* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Đồ Củ Tỏi Anh Thích Em Full Chap

mò mẫm tìm kiếm ở khu rau cải…cuối cùng nó cũng mua được đầy đủ nguyên liệu…
- Cô ơi…miếng thịt này bao nhiêu vậy ạ…???- nó lấy tay cầm miếng thịt heo lên hỏi…Quân đứng kế bên ăn snack…
- Miếng đó 4…- Miếng đó mỡ nhiều quá…- Quân quay qua nói làm cắt ngang câu nói của bà bán thịt…nó nhìn nhìn rồi bỏ xuống…tiếp tục lựa…
- Vậy miếng này bao nhiêu vậy cô…???- nó đưa lên 1 miếng thịt khác hỏi…
- Ờ cái đó…- Miếng này nhìn chắc thịt dai lắm…lựa miếng khác đi…- Quân vừa nhóp nhép nhai vừa nói…không để ý khuôn mặt đang biến dạng của bà bán thịt heo…
- Miếng này được không??? – Máu me tùm lum…ghê quá…miếng khác…
- Hay miếng này…??? – Eo…tanh quá…miếng khác…
- Miếng này…khác đi…miếng này…thôi…miếng này…ư ư…- nó và Quân vẫn đứng đó lựa qua lựa lại lựa tới lựa lui…đột nhiên…
- 2 CÁI ĐỨA KIA…ĐỨNG LỰA NÃY GIỜ CUỐI CÙNG LÀ CÓ MUA HAY KHÔNG HẢ?– bà bán thịt heo quát lớn…tay cầm con dao đập mạnh xuống tấm thớt…
- Miếng này…miếng này…- nó và Quân tái xanh mặt mài sợ hãi…đứng nép mình vào nhau…đồng thanh đồng thủ…tay đưa miếng thịt lên nhìn bà bán thịt heo e dè…run rẩy…
**
- Bán thịt mà cứ như phần tử khủng bố á trời…thiệt là kinh dị…- Quân đưa tay lên lau mồ hôi…nói với khuôn mặt vẫn còn lưu luyến chút sợ hãi…
- Ông còn nói nữa hả??? tại ông không á…miếng này không được…miếng kia cũng không được…đứng lựa tới lựa lui…may mà bà đó không đốt phong long tui với ông…hix…thôi đi về…còn nấu cơm nữa…- nói đoạn nó đưa mấy túi đồ cho Quân…nhanh chân bước đi…
- Ê…bà phải cầm tiếp tui chứ…Ê…Ê…CỦ TỎI…- Quân xách mấy túi đồ trên tay chạy gọi với theo nó…
**
Sau 15’ đi chợ…nó và Quân cũng trở về nhà với khuôn mặt bơ phờ, mệt mỏi…
- Trời ơi…thiệt là thoải mái quá đi…- Quân nằm dài trên chiếc ghế sofa…
- Còn nằm đó nữa hả??? vô làm tiếp tui coi…- từ trong bếp nó ngóc đầu ra réo…
- Chuyện nấu nướng là chuyện của đàn bà, con gái mí người…đàn ông con trai như tui đâu có biết làm cái gì đâu à…hihi…- Quân nằm xem tivi nói vọng vô và lén cười khúc khích…
- Tui đếm từ 1 đến 3 ông mà không lết cái thây vô đây…là ngày mai tui lăng xê ông thành người nổi tiếng liền hahaha…- nó ngồi cười khoái chí khi thấy Quân 3 chân 4 cẳng chạy vào…
- Bắt tui vô đây làm gì đây??? tui nói trước là tui không có biết làm gì hết à nghen hehe…- Quân ngước mặt lên trời vừa hút sáo vừa nói…
- Haizzzz…ta nói a…cấp này trong trường yên ổn quá…để ngày mai tui tạo cho ông mí cái scandal cho có chuyện để bàn…cho nó vui nhà vui cửa hén…hahha- nó nhìn Quân với ánh mắt trìu mến…
- Bà…bà…hay lắm…tui- nhịn…làm cái gì…nói mau lên…- Quân hằn giọng hậm hực…
- Làm cá…- nó vừa cắt cà chua vừa nói…
- CÁI GÌ…??? TRỜI ƠI…tui đâu có biết mần…- Quân hốt hoảng nhìn nó…
- Không biết thì làm cho nó biết…MAU LÊN…KHÔNG CÓ NÓI NHIỀU…- nó nhìn Quân quát…
Quân lê bước đi…mở cái bọc ra nhăn mặt…nhìn con cá đắm đuối…
- Ông đang nói chuyện “cầu siêu độ trì” với con cá đó hả…haha…??? yên tâm đi…dù ông có giết nó…nó cũng vui khi chết dưới tay 1 người đẹp như ông mà…nhìn là tui biết nó con cá cái rồi…hahaha…- nó vỗ vai Quân cười khoái chí nói…
- “Cái đồ…độc ác…1 con “cá lóc cái” dễ thương vậy mà…nỡ lòng nào bắt tui hạ thủ…”lóc em” em chết có linh thiêng thì 1 hồi bã ăn cho bã mắc xương nghen em…” – Quân nhìn con cá lóc thầm nghĩ…rồi từ từ mở bọc…lấy con cá ra…
- Bạch…bạch…bạch…ch…- CỦ TỎI…CON CÁ NÓ CHẠY KÌA…BẮT NÓ…BẮT NÓ…- Quân la lên thật to…khi thấy con cá nhảy tứ tung…
- BẮT LẤY NÓ MAU…COI CHỪNG NÓ LỌT MẤT GIỜ…MAU LÊN…NÓ KÌA…- nó và Quân đua nhau bắt lấy con cá…
- TRÁNH RA…BỘP…ỘP…- tay cầm cái rổ…nó hét lên và nhào tới…
- BÀ ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ??? CON CÁ KHÔNG BẮT…TẠI SAO LẠI ĐỘI CÁI RỔ LÊN ĐẦU TUI ???? – do chạy nhanh mất đà…thay vì chộp lấy con cá…nó lại đội nguyên cái rổ lên đầu Ấn Quân…
- ÔNG CÒN ĐỨNG ĐÓ NỮA…TRÁNH RA MAU LÊN…BÀ TRÁNH RA THÌ CÓ…ÔNG TRÁNH RA…BÀ TRÁNH RA…
Gần 10’ cãi nhau và dằn co giành cái rổ…thì nó và Quân cũng bắt được con cá lóc…
- Đánh vẩy nó đi…nhớ làm sạch ruột đó nghen…- nó vừa thở vừa nhìn Quân hậm hực nói…
- Đánh sao trời ??? tui đâu có biết làm đâu??? Quân ngước mặt lên nhìn nó nhăn nhó nói…
- Trời ơi…đây nè…tay cầm con dao nhỏ…từ đuôi con cá…rồi cạo ngược lên trên…như vậy nè thấy chưa…- nó ngồi xuống làm thử cho Quân thấy…
- Ờ…ờ…vậy đó hả??? chỗ này nữa nè…chỗ này cũng còn vẩy nè…- Quân thầm cười…tay chỉ vô con cá…
- Ủa??? sao tự nhiên tui…tui ngồi tui làm cho ông dạ??? – nó đứng bật dậy nhìn Quân quát…
- Trời ơi…còn có 1 bên à…sẵn tay làm dùm tui luôn đi…làm ơn đi mà…- Quân nhìn nó nài nỉ…
- NO…chuyện ai nấy làm…ông mần cá…tui nấu cơm…LÀM MAU LÊN…- nó nhìn Quân quát rồi bỏ đi…
- Làm thì làm…người như mình mà phải đi làm cá…hix…bà ơi…bà đang ở đâu?? bà mau về đi bà ơi…huhu…- Quân thầm nghĩ…đột nhiên…
- Ui da…Kịch…- Quân buông cây dao xuống…khẽ kiu lên…
- Sao nữa ời…bị gì nữa vậy hả…??? – nó tiến lại gần chỗ Quân
- Hình như…vẩy cá văng vô…mắt tui ời…ui…da…- Quân lấy tay sờ lên mắt…
- Bỏ tay ra coi…đưa coi…đâu…đâu…chỗ nào…mở mắt bự ra coi…- nó kề mặt sát lại mặt Quân…
- UI…DA…ĐAU…bà làm cái gì dạ…??? bà muốn móc lòi con mắt tui ra luôn hả??? –Quân hét lên vì đau…khi nó lấy 2 tay banh to mắt Quân ra…
- Trời ơi…tui không có thấy cái gì hết á…phải làm vậy mới thấy rồi mới lấy ra đc chứ…lấy tay ra…
- Thôi…thôi…thôi…bà mà làm 1 hồi chắc tui…lọt tròng té nổ quá…để tui tự lấy ra được ời…bà xê ra chỗ khác đi – Quân quơ tay múa chân sợ hãi haha…
- Trời ơi…ông có thấy cái gì đâu…làm sao lấy ra được hả??? bỏ tay ra…để tui làm cho…tui hứa là nhẹ nhàng…nhẹ nhàng…ok…- nó nhìn Quân cười ra vẻ chắc chắn…
- Mở mắt to ra tí nữa đi…mở từ từ…THẤY RỒI…từ từ ngen…để tui lấy ra…đừng có nheo mắt lại nha…- nó kê sát mặt vào Quân…nhẹ nhàng từng ngón tay lay động trên khuôn mặt…hơi thở nhẹ nhàng…cùng với 1 hương thơm nhè nhẹ thoang thoảng…
- “Sao vậy nè…??? lại là cảm giác đó…sao lại xuất hiện…cảm giác này…”- Quân dần đỏ mặt…len lỏi trong lòng là 1 cảm giác quen thuộc của nhịp đập con tim…
- XONG…lấy ra được rồi…hahaha…- nó khoái chí cười thích thú…
- Thôi…ông đi qua bên kia cắt thịt đi…cái này tui làm cho…- nó nắm tay Quân lôi ra…
- “cắt thịt” ??? là làm sao??? Tui cũng…hỏng biết làm…- Quân đứng gãi đầu nhìn nó cười…
- Trời ơi…là…trời…thì lúc trước…ông ăn thịt kho ông thấy miếng thịt bà cắt như thế nào thì ông cắt như thế đó…BIẾT CHƯA…- nó nhìn Quân chau mài quát…
- Ờ…thì…biết rồi…- Quân nhìn nó hậm hực…
Tay cầm con dao…Quân cẩn thận thái từng miếng thịt…đột nhiên…
- Trời đất quỷ thần ơi…ông đang làm cái gì vậy hả??? ông đang chơi nhà chòi đó hả??? – nó nhìn Quân tức giận quát lớn…
- Gì nữa…??? kiu tui cắt thịt…thì tui cắt thịt…- Quân nhìn nó thắc mắc…
- Thịt kho” mà ông cắt miếng mỏng lét, nhỏ xíu như vậy…không phải chơi nhà chòi hay là tính cho chim ăn hả??? – tay cầm miếng thịt nó liếc xéo nhìn Quân…
- Ờ…ha…haha…lâu lâu ăn như vậy…cho nó dễ tiêu đó mà…ha…- Quân nhìn nó gượng cười…sợ hãi…
- Thôi tránh ra…để tui làm…thiệt tình…ông đúng là đầu heo mà…làm chuyện gì cũng…ây da…- do hấp tấp…nó vô tình cắt trúng vào tay…nghe tiếng nó kiu Quân quay qua nhìn…
- Cắt trúng rồi hả??? đưa coi…- Quân nắm lấy tay nó…rồi đột nhiên…Quân đưa ngón tay đang bị thương của nó lên miệng…
- Đau hông??? Có rát không…thiệt tình…làm gì cũng phải cẩn thận chứ…- Quân vừa thổi vừa xem xét ngón tay của nó với vẻ lo lắng…nó thì đứng đó ngạc nhiên trước thái độ của Quân…
**
Nếm thử đi…ngon không??? – nó múc 1 muỗng canh đưa lên cho Quân nếm thử…
- Mặn quá…mà còn chua léc nữa…- Quân nhăn mặt nói…
- Ủa??? tui cho đường rồi mà ta…- nói đoạn nó đưa muỗng canh lên nếm…
- Trời ơi…mặn quá…kì vậy trời…- nó nhăn nhó…
- Nè…bà bỏ muối vô nồi canh chua hả??? sao mặn dữ vậy…??? – Quân quay qua nhìn nó hỏi…
- Muối đâu mà muối…cho đường chứ bộ…nè nhìn đi…hủ đường nè…- nói đoạn nó đưa cái hủ màu trắng lên…
- TRời ơi…dạ…thưa mẹ…đây là hủ muối đó bà nội…2 con mắt của bà đi du lịch rồi hả??? – Quân nhìn nó quát…
- CÁI GÌ…??? Muối á…chứ không phải đường cát trắng hả??? – nó đưa cái hủ lên nhìn…
- Ừ…đường cát trắng đó…pha cà phê uống đi…Tội nghiệp…có đôi mắt đẹp mà bị lé…nhìn muối ra đường…hahaha…- Quân đứng nhìn nó cười khoái chí…đột nhiên…
Rào…rào…ào…ào…- Mưa hả??? – Quân ngó đầu ra ngoài sân nhìn…
- Cái gì??? Mưa hả??? trời ơi…đồ của tui đang phơi trên lầu…- nói đoạn nó chạy nhanh lên lầu…
- Ê…còn nồi canh sao đây hả??? – Quân réo nó…
- Ông nêm nếm lại đi…- nó nói vọng xuống…
- Cái gì??? Làm hư giờ kiu mình sửa hả??? nêm sao đây…đổ cho rồi…ăn lỡ đi bệnh viện hết 2 đứa thì báo…- Quân đứng nhìn nồi canh lẩm bẩm…thì…
Tính…toong…tính…toong…- tiếng chuông cửa vang lên…Quân nhanh chân bước ra mở cửa…thì…bất ngờ trước sự xuất hiện của 1 vị khách lạ mặt…
Tính…toong…tính…toong…- tiếng chuông cửa vang lên…Quân nhanh chân bước ra mở cửa…thì…bất ngờ trước sự xuất hiện của 1 vị khách lạ mặt…
Quân sững sờ và hoàn toàn ngạc nhiên trước sự xuất hiện của 1 thằng nhóc độ khoảng 5- 6 tuổi…
- Ê…nhóc…kiếm ai thế??? – Quân khom người nhìn thằng nhóc hỏi…thay vì là 1 câu trả lời…nhưng thằng nhóc lại móc ra cái điện thoại đưa cho Quân…Quân chau mài thắc mắc cầm lấy chiếc điện thoại…ngập ngừng…
- A lô…??? – Quân nói với giọng tò mò, thắc mắc…
- ẤN QUÂN HẢ??? BÀ ĐÂY…- giọng bà hét lớn trong điện thoại…làm Quân giật mình…
- Bà…bà đang ở đâu vậy…??? sao bà chưa về ạ??? Chừng nào bà mới về vậy bà??? – Quân hỏi dồn dập…
- Cái thằng…làm gì mà cứ hỏi tới tấp thế hả??? cháu có thấy 1 thằng nhỏ không…??? Nó là con út của cô 3 con đó…hôm nay nó sẽ ở nhà mình chơi…con với Á Hiên nhớ coi chừng nó đó…còn bà và cô 3 của con sẽ đi mua sắm…chiều bà sẽ về tới…vậy đi nhoa…- giọng bà líu lo trong điện thoại…
- Bà…bà…bà ơi…con đâu có biết coi chừng con nít đâu…bà ơi…bà…Tút…Tút…Tút…ôi trời ơi…chắc mình điên lên mất…- Quân chau mài than thở nhìn quanh tìm thằng nhóc…thì thấy nó đang ngồi trong nhà…xem tivi…
Quân hậm hực bước vào nhà…tiến lại gần thằng nhóc…
- Ê…quỷ nhỏ…tên gì dạ??? – Quân đứng chống nạnh…đưa mắt nhìn thằng nhóc hỏi…
- …- thằng nhóc vẫn dán mắt vô tivi…
- Ê…nít ranh…không nghe anh mài hỏi hả??? – Quân bắt đầu lớn tiếng…
- …thằng nhóc vẫn bất động…(haha gặp đối thủ rồi…)
Tức khí…Quân bước tới tắt màn hình tivi…và tiến lại chỗ thằng nhóc…
- Quỷ nhỏ…anh hỏi là mài tên gì??? Không nói là anh cho ra đường bây giờ…- Quân nghiêm nghị nhìn thắng nhóc…
- Em không phải là “quỷ nhỏ” cũng không phải là “nít ranh”…em là Quang…em đã 5 tuổi rồi…đã trở thành 1 người đàn ông…biết chưa ANH NGỐC…- thằng nhóc đựng bật dậy…vỗ ngực nói…trước khuôn mặt bất ngờ của Quân…
- Hahaha…”đàn ông” á…haha…bỏ ** chưa mà đòi làm đàn ông hả quỷ nhỏ…haha…- Quân phá lên cười khoái chí trước câu nói của thằng nhóc…
- CỐP…ỐP…- thằng nhóc xụ mặt…đá mạnh vào chân Quân…bỏ chạy…
- Ui…da…cái thằng…đứng lại…thằng quỷ nhỏ…mài đứng lại chưa hả??? tao mà bắt được mài là mài tới số…ui da…- Quân chạy cà nhắc rượt theo thằng nhóc…thì…
- BINH…- thằng nhóc chạy nhanh vô tình va vào nó…đang từ trên lầu bước xuống…thằng nhóc nhanh chóng trốn sau lưng nó…trước sự truy sát của Quân…
- Ủa??? con ai dạ??? – nó quay đầu ra sau nhìn vào thằng nhóc thắc mắc hỏi…
- Em chào chị ạ…em tên là Quang…- thằng nhóc nhìn nó mỉm cười lễ phép nói…còn Quân thì há hốc mồm khi thấy thái độ lễ phép của thằng nhóc đối với nó…trái ngược hoàn toàn đối với Quân…
- Woa…em tên Quang hả??? dễ thương ghê…em mấy tuổi rồi…??? – nó khom lưng nhìn thằng nhóc hỏi 1 cách trìu mến…
- Dạ…em…- Bắt được mài rồi…thằng quỷ nhỏ…hết chạy nhé…- Quân tiến lại nhấc bổng thằng nhóc lên…
- AAAA…thả em xuống…chị ơi cứu em – Ê…Ê…ông làm cái gì vậy hả??? thả thằng nhỏ xuống mau – nó nhìn
Quân hét lớn…
- Thả á…nó cả gan dám đánh tui…tội này không thể tha thứ…phải dạy cho nó 1 bài học…- nói đoạn Quân càng nhấc bổng thằng nhóc lên…
- Tui đếm tới 3 mà ông không thả nó xuống là ngày mai đi học ông chết chắc đó…- nó nhìn Quân hậm hực hét…Quân khựng lại khi bị nó nắm yếu điểm…từ từ bỏ thằng nhóc xuống…thằng nhóc chạy nhanh lại chỗ nó núp sau lưng…và không quên lè lưỡi chọc tức Quân…
- Em không sao chứ…??? Có bị đau ở đâu hông??? – nó ân cần hỏi…Quân vẫn đứng đó nhìn thằng nhóc với ánh mắt viên đạn…tức tối…
- Thôi…đi vô ăn cơm nha…à…em tên Quang phải không??? Quang mấy tuổi rồi…??? – nó nắm tay thằng nhóc cả 2 vui vẻ trò chuyện…bỏ mặc Quân đứng đó hậm hực…tức tối trong lòng…
Trên bàn ăn cơm…
- Quang…ăn cá đi em…húp canh nhớ thổi nha em…coi chừng nóng đó…- nó ân cần lo lắng cho nhóc Quang…trước khuôn mặt méo mó ganh tị của Quân…
- Ủa??? sao ông không ăn đi…bộ đang giữ eo hả??? – nó quay sang nhìn Quân hỏi…
- Lạc miệng quá…ăn không thấy ngon…với lại…hơi đau bụng nữa…- Quân giả vờ nhăn nhó…nũng nịu nhìn nó…
- Tín hiệu của táo bón chăng??? – thằng nhóc ngây ngô nói…
- Hihi…phì…hihi…- nó quay đầu ra sân khúc khích cười trước câu nói của thằng nhóc…
- Cái thằng quỷ nhỏ này…MAU ĂN ĐI…- Quân ngượng ngùng đỏ cả mặt hét lớn…
- Chị Hiên ơi…ăn cơm xong chị dắt em công viên chơi nha…- thằng nhóc nhìn nó mỉm cười đáng yêu…
- Ờ…giờ này á…không được đâu bây giờ nắng lắm…đi giờ này em sẽ bị cảm nắng đó…hôm nào trời mát chị dắt cho đi bù hén…- Hiên nhìn thằng nhóc nói…
- Nhưng…ngày mai là em về nhà rồi…- thằng nhóc xụ mặt…buồn bã…
- Ăn nhanh đi…rồi đi…quỷ nhỏ…- Quân cốc nhẹ vào đầu thằng nhóc nói…trước vẻ mặt hoàn toàn ngạc nhiên của nó…
- Thiệt hả anh??? Yeeeee…ố…yeeee…được đi công viên chơi…yeeee…- thằng nhóc vui mừng phấn khởi…đứng bật dậy nhảy nhót…
-
…tại công viên…
- Anh ơi…chị ơi…nhanh lên…- thằng nhóc nắm lấy tay nó và Quân vui vẻ, thích thú…kéo đi…
- Chị Hiên, anh Quân ơi…em muốn chơi nhà banh…- thằng nhóc quay sang nhìn nó và Quân cười nói…
- Ừh…vậy thì mình lại chỗ nhà banh hén…hihi – nó nhìn Quang cười vui nói…
- Tui không chơi trò chơi con nít đó…2 người chơi đi…- Quân nhìn nó và Quang với vẻ mặt không đồng tình…
- …- nó và nhóc Quang nhìn nhau không nói gì…chớp chớp mắt ra hiệu…
- 1…2…3…ĐI THÔI…- nói đoạn nó và nhóc Quang nắm lấy tay Quân kéo đi cho bằng được…
- Nè…2 người làm cái gì vậy hả??? buông tui ra…tui báo công an giờ…ê…ê…- Quân miễn cưỡng bước đi…la hét…
- CHỊ HIÊN…BINH…- thằng nhóc thích thú cầm lấy những trái banh nhỏ chọi về phía nó…cả 2 đùa giỡn vui vẻ…chỉ có mình Quân là đứng yên bất động trong nhà banh…
- 1…2…3…CHỌI…- nó và nhóc Quang nhìn nhau ra hiệu…liên tục chọi banh về phía Quân…
- Ê…làm gì vậy hả?? dừng lại mau…BINH…BINH…BINH…dừng lại chưa hả…??? BINH…- mặc cho Quân la hét nó và nhóc Quang vẫn chọi không ngừng nghỉ…cuối cùng Quân cũng phải nhập cuộc để tự bảo vệ mình…
Giữa cái nắng nóng của trưa hè…nó, Quân cùng với nhóc Quang vẫn vui vẻ cười đùa…la lói ầm ĩ…náo loạn cả công viên…khiến cho ai đi ngang cũng phải ngước nhìn…
- Chị Hiên ơi…em muốn ăn kem…- thằng nhóc kéo nhẹ áo nó nói…
- Ừh…vậy em ngồi đây với anh Quân…để chị đi mua cho…- nó đứng dậy định bước đi…thì…
- Củ tỏi…trời nắng lắm…đội nón vô đi…- nói đoạn…Quân cởi cái nón đang đội đưa cho nó…đội cái nón trên đầu nó mỉm cười bước đi…
- Anh ngốc…thích chị Hiên…- nhóc Quang quay qua nhìn Quân ngây ngô nói…
- Quỷ nhỏ…đừng có nói bậy…biết chưa…anh mài mà đi thích bà chị ngốc đó hả??? còn lâu…- Quân quay qua cốc nhẹ vào Quang nói…
- Vậy sao anh cho chị Hiên cái nón mà không cho em…chị Hiên ngốc…anh cũng ngốc…lêu lêu…- những lời trẻ con…ngu ngơ ấy…lại làm cho Quân phải bất ngờ…suy tư…suy nghĩ…
- Kem tới đây…cái này là của Quang…còn cái này là của ông ne…đầu heo…- tay cầm 2 cây kem nó đưa cho nhóc Quang và Quân…
- Chị Hiên không ăn hả?? – thằng nhóc quay qua hỏi…
- À…chị không ăn…em ăn đi…- nó quay sang nhìn thằng nhóc gượng cười…Quân thì nhìn nó…như hiểu ra…
- Nè…ăn chung đi…- Quân quay mặt…chìa cây kem ra nói…
- …nó không nói gì…đưa mắt nhìn Quân…không chớp…
- Chị Hiên ơi…anh ngốc…bị táo bón đó…chị ăn chung với em nè…- thằng nhóc quay qua kều nó nói…
- Hihihi…ừh…- Ê…quỷ nhỏ…ai nói là anh mài bị táo bón hả??? – Quân tức khí hét lớn…không để ý những người đi ngang đang nhìn chằm chằm…
- Chị Hiên ơi…em muốn chơi thú nhúng…- thằng nhóc nũng nịu…
- Cái gì…??? chơi nữa á…??? chưa mệt nữa hả??? – Quân nhăn nhó…
- Thôi…anh mài mệt rồi…nghỉ 1 chút đi rồi đi…- Quân than thở…
- Nhưng em muốn chơi bây giờ cơ…- thằng nhóc nũng nịu…
- Đã nói là 1 chút nữa…- Nhưng em muốn chơi bây giờ…- 1 chút…- em muốn bây giờ…- 1 chút nữa…- bây giờ cơ…- thằng nhóc và Quân vẫn không ngừng đôi co với nhau…
- Nè…2 người đừng có cãi nữa được không??? Người ta nhìn kìa…- nó nói xen vào…như can ngăn cuộc chiến giữa 2 người đàn ông…thì…
- “Chỗ con trai nói chuyện…không được xen vào…” – nó bất ngờ đến độ sững sờ khi bị Quân và thằng nhóc quay qua nạt 1 hơi…
- Thiệt là 1 ngày ám ảnh…thằng quỷ nhỏ này…ăn gì mà nặng dữ vậy nè trời…??? – Quân cõng thằng nhóc trên lưng than thở…
- Tui cứ nghĩ…ông…sẽ không đi…ai ngờ…- nó quay mặt…ngập ngừng nói…
- Không ngờ 1 người phụ nữ tầm thường như bà…lại có những suy nghĩ tầm bậy như vậy…haha…- Quân nhìn nó cười nói…
- Ê…ông có tin là ông vô tình nói rồi là cố tình lượm răng không hả??? – nó gắt lên…
- Không phải là bà muốn làm cho thằng nhóc này vui sao??? Chỉ vì bà thôi…- Quân quay mặt nói…rồi tiếp tục bước đi…
- “Vì tui á”…???? Là sao??? – nó chau mài suy nghĩ…1 chút bối rối…
Trên đoạn đường dài…cả 2 vẫn bước đi…có người đã dần hiểu ra được tình cảm của mình…có người vẫn đang cảm nhận…đoạn đường chập tối…2 trái tim tưởng chừng ghét nhau…nhưng lại đang tiến về 1 phía…
**
Sao 1 ngày chơi đùa mệt mỏi…cả 3 cũng chìm vào giấc ngủ…thì đột nhiên…
- AAAAA…huhuhu…mẹ ơi…huhuhu…mẹ…ơi…hixx…hix…hức… mẹ ơi…- tiếng khóc thủ thỉ của nhóc Quang vang lên…làm nó và Quân vội vàng chạy vào xem…
- Có chuyện gì vậy em…??? – nó ân cần chạy lại hỏi…
- Sao thế nhóc…- Quân cũng lo lắng…
- Hix…hix…em sợ…em không ngủ được…hix…hức…huhuhu…- thằng nhóc sợ hãi nói…
- Không sao đâu…có chị và anh Quân ở đây rồi…đừng sợ nữa nha…- nó dịu dàng vỗ về thằng bé…
- Nhưng em…hix…không dám ngủ…1 mình…hức…hix…anh chị...

<< 1 ... 9 10 11 12 13 ... 21 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status