đây làm gì giờ này.
- Chuyện là như thế này... Anh kể dài lắm nhưng đại khái là:
- Người phụ nữ kia là vợ của sư phụ, sư mẫu vốn bị vô sinh, nhưng biết sư phụ muốn có con nối dõi nhưng ép sao sư phụ cũng không chịu phản bội sư mẫu nên đã lập ra một kèo năm đó là nếu sư phụ thắng thì thôi còn sư phụ thua thì phải đi tìm hạnh phúc mới, năm ấy thì tất nhiên sư phụ thua( cũng vì không đánh con gái, với lại còn là sư mẫu) nhưng sư phụ không chịu ly hôn. Cuối cùng sư phụ quyết định ra kèo này, trong 15 năm hai người sẽ tìm những đệ tử coi như con nuôi rồi sẽ cho đấu với nhau, xem quyết định năm xưa có coi là đúng đắn không. Xem CON ai giỏi hơn.
- Đùa hả huynh? Nghe sao sao ý.
- Huynh cũng như đệ vậy. Nhưng đó là sư phụ kể.
- Nhưng 15 năm trước thì sư phụ đã nhận mình rồi mà.
- Có huynh thôi, đệ thì là từ sau vụ cá cược ấy rồi.
- Ừ.
- Mà đệ nhớ hai đứa đệ tử của sư mẫu không?
- Mới gặp mà?
- Gặp lại thôi. Nhớ lại xem hồi đệ học lớp 6
- Hồi đệ học lớp 6 hả, hình như là có một lần đánh với một thanh niên và có một đứa con gái đi cùng một đứa con gái. Chẳng nhẽ
- Lần đó sư phụ cản đệ lại chứ không cũng cho hắn lê lết luôn còn gì? Lúc ấy thằng lớp 6 đánh sinh viên năm 2 mà anh cũng hoảng.
- Tại cay hắn quá. Cậy lớn mà trêu cho bé Linh khóc. Lại còn chê đệ và sư phụ.
- Ừ nhưng cũng nản cách nhau 8 tuổi chứ ít à?
- Mà sao huynh biết?
- Thế bé Linh đệ nghĩ không kể à?
- Ừ, quên mất.
- Mà hình như ngày đó đệ có nói sau này sẽ cho nó lằm viện mà.
- Vậy là dù sao đệ cũng vẫn đánh hắn à?
- Ừ, nhưng là đường đường chính chính. Mà còn cho nó quá thảm luôn.
Vậy là đã rõ, cái này thì hai vợ chồng sư phụ cũng hơi bị bá đạo đấy. Mà hai đứa kia đúng là oan gia nhỉ, có Nguyệt thì hơi tội thật.
Xong về tạt qua quán coffe một lát. Cũng bình thường, quản lí đã lên rồi sớm hơn dự kiến, là một chị đang học đại học năm 3 (học gì chả hỏi) ở HN này luôn, thế là khá yên tâm rồi, mẹ chọn mà. Nhưng éo hiểu sao lại là cho mượn, học ở đây rồi thì làm luôn đi chứ gì nữa. Kệ kệ về ngủ đã
Sáng ra đến trường sớm hơn thường lệ. Nhưng vừa cất xe xong đang định lên lớp thì lúc đi ngang qua cửa chỗ để xe thì có một con nhỏ, không nhìn rõ nữa vì nhỏ đi tạt qua. Nhưng nhỏ để lại một câu nói khó hiểu.
- Xin chào. Ông chủ... Xong nhỏ chạy biến.
Khó chịu vì con dở kia. Đi lên lớp thì hôm nay D nghỉ nữa. Thêm vào là tiết đầu là tiết văn nên sự nghiệp ngủ nghỉ bắt đầu.
Đang ngủ thì có ai đó lay lay tay mình. Mất ngủ bực cả mình. Mình thề là lúc đó mà là thằng nào thì mình sẽ cho nó ăn đủ ngay lập tức.
- Ai vậy? Mở mắt ra nhìn thì là một con nhỏ lạ hoắc, nhưng nhìn cũng dễ thương vler. Bạn là....
- Mình là Linh, phó bí thư lớp mình. Bạn học cùng mà cũng không biết
- Có việc gì à?
- Mình và bạn được xếp cặp để đi thi mà.
- À, ừ. Mình không nghe.
- Lúc đó cô nói trước lớp mà.
- Tai nghe nhạc và ngủ.
- Vậy giờ làm sao?
- Tập thôi chứ sao.
- Vậy tối qua nhà mình tập nha? Địa chỉ đây.
- Sao lại phải tối?
- Thì ban ngày mình bận, chỉ có tối tập được thôi.
- Ừ, biết thế. Xong lại ngủ đến lúc về, không có D ngủ thoải mái hẳn, nhưng cảm giác trống trống.
Chiều về ngủ được luôn đến 3h30( công nhận mình ngủ khoẻ thật) . Ra cắm nồi cơm rồi tập một lúc tắm rửa nấu ăn luôn.
Ăn xong võ trang đầy đủ, quần xước áo thun thêm áo khoác ngoài kèm đôi conv face. Nhìn qua gương thì cũng tạm ổn. Không phải làm màu đâu nhớ. Tháng 10 rồi, đêm HN cũng lạnh chứ không quần ngố luôn cho mát. Áo thì che vết xăm thôi. Chạy ra mượn con dream rồi theo địa chỉ đến nhà nhỏ Linh.
Một căn nhà nhỏ, hai tầng, có khoảng sân vườn nhỏ. Nhà sơn xanh cùng với khung cảnh xung quang nhìn khá thoải mái thoáng đãng. Bấm chuông, thì một lúc thấy Linh ra mở cửa. Nhìn mặc đủ bộ tránh rét sớm luôn.
- P hả, sao qua sớm vậy?
- Thì qua tập.
- Hì, mới có 5h mà.
- Vậy mấy?
- Tầm 7h.
- Vậy lát tôi qua.
- Đi đâu nữa vậy.
- Đi loanh quanh.
- Cho mình đi với.
- Đi làm gì?
- Đi mà.
- Vậy thì đi, mà hình như đang chuẩn bị đi đâu à.
- Sao P hỏi vậy?
- Thấy ăn mặc như sắp ra ngoài vậy.
- Thì vừa đi ăn ở bên nhà ông bà ngoại về nè.
- Vậy giờ đi đâu?
- Ừm, đi ăn kem nha.
- Sao kêu vừa ăn về.
- Kem thôi mừk.
- Ok, đi.
Vậy là ra bờ hồ ngồi, gọi cho nhỏ hai cây kem socola mang ra ngồi ở một băng ghế đá. Em thì không ăn kem rồi nên lại lôi thuốc ra hút.
- Hút thuốc hại lắm.
- Kệ tôi đi. Nó giúp tôi đấy
- Gì chứ?
- Vì để quên.
- Hả. Rõ hơn đi.
- Vì trong quá khứ đã trải qua một số chuyện.
-Mình xin lỗi.
- Không sao, không biết mà.
Không khí bỗng trở lên trùng hẳn.
- Bé ăn xong thì anh chở đi chơi ha? Em troll
- Dạ. Dính luôn
- Ờ ngoan. Anh thương. Em tiếp tục
Nhỏ biết mình hố thì đỏ lựng mặt, mà em cũng không biết nhỏ có đỏ mặt vì hố thôi không nữa, hay thêm gì mà còn cúi gằm mặt lí nhí cái gì không nghe rõ. Vậy là nhỏ cũng im lặng như em, cũng thả hồn vào ngắm dòng người. Xong đến lúc đi vẫn cứ vậy lang thang, một trai một gái cứ im lặng vi vu trên đường phố HN.
- Thôi về thôi. Em dục khi đã thấy đi hơi lâu.
7h hơn thì về đến nhà nhỏ. Dắt xe vào sân rồi theo nhỏ vào nhà. Vừa vào đến nhà thì nhỏ tót lên tầng bỏ lại một mình em ở cửa. Lúc ấy có bố nhỏ ở nhà và đang ngồi ở bàn trà đọc báo, tiến đến chào theo kiểu lễ phép nhất có thể.
- Dạ cháu chào chú.
- Con là?
- Dạ con...