hay sống tao k cần quan tâm, mọi việc là do thằng đó kìa.- nói xong nó chỉ vào thằng Lâm vs 2 thằng bạn đi vào.
Thấy Phong bị trói, thằng Lâm có vẻ hả hê:
Lâm : À, con chó theo đuôi hôm nay bị xích rồi àh. Haha.
Phong : Hôm nay mày bắt dc tao, giết tao đi nếu k mày sẽ hối hận đó.
Lâm : Tao sợ wá àh! Haha! Đập nó cho tao. -Lâm ra lệnh cho 2 thằng dj cùng.
Tụi nó đánh đập Phong rất dã man, hết lấy cây tới lấy roi. Trên mình Phong lúc này k còn chỗ nào k bị thương. Nhưng Phong chỉ nghĩ đến an nguy của Hằng, chứ Phong biết số phận mình chấm dứt tại đây.
Bỗng nhiên 1 thằng đàn em của Tâm Sẹo hớt hãi chạy vào nói nhỏ vào tai Tâm Sẹo, nghe xong hắn bảo 2 thằng kia dừng tay và đi ra ngoài.
Một lúc sau, cánh cửa mở toang ra, là Hằng, là Hằng cùng vs 1 đám người đi theo sau, đó là a Hùng vs anh em trong nhóm.
- Trời ơi, chúng nó làm gì anh vậy nè? Anh có sao k? Huhu. -Hằng vừa khóc vừa ôm lấy Phong.
- Anh k sao đâu, em đừng khóc, sao em lại vào đây nguy hiểm lắm.
A Hùng: Tao bảo nó ở ngoài kia đợi nhưng nó nhất quyết đi theo, tao k cản dc.
Phong: Anh tới rồi, e tưởng mình sẽ chết.
A Hùng: Mày khá lắm, tao k nhìn lầm mày. Mày là anh em của tao, dù hôm nay tao chết tao cũng đưa mày vs con nhỏ đó ra khỏi đây. - Vừa nói a Hùng vừa nhìn Tâm Sẹo.
Tâm Sẹo: A Hùng làm gì ghê thế? Chỉ là chuyện hiểu lầm của đám trẻ mà a Hùng lặn lội xuống nới khỉ ho cò gáy này sao?
A Hùng: Thằng Phong từng cứu tao 1 mạng, nó là anh em kết nghĩa của tao, mày nghĩ tao có ra mặt k?
Tâm Sẹo: Giờ anh mún sao? -Tâm Sẹo cũng là giang hồ có tiếng, bị giang hồ xứ khác tới thách thức thì cũng đáp lại cứng rắn.
A Hùng: Tao nói rồi. Hôm nay tao tới đây k đưa dc thằng em tao ra thì tao cùng chết vs nó. Mày mún "chơi" thì lên đi. -Dứt lời a Hùng cùng đám đàn em rút "hàng" ra chuẩn bị tư thế chiến đấu.
Không khí rất căng thẳng, bên A Hùng chỉ có 7 người, tính cả a Hùng, bên Tâm Sẹo thì khoảng 10 ng ( bọn 3 thằng Lâm thì núp 1 góc tường dự định chạy nếu có biến). Trong lúc này, chỉ cần 1 hành động của bên Tâm Sẹo là cuộc đỗ máu sẽ xảy ra. Tâm Sẹo chảy mồ hôi hột vì biết bên a Hùng tuy ít nhưng là dân đâm chém có số má trên CT, còn bên Tâm Sẹo chỉ có 3 4 thằng là giang hồ chuyên nghiệp, còn lại là giang hồ vặt chỉ giỏi hiếp đám kẻ yếu. Lúc này a Hùng "mở đường" cho 2 bên.
A Hùng: Sao Tâm Sẹo, tao cũng nể mày là giang hồ lâu năm, nhưng mày mún vì 3 con chó đang núp trong góc kia mà gây chiến vs tụi tao có đáng k?
Nhưng mở dc "nút thắt" Tâm Sẹo liền nói.
Tâm Sẹo: Lúc đầu tôi k biết thằng này là em anh, nhưng t đã nhận tiền của ngta mà k làm, sau này ai coi tôi ra gì nữa? Còn đường đâu làm ăn.
A Hùng: Mày nói thế thì thằng chó đó trả bao nhiêu tao trả gấp đôi, dc chưa?
Thấy Hùng Lãng tử xuống nc ra giá thì Tâm Sẹo có ngu mới làm cứng.
Tâm Sẹo: Anh nói thế thì được rồi. Tôi k tham gia vụ này nữa. -Nói xong Tâm Sẹo ra lệnh cho đàn em thu vũ khí.
A Hùng: Giang hồ trọng giang hồ, coi như tao nợ mày 1 ân huệ là tha cho thằng em tao. -A Hùng cũg ra hiệu cất "hàng", chỉ 1 đàn em mở trói cho Phong.
Được mở trói, Phong đổ phịch xuống đất như bao gạo. Hằng và đàn em a Hùng đỡ dậy. A Hùng liền nói.
- Giờ mày tính sao vs 3 thằng đó Phong? Tao "dạy dỗ" chúng nó dùm mày nhé.
- Em mún tự giải quyết vs tụi nó anh ạh. Mún đánh tay đôi vs thằng Lâm để giải quyết ch này.
- Mày làm tao càng ngày càng bất ngờ đó.
- Anh Tâm, cho em mượn chỗ giải quyết tý ch nhé anh.
Tâm Sẹo: Mày biết trên biết dưới, thằng nhóc này hèn gì dc a Hùng chiếu cố vậy. Mày cứ tùy ý.
Phong : Lâm, Mày bước ra đây, định trốn trong đó hoài sao?
Lâm nó biết k ra thì mấy tay giang hồ cũng lôi ra, nó từ từ bước ra.
- Mày.. Mày muốn gì?
- Mày cho ng đánh tao như thế này? Mày hỏi tao muốn gì?
- Tao..tao..
- Tao vs mày sẽ đánh tay đôi, đánh xong thì coi như kết thúc, tao k muốn mày lại gần Hằng nữa. Mày k có đường lui đâu.
Phong bước tới vs tấm thân đầy thương tích. Thằng Lâm thấy thế cũng k ngán nữa.
Thế là Hai đứa nhào vô đánh, tuy Phong có kinh nghiệm nhưng bị đánh nãy giờ, nên k chiếm dc nhiều lợi thế. 2 bên đánh nhau một hồi, Phong dồn hết sức tung 1 cú đấm vào mặt thằng Lâm, nó ngã xuống, đầu đập đất người nó co giật. Thấy thế. A Hùng bảo 2 thằng kia đưa nó đi Bệnh viện. Rồi way sang bảo Phong.
- Tao nghĩ nó lành ít dữ nhiều. Bây giờ mày phải trốn đi Phong àh.
- K. Em k đi đâu cả em mún ở đây vs Hằng.
- Mày ngu wá, trốn đi 1 thời gian chờ mọi ch yên ổn rồi về lại. Mày ở đây chắc chắn bị CA nó bắt là tiêu.
Tâm Sẹo: a Hùng nói phải đây. Ông già nó biết ch, thì cả CA và giang hồ sẽ tìm mày. Lúc đó mày sẽ thê thảm đó. Trốn đi vài năm rồi về.
Cả 2 đàn anh đều nói thỉ chắc chắn k phải ch nhỏ. Nên Phong way wa Hằng:
- Có lẽ a phải đi lánh 1 thơi gian, em ở nhà chăm sóc cô chú, vài năm sau a sẽ về tìm em. A yêu em nhiều lắm Hằng àh.
- Huhu, a nhớ về tìm em nhé, em sẽ chờ a quay về. Huhu.
Chiatay Hằng Phong theo a Hùng ra xe chạy về CT sắp xếp để trốn về An giang có gì chạy wa biên giới lun.
Đúng như lời a Hùng và Tâm Sẹo nói, thằng Lâm bị chấn thương Sọ não liệt nửa người, ông già nó huy động lực lượng truy tìm Phong nhưng bất thành. Ở nơi xa, lúc nào Phong cũng nhớ về Hằng..."Em àh, Chờ anh nhé..."
Ngoại truyện: Phong Đầu Bạc - Thằng đầu đường xó chợ: Chap 5: Thời gian 6 năm sau...mọi chuyện đã khác rồi...
Ba năm sau, nghe được tin Ba thằng Lâm rớt chức do ăn hối lộ, Phong liền trở về tìm Hằng và cô chú nhưng họ đã k còn ở đó nữa, hỏi thăm hàng xóm thì biết lúc Phong bỏ đi. Ba của Lâm làm khó làm dễ buộc gđ Hằng phải giao Phong ra, dưới áp lực k hề nhỏ, Gđ Hằng k buôn bán làm ăn gì được vì ông ta cấm hết các đường làm ăn. Gđ Hằng phải bán rẻ hết đất đai nhà cửa dọn đi nơi khác. Vì tránh bị làm phiền nên Gđ Hằng k để lại thông tin gì.
Phong buồn bã, quay về CT tìm a Hùng, có Phong cv làm ăn của a Hùng ngày càng phát triển, từ bảo kê, đòi nợ mướn a Hùng mở rộng ra địa bàn làm thêm chăn dắt Gái cho Nhà hàng, tổ chức đánh bạc... Biết Phong là ng trọng tình nghĩa, nên a Hùng chỉ cho quản lý sòng bạc, đôi khi phải tranh giành lãnh địa Phong là người xông xáo nhất, dần dần Phong thành cánh tay đắc lực của Hùng Lãng Tử. Do ngày đêm thương nhớ về Hằng tóc Phong đã có nhìu sợi bạc hơn dù mới 20tuổi. Biệt danh Phong đầu bạc từ đó ra đời. Một hôm tình cờ phát hiện 1 lớp dạy Boxing, Phong tham gia học và tiến bộ rất nhanh. Chẳng mấy chốc trong lớp chẳng ai là đối thủ của Phong nữa. Phong tìm thách đấu vs các võ sĩ Boxing từ các tỉnh miền tây, có thắng có thua, càng ngày Phong càng tỏ ra là 1 tay giang hồ máu lạnh. Đối thủ tranh giành địa bàn vs Hùng lãng tử nếu gặp Phong thì kết cuộc rất thê thảm, Bọn đàn em sợ Phong 1 phép.
Bị đám bất tài nịnh bợ nói xấu Phong trc mặt a Hùng, lúc đầu a Hùng k tin, nhưng "mưa dầm thấm đất" a Hùng đã có ý đề Phòng, và sợ địa vị của mình bị ảnh hưởng. A Hùng giao cho Phong quản lý đám "Gà" k cho Phong "ra trận" nữa. Phong k nghĩ gì cả cứ làm theo lời a Hùng. Rồi 1 hôm, Phong gặp 1 ng con gái bị ép buộc làm Gái trả tiền cho Cha cờ bạc, Phong bỏ tiền ra "chuộc" cho Cô Gái đó và cho Cô ta 1 số tiền về lo cho mẹ đang bệnh. Khi mẹ cô ta mất, cô ta k còn aj nương tựa nên tìm đến Phong.
- Cô tên gì? T đã trả tự do cho cô rồi, cô còn mún làm "công việc" này sao?
- Em tên Thắm, giờ mẹ e đã mất, người cha thì tối ngày cờ bạc, căn nhà cũng đã bị ổng bán đánh bài hết cả rồi. Giờ em chẳng biết đi đâu nữa...
- Thôi, vậy cô về nhà tôi giúp việc đi. Tôi ở 1 mình, có khi đi mấy ngày k về. Ở tạm sau này có việc làm thì đi cũng k muộn.
Thế là Thắm về nhà Phong (1 căn nhà k lớn lắm nằm trong căn hẻm rộng, Do a Hùng xiết nợ rồi tặng cho Phong coi như thưởng công Phong đã ra sức vì Hội). Thắm dọn dẹp, nấu ăn cho Phong, có khi Phong đi mấy ngày k về Thắm vẫn lặng lẽ chờ Phong về tới khuya rồi mới đi ngũ. Mấy lần đâm chém vs đối thủ, Phong thương tích về nhà dc Thắm chăm sóc, ban đêm vết thương hành nóng lạnh đi Bệnh viện thì CA "hỏi thăm" Thắm thức suốt đêm chăm sóc cho Phong, mỗi lần thức giấc đều thấy Thắm ngũ gục bên giờ, cơm bưng nước rót tận tình, nên cũng nẩy sinh tình cảm nhưng Phong chưa quên được Hằng nên cũng k nói gì, nhưng quan tâm Thắm nhiều hơn, chở Thắm đi mua sắm quần áo đi ăn, rồi cho Thắm đi học may...
Thời gian 3 năm nữa trôi wa. Lúc này trog giới giang hồ, các băng nhóm yếu thế hơn Hùng Lãng Tử tập hợp lại thành 1 Liên Minh chống lại a Hùng. LM này là 1 lũ ô hợp, nhưng rất đông vì thu nạp cả giang hồ ngoài Bắc vs đám giang hồ dưới trướng NC bị CA truy quét. A Hùng k dám coi thường LM này. Nên căn nhắc Phong về để đề phòng đám LM chơi lại mình. Đúng như dự đoán, các sòng bạc và tụ điểm của a Hùng lần lượt bị đánh chiếm, Phong cùng đám đàn em nhiều lần chống lại nhưng tụi LM rất manh động và liều mạng nên Phong nhiều lần thất thế. Một lần như thế Phong ôm vết thương chạy vào 1 hẻm nhỏ, tới 1 căn nhà thì Phong sửng sốt, Phong nhìn thấy chiếc xe mà hồi 6 năm trc Phong đưa đón Hằng, lúc này đối thủ đuổi tới nơi, Phong cố gắng nhớ số nhà, rồi chạy thoát thân. Nhiều lần thất bại Hùng Lãng Tử phải nhờ sự giúp đỡ của các băng nhóm ở các Huyện lân cận như Tâm Sẹo, Bình Bò, Thanh thầy chùa.... ( cũng hứa hẹn chia chác lợi ích khi chiếm lại dc địa bàn) nên lực lượng 2 bên đã cân bằng trở lại. A Hùng lấy lại dc địa bàn đã mất, tình hình đã lắng dịu xuống khi nhiều vụ thanh toán đến mấy sếp trên "Bộ". CA càng quét rất dữ dội nên 2 nhóm nằm im chờ "Bão" wa.
Phong quay lại địa chỉ tìm lại chủ nhân chiếc xe đó. Khj đến nơi bấm chuông, có người ra mở cửa:
- Anh tìm ai?- một giọng nói nhẹ nhàng quen thuộc vang lên. Là Hằng nhưng Hằng k nhận ra Phong do Phong đội nón lụp xụp, che gần hết khuôn mặt.
- Có người tên Phong nhắn tôi tới đây có việc!
- Anh Phong, Anh Phong nhắn gì?- Hằng tỏ ra hốt hoảng khi nghe nhắc tới Phong.
Phong mỉn cười cởi nón ra và nói:
- Anh Phong nhắn là tới lấy trái tim đã gửi bên cô gái 6năm nay rồi.
- Anh...Anh... trời ơi. A đã về...huhu.
Lúc này Mẹ Hằng nghe tiếng Hằng khóc chạy ra xem sao:
Cô Nhi: Trời ơi thằng Phong. Mày đi đâu mất biệt mấy năm nay thế? Vào nhà đi con.
Cả 3 người vào nhà, ngồi kể ch về 6 năm nay xa cách. Lúc bị Ba thằng Lâm ép vào đường cùng, gđ Hằng bán hết ruộng đất, rồi về BL sjnh sống tạm ở quê ngoại. Ba Hằng đã mất trong 1 cơn bạo bệnh, Mẹ Hằng lại dọn nhà lên CT để cho Hằng tiện việc học hành (Hằng phải nghĩ ngang lớp 11 nên trễ 1 năm, bấy giờ là sinh viên năm 3 rồi). Nhờ biết làm ăn tích góp nên cô Nhi cũng có 1 số tiền gửi ngân hàng lấy lãi sinh sống wa ngày. Cứ thế cả 3 trò chuyện tới chiều, cô Nhi giữ Phong lại ăn cơm, Phong cũng k thể từ chối dc.
Cứ cách mấy ngày là Phong sang nhà cô chơi. Một hôm, cô có v phải về nhà Ngoại nên chỉ còn Hằng vs Phong trong nhà, chuyện đã xảy ra 6 năm trc 1 lần nữa tái diễn nhưng Hằng k còn mặn nồng như xưa, Phong biết chứ nhưng nghĩ do xa nhau lâu wá nên vậy, Phong sẽ cố gắng vung đấp cho tình cảm 2 đứa.
Vài ngày sau mẹ Hằng lên, lúc này Phong tới mà k báo trc, định cho mẹ con Hằng 1 sự bất ngờ, thì vô tình Phong nghe dc cuộc trò chuyện của 2 ng:
- Giờ Phong nó về rồi, con tính sau?
- Con cũng k biết nữa, bên a Phong con k còn cảm giác như ngày xưa. Bên a Thuận con có cảm giác bình yên hơn mẹ àh.
Như sét đánh ngang tay, Phong vẫn cố bình tĩnh nghe tiếp.
- Từ lúc mình chân ướt chân ráo lên đây. Thuận nó giúp đỡ mình rất mình, mình cũng k thể phụ lòng nó được, còn Phong lúc trc cha mẹ đã hứa gã con cho nó giờ nuốt lời mẹ thấy cũng buồn.
- Con cũng k biết làm sao nữa. Lúc này a Thuận đi công tác ngoài HN nên k gặp a Phong trong nhà mình, lỡ 2 ng đó gặp nhau thì có chuyện k hay. Con cũng k biết mở lời sao vs 2 ng nữa. 1 bên tình 1 bên nghĩa mẹ àh...
Nghe tới đây Phong vội bỏ đi và tìm hiểu Thuận là người thế nào.....
Ngoại truyện: Phong Đầu Bạc - Thằng đầu đường xó chợ: Chap 6: "Ngộ"
Chap 6: Ngộ
Phong bắt đầu cho đàn em đi tìm tung tích của ng tên Thuận. Và cũng nhanh chóng có kết quả: Trần Tấn Thuận 25 tủi (lớn hơn Phong 2 tuổi) xuất thân từ gia đình Nhà Giáo (Ba thuận dạy trường ĐH CT nên Thuận wen biết Hằng từ đó). Đang làm việc tại 1 chi nhánh có Cty tận HN.
Thế là Phong cho ng theo dõi Thuận, biết Thuận là ng lịch sự ăn nói đàng hoàng và rất tốt vs mẹ con Hằng.
Phong cứ đăm chiêu suy nghĩ quên cả cv và ăn uống. Mọi chi tiết k qua dc đôi mắt của Thắm.
- Anh sao thế? Có ch gỉ buồn tâm sự vs em đi?
- K có gì chỉ là hơi khó nghĩ 1 chút thôi.
- K phải ch đơn giãn đâu. Em hiểu rõ a mà. Hai người nghĩ hơn một người mà. Nói đi xem em có giúp gì dc k?
- Uhm. Việc là a có 1 người bạn, có quen 1 chàng trai nhưng k biết chàng trai đó có tốt, có đàng hoàng k? A k biết dùng cách gì để thử nữa nên mới suy nghĩ hoài nè.
- Người bạn đó là bạn gái của anh? Đúng k?
- Sao e biết?
- Người ngoài cuộc sáng hơn người trong cuộc mà. Em có ý này. A mún nghe k?
- Em nói đi.
- Em sẽ quyến rũ a chàng đó.
- Em có được k?
- Anh khinh dễ em àh? Phải rồi anh có để ý gì đến em đâu chứ!-giọng nói hơi buồn.
- A k có ý đó, anh xin lỗi. E nói rõ xem nào.
- Em sẽ tiếp cận a chàng đó, để coi anh ta là người như thế nào, nếu a ta "đỗ" thì lúc đó anh sẽ nói cho bạn gái anh biết. Vậy thôi.
- Uhm. A thấy cũng ổn đó nhưng thiệt thòi cho em wá.
- Giúp dc anh em thiệt thòi mấy cũng dc mà...
Phong k nói gì, Phong biết Thắm có tình cảm vs mình nên mới hy sinh thế. Phong chở Thắm chỉ cho Thắm biết mặt Thuận. Rồi đi mua 1 số đồ mà Thắm yêu cầu.
Công việc tiếp cận Thuận vs Thắm là chuyện dễ dàng, vì Thắm xinh đẹp và biết cách nói chuyện, Thắm đóng giả 1 đối tác làm ăn vs Cty Thuận. Chẳng mấy chốc đã làm quen dc vs Thuận, hai người cũng đi ăn uống này nọ nhưng thái độ Thuận rất chuẩn mực. Rồi Thắm quyết định "bẫy" Thuận. Một hôm Thắm mời Thuận đi uống bia, giả vờ say rồi nói vs Thuận:
- Thắm say wá rồi k uống nổi nữa. Thuận đưa Thắm về Khách sạn dùm nhé.
- Nhưng Thuận....
- Vậy thôi, để Thắm tự về, chào Thuận.-kêu tính tiền xong. Thắm đứng dậy loạn choạng bước đi như muốn ngã. Thấy thế Thuận vội chạy lại dìu Thắm.
- Thắm thế này sao mà về được. Để Thuận đưa Thắm về.
- Cám ơn nhé. Tưởng Thuận vô tình k để ý tới Thắm chứ. Hi.
- Thắm say rồi. Nói ch lung tung cả. Đi nào.
Ngoắc 1 chiếc Taxi, Thuận đưa Thắm về Khách sạn nơi Thắm thuê. Đưa Thắm lên phòng, Thắm giả vờ ôm lấy Thuận rồi đóng sập cửa lại. Bị bất ngờ Thuận ngã lên giường cùng Thắm, nghĩ Thuận sẽ k cưỡng lại được nhưng Thắm đã nhầm, Thuận bất ngờ 1 lúc rồi cũng lấy sự lại sự bình tĩnh (dù trong ng Thuận cũng đã ngà ngà say).
- Thắm làm gì vậy?- vừa nói vừa đẩy Thắm ra, Thuận đứng dậy.
- Thắm thích Thuận mà, ở lại vs Thắm đêm nay đi.- Rồi Thắm đột ngột cởi áo ra, thì Thuận nói to lên.
- Thắm dừng lại đi, Thuận có người yêu rồi, Thuận rất yêu người đó. Nên Thắm đừng như vậy. Thuận chỉ coi Thắm là đối tác làm ăn và 1 ng bạn.
Nói xong Thuận đi ra ngoài, đóng cửa lại và xuống dặn dò tiếp tân (nữ) là Thắm bị say rượu lên chăm sóc và khóa cửa lai dùm, Thuận rút 50k ( 50k lúc đó bằng 200k bấy jò) bo cho Tiếp tân rồi đi thẳng ra ngoài KS. Mọi ch đó Phong đã chứng kiến hết. Phong biết Thuận rất yêu Hằng, Phong k nói gì lên phòng đưa Thắm về nhà.
Một hôm chiều tối Phong lang thang đi trên đường gặp 1 bà lão ăn xin, rút 10k cho bà lão. Đột nhiên bà lão nói:
- Cậu đang có ch buồn có thể kể vs Bà lão này k?
- Sao bà biết con có ch buồn?
- Nhìn sắc mặt của cậu là tôi biết có ch, và ch đó có liên quan đến tình cảm trai gái.
Phong cũng bất ngờ, rồi ngồi xuống kể cho Bà lão nghe. Nghe xong Bà lão nói vs Phong 1 câu:
- Yêu là mong cho người mình yêu hạnh phúc, cậu là ng giang hồ, sống nay chết mai, cậu có thể mang cho cô ấy Hạnh phúc k? Rồi 1 ngày kẻ thù cậu tìm đến cô ấy thì sao? Lão nói thế thôi tùy cậu.
Bà lão đứng lên đi thẳng, Phong còn ngồi đó suy nghĩ 1 lúc rồi cũng đứng lên đi về, nhưng trong lòng đã k còn buồn phiền nữa.
Vài ngày sau. Hằng đang trong nhà thì có 1 người đến đưa 1 lá thư, Hằng chưa kịp nói gì thì ng đưa thư đi mất. Xé thư ra đọc là nét chữ xiu quẹo của "anh học trò" ngày xưa và 2cây vàng:
" Gửi Hằng, người con gái anh yêu.
Sáu năm wa, anh đã lang bạt khắp nơi mà, k ở bên em để chăm sóc em dc. Là lỗi của anh, anh hứa bảo vệ em mà làm k dc, bây giờ anh trở về hình như đã muộn, em đã có người khác bảo vệ yêu thương rồi. A cũng mừng cho em, Thuận là người tốt có thể để em gửi gắm cả đời, còn anh, chỉ là 1 thằng gianh hồ đầu đường xó chợ, yêu em nhưng cho em dc cuộc sống bình yên. Nên hôm nay anh sẽ ra đi, để em khỏi phải khó xử giữa tình và nghĩa. Cô Nhi cần em và Thuận chăm sóc, cô đã có tuổi rồi. Số vàng này coi như a mừng đám cưới của em và Thuận. Đừng tìm anh nữa, anh đã quyết định rồi. Hãy sống thật tốt em nhé. Chào em, Cô giáo bé nhỏ của anh".
Ngoại truyện: Phong Đầu Bạc - Thằng đầu đường xó chợ: Chap 7: Tìm em
Mấy ngày sau, Hằng có đi tìm Phong, nhung Phong tránh mặt k gặp. Hỏi Phong đau k? Đau chứ, tình yêu đầu đời mà. Phong tìm quên trong men rượu, uống nhìu thật nhiều, ngày này wa ngày kia. Một lần như thế say xỉn trở về nhà, Thắm chăm sóc Phong như thường lệ nhưng trong cơn Say, Phong nhìn thấy Hằng trong hình hài của Thắm, rồi Phong đã k kềm chế dc. Trong cơn hoan lạc, Phong k ngừng gọi tên Hằng làm cho ng con gái đang nằm trong vòng tay Phong nc mắt giọt ngắn giọt dài vì sao ư? Vì tình yêu là thế, hy sinh tất cả cho ng mình yêu vì ng đó xứng đáng...
Buổi sáng hôm sau. Phong thức dậy, đầu nhức dữ dội. Đi vào phòng VSCN ra, lúc kéo mềm lên thì trên ga giường là 1 vệt máu đỏ thẩm, nhớ lại chuyện tối hôm wa. Phong vội vàng tìm Thắm...