* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Rượt Đuổi với Tuổi Thơ Full Chap

xe đạp cùng đám học trò nhưng trước khi bắt đầu cuộc hành trình thì cái chuyện mà tôi muốn bỏ qua lại xuất hiện…
Khi dẫn xe bước ra cổng trường với đám bạn trong lớp thì thấy bốn con ác quỷ đang đứng với ba bốn thằng con trai đô con đợi ai đó, não tôi cũng được cho là có một ít chất xám để sử dụng nên nhanh chóng giao xe một đứa trong lớp, không tách nhóm ra mà đi từ từ với đám bạn thân của mình. Dù gì nếu có đập nhau thì bên này cũng có con gái, để cho xử ba con tiện tì đó, còn bốn thằng con trai đó tôi nhổ nước bọt cũng té (chém tý ạ).
Không ngoài dự đoán khi tầm ngắm của phát “súng “này không ai khác chính là tôi…
- Thằng chó đó đấy – Con nhỏ hôm trước đánh vào chỗ tử huyệt của tôi.
- Bạn trai con Diễm Trúc đấy – Con chó bị tôi bẻ tay.
Khoảng cách không xa nên tôi nghe được những gì cần nghe, thấy được những gì cần thấy, đám bạn cũng nhận ra điều đó khi thấy mây thằng chó kia trên tay có những thứ gọi là hàng để chơi bao gồm một thanh sắt và ống nhựa.
- Sao thế Tâm – Bà Quỳnh hỏi tôi.
- Chơi không mầy? – Thằng Tùng xoắn tay áo lên.
- Hế hế, khởi động một tý khỏi khởi động – thằng Đức chuẩn bị.
- Vui rồi đây, lâu quá tao không đánh bao cát, bữa nay có bao cát chùa ngu gì không chơi bọn bây – thằng Chung cũng tươi tỉnh khi thấy đám bọn nó.
- Mấy ông định đánh nhau à? – Bà Kiều Oanh có lúc cũng khù khờ.
- Bà nhìn không thấy mấy ổng à.
- Thế bốn đứa kia làm gì thế – Bà Kim cũng thông minh đấy.
- Để cho mấy bà đấy – Tôi nhìn xuống nói.
- Hả, để cho bọn tôi – Bà Huyền vừa nói vừa xoắn tay áo lên ^_^.
Vãi lọ đám bạn của tôi, trong đó chỉ có ba người con gái ấy thì điềm tỉnh như không có chuyệngì xảy ra…
- Mầy cậu đứng lại đây đi – Như dựng xe rồi bước về phía mấy người kia.
- Ế này, sao thế? – Thằng Khôi có vẻ lo lắng.
- Đệch bọn mầy để Như đi một mình à – thằng Anh cũng nóng lòng.
- Để tao – Thằng Dương bước theo.
Tôi cản mấy thằng kia lại, với khoảng cách như thế chắc chắn rằng có thể giúp đỡ với lại đang đứng trước cổng trường không cách mấy là xa, học sinh còn nhiều nữa, thầy cô thì đang ngồi ở văn phòng đoàn nếu đánh nhau chắc chắn sẽ manh động. Tôi quyết định để cho Như giải quyết, dù gì em thông minh sắc sảo với lại chuyện của Diễm Trúc em là người hiểu biết nhất ở đây.
Bọn họ nói gì với nhau đấy, thấy bốn đứa con gái kia mặt hầm hầm như ăn phải phân ấy, lên giọng to tiếng với Như, đám bọn tôi thấy thế nóng lòng bước đến, vì đã chuẩn bị tinh thần lên phường hết rồi, đó là sự đồng tâm cộng khổ cần phải có của những lớp với nhau. Lớp tôi đã có điều đó từ khi mới vào học, chủ chốt do thằng đầu não như tôi nắm đầu ^_^.
- Thằng chó đó kìa, đập chết mẹ nó đi – Đứa quỷ trong nhóm tứ quỷ đó.
Khỏi phải nói nếu đập nhau thì bọn chúng ăn phân với đám bọn tôi khi trong số đó ai cũng biết võ, đặc biệt là đều cao cường không hề thư sinh với vẻ bề ngoài như thế nào.Nhưng…
- Đi thôi mấy em – Thầy Khánh chưa biết chuyện gì xảy ra.
Đám bốn con quỷ kia giả nai thánh thiện cuối đầu chào thầy chủ nhiệm bọn tôi, có một sự khinh bỉ nặng nề dành cho bọn nó. Thấy tình hình được ổn thỏa hơn nên tôi không muốn rắc rối nữa, nếu muốn chơi thì kiếm chỗ nào ít người và có đất chôn sẵn thì đám này chơi tất không sợ đâu…
Trên đường đi ra sân bóng 30/4 bọn tôi trao đổi với nhau về chuyện vừa rồi, vừa nghe tôi kể…
- Đậu măng thằng cờ hó, sao không đập chết cha nó, loại con gái đấy bố khinh – thằng Tùng thể hiện một sự bực tức nặng nề.
- Má, thằng ngu, hèn chi mặt mài như thế, nói với bố, tao chôn sạch bốn đứa cho – thằng Chung cũng bực tức với hành động của thằng bạn mình.
- Hên là ông chưa… – bà Trân nói một nữa.
- Một tý nữa là tuyệt đường sinh sản rồi nhé con – thằng Hùng cũng đe dọa.
- Ngu thế chú,hế hế, loại đấy đâu phải con gái đâu mà mầy không đánh, đỉ mẹ mầy, gặp tao bỏ vào họng nhai từng đứa luôn ấy – thằng Kiệt cũng tức thay.
- Thôi đủ rồi mấy cha, con cũng bị đấm rồi, lần sau gặp thì đéo như thế nhé – Tôi lấy lại phong độ cho bản thân.
- Mẹ có võ đéo biết né hả mầy – thằng Khôi lên đời.
- Ông nội, con gái, tao gặp là bủn rủn tay chân, né con khỉ khô này.
- Haha, thì ra hắn sợ con gái – Bà Huyền chỉ đợi bao nhiêu.
- Haha
- Kaka.
- Hế hế thì ra là thế…
- …
Cả bọn ôm bụng cười ngã nghiêng ngã ngửa với lý do đầy ngộ nghĩnh của tôi, bọn nó không ngờ học võ cũng cấm kỵ với con gái. Một quy luật bất thành văn đối với bản thân của tôi thì phải chịu chứ biết làm gì bây giờ nhưng lúc nãy mà có đánh nhau tôi sẽ nắm đầu xoay từng đứa như chong chóng ấy. Biết rõ là đánh con gái không hay ho gì cho lắm nhưng loại đó không phải con gái khi xỉ nhục bạn cùng phái của mình bằng những từ ngữ phản cảm như thế.
Đến sân bóng đá với những nhiệm vụ quen thuộc, tôi cũng bắt đầu tập lại những đường đi bóng đầy sắc sảo của mình sao đó truyền dạy lại cho những thằng bạn khốn nạn, thằng Tùng học nhanh đấy, nó cũng xỏ kim được vài lần dù là ít ỏi nhưng thế cũng là tốt rồi. Còn thằng Anh đã biết án ngữ là thế nào và lấy bóng gọn trong chân. Chỉ có phối hợp chuyền ngắn, ba trạm, chuyền dài, bật tường thì bọn nó có chút bỡ ngỡ và rời rạc. Nhưng chỉ trong hai ngày mà nỗ lực đến thế quả là một kỳ tích. Dự là 10A3 tạo nên những kì tích bất hủ cho trường THPT PCT.
- Ngày mai Tâm huấn luyện đội nữ nhé, thầy phụ trách đội nam – Thầy Khánh dặn dò trước khi đi ra về.
- Hả? em à – Tôi tự đưa tay chỉ vào mặt mình.
- Ừa, không vấn đề chứ em – thầy Khánh cũng biết làm cho người ta không có đường rút lui.
Tôi chẳng dám tìm kiếm một lý do nào khác để từ chối vấn đề ấy, dự biết rằng mình sẽ khổ trong những ngày ít ỏi còn lại…
- Hế hế, nhất chú rồi nhé – Thằng Kiệt có vẻ tức nhẹ nhưng không dám nói ra.
Về

trình bóng và học thằng Kiệt chỉ như hạt cát trên sa mạc bao la như tôi (chắc so sánh như thế không gọi là hơi ảo tưởng nhỉ – _- ).
- Thằng Tâm số nó tốt thế nhỉ? – thằng Chung cũng có một sự ghen tỵ nhé.
- Hế hế, cực,chết tía nó đi – Thằng Tùng hiểu được vấn đề.
- …
- …
Lớp ngồi uống nước ở cái chủ quán của sân bóng này một tý rồi chia tay nhau ra về, nhưng…
- Mấy thằng kia kìa. – thằng Tùng luôn nhanh nhất trong đám.
Đám con trai theo bốn đứa con gái lúc nãy đã đứng chỗ gốc cây bên kia đường cùng với bốn con ác quỷ chờ sẵn bọn tôi. Tình hình là không biết như thế nào nhưng dự chắc chắn rằng sẽ có một trận đánh nhau nảy lửa nhưng phần thắng có lẻ 10A3 vẫn giữ chức đó.
- Mầy bà ở trong này nhé – Tôi nhìn họ nói rồi nở một nụ cười trấn an.
- Mấy ông đi đâu? – Bà Nguyệt cũng có lúc ngay thơ thấy ớn.
- Đánh nhau mà không cho tôi đánh – Bà Quỳnh hung hăn.
- Thôi bỏ đi cậu- Mai đã lên tiếng
- Đừng đánh nhau nữa. – Bạch Yến cũng nhăn mặt.
- Này, về đi,bỏ đi – Như cũng không thích thú khi thấy bọn tôi đánh nhau.
Lần lượt ba người đẹp lên tiếng làm cả bọn con trai do tôi đầu xỏ phải có phần e ngại giống như quân đội của một quốc gia sẵn sàng đợi lệnh của tổng thống khai hỏa nhưng bị quốc hội ngăn cản lại. Trong trường hợp này không sai tý nào.
- Mấy bạn cứ ngồi ở đây đi nhé – Tôi đã quyết tâm.
- Thế cùng nhau ra – Bà Kiều Oanh đưa ra quyết định đầy phũ và phàng.
- Vậy đi – Bà Ngọc đã lên tiếng.
- Thôi đi mấy chị, ở đây cho đàn ông con trai ra trận, ở nhà lo cơm nước đi – Thằng Đức còn đùa được trong giờ phút thế này.
- Ở đây hết đi, một mình tớ ra được rồi, không được cãi, hế hế – Tôi đưa ra quyết định vì tin tưởng vào năng lực của mình và đây là chuyện chỉ liên quan đến mình, không muốn liên lụy ai cả.
Bọn nó đưa mắt nhìn nhau, trong khi đó tôi đã bước ra lộ rồi, con đường 30/4 đúng nghĩa là vắng không có người, những ánh nắng chiều tà còn lại len lỏi qua hàng cây phượng đỏ bên đường, có một chú gì đó lo sợ trong những người lớp 10A3 đang lo cho đứa bạn của mình.
Tôi bước đi từng bước một, giữ cho tâm trạng tĩnh chứ không ngu ngốc như lần trước, nếu lần này mà như thế thì ăn cây no đòn với bốn con trâu và bốn con quỷ kia, dù biết rằng mình bị đánh thì đánh bạn sẽ nhảy vào ngay không đến mức đi bệnh viện đâu. Nên đâu đó cũng có một sự nhẹ nhỏm khắp toàn thân.
Bọn nó có vẻ hung hăn kể cả những đứa con gái, văng tục đủ thứ khi thấy mặt tôi, có lẽ sẽ ăn tươi nuốt sống thằng con trai đấy đây mà…
- Không phải cừu đâu nhé – Tôi nói thầm trong bụng.
Bước đến bên vệ đường kia thì bốn thằng con trai đứng sau lưng bốn đứa con gái đang xoắn tay áo lên chuẩn bị đập cho tôi một trận…
- Thằng chó. – Một đứa bước lên chửi
- Con cờ hó – Tôi chửi lại ngay, miệng mồm đâu thua kém gì nó đâu mà sợ.
- Thằng chó – Tiếp tục.
- Con cờ hó – Tôi cù nhây theo.
- Thằng mặt lồn.
- Con đỉ – Tôi có thua ai đâu.
- Đụ mẹ mầy.
- Cho con chó giao hợp với mầy giờ – Tôi nhớ đến câu của thằng Tùng.
- Víu – Một khúc cây tạt ngang qua.
Dù rằng đang chửi nhau với con cờ hó đó nhưng ánh mắt thì không rời bỏ đám tụi kia, khi thấy một thằng bước từ từ lên là tôi thấy hôi cái mùi đánh lén rồi, nên tay chân đã vận đầy đủ khí, tinh lực sẵn sàng đối phó với tình huống.
Không sai tý nào khi khúc gỗ tạt ngang qua, tôi giật thân người về phía sau nhanh chóng, để né chứ không thôi ôm máu đầu mà chạy rồi.
- Lè, còn non và xanh lắm – Tôi lè lưỡi trêu thằng đấy khi giữ một khoảng cách khá an toàn.
Mặt mấy đứa nó đỏ như quả gấc ấy, tôi thì hả hê vô cùng, đám bạn chạy ra với vẻ mặt đầy lo lắng sợ tôi ăn đòn…
- Có sao không mầy.?
- Ông có sao không.?
- Cậu có sao không.?
- Quay mặt qua tớ coi coi.?
- Ông không sao chứ?
Đám người bọn họ ai cũng lo lắng cho thằng bạn của mình hết nhưng cái người được lo lắng thì…
- Hế hế, anh vẫn khỏe mặt như thường đây này – Tôi với vẻ mặt đầy hớn hở khi chọc tức được đám bọn kia.
Chẳng biết do trời sắp đặt hay sao ấy, tự nhiên có mấy chiếc xe chạy tấp nập làm cho bọn nó qua không được…
- Mầy con chó qua đầy – Thằng Tùng lo lớn qua bên kia.
- Mầy qua đây đi con. – Bên kia cũng không kém.
- Qua đây đi, tao cho ăn phân – thằng Sang đã tính nóng lên.
- Qua đây.
- Đậu măng mỏi miệng, qua đây.
- Qua đây.
- …
Đậu phộng,hai bên làm giống kiểu con nít kinh khủng ấy, không ai chịu bước qua bên kia, cứ đứng chửi vọng qua, nhưng dự chắc chắn rằng sẽ có một trận đánh…
- Mấy bà ở đây đi nhé – Lần này đến lượt thằng Anh, dù tôi không biết nó có võ không nhưng chắc chắn cũng có nghề nên mới thế.
- Quất tụi bây- thằng Đức ra hiệu.
- LÊN
- CHƠI.
Bọn tôi ồ ạt chạy qua giao chiến với đám bọn nó, nhưng…
- Ế, thắng lại@@ – thằng Sang cản cả bọn.
- Víu.
- Áaaa – Nó ôm mặt @@
Vừa lúc đó thì…
- Rắc.
- Aaaa – Một tiếng lên thất thanh bên kia.
- Đập con nhỏ đỉ này đi. – Một đứa bên kia chỉ về người đang bẻ tay thằng bạn trong đám mình.
- Víu.
- Hây – Một mượn lực đả lực.
Nguyên đám bọn tôi chưa kịp làm gì thì một đứa con gái đã ôm bụng té dưới đất sau cú mượn lực đả lực và thằng con trai kia bị bẻ tay, có lẽ theo tôi đoán thì không hè nhẹ tý nào, cho thấy người đó cũng học võ.
- Let’s go – Tôi thấy cả bọn không nên để một mình người con gái đánh nhau với 8 người bên kia.
Và…
Chap 73:
- Víu – Thanh cây ấy thử sức người con gái kia.
- Hây – Bị đá văng ra ngoài.
Một bàn tay nhẹ nhàng lướt qua nhưng hắn đã té xuống đất…
- Phịch
- Tổ cha mầy.
- Quất đi
Đám bạn của tôi xong vào tiếp tay người con gái ấy sau một hồi lâu xem Như trình diễn một mình.
Sau tiếng nói cộng với cái hất đầu của tôi đám bạn xong vào nhưng chưa kịp thì bọn kia đã chạy rồi, chỉ đá vào mông thằng kia được một cái, tức ghê.
- Đệch, chạy rồi.
- Bỏ đi mấy ông ơi.
- Khốn nạn,tán con nhỏ kia mới được một cái – Bà Quỳnh tiếc.
- ĐỨNG LẠI – Thằng Tùng chạy theo la ú ớ.
- BỎ ĐI TÙNG ƠI – Thằng Dương kêu nó đứng lại.
- Ai thế? – Tôi tròn xoe mắt nhìn Như.
Không ngờ lúc nãy người cứu mạng thằng Sang chính là một người con gái, người ấy lại xinh đẹp,kiều diễm, hiền lành, Tố Như. Tôi tự hỏi bản thân người đó có phải là em không,vì những chiêu thức vừa rồi có thể nói trình độ phát kình của em trên tôi mấy bật,với lại ở chung với nhau cũng gần 3 tháng rồi, chẳng ai biết em như thế lại biết võ.
- Ghê bà Như quá – Bà Huyền ngạc nhiên.
- Trời ơi, giỏi võ hơn cả tôi – Thằng Anh tròn xoe mắt không hiểu vấn đề.
- Bữa nào làm ván, hế hế – thằng Chung tỏ ra thích thú.
- …
Đám bạn đứa nào cũng trố mắt ngạc nhiên không thể nào ngờ người con gái xinh đẹp ấy lại giỏi võ đến thế, cứu mạng thằng Sang một lần nếu không nó đi vào bệnh viện…
- Mầy có sao không Sang – Tôi thấy vết máu trên mặt nó.
- Hế hế, bình thường mà chú.
- Ngu vãi đậu măng nhà mầy ra, đi đánh nhau cản bên kia không cản, không có Như mầy xuống đất nằm.
- Hihi – Bạch Yến cười trước sự ngây ngô của thằng bạn mình.
- Đáng đời – Bà Kim cũng không thương tiếc.
- Mấy bạn ở lại chơi nhé, về thôi cậu – Như quay sang nhìn tôi.
Chưa hiểu ra vấn đề gì nhưng sợ em đánh lắm @@ nên đành lếch thân lại chiếc xe chạy về cùng chứ chẳng may em cho một kình lực thì ôm dạ mà khóc.
- Cậu học võ gì thế? – Tôi thấy tò mò.
Thứ võ em sử dụng cũng hao hao giống với 10 người kia,…
- Thái cực quyền.
- À, thì ra là thái cực hèn gì nhu quá. – Tôi đã thông.
- À, cậu học lâu chưa.
- Cũng lâu rồi.
- Con gái mà học võ để sau này đánh chồng à – Tự nhiên tôi thốt lên lời ấy.
- Hứ…đánh cậu thì có, lúc trước tớ học múa quạt thôi nhưng có duyên nên học theo hệ phái chính quy luôn.
- Dạy cho tớ với.
- Cậu võ thế kia dạy làm gì.
- Hế hế, học cho biết.
- Không.
- …
- …
Em cao tay hơn tôi nên đành bó tay…
Tối hôm đó,…
- Lúc chiều Như đánh những đòn đó quen quen giống với 10 người hôm trước giúp mình thế ta.Mấy người đó ra đòn cũng nhẹ nhàng không có gì gọi là cương lực cả nhưng khi phát kình với kéo thả thì còn hơn cả mình. Thôi đúng rồi họ học Thái Cực chính tông rồi. – Đến lúc đó tôi mới thông suốt ra vấn đề.
- Không phải mấy người đó học võ chung với Như chứ… – Tôi từ từ hiểu ra vấn đề.
Vận dụng hết trí não, sử dụng liên tục các sợi nơ- ron thần kinh để thông suốt cái truyện hôm rồi, nó phải làm tôi đau đầu suốt mấy hôm để tìm kiếm ra cái thứ võ nhẹ như gió uyển chuyển không khác gì dòng nước nhưng có thể mài mòn hòn đá. Cũng tựa như Vịnh Xuân đang ngự trị trong người tôi nhưng Thái Cực có phần nghiêng về tinh và khí hơn.
- Không lẻ việc mất tích mấy buổi tối của những tháng rồi Như đi học võ sao ta, thôi đúng rồi,nó đó còn cái gì nữa.
- Tôi vỗ đùi một cái chát vì thông suốt ra vấn đề.
Khi bạn thông suốt ra một vấn đề gì đó thì cảm giác thật tuyệt ấy nhỉ.
Tôi leo lên giường để thưởng cho mình một giấc ngủ thật ngon để ngày mai bắt tay vào cái kế hoạch mới vừa đề ra “xâm nhập “…
Buổi chiều hôm sau (thứ 5)…
Vào lớp vẫn bình thường, không nghe ai nhắc đến cái chuyện đánh nhau lúc hôm qua, nghĩ cũng thấy lạ lạ nhưng thôi cứ thế cho êm đềm. Lúc ra chơi Diễm Trúc có qua lớp tặng cho tôi một quyển tập trong rất xinh xắn, em nói không biết làm gì để cảm ơn hết nên đành tặng quyển tập xem như một kỉ niệm. Tôi niềm nở nhận lấy. Và dặn em rằng khi nào bọn cô hồn đó có tới kiếm chuyện thì gọi tôi đến ngay, sẽ liều sống chết với bọn nó.
- Đậu xanh, thằng mê gái. – Thằng Tùng với thằng Sang đi ngang chỗ tôi và Diễm Trúc, hai đứa nóc ó âm mưu khi thấy người đẹp.
- Hôm trước tao nghe nói thằng Tâm bị đánh tả tơi mầy à, mà hôm qua tao nghe nói gì gì nữa đấy. Kêu bọn mình giúp – Đến lượt thằng Sang.
- Hihi – DIễm Trúc che miệng cười khúc khích.
- Tổ cha nói, có gái đẹp không giới thiệu cho anh em mầy – Nó đi vào nhưng quay lưng lại nói.
- CÚT NGAY – Tôi chỉ vào mặt bọn nó.
Thấy thế nó sợ rút lui nhanh chóng chứ tôi mà cầm dép lên phang thì bảo đảm một trăm phần trăm rằng có thằng rớt răng chứ chẳng đùa.
- Thôi mình về lớp nhé, hihi – Em nở nụ cười chiếc răng khểnh xinh xắn.
- Ừa, hihi – Tôi cũng nở nụ cười tỏa mưa.
Công nhận nói chuyện với người đẹp cảm giác đã đã sao ấy ^_^…
- Tùng…tùng – Tiếng trống báo hiệu một ngày học đã kết thúc…
- Ốh yes
- 30/4 thẳng tiến.
- Let’s go – Câu ra quân quen thuộc.
Hình như con đường 30/4 đã trở nên thân quen đối với tôi, nó giống như một dòng máu đã in sâu vào trong tỷ, trong thịt không thể nào quên được. Bọn tôi nô đùa với nhau,những nụ cười đầy xinh tươi của tuổi học trò, những chiếc áo trắng tinh khôi bây phấp phới dưới ánh chiều tà. Hình như đi học vào tuần này chỉ mong hết tiết thứ 5 để làm cái nhiệm vụ cũng khá quan trọng cho ngày chủ nhật tuần này. Một tuần đầy vất vả nhưng cũng tràn ngập niềm vui…
- Bữa nay cực cho mầy rồi. – Thằng Chung vỗ vai tôi.
- Chúc mầy toàn thay – thằng Kiệt xạo.
- Cố lên nhé chú – thằng Dương cũng mất đi một đồng nghiệp.
- Mẹ, cực gì qua bên đó ngắm gái đã – thằng Đức có một ghen tỵ nhẹ.
- Bọn mầy lo cho mình đi, trường này đá bóng kinh lắm đấy. Cố gắng vào.
Bọn tôi tám chuyện trong cái chuồng heo vì ở đó có một cái nhà tắm, đám con trai vào trong đó thay chiếc quần tây ra, rút kinh nghiệm từ hôm trước. Mấy đứa con gái thì đã thay ở trong nhà vệ sinh của trường. Phải công nhận một điều, mùi ở gần chuồng heo cứ thế nào ấy.
- Thơm quá – thằng Hùng bá đạo lên tiếng.
- Cho mầy một bãi bây giờ – thằng Mạnh dọa nó.
- Hế hế, đậu xanh nhanh lên.
- Từ từ
- Hôi chết mẹ.
- …
Sau một hồi lâu cả bọn cùng chung số phận ngửi phân heo thì đã thoải mái khi bước ra bên ngoài sân bóng đá, nhưng cái ánh nắng của buổi trưa vẫn còn đâu đó, mặt sân cát nóng kinh khủng, cứ để chân xuống cứ nghĩ mình đang ở sa mạc.
- Thế này sao đá thầy – Tôi nhìn HLV Khánh.
- Nóng quá thầy ơi, phỏng chân hết – Bà Ngọc xạo theo.
- Cố lên mấy em, mùa này biết sao giờ.
Bọn tôi bước ra sân mà bị tra tấn dưới bàn chân nhưng cũng không dám hó hé vì ai cũng chịu chung số phận, tất cả đều vì một mục đích và niềm đam mê. Niềm tin có thể biến điều không thể thành có thể…
Tôi đi theo nhóm nữ, công nhận ngộ thật, một bầy vịt trời đầy xinh đẹp có một mình thằng đực rựa thì chịu thế nào được, nên tôi đành cố gắng...

<< 1 ... 46 47 48 49 50 ... 100 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status