* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Đọc Truyện Bạch Cốt U Linh Cực Hay Full Chap

Hồ liền lấy giọng đều đều, thuật lại mọi việc cho nàng nghe .
Đương nhiên nàng rất hỗ thẹn. Nhưng do cả hai lúc này y phục đều kín đáo nên nàng chỉ biết thở phào, vừa nhẹ nhõm vừa sung sướng :
- Nếu không có Điền Hồ ca định lực hơn người...
Điền Hồ xua tay :
- Băng muội quá lời rồi. Ta làm thế tuy có vì Băng muội nhưng ta vẫn vì bản thân ta nhiều hơn.
Thấy hai mắt nàng vụt đỏ hoe, Điền Hồ mĩm cười :
- Ta nói chưa hết đâu. Hãy nghe đây, vì ta rất trân trọng Băng muội là người Lan Tâm Huệ Chất nên ta đang muốn hỏi Băng muội một câu. Nàng có chấp nhận trở thành thê tử của Điền Hồ này không ?
Hai mắt nàng không còn đỏ nữa, trái lại đang sáng ngời ánh vui sướng :
- Chỉ vì muốn hỏi muội câu này nên Điền Hồ ca vẫn chưa nỡ hủy hoại tấm thân xử nữ của muội ?
Điền Hồ cười vui hơn :
- Thì đã bảo, ta chỉ vì ta mà thôi. Sao Băng muội không đáp ?
Nàng cúi mắt nhìn xuống :
- Muội nhận lời nhưng với một điều kiện.
Điền Hồ có ý lo ngại :
- Có điều kiện nữa ư ?
Nàng nhìn lên :
- Điền Hồ ca đừng nghĩ đó là chuyện có liên quan Đoàn Bội Cơ. Muội không hẹp hòi thế đâu.
Điền Hồ thở ra nhè nhẹ :
- Vậy điều kiện của Băng muội là gì ?
Nàng nghiêm mặt :
- Là Điền Hồ ca phải luôn luôn tươi cười với muội. Đừng mang mãi vẻ mặt khắc khổ đáng ghét kia.
Điền Hồ gượng cười :
- Lúc ta không cười, trông đáng ghét lắm sao ?
Nàng bỗng thở dài :
- Như Điền Hồ ca lại nhớ đến Tiểu sư muội Bội Cơ ?
Điền Hồ đành thú nhận :
- Bội Cơ vẫn bảo đã chán ngán, không muốn nhìn mặt ta. Nhưng không như Băng muội, Bội Cơ phải rất hận mới năm lần bảy lượt cứ tìm cách giết ta.
Nhưng vừa dứt lời Điền Hồ chợt đổi giọng và mỉm cười :
- Ta có vật này rất thú vị. Băng muội nhìn xem.
Thấy Điền Hồ đưa ra bộ y phục chỉ một đứa bé mới mặc vừa, nàng phì cười :
- Muội hiểu rồi. Nhưng không lẽ mỗi lần cần thi triển công phu Xúc Cốt Thu Cân, muội phải phí thời gian mặc thêm bộ y phục này vào trong, sau đó lại khoác bộ y phục to rộng ra ngoài.
Điền Hồ vẫn trao bộ y phục đó cho nàng :
- Ta chỉ cảm thấy lạ, vì sao lại có mỗi một bộ y phục nhỏ này nằm lẫn vào kho võ phục chỉ dành cho những người đã thành nhân. Sao Băng muội không chiều ta, thử khoác vào một lần ?
Nàng miễn cưỡng gật đầu :
- Nhưng Điền Hồ ca không được nhìn ?
Điền Hồ quay lưng lại miệng căn dặn :
- Hy vọng ta đoán không sai, Băng muội vẫn cứ mặc, kể cả khi xả bỏ công phu để trở lại nguyên dạng ban đầu.
Sau đó là một khoảng yên lặng, chỉ có tiếng sột soạt cho biết nàng thay đổi y phục.
Được một lúc, nàng gọi :
- Điền Hồ ca quay lại được rồi.
Quay lại, Điền Hồ suýt bật cười vì Bách Lý Băng lúc này thật nhỏ bé trong bộ y phục vừa vặn và ôm khít vào người.
Nhưng nàng bỗng bảo :
- Bây giờ thì nhìn đây.
Nàng đang xả bỏ công phu Xúc Cốt Thu Cân, thân hình lớn dần làm cho bộ y phục đang mặc vì quá nhỏ nên...
Điền Hồ vội quay đi.
Nhưng nàng vẫn kêu :
- Điền Hồ ca đừng ngại. Bộ y phục vẫn dãn theo cơ thể muội.
Bán tín bán nghi, Điền Hồ thoạt đầu chỉ dám len lén nhìn, Nhưng sau đó.
Điền Hồ phải kêu :
- Quả lạ kỳ diệu, phải không Băng muội.
Nàng cười hớn hở và cứ làm cho cơ thể hết lớn lên lại thu nhỏ thêm vài lượt nữa :
- Đây đúng là thứ báu vật muội cần. Từ nay trở đi, vậy là Điền Hồ ca hết cơ hội lẻn nhìn muội nữa rồi. Nhìn cơ thể nàng vẫn lồ lộ trong bộ y phục ôm khít, Điền Hồ chợt lao đến vồ vập ôm nàng.
Nào ngờ, chỉ mới vừa chạm vào lớp y phục bên ngoài của nàng, Điền Hồ đã nhăn nhó bước lui :
- Điều quái quỷ gì thế này ?
Nàng tròn to hai mắt, nửa tin nữa ngờ :
- Dù muội không thích thái độ vừa rồi của Điền Hồ ca, nhưng đừng nghĩ đó là do muội phản ứng. Chuyện gì xảy ra vậy, Điền Hồ ca ?
Lắc đầu và thở dài, sau đó Điền Hồ phá lên cười :
- Đúng là bụng làm dạ chịu, không thể trách cứ ai. Thứ báu vật kia không hiểu sao lại tua tủa gai. Sẽ không ai, kể cả ta, sau này dám mạo phạm chạm vào nàng.
Nàng không im, đã tự lấy tay chạm vào bên ngoài y phục :
- Làm gì có gai, Điền Hồ ca ?
Điền Hồ cũng lấy làm lạ, cũng lấy tay thữ vuốt ve bên ngoài nàng. Đoạn, Điền Hồ gật đầu :
- Mất trang 188-189 quyển 5
Băng càng làm Điền Hồ yên tâm hơn. Nàng bảo :
- Vẫn chưa một ai đặt chân vào đây kể từ lúc Bạch Cốt Môn bị hủy diệt. Chỉ những gì Đại ác ma Bạch Cốt U Linh muốn lưu lại, như di thư của lão chẳng hạn, thì mới hiện hữu. Còn những gì không thấy cũng là do lão đã cất giữ hoặc hủy bỏ trước đó. Tất cả đều do một tay lão sắp xếp.
Vừa gật đầu, tỏ ý tán thành nhận định của nàng, Điền Hồ bỗng có thần sắc ngưng đọng, với một tay đặt lên miệng, ta hiệu cho nàng đừng lên tiếng nữa.
Nàng lập tức đáp ứng, cũng ngưng đọng thần sắc và nghe ngóng. Quả nhiên nàng nghe có những chuỗi tiếng động lịch kịch khả nghi phát ra từ đâu đó ở phía sau vách đá bên tay tả nàng.
Nàng lấy tay ra hiệu cho Điền Hồ, chỉ vào vách đá bên tả.
Điền Hồ gật đầu và khe khẽ lên tiếng :
- Hoặc người đó vào đây trước chúng ta, hiện đang kiếm tìm di lưu võ học U Linh Thất. Hoặc y đã theo hướng ngược lại, từ đầu kia đi vào và sắp sửa đi đến Võ Di Thất này. Băng muội nghĩ sao ? Chúng ta ở đây đợi y hay tìm lối đi đến chỗ y đang hiện diện ?
Nàng thì thào :
- Chủ ý của chúng ta là tìm lối thoát, nên đi đến chỗ y vẫn hơn.
Điền Hồ lại tán thành :
- Chúng ta mau phân khai, cố tìm xem đâu là cơ quan phát động, khai mở bí đạo dẫn qua bên kia Võ Di Thất.
Địa hình ở Võ Di Thất rất kỳ lạ, như đã là chôn tận cùng của U Linh Thất, vì ngoài lối dẫn vào từ Tàng Bình Thất, Điền Hồ và Bách Lý Băng dù đã cố công tìm vẫn không sao phát hiện lối nào khác có thể dẫn qua bên kia Thất Võ Di.
Trong khi đó những tiếng động lịch kịch vẫn không ngừng vang lên từ phía bên kia vách đá, càng làm cho cả hai thêm nôn nóng pha lẫn lo sợ.
Mãi một lúc sau, nhờ một lần tình cờ chạm tay vào vách đá đã phát ra những tiếng động lạ, Điền Hồ vô tình phát hiện như có một rãnh đá nhỏ.
Điền Hồ ra dấu, gọi Bách Lý Băng lại gần.
Thoạt nhìn qua, Bách Lý Băng lập tức tươi tỉnh :
- Chính là bí môn, ở Thủy Phủ cũng có chỗ được bố trí như thế này. Bí Môn chỉ được khai mở nếu bị đẩy trượt qua một bên.
Điền Hồ liền áp chật tay thủ vào vách đá :
- Trượt qua bên nào ?
Nàng lắc đầu :
- Điền Hồ ca cần phái thử. Nếu không phải bên này thì là bên kia.
Điền Hồ liền vận lực, cố đẩy qua bên hữu.
Kịch !
Không đúng chiều rồi, vì sau nỗ lực của Điền Hồ, vách đá chỉ khép chặt hơn, làm cho rảnh đá đã nhỏ hẹp càng thêm nhỏ hẹp.
Không chờ Bách Lý Băng nhắc nhở, Điền Hồ liền đẩy qua hướng ngược lại.
Kẹt... Kẹt...
Rảnh đá mở to dần và bí môn cũng từ từ hé lộ.
Khi cảm thấy đã đủ cho một người lách qua, Điền Hồ vừa dừng lại liền nghe một tiếng quát sang sảng vang lên :
- Kẻ nào dám vào đây trước ta ? Đỡ !
Ào...
Vội quay đầu lại nhìn. Điền Hồ chỉ kịp thấy từ phía bên kia bí Môn đang có một luồng lực đạo cực nhanh cứ cuồng nộ quật thẳng vào Bách Lý Băng, do nàng là người duy nhất đứng ngay chính diện, chỗ bí Môn vừa khai mở. Điền Hồ kinh hoàng bật thét :
- Băng muội....
Bách Lý Băng cùng kinh hoàng không kém. Và như Điền Hồ vừa nhìn thấy thì nàng tuy có phản ứng, một thứ phản ứng nhanh của nhân vật từng luyện công đến mức thượng thừa, nhưng không hiểu sao hai tay nàng dù cất lên nhưng chỉ có thể đẩy ra một lực đạo quá yếu, hầu như không có chút uy lực nào, so với luồng lực đạo đang nhắm ngay vào nàng.
Điền Hồ vội nghĩ ngay đó là nàng đang vận dụng công phu Di Hoa Tiếp Mộc của Thủy Phương Cung.
Tuy nhiên...
- Hự !!
Luồng kình quái ác kia đã ập đến, hất Bách Lý Băng bay ngã về phía hậu.
Tiếp đó, từ phía bên kia bí Môn lập tức có một bóng nhân ảnh lao vụt qua, nhanh không thể tưởng.
Vút...
Điền Hồ không cần biết đấy là ai, đã dám tung chưởng đả thương Bách Lý Băng, lại còn hăm hở lao đến chỗ nàng vừa té quỵ như muốn hạ thêm sát thế thì kẻ đó đáng phải chết, Điền Hồ cùng thần tốc lao áp vào kẻ đó :
- Ngươi muốn chết !!
Ào...
Nhưng người đó đã bất thần quay lại, ung dung hất tay tung chưởng đối phó với Điền Hồ :
- Quả nhiên là không chỉ có một người.Và ta đã đoán đúng. Đỡ !
Ầm...
Chấn kình làm cho song phương cùng dội ngược, vậy là có thời gian cho song phương nhận ra nhau.
Điền Hồ phẫn nộ lao đến :
- Môn Chủ Cổ Mộ Môn ?! Đỡ !
Ào...
Đối phương như tỏ ra phẫn nộ hơn Điền Hồ bội phần :
- Ngươi vẫn chưa chết sao, Điền Hồ ? Đã vậy ngươi còn lọt vào U Linh Thất trước ta nữa, ngươi thật đáng chết !
Bung... Bung...
Họ vẫn đang ở bên này Võ Di Thất. Và dù đây là nơi có địa hình không lấy gì làm rộng rải, nhưng do đã có sẳn oán hận nên song phương vẫn cứ thế diễn khai trường ác đấu.
Điền Hồ gầm vang :
- Thất Phách U Linh Chưởng ? Đây là công phu ngươi đã gây thảm trạng cho bổn phái Thanh Thành bốn người. Ngươi phải chết !
Â...Ầm...
Vù...Ầm...
Và ngược lại, Môn Chủ Cổ Mộ môn cung luôn tỏ ra hậm hực căm phẫn :
- U Linh Thất vốn là nơi phát tích Cổ Mộ Môn, bằng vào tư cách gì ngươi xứng đáng có mặt ở đây ? Đỡ !
Vù...Ầm... ầm...
Điền Hồ cười vang hơn :
- Người giang hồ phải hỏi đến chuyện giang hồ. Phải chi ngươi đừng hạ sát thủ đối với phụ thân ngươi là Tư Mã Thông, Điền Hồ ta cần gì phí công xen vào ? Ha...ha...
Ầm...Ầm...
Tư Mã Hợp phẫn nộ :
- Nào phải ta hạ thủ sát hại gia phụ ? Ngươi đã không biết gì thì đừng nói bừa. Đỡ !
Bung... Bung...
Điền Hồ hoài nghi :
- Không phải ngươi thì còn ai ? Không lẽ ngoài ngươi vẫn có người am hiểu U Linh Thất Phách Chưởng ?
- Chớ nhiều lời vô ích. Đỡ !
Bung... Bung...
Sau một lúc khích nộ khiến Tư Mã Hợp công thủ bất toàn, Điền Hồ vụt gầm vang :
- Nhưng dù sao người cùng là người gây thảm trạng cho phái Thanh Thành ta. Đỡ !
Ầm...
Một kích bị chấn lùi, Tư Mã Hợp biết bản thân bị trúng kế khích nộ của Điền Hồ thì đã muộn. Y căm phẫn :
- Phi Thiên Thập Bát Chưởng của ngươi chưa đủ để lấy mạng ta đâu. Xem đây !
Bùng... Bùng...
Điền Hồ vụt phát chiêu liên hoàn :
- Có đủ hay không ngươi cứ chờ thì biết. Hay đỡ !
Ầm... ầm... Ầm...
Bị lùi thêm mấy dội nữa. Tư Mã Hợp thịnh nộ lôi đình, hùng hổ động thân lao ập đến :
- Ngươi phải chết thôi. Xem đây. Đỡ ! Đỡ !
Ào...
Ào...
Định phát chiêu ngăn đón và tiện thể tìmcách đả bại đối phương, chợt Điền Hồ nghe đối phương cười vang, đồng thời là chuyển hướng, không lao vào Điền Hồ nữa :
- Ngươi biết dùng kế khích nộ ta, nhưng quên lãng ta vẫn là người có thủ đoạn cao minh hơn ngươi bội phần. Ha...ha...
Toàn thân Điền Hồ liền chấn động, do nhìn thấy đối phương đang lao đến chỗ Bách Lý Băng.
Vút...
Dù biết rằng không thể, nhưng Điền Hồ vẫn phải dốc toàn lực lao đến :
- Ngươi...
Đúng là không thế nào kịp. Và Điền Hồ thấy Tư Mã Hợp đã vươn tay, chỉ một sát na nữa thôi là chộp vào Bách Lý Băng. Chính vì sự thể là thế, nên tiếng kêu của Điền Hồ một nửa chừng tắt nghẽn. Tương tự, hành vi đang dốc toàn lực lao đến của Điền Hồ cũng phần nào khựng lại.
Đang trong tâm trạng chuẩn bị đón chờ sự uy hiếp của đối phương, Điền Hồ bỗng bật cười vì thấy đối phương vừa chộp tay vào đầu vay Bách Lý Băng đã phải vụt nhanh tay về và nhăn nhó mày mặt.
Vậy là Điền Hồ tiếp tục lao đến :
- Ngươi đâu dễ đắc thủ phải không ? Ha... ha...
Và tay Điền Hồ cũng phất kình.
Bùng...
Tư Mã Hợp đã không kịp trở tay. Một kích trúng đích của Điền Hồ làm cho Tư Mã hợp bị lùi mãi, qua bên kia Tàng Binh Thất.
Không dám tham chiến, Điền Hồ liền nhân cơ hội duy nhất này; vội tiến đến chỗ Bách Lý Băng và nhẹ nhàng nâng nàng lên hai tay.
Điền Hồ bỏ chạy, theo lối Tư Mã Hợp khi nãy đã tiến vào.
Vút...
Sau một lúc đi xuyên qua nhiều thạch động thiên nhiên, cuối cùng Điền Hồ cùng phát hiện bản thân đã ra đến phía bên ngoài Tổng Đàn Bạch Cốt Môn thuở nào.
HẾT TẬP 5
Q6-CHƯƠNG HAI MƯƠI BẢY : VÕ LÂM TAM ĐẦU LỆNH
Điền Hồ ?
Nghe tiếng hô hoán, Điền Hồ cả mừng dừng lại :
- Nhị ca ! Gặp Nhị ca đây, thật may cho đệ.
Nam Cung Phách xuất hiện, nhăn mặt nhìn Bách Lý Băng đang mê mang bất động trên tay Điền Hồ :
- Ả bị sao rồi ?
Nhớ lại thái độ giận dữ của Nam Cung Phách độ nào, Điền Hồ gắng gượng giải thích :
- Nàng bị Môn Chủ Cổ Mộ Môn đả thương. Thế Nhị ca có biết y chính là Tư Mã Hợp, hậu nhân duy nhất của Tư Mã Thông Chưởng môn Điểm Thương phái ?
Nam Cung Phách giật mình :
- Thảo nào trước lúc lìa đời, Tư Mã Chưởng môn đã bảo kẻ sát hại là "nghiệt súc" ?
Rồi chợt đổi giọng, Nam Cung Phách bỗng tỏ ra quan tâm :
- Thương thế của ả ra sao ? Như Tam đệ chưa có dịp xem qua cho ả ?
Điền Hồ gượng cười :
- Đệ đang tìm chỗ kín đáo thì gặp Nhị ca, làm gì kịp có dịp xem qua thương thế cho nàng ?
Nhanh nhẩu, Nam Cung Phách quay người lại :
- Hãy đưa nàng đi theo ta. Sẽ có một nơi đủ kín đáo như Tam đệ muốn.
Vút...
Điền Hồ đâu còn gì mừng hơn, nhất là thấy thái độ của Nam Cung Phách đã thay đổi theo chiều hướng thuận lợi. Điền Hồ vội bám sát Nhị ca.
Vút...
Đến lúc Nam Cung Phách dừng, Điền Hồ đảo mắt nhìn quanh :
- Quả là nơi thật sự yên tỉnh.
Nam Cung Phách chỉ tay vào một chỗ vừa khuất vừa sạch sẽ :
- Hãy đặt ả nằm đó, ta sẽ xem thương thế cho.
Không chút nghi ngờ. Điền Hồ đặt nàng xuống.
Vừa đứng lên, chưa kịp quay người lại, Điền Hồ bỗng bị tê cứng toàn thân. Kinh tâm, Điền Hồ kêu :
- Nhị ca !
Nam Cung Phách đảo người, xuất hiện ngay trước mặt Điền Hồ, miệng cười lạt :
- Ngươi đừng trách ta. Hãy trách sao Thủy Phương Cung dám bắt giữ Đại tỷ Đoàn Mộc Huyền.
Thấy Nam Cung Phách như muốn đưa Bách Lý Băng đi, Điền Hồ thất kinh :
- Nhị ca định làm gì nàng ?
Nam Cung Phách khom người xuống, chuẩn bị nhấc Bách Lý Băng lên.
- Thủy Phương Cung đã tung tin, sẽ buông tha Đoàn Mộc Đại tỷ nếu có một ả Bách Lý Băng nào đó để trao đổi. Ta nghĩ, ả chính là Phương Băng.
Kinh tâm động phách, Điền Hồ vội kêu lên :
- Nhị ca ! Sao Nhị Ca không chịu nghĩ, vì sao Thủy Phương Cung dùng hạ sách này để đối phó nàng ?
Nam Cung Phách đang chuẩn bị lấy tay chộp vào đầu vai Bách Lý Băng :
- Ta có nghĩ. Và cho rằng vì ả là phản đồ Thủy Phương Cung nên đây là hậu quả dành cho ả.
Điền Hồ thở dài :
- Nhị ca xin hay nghe đệ khuyên. Nhị ca không được động đến nàng.
Nam Cung Phách bật cười, và tay cũng bắt đầu chộp nào Bách Lý Băng :
- Ngươi thật sự quên lần chúng ta kết nghĩa rồi sao ? Chỉ vì ả yêu nữ, ngươi quyết không cho ta động đến ả sao ? Xem đây. Ha... ha...
Đang cười, Nam Cung Phách vụt rống lên.
- A !
Nhìn Nam Cung Phách vừa xuýt xoa vừa ngó chằm chằm vào lòng bàn tay. Điền Hồ bảo:
- Nhị ca hay nghe đệ giải thích. Nàng và đệ đã là phu thê, công phu nàng luyện chỉ có một mình đệ là có thể chạm vào. Hơn nữa...
Nam Cung Phách cáu gắt :
- Hoang đường ? Ngươi bịa ra chuyện đó để gạt ta sao ? Hừ !
Điền Hồ vẫn cố nhấn nại, giải thích :
- Xin Nhị ca hãy nghe đệ. Nàng chính là Cung Chủ đích thực của Thủy Phương Cung. Và từ lâu nay nàng luôn đứng về phía chúng ta. Chẳng phải nàng đã từng đả bại Bách Lý Hoàng và giải cứu cho Đoàn Mộc Đại tỷ đó sao ? Mong Đại ca đại lượng minh xét.
Nam Cung Phách nhăn nhó :
- Cũng có thể ngươi nói đúng, chính vì thế Thủy Phương Cung mới có kế sách nay đối phó ả. Nhưng ta không thể không dùng ả, đổi sự an toàn cho Đại tỷ Đoàn Mộc Huyền.
Điền Hồ rất thán phục nghĩa khí không gì lay chuyển nổi của Nhị ca :
- Đệ cũng muốn Đại tỷ thật sự an toàn. Nhưng làm như Nhị ca chi khiến Đại tỷ mau mất mạng.
Nam Cung Phách trề môi :
- Ngươi đừng xem thường Nam Cung Phách ta như thế. Bánh sáp đi, bánh qui về. Một đổi một thì cớ gì Đại tỷ phải mất mạng ?
Điền Hồ lắc đầu :
- Đệ không thể giải thích. Chỉ khuyên Nhị ca đừng quá xem thường thủ đoạn của Thượng Quan Du. Kẻ hiện nay đang hiệp lực với Thủy Phương Cung mưu đồ thao túng thiên hạ. Huống chi, như nàng từng trấn an đệ, vẫn có nhiều môn nhân tin cẩn của nàng sẽ bảo đảm mọi an toàn cho Đại tỷ.
Nam Cung Phách quắc mắt kinh nghi :
- Ngươi nói thật chứ ?
Điền Hồ thở hắt ra :
- Thế Nhị ca nghĩ chỉ có một mình Nhị ca là biết cho Đại tỷ thôi sau ?Và lời nàng nói, đệ tin. Kể cả bào huynh của Đoàn Mộc Đại tỷ là Đoàn Mộc Thu cũng tin nữa là.
- Đoàn Mộc Thu ?
Điền Hồ giải thích :
- Tử Y Hội là do gia phụ ngấm ngầm sáng lập. Chủ ý là đối phó đại họa Bạch Cốt Môn. Do gia phụ thảm tử quá sớm, Tử Y Hội mới rơi vào tay phản đồ Thượng Quan Du. Đến khi đệ nhận được di lệnh của gia phụ lưu lại, đệ phát động Kiếm Lệnh Phi Thiên và lúc này chi còn lại mỗi một Tử Y Nhân là trung thành với đệ. Chính là Tử Y Nhân đã cùng Nhị ca lâm chiến. Đệ đã giúp Tử Y Nhân đó khôi phục diện mạo. Tính danh thật của y là Đoàn Mộc Thu, bào huynh của Đoàn Mộc Huyền Đại tỷ.
Nam Cung Phách tỏ ra hoang mang :
- Ta hy vọng ngươi vẫn là Điền Hồ như thuở nào mới quen. Được, ta tạm tin ngươi, thử một lần nữa vậy.
Ha... ha... Nam Cung Chưởng môn sao quá vội để tiểu tử mê hoặc ? Chính tiểu tử đã giao Thất Linh Tiểu Phi Kiếm cho Lục lão Thanh Thành và họ vẫn đang gieo tai họa khắp Võ lâm. Hãy giao tiểu tử cho Võ lâm phân xử. Ha... ha...
Vút... Vút... Có không dưới tám nhân vật Võ lâm thuộc các phái cùng xuất hiện, dẫn đầu là Thiết Kiếm Phi Chưởng Hoàng Nhất Lãm.
Sự xuất hiện của những nhân vật này làm Điền Hồ thất kinh. Và Điền Hồ càng thất kinh hơn vì thấy rằng Nam Cung Phách đã rụt tay về, không còn ý giải khai huyệt đạo cho Điền Hồ nữa.
Không những thế, vì nhìn thấy Nam Cung Phách quay người, chuẩn bị tiến về phía những nhân vật nọ, Điền Hồ bỗng thất thanh kêu bừa :
- Võ Lâm Tam Đầu Lệnh ? ! Họ không phải đến vì có thiện ý đâu, Nhị ca !
Ngoại trừ Hoàng Như Lãm là vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, hầu hết những nhân vật còn lại đều có một vài biểu hiện bất thường, ngay khi nghe Điền Hồ để cập đến danh xưng lạ lùng đó.
Hoàng Nhất Lãm cau mày, khi thấy Nam Cung Phách có ý chựng lại :
- Nhảm nhí ! Võ Lâm Tam Đầu Lệnh gì chứ ?
Điền Hồ chợt gọi Nam Cung Phách :
- Nhị ca mau giải huyệt cho đệ. Đừng để họ chiếm hữu những hạt Bạch Liên Vạn Niên đệ vừa tìm thấy.
Nam Cung Phách chợt vỡ lẽ. Vì lời của Điền Hồ rõ ràng là bịa chuyện, Nam Cung Phách biết chắc như thế, nhưng những nhân vật kia lại động dung khi nghe Điền Hồ đề cập đến Vạn Niên Bạch Liên.
Họ nhất tề xông đến, buộc Hoàng Nhất Lãm cũng gấp rút xuất thủ đánh vào, quyết không cho Nam Cung Phách...

<< 1 ... 27 28 29 30 31 ... 40 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện kiếm hiệp - Ác Thủ Tiểu Tử Truyện kiếm hiệp - Ác Thủ Tiểu Tử
Truyện Kiếm Hiệp - Bạch Mã Khiếu Tây Phong Truyện Kiếm Hiệp - Bạch Mã Khiếu Tây Phong
Truyện Kiếm Hiệp - Bách Bộ Ma Ảnh Truyện Kiếm Hiệp - Bách Bộ Ma Ảnh
Thất Chủng Võ Khí 5 - Bá Vương Thương Thất Chủng Võ Khí 5 - Bá Vương Thương
Truyện Kiếm Hiệp - Thiên Long Bát Bộ Truyện Kiếm Hiệp - Thiên Long Bát Bộ

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status