nhé. Được không? – Tôi hỏi ông L.
- Ừk, có chuyện gì thế?
- Chị em về nước, em phải về dọn dẹp nhà cửa ạ.
- Thế ra ăn cơm với bọn tao cái, lâu rồi không ngồi với mày cả thằng T, không biết tiểu lượng chúng mày có tăng nên không. (Ông L là bạn ông T, đó cũng là một lý do khiến ông L qúy tôi.)
- Còn thằng ôn kia giải quyết sao? – Tôi hỏi
- Cho nó về, tao có địa chỉ nhà nó rồi. – Ông T đáp.
- Thế chúng mày có đi không? – Ông L hỏi.
- Tất nhiên là có rồi, ngu gì mà không đi. – Ông T đáp.
- Em thế nào cũng được.
Ông T cho đám đệ giải tán rồi chúng tôi đi uống bia. Buổi trưa nóng thế này mà có cốc bia mát uống thì phê phải biết.
Chap 33
Vừa vào quán ông L gọi ngay 3 cốc bia với 2 gói lạc rang. (Giầu mà ki bo vãi chưởng) 3 anh em ngồi uống bia mà chém gió tung trời đất, hết chuyện gia đình đến chuyện quốc gia, từ quốc gia sang quốc tế. Vì có việc nên tôi uống có một vài cốc xong ngồi xem 2 ông ý so tài. Đúng là 2 cao thủ có khóc, ngồi uống từ 11h đến 2 giời mà cả 2 vẫn tỉnh táo. Tôi xin phép về trước vì phải dọn phòng của chị Hiền.. Nhấc máy lên gọi cho Xu.
- Alô,
em nghe.
- Gọi cho thằng Hoàng xong sang nhà anh gấp, có chuyện quan trọng nhé.
- Việc quan trọng gì thế anh? Nói luôn đi.
- Cứ sang đi rồi biết. Nhanh đi.
Gọi xong cho Xu tôi gọi tiếp cho thằng Hải.
- Sao con, sủa bố nghe.
- Đm, sang nhà tao làm trận Ps3, bố tao mới mua cái máy ngon lắm (Em chém gió nó đấy, thằng này cuồng ps3)
- Ok, tao sang ngay.
Tắt máy xong thì tôi cười hả hê, thật ra tôi gọi bọn nó sang để dọn dẹp nhà. Phải chém gió thì tụi nó mới sang, nếu nói thật thì có thằng ngu mà sang dọn hộ đâu. Vào phòng khách ngồi xem tivi chờ bọn nó đến. Tôi thông minh có hạn nhưng thủ đoạn có thừa.
Tầm 15 phút sau thì tôi nghe có tiếng chuông, chắc chắn là bọn nó rồi, tôi ra mở cửa. Đúng như tôi dự đoán, người bấm chuông không ai khác chính là 3 đứa kia.
- Mở nhanh cmm lên, nắng v.l – Thằng Hải gắt.
- Có việc đéo gì mà giữa trưa gọi bọn bố mày sang đăy, mà mày nhanh cái tay lên. – Tiếp theo là thằng Hoàng.
- Mấy anh bình tĩnh nào, cứ từ từ rồi khoai sẽ nhừ. – Xu nói.
- Vào nhà đi rồi tao nói. – Tôi nói với bọn chúng.
Mời bọn nó ngồi ở phòng khách còn tôi suống dưới bếp lấy mấy chai côca trong tủ lạnh lên giúp bọn nó giải khát.
- Máy Ps3 đâu thằng ôn? – Thằng Hải chưa biết tôi lừa nó nên nó hỏi.
- Mày gọi bọn tao sang đây để khoe hàng à? Đm, biết thế bố ở nhà cho khoẻ. – Thằng Hoàng gắt.
- Mấy đại ca cứ bình tĩnh, em mời mấy đại ca sang đây để báo một tin vui ạ. – Tôi nói.
- Sủa, mày sắp được làm bố à? – Thằng ôn Hoàng lúc nào cũng bắt lỗi tôi.
- Nhanh cmml xong mang ps3 ra anh chiến. – Thằng Hải nhắc đến ps3 là như con nghiện thèm thuốc.
- Có chuyện gì thế anh? – Xu nói.
- Trước tiên tao xin lỗi vì đã gọi bọn mày sang đây vào lúc này nhưng mà tao có việc cần nhờ bọn mày.
Tôi kể cho bọn nó nghe về việc chị Hiền rồi nhờ bọn nó dọn nhà cùng (Có phúc mình tao hưởng, có hoạ thì cùng chịu: V xin lỗi mấy em osin cao cấp của anh nhé)
- HẢ… Tao đéo làm đâu – Thằng Hoàng nói nhưng vừa dứt câu thì gặp ánh mắt của Xu.
- À mà thôi, tao đổi ý rồh. – Thằng Hoàng nói tiếp.
- Còn mày? – Tôi quay sang hỏi thằng Hải.
- Ừh thì cũng được.
- Vậy thì bắt đầu làm thôi, mục tiêu là dọn sạch phòng chị Hiền nhé. – Tôi nói.
- Khoan đã, anh vẫn chưa hỏi ý kiến em mà. – Xu nói.
- Con lậy cô, tôi lạ gì cái tính của cô, chị Hiền về có khi cô còn vui hơn tôi ý. Làm nhanh đi, không có thời gian mà buôn dưa lê, bán dưa chuột đâu.
- Vâng, hìhì. – Xu cười típ cả mắt vào.
Chúng tôi dọn phòng của chị Hiền. Sau một hồi chiến đấu với đám bụi cuối cùng chúng tôi cũng xong. Công lớn nhất phải dành cho Xu, đúng là con gái có khác.
- Ê mấy em, đi ăn chè không? Tao khao. – Tôi nói.
- Em cái đmm, mày khao thì đi, ngu gì không đi. – Lại là thằng ôn Hoàng.
- OK. – Thằng Hải nói.
- Em muốn ăn kem cơ. – Xu nhõng nhẹo. (Không biết thằng ôn Hoàng có ghen không nhỉ?)
- Vâng, đến đấy tôi mua kem cho cô. Giờ thì đi thôi.
- YES SIR – Tất cả đồng thanh.
Chúng tôi đi đến 1 quán do Xu chỉ đường, nó nằm trên đoạn Lý Thường Kiệt. Con gái đúng là chúa ăn vặt, nói cái gì về quà vặt cũng biết. Haiz.
- Mấy anh chị ăn gì ạ? – Nhỏ phục vụ hỏi chúng tôi.
- Cho 1 kem vani socola với 4 chè thập cẩm nhé. – Xu nói.
- Vâng ạ. – Nhỏ phục vụ đáp.
- Sao kêu không ăn chè cơ mà? – Tôi nói với Xu.
- Giờ em thay đổi ý kiến có được không? Anh khao mà. – Vừa nói Xu vừa phồng má.
- Ừh thì được, ăn bao nhiêu chả được. – Đây là câu nói ngu nhất trong ngày của tôi.
- THẬT HẢ??? Quẩy lên thôi anh em, thằng HA khao mà. – Thằng ôn Hoàng nói.
- Cho em thêm 3 kem sôcôla, 3 hộp trà sữa cacao loại to nhé. – Thằng ôn Hải chớp ngay thời cơ. Phát này thì phá sản rồi.
- Ôi shit…
Thấy bọn nó ăn nhiều quá nên tôi giả vừa đưa ví lên đếm tiền để mong chúng hiểu ý. Nhưng ai ngờ đâu khi bọn nó nhìn thấy chỉ cười cười rồi tiếp tục đánh chén. Lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa.
“Bác Hồ ơi! Cháu tạm biệt Bác” đó là những câu tôi có thể nói khi thanh toán, thế là đi tong ngày lương rồi
Chào tạm biệt bón nó xong tôi phóng về nhà . Khoá cửa cẩn thật rồi ra phòng khách bật lap xem phim.
Chap 34
Ngồi xem phim đến 8h tối thì bụng tôi bắt đầu biểu tình. Đành phải tắt máy xuống úp mỳ ăn cầm hơi (Bị mấy đứa kia vắt sạch túi rồi). Sau khi ăn mỳ xong thấy chán chán nên chạy sang nhà Xu chơi.
- Cháu chào 2 bác, có Xu ở nhà không ạ? – Tôi hỏi bố mẹ Xu khi vào nhà.
- Á, Thằng con rể, nó ở trên phòng ý. – Bố Xu nói.
- Cái ông này, không phải hôm nọ ông nhận thằng Hoàng là con rể, hôm nay lại nhận thằng Kún là con rể à? – Vừa nói mẹ Xu vừa nhéo vào hông bố Xu.
- A, đau. Tôi chừa rồi, không dám nữa đâu. – Vừa nói mặt bố Xu vừa nhăn vào như khỉ ăn ớt.
- Cháu xin phép 2 bác nên phòng Xu ạ. – Vừa nói xong là tôi té luôn lên phòng Xu.
- Mở cửa cho anh được không? – Tôi vừa gõ cửa phòng Xu vừa nói.
- Vâng.
Xu mở cửa cho tôi. Khi Xu mở ra thì tôi tý chết. OMG. Chúa ơi, thổ thần ơi, thổ địa ơi, diêm vương ơi, phật tổ ơi. Xu không mặc bra, cái áo ngủ mỏng làm tôi nhìn thấy hết. (Hoàng ơi! Tao xin lỗi, tao chưa làm gì đâu, tai nạn thôi! Vợ chồng mày đừng tìm tao nhé)
Như nhận ra điều gì đang xảy ra, Xu cho tôi 1 nộ long cước bay vào tường rồi nhanh tay đóng cửa phòng. 2 phút sau Xu mở cửa ra đỡ tôi dậy.
- Em xin lỗi. – Xu nói mà mặt đỏ bừng.
- Ờ ờ. – Mặt tôi vẫn đang trong cơn phê.
- Cái anh này, đừng trêu em nữa. – Vừa nói Xu vừa nhéo tôi.
- Á, Đau, anh không trêu nữa đâu, tai nạn thôi, tha cho anh.
- Tạm thời tin anh, mà anh sang đây có việc gì?
- Chán thì sang chơi không được à?
- Ờ thì được. Thế vào phòng em xem phim, em đang xem dở.
- Ờ, mà nhớ đóng cửa phòng nhé. – Tôi vừa nói vừa cười.
- Này thì đóng cửa này. – Xu cho tôi 1 đá không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.
- Anh đùa, anh đùa thôi mà, làm gì mà nóng thế.
Vào phòng Xu thì thấy đang bật phim Hàn Xẻng. Tôi là tôi không thích xem phim này. Xem hoạt hình còn hay hơn. (Thím nào thích naruto không?)
Mà vào phòng Xu thơm vãi, hình như phòng con gái thường có mùi thơm thì phải? Chẳng bù cho phòng em.
- Mày xem đi, tao mượn máy tính đọc báo tý.
- Vâng.
- Bật máy nên rồi mở mấy bài của Dj Bo. Ngày xưa tôi có được tiếp xúc với Dj Bo một vài lần khi chị lưa diễn tại Arena. (Thím nào thích Dj Bo không? Chị ra đi là một tổn thất lớn cho nền Dj việt)
Ngồi chơi đến 9h30 thì tôi về. Sau khi tắm rửa thay quần áo tôi gọi taxi vì bố tôi có dặn là không được đi xe. Tôi lên taxi phóng thẳng ra sân bay. Ra đến sân bay mới có 10h15. Tìm một quán càfê gần đó ngồi chờ chuyến bay của chị Hiền hạ cánh. 10h45 tôi thanh toán tiền rồi đi ra đón chị Hiền ở cổng quốc tế. Ngồi chời dài cổ thêm 15 phút nữa. Bỗng có một vòng tay bịt mắt tôi, mùi nước hoa quen thuộc. Tôi vui như nhặt được vàng quay lại ôm ngay bà chị của tôi. Lâu lắm rồi tôi mới được ôm người chị của mình như thế này.
- Chào mừng bà chị về nước.
- Mày định đứng đây cả buổi à? Có về không?
- Dạ có. Hìhì. Chị đưa vali đây em cầm hộ cho.
- Tất nhiên, đó là nhiệm vụ của mày. Mà mày biết ở đâu giờ này còn bán đồ ăn không? Tao đói qua.
- Tưởng cái gì. Hà Nội không thiếu quán ăn đêm. Giờ bà chị muốn ăn gì?
- Mày biết ở đâu có món gà tần hạt sen không? Tao thèm ăn lắm rồi.
- Ok. – Tôi bảo Bác tài xế đi đến quán gà tần cũng khá nổi tiếng.
Sau khi thanh toán tiền taxi rồi bảo bác tài chờ thì tôi với chị Hiền vào quán. Vừa vào quán bà gọi ngay một con gà tần, một bát trứng cút lộn. Khi thức ăn mang ra thì 2 chị em bắt đầu giải quyết. Giải quyết xong thì chị Hiền gọi thêm 2 bát cháo gà. Ăn xong thì bụng tôi no căng chỉ muốn nổ tung ra.
- Thanh toán đi cưng. – Chị Hiền nói.
- Vâng.
- Thôi. Về đi ngủ nào. Mai còn đưa tao đi chơi.
- Vâng, về thôi.
2 chị em tôi lên taxi về nhà. Tôi mở cửa rồi giúp chị Hiền mang vali lên phòng.
- Thằng này thế mà khá, cũng biết dọn phòng đấy chứ.
- Chuyện.
- Thôi. Té đi, tao thay quần áo rồi đi ngủ đây.
- Vâng. Chị ngủ ngon.
Nói xong là tôi phóng thẳng lên phòng, thay cái quần đùi, cởi trần rồi nhảy lên giường đi ngủ.
Chap 35
Reng…reng…reng – Tiếng chuông đồng hồ đánh thức tôi dậy sau một đêm dài. Như mọi ngày, tôi làm vệ sinh cá nhân rồi đi đôi nike vào rồi làm vòng Hồ ngắm mấy em khủng long (Số F.A nó sướng thế đấy mấy thím ạ).
Chạy đến đoạn gần vườn hoa Lý Thái Tổ thì gặp ngay một hội toàn khủng long chúa, nhìn mà nước dãi cứ chảy dòng dòng. Mà thế quái nào mấy em ý còn nhìn em rồi cười cười chứ (em TDTT ). Thôi, chào tạm biệt mấy em khủng long tiếp tục chạy.
Tôi về nhà sau khi làm 2 vòng hồ như mọi ngày. Về đến nhà thì chị Hiền vẫn chưa dậy, chắc là do dư âm của chuyến bay dài. Lên phòng cầm điện thoại nhắn cho anh L 1 tin nhắn xin làm ca chiều từ 2h đến 6h. Nhắn tin xong tôi chạy sang phòng chị Hiền gọi chị dậy.
- Chị Hiền ơi, dậy đi.
- Im, để tao ngủ, sáng ngày ra mà chứ làu bà làu bàu thế. Cút đi để tao ngủ.
- Thế bà chị không định đi chơi à?
- Có có, tao dậy rồi. – Vừa nhắc đến đi chơi là bật dậy ngay. Haiz.
Tôi chạy vào phòng tắm rửa thay quần áo. Sau khi hoàn thành công việc tôi xuống nhà bật tivi xem. Nhìn lên đồng hồ mới có 7h sáng. 15 phút sau chị Hiền đi xuống trong một cái váy màu trắng, tóc búi cao, mặt make up nhẹ nhìn rất là xinh.
- Xuống lấy xe đi, mày đứng nhìn cái gì? – Bà Hiền quát tôi.
- Vâng vâng, em xuống lấy ngay. Mà hôm nay chị xinh thế. – Con gái rất thích được khen là xinh, thím nào đi tán gái phải khen nó xinh Thị Nở thì đảm bảo nó đổ ngay
- Vâng, tao biết, mày không phải nịnh.
- Ều, em nói thật mà.
- Xuống lấy xe nhanh đi. Mà mày biết bố để chìa khoá ôtô ở đâu không?
- Để ở trong tủ kính phòng khách, mà chị định làm gì?
- Hỏi ngu, đi chứ làm gì – Vừa nói vừa cốc tôi một phát, đau vãh.
- Chị biết đi không vậy?
- Tao có bằng rồi đấy.
- Vâng. Thế đi xe gì đây?
- Mày lên lấy chìa khoá để tao đánh xe ra.
- Vâng.
Tôi chạy lên phòng khách lấy chìa khoá cho bà Hiền. Bà Thúy đánh xe ra, nhìn cách bà ý đánh xe ra có vẻ là biết đi. Sau khi khóa cửa xong thì 2 chị em thẳng tiến ra Phố Huế ăn phở và người trả tiền không ai khác chính là tôi, số nhọ.
- Giờ đi đâu đây? – Tôi hỏi bà Hiền sau khi giải quyết xong bát phở.
- Mày kiếm chỗ nào chơi đi, lâu rồi tao có về nước đâu mà tao biết.
- Đi lượn đi. Giờ mới 8h thì chơi cái gì?
- Hay vào vincom tao mua mấy bộ quần áo.
- Ừh, thế thì đi bộ cho nó lành, còn phải đánh xe ra chứ. Haiz.
- Tao thích, kệ tao. Chiều tao còn đh chơi với đám bạn.
- Thôi, đi nhanh đi.
2 chị em tôi vào vincom. Đi cùng bà Hiền này ngại vãi. Đi mua nội y mà cứ đưa lên hỏi tôi có hợp không. Ngại đếu chịu được.
Lần này tôi may mắn là không phải trả tiền cho bà Hiền, nếu trả hộ thì chắc phá sản, quần áo trong vincom thì đắt thôi rồi. Tuy thoát khỏi số phận trả tiền nhưng tôi không thể nào thoát khỏi số phận ôsin. Haiz. Đang đi mua quần áo thì gặp Trang. Trang đang đi cùng mẹ, lâu lắm rồi không gặp mẹ Trang, trong đầu tôi có 2 suy nghĩ đang đấu đá lẫn nhau. 1 là tiến lên chào mẹ Trang một tiếng nhưng tôi với Trang đâu còn là gì. Còn thứ 2 là lẳng lặng bước đi. Sau mồi hồi đấu đá lẫn nhau thì suy nghĩ thứ 2 đã thắng. Tôi định bước đi nhưng đời đếu như mơ. Mẹ Trang đã nhìn thấy tôi.
- HA.
- Dạ, bác gọi con ạ.
- Ừh, lâu rồi không gặp con, mà đây là? – Mẹ Trang chỉ vào chị Hiền.
- Đây là chị cháu ạ. – Tôi nói với mẹ Trang.
- Còn đây là Trang, bạn em, còn kia là mẹ Trang ạ. – Tôi quay sang nói với chị Hiền.
- Cháu chào bác cháu là chị của HA ạ.
- Ừh, chào cháu.
Sau một hồi chém gió thì có vẻ chị Hiền với mẹ Trang rất hợp nhau. Họ bắt tôi với Trang đi chơi chỗ khác để họ đi mua đồ. Haiz… Đời sao nhọ vãi.
Tôi với Trang đi ra nơi bán trà sữa mà chẳng ai nói với ai câu nào.
- Cho 2 cốc hương socola. – Trang nói với chị phục vụ.
Sau câu nói của Trang thì mọi thứ lại im lặng.
- Tại sao? – Tôi là người phá tan bầu không khí im lặng đó.
- …
- Tôi làm gì sai?
- …
- Haiz…
- Anh chẳng làm gì sai cả. Chẳng qua là không hợp thôi.
- Tôi có gì không bằng nó? Tại sao cô lại đối xử với tôi như vậy?
- …
- Chấm hết thật rồi sao?
- Ừh.
- Haiz. Tôi xin phép. – Tôi đứng dậy đi vào nhà vệ sinh để che đi những giọt nước mắt của mình. Phải chăng tôi quá yếu đuối.
Sau một hồi tự kỉ trong phòng vệ sinh cuối cùng tôi cũng bước ra. Về chỗ ngồi thì cũng không thấy Trang đâu, trên bàn vẫn còn nguyên 2 cốc trà sữa (Em gửi tiền lúc gọi rồi, ổ vincom gọi cái gì cũng phải trả tiền luôn). Ngồi vào bàn tiếp tục tự kỉ chờ chị Hiền mua bán xong xuôi. Con gái đi mua quần áo thì thôi rồi lượm ơi. Chọn cái nọ, ngắm cái kia, xem cái này nên còn lâu mới xong. Ngồi tự kỉ một lúc thì Trang bước vào. Tôi kệ, đếu quan tâm, tiếp tục tự kỉ.
Chap 36
Đang ngồi TDTT với mấy em khủng long buổi sáng thì có người bịt mắt tôi. Hình như là bàn tay con gái, mềm mềm thơm thơm.
- Bỏ tay ra. – Tôi nói.
- …
- Bỏ tay ra, không đùa đâu. – Tôi tiếp tục nói.
- Đoán đúng thì bỏ. – Giọng con gái vang lên. Cái giọng mà suốt đời này tôi cũng không thể quên được.
Tôi từ từ kéo 2 bàn tay đang đặt trên mặt tôi ra rồi từ từ quay lại để kiểm chứng điều mình đang nghĩ. Mong rằng đó không phải sự thật. Vừa kéo 2 bàn tay ra quay lại nhìn chủ nhân của nó thì tôi suýt ngất khi người đó tặng tôi một nụ cười mà có hoá thành tro tôi cũng nhận ra được (Em chém đấy). Người đó không ai khác chính là bạn Thảo có 2 dây thần kinh chập 1 của tôi. Không biết buổi sáng ra ngoài bước chân trái hay phải nữa. Haizzz.
- Trùng hợp quá ta, hìhì – Thảo nói khi tôi quay ra với ánh mắt kiểu OMG.
- Ừh. – Tôi lạnh lùng boy trả lời.
- Trang đi cùng với HA à? Có thể cho mình ngồi ké không? – Thảo quay sang nói với Trang.
- Bạn cứ tự nhiên. – Trang đáp lại cũng lạnh lùng không kém.
- Hìhì, cám ơn nhé. – Thảo lại nở nụ cười, nếu là đứa khác chưa biết căn bệnh của nó thì 96,69% bị hút hồn rồi. May là em luyện được nội công thâm hậu. A DI ĐÀ PHẬT.
- Sao hôm trước không đi chơi cùng mình? – Nhỏ Thảo nói với tôi.
- Bận. – Tôi tiếp tục lạnh lùng boy.
- Ều. Đưa mình đi chơi đi. – Nhỏ Thảo cầm tay tôi mà đẩy đi đẩy lại kiểu năn nỉ nhưng thà chết tôi cũng không đi với con này thêm lần nào nữa, đi với nó còn hơn là bị tra tấn dưới địa ngục. Lúc nó nổi cơn lên thì hết đường về quê mẹ.
- Mình bận rồi. – Tôi từ thái độ lạnh lùng boy chuyển sang thái độ “Đừng có mơ nha cưng”
- Đi đi mà, năn nỉ đấy, không đi là mình ăn vạ đấy. – Nhỏ Thảo cúi gần vào tai tôi thì thầm trong ánh mắt của Trang.
- CON LẠY MẸ, CHO CON XIN 2 CHỮ BÌNH YÊN.
- Hứx…hứx… Mình có làm gì đâu mà HA quát mình, hứx…hứx. – Nhỏ Thảo bật khóc làm mọi người xung quanh nhìn tôi trong hoàn cảnh 1 trai 2 gái, 1 đứa con gái thì kiểu đếch cần, không quan tâm, còn đứa còn lại đang gào khóc...