- KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro

Truyện chuyển trường và những biến Cố Phần 1 - 2 Full

Đừng quân tâm truyện thật hay giả mà hãy quan tâm nó có hay không thôi bạn nhé ! Đây là một truyện rất hay và được đông đảo đọc giả yêu thích, cùng cảm nhận những biến cố trong truyện
------------
Truyện: Chuyển trường và những biến cố
Tác giả: KingOfDestroy
Cập nhật: Chap 101 (hết phần 1) bắt đầu Phần 2
Update by: GameHub.Pro
------------

chap 1

Bắt đầu với nhân vật chính nhé: I am Nó
Nó tên Nguyễn Mạnh Toàn, sinh ra và lớn lên ở một miền quê Trung du miền núi Bắc Bộ-Bắc Giang chính là quê nó, cái tên gắn liền vs huyền thoại L.V.Luyện. Nó sinh năm 97, Body khá, Cao 1m76, Nặng 58kg, Da ko trắng cũng chả đen, nói chung là bình thường ngoại trừ khuôn mặt bình thường nếu ko muốn nói là xấu trai ( Sự thật mất lòng, haizz.). Nó sinh ra trong một gia đình kha khá, Bố làm giám đốc công ty thực phẩm XYZ( Công ty nhà nó), mẹ làm chủ một siêu thị điện máy, nói siêu thị cho oai chứ thực chất là một cửa hàng điện máy( Tv, Tủ lạnh,...). Bố mẹ nó tuy đi làm cả ngày nhưng lúc nào cũng về ăn cơm trưa, tối cùng gia đình. Nó còn có 1 ông anh trai hơn nó 3 tuổi, khá là thương nó, gia đình nó sống khá hạnh phúc, bmẹ nó sống rất hiện đại nên khá thoải mái. Gia đình là vậy nhưng bên ngoài nó sống rất khép kín, từ nhỏ nó chỉ có duy nhất một ng bạn, một ng duy nhất muốn nói chuyện, chơi cùng nó và bảo vệ nó mỗi khi bị ng khác bắt nạt, đó là ng bạn tốt nhất của nó đến tận bgiờ. Nhưng, năm lớp 4 vì lý do công việc nên gia đình thằng Vũ( bạn thân nó ý) chuyển vào nam sinh sống, từ đó nó càng trở nên trầm tính, lạnh lùng hơn, nó bắt đầu mạnh mẽ hơn để giữ lời hứa vs thằng Vũ. Từ hôm thằng Vũ đi nó liền xin phép bmẹ đi học võ, ban đầu bị phản đối vì nó muốn học Teakwondo-môn võ khá nặng nề trong việc luyện tập, nhưng vì quyết tâm của nó nên bmẹ đành đồng ý, và vì gia đình nó ai cũng biết võ( bmẹ nó oánh nhau ms yêu nhau).

chap 2

Cuộc sống của nó cú thế tiếp diễn, sáng đi học, chiều học võ. Do bmẹ đi làm suốt nên nó phải tự lập khá sớm, ông anh rong ruổi cả ngày, lúc rảnh nó thường ôm cuốn sách nấu ăn của mẹ để học, nó ko muốn phải nuốt mì tôm khi bmẹ nó bận ko về nên nó nấu ăn khá là ngon. Nói qua tí về việc học của nó, lớp 1-4 hs khá, lớp 5 trở đi năm nào cũng hs giỏi(từ lúc Thằng Vũ chuyển đi nó chỉ học và học).
Năm lên lớp 6 nó chính thức đc tiền tiêu vặt( luật là vậy, ông a năm lớp 6 ms đc nên ổng kêu bmẹ lớp 6 ms cho nó, đểu thật >.

Chap 3

-Em chọn chỗ ngồi đi. -Cô CN lên tiếng
-Vâng
Tùng.Tùng.Tùng
Học sinh trong lớp ùa ra chỗ nó(thật ra là trên nó 1 bàn, nhưng đông quá nên chiếm luôn bàn nó), nó lách qua đám hs đi xuống căn tin, dọc hành lang gặp thêm vài thằng, vài anh lớp trên vào lớp nó, chắc ngắm con nhỏ ms vào lớp nó. Con nhỏ ngồi trên nó, ngồi vs nhỏ lớp trưởng nhưng nó chưa biết mặt mũi ra sao. Haizz, kệ, méo quan tâm! Ra mua chai Sting uống xong vào lớp, vừa ngồi xuống
- Chào lớp phó, bạn tên gì nhỉ? -Con nhỏ Vy vừa cười vừa nói.
Nó đơ mất 3s, con nhỏ khá xinh, da trắng, mắt to, tóc hung đỏ ngang vai, mặt nhìn khá dễ thương.
-Chào. Tên thì hỏi nhỏ Thảo kìa, nó là lớp trưởng. -nó quay mặt đi trả lời.
-Ơ...
Vừa lúc đó thầy vô, lại học xong về nấu ăn đợi bmẹ về, chiều đi học Teakwondo , tối học Karate vs lão Quân( Lão rủ từ năm lớp 8, năm nay trượt đh chả biết cố ý ko, học giỏi bỏ mẹ mà trượt). Thời gian đó nhỏ Vy bắt chuyện vs nó nhiều hơn, nó cũng dần có tc vs nhỏ, Nó bắt đầu cười nhiều hơn, nó ko còn lạnh lùng vs nhỏ nữa.
Một buổi chiều tháng 12, 2 đứa ngồi trên ngọn đồi
-Toàn này!
-Sao, Vy?
-Toàn từng thích ai chưa?
-Chưa? Sao Vy hỏi vậy?
-Toàn có...có thích Vy ko? -Tự dưng Vy quay thẳng mặt lại nhìn nó.
-Toàn.... -Nó bất ngờ quá, nói ko thành câu
-Có ko Toàn. -Vy hấp háy đôi mắt hỏi lại
Thực ra nó cũng có tc vs Vy nhưng nó ko nghĩ Vy lại hỏi vậy? Chả nhẽ Vy thích nó.
-Thực ra Vy...Vy thích Toàn lâu rồi. Vy yêu Toàn mất rồi. Toàn...Toàn làm ny Vy nha. -Vy nói xong lập tức đỏ mặt quay đi.
-Uk, Toàn cũn...cũng có tc vs Vy.
-Vậy là Toàn đồng ý r. "Chụt" -Vy nói xong tặng luôn 1 nụ hôn vào má nó rồi nhảy vào ôm nó! -Ak, Ừm. Nó nói rồi tận hưởng cái cảm giác lần đầu đc ôm ng con gái khác!
-Cõng Vy xuống dưới đi. -Vy chu mỏ lại nói trông rất dễ thương!
-Hả?
-Hức..Hức...Hức.-Vy dậm chân xuống đất khóc thút thít. Con gái dễ khóc ghê. Hix
-Thôi, lên đi Toàn cõng xuống!
-Hihi, yêu Toàn nhất! -Đệch, ms khóc xong đã cười đc. Cõng Vy xuống, đèo đi ăn kem rồi trả về nơi sản xuất!

Chap 4

Từ hôm đó cs của nó vẫn diễn ra bt, ngoài việc nó đã có ny. Hàng ngày nó vẫn dậy sớm, tập thể dục, về tắm rửa, Vscn, đánh thức con heo lười N.Vy dậy( Ng ta yêu nhau toàn con gái đánh thức, bọn nó thì ngược lại ^_^). Ăn sáng, lấy lương r phóng đến nhà Vy đón em nó đi học, tan học lại đèo đi ăn kem rồi trả về nơi sx. Từ ngày yêu nhau, nó chăm học hơn, cười nhiều hơn vs Vy. Nhưng, cs ko như ta muốn. Cs của nó xảy ra 1 chuỗi biến cố làm cuộc đời nó sang trang ms!
Valentine 14/2: Trời mưa to
Cầm trên tay hộp quà, bên trong là sợi dây chuyền bạc có hình trái tim luồn chéo hai chữ T, V. Hnay nó mặc áo phông trắng, quần jeans đen, đi đôi giày đen chả nhớ hiệu gì, khoác thêm cái áo khoác mỏng. Chạy xuống nhà, bmẹ đang xem tivi, nó gào lên:
-Nó: Bmẹ, con đi chơi tí muộn con ms về. Chúc bmẹ valentine vui vẻ.-Nó cười cười, nụ cười hơi đểu
-Mẹ:Bố anh,dạo này có ny hay sao mà cười nhiều thế!
-Nó: Đâu có! Thôi con đi đây, để không gian cho bmẹ .-Nói rồi nó phóng nhanh ra ngoài.
-Mẹ: Nhớ mang áo mưa đó.-Mẹ cố gắng gọi theo.
Mang áo mưa vào, leo lên con ex của ông a phóng đến quán cafe xxx. Đến nơi nt cho Vy
-Nó: Vy ở nhà ko?
-Vy: Vy đang ở nội, sao ko Toàn?
-Nó: À Toàn tính đến đón Vy đi chơi!
-Vy: Vy bận r, trời đang mưa nữa, tạnh r Toàn sang nhé!
-Nó: Ok Vy, tí Toàn qua!
Cất đt, áo mưa, dắt xe vào cất rồi bước vào quán. Chọn một bàn ở trong khuất ngồi, nhâm nhi ly cappuccino, thưởng thức tiếng nhạc du dương.
-Em tính đến bao giờ ms kết thúc với nó
-Trò chơi ms bắt đầu mà anh
Tiếng nói đó! Là Vy mà. Nhưng Vy nói đang ở nhà nội? Nó giật mình đưa mắt tìm kiếm nơi phát ra tiếng nói. Ánh mắt nó dừng lại ở một bàn trong góc, là Vy!

Chap 5

Là Vy, Vy đang đi cùng một ng con trai khác, tay trong tay, hôn nhau thắm thiết. Nó ko tin vào mắt mình, nhấc đt lên gọi cho Vy.
-Vy: Alo Toàn à?-Ng con gái bàn bên kia đang bắt máy.
-Nó: Vy đang ở đâu? Về chưa?-Nó cố bình tĩnh trả lời.
-Vy: Vy vẫn bên nội, tí về Vy gọi cho Toàn!
Nó cúp máy, tâm trạng buồn chán. Tại sao Vy lại nói dối nó, sao Vy nói ko thích xưng hô ae? Ng con trai kia là ai, Vy đâu có a trai, hay a họ Vy? Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu nó.
-Ai gọi vậy em, thằng Toàn à?
-Vâng ạ!
-A đã nói rồi, trò chơi này nên kết thúc đi. Em vs bọn kia cá cược em thắng r mà?
-Từ từ a, em chơi chưa đã mà, kiếm osin free khó lắm a. Haha
-Em độc độc vừa thôi, a hơi sợ em r đấy.
-Sợ thế còn yêu ko?
-Sao bỏ vk của a đc. Haha
Cuộc trò chuyện đó nó cố nghe hết, mong sao vớt vát đc gì! Nhưng ko, ly capuccino trên tay nó rơi xuống đất. Lòng nó nặng chịu, rút đt ra nhắn cho Vy
-You won! Game over!
Nó lững chững bước ra khỏi bàn, thanh toán rồi dắt xe ra đi về. Trời mưa to, có 1 chàng trai đi trên ex, đội mưa, rẽ vào quán mua 5l rượu vs 1 cân bò khô đi về. Về đến nhà, căn nhà tối om. Chắc bmẹ chưa về, dắt xe vào đi lên bậc thềm, bỗng...

Chap 6

-A ơi, em nghĩ chưa đến lúc nói cho con nó đâu!
-Nó cũng lớn rồi mà em. Hơn nữa nó cũng là đứa hiểu chuyện, nó bình tĩnh hơn em nghĩ đó.
-Nhưng...
-Con nó có quyền đc biết mà em! Hơn nữa 16 năm r, Nam và Quyên chưa đc gặp con. Hwa a mơ thấy vk ck nó về báo mộng, muốn gặp thằng Toàn em ạ.
-Vâng! Em chỉ sợ nó bị sock thôi a.
-Nó có quyền đc biết bmẹ đẻ nó là ai mà. A chỉ mong nó ko giận vk ck mình vì giấu nó chuyện đó thôi!
Bme đang giấu nó chuyện gì? Nam và Quyên là ai? Nó ko phải là con đẻ của bmẹ ư? Cái quái gì đang xảy ra vậy. Nó ngồi đờ đẫn 1 lúc ms bước vào nhà, đi lên phòng, đóng cửa lại. Nó đem rượu vs mồi ra nhậu, lão Dũng vs lão Quân nói khi buồn 2 lão hay đi nhậu. Say sẽ quên đi nỗi buồn. Nó chưa bgiờ uống rượu, nhưng hnay nó muốn uống. Nó đổ rượu ra cốc, tu phát hết nửa cốc. Đắng, chua, cay khé cổ, nó phải uống gấp cốc nc lọc. Những ngụm tiếp theo đã dễ uống hơn. Nhưng càng uống càng tỉnh, kỷ niệm giữa nó và Vy ùa về như 1 thước phim quay chậm, rất rõ nét.
Nó mở mắt ra bởi ánh nắng chiếu vào mặt. Đầu nó ong ong lên vì đau, cổ họng hơi rát và có vị lợ. Nhìn lại đống chiến trường, chai rượu, à ko chính xác là can rượu, chưa hết 1/4, bò khô gần như còn nguyên. Lắc đầu 1 cái cho tỉnh, lấy đt xem, đã 9h rồi, 1 sms from Vy kem:
-Nhanh vậy à?
Quăng đt xuống, lấy quần áo vào vscn, tắm rửa. Dòng nước mát lạnh làm nó cảm thấy dễ chịu hơn.
Bước ra, đang lau khô tóc thì nó thấy mẹ đang ngồi giường cùng tô bún
-Mẹ: Hnay con sao vậy, ốm à con, hay mệt chỗ nào?
-Nó: Không có gì đâu mẹ!
-Mẹ: Con sao thế? Sao hnay giấu mẹ, có gì nói ra sẽ thoải mái hơn. Mẹ đâu phải ng ngoài!

Chap 7

Những giọt nc mắt từ từ lăn trên gò má nó, nó xà vào lòng mẹ. Lâu lắm r, rất lâu r nó ms có cảm giác bình yên như vậy!
-Nó: Mẹ...hức...hức...hức...con đã làm...hức...gì sai...hức...mà ng con yêu...lại đem t.c...hức...của con...hức...ra làm...hức...trò đùa...hức..
-Mẹ: Thôi nào con trai. Lớn r còn khóc. Cứng rắn lên nào, con trai ko đc khóc. Nín đi r kể mẹ nghe
-Nó: Hức...Vâng...hức
Rồi nó kể tất cả cho mẹ nghe, từ lúc gặp Vy đến lúc nghe bmẹ nc. Mẹ nó hơi ngạc nhiên khi thấy thái độ của nó!
-Mẹ: Con ko buồn khi nghe đc cuộc nc của bmẹ à?
-Nó: Buồn chứ mẹ.-Vừa nói nó vừa chỉ vào can rượu.-Nhưng bmẹ cũng buồn đâu kém con.
-Mẹ: Con mẹ lớn thật rồi! Chuyện t.c của con vs bé Vy hãy coi như kỷ niệm và cất vào 1 góc trái tim, coi như 1 mối tình đơn phương, một cảm giác ms đầu đời đi!-Vừa nói mẹ vừa xoa đầu nó.
-Mẹ: Giờ con muốn nghe chuyện bmẹ ruột con ko?
-Nó: Vâng
Bla...bla...bla
Sau ngày hôm đó nó trở lại bình thường nhưng ít nói hơn. Vẫn lạnh lùng, trầm tính pha chút ánh mắt vô hồn, và tuyệt nhiên nụ cười k còn trên khuôn mặt nó, ngoại trừ khi ở bên gđ!
2 tuần sau, gđ Vy và gđ thằng kia chuyển đi vì lý do công việc, kết thúc mối tình đầu đầy ngang trái!
Tua...tua...tua
Ngày khai giảng năm lớp 11, ngày mà nó đưa ra một quyết định thay đổi cs hiện tại của nó!
Tối hôm đó, trong bữa cơm:
-Nó: Bmẹ, con muốn chuyển lên HN học, sống tự lập 1 time.
-Mẹ: S...sao thế? Lại có chuyện gì à?
-Nó: Dạ ko có gì đâu! Con chỉ muốn xa nơi này 1 time để quên đi 1 số việc, con cũng muốn ra ngoài cọ xát vs xã hội 1 lần.
-Mẹ: Nhưng...
-Bố: Thôi em. Con nó nói đúng đấy. Nó cũng lớn r, nên ra cọ xát dần r.
Quay sang nó:
-Bố: Con tính thế nào nói bmẹ nghe xem.-Bố vẫn bình tĩnh nói.
-Nó: Dạ. Mai con rút học bạ rồi ra thăm bmẹ. Ngày kia con đi. Bố báo vs Chú Cường 1 tiếng hộ con.
-Bố: Nhớ mang theo sáo ra thăm bmẹ con nha. Họ thích nghe tiếng sáo lắm đấy.
-Nó: Vâng.

Chap 8

Ngày lên đường rời xa quê hương, xa gđ cũng đến. Sáng hôm ấy, nó vẫn dậy sớm như bình thường, tập thể dục xong tắm rửa, vscn. Chạy xuống bếp nấu bữa sáng cho cả nhà. Đang nấu thì đt reo:
-Nó: Alo a Thành hả? Ms hơn 6h gọi em lzì?
-A Thành: A gọi bảo mày bao giờ lên đến nơi gọi a, Giờ a phải đi học.
-Nó: Rồi ok huynh.
-Mới sáng ra đã gọi cho ai đấy. -Tiếng mẹ nó vọng ra.
-Nó: A Thành gọi mẹ ạ. Ảnh kêu lên đến nơi gọi cho ảnh ra đón.
-Chỗ thằng Thành trọ xa trường mày học lắm đấy.-Bố cũng nói vọng ra.
-Nó: Con mang tạm đồ vào phòng ảnh cất rồi chiều đi tìm phòng trọ. Giờ này phòng trọ khó tìm sợ tìm 1 buổi ko ra bố ạ.
-Mẹ: Đồ đạc sao rồi con? Lên trên đấy tìm phòng trọ xong gọi cho chú Vinh kêu chú chở Tủ lạnh đến phòng cho. Ở đấy lâu nên cần dùng đấy.
-Nó: Vâng.
Rồi cả nhà nó ăn sáng, ăn xong rửa chén rồi lên nhà nc vs bmẹ.
-Mẹ: Đi nhớ giữ gìn sức khoẻ, có gì nhờ chú Vinh vs chú Cường. Bla...bla...bla
-Bố: Này, cầm lấy.
Nói rồi bố đưa nó hai cái thẻ ATM.
-Bố: Cái này bên trong có 50tr để con dùng đóng học phí và sinh hoạt. Dùng hết gọi để bmẹ gửi lên cho. Còn cái này, bố Nam con để lại cho con. Nhớ dùng hợp lý đấy.
-Nó: Vâng
7h15 AM:
Nó đang ở bến đợi xe. Gần 5p sau, xe đến, chào bmẹ rồi lên xe. Lên xe, nó chui tít vào hàng ghế gần cuối, trong góc ngồi(Nó k ngồi hàng cuối vì nó khá cao, gặp chỗ sóc là nảy lên đập đầu vào xe, xe khách nhé).
Xe từ từ chuyển bánh để lại đằng sau h/ảnh bmẹ nó đang vẫy tay chào nó. Dần dần những cánh đồng lúa khuất xa, nhường chỗ cho những ngôi nhà cao, những cửa hàng, khu CN,... Ngả ng ra đằng sau, rút tai nghe ra thưởng thức tiếng nhạc và chìm dần vào giấc ngủ.

Chap 9

Sau gần 3h đồng hồ ngồi xe khách nó cũng đặt chân xuống HN. Đặt chân xuống nó nhận đc rất nhiều lời mời gọi của các bác, chú xe ôm nhưng đều bị nó từ chối. Không khí HN ko trong lành như quê nó nhưng lại tấp nập, xô bồ. Đoàn xe nối đuôi chạy trên đường, từng căn nhà, toà nhà cao chót vót....
10h10p AM tại bến xe Gia Lâm, nó rút đt gọi cho a Thành.
-Nó: Alo, A Thành à? Em ra đến nơi r!
-A Thành: Ủa...A đang ở bến sao ko thấy m?
-Nó: A đang ở bến nào, em đi xe ra Gia Lâm mà!
-A Thành: A đang bên Mỹ Đình, sao nãy ko chuyển xe sang bến này.
-Nó: Từ nhà mình bắt xe thẳng lên đây luôn. A qua đón em luôn đi. Nắng quá.
-A Thành: Cái thằng này, đến chịu m. Đợi tí a ra.
Cái tí của ổng cũng gần 30p, chả biết 2 cái bến này xa nhau thế nào hay ổng vừa đi vừa ngủ nữa, chả biết đc. Lên xe về phòng ổng, lượn lách 1 hồi cũng về tới nhà trọ. 1 căn nhà 3 tầng màu xanh, bên ngoài cũng ko có gì nổi bật lắm. Ổng dẫn nó lên phòng, mở cửa phòng ra thì...ôi đệch, phòng trọ như cái phòng riêng, tủ lạnh, điều hoà, 2 cái laptop, bàn học, giường ngủ đc 3 ng. Mà khoan, 2 laptop là sao?
-Nó: Ơ...sao có 2 cái laptop, cái mới mới kia của ai thế? Anh ở vs ai à?
-A Thành: Của a chứ của ai? Mẹ kêu đưa mày cái laptop cũ của a. Yên tâm đuê, vẫn ms, lol ngon.
-Nó: Điêu, mẹ mua cho em thì có.
-A Thành: Hềhề, thôi m dùng laptop của a đê.
-Nó: Ờ mà bếp đâu? Nãy giờ sao em ko thấy?
-A Thành: A có biết nấu ăn đâu, mua về phí tiền. Hehe
-Nó: Thế giờ ăn gì đây, 11h30 rồi.
-A Thành: Ra làm bát bún r về, a khao!
-Nó: Rồi, em tắm cái đã. Nóng quá

Chap 10

Tắm xong a Thành dẫn nó đi ăn bún, một tiệm bún khá gần, chỉ khoảng 2-300m nên 2 ae đi bộ cho thoải mái. Vào đến quán, a Thành dẫn nó vào 1 bàn trong góc, gần chậu cây vạn tuế.
-A Thành: Cô Lam cho con 2 tô như cũ nha.-A Thành hét toáng lên.
Từ bên trong 1 cô đứng tuổi, khuôn mặt khá phúc hậu đi ra bàn nó.
-C Lam: Be bé cái mồm thôi thằng kia. Mà ai đây?
-A Thành: Thằng em con đấy cô. Nó lên trên này học cấp 3.
-Nó: Con chào cô. Con học trường Xxx cô ạ!
-C Lam: Xxx hả? Cách đây xa lắm. Con tính trọ vs thằng Thành à?
-A Thành: Nó ở tạm đây đến khi tìm đc nhà trọ thôi. Ở đây hoài sao đc. Mà cô nấu con 2 tô nhanh nhanh xíu, con đói quá r.
-C Lam: Rồi rồi, có ngay đây!
Rồi Cô Lam đi vào trong, 1 lúc sau bưng ra 2 tô bò tái, lau thìa, đũa, ăn xong về phòng dọn cho ổng. Ổng ở trên này bừa bộn y như ở nhà, xong chui lên giường đánh 1 giấc để chiều đi tìm phòng trọ.
-Dậy, dậy thằng kia. Dậy còn đi tìm phòng, nhanh.
Đang mơ màng, tiếng a Thành làm nó tỉnh luôn, chạy vào nhà vs rửa qua cái mặt cho bớt ngu. Ra ngoài lấy cái quần jeans thay, ngồi lên xe a Thành chở đến trường.
Lần mò quanh trường cả buổi trời mà ko tìm đc nhà trọ, đến nản. Về phòng trọ a Thành đã hơn 6h, tắm rửa, vác balo xuống(quần áo để trên phòng r, balo còn mỗi cây côn vs vài đồ lặt vặt), vào ăn tô bún chống đói. No nê lại vác xác đi dạo cho thoải máia
HN về đêm vẫn đông đúc, hối hả, khác vs ở quê nó, đường phố thì sáng trưng. Đang đi nghe thấy tiếng kêu từ 1 con hẻm nhỏ.
-Cướp, Cướp, cứu tôi với!!
Lần mò theo tiếng kêu, vào trong 1 con hẻm khá tối, 1 ng đàn bà chắc bằng tuổi mẹ nó đang đứng sát tường, 2 tay ôm chặt cái túi xách, luôn mồm kêu cứu. Đối diện là 3 thanh niên tay cầm tuýp, đang cố giật cái túi.
Rút trong túi ra cái còi.
-Toétttt...Cảnh sát đây!
Cứ tưởng bọn nó chạy toán loạn, ai dè chúng từ từ tiến lại, bọn cướp này ghê thật, ko sợ cảnh sát, hay tại thấy nó đi 1 mình

Chap 11

-TN1: Oh...tưởng ai? Hoá ra 1 thằng nhóc vắt mũi chưa sạch.
-TN2: Cảnh sát đây sao? Haha
“Bốp” Đang cười TN2 ăn ngay cú đấm vào mặt cú đá thẳng vào ngực. Bật ngửa ra sau ôm ngực, máu mồm máu mũi tèm lem. 2 thằng kia lao lên, Tn1 vung cây tuýp lên đánh nó, nó né sang bên lên gối vào bụng, xoay ng tung cú đá 180 độ vào gáy, Tn1 bất tỉnh. Nó nhặt cây tuýp lên, tn3 thấy thế vội dìu bọn kia chạy, ko quên để lại câu.
-Mày...mày nhớ đấy.
Xong xuôi, từ từ tiến lại chỗ ng đàn bà đang ngồi dưới đất.
-Nó: Bọn chúng đi hết rồi, cô về nhanh đi.
-NĐB: Cám ơn cháu. Nhưng...chân ta đau quá. Chắc trật khớp r
Nó đưa 2 tay xem chân Nđb, chậc, trật khớp r, phải nắn lại. Chắc do nãy chạy bị trật.
-Nó: Cô ơi, ng nhà cô tìm cô kìa.
-Nđb: Đâu. “Rắc” “Á”
“Bốp”
Nó ăn 1 phát tát của Nđb, đau và bất ngờ. Nó nắn khớp cho nhiều ng r nhưng lần đầu tiên ăn tát. Đen thật, nhưng nó vẫn bình tĩnh nói.
-Nó: Xong r đó cô, cô đi đc ko. Cháu dìu ra ngoài bắt taxi cho.
-Nđb: Phiền cháu quá! Cô tên Lan, cháu tên gì?
-Nó: Cháu tên Toàn.
-C Lan: Xin lỗi cháu, nãy cô giật mình nên...
-Nó: Ko sao đâu cô.
Nó dìu cô ra đường bắt taxi, chào cô rồi đi về phòng.
Lên đến phòng, a Thành đang ôm laptop. Chắc đánh Lol. Nó lấy quần áo, tắm rửa, vscn, ra làm ván rank rồi đi ngủ.
Sáng theo thói quen dậy lúc 5h. Đi tập td, trời HN buổi sáng khá trong lành, ngoài đường xe cộ đã đi lại khá đông. Tập 1 lát nó chạy ra ngoài quán mua 1 ổ bánh mì vs 1 tô phở cho ông a.
Về phòng, vscn, tắm rửa xong gọi ông a dậy đi học. Lại vác balo, bắt xe buýt đi tìm...

1 2 3 ... 15 >>

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Voz: Thằng hề của Em
Truyện Voz: Cô giáo chủ nhiệm của tôi
Truyện Voz: Hồi ký - Lời hứa 5 Năm
Truyện Voz: Truyện Dòng Đời Trôi Nổi
Truyện Voz: Nghiện voz và cuộc tình đẹp như mơ
Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java