éo gì cũng tường nhở Biểu tượng cảm xúc pacman
- Thảo: Thì xưa tôi học Trần Phú gần trường nhau nên gặp bọn trường này ngoài quán suốt mà. Thằng này đá bóng hay phết, hồi giải cấp 3 TP nhìn nó đá trâu bò vãi.
- Kiên: Thì nhìn tướng nó đô con thế kia mà, chắc phải hơn m8 ấy nhở.
- Xuân: (Vừa gửi xe xong) - Đứng bốc phét gì đấy mấy bố, lên lớp thôi.
-----
Cuối cùng thì cũng nuốt trôi buổi học sáng ngày hôm nay. "Triết văn tiệt" và "Kinh dị chính trị" không hổ danh là 2 môn học đỉnh cao cho cách học vẹt và thi phao của sv. Sự nhàm chán vừa được chấm dứt, đang hồ hởi chuẩn bị ra về thì thằng Thảo nhanh như sóc chạy lên bục "cướp đường" để hô hào mấy thằng đực lớp tôi ở lại bàn kế hoạch tổ chức 20/10 sắp tới cho lũ con gái. Mẹ, đang đói thì chớ mà nghe mấy thằng này bàn ra bàn vô toàn mấy thứ cũ mèm, linh tinh, sến củ. Tôi bèn ngứa răng chêm vào.
- Tôi: Chia 28 thằng ra thành nhiều nhóm, mỗi nhóm phụ trách chúc một vài đứa. Xong quay cờ nhíp ghi lại, cuối cùng ghép vào 1 video. Hôm 20/10 học Kinh tế vĩ mô thì mượn máy chiếu của cô rồi xin ít phút mà làm, à nhớ chúc cả cô nữa.
- Ờ.. ờ... Cũng được đấy, xong qua Sohot làm một chầu karaoke nữa là vừa xinh Biểu tượng cảm xúc devil - vài thằng tán thành phụ họa.
- Thảo: Vậy kế hoạch tạm thời là như vậy, về phần hoa hoét thì hiện nay mình đang liên hệ để đặt. Khi nào tính toán xong tương đối thì sẽ tiến hành thu chi các bạn nam sau. Việc này là việc nội bộ của con trai lớp mình nên các bạn không bàn thêm gì với 2 bạn cán sự nữa nhé (bí thư và lớp phó là nữ). Okie!!!
Lớp có thằng lớp trưởng mẫn cán và nhiệt tình như thằng Thảo kể cũng hay. Nhờ nó đứng ra hô hào, kêu gọi tổ chức các hoạt động mới kéo được tinh thần tập thể của lớp lên. Cũng nhờ sau vụ này mà tôi đã quen thêm được một số thằng bạn mới.
-----
Đang phiêu diêu gật gù với những giai điệu yêu thích bên chiếc tai nghe thì có cuộc gọi đến. Là số thằng Hùng.
- Hùng: Ê ku, đang làm gì đấy? Tối nay cả bọn cafe nhé, cái Hằng vừa rủ được mấy con bé trong lớp đi cùng
- Tôi: Uhm, để tôi bảo thằng Xuân, tối nay thì tôi bận rồi.
- Hùng: Sao, bận bịu đ' gì:o, đi cho vui, tiện thể quen thêm bạn luôn.
- Tôi: Tối tôi bận rồi, để khi khác cũng được, thế nhé.
- Hùng: Rủ rê ông khó vl, thế thôi nhé!!!
Nằm nghe nhạc thêm một lúc nữa thì "Tít... Tít... " - lại có tin nhắn đến, lần này là của Hằng.
- Hằng: "Tuấn đang ở đâu đấy? Tối nay rảnh không?"
- Tôi: "Đang ở trên giường. Hùng vừa gọi cho mình rồi, tối nay mình bận nên không cafe được đâu. Xuân thì chắc là nó đi được."
- Hằng: "Khiếp, Tuấn nt cứ như để người khác không hỏi thêm được gì nữa ấy Biểu tượng cảm xúc kiki. Vậy thôi để lần khác vậy. BB T."
- Tôi: BB H.
- Bọn thằng Hùng cái Hằng vừa rủ tối đi cafe đấy, mày đi được thì báo lại bọn nó, tao thì bận đi gia sư rồi - tôi nói vọng vào khi thấy thằng Xuân đóng sịp đi ra từ nhà tắm. Lần này chắc là nó đã bôi phèn đầy đủ nên không khí vẫn có thể lưu thông một cách bình thường.
- Xuân: Mưa gió thế này cafe cà pháo éo gì... Mà thôi, cố đi để ngắm gái cũng được, hehe. Mà này, học sinh của mày là gái hay trai vậy?
- Tôi: Gái, lớp 12.
- Xuân: Xuynh không, hehe
- Tôi: Chắc cũng phải ngang mày!!! Biểu tượng cảm xúc sunglasses
- Xuân:...... Biểu tượng cảm xúc grumpy
----
- 6h45 tối...
"Mưa với gió như kẹc... " - Tôi chửi thầm trong suốt quãng đường chạy xe đến nhà học sinh. Phải lái bằng một tay trong cái đống áo mưa vướng víu, lùng nhùng. Đã vậy cánh tay trái còn thỉnh thoảng lên cơn ngứa như điên, cứ tưởng vậy là đã khó chịu lắm rồi thì bỗng... "Vút... Vèo... Ào.. ào... " - Một con nhóc chạy chiếc Li trắng biển xyz phóng vèo qua vũng nước gần đó, ngay trước mặt tôi - Cảm giác ướt át xen lẫn bực tức lan tỏa đến mức làm tôi muốn bật ra khỏi miệng một câu chửi thật to. Đờ mờ, lại là bọn con gái... Biểu tượng cảm xúc grumpy
- 7h tối...
"Reng... Reng.." - Đứng bấm chuông mà tôi hơi choáng trước sự bề thế của căn nhà mặt đường này, hay nói đúng hơn là cả dãy phố này hầu như nhà nào cũng đều bề thế như nhau cả. Dạy dỗ những đứa con cái nhà giàu chưa bao giờ là một việc đơn giản, dù về tiền công thì tôi có thể yên tâm phần nào là sẽ không lo bị bùng. Ngôi nhà này đẹp thật, quan sát thêm một chút thì tầng 1 bên trong ngôi nhà chừa ra một khoảng đủ để chứa một chiếc audi Q7 và 2 chiếc xe máy khác. Một chiếc Lx vàng và một chiếc Li... trắng... "Cái lèo gì thế này... " - Tôi sững sờ khi đập vào mắt là chiếc biển xyz lù lù bên trong nhà, chính là biển chiếc xe của con nhóc ác ôn lúc nãy "bỏ bom" nước tôi ngoài đường. Nhìn vệt nước bánh xe còn đọng lại từ ngoài cửa vào đến trong nhà thì đích thị là nó rồi. Chẳng lẽ đây chính là con bé học trò sắp tới của mình hay sao, FY!!! Biểu tượng cảm xúc grumpy
- Cháu gia sư đấy phải không? - Một người phũ nữ U40 ra mở cổng cho tôi. Nhìn thoáng qua cũng có thể thấy được sự sung túc và vượng khí hiện rõ trên khuôn mặt của người phụ nữ này. Chắc hẳn là hồi trẻ cũng được xếp vào hàng "hot girl" thời bao cấp Biểu tượng cảm xúc sunglasses
- Tôi: Cháu chào cô, cháu tên Tuấn, là gia sư được trung tâm chỉ định cho gia đình mình ạ.
- Ừ, cô biết rồi. Cô tên Hà, con gái cô là My, là học sinh của cháu đấy. Giờ lên gác để cô giới thiệu 2 anh em với nhau luôn.
Chap 5
Mẹ My dẫn tôi lên phòng con bé, một căn phòng khá rộng với tường màu xanh cốm và la liệt các tượng, tranh, ảnh cũng như thú bông. Một con bé mặc áo thun 2 dây đang nằm quay lưng về phía cửa. Chính là con bé chạy xe bát nháo lúc nãy đây rồi.
- Cô Hà: My dậy đi, gia sư mới của con đây này... Ơ, con bé này hay nhỉ, đang nằm ngủ hay làm gì mà im thin thít thế kia... Dậy, dậy đi My!!!
- My: Gì đó mẹ, con đang nghe nhạc mà... Ơ, ai kia hả mẹ? (cái My quay ra nhìn tôi ngáo ngơ... một con bé khá xinh và dễ thương với mớ tóc bông xoăn như một chiếc súp lơ chụp lên đầu... Con bò điên lúc nãy đây rồi... Một “con bò“ xinh đẹp, tôi có thể khẳng định là không thua kém gì mấy so với em Hằng lớp tôi)
- Cô Hà: Anh gia sư mới của con đấy, quên là hôm nay phải học à?
- My: Oh, con nhớ chứ nhưng sao đến sớm thế!!!
“Gia sư mới??? Nghĩa là trước mình đã từng có ít nhất một người?“ - Tôi nghĩ thầm trong bụng, nhưng chuyện này thì cũng bình thường thôì. Vì đâu phải thầy trò nào cũng hợp nhau được đâu.
- My: Hi, chào anh zai, gia sư gì mà kool quá mẹ ơi Biểu tượng cảm xúc colonthree. Thế này chỉ yêu thôi chứ dạy sao được em, hì hì Biểu tượng cảm xúc kiki
- Tôi: Hả... Ơ... Biểu tượng cảm xúc gasp
- Cô Hà: Nào!!! Cái con này hay nhỉ. Tuấn, cháu đừng nghe, nó chỉ trêu thôi... Con này, mày đừng bắng nhắng nữa, mẹ tìm bao gia sư nữa cho mày mới đủ đây
- My: Khi nào con thấy thích là được, như cái anh nài nài. Đẹp zai, kutoe, tay lại què, quá hay lun Biểu tượng cảm xúc sunglasses... Thôi mẹ cứ xuống đi để bọn con học, hí hí.
- Cô Hà: Thế thôi, giờ cô cũng có hẹn phải đi ra ngoài. Tuấn cố gắng kèm em môn Toán thật tốt nhé. Cái My thì nó thông minh nhưng lười nên học hành vẫn lơ mơ lắm. Thế cháu nhé!!!
------
Giờ thì trong căn phòng rộng này chỉ còn lại tôi và My.
- Tôi: Em theo khối V phải không!
- My: Anh không tìm hiểu thông tin học sinh trước khi dạy à!!! (FY, nó nói bằng một giọng rất sẵng, khác hẳn cái giọng lả lướt, “đong zai“ vừa rồi. Con bé này quả không đơn giản như mẹ nó nói, cái chuyện “đếm“ gia sư kia chắc cũng từ nguyên nhân con bé quái thai này mà ra)
- Tôi: ... Uhm... Có, nhưng bên trung tâm chỉ cung cấp cho anh về môn em cần phụ đạo thôi. Còn lực học và khối thì thì không có. Mà cái này thì anh nghĩ mình phải trao đổi và tìm hiểu trực tiếp thì mới rõ ràng được.
- My: Anh muốn “tìm hiểu“ tôi như thế nào? (xưng “tôi“ mới láo >:(). Chiều cao, cân nặng, số đo 3 vòng, còn... hay mất??? Hehe, làm gì mà nhìn tôi chòng chọc thế, mà anh đang nghĩ tôi “còn“ hay “mất“ cái gì vậy?
- Tôi: “Còn“ hay “mất“ gốc kiến thức phải không... Thôi đừng có cợt nhả nữa, nói cho em rõ, đây là chuyện về tiền và trách nhiệm. Chứ nếu không phải thì em xong với anh lâu rồi!!!
- My: Ghê gớm vậy á!!! Vậy bỏ qua chuyện tiền nong - trách nhiệm sang một bên thì anh định làm gì tôi???
- Tôi: Giờ trong cái nhà này chỉ còn anh và em, với một người xinh đẹp như em. Theo em nghĩ thì anh sẽ làm gì???
- My: ... Anh cũng “cứng“ đấy. Được rồi... tôi đang nghĩ giống anh đây, anh có gan làm chứ...
Tôi lạnh lùng đứng dậy, bước chầm chậm, về phía My. Con bé hơi biến sắc một chút nhưng khuôn mặt ngay lập tức trở lại vẻ bình tĩnh. Một con bé mới sắp sang tuổi 18 mà như thế này thì quả thực là rất khác biệt. Còn cách tầm 1m cuối thì tôi đưa tay phải về phía My...
“Pặc... Khực... “ - Cái My nhanh chóng đưa tay trái lên gạt tay tôi ra, tay phải theo đà thành một cú đấm vòng chếch chéo xương quai hàm tôi. Ra chiêu bất ngờ, liên hoàn và gọn gàng - 100% biết võ rồi. Trong một tích tắc, phản xạ luyện tập trong tôi thức dậy. Chân trụ đứng vững, thân trên và đầu khẽ rút nhẹ về phía sau, vừa đủ để cú đấm của My rơi ào khoảng hẫng. Liền mạch theo động tác lùi người tránh đòn, tôi giơ tiếp tay phải định làm một cú quét ngang phản đòn trong quyền anh. Nhưng kịp định thần lại ngay lập tức vì đây là cái My, là học trò của tôi và chỉ là một con bé... xinh đẹp. Trong chớp mắt tôi chuyển thế đấm thành thế chụp chảo. Chụp ngay lấy cánh tay phải của My rồi thuận theo đà hẫng trước đó xoay vòng My lại rồi áp mạnh người con bé vô bức tường trống sau lưng.
- AAAHHH... ÁÁ.. ÁHHH... - Cả 2 cùng kêu lên thất thanh. Với My hình như là tiếng kêu hoảng hốt khi bị tôi phản đòn bất ngờ và bị ép mạnh vào tường bằng một tư thế “nhạy cảm“. Còn với tôi... thì đen hơn nhiều. Sau một chuỗi động tác liên hoàn vừa rồi, tôi đã sơ ý để tay trái bó bột bị động trong lúc ép chặt vào phần eo thon của My. Một cảm giác đau nhói, âm ỷ phát xuất từ bên trong khiến tim tôi giật thót, loạng choạng lùi lại và ngã bệt xuống đất. Từ cổ tay truyền lên cánh tay một cảm giác râm ran và ê ẩm, hy vọng là nó sẽ không sao.
- Bốpppp... - Một cú tát như trời giáng của My giành cho tôi khi tôi đang còn phân tâm với thương thế ở tay. Lực tát khá mạnh và sốc khiến răng tôi bập vào môi chảy máu và mắt thì nổ đom đóm, sao trời.
- Tôi: Này điên à!!! Con bé này sao ác ôn vậy!!!
- My: Hôm nay tao cho mày chết... Thằng đê tiện... - My gào lên trong trạng thái khuôn mặt đã đỏ hồng và hơi thở đầy gấp gáp. Nó tiếp tục nhảy bổ vào tôi kèm theo những tin nhìn giận dữ. “Mẹ, cái con này bị động kinh à, mình là gia sư chứ có phải bác sĩ tâm thần éo đâu“ - tôi cay đắng nghĩ thầm.
Chật vật trườn ra sau rồi nén đau đứng dậy tôi mới tránh được cú đá tiếp theo của My. Con bé lần này đã rút kinh nghiệm khi thu chân lại rất nhanh, rồi lại tiếp tục lao về phía tôi. Chắc hẳn là nó đã nhận ra điểm yếu từ cánh tay bó bột của tôi nên mới chơi đòn trực diện như thế. Đã vậy thì đành chơi đến cùng với nó vậy. Tôi thủ thế, vờ sơ hở để My tấn công vào phía bên trái tôi. Con bé vừa ra đòn thì tôi bất ngờ cúi gập người xuống quét mạnh chân trụ của nó. Cái My mất thăng bằng ngã sõng xoài, nằm sấp trên sàn nhà. Ngay lập tức tôi lao đến khóa chặt phần thắt lưng, chế ngự hoàn toàn tay và chân của My, khi ấy đang nằm giãy giụa dưới sàn nhà.
Chap 6
Bị khống chế hoàn toàn những phần có thể gia lực trên cơ thể. Sau một hồi giãy giụa, gắng sức thoát ra thì cái My dường như đã mệt lử. Chỉ còn cái miệng cong cớn là vẫn còn chút sức lực.
- My: Bỏ tao ra thằng ch.ó... Đồ mất dậy!!! Biểu tượng cảm xúc upset
- Tôi: Chửi đã chưa!!! Chửi tiếp đi!!!
- My: ... Mày... Hic..hic... Hức... Huhuhuuu...
- Tôi: Cũng biết khóc cơ à. Láo lếu thật, dám đánh chửi cả thầy của mình. Học sinh kiểu gì đây???
- My: ... Huhuuu... Biểu tượng cảm xúc cry
- Tôi: ... Hừ..hmm... Mệt chưa!!! Hajzzz... giờ anh cũng mỏi rồi, tay còn đau nữa. Thế này nhé, giờ để anh nói rõ một lần nữa cho em hiểu rồi hứa là ko được giở trò gì nữa thì anh sẽ thả em ra, được ko???
- My: .... Hức...
- Tôi: Được không???
- My: ... Được... Biểu tượng cảm xúc frown
- Tôi: Tốt... Lúc nãy là anh định nhéo tai em thôi, thầy nhéo trò hư là chuyện bình thường. Em nghĩ cái gì mà lại nhảy cồ cồ lên như vậy... Nghĩ anh định ăn hiếp em á??? Hầyyy, chưa đến lân em, nhá. Rồi, giờ anh thả em ra rồi ngồi nói chuyện tử tế. Nếu thấy được thì học anh, không được thì để anh báo lại trung tâm cho họ đổi người. Được không???
- My: Được...
- Tôi: Rồi... Phù!!! Có thấy đau ở đâu... Á..Áiiii (tôi vừa nhổm dậy thì My lập tức cuộn lại, xoay người đạp giả một đá thật mạnh vào đúng cánh tay trái bó bột)... Đồ.. Em... Thôi được rồi, coi như hòa nhé... Biểu tượng cảm xúc grumpy
- My: Tôi đang nghĩ xem có nên trả luôn cái thù này ko đây?
- Tôi: (ngồi dưới đất ôm tay và nhăn mặt vì đau) Ai daaa... Anh đã nói thật hành động khi nãy của anh rồi đấy. Hiểu hay ko thì tùy... Còn vẫn muốn “chiến“ tiếp thì... anh đ' hiểu là "chiến" vì lý do gì luôn... Biểu tượng cảm xúc grumpy Nhưng anh ko chắc là sẽ nhẹ tay như vừa rồi đâu, ban nãy còn coi em là hs của mình nên anh mới như vậy
- My: Còn bây giờ???
- Tôi: Vẫn là hs của anh, trừ khi em giở trò lần nữa....
- My: Vậy vào học thôi, chuyện này coi như tạm qua. Nhưng tôi sẽ ko coi anh là thầy của tôi, đây chỉ là tôi trả tiền cho anh dạy. Là làm công đấy
- Tôi: Tùy em, nhưng giờ phải gọi là “anh“ xưng “em“ khi nói chuyện với anh.
- My: Tôi không gọi.
- Tôi: Vậy thì thôi, anh cũng ko thiếu thốn đến mức chỉ dạy có mình em. Giờ anh sẽ gọi cho mẹ em xin đổi người người cho em.... Tút.. Tút...
- My: ... Này... Vậy.. gọi vậy cũng đc. Dù sao thì cũng ít tuổi hơn anh...
- Tôi: Rồi... Vậy bắt đầu lại nhé. Em thi khối V phải không?
- My: Ừ
- Tôi: “Vâng - dạ“ đầy đủ chứ, lễ phép ở đâu vậy!!!
- My: Anh rắc rối ít thôi, tôi... em chỉ nói như vậy thôi, gọi anh xưng em là được rồi.
- Tôi: (Mẹ kiếp >:() - ... Thôi đc rồi, toán đến thời điểm này em đã học đến đâu rồi?
- My: Đang học đạo hàm, đồ thị - hàm số và vài cái linh tinh khác.
-----
Qua một hồi hỏi han và test sơ qua thì tôi đánh giá My không bị mất gốc. Học đến đâu chắc đến đó, dù ko quá khá nhưng nếu để thi từ 6-7đ theo sức học hiện tại thì hoàn toàn có thể. Và một điều đặc biệt nữa là con bé này thi khối A chứ ko phải là khối V như tôi đoán mò. Mấy cái đầu tượng ấy theo My nói thì dùng để trang trí và tạo cảm giác cho có người đang ở trong phòng. OMG!!! Biểu tượng cảm xúc gasp
- Tôi: Em học toán cũng khá mà, chắc cần thêm gia sư để thi trường top phải ko?
- My: Em chỉ muốn thi trường tầm tầm thôi nhưng bố mẹ thì cứ bắt phải thi vào trường giống của anh. Kể cả không đỗ thì cũng có hồ sơ thi để “chạy“ vào.
- Tôi: Ờ... vậy... em có thích không. Đc vào học trường anh ấy.
- My: Ko phải thứ mình làm ra thì thích sao nổi anh. Ông bà già em chỉ muốn háo danh với mọi người thôi. Đấy, như anh thấy đấy... Đi suốt, có hôm em đi chơi cả đêm mới mò về mà cũng có ai để ý đâu. Nhà cửa lúc nào cũng vắng hoe, may có cô giúp việc nên mới giữ được chút hơi người.
- Tôi: Nãy đến anh chỉ gặp mẹ em.
- My: À ừ... Chồng ốm nên cô ấy xin nghỉ vài hôm.
- Tôi: ... Uhm... À.. mà vừa rồi... anh có làm em đau ở đâu ko? Thấy khóc ghê lắm mà.
- My: ... Uhm... ko, ko làm sao cả, em chỉ hơi ê tay thôi. Lúc đó khóc là vì sợ... cứ nghĩ anh giở trò khốn nạn thật.
- Tôi: Uhm, giờ nghĩ lại thấy tiếc... Hehe, đùa thôi, lườm gì ghê thế.
- My: Anh... Nè... thế cái tay kia của anh ý... liệu có sao ko???
- Tôi: Anh cũng ko rõ, chiều mai phải đi khám lại xem thế nào. Hy vọng là ko sao.
- My: (Tay chụm chụm vào nhau như cún lạy chủ :P) - Ui, xin lỗi ông anh nha... Lúc đó em tức đến điên lên ý, giờ nghĩ lại vẫn còn ức nè. Mà anh học võ gì hay vậy, em cũng học Taekwondo 3 năm rồi mà còn bị vậy.
- Tôi: Boxing, đánh đấm loạn xì ngầu chứ ko nhảy nhót đẹp mắt như võ em đâu. Ơ, hehe, anh nói thật chứ có nói xoáy gì em đâu... Anh nghĩ là do anh hay tập thực chiến trên sàn nên mới áp đảo đc em thôi. Mà em đánh cũng khá lắm.
- My: Hajzzz, vẫn thua mà...Biểu tượng cảm xúc tongue Anh này, anh tập ở đâu vậy, em cũng muốn học.
- Tôi: Anh tập dưới quê mà, trên này thì chưa... Môn này nữ tập thì hơi nhọc, nhưng tập 1 chút để tự vệ cũng tốt, chứ suốt ngày đâm đầu vào học thì cũng ko ổn... Đc rồi, để anh hỏi thầy cũ xem có quen thầy nào trên này dạy tốt ko. Đằng nào thì anh cũng đang định tháo bột xong sẽ đi tập lại... Mà có thật là em muốn học ko đấy???
- My: Thật mà, mà anh nhớ học cùng em luôn nhé. Có gì giúp em luôn, nhá!!! Biểu tượng cảm xúc grin
- Tôi: Rồi, thôi hôm nay đến đây thôi. Ngày kia anh sẽ soạn đề cương sơ bộ cho em ôn tập dần. Giờ anh về đây.
- My: Ở lại buôn với em lát nữa hãy về. Ở nhà 1m chán lắm!!! Biểu tượng cảm xúc frown
- Tôi: 9 rưỡi muộn rồi, sáng mai anh còn phải học sớm. Thôi anh về đây, xuống đóng giúp anh cái cửa.
- My: Vầng!!!
- Tôi: Ơ... ngoan Biểu tượng cảm xúc pacman
- My: Anh nhớ hỏi vụ võ ngay đi nhá!!!
- Tôi: Rồi... Anh về đây. BB em.
- My: BB anh.
Chap 7
Đúng là sau cơn mưa trời càng mát, tận hưởng cái không khí, trong lành ko bụi bặm vào một tối sau mưa. Chạy xe bon bon trên một con đường vắng, để kệ từng cơn gió mát rượi vuốt ve ngọt lịm trên da mặt. Thật sảng khoái và man mác 1 thứ cảm xúc dìu dịu.
- “Ring... Ring ...“ - Là Xuân gọi - Mày về chưa? Qua Chùa Láng chơi tý đê, nhanh ko sắp giải tán rồi, chờ mỗi mày thôi đấy!!!
- Tôi: Gần 10h mẹ rồi, ra làm gì nữa.
- Xuân: Cứ ra đi, vẫn còn đông đủ đây, mới có một đứa về thôi. Mày ra ...
- “Rầm... Két.. Kétttt... Cướp... Cướp... “ - Tôi ko còn để ý tới lời thằng Xuân đang nói gì nữa vì một...