* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Đồ Củ Tỏi Anh Thích Em Full Chap

ngước mặt lên nhìn và đó là Kent.
- Hôk sao – Kent trả lời và bỏ đi với ánh mắt lạnh lung và vô cảm.
Bỗng nhiên nó cảm thấy có cái gì đó nghẹn lại ở cổ, nó hụt hẫng bước đi về chỗ ngồi.
- Nè, củ tỏi làm sao thế hả?
- Tui hôk giỡn nữa – nó cuối mặt đáp
Bỗng nhiên Quân cảm thấy bực mình với thái độ của Kent và có cái cảm giác gì đó rất lạ khi nhìn thấy nó buồn mà bây giờ Quân vẫn chưa hiểu được.
Reng…reng…reng…
Tiếng chuông vào lớp xua tan mọi ý nghĩa của Quân, thầy toán bước vào lớp. Quân ra hiệu cả lớp đứng dậy chào thầy (Quân là lớp trưởng đấy các bạn ạ và thường lợi dụng chức vụ để phạt nó làm vệ sinh đấy haha). Thầy bước lên bục bảng và nói:
- Như đã thông báo từ trước tuần sau trường ta sẽ tổ chức cắm trại với nhiều hoạt động thể thao, cung như giao lưu học hỏi giữa các lớp và ănm nay chúng ta sẽ còn đc đi thăm quan vui chơi ở Đầm Sen vì vậy hôm nay lớp ta sẽ phân chia việc làm.
- Hura…yeeeee…aaaaa- tiếng reo hò bắt đầu nhốn nháo khi thầy vừa dứt lời, lớp nó như nổ tung khi nghe đến 2 chữ “cắm trại” ai cũng háo hức và chờ đợi.
- Im lặng nào, năm nay sẽ có nhiều trò chơi rất thú vị và rất cần sự đoàn kết giữa các em cho nên lớp chúng ta sẽ phải chuẩn bị rất nhiều thứ, hôm nay chúng ta sẽ phân chia tổ và lập kế hoạch – thầy nói
- Thế sẽ có những cuộc thi và trò chơi gì vậy thầy – Quân háo hức hỏi
- Cũng sẽ như năm ngoái nhưng năm nay chúng ta sẽ cắm trại 3 ngày. Ngày thứ nhất chúng ta sẽ dành thời gian cho việc dựng lều và sắp xếp công việc, ngày thứ 2 buổi sáng các em sẽ phải thi đấu những môn thể thao như là chạy tiếp sức, kéo co, và năm nay trường ta sẽ them 1 trò chơi mới có tên là “cùng nhau vượt qua thử thách” thể lệ chơi thầy sẽ nói sau, buổi tối các em sẽ thi diễn thời trang và hát nhạc đây là 2 tiết mục mà các em cần chuẩn bị kĩ. Còn ngày còn lại trường ta sẽ đi thăm quan công viên Đầm Sen.
- Yeeeeeeeeeeee…- tiếng hò hét như muốn nổ tung lớp.
Nhưng đâu đó lại có 1 người đang cười thầm như đang lên 1 kế hoạch gì đó, người đó là ai??? vậy thầy giáo sẽ phân chia như thế nào trong các trò chơi??? Sẽ có chuyện gì xảy ra trong 3 ngày cắm trại này???
Sẽ hôk có gì thay đổi nhiều, cũng như năm ngoái trò chơi chạy tiếp sức sẽ hôk thay đổi thành viên…đột nhiên:
- Thầy ơi, chúng ta nên thay bạn “vịt củ lùn” í…quên Á Hiên ạ, chân bạn ấy ngắn quá chạy hôk đc nhanh đâu ạ – câu nói của Quân làm cho cả lớp cười ầm lên, còn nó thì liếc sang Quân với 1 ánh mắt hình viên đạn.
- Được rồi, thầy sẽ nói sơ qua trò chơi mới “cùng nhau vượt qua thử thách” đây là 1 trò chơi rất thú vị và người tham gia phải thật sự ăn ý với nhau. Trong trò chơi này sẽ có 2 người thăm gia thi với các lớp #, nam sẽ bị bich mắt lại và cõng bạn nữ trên lưng sao đó sẽ vượt qua 1 đoạn đường đầy chướng ngại vật để đi đến đích trong thời gian là 5 phút.- thầy tuyên huyên.
- Thế chướng ngại vật là gì vậy thầy? – 1 đứa trong lớp hỏi.
- Bạn nam sẽ cõng bạn nữ suốt quãng đường đi, đầu tiên là đi qua 1 con đường rất trơn và đầy nước, kế tiếp là “rừng banh” tại đây bạn nữ sẽ chỉ hướng đi cho bạn nam để không phải đụng đầu vào những trái banh bóng rổ được treo lủng lẳng, ở chạm cuối bạn nữ vẫn tiếp tục chỉ hướng cho bạn nam đi tiếp và đạp bể quả bong bóng của lớp mình. Nếu như lớp nào đến đích sớm và đạp bể bong bóng trước lớp đó sẽ thắng. Vì vậy bây giừ chúng ta sẽ chọn ra 1 nam và 1 nữ.
- Thưa thầy… em đề nghị bạn Á Hiên và bạn Ấn Quân ạ, 2 bạn ấy chơi với nhau từ nhỏ cho nên rất hiểu ý nhau ạ – Duy phát biểu và cười khoái chí.
- Nè…mài bị điên hả tại sao lại ghép tao với nhỏ “củ tỏi” đó vậy? – Quân hét
- Ông nói cái gì hả đò đầu heo – nó nhìn Quân hét.
- Yaaaa…bà tưởng tui thích thú lắm khi cõng 1 con “vịt củ lùn” nặng gần 50kg trên lưng hả, còn gì thân ngọc ngà của tui – Quân nói.
- Ông tưởng ông có giá lắm hả, tui thà đi xe lăn chứ hôk lên lưng cho ông cõng.
- Bà…bà…- Quân cứng họng
- Được rồi, vậy thì Quân và Á Hiên sẽ tham gia trò chơi này để 2 em xây dựng lòng đoàn kết với nhau – thầy nhìn 2 đứa nó nói.
- CÁI GÌ?… – nó và Quân hét lên trong tiếng cười và bàn tán của lớp
- Thầy ơy, em mà cõng con nhỏ đó chắc sao buổi cắm trại em “lết” đi học quá- nó nhìn thầy than vãn.
- Yaaaaa…ông có tin tui tát ông 1 cái là bay qua Thái du lịch hôk hả?. – nó tức tối hét lên.
- Chưa gì đã khủng bố tinh thần em rồi hix…hix… – Quân ngu ngơ giả vờ ngây thơ haha
- Im lặng, hôk nói nhiều, khẩu hiệu của đợt cắm trại lần này là “Đoàn Kết” cho nên thầy sẽ xem 2 em thể hiện thế nào – thầy dằn giọng. (giống bà quá, nhớ bà gê ^^)
Trước quyết định của thầy nó và Quân hôk có sự lựa chọn khác, nó gục mặt xuống tức tối còn Quân thì đè cổ Duy xuống với cái tội phát ngôn bừa bãi.
- Còn về phần thi thời trang thì có lẽ lớp ta hôk cần phải lo nhiều vì về phần này thầy sẽ giao cho Ấn Quân và Minh Trường (tên của Kent đó ^^) Quân ngồii hết mặt lên đắc chí Kent vẫn nhìn ra ngoài sân hok ý kiến.
- Còn về hát nhạc thì…các em thấy sao??? – thầy hỏi.
- Em sẽ hát ạ. – Quân bỗng nhiên dứng dậy xung phong.
- Hứ…xấu mà còn thích chơi nổi – nó thầm nghĩ.
- Được, vậy hát nhạc sẽ do Quân đảm nhiệm…đột nhiên.
- Em muốn có them 2 bạn tham gia cùng với em ạ. – Quân nhìn nó rồi cười 1 cách bí hiểm làm nó sởn cả gai óc.
- Là bạn nào? – thầy hỏi
- Là bạn Minh Trường và lớp phó văn nghệ ạ.- Quân nói dứt khoác.
- Cái gì??? Tên này đang nghĩ gì vậy Kent đó giờ đâu bao giờ thích mấy cái trò này tại sao ông ấy lại chọn Kent chứ? Hắn đang có ý đồ gì với Kent đây? – nó thầm nghĩ và lo lắng.
Kent vẫn hôk nói gì, chỉ có mấy đứa trong lớp đang bàn tán xôn xao vì những lời nói của Quân.
- Woa…2 hot boy cùng nhau hát thì lớp mình thắng chắc rồi…tui phải quay lại làm kỉ niệm mới đc…Cái này hay à…Ôi, tui mong đến hôm đó quá… – cả lớp xôn xao.
Thầy nhìn qua Kent và hỏi:
- Minh Trường, em thấy đề nghị của Quân thế nào???
…Kent nhìn xuống Quân với 1 ánh mắt vô cảm rồi quay lên nhìn thầy.
- Sao cũng được ạ, em hôk có ý kiến – Kent nói và tiếp tục nhìn ra ngoài sân.
- Hả???mình có nghe lầm hôk, Kent đồng ý hát ư, ôi mẹ ơy cái qái quỷ gì đang xảy ra vậy nè chờy…Tất cả chỉ tại tên đầu heo chết tiệt làm Kent hôk lối thoát hix…tội ngịp Kent quá – nó nghĩ thầm, còn Quân thì nở 1 nụ cười đắc chí và bí hiểm.
-
Thế là ngày cắm trại đầy mong đợi cũng đã đến, hôm nay trường của nó rất đông đúc và vui nhộn, cũng như bao lớp khác cả lớp nó sẽ cũng cùng nhau dựng trại.
- Nè, hay mấy đứa mình dựng trại giống kiểu như vậy đi nhìn đẹp lắm nè – Ngân tổ trưởng tổ 1 nói.
- TRỜI ƠI…bà dưng trại hay xây biệt thự vậy? sao bà hôk cắt hình cái “hoàng cung” đem ra đây rồi tui thiết kế lun – câu nói của Duy làm cả lớp cười ầm lên.
Bọn con trai thì dựng trại còn con gái thì trang trí trại, mặc dù làm việc giữa cái nóng mùa hè ôi bức nhưng tiếng cười tiếng nói đã thật sự xua tan đi mệt mỏi, nó ngồi chỗ sắp xếp lại bảng hiệu của lớp thì Quân tiến tới:
- Ê, “củ tỏi” trời nắng lắm lấy cái khăn này mà che lưng đi – Quân đưa cho nó 1 cái khăn màu đỏ chói với 1 vẻ mặt ngây thơ và hôk quên khuyến mãi thim 1 nụ cười baby.
- Tự nhiên tốt dữ vậy ta, hay đang có âm mưu gì nữa đây? – nó nhìn Quân với ánh mắt dò xét và nghi ngờ, nhưng trời nắng thật nên nó cũng lấy cái khăn của Quân đưa, đột nhiên.
- Được rồi, nào bây giờ thì…chúng ta hãy cùng nhau chiêm ngưỡng nhan sắc của “siêu nhân vịt cổ lùn” haha – Quân nói to và cả lớp nhìn nó phá lên cười thật to.
Bấy giờ thì nó mới hiểu đc lòng tốt của Quân, nó hôk nói gì chạy rượt Quân khắp sân trường.
-
- Aaaaa…đói bụng quá, bọn con gái đi mua cơm hộp ăn đi…ừ đúng đó con gái đi đi keke– đám con trai đồng thanh.
- Nè mấy ông là con trai thì phải biết ga lăng tí chứ, việc mua cơm xách nước là chuyện của mấy ông…9 xác – đám con gái cũng hôk nhịn.
- Thôi, đưng có cãi nữa để tui nói 1 câu công bằng cho, bây giờ hãy để cho “siêu nhân vịt cổ lùn” của lớp ta đi mua…ừh đúng rồi…haha…siêu nhân đi đi – cả lớp hưởng ứng lời nói của Quân nó thì hậm hực.
- Để mình đi với Hiên – Kent lên tiếng trước bao ánh mắt ngạc nhiên và trong số đó có cả nó và Quân….
Và nó cũng hôk dại gì bỏ qua cơ hội ngàn năm có 1 để đi cùng với Kent cho nên nó hôk đưa ra bất cứ ý kiến gì. Nó và kent bước đi, Quân đứng đó mắt dõi theo với ngọn lửa ghen tuông trong nòng, 1 cảm giác khó chịu mà Quân hôk hiểu vì sao.
**
- Bán cho cháu 45 hộp cơm ạ – nó nói trước ánh mắt kinh ngạc của bà chủ quán.
- Hôk phải mình cháu ăn đâu ạ, cháu mua cho lớp cháu thôi ạ – nó rối rít giải thix.
Bà chủ quán nhìn nó khẽ cười vì bộ mặt hốt hoảng, rối rít của nó.
- À…có 1 hộp cô nhớ bỏ nhiều ớt vào nha, ớt trái, ớt xay, ớt xa tế hay ở tiệm có ớt gì thì cô cứ bỏ vào hết đi ạ – nó nở 1 nụ cười bí hiểm.
- Lớp mình có bạn ăn ớt nhiều thế hả? – câu hỏi của Kent làm nó giựt mình.
- À…à…có chứ ăn nhiều lắm ăn nhiều đến mức lột lưỡi luôn cho nên bây giờ mới nói nhiều như thế…- nó tuyên huyên.
Kent khẽ mỉm cười như hiểu ra chuyện gì đó, tim nó như ngừng đập vài giây khi thấy Kent cười, cả 2 bước ra khỏi tiệm, bỗng nhiên Kent quay đầu về sao nhìn nó thì bất ngờ trước việc làm của Kent:
- Có chuyện gì hả Kent? – nó hỏi
- À…hôk có gì…đi thôi – Kent nói và 1 lần Kent lại nở 1 nụ cười bí ẩn.
Nó ngồi trên xe nhưng cả 2 hôk nói gì, nó lại nghĩ đến Quân, lúc trước khi đi chung với Quân hôk lúc nào Quân hôk nói chuyện nói nhiều đến mức nó phải nhéo 2 bên hông thì Quân mới thôi tám với nó, còn bây giờ cái im lặng nặng nề lại làm cho nó cảm thấy khó chịu.
- Mình phải nói cái gì bây giờ? Lâu mới có cơ hội thế này hôk lẽ cứ im lặng thế sao hix hix…Haizzzz…- nó thầm nghĩ và thở dài.
- Hiên …ghét… mình lắm hả? – Kent ngập ngừng hỏi
- Hả…ả…sao…cái gì…- nó ú ớ
- Đâu có…ai nói thế Hiên hôk có bao giờ ghét Kent hết thật đó. – nó cuống quýt và ngạc nhiên trước câu hỏi của Kent.
- Thật hả? thế thì tốt quá …hihi Hiên bám chặt nha mình tăng tốc đây – Kent nở 1 nụ cươi vui vẻ còn nó thì lòng cứ lâng lâng như đang bay trên mây trước thái độ của Kent.
**
Ké…é…ee…ttt…đó là Quân, Quân dựng xe xuống và chạy nhanh lại trại của lớp.
- Nãy giờ mài đi đâu thế, làm gì mà thở như chó vậy haha – Duy chọc
- Tao…tao…đi tắm nắng hôk đc hả – Quân ú ớ nói
- Cái gì? Tắm nắng á haha – Duy ngạc nhiên với câu trả lời của Quân
- Cười gì mà cười trắng quá nên tao làm cho đen bớt hôk đc hả – Quân hằn hộc.
- Được…được…ok…ok…hahaha
Vừa lúc đó nó và Kent vừa về tới, xách theo của nợ là 45 hộp cơm. Kent đặt hộp cơm xuống và hướng mắt về phía Quân.
- Nè siêu nhân, đi mua cơm gần đây thôi mà làm gì lâu thế hả? – Quân
- Sao Quân biết Kent và Hiên đi mua cơm gần đây? – Kent đưa mắt về Quân dò xét và nở 1 nụ cười.
- Thôi đói quá, mấy người làm ơn đừng có tám nữa làm ơn cho tui xin 15 phút bình yên ăn cơm cái – câu nói của Duy như vừa giúp Quân thoát nạn.
- Nè…cơm của ông nè – nó đưa cho Quân hộp cơm và hôk quên 1 nụ cười tươi rói.
Quân có vẻ hậm hực và có cảm giác gì đó hôk được vui nên mở hộp cơm ra là cho ngay vào miệng mấy muỗng liền.
- Sặ…ặc…ặc.sặc…cái…cái…gì…th� ��…sặc…ặc – Quân bị sặc cay đến nỗi ho ra nước mắt nói hôk ra lời và đưa ánh mắt về phía nó.
- A aaa… lúc nãy quên dặn chị đó đừng để ớt cho nên chị đó bỏ hơi nhiều ông thông cảm nhoa – nó cười khoái chí mặc cho Quân uống gần 2 ly nước vẫn chưa hết sặc.
- Bà…bà…chết chắc rồi…đồ…đồ… củ tỏi…bà…- Quân đựng dậy chạy về phía nó.
Đó là dấu hiệu của sự nguy hiểm, nó liền bỏ hộp cơm xuống bỏ chạy, Quân thì rượt phía sao.
- Đứng lại chưa hả? còn dám chạy hả? tui mà bắt đc bà là tui cho bà ăn nguyên hủ ớt lun, đứng lại – Quân vừa chạy vừa hét mặc cho biết bao nhiêu con mắt trong trường đang dán vào 2 đứa nó, đột nhiên…
- Uỵch…- nó bị trẹo chân và thế là “té” cánh tay phải cà xuống sân trường ngay vết thương cũ, bỗng nhiên lúc đó Kent từ đâu chạy lại.
- Hiên…Hiên…có sao hôk? có đau hôk? – Kent hỏi nó dồn dập.
- Bà đúng là con ngốc, chạy chi cho nhanh để bị té, đưa tui xem có sao hôk – Quân vừa la nó vừa chìa tay ra với vẻ mặt lo lắng.
- Đi theo mình lên phòng y tế – Kent dìu nó đi thẳng lên phòng y tế.
- Quân đứng đó, dường như chết lặng người trước thái độ của Kent, chôn chân xuống đất Quân từ từ rút tay lại nhìn và xiết chặt, cảm giác bây giờ là 1 cảm giác vừa có người cướp đi từ tay Quân 1 thứ gì đó quý giá, Quân đứng nhìn Kent và nó đi với ánh mắt phẫn nộ chuyển thành nuối tiếc và chua xót, hình như Quân vừa đánh mất 1 cái gì đó.
Quân hậm hực bước đi trở về trại của lớp. Vừa về đến trại Quân ngồi bẹp xuống dựa đầu vào cây trúc dựng trại, khuôn mặt đỏ lên vì tức giận hem có tí mùa xuân.
- Nè, Á Hiên đâu mà mài đi về mình ên vậy? mà mài sao vậy? mặt đơ ra như cái mâm thế, hay mới bị em nào bỏ haha – Duy ngồi châm chọc vào quả boom đang nổ chậm mà Duy hôk biết ^^!
- “cái mâm”…”em nào bỏ”… – Quân ngồi si nghĩ nhớ lại cảnh tượng lúc nãy…đột nhiên.
- AA…AAAAA…CHỜY… ƠY…bực bội quá…- Quân vừa hét 2 tay vừa nắm cây trúc dựng trại của lớp lắc mạnh, còn Duy thì ngồi nhìn nó với đôi mắt rất ư là ngu ngơ và bất ngờ trước thái độ…”hôk đc bình thường” của thằng bạn thân
- Ê…ê…ê mài định làm cho cái trại của lớp sập hả? dừng lại đi thằng quỷ, mài điên rồi hả? – Duy vừa nói vừa kéo 2 tay của Quân ra khỏi cây trúc.
- Tụi bây ơy thằng Quân nó phá trại nè, mau zô giúp tao kéo nó ra coi – Duy hét lớn như cầu cứu mấy đứa trong lớp, tụi trong lớp chạy vào lôi Quân ra khỏi đó.
Sau cùng Quân cũng buông ra và đứng dậy bỏ đi trước biết bao nhiêu ánh mắt từ ngạc nhiên cho đến khó hiểu.
- Quân bị sao thế ông? Cứ như 1 thằng điên mới trốn trại ra vậy. – Thảo nhìn Duy hỏi.
- Tui cũng chả biết, làm bạn với nó lâu nay chưa thấy nó “lên cơn” như thế, chắc hồi nãy đi… tắm nắng nhiều quá nên…say nắng trúng gió. – Duy nói nhưng mắt vẫn dán vào thằng bạn thân.
-
Kent vẫn ngồi đó chăm chú băng bó vết thương ở tay cho nó, Kent rất dịu dàng nên hôk làm nó cảm thấy đau, cảm giác này cho nó nhớ lại “bà ngoại”…đột nhiên:
- Sao tay của Hiên bị thương thế? – Kent ngước mắt lên nhìn nó hỏi.
- Mình có nên kể cho Kent nghe chuyện đó hôk nhỉ? – nó thầm nghĩ và có vẻ do dự
- Nếu Hiên hôk muốn nói thì thôi, hôk sao đâu – Kent nhìn nó và nói.
- Hôk phải đâu, thật ra…thì…là…là…do mấy đứa con gái hâm mộ Quân và họ tưởng Hiên là bạn gái của Quân cho nên chặn đường kiếm chuyện thôi – nó lí hí nói.
- Thế Hiên có giải thích với họ là Hiên hôk phải bạn gái Quân hôk? – Kent tiếp tục hỏi.
- Có chứ, nhưng tụi nó hôk tin, lại còn nói là cấm Hiên đi chung với Quân nữa, vì Hiên nói là “không” cho nên mới bị đánh.
- Hiên ngốc thật, chỉ cần Hiên “ừh” thì tay đâu phải bị thương thế này, việc gì phải cố chấp như thế. – Kent ngưng tay và ngước lên nhìn nó thắc mắc.
- Thật ra thì…hôk phải là cố chấp mà…mà Hiên hôk muốn tự gạt chính mình và người #, sự thật bao giờ cũng là sự thật dù có cố che dấu thì đến 1 ngày cũng sẽ bại lộ, với lại nếu phải sống 1 cuộc sống tự gạt 9 mình Hiên nghĩ chắc sẽ mệt mỏi lắm cho nên…- nó nói tuyên huyên như đọc diễn văn ^^.
Câu nói dường như đơn giản của nó tuy nhiên lại có tác động rất mạnh đối với Kent, bấy giờ Kent chỉ im lặng và suy nghĩ 1 điều gì đó…
- Nếu như…Kent quen Hiên sớm thì tốt biết mấy và có lẽ bây giờ…Kent sẽ tốt hơn – Kent nhìn nó nói và nở 1 nụ cười hiền nhưng tận sâu trong đôi mắt vẫn có gì đó rất chua xót. (tại sao vậy ta? )
Xoạt…xoạt…vài tiếng động nhẹ phát ra từ bên ngoài, Kent liếc mắt và quay nhẹ đầu ra sau, rồi đột nhiên nở 1 nụ cười có gì đó rất thích thú.
- Kent…cấp này… đang có chuyện gì…vui hả- nó nhập ngừng hỏi và có vẻ lúng túng
- Ờ…sao Hiên lại hỏi như vậy? – Kent ngạc nhiên với câu hỏi của nó.
- Tại vì… Hiên thấy… dạo này Kent rất hay cười và…có vẻ hôk còn cô lập nữa. – nó cúi mặt xuống ngập ngừng nói
- Thế Hiên có muốn biết tại sao Kent lại như thế hôk? – Kent nhìn nó hỏi trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười, làm tim nó muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, mặt nó thì nóng ran lên vì hùi hụp ^^
- Ờ…ờ…à…uhm – nó khẽ gật đầu.
- Thật ra…là vì Kent…- 2 người tâm tình đủ chưa? – Quân từ đâu bước vào và cắt ngang câu nói của Kent.
Sự xuất hiện của Quân làm nó 1 phần ngạc nhiên, 1 phần tức giận vì nó chưa nghe hết câu nói của Kent thì nguyên “con kì đà” thù lù xuất hiện, nó nhìn Quân với ánh mắt hình viên đạn còn Kent thì dường như hôk hề bất ngờ trước sự xuất hiện của Quân, ngược lại Kent còn lén nhìn ra sân và cười 1 mình. ( sao Kent hay cười thế nhỉ???)
- Tại sao ông lại ở đây hả “đầu heo” – nó ấm ức nói.
- Đương nhiên là bà hôk thích tôi xuất hiện ở đây, vào cái giây phút “lãng mệnh” như phim Hàn của 2 người rồi haha – Quân vừa cười vừa nói và cũng hôk quên khuyến mãi cho Kent 1 cái lườm.
- Quân xuống đây hôk phải chỉ để nói những lời này thôi chứ – Kent nhìn Quân cười nói.
- Tui hôk dư thời gian như thế, thầy kêu tập hợp, vì tôi là 1 người lớp trưởng gương mẫu cho nên phải xuống đây kiu 2 người, mà cũng thú vị thật khi coi đc 1 bộ phim Việt Nam lãng mệnh như thế haha – Quân cười châm chọc nói và nhìn về phía Kent.
- Haizzz…nếu Quân vào trễ 1 chút thì sẽ còn hấp dẫn thêm đấy, thôi mình lên đi thầy đang chờ đó. – Kent nhìn Quân nháy mắt nói và nở 1 nụ cười làm cho Quân tức muốn điên lên vì mấy câu nói đó còn nó thì đứng mặt ngu ra chả hiểu 2 chàng đang nói cái gì. (nhỏ nì ngốc bẩm sinh haha)
-
- Nè tay bà sao rồi? đỡ hơn chưa bà phải cẩn thận chứ ngày mai
lớp mình thi rồi đó – Thảo nói với vẻ mặt lo lắng.
- Hihi bà yên tâm đi tui mà, mấy cái này là chuyện nhỏ – nó nói.
- Tui tin bà mới sợ đó, bà cứ y như khỉ vậy lúc nào cũng lí lắc, lúc nào cũng gây chuyện hết, bà cứ vậy hoài “ống chề” bây giờ haha – Thảo chọc nó.
- Bà dám trù ẻo tui hả, bà chết chắc rùi – aaaa, đc rồii… tui… nhột quá haha …- 2 đứa giỡn um sùm…đột nhiên Kent bước đến hỏi:
- Tại sao cái trại của lớp mình lại bị nghiêng 1 bên vậy? – Kent hỏi Thảo.
- À…hùi nãy hôk biết Quân giận ai chuyện gì tự nhiên ngồi ôm cây trúc rồi lung lây rất mạnh, cứ như bị “tẩu quả nhập ma” vậy, may mà mấy đứa con trai lôi...

<< 1 2 3 4 5 ... 21 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status