* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online

gì đứng lại cho bà làm thịt.
- Ờ, Mày ngon.
Đúng lúc này thì tiếng chuông vang lên. Tôi đoán là ông T hay bọn thằng Hoàng thằng Hải nên ra mở cửa. Vừa ra mở cửa thì thấy ngay ông T với bọn thằng Hoàng.
- Anh T ơi, thằng Kún bắt nạt em, bắt nó vào đây cho em. – Vừa thấy ông T là bà Thúy ăn vạ ngay.
- Cái gì, đời mày tàn rồi Kún ạ. – Ông T vừa cười vừa nói.
- Thôi mà, anh chị tha cho em đi mà, hiuhiu. – Tôi là mặt thảm hại nhất có thể.
- Xin lỗi mày nhé, ai bảo mày trêu em tao làm gì. – Vừa nói hết câu thì ông T tóm cổ tôi vào cho bà Thúy hành hình. Đời nó khổ thế đấy. Hiuhiu.
- Thúy, hành hình nó thế thôi, ra giúp anh làm đồ ăn. – Ông T gọi bà Thúy ra giúp tôi thoát khỏi trận hành hình của bà ý.
- Vâng ạ. – Chị Thúy nói.
- Chúng mày cũng xuống giúp đi, đứng đấy cười cái gì mà cười? – Tôi quay sang quát 2 thằng ôn kia sau khi được tha bổng.
- Rồi rồi, bố bé mồm thôi con nhờ. – Thằng Hoàng bật.
- Ok. – Thằng Hải luôn là đứa ngoan và Hiền nhất.
Sau khi bọn nó té xuống bếp thì tôi cũng tìm cơ hội mà trốn lên phòng chơi điện tử. Ngu gì mà ở dưới đấy để bị sai vặt.
Vừa bật máy lên thì cảm giác đắng lòng ùa về. Không biết chị Hiền hay ai vào xem ảnh tôi lưu trong máy rồi đặt cái ảnh tôi chụp với Trang làm hình nền. Đắng lòng quá. Đang ngồi tính del cái hình nền thì có tiếng gõ cửa. Vừa mới trốn lên được một tý thì đã bị phát hiện rồi. Haizz.
- Mình vào được không? – Giọng Linh.
- Ừh, vào đi.
- Uầy, đây là phòng cậu à, ngăn lắp quá. – Linh vừa vào phòng tôi đã khen.
- Hì, cám ơn nha. – Tôi phổng mũi.
- Mà cái kia cái gì? – Linh chỉ vào tấm abum ảnh của tôi.
- À, cái abum ấy mà.
- Hả, mình xem tý. – Vừa nói hết câu thì Linh chạy ra lấy quyển abum xem. Như có dòng điện 220V chạy qua đầu. Tôi chợt nhớ ra trong đó có ảnh tôi khoả thân
hồi bé đã từng bị Trang nhìn thấy và cười tôi thối mũi. Tôi bật tăng tốc lên rồi tốc biến qua chỗ tấm abum đang ngồi yên vị nhưng không kịp nữa rồi. Linh đã lập được trang đầu tiên rồi, mà trang đầu tiên trong quyển abum lại là tấm ảnh tôi khoả thân thế mới hay. Không ngoài dự đoán của tôi, sau khi Linh vừa xem được tấm ảnh thì tôi giật lại tấm abum.
- Thôi, cái này không xem được. – Tôi nói.
- Hả, mà đứa trẻ trong tấm ảnh là ai thế?
- À, Thằng em con nhà hàng xóm ấy mà. – Tôi ngụy biện.
- HẢ, Sao trong tấm abum ghi chữ “HA con yêu” lại có tấm ảnh của đứa em nhà hàng xóm nhỉ? – Linh nói giọng ngây thơ.
- Thích thì để, có sao đâu. – Tôi nói.
Vừa nói xong câu thì Linh ôm bụng cười làm tôi nhục đếu chịu được.
- Thôi đi ông tướng, chém gió ít thôi, cứ nói ảnh của mình đi, có ai nói gì đâu. – Vừa nói Linh vừa cười.
- Hả, sao cậu biết? – Tôi nhục đếu chịu được.
- Thì trong tấm ảnh có ghi “chúc mừng sinh nhật con yêu 1 tuổi” mà.
- Mà cậu lên đây có việc gì không? – Tôi lái sang chuyện khác.
- Lên chơi thôi, mà cái ấy sao bé thế, nhìn ảnh thằng em mình to hơn cậu nhiều. – Linh nói.
- HẢ, người đâu mà… Thôi, cô làm gì thì làm, tôi đi ngủ đây. – Vừa nói hết câu thì tôi nhảy lên giường đắp chăn giả vờ ngủ (Phòng có điều hoà không thì chết ngốt)
- Dỗi à? Mình đùa tý thôi mà. – Linh nói.
- Trật tự để tôi ngủ.
- Này thì ngủ này. – Vừa nói Linh vừa nhảy lên giường lấy tay chọc vào 2 bên eo tôi. Tôi thì có máu buồn nên Linh vừa chọc vào thì tôi như kiểu cá bị cạn nước.
- Đừng cù nữa hixhix. – Tôi gào thét.
- Không, hìhì. – Linh vừa cù vừa cười.
Như phản xạ tự nhiên, tôi đẩy Linh ra. Nhưng đây là cái ngu của tôi. Tôi đẩy Linh ra nhưng bị tuột cmn tay. Tình hình là tôi với Linh đang gái trên trai dưới. Môi chạm môi. 4 mắt nhìn nhau.
Chap 47
Hiện tại thì tôi với Linh đang trong tình trạng gái trên trai dưới, môi kề môi và bốn mắt nhìn nhau như đã nói. Vì quá bất ngờ nên tôi đơ mất 2s. Có một luồn điện cao áp 69kw (Em chém đấy) chạy qua người tôi. Cảm giác thật là phê. Mà kể ra thì môi Linh cũng thơm lắm đấy chứ, không biết có dùng líp ai líp ủng gì không. Theo bản năng đàn ông thì tôi lùa tay ôm lấy Linh và tiếp tục cuộc hành trình của mình, nhưng vì quá bất ngờ nên Linh đẩy tôi ra rồi chạy thẳng ra ngoài bỏ lại một thằng ngáo ngơ ở trong phòng còn chưa hiểu mình đang làm cái quái gì. Như hiểu truyện gì đang xảy ra thì tôi đuổi theo Linh để nói lời xin lỗi (May là chưa ăn tát).
- Linh… Linh… – Vừa đuổi theo tôi vừa gọi.
- … – Linh vẫn tiếp tục chạy.
- Đứng lại nghe mình giải thích.
- … – Linh vẫn chạy.
- A… Đi đến đoạn cầu thang thì tôi bị chẹo cmn chân. Cảm giác phải nói là thốn đến tận rốn.
- cậu có sao không? – Thấy tôi chẹo chân thì Linh quay lại đỡ tôi.
- Cám ơn cậu. Chuyện vừa nãy, mình xin lỗi. – Tôi lợi dụng luôn thời cơ để xin lỗi Linh. Thật ra là em tính toán cả rồi
- Hả, xin lỗi là xong à? Lần đầu của mình đấy, bắt đền đi, hứxhứx. – Linh nói như sắp khóc.
- Hả, tai nạn mà.
- Không biết, bắt đền đi. Hứxhứx.
- Rồi rồi, bé miệng thôi, muốn bắt đền cái gì thì nói nhanh đi. – Tôi sợ Linh gào khóc để mọi người nghe thấy thì tôi xác cmn định là hết đường về quê ăn tết.
- Hìhì, nhớ nha, giờ mình chưa nghĩ ra, bao giờ mình nghĩ ra thì mình sẽ nói với cậu. – Linh vừa nói vừa cười.
- CÁI GÌ, CÔ ĂN VẠ. – Tôi hét.
- Hihi.
- Thằng ôn kia, mày gào thét cái gì thế, im cmn mồm vào đi. – Ông T thấy tôi gào thét thì quát.
- Cô cô… Được lắm.
Nói xong thì tôi định chạy vào phòng nhưng quên mất rằng cái chân mình đang bị chẹo. Vừa bước được 2 bước thì cảm giác thốn đến tận rốn lại ùa về.
- Á. – Tôi kêu.
- Cậu có sao không? – Linh đỡ tôi cho khỏi ngã rồi hỏi.
- Không, cám ơn.
- Vẫn còn giận mình à? Con trai gì mà như con gái.
- Vâng, tôi con gái được chưa? Cô muốn gì? – Tôi tự cmn ái. Có thằng nào không bị tự ái khi bị nói là con gái đâu (Trừ bóng nhé)
- Để mình rìu cậu vào phòng.
- Thôi, không cần, cám ơn. – Vừa nói tôi vừa bước từ từ lên phòng bỏ lại đằng sau ánh mắt ngơ ngơ của Linh.
Vừa bước vào phòng thì tôi ấn chốt rồi lao lên chiếc giường yêu qúy của mình định tìm giấc ngủ. Vừa nhắm mắt vào thì hình ảnh Trang tát tôi lại ùa về, tôi cảm thấy đau lắm. Tuy còn yêu Trang say đắm nhưng tôi quyết định sẽ buông tay. Cũng giống như bạn cầm một cái cốc nước thủy tinh chưa có nước ở trong rồi người ta rót nước mới đun sôi vào. Nếu bạn vẫn níu kéo không chịu buông cốc nước thì bạn sẽ bị bỏng rồi cũng phải buông cốc nước ra. Còn nếu bạn buông cốc nước từ đầu thì sẽ không bị bỏng. Nếu cố níu kéo những gì không thuộc về mình thì kết quả là chính bạn là người phải chịu đau đớn thôi. Trong trường hợp này tôi đã quyết định buông tay để giải thoát cho cả 2.
Tôi tỉnh dậy bởi cú áp chế tát hàng trăm phát giống warwich của chị Hiền. (Chị Hiền có chìa khoá phòng tôi, tuy có chốt bên trong nhưng có chìa khoá thì bên ngoài vẫn mở được.
- Dậy không thằng ôn này? – Chị Hiền vừa tát tôi vừa nói.
- Rồi rồi, em dậy rồi. – Tôi nói trong cơn buồn ngủ.
- Dậy xuống ăn cơm nhanh, mấy giờ rồi mà mày còn nằm ỳ ở đây.
- Đã bảo em dậy rồi mà.
- Tao cho mày 3 phút để mày xuống nhà, nếu muộn 1s thì đừng trách tao.
- Rồi rồi, em biết rồi.
Nói xong thì tôi chui vào wc đánh qua cái răng, rửa qua cái mặt rồi xuống dưới nhà.
- Mày ngon, bọn tao làm việc vất vả, còn mày lên trên phòng ngủ. – Vừa thấy tôi thì ông T nói ngay.
- Em là người bị thương mà.
- Thương thương cái beep. Giờ xuống bê đồ ăn nên không?
- Có huynh, hìhì.
- Mà cái Xu đâu? – Tôi quay sang hỏi thằng Hoàng.
- Đi với Trang đã về đâu. Tao vừa gọi điện bảo cứ ăn trước đi. – Thằng Hoàng đáp.
- Ừh.
- Linh ơi, điện thoại anh đâu? – Tôi với Linh đang đóng kịch nên mới gọi ngọt như thế.
- Đây này anh. – Linh móc trong túi quần ra cái điện thoại của tôi.
Tôi cầm lấy cái điện thoại thì có 12 cuộc gọi nhỡ từ anh L, 8 cuộc gọi nhỡ từ Mai. Và quan trọng nhất là một tin nhắn của Trang. Đọc xong tin nhắn dài khoảng 500 kí tự thì lòng tôi đau như cắt. Nội dung như sau.
Chap 48
Nội dung tin nhắn như sau.
“Anh à, em thật sự xin lỗi, thời gian qua em đã quá ngu ngốc khi giận anh một cách vô cớ để rồi tình yêu của chúng ta đỗ vỡ như ngày hôm nay. Em biết anh vẫn còn yêu em phải không? Em cũng yêu anh rất nhiều. Cái anh hôm sinh nhật chị Thúy là anh họ em, em chỉ muốn anh biết được cảm giác của em khi anh cứ nói chuyện với linh một cách thân mật như thế. Giờ thì em quyết định ra đi, em sẽ vào Sài Gòn, quê hương của em để tiếp tục con đường của em. Có lẽ em sẽ không bao giờ trở lại nữa đâu. Linh là một cô gái tốt, anh cố giữ gìn nhé, đừng để như tình yêu chúng ta. Tạm biệt nhé ông xã.”
Đọc xong những dòng tin nhắn của Trang thì tôi không thể cầm được nước mắt. Thì ra mọi chuyện xảy ra đều là do tôi, tôi đúng là thằng bất tài vô dụng mà, đến hạnh phúc của mình cũng không giự được thì làm được cái gì cho đời. Mặc dùng trong người tôi còn dư âm của việc nằm viện nhưng tôi vẫn phóng như bay xuống lấy xe phóng thẳng qua nhà Trang trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.
- Đến giờ ăn cơm rồi mày còn đi đâu? – Chị Hiền hỏi tôi.
- Mày đi đâu? – Ông T nói.
- Mày đi tao chặt chân, ở nhà ăn cơm. – Lần này bà Thúy doạ.
- Mọi người ăn trước đi, em đi có việc quan trọng. – Vừa nói xong thì tôi vít ga phóng thẳng đến nhà Trang.
Đến nhà Trang thì thấy cửa ngoài khoá, chắc không có ai ở nhà. Cầm điện thoại lên gọi cho Trang thì nghe được một giọng cô gái khác, giọng cô gái này thì thôi rồi hay.
“Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau”
Chán nản ngồi phịch xuống trước cửa nhà Trang, nhìn tôi lúc này chẳng khác gì thằng bụi đời. Quần đùi, áo cộc, chân đi dép trong nhà, đầu óc bết bền bệt vào (Mấy hôm không tắm chẳng thế).
Đang ngồi tự kỉ trước nhà Trang thì có điện thoại từ Mai.
- Gì? – Tôi nói.
- Sao hôm qua cậu không đi làm? – Mai nói.
- Nằm viện thì đi làm kiểu gì? Xin hộ anh L cho nghỉ mấy hôm nhé.
- Ừh, cậu có… – Mai chưa nói hết câu thì tôi tắt máy tiếp tục tự kỉ.
Vừa ngồi tôi vừa gọi cho Trang nhưng vẫn thuê bao qúy khách tạm thời không liên lạc được. Ngồi chờ được 30 phút thì tôi sốt hết cả ruột, tôi phóng xe đi tìm Trang, tôi đi tất cả những nơi mà chúng tôi hay đến nhưng tất cả chỉ là vô vọng.
Trong lúc tuyệt vọng nhất tôi nhớ ra là Xu đưa Trang về. Nhanh như cắt, tôi rút điện thoại ra gọi vào số của Xu. Sau một hồi nghe tiếng tút tút cuối cùng Xu cũng nghe máy.
- Em đang ở đâu, có đi cùng Trang không? – Tôi nói một hồi khi Xu vừa mới nhấc máy.
- Có ạ, em đang đi cùng Trang đây.
- Em đang ở đâu mà ồn thế?
- Em với Trang đang ở lacasa. Anh đang ở đâu đến đón Trang đi. Nó say rồi.
- HẢ, CÁI GÌ, ĐANG Ở LACASA Á? – Tôi hoảng hốt.
- Vâng, anh đến nhanh đi.
- Đợi anh, anh qua luôn. – Tôi thật sự sốc khi nghe tin Trang với Xu và lacasa. Quán bar này là một trong những quám bar nỗi tiếng nhất Hà thành, nó 2òn có mốt cái tên nữa là Push. Tôi đã từng được ông L dẫn vào quán này. Quán này nằm ở chỗ Hai Bà Trưng, Hoàn Kiếm. Còn tôi đang ở cửa hàng quà lưu niệm trên phường Thụy khuê (Gần trường Chu Văn An) mà Trang hay tới. Tôi phóng từ đó đến lacasa mất 15 phút. Đúng là một kỉ lục.
Xuống xe mở cốp tiền rồi vào gửi xe (Em có thói quen lúc nào cũng phải để tiền trong cốp xe ạ). Sau khi gửi xe tôi bước vào quán, mấy đứa nhân viên nhìn tôi như là động vật lạ ý (Quần đùi áo cộc chân đi dép trong nhà lên bar, em quá pro).
Vừa vào quán đã thấy ngay Trang với Xu đang ngồi ở cái bàn gần quầy pha chế. Trang ngồi uống rượu, còn Xu ngồi đó khuyên Trang. Chai black label trên bàn đã vơi đi một nửa.
- Đi về. – Tôi cầm tay Trang kéo đi.
- Bỏ tay ra, ai đây? Thì ra là anh chàng hào hoa à? Haha. – Xu vừa nói vừa cười.
- Đi về, em say rồi. – Tôi vẫn tiếp tục kéo tay Trang.
- Tôi chưa say. – Xu vùng vẫy rồi tiếp tục rót rượu.
- Được, em muốn uống thì anh uống với em. – Vừa nói xong thì tôi cầm chai black label lên rót ra cốc. Tôi tu 1 hơi hết một cốc trong ánh mắt ngạc nhiên của Trang và Xu. Vì rượu này khá nhẹ nên mới tu được như thế.
Chứ gặp loại Everclear thì chỉ cần 1 chén là gục rồi.
- Anh uống kinh thế. – Xu nói.
- Uốg tiếp đ… – Chưa nói hết câu thì Trang gục.
Sau khi thanh toán xong thì tôi cõng Trang ra, Xu thì đi theo ngay phía sau. Thế là đi tong 7 ngày lương của tôi. Hiuhiu.
Tôi đèo Trang về trong cơn say, Xu phóng ngay phía sau. Vừa đi tôi vừa phải đỡ Trang cho khỏi ngã. Vừa về đến nhà bế Trang vào thì mấy người kia thấy rồi lao ra như bầy ong vỡ tổ giúp tôi đưa Trang vào.
- Con bé sao thế? – Chị Hiền hỏi.
- Lên lacasa, kết quả là thế này đây.
- Hả, cái Trang lên push. – Ông T ngạc nhiên.
- Vâng, mà anh pha em cốc trà gừng đi.
- Rồi, mày đưa con bé lên phòng cái Hiền đi.
- Vâng.
Chap 49
Tôi cõng Trang lên phòng chị Hiền, đi theo sau là Xu và bà Thúy.
- Mày để con bé xuống rồi đi ra ngoài để tao lau người cho nó. – Bà Hiền nói.
- Vâng, chị giúp em nhé.
- Anh xuống nhanh đi, cứ lề mà lề mề. – Xu lên tiếng.
Tôi chẳng nói thêm câu gì mà đi ra ngoài rồi đóng cửa cho mấy người họ lau người cho Trang. Bước xuống nhà thì thấy ông T đang cầm cốc trà gừng định mang lên phòng, thấy tôi thì ông hỏi ngay.
- Con bé sao rồi, sao mày lại xuống đây?
- Em không biết, mấy người kia bắt em xuống để lau người cho Trang.
- À ừ, tao đang định mang trà gừng lên.
- Thôi, tý rồi mang, bây giờ em với anh ra làm chén, em đang chán lắm rồi đây.
- Đm mày, con bé còn chưa tỉnh mà mày còn uống à.
- Tóm lại anh có uống với em không, nếu không thì em uống một mình, em đang chán lắm rồi đây.
- Ok, hôm nay tao sẽ tiếp mày.
- Vâng.
Tôi chạy lên phòng bố lấy chai 12 xuống để 2 anh em giải sầu.
- Tao thấy mày ngu lắm kún ạ. – Ông T nói khi đã uống xong 1 chén.
- Tại sao ngu anh? – Tôi hỏi.
- Đm, con bé Trang tốt thế mà mày lại không biết giữ.
- Haizz. Anh đâu phải người trong cuộc lên anh không hiểu được đâu. – Tôi cầm chén rượu lên uống rồi nói.
- Mày không hiểu thì có. Tao đảm bảo cái Trang yêu mày thật lòng.
- Tại sao anh biết?
- Tao sống từng này tuổi đầu rồi. Loại con gái nào tao cũng gặp rồi, làm sao tao không biết.
- Thôi, uống đi anh, chuyện này tính sau.
- Cái loại mày hết thuốc chữa rồi. Tao đéo quan tâm chuyện của mày nữa. Muốn làm gì thì là nhưng con bé Trang bị làm sao thì đừng có trách tao.
- Rồi rồi, làm gì mà căng.
- Căng cái mả cha nhà mày. – Vừa nói ông T vừa đưa tay lên cốc tôi.
- À, Em còn mấy con mực, để em đi nướng.
- Ok, mày cất chai rượu đi, uống bia cùng 2 thằng ôn kia, nhìn chúng nó tự kỉ với nhau nhìn cũng tội tội.
- Càng tốt, đỡ tốn tiền, chai này 5 lít đấy.
- Nhanh cmml.
Tôi không nói gì nữa chạy vào mở tủ lạnh lấy mấy con mực ra nướng.
- Chiến thôi mấy đại ca. – Tôi nói sau khi đã nướng xong con mực.
- Uống nào mấy thằng em. – Ông T nói.
- Dzô…
- Mà tao có thấy cái Trang uống rượu bao giờ đâu mà hôm nay nó say thế. – Thằng Hoàng hỏi.
- Tao cũng đéo biết, tự nhiên hôm nay học đòi uống rượu.
- Tao bó tay với chuyện chúng mày. Tốt nhất cứ như tao và Xu đây này.
- Im cmmđ, bố không giới thiệu cho thì có bốc shit.
- Anh đừng nóng, em đùa.
- Đùa cái cmm, uống đi.
Người ta bảo lấy rượu giải sầu. Nhưng không hiểu sao càng uống càng sầu thêm. Càng uống thì càng đau lòng, bao nhiêu kỉ niệm giữa tôi và Trang ùa về. Mối tình đầu luôn luôn là mối tình khó quên và khiến người ta đau lòng nhất quả không sai. Trước kia tôi có tình cảm với Mai nhưng chỉ là tình yêu đơn phương từ một phía nên chia tay cũng chỉ đau lòng phút chốc rồi sẽ qua nhanh. Những kỉ niệm không sâu đậm. Còn tôi và Trang là tình yêu từ cả 2 phía, chúng tôi cho đi mà không hề có ý nghĩ nhận lại. Chúng tôi chỉ cần đối phương hạnh phúc. Những kĩ niệm giữa tôi và Trang đã thật sự in sâu vào trái tim tôi. Đến sau này dù có yêu người thứ 2 nhưng cũng không thể sâu đậm bằng tình yêu đầu. Tình yêu giữa tôi và Trang đang thăng hoa thì chỉ vì một vài hiểu nhầm nho nhỏ mà đỗ...

<< 1 ... 12 13 14 15 16 ... 23 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status