nhỏ H hả?”…à, thì ra là bé bạn thân cùng quê của e H, ẻm cũng học trog Sg
M: hì. A đi có công việc tí thui. Mà cũng tiện thăm luôn. E về quê chơi giờ vô lại hả?
Tr: dạ. E về được hơn tuần rồi. Giờ vô chuẩn bị thi nè a. Hì
M: uh, về hổm giờ mà chả thấy ghé a, ae zậy đó… Hì, mình chọc e n
Tr: dạ. Có đâu. Tại lâu lâu mới về. Về mẹ bắt ở nhà chả cho đi đâu. Hix
. À mà nhỏ H sướng ta, có người yêu vô thăm luôn. Ghen tị quá à…hi”
M: uh…hì. Có gì đâu. À mà e đừng nói H biết a vô nha. A muốn tạo bất ngờ thôi. Giúp a nha. – mình rào trước chứ e nó bép xép cái là xôi hỏng bỏng không..
Tr: hì. E biết rồi. A lắm trò…
Ae ngồi nói chuyện trên trời dưới đất thì xe chạy cũng được mấy tiếng chuẩn bị dừng trạm nghỉ ghé ăn cơm. Mình hơi sót bụng nên rủ e Tr xuống ăn. Nghe đâu e cũng thấy hơi ngán ngán vì e nó say xe. Vô chỗ dừng chân mình gọi 2 chén tái trứng cho 2 ae ăn. Đi xe mình hay ăn vậy. K quá no mà đủ chất dinh dưỡng. Vậy mà ngon quá mỗi đứa chơi 2 chén luôn mới ghê. Hì. Phù. Căng bụng rồi. Ra xe đi tiếp…
Lên xe mình với e nói chuyện xíu mới ngủ, cũng lâu quá k gặp nên nói gì quá trời luôn. Hì. Lúc đó mình có hỏi e:
M: à. A nghe nói e ở Tân phú đúng hok. Vậy mai có a nào ra đón k. Hì
Tr: xí. Làm gì có trai nào đâu mà ra đón, nhờ tụi bạn cùng phòng trọ ra đón mà đứa nào cũng bận nên chắc mai đi xe buýt về…
Ặc, mới đi xe vô sâng xuống xe đi xe buýt từ bx miền đông về tân phú có mà mệt cmnl. Mình thì nhờ thằng quỷ Hưng ra chở rồi đi cf luôn. Phen này k ổn rồi…
M: thôi, vậy mai đi chung với a, lại chỗ nhà cậu a, xog a lấy xe chở e về. Đi xe cả đêm vô sáng đi xe buýt nữa, e bị say xe sao chịu nổi.
Tr: thôi, k sao mà a. Phiền a lắm…
M: trời. Gì đâu mà phiền. Với lại a cũng có việc lên đó mà. Vậy đi hen. – mình chém thôi chứ việc gì đâu trên đó, thấy nhỏ tội nên giúp nhỏ tí. Dại gái bm…
Tr: dạ hì. Vậy cảm ơn a trước…hì hì. Cười tít mắt lun.
Mình lấy đt ra nt cho thằng quỷ H biết để mai nó khỏi ra, để cho nó ngủ chứ bắt nó ra đón sớm nó ràm nữa. Hì. Rồi ngủ luôn lúc nào k hay…
Sáng mở mắt ra thì thấy tới đâu ngay ngã 4 vũng tàu ùi. Phù… Tầm 1 tiếng nữa thôi là tới rồi. Quay sang thấy nhỏ Tr cũng cựa mình dậy ùi. Thấy nhỏ còn lờ đờ mình kêu nhỏ ngủ tiếp đi. Lát gần tới mình gọi dậy..
Bật ghế lên ngồi nhìn đường với những dòng xe tấp nập buổi sáng…Loáng cái xe tới cầu Bình triệu.Mình gọi nhỏ Tr dậy chuẩn bị đồ tới nơi rồi. Xuống xe, mình đeo ít đồ nên xách hộ cái balo cho nhỏ Tr luôn. Mấy thím thấy mình gă lăng k… Dại gái bm ha. Hì. 2 ae dắt nhau ra mình vẫy 1 chiếc taxi về q2. Đang trên đường đi thì e V nt…
- “a, a vô tới nơi chưa, qua e đi ăn sáng nha”
- “a vô tới rồi, sáng nay a đi gặp bạn xí. Trưa qua ha. Mà sáng nay dậy chi sớm vậy”, mình rep
- “dạ, e biết rồi. Thui e ngủ tiếp đây. Hehe. Xí qua alo e”
Mình mỉm cười rồi đút đt vào túi, xe vừa tới nhà ông cậu. Dắt nhỏ Tr vào cho nhỏ rửa ráy mặt mũi cái. Mình cũng lên thay bộ đồ rồi xuống dắt xe ra. Tính ra mấy ngày ùi chưa đụng vào con vk cưng luôn. Hì…
Đợi nhỏ leo lên xe…mình đề máy kéo ga…cái balo thì nhỏ Tr đeo rồi. Mấy ngày rồi mới có cảm giác cầm cương lại con vk. Sướng phải biết. Chạy tà tà đến đoạn bờ kênh hoàng sa trường sa gì đó thì mình vít ga. Chọc nhỏ Tr…
Sáng sớm đường trống nên mình kéo đã quá trời. Đồng hồ hiện gần 180. Quay lại thì thấy mặt nhỏ Tr tái xanh. Tay thì ôm mình cứng ngắt. Mình vội ôm côn nhả ga. Hì. Nhỏ Tr mắt rưng rưng lấy tay đánh lưng mình rầm rầm. Hì. Chắc sợ té ghế luôn chứ gì. Hì…
Mình hỏi gì nhỏ cũng im im gầm gầm chả thèm nói. Chắc giận mình rồi. Chạy tới đường Trường hinh mình tấp vô quán bún 401. Bác nào ở sg chắc biết quán này ha. Ngon có tiếng lun á…
Xuống xe nhỏ hầm hầm bước vô. Mình gọi 2 tô đb kèm 2 ly sữa tươi luôn…
M: nè… Nãy a giỡn thui mà. Biết e sợ vậy đâu. Cho a xl ha.
Tr: …
M: coi kìa. Mới sáng mặt chù ụ thấy ghê. Thôi mà. A biết lỗi rồi.
Tr: hứ. A biết e sợ lắm k. A còn mà dậy nữa e nghỉ chơi vs a lun á
M: rồi rồi… A hứa k giỡn vậy nữa. Ăn đi. Đồ ăn rồi kìa…
Vậy là cười tít mắt ăn khí thế. Con gái con lứa thấy đồ ăn là sáng mắt liền. Hì. Ăn xog tính tiền. Mình chở nhỏ về nhà trọ. Thấy có thằng nào chug dãy trọ bước ra dòm dòm thấy ghét. Thầm nghĩ chắc vệ tinh của pé đây. Hì. Đã vậy mình chọc cho bỏ ghét. Chứ mình coi bé như e gái thui á. K có ý gì hết nha. Bé Tr bảo mình vào phòng chơi nhưng thôi mình chào hẹn khi khác. Nhỏ cảm ơn rối rít. Hì…
Lấy đt ra gọi tụi kia… Hẹn giờ tối gặp. Gọi cờ hó K:
M: ê. Bữa tao nói rồi. Tối 8h ở bar xxx đó. Nhờ dắt ghệ theo. Tao cũng dắt ghệ đó.
K: oke oke… Biết rồi.
Mình tắt máy chợt cay khoé mắt. Hài… Nói vậy thui chứ ai đâu mà dắt. Ghệ mình thì nó dắt đi rồi đó. Gấu chó…Chạy về chỗ thằng H, rủ nó đi cf tám dóc xíu mà hết buổi sáng. Nó biết bữa nay sn mình nên nó kêu nó bao xô. Hì. Tới trưa thì mình ghé qua nhà e V. Giờ này mà cò ngủ chưa dậy luôn. Ngủ gì mà action quá…
Mình gọi ẻm ra mở cửa, mình dắt xe vào vừa tới nhà là ẻm phang tới ôm mình luôn…
V: e nhớ a quá à…hì
M: nè. Thả a ra cái coi. Ngộp thở quá… Mới có 2 ngày. Làm gì ghê vậy.
V: kệ e… Hìhi..
M: mà nè… Yêu a nhanh vậy… Có vội quá k e?
V: e k biết…k biết.
M: thôi, lên thay đồ rồi đi ăn đi chị 2. Đứng ôm quài có no được k ta?
V: xí…
Rồi ẻm ngắt đít chạy vô vscn thay đồ gì đó. Trưa nắng mà mặc đồ bộ nhìn bỏng hết cả mắt. Hì. Làm mình ngẩn ngơ lun á. Trên xe đi, chưa biết ăn gì đây…quay sang hỏi ẻm.
M: nè. Giờ ăn gì đây e…
V: đi ăn lẩu đi a. E thèm.
Wtf… Trưa nắng đòi ăn lẩu mẹ trẻ ơi là mẹ trẻ. Suy nghĩ một hồi thì mình nhớ ra… Đi ăn lẩu hàn quốc. Chạy lại quán mì hàn quốc ngay cầu bông đinh tiên hoàng cho gần. Lẩu nấu bếp điện nên có máy lạnh ăn cho mát. 2 đứa ăn mạnh vơ lờ. Làm cái lẩu nấm, 2 dĩa bò thêm, ăn xong còn có phần cơm chiên thêm nữa. Vãi…
No căng cả bụng. Chạy về nhà của e V lên phòng bật điều hoà tránh nóng thôi. Vậy mà làm 1 giấc tới chiều tối mới tỉnh. Đúng là… Căng da bụng thì trùng da mắt mà. Ăn no ngủ say như chết. Mở mắt ra là 6h tối rồi. Vội dậy vô toilet rửa mặt xong ra nói với nhỏ V là mình về có việc tí. Nhỏ vội lật đật ngồi dậy chạy lại tủ lấy hộp gì đó đưa mình…
V: nè… Tặng a… Chúc a sn vui vẻ. Hì…- wtf sao e nó biết
M: ủa, sao e biết hôm nay sn a. A nhớ là có nói e cho e biết đâu
V: hì. Cái gì e muốn là e biết liền à. Thấy e tài k. – nói xong e nó vênh vênh cái mặt lên. Thấy mà mún cắn.
M: uầy. Có k, a biết rồi. E coi trên fb a chứ giề. Làm như hay lắm… Bleu…
V: hì. Hay dậy. Mà e tìm ra cũng hay rồi xí.
M: hì. Thôi… A về nha. Cảm ơn e rất nhiều.
Mình làm 1 phát ngay má e nó rồi ra dắt xe ra về. Chạy về nhà tắm rửa thay đồ còn lên kia cho kịp. Phù… Cuối cùng giây phút này đã tới…
Mình biết ngay từ giờ phút mình bắt gặp e vào ks với thằng khác thì với mình e chẳng là gì nữa. Nhưng cũng phải có 1 cái kết thúc rõ ràng… Dứt điểm mọi chuyện…
Chap 20: Game over…
Tắm rửa thay đồ xong. Lấy mấy tấm ảnh đã rửa kèm cái usb nhét túi. Dắt xe ra…Gọi lão H quản lý bar xếp bàn dùm mình. Chạy ăn tạm tô bún lót dạ rồi tới bar xxx luôn. Mình tới sớm nên gọi rượu ra đề 3 trước. Ngồi ngẫm lại những gì đã qua… Chợt cay khoé mắt…
Ngồi 1 lát thì tụi kia lấp ló tới. Với tay lấy cái nón lưỡi trai đội vào. Mình chọn bàn trong góc khuất. Ánh sáng ở đây kèm với cái nón đang đội thì ngồi sát bên nhiều khi cò k thấy rõ mặt mình nữa. Thằng K với con gấu chó kia chưa tới. Mình ngồi nói chuyện vs tụi kia. Dù mới quen đôi ba ngày nhưng mình thấy tụi nó cũng được, nên rủ đi coi kịch cho vui…
Tầm nửa tiếng sau thì cặp đôi hoàn cảnh tới… Mình có dặn a H nhờ chỉ vô bàn mình rồi. Gấu chó bữa nay ăn bận cũng rát lắm hé. Váy ôm bài bản luôn. Nhưng mình k thấy hợp vs e tí nào. Thằng kia bước tới chào rồi ngồi xuống và còn giới thiệu e H cho mình. hài…”đây là H. Ghệ tao”…Mình hừ nhạt… Đời quá nhọ. Mình gật đầu chào rồi đưa tay bắt tay e nó. Đội mũ hơi sụp xuống nên e chả thấy nổi mặt mình mà nhận ra ngay đâu…
Khi tay vừa chạm tay. Mình siết chặt tay e H lại. Chợt thấy mặt e H biến sắc… Các thím biết tại sao k…???
Những người yêu nhau họ dễ dàng nhận ra nhau như thế, qua từng cái đụng chạm hay là qua từng hơi thở nhẹ cũng đủ biết rồi. Hay đơn giản hơn là mình cố tình để lộ ra chiếc nhẫn tình nhân mình đeo cặp với e…
Buông tay e ra ngồi xuống. Phát hiện ánh mắt chằm chằm nhìn về mình như đang tìm kiếm xác nhận gì đó… Mình thoáng cười rồi khoát tay kêu phục vụ mang dùm cái bánh kem ra. Sn thì phải có bánh kem chứ. Vâng. Trên bánh mình để sn D lần thứ 23. bánh mang ra thì tụi kia tỏ ra vẻ ngạc nhiên. Riêng e H thì thấy mặt mày tái hẳn đi. 2 tay bấu chặt vào nhau. Thằng kia thấy vậy quay sang hỏi han gì e nó thì chỉ thấy e nó lắc đầu…
Thôi. Đến lúc rồi. Mình bỏ mũ ra… Và nói…
- “cảm ơn các bạn đã đến đây, hôm nay có lẽ là ngày vui mà cũng là ngày buồn nhất. Mình buồn vì mình sắp phải mất đi 1 thứ rất quý đối với mình thời gian qua. Nhưng mình cũng vui, vì mình chợt nhận ra mình đã lầm, thứ đó chẳng còn quan trọng nữa. Nói đúng hơn là hôm nay mình sẽ vứt nó đi… Chợt nhận ra nó tầm thường đến là lùng… Cũng chỉ là hàng dạt thôi mà…”. Mình nhếch mép cười…
Từng lời từng chữ mình nhìn thẳng về e… Gằng từng tiếng vô tâm can của e. ánh mắt nhìn mình ngạc nhiên đến tột độ rồi gục đầu xuống… Tụi kia có vẻ k hiểu, nhưng k sao… Chỉ cẩn 1 người hiểu là đủ.
Lúc đó mình nói cũng nhiều lắm. Giờ thì thật sự mình chả nhớ lúc đó nói thêm gì nữa lun. cơ bản là vậy thui. K ồn ào k vội Sau đó thì mình kêu tụi kia cứ chơi…Mình có việc đi trước. Và chầu này tất nhiên mình lo. Thằng K nhìn mình có vẻ ngạc nhiên. Như mình biến thành 1 con người khác hoàn toàn trong mắt nó vậy. Mình đứng dậy bước đi thì e H đứng dậy chạy theo ôm mình lại. Mình nghe có tiếng nấc…
H: anh anh. K phải vậy đâu. K phải như a thấy đâu. Để e giải thích được k a…hức hức.
M: cô buông ra. Đừng để tôi phải nóng lên. Giữ 1 chút tự trọng của mình lại được k?
Nói xong mình gạt phắc tay e ra là bước đi. Em H vẫn giằng lại. Thằng K thấy thế thì nhảy tới giựt tay mình ra và nói: “mày…mày làm cái gì vậy. Đây là…”
Đang nóng máu mình quay lại cho nó 1 đấm toạc cả máu mồm ra. Bồi thêm mấy đạp. Nó ngã lăn da đất. Mình gằng lại từng tiếng:
- “mẹ mày, mày có biết tao là ai k. Việc của tao chưa tới lượt mày nhảy vô đây. Chuyện của mày tao còn chưa tính sổ…”
- “tao…tao làm đếu gì mày. Điên à…mày là…”… Mặt nó cắt đek còn hột máu
- “tao là ai mày nên hỏi con đ* kia, à mà quên… Cảm ơn mày chứ. Ăn vỏ có ngon k con chó, tao chán rồi, tặng mày vậy…haha…”… Mình bật cười ho nó 1 đấm nữa rồi đứng dậy bước đi… Chúc mừng The King of the vỏ…
Lúc đấy có tụi bảo vệ với ông H quản lý tới nữa. Mình ra nói nhỏ ổng xích mích nhỏ thui, bàn đó nhiu tính hết cho mình. Xong rồi bước ra lấy xe. Định nổ máy thì e H chạy ra mếu máo…
H: anh… Đừng vậy mà a, chỉ là hiểu lầm thôi…đừng đối xử e như vậy mà…
M: haizzzz. Hiểu lầm à…- mình bật cười khô khốc…
H: anh… Nghe e nói đi mà… Hức hưc…
M: oke… Được rồi, lên đi. Kiếm chỗ nào yên tĩnh nói chuyện.
Để xem e còn diễn trò gì nữa. Em H leo lên xe mình, thấy tụi kia bước ra kiểu như ngạc nhiên chưa hiểu gì hết. Thấy thằng K thì mặt hầm hầm nhìn mình rồi thấy nó mắt chữ a mồm chữ o. Uh đấy, xem thực sự tao là ai, thằng cù lần nhà nghèo mấy ngày qua nó xem thường h đang cưỡi pkl đó… hài…
Nhỏ đừng nên đú, sống phải biết mình biết ta, mới tí tuổi đầu bước ra đời mà học đòi. Đú với đời… Sững một hồi thì nó còn chỉ mặt mình kêu : “dm, đợi đó, việc này chưa xong đâu”. Nghe nó nói mà sợ mún rung trym… Kaka…
Phải chi là thằng nào khác ở cái xứ này thì may ra, thật ra khi mình tỏ vẻ cương với nó thì mình đã dò la kĩ càng hết rồi. Rừng nào cọp đó…ok. Nên mình sợ đụng chạm giang hồ này nọ rồi k toàn thây đi về… Mới đầu cũng hơi ngán, vì nhà nó ở Q4. Ở sài gòn có câu…”nhất quận 4, nhì quận 8″. Giang hồ Q4 khét tiếng 1 phương, mình chả dại gì dây vào…
Mà cũng rất tình cờ. Khi theo thằng này tới nà của nó. Nó ở chung xóm với 1 lão đại mà mình quen ngày trước khi còn ở Sg. Quen được lão là nhờ lúc đó chơi xipo, hay đi bão ngoài thuận kiều vs đông tây…
Lão đó tên T, hơn mình 1 tuổi, nghe đâu cũng có máu mặt khu đó, tất nhiên là lứa cỡ mình thui nhé, khỏi tính mấy giang hồ khét tiếng lớn hơn. Mình k rành với k biết đâu… Mình hiền bm, chả biết võ vẻ gì cả. Được cái máu liều nên lão T khoái mình lắm…
Lúc dò la thì vô tình gặp lại lão T, mới biết thằng nhóc K là đàn e trong xóm của lão. Mà nghe đâu giờ lão quy ẩn, tu chí làm ăn rồi. Kinh doanh đồ chơi, mua bán xe, linh phụ kiện cho xe 2T vì niềm đam mê rồi… Cũng mừng cho lão lắm…
Đó chính là lý do nếu lỡ có biến gì thì dễ giải quyết chứ k có mà tiêu… Đất khách quê người… Mình không có cơ… Ắt chơi không lại rồi…
Quay lại lúc đó thì mình cười kiểu như thách thức nó vậy rồi vút ga đi, e H thì vòng tay ôm lấy mình. Mình nhẹ nhàng gỡ ra…”đừng…a k thích… E hiểu k”. nhẹ nhàng nhưng mình gằng tiếng… Nói xong thì e nó chả dám ôm nữa. Mình chạy thẳng qua bờ sông SG phía Q2. Đi qua hầm thủ thiêm tới trạm thu phí quay ngược về sát sông đó. Lúc trước mình hay ra đó hóng mát lắm…
Chạy gần tới mép sông thì nó có cái công viên nhỏ với mấy bãi cỏ, ghế đá… Mình tấp vào, e leo xuống… Bước lại cả 2 cùng ngồi xuống ghế…mắt H đỏ chét…đẫm lệ…mình mở lời…,
M: sao…có gì thì e nói đi. Lần cuối cùng. A k mong e sẽ nói dối…
H: dạ… dạ… Chỉ là hiểu lầm thôi a…hức hức, e chỉ xem ảnh là bạn…k phải như a nghĩ đâu…
Đến
giờ phút này mà e còn nói dối à…niềm tin của a cho e là k còn…a mong e còn lại chút danh dự mà nói thẳng ra, đến cuối cùng thì mãi vẫn là những lời dối trá… Được rồi… Mình rút xấp hình trong túi áo khoát ra đập xuống ghế…gằng giọng…
M: bạn…khi là bạn thì được phép thế này à. Hằng ngày đưa đón, ôm ấp… Là bạn có thể rủ đi ks ngủ được à… Bạn cái kiểu gì…e nói cho tôi hiểu đi…
H: e…e…sao a lại có những tấm hình này…a…a
M: việc đó k quan trọng….
H: a…a theo dõi e…
M: Đúng a đã vào đây và theo dõi e, hơn tuần rồi. Ngay từ lúc a nhận ra e nói dối a khi bạn a gặp ai chở e đi kìa…k được sao… Nhờ vậy mà…
H: …
M: giờ e hiểu rồi chứ, a k thể ngờ chỉ vài tháng e đã thay đổi đến mức này…a k thể cảm nhận được là e nữa…
H: …
M: e có hiểu khi a nói ra tất cả thế này đồng nghĩa với việc gì k…?
M: a đã cho e cơ hội, cơ hội để a còn 1 chút tôn trọng nơi e. Nhưng lời cuối cùng vẫn là dối trá.
M: nhưng a k hiểu vì sao… Vì sao… E lại lừa dối a để đi theo 1 thằng chẳng ra gì như nó… E đã đi quá xa rồi… A có để cho e thiếu thốn cái gì k cơ chứ…?
H: …e…hức…e xl… Chỉ vì e quá ngu ngốc… E k cưỡng lại được cám dỗ. E…e… Xa a nên 1 tình cảm mới khiến e…hjx…
M: haha…mình bật cười cay đắng… Ý e nói e thiếu thốn tình cảm… Nực cười, xa a được bao lâu… Tình cảm dễ thay đổi như vậy à. Ok đồng ý yêu xa thì khó khăn. Nhưng e có thấy biết bao nhiêu người ta yêu xa vẫn đến với nhau được kìa. E đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh…
H: …
M: Khi người ta có tình yêu mới…Thì ít ai nhìn lại phía sau…Để lau nước mắt cho người ở lại…!
Yêu đâu phải nói quên là quên được…Cảm giác bị bỏ rơi – đau lắm e biết k
Người ta thường nói…Nếu người mình yêu hạnh phúc…
Thì họ sẽ thấy vui…Nhưng mấy ai được vui đâu…
A cũng k ngoại lệ. Nhưng trong a, t.y với e bây giờ đã là con số 0… Mình chia tay…em nhé…!
H: đừng a… E k muốn… Làm sao e sống thiếu a được…bỏ qua cho e lần này thôi e…e…hứa…- mình ngắt lời
M: đừng hứa…vô ích. E biết tính a, a ít nói nhưng k phải a hiền, a im lặng k có nghĩa là a k biết. Một khi a đã nói ra thì a đã có quyết định của mình. Dừng lại thôi e. Sẽ tốt hơn cho cả e và a…
H: …hức…hức…hix
M: e biết k, đáng lẽ a phải cho e vài cái tát và e k có cơ hội để ngồi nc với a thế này nếu a là a của trước đây…!
M: thôi… Mọi chuyện chấm dứt…oke. A k muốn lằng nhằng. E hiểu tính a chứ…
H: e…e… Hix…
M: thôi về…a mệt mõi quá rồi…cảm ơn e nhìu lắm…haizzz.
Sau đó mình lên xe đưa e H về tận nhà… Chạy xe mình cảm giác cay cay ở sống mũi, ex (giờ gọi là ex cho dễ nhé) ngồi phía sau. Ôm chặt lấy mình như thể sợ mình đi mất. Vâng, đúng là một đi k quay trở lại còn gì… Mình cũng mặc kệ. Coi như lần cuối cùng vậy. Haiz… Tới trước nhà, ex leo xuống, mình bảo vào đi nhưng còn nấn ná chưa chịu vào, còn muốn nói gì đó…thấy vậy mình nói luôn..
M : bây giờ e đừng nói gì cả, sẽ tốt hơn… A cho e thời gian để suy ngẫm lại mình, nghĩ lại những gì đã làm… Từng lời a nói. Khi nào nghĩ thông suốt mọi thứ…e sẽ hiểu…
M: đừng làm mọi thứ trở nên rắc rối, phức tạp thêm… Hãy để sau này khi ra đường a còn có thể gật đầu chào e 1 tiếng, đừng để a phải xem e như là1 người xa lạ đã từng quen…
M: ak…điều cuối cùng a làm cho e…a nghĩ e nên ngừng ngay mối quan hệ với thằng K…E về xem trong này rồi quyết định… dừng lại hay bước tiếp đó là tuỳ ở e… Đừng bao giờ hối hận với những gì mình đã làm…Giờ a chả là gì nên chả muốn can thiệp vào cuộc sống của e nữa…chúc e hp với những gì mình đã chọn… Chào e…
Mình móc trong túo ra cái usb chứa những đoạn clip mình quay lại được bản chất của thằng chó kia…những tấm ảnh chụp của nó cùng rau khác…hài…
H… vẫn mãi đứng khóc mặc cho mình đứng nói suốt nãy giờ. Mình vặn khoá vít ga… Bỏ lại e phía sau… Tạm biệt e nhé…1 người a đã từng yêu…
Nước mắt a rơi…
…Tim a nhói…
Nhưng buộc miệng phải cười
…Mắt a cay…
…Cổ a ngẹn…
Nhưng vẫn phải thốt ra: …
…”A không sao, chúc e hạnh phúc…”
Bởi a biết…
…Từ bây giờ…
…E chỉ là một quá khứ…
Mình đã chia tay như vậy đấy…đơn giản quá k…mình làm như vậy có đúng k…có lẽ mình sẽ k bao giờ hối hận vì những quyết định khi ấy…! Nhưng liệu mọi chuyện có quá dễ dàng thế không… điều đó mình chưa biết được… Mọi chuyện rắc rối vẫn còn chờ ở phía trước…
Vuốt mặt 1 cái… Phù…vậy là ngày hôm nay đã qua… 1 ngày sn đáng nhớ… Tạm biệt nhé…”người đi ngang đời tôi…”
Chap 21:
Tối đó về đt mình rung liên tục. Đa số là e H gọi. Còn lại là của V. Rồi tùm lum tn hết.em H nhắn bla…
- nghe máy e đi mà a
- mình hết thật rồi sao
- e biết là e có lỗi nhưng k thể tha thứ cho e 1 lần sao a. E còn yêu a nhiều lắm. Làm...