lớp trước.
Hè hè chơi anh à. Chú chưa xứng, nhưng giờ thì chắc chỉ có mỗi chú để dỡn thôi, đen cho chú là chả tìm hiểu dõ tình hình quân địch thôi.
Thôi quên cmn mất, giờ nó đi thì bác S tha hồ mà xơi mình rồi. Đúng thật đang định chuồn thì bác gọi lại.
- Mày nghỉ gì lắm thế? Nghỉ suốt ngày vậy?
- Tại có chuyện đột xuất mà bác.
- Lần sau báo cáo bác để bác lo cho dễ.
- Cháu cũng quên mất nên nghỉ như vậy. Từ giờ chắc thôi bác ạ. Có nghỉ thì cháu báo đàng hoàng.
- Vẫn còn nghỉ nữa thật à?
- Thì là nếu có chuyện gì mà bác.
- Mà cả chuyện đánh nhau nữa.
- Vâng cháu xin lỗi, vì một số chuyện thôi bác.
- Mà từ giờ thôi nha, bố mẹ mày gửi mày cho bác mà mày toàn làm khó bác thôi.
- Vâng, cháu cũng đã nghĩ kĩ rồi. Giờ cũng hết ham hố mấy cái đấy rồi ạ.
- Ừ. Cố gắng vào
Bác nhìn lại danh sách đăng kí của lớp.
- Thằng cháu bác nay lại thi cả nam nữ sinh thanh lịch à. Cười đểu mình nữa chứ.
- Vâng. Cháu bị ép nên không thoát được.
- Cố nha cháu. Không mất mặt bác lắm.
- À. Bác lo giúp cháu qua vòng loại ở phần điểm giám khảo nha. Mấy bà cô khó tính ý.
- Sao lại vậy?
- Thì cũng không lo lắm ạ. Nhưng mà mấy cái hình xăm của cháu mất điểm quá. Không qua vòng loại thì ngại chết bác à.
- Ừ để bác lo. Mà nay lại ham hố mấy cái ấy thật à?
- Hì. Làm màu thôi mà bác.
Chap 46
Chuồn về lớp thì lại đúng tiết cô dạy Sinh. Cô này dễ vler thấy bọn nó xin cô cho thời gian bàn 20-11 thì cho luôn mới vãi chứ. Loạn hết cả kênh lên, té vào luôn chỗ mấy thằng "lục" thì đang bàn đá bóng, chả có gì hot ngoài việc Hậu ml nhận chân đội trưởng và tuyên bố gánh team.
- P có tham gia không? Hay là không biết đá. Hậu ml đá đểu
- Thôi mình dự bị thôi, có siêu nhân gánh team rồi mà. Cười khẩy. Mà cho tao áo số 2 nhá, in tên " đen " thôi.
- Chuẩn bị tinh thần cho cuộc vui chứ?
- Có gì thì phải chào đón hết mà, không nhận phụ lòng người lắm.
- Mày ngon.
- Tao biết nhưng đừng cắn tao, ngon nhưng khó nhuốt. Ha ha ha
- Cứ xem. Mày tham gia những cái gì đăng kí.
- Có gì chơi nấy.
- Bóng đá.
- Ok.
- Kéo co.
-Ok.
- Chạy.
- Ok.
- Nấu ăn.
- Ok.
- Trại.
- Ok. Nhưng là cổng trại.
- Nam nữ sinh thì chắc rồi.
- Ok.
- Mày chưa phải thánh. Chịu được hết không hay là thể hiện vậy thôi.
- Giờ cá đi.
- Cá gì?
- 3 cái cá nhân, chạy, nấu ăn và nam nữ sinh. nếu tao 2/3 thì tao thắng.
- Cái giá?
- Nếu tao thắng thì mày phải bỏ cái thái độ ấy đi. Với tao hay bất cứ ai trong lớp.
- Vậy nếu tao thắng?
- Mày thắng thì tuỳ mày thôi. "Thắng vua, thua giặc" mà.
- Ok. Nhại lại giọng mình.
Mấy sau đi học cũng chẳng có gì ngoài đợt mừng 20-11 này. Thằng Hậu vẫn soi từng mm nhưng kệ mẹ nó. Giờ cố gắng hơn và có D giám sát nên đành học hành đàng hoàng ghi chếp đầy đủ. Hết buổi về toàn đi ăn cơm bụi luôn. Xong lại về với cái giường yêu quý.
Trước ngày đá thì đang lúc ngủ thì thằng N gọi, chắc có gì vui đây.
- Nghe.
- Mày bận gì không?
- Có đang mặc cái quần đùi.
- Đm hỏi thật, bận gì không.
- Không, đang rảnh. Gì không mày?
- Bọn tao tập đá bóng ở nhà thằng D này.
- Cho tao địa chỉ.
- Ở xyz này.
- Ừ tao đi cùng, qua giờ. Ra vscn, mặc luôn quần Soóc ngố khiểu thể thao ý. Áo thun đen, khoác thêm cái sơ mi, thêm đôi tông lào, mình thích mặc như vậy, thoải mái bm. Xong lại lấy em Dream đi luôn. Quên cmn mất chưa khoá cửa luôn.
Đến nơi thì có được 8 thằng. Mà thằng Hậu ml kêu bận không đến. Đội trưởng cái quần què. Thằng S thấy lâu.
- Đù vẫn đẹp zai zữ, nam sinh thanh lịch có khác. S troll và cả bọn nó cười ầm
- Mày nói cái đấy thì ai là không biết. Khoa học đã chứng minh giờ mày mới biết thì hơi muộn. Làn này còn cười to hơn
- Dm mày thì vler rồi.
- Mà có thế này thôi à?
- Ừ thế này thôi đã, đợi nữa hết tập luôn đó.
- Ừ, giờ theo tao.
Ra đến chỗ nó chỉ là một bãi đất hoang khá bằng phẳng nhưng có vẻ hơi nhỏ và còn đang có một đám đá ở đó rồi.
- Má nó, sân vậy hai đám tập thế đéo nào được.
- Ê mấy thằng kia giờ tới đây rồi đá không? Một thằng trong đám đó lên tiếng
- Đá kèo à?
- Đá coi như là quen thôi, cá bao nhiêu tiền, hay người tuỳ bọn mày.
- Đợi bọn tao hội ý đã.
Sắp xếp xong thì đủ 7 thằng trừ em.
- Thăng P đá không?
- Tao không có hứng lắm, mà sân nhỏ vậy là ok rồi.
-Ừ bọn tao không ép.
- Còn thằng Hậu. Nó là đội trưởng mà?
- Kệ mẹ nó. Đá bóng đội mới là chính. Một tia sáng chẳng thể soi hết cả sân vận động. Em nói xong mà cả đám trố mắt nhìn, mà cũng thấm thật, nhưng nghe không hợp với tuổi mình nhỉ.
- Ừ giờ có nhiêu đá bấy. Mày dự bị.
- Thằng S ra chốt. 300 đá 7 người.
- Ok 300 thắng trả tiền nước coi như thua khao một phần. Ok
- Chốt nhá, chơi luôn đi.
Team không có đội trưởng Huy ml nhưng đá cũng khá hay, phối hợp tốt nên ăn được ngay đội xóm 4-2.
Nguyên đội này thì cũng khá đấy chứ. Có khi cũng được cái giải của trường, chỉ không biết đội á quân kia ra sao thôi.
Bọn nó tập xong chạy lại ý ới nhau đi uống nước, nhưng không có hứng với lại chỉ ngồi xem nên thôi, chuồn về trước.
Tối về thì vẫn lười định ngồi chơi tý rồi ra ăn quán cho nhanh, chạy ra máy làm luôn mấy ván cf.
Đang ngồi thì có điện thoại "Huy calling" lạ này. Chắc có chuyện gì rồi, bỏ game đấy nghe máy luôn.
- Đệ nghe.
- Ừ nói chuyện với huynh chút.
- Chuyện gì?
- Nhớ khi xưa sự phụ bảo sẽ có lúc cần hai thằng giúp chứ?
- Rồi sao?
- Sư phụ bảo huynh và đệ giờ là lúc thực hành đó, sẽ có việc cho đệ.
- Chuyện gì và làm gì?
- Sang gặp huynh kể cho rõ.
- Đệ qua liền.
Chạy ù luôn sang nhà ông Huy. Lại bà chị kia mở cửa, vào thẳng luôn nhà thì ông Huy đang ngồi dót trà sẵn.
- Có chuyện gì vậy huynh? Sao nghe vẻ quan trọng?
- Sư phụ có một kèo đã 15 năm với một người. Là sẽ luyện lấy đệ tử để so tài. Giờ là hạn đấy. Hai anh em ta sẽ đi hết các võ đường có tiếng quanh HN. Thắng đủ 15 võ đường trước sẽ thắng 1. Thứ hai là sẽ cử ra đệ tử tâm dắc nhất đấu với nhau. Ba là sẽ cho hết các đệ tử cùng đấu. Thắng hai coi như chung cuộc.
- Thù oán gì mà cần 15 năm?
- Cái này huynh không biết.
- Khó nhai không?
- Nghe sư phụ nói là với lực lần kiểm tra cuối của đệ thì giải quyết số lượng là ổn. Nhưng phải thực sự cẩn thận bên kia.
- Đó là từ lớp 8. Giờ đệ không như xưa nữa.
- Ừ tin vào đệ thôi. Huynh thì chỉ lý thuyết thôi mà.
- Mà bên đó có bao nhiêu?
- Không biết. Nhưng nghe sư phụ nói là bên đó võ đường, chắc đông.
- Có chơi vũ khí chứ?
- Chỉ khi vào vòng ba thôi.
- Thế bao giờ triển.?
- Mai triển khai luôn, bên kia nghe đâu được 3 rồi đấy.
- Ờ. Mai cố gắng xong nhanh đệ về coi lớp đá bóng.
- Thì tuỳ vào đệ thôi.
Cái này vui này...
- Mà đá bóng đệ không tham gia à?
- Đá phải cùng đẳng cấp chứ huynh. Bọn học sinh thì chơi gì?
- Ừ chơi với đệ cũng nguy hiểm lắm....
Lại có trò vui rồi. Mà thù oán với sư phụ hả? Hấp dẫn đây.
- Mà vậy không nói qua điện thoại được à huynh?
- Thì muốn gặp thằng đệ để mời cơm thôi.
- Vậy ăn đi, được hôm đi ăn ké.
Chap 47
Sáng ra bị đánh thức từ 4h sáng. Điện thoại của anh Huy.
- Trò chơi bắt đầu.
- Sớm vậy anh? Giờ này võ đường nào mở cho.
- Thì chuẩn bị với ăn sáng. Các võ đường kia đều đã chuẩn bị hết rồi. Cứ tới là sẽ bắt đầu.
- Ok. Giờ đi đâu đây?
- Đệ không phải vội, qua nhà huynh đã. Mà mang luôn đồ nhá.
- Tưởng đợi lượt ba?
- Nhanh thì có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
- Ok ok. Đệ qua đây.
Tắm rửa qua xong ra chuẩn bị võ trang. Quần áo giầy là mua đồ dã ngoại của bộ đội hết, nhưng mình nhuộm lại thành màu đen. Quần áo này mặc vừa tiện vừa dễ vận động. Giầy này là loại cao cổ( lên gõ xem giầy vải cao cổ cho chiến sĩ" chắc là có") loại này thì cũng kết vler dễ vận động mà sút thì đừng hỏi.
Lại lôi đôi baton ra, sách balo lên và tý quên. Bỏ luôn bộ đồ đá bóng lớp vào.( cái này là lớp tự thiết kế mẫu nha, màu đen thêm những nét đỏ)
Đến nhà anh Huy thì thấy mở cổng, cho xe vào rồi gọi thì đang chuẩn bị ăn sáng. Vào bếp luôn. Thấy ông đang ngồi ở bàn ăn rồi.
- Giới thiệu qua đi huynh.
- Ăn đi đã.
- ok.
Ăn uống đã xong hết, anh Huy bắt đầu.
- Cậu chuẩn bị xong chưa?
- Rồi.
- Đi thôi.
Đến võ đường đầu tiên. Gặp một người khá trẻ.
- Tôi là võ sư ở đây. Sư phụ các cậu đã nói trước rồi
- Luật như thế nào?
- Ai gục trước hoặc ra khỏi vòng thua.
- Rồi.
- Cậu đã sẵn sàng?
- Ok.
Gì vậy? Chưa thèm xem mình như thế nào đã lao vào luôn. Nhanh chóng né qua bên phải, co chân lên gối luôn. Bên kia khựng lại khuỵu chân xuống. Giơ vụt chân trái lên rồi hạ ngay gáy đồi thủ.
- 3s kết thúc.
- Bên kia đấu ở đây mất 12' đấy
- Vậy thì chán òm.
Gì vậy? Võ sư võ đường đấy hả. Chắc toàn võ thể dục rồi. Tiếp theo vẫn như vậy. Kết thúc đủ số lượg hiệp 1. Gọi sư phụ
Đến gặp sư phụ và bé Linh đang ở một võ đường lớn.
Báo cáo xong thì sư phụ bảo đợi thêm một lúc.
Lúc sau đi vào là ba người hai nữ một nam. Nữ chắc trung tuổi bàng tuổi sư phụ. Nam kia chắc chắn hơn mình, chắc hơn cả anh Huy. Còn kia là nhỏ học hot girl mới ở lớp mình mà, nhỏ Nguyệt. Sao lại ở đây
- Đệ tử anh giỏi lắm. Chưa đầy hai tiếng.
- Kết thúc nhanh đi.
- Được.
- Rồi hiệp 2. P lên đi con
- Tôi muốn thay đổi một chút. Bà bác
- Sao thì tuỳ em.
- Sẽ là 2 đấu 2.
- Ừ. Huy Phong.
- Đây Chiến Nguyệt, hai đứa tâm dắc nhất của tôi.
Chơi bài gì đây, cho con gái vào sao đánh.
- Con phản đối. Con không đánh con gái.
- Đã thống nhất rồi, cậu không có quyền thay đổi.
- Gì chứ...
- Bắt đầu.
Em và Huy, Nguyệt và Chiến. Đéo muốn đánh con gái nên ngay lúc đầu khi thằng C lao vào anh H thì mình phi ngay vào tặng nó nguyên phát đạp vào bụng, bồi thêm một phát đấm móc hàm với cái củ trỏ. Kết thúc nhanh chóng cho nó một sút vào bụng, ra sân.
- Tôi không đánh con gái. Nhưng đây là cuộc chiến, chấp cô 3 đòn.
Hết 3 đòn, nhưng vẫn muốn giữ cái nguyên tắc của mình. Khi Nguyệt định sút ngang hông em lần nữa thì lần này em co chân cao lên cho ống đồng đấu ống đồng.( chân em thì chắc cũng thuộc dạng cứng ống đòng, vì từ nhỏ tập đã tập sút bao cát, lớn hơn thì là cột gỗ, và khi thành thục thì là cột inox) cùi trỏ cũng vậy. Chân Nguyệt thì không gãy là may rồi. Chắc đau lắm, nhìn N đứng còn không vững nữa.
Vậy thôi. Giờ cứ như vậy cũng thắng chắc. Nguyệt giờ chuyển sang đấm. Nhưng em dùng cùi trỏ đỡ hết, cô nàng nhăn mặt chắt cũng thấm rồi.
- Kết thúc đi con. Dư phụ ra lệnh.
Lần này không phải đỡ nữa dồn sức thẳng cùi trỏ vào nắm đấm của Nguyệt. Nhỏ đau rồi nhưng vẫn cố gắng. Lại cố sút ngang bụng, kết thúc thôi, dọng thẳng cùi trỏ vào đùi Nguyệt, gục luôn rồi.
- Kết thúc. 2/3 ta thắng. Sư phụ nên tiếng
- Vẫn còn mà. Bà kia
- Chưa chịu thua à. 2/3 rồi
- Sẽ khác.
- Tuỳ em.
Nghỉ ngơi tầm nửa tiếng.
- Giờ là hiệp ba, dù gì cũng đã thua, nhưng tôi biết hiệp này sẽ khác. Bà bác tuyên bố.
Ệt bên đó đi ra chắc khoảng hơn 60 mạng chứ ít gì, lại toàn trường côn với côn nhị khúc nữa.
- Đệ tử tôi. Đến ông.
- Ba đứa đó.
- Vậy thì ông nhận thua hiệp này rồi.
- Không đầu hàng. Mà tôi có thì nó cũng không đâu. Chỉ em
- 67-3 đó. Anh không muốn nhìn bọn nó lằm viện chứ?
- Không công bằng. Linh lên tiếng
- Đó là vì ông ta không chịu nhận đông thôi.
- Không bao giờ đòi hỏi công bằng. Vì nó đâu có tồn tại. Mình nói câu hết sức lạnh lùng
- Bắt đầu đi. Sư phụ tuyên bố.
Mình từ từ lôi đôi baton ra.
- Anh Huy không phải ra tay đâu, ngồi nom bé Linh đi...
Thằng Chiến vào trước, nó chơi nhị khúc, múa cũng đẹp đấy nhưng anh khá tiếc cho chú. Vẫn đang múa thì em hạ thấp người vung tay phải cùng cây baton ngay bụng nó. Một mạng
Lại Nguyệt, nhưng giờ là chơi thật, với lại có vũ khí nên phải kết thúc nhanh. Nguyệt vừa vụt cây trường côn đến cách ngang hông mình tầm 50cm thì mình nhanh tay vụt cây baton vào khúc giữa cây côn. Bị phản lực Nguyệt không dữ được cây côn nữa buông xuống, đúng bài hất cây côn lên bằng chân rồi em quặp hai cây baton để kẹp cây vôn ngang ra phóng vụt lên cho cây côn vụt ngang bụng Nguyệt, gục luôn.
Ngay lúc ấy có một thằng khác nhảy vào định vụt vào hông trái em. Nhưng kịp phản xạ giơ cây baton ra đỡ, cây còn lại từ tay phải vụt ngay mạn sườn bên trái nó, gục luôn.
Thêm một thằng khác cũng lao vào vụt ngang mặt em, nhưng em đã gập chân ngồi xuống né rồi vụt dậy bồi thêm một nhát baton ngang bụng nó. Thêm một cháu
Vẫn skill cũ, vụt ngang các xương khúc bắp đùi và bắp tay, ngứa thì thêm vào phần cổ tay, xong kết thúc bằng một nhát vào bụng hoặc gáy. Một lúc thì cũng hơn nửa bên kia. Đám còn lại thì có vẻ hết ý chí chiến đấu rồi.
- Sư phụ ơi, võ bọn này đâu phải để đánh nhau. Mình vẫn quay ra như không quan tâm tới bọn nó, kích tướng tý.
Một thằng khá đô con bên nó chơi bài cùn nhào vào ôm hông em. Bị khoá không thể di chuyển nên em xoay baton nện thẳng vào gáy thằng kia làm nó gục xuống luôn.
- Bụp. Một cảm giác nhói bên bả vai trái. Dm thằng Chiến nó nhân lúc mình không để ý cắn trộm từ phía sau.
Đau thì giờ không đau lắm, nhưng máu điên trong người em nổi lên. Quay lại vụt ngang cây baton nó đưa nắm hai tay thủ thế trước mặt, nhưng nhát vụt và cây baton của em đâu có nhẹ, chắc cũng vừa đủ gãy tay. Nó đau đớn mất tập trung. Quay người co cao chân rồi hạ gót ngay vai phải nó, lúc nó đang choáng thì nhớ ra ít võ capoeria( môn võ đường phố của braxin, thấy trên tv nên em có tập qua) nhào lộn vài vòng lấy đà rồi kết thúc ngay ngang hông nó. Nó gục luôn, nhưng em vẫn chưa hết điên, co chân sút ngay mũi giày vào ngực nó, chắc cũng không đau lắm chỉ văng người có 6-70cm, chỉ nghe nó hự lên thêm một cái.
Đang định quay ra chơi nốt đám kia thì sư phụ cản.
- P dừng đi con, xong rồi.
Đã xong, đang ngồi lay lại cặp baton để cất đi thì bà bác kia lên tiếng.
- Cậu kia.
- Sao thưa bác?
- Cậu xem lại cậu đã làm gì?
- Đánh nhau không có khoan nhượng hay thương tiếc, nhất là vời những thằng tiểu nhân. Mình gằn giọng.
- Thôi P về đi con. Sư phụ nên tiếng
- Dạ con xin phép. Xong về luôn, còn chạy qua xem đá sao rồi.
Vào sân vừa kịp lúc đang nghỉ.
- Sao rồi?
Bọn nó làm một tràng.
- Thua 2-0.
- Bên nó mạnh, mà bên mình không có hiểu ý.
- Thằng Hậu chơi cá nhân bỏ mẹ.
Nhìn thằng Hậu em nóng máu nói luôn.
- Mày đội trưởng mà như vậy. Đây là đội bóng của tập thể chứ không phải là riêng mày.
- Mày ngon vào đi. Hậu ml cay cú
- Ok.
Thay quần áo xong vào sân. Gây sự chú ý từ cả sân, chuyện đẹp trai như em mà, đùa thôi. Mặc áo này nó lộ hết hình xăm ở cánh tay trái và bả vai mà.
Bên kia đang dẫn trước 2 trái nên chỉ chơi giữ bóng câu giờ. Nhưng tản đội hình dàn trải khắp sân, đến khi còn 20' trong một pha chuyền bóng bên nó thằng T nhanh như cắt cắt bóng rồi chuyền thẳng cho em.
Bọn nó thấy mình giữ bóng nhưng đang ở giữa sân nên chỉ có một thằng trung vệ vào kèm, vừa miếng đảo chân vài nhịp rồi nhẹ nhang qua nó như chỗ không người, lúc này thấy S đang bên cánh trái mà lại khá trống, căn góc căn lực chuyền ngay cho nó, như mớm cho nó rồi, nó xỏ kim nhát một qua thằng hậu vệ bên kia, giờ một đối một với thủ môn. Sút căng một phát thẳng như kẻ chỉ vào góc phải trên, dung lưới rồi. 1-2
Không để bên kia kịp hết bất ngờ, bên em tổ chức cướp bóng tấn công nhanh, Thằng N lại chuyền bóng về chân em, vị trí khá tốt cánh trái trước mạt khá trống nhưng giờ chưa phải lúc, chuyền tạt sang cho thằng Đ bên cánh phải, phải gọi là như đặt vào chân cho nó, nó nhận bóng nhẹ nhàng tạt má cân bằng tỉ số. Cả toàn bộ sân rộn lên tiếng hò reo cổ vũ.
2-2 cân bằng rồi, bên nó phát bóng rồi chuyền thẳng lên, chắc định cố gắng phản công. Nhưng giờ chắc là lúc tinh thần bên mình lên cao nhất. Thằng tiền vệ bên kia vừa có bóng thì C chạy ngay lại cướp như ăn kẹo, chuyền thẳng lên cho em, lúc này câu giờ để tản đội hình nên em đứng vờn bóng một lúc.
Bên kia cũng chả kịp hiểu vấn đề, chắc vì vẫn sock vì hai bàn gỡ, nhìn bên nó đang luống cuống cũng tội nhưng vì vinh quang của lóp, em nhẹ nhàng chuyền nốt cú chót cho thằng S đang cắm ở bên kia. Một đường chuyền khá đẹp và nhẹ nhàng chốt sổ 3-2. Vừa đẹp thêm 3' thì hết giờ, bên kia thì nhìn chả có tí vẹo gì sức sống, bên mình thì vui như tết.
Ngon, nhìn thằng Hậu ml đang cay cú mà lại thấy vui vler. Thôi kệ mẹ nó đã, về nghỉ đã.
Nhưng đêm lằm mới thấy thốn vler, cái bả vai giờ mới đau buốt, thôi tự nhủ với mình "Dm thằng chó cắn trộm" dán tạm miếng giảm đau. Thôi thì mình bị đau một giờ chắc nó đau mười.
Sáng ra dậy chuẩn bị như thường, nhưng đến trường thì đúng là bất thường, chắc do trận bóng chiều qua.
Đi trong trường thì cũng bình thường, thi thoảng bị chỉ trỏ rồi cũng nghe qua loa.
- P 10a2 đó. Giỏi võ, đẹp trai, đá bóng giỏi....
- Giỏi cái gì? Loại nhà nghèo nó.
- Nó chỉ là loại bốc đồng thích đánh nhau thôi.
- Bla...bla nghe khen thì ít mà chê thì lắm vler. Mình mang tiếng xấu vậy sao?
Vào lớp thì bọn nó loạn hết nên hò hét như khỉ.
- Qua không có mày chắc là loại luôn thì mất mặt quá.
- Á quân năm ngoái đó. Bọn mày chỉ bị 2-0 là quá rự hào rồi.
- Ừ. Nhưng may là có thêm mày.
- Thì may là xong chuyện sớm nên té vào xem.
- Mà mày xăm lắm thế? Bố mẹ không nói gì à?
- Chót ngu thôi. Đừng ham hố gì, mang tiếng lắm.
- Chắc bọn nó nhìn thế nên hãi quá không dám thắng à.
- Mày đá hay thế sao không tham gia mà chỉ dự bị là sao?
- Thì cũng sơ sơ, mà chân gỗ nên kiến tạo thôi.
- Vậy giờ chuyển lên đội hình chính nha mày?
- Tao không hứng lắm, nhưng cần thiết thì sẽ tham gia sau.
- Ok. Nếu bình thường bọn tao sẽ tự lo.
Xong tự dưng nghe phía ngoài lớp ồn ào. Là Nguyệt.
Nguyệt đến lớp với tay phải băng bó cả bàn, chân thì tập tễnh, đi đến đâu gây chú ý đến đó. Nhưng đích đến không phải là chỗ ngồi mà là chỗ mình, nói như hét:
- 31 người bị gãy xương, còn lại bầm tím cũng không nhẹ, anh Chiến gãy hai tay, dập phổi, gãy 3 xương sườn... Anh vừa ý rồi chứ?
- Giờ sao? Ăn vạ hay đòi đền bù? Đã tham gia thì không hối hận.
- Anh...
Thiệt hại khá đáng kể nhỉ. Mà sư phụ cũng chơi hơi ác, kêu thằng võ thực chiến...