hốt.
Chàng la lớn :
- Khoan đã...
Rồi phóng mình tới, chận Trình Vân lại.
Chàng chỉ nghe giọng nàng nghẹn ngào :
- Vương công tử, xin cứ để mặc muội lo cho tấm thân này, và giọt máu...
Muội sẽ rời khỏi nơi đây.
Gương mặt kiều diễm của Trình Vân đã đầm đìa nước mắt.
Hùng Văn xúc động ôm chầm lấy nàng :
- Vân muội muội, đừng thương tâm nữa, ảnh hưởng sức khỏe của muội và...
Mấy tiếng Vân muội muội lấy lại được ngay tình cảm của Trình Vân. Cánh tay nàng cũng vòng qua lưng chàng...
Giọng nàng êm như hơi thở :
- Văn ca ca.
Sự hờn dỗi như đã tan biến đi đâu hết, nhưng nước mắt nàng đã thấm ướt ngực áo chàng, nóng hổi.
Cả hai cùng mê đi trong vòng tay nhau, đến nỗi không phát hiện được bóng người lố nhố ở lùm cây phía trước.
Ngân Kiếm phu nhân, Đinh Bảo Liên và Quyên Quyên nghe tiếng động đã đến lùm cây từ lâu...
Quyên Quyên thì thầm :
- Ôi, Trình thư thư...
Đinh Bảo Liên cũng định phóng mình tới nhìn cho rõ, nhưng Ngân Kiếm phu nhân đã trừng mắt ra hiệu, rồi bà nắm tay hai cô gái nhẹ nhàng phi hành trở vào trang viên.
Bên ngoài, Trình Vân càng khóc lớn hơn, Hùng Văn liền lấy môi mình để bịt miệng nàng bằng những nụ hôn nồng nhiệt. Trình Vân lịm đi trong vòng tay yêu thương của chàng.
Họ quấn quít bên nhau, rồi Hùng Văn bảo nàng :
- Vân muội, ca ca đưa muội vào gặp mẫu thân.
Trình Vân sung sướng nói :
- Đa tạ ca ca.
Hai người trở lại trang viên rồi Hùng Văn ôm ngang lưng nàng đi vào đại sảnh.
Trong sảnh đèn nến sáng trưng.
Ngọc Diện Tiên Tử và Ngân Kiếm phu nhân ngồi uống trà đàm đạo với Đinh Bảo Liên và Quyên Quyên.
Cả bốn người đều đã biết Trình Vân tìm đến với Hùng Văn. Nhưng làm ra vẻ như chẳng biết gì cả.
Hùng Văn ngập ngừng lên tiếng :
- Mẫu thân.
Vừa kêu lên chàng vừa đưa Trình Vân vào cúi chào tất cả.
Ngọc Diện Tiên Tử vui vẻ :
- Vân nhi, con hãy đến ngồi bên mẹ đây.
Thấy mẹ đã chấp nhận thêm một nàng dâu, Hùng Văn rất vui mừng, chàng dẫn nàng tới đặt ngồi cạnh thân mẫu.
Ngọc Diện Tiên Tử quay sang Trình Vân :
- Vân nhi ạ, mẹ đang định trong vài ngày nữa lành hẳn vết thương sẽ đi tìm con, nhưng hôm nay con đã đến đây thật đúng lúc.
Trình Vân đáp run run :
- Thưa mẹ con xin nhận tội thay cho những người thân. Xin mẹ cứ trừng phạt con là đủ.
Vừa nói nàng vừa quỳ xuống. Nhưng Ngọc Diện Tiên Tử đã cười khà khà nâng Trình Vân dậy :
- Ngốc hài tử, ta không tính đến những chuyện đẫm máu ấy với con. Tội của kẻ nào kẻ ấy chịu, bọn họ đền tội cả rồi, con có lỗi gì đâu. Ta đi tìm con là tìm cô dâu hiền của ta.
Trình Vân sung sướng, đỏ hồng đôi má :
- Con đa tạ mẫu thân.
Ngọc Diện Tiên Tử lại cười, rồi đưa hữu thủ ra, dùng ngón tay cái và ngón trỏ bắt mạch ở cổ tay Trình Vân.
Nàng e lệ cúi đầu, lặng yên để Ngọc Diện Tiên Tử bắt mạch.
Lát sau, Ngọc Diện Tiên Tử vui mừng nói :
- Vân nhi, con thực sự có tin vui rồi ...
Trình Vân cảm thấy hạnh phúc tràn ngập trong tim.
Nàng liếc sang Hùng Văn :
- Văn ca ca.
Hùng Văn cũng sung sướng gật đầu, mắt sáng lên những tia nhìn đầy yêu thương trìu mến.
Ngọc Diện Tiên Tử bật cười :
- Xem kìa đôi trẻ sắp được làm cha mẹ đều sung sướng cả.
Ngân Kiếm phu nhân nhìn Ngọc Diện Tiên Tử vui vẻ :
- Xin chúc mừng muội muội sắp làm bà.
Cười tươi như hoa, Ngọc Diện Tiên Tử đáp nhanh :
- Đa tạ thư thư.
Rồi nâng mặt Trình Vân lên, bà nói :
- Vân nhi, hãy vào phòng trong để mẹ dặn những điều cần lưu ý, bởi hài nhi đã tượng hình trong lòng con.
Thế là Trình Vân bước theo Ngọc Diện Tiên Tử vào nội thất.
Ngân Kiếm phu nhân lại cười vui :
- Tốt quá, toàn là những chuyện vui đến với gia đình.
Bà đứng dậy bảo con gái :
- Không ngồi mãi với các con được, mẹ vào nhà nghỉ, con ở đây với phu quân và Quyên muội nhé.
Bà khoát màn bước vào trong.
Quyên Quyên nắm tay Hùng Văn :
- Chúc mừng ca ca, chẳng những ca ca có thêm một kiều thê, mà còn sắp được làm cha nữa, đúng là hỉ sự trùng trùng, điều vui liên tiếp.
Đinh Bảo Liên lại nói :
- Đây mới là tài năng tuyệt đỉnh của ca ca.
Dứt lời, mới thấy mình nói hơi lộ liễu, nàng liền đỏ mặt ngồi im.
Hùng Văn vuốt tóc cả hai nàng :
- Ôi, các muội đều là người tốt, không ganh ghét mà có lẽ cũng không chê ca ca tham lam, dám lấy cả con gái của thù nhân?
Quyên Quyên tươi cười nói :
- Càng tốt chứ sao, lấy tình yêu bôi xóa hận thù mà.
Lại cao hứng Đinh Bảo Liên gật gù :
- Thì đã bảo đó là thành công đặc biệt của ca ca.
Lời nói của Đinh Bảo Liên và đôi má hồng cùng ánh mắt của nàng cho Hùng Văn đã rõ tâm trạng, ý muốn của nàng lúc đó.
Chàng bèn xoa vai nàng bảo rằng :
- Liên muội, ra ngoài với ca ca một lát được chăng?
Đinh Bảo Liên đỏ mặt, gật đầu, nàng sánh vai với Hùng Văn ra ngoài trang viên trong đêm tối.
Quyên Quyên thầm hiểu, nàng mỉm cười quay trở lại phòng riêng. Lúc ấy Hùng Văn đưa Đinh Bảo Liên băng qua trang viên vào thẳng trong vạt rừng để bớt ánh trăng rọi sáng.
Chàng âu yếm nói :
- Đêm nay trăng đẹp quá phải không Liên muội, mặc dù chưa tới Trung Thu nên vành trăng còn khuyết.
Nàng đập nhẹ vào vai chàng :
- Khuyết nhưng vẫn sáng, sao ta không ở ngoài ngắm trăng lại vào rừng?
Chàng mỉm cười :
- Ở ngoài Hằng Nga trên cung trăng nhìn xuống sẽ thấy hết... Làm sao ca ca và muội thoải mái yêu nhau.
Hùng Văn nhẹ nhàng nói :
- Phải rồi, sau Hội Kiếm ca ca sẽ hết mình với Liên muội, bởi Vân muội đã có tin vui, thì Liên muội cũng phải có tin mừng chứ?
Đinh Bảo Liên bật cười :
- Vậy thì ca ca còn mệt, bởi Quyên Quyên đang chờ đó.
Hùng Văn cười ngất.
- Ha ha, thì Quyên Quyên cũng sẽ có tin vui.
Chàng bồng xốc nàng lên, phi hành như gió.
Đinh Bảo Liên vừa cười vừa nói :
- Ca ca buông muội xuống nào, điên rồi sao?
Hùng Văn đáp nhanh :
- Không điên đâu, ca ca luyện Lãng Cốt công để sẵn sàng đi Hoa Sơn, hôm đó Liên muội có mệt, ca ca sẽ bồng như thế này.
Đinh Bảo Liên giãy giụa :
- Không cần, muội cũng có công phu Bách Biến Quỷ Ảnh lẹ như tên bắn đâu sợ gì vượt núi, buông muội xuống nào.
Mặc cho Đinh Bảo Liên la, Hùng Văn cứ bồng nàng thi triển Lãng Cốt công chỉ trong chớp mắt đã đưa nàng về trang viên đặt giữa giường. Chàng đắp tấm mền cho Đinh Bảo Liên rồi đi ra.
Hoa Sơn hủy Thánh kiếm Võ lâm hết hậu hoạn
Hoa Sơn là một ngọn núi nổi lên ở phía nam bình nguyên Vị Hà, chỉ cao hơn mặt biển hai ngàn hai trăm thước, không phải là ngọn núi cao lắm, nhưng toàn thể ngọn núi cấu trúc bởi những khối đá kỳ dị lởm chởm, hiểm trở không nơi nào bằng.
Tết Trung Thu đã tới.
Lúc này là giờ dậu. Vầng trăng rằm bắt đầu tỏa ánh sáng dịu dàng xuống thế gian.
Trên dãi đất bao la, mọi người đang quây quần mừng Tết Trung Thu, với trà và bánh, vui lễ rước đèn, thưởng ánh trăng rằm, khắp đó đây còn có đám múa lân, múa long mã vô cùng náo nhiệt.
Nhưng trong lúc này...
Hằng ngày, hàng vạn nhân vật võ lâm đang men theo các con đường núi để leo lên đỉnh Hoa Sơn.
Xem họ đi từng đoàn như rồng rắn trẩy hội.
Tất cả những nhóm người đông đảo này đang đến dự Kiếm Hội Hoa Sơn.
Một Hội Kiếm sôi nổi, có một không hai của võ lâm Trung Thổ.
Họ đồn đãi rỉ tai với nhau rằng trong Hội Kiếm lần này sẽ có hai trận đấu tuyệt phàm vừa dữ dội cao cường vừa đẹp mắt.
Một trận do nhân vật mới nổi sau này đấu với tuyệt học của Ngân Kiếm phu nhân đểxác định sự cao thấp của sư môn.
Hùng Văn thiếu hiệp mới nổi tiếng giang hồ chưa được bao lâu, nhưng chàng đã giết được nhiều tên ma đầu hắc đạo, trừ khử Hắc Y bang, dứt tai họa cho võ lâm và dân lành khắp thiên hạ.
Bởi vậy nhiều người ngưỡng mộ, muốn xem mặt chàng thiếu hiệp tuổi trẻ tài cao.
Còn trận đấu khác nữa là cuộc hẹn hi hữu giữa hai nhân vật lẫy lừng võ lâm, Kiếm Tiên Đinh Hán Uy và Cửu Trảo Truy Kích Ma Quân, để phân định võ công tuyệt học của đôi bên nhưng cả hai đều giao nhiệm vụ xuất đầu lộ diện so tài cho nữ đệ tử là Đinh Bảo Liên và Quyên Quyên công chúa.
Kiếm Tiên và Cửu Trảo Truy Kích Ma Quân đều là tiền bối cao thủ, nên đã truyền cho hai nữ đệ tử những tuyệt chiêu xứng đáng thay mặt bản môn.
Đặc biệt công chúng đã nghe nói Đinh Bảo Liên và Quyên Quyên công chúa đều là người đẹp tuyệt trần nên võ lâm giang hồ càng háo hức đến chiêm ngưỡng dưới ánh trăng thu của ngày Hội Kiếm.
Đèn đuốc sáng trưng, khiến toàn bộ các con đường lên núi dẫn đến Hoa Sơn đều nổi bật lên như những con rồng lửa.
Từ xa nhìn vào lúc này Hoa Sơn như một kỳ quan hết sức ngoạn mục và huyền ảo...
Trên một khoảng mặt bằng rộng rãi đã được đệ tử Cái bang dựng lên một đài cao năm trượng, rộng mười trượng, bốn góc treo bốn ngọn đèn to, khiến cả vùng sáng rực như ban ngày...
Nhân quần tụ tập, mỗi lúc càng thêm đông. Tiếng nói cười huyên náo.
Đầu giờ hợi bỗng có tiếng hú kéo dài từ xa truyền tới.
Mọi người đều im phăng phắc, nghểnh cổ nhìn xem nhân vật mới tới là ai.
Rồi tiếng xì xào nổi lên :
- Bang chủ Cái bang...
- Cùng Thần Công tiền bối.
Đúng người mới đến là Cùng Thần Công Đỗ Tứ Hải, Bang chủ Cái bang, kẻ lãnh đạo phái võ ăn mày.
Ông ta dẫn theo một toán cao thủ, tay cầm Đả Cẩu bổng, những cây gậy “đánh chó” truyền thống của Cái bang.
Tuy gọi là Đả Cẩu bổng nhưng đó là những cây côn đánh người thật đáng sợ cùng với bí kíp Giáng Long thập bát chưởng lừng lẫy võ lâm.
Đỗ Tứ Hải nhìn về công chúng, khom tay chào nhiều lần trong tiếng hoan hô của đám đông.
Tới lễ đài, ông dừng bước. Rồi sử dụng thế Bạch Hạc Xung Thiên hạ cước nhún mình nhảy vọt lên đài thật gọn.
Nhiều tiếng khen nổi vang trong đám người náo nhiệt.
- Ôi hảo công phu, hảo công phu.
- Thật xứng danh là lão tiền bối.
Cùng Thần Công Đỗ Tứ Hải vòng tay chào một vòng, rồi lên tiếng sang sảng nói rằng :
- Đa tạ thịnh tình của các vị võ lâm giang hồ đã tới dự Hội Kiếm. Đêm nay là đêm có ý nghĩa nhất kể từ nửa thế kỷ qua. Sau Hội Kiếm này thiên hạ sẽ thái bình. Xin các vị cùng hô lên đón chào thiên hạ thái bình, do anh hùng thiếu hiệp đã giết hắc đạo, giải trừ xong Hắc Y bang, đêm nay lại biểu dương võ học.
Tiếng hoan hô lập tức vang lên, vang vọng chín tầng mây và chuyển động tận phương xa...
Đất đá ở sườn núi bị chấn động, trút xuống ào ào. Bốn chiếc đèn dầu thật lớn soi rọi lễ đài cũng bị tiếng vang động làm nứt vỡ, đèn tắt, mảnh đèn và dầu văng tung toé.
Trước lễ đài huyên náo, nhiều người đã tản ra.
Nhưng trong nháy mắt đã nghe bốn tiếng hú, rồi bốn cao thủ phóng tới xuất song chưởng giữ chặt lấy dầu và những ngọn đèn nứt vỡ.
Lát sau, ngọn đèn ở hướng đông đã được hàn gắn bằng nội lực, tiếp tục tỏa sáng và một bóng đen phóng tới lễ đài.
Cùng Thần Công liền hô lớn :
- Xin trình với các phái giang hồ, đây là Vương thiếu hiệp, người chủ trì Hội Kiếm đêm nay.
Công chúng vỗ tay nồng nhiệt, tỏ ra ngưỡng mộ người anh hùng trẻ tuổi, đã từng triệt phá Hắc Y bang.
Ba ngọn đèn lớn ở ba hướng tây, nam, bắc đã được các cao thủ Cái bang thắp sáng như cũ.
Và có ba người đứng cạnh Đỗ Tứ Hải, chẳng biết đến từ lúc nào.
Giọng Đỗ Tứ Hải lại sang sảng :
- Các vị hẳn đã nhận ra ba người này? Nhiều kỳ tích và uy danh trong giang hồ võ lâm...
Công chúng la vang lên :
- Kiếm Tiên, Cửu Trảo Truy Kích Ma Quân và Ngân Kiếm phu nhân...
Ba người này trước đây mỗi lần xuất hiện ở nơi đâu đều gây nên chuyện kinh thiên động địa.
Hôm nay họ đều lộ diện một lượt ở nơi này làm quần hùng và công chúng xúc động, vỗ tay như sấm. Vách đá rung chuyển, cây cối ngả nghiêng...
Cùng Thần Công Đỗ Tứ Hải liền la lớn :
- Đủ rồi, đủ rồi, nếu các vị hoan hô nhiệt tình quá, sợ rằng bốn ngọn đèn kia không bảo đảm.
Mọi người cười vang và cùng chăm chú nhìn lên lễ đài.
Đỗ Tứ Hải tiếp tục nói :
- Thưa võ lâm quần hùng và các vị khách bốn phương, những nhân vật nhận đấu trận đầu đã có đủ mặt, thỉnh công chúng đón xem.
Tiếng hoan hô ầm ĩ cả bốn hướng.
Hùng Văn vòng tay hành lễ trước Ngân Kiếm phu nhân rồi đi về phía Đỗ Tứ Hải nói điều gì đó, làm ông ta ngạc nhiên và cả những người dưới lễ đài cũng ngạc nhiên.
Bởi không thấy Hùng Văn sẵn sàng giao đấu, bao nhiêu cặp mắt đều đổ dồn về phía Ngân Kiếm phu nhân chờ đợi.
Ngân Kiếm phu nhân mỉm cười, rút từ trong áo ra một cây đoản kiếm dài hơn tấc, màu bạc lấp lánh dưới ánh đèn.
Nhiều người xôn xao kêu lên :
- Ồ, Ngân Kiếm Lệnh.
Nhìn mọi người, Ngân Kiếm phu nhân dõng dạc nói :
- Đúng thế, cây kiếm này là tín vật của ta, mấy mươi năm qua được đồng đạo giang hồ tin yêu kính trọng, nhân đây ta chân thành đa tạ.
Bà cầm cây kiếm quay một vòng và hỏi :
- Có vị nào nhận đấu với ta không?
Bao nhiêu cái miệng la to :
- Không dám nhận, không dám nhận.
Người khác lại nói :
- Chỉ Ưu kiếm pháp của phu nhân đã được thiên hạ ngưỡng mộ và kính nể từ lâu rồi...
Ngân Kiếm phu nhân lớn tiếng nói :
- Đa tạ sự ngưỡng mộ của các vị và lẽ ra đã có cuộc giao đấu giữa Chỉ Ưu kiếm pháp của ta với Vân Hải kiếm pháp của Vương Hùng Văn. Nhưng sau ba ngày đấu khẩu về chiêu thức, những đường kiếm của ta trở thành thứ phế bỏ rồi.
Bà vung tay, chỉ nghe một tiếng “cạch” cây kiếm đã gãy vụn. Tiếng xuýt xoa tiếc rẻ trong công chúng nổi lên.
Ngân Kiếm phu nhân thản nhiên nói tiếp :
- Chiêu “Loạn Thạch Băng Vân” do Vân Hải Tiên Quân sáng tạo trước khi chết đã khiến ta phải nhận thua, mong quần hùng hiểu cho.
Dứt lời bà quay một vòng chào tất cả mọi người, rồi bước qua một bên, Cùng Thần Công Đỗ Tứ Hải cười khà khà.
Ông hỏi lớn :
- Các vị thấy chuyện này có lạ không?
Nhiều tiếng la vang động :
- Lạ quá, lạ quá...
Một nhân vật võ lâm giang hồ bảo :
- Hôm nay là Tết Trung Thu, ai nấy đều ở nhà uống trà, ăn bánh thưởng trăng rằm, thế mà ta tới đây xem Hội Kiếm, không ngờ lại xem hụt.
Có nhiều người phụ họa :
- Đúng thế, đúng thế... Phải có cái gì mới thỉnh mời người ta đến đây xem chứ nhỉ?
Đỗ Tứ Hải liền quay sang Hùng Văn :
- Vương thiếu hiệp có nghe gì chăng? Người mời quần hùng và công chúng tới đây, phải có gì để mọi người thưởng thức.
Hùng Văn bước ra, chàng vòng tay chào và dõng dạc nói :
- Chắc các vị muốn xem Thánh kiếm và Tam kiếm Thập nhị chưởng?
Nghe nói tới Thánh kiếm và Tam kiếm Thập nhị chưởng thì võ lâm giang hồ và công chúng đều ồn ào háo hức, mọi người trố mắt nhìn như muốn lọt tròng.
Rất thản nhiên, Hùng Văn lấy cây Thánh kiếm rỉ sét trên lưng đưa ra trình với công chúng, sau đó chàng nói lớn :
- Tại hạ tuân lời Nhất Tiên Sinh tổ chức Hội Kiếm này để công khai hủy Thánh kiếm và bí mật của Tam kiếm Thập nhị chưởng để trừ hậu họa cho thiên hạ.
Thế rồi hữu chưởng xoa nhẹ trên thân kiếm, tả chưởng hất lên trên với thập thành Vân Hải chân kinh, cây Thánh kiếm rỉ bỗng biến thành vụn sét rơi lả tả mất tiêu luôn.
Dưới lễ đài im phăng phắc, họ đã thấy được uy lực của Vân Hải chân kinh vô cùng dữ dội.
Phút im lặng qua đi, đám đông lại hoan hô ầm ĩ, Hùng Văn rút trong bọc ra một quyển sách mỏng, miệng nói nhanh :
- Thưa các vị, còn đây là bí mật của Tam kiếm Thập nhị chưởng...
Lòng chưởng trong hai bàn tay Hùng Văn lập tức siết chặt vào tập bí kiếp mà võ lâm thèm thuồng, lúc chàng mở song chưởng thì tập sách đã vụn trong bàn tay chàng.
Nhiều cao thủ võ lâm giang hồ rất tiếc pho sách võ công Tam kiếm Thập nhị chưởng và Thánh kiếm, nhưng họ cũng đồng ý với Hùng Văn là phải hủy.
Bởi các món này mà lọt vào những môn phái khác sẽ gây ra lưu huyết tranh giành, võ lâm có thể chìm ngập trong bể máu.
Kiếm Tiên chợt kêu lên :
- Này Vương thiếu hiệp...
Có lẽ Ngân Kiếm phu nhân biết Kiếm Tiên muốn nói điều gì, nên bà đã vội chặn ngang :
- Kiếm Tiên xin ngài đừng can thiệp.
Rồi bà bước đến Hùng Văn :
- Vương thiếu hiệp, xin hãy thi triển tiếp.
Hùng Văn khom mình chào Kiếm Tiên và vòng tay chào quanh lễ đài và nói nhanh với công chúng :
- Xin các vị hãy xem cho kỹ.
Chàng bắt tréo song chưởng, bật người lên, thi triển võ công.
Lập tức có một số người hiểu biết kêu lên :
- Thập nhị chưởng của Nhất Tiên Sinh.
Chưởng phong liền phát động, chưởng khí điệp điệp trùng trùng, rỉ sắt của cây kiếm gãy và bụi rậm trên lễ đài bay lên cuồn cuộn.
Song chưởng của chàng lại mở ra, thập chỉ búng nhẹ, vụn sắt và cát bụi lập tức bay về phía hai cột gỗ của khán đài.
Những tiếng cành cạch vang lên từ hai cột gỗ và kỳ lạ thay, cột bên tả nổi lên hai chữ Kiếm Tiên, cột bên hữu đã khắc hai chữ Thần Quân...
Thì ra Hùng Văn dùng chỉ lực khắc tên hai vị võ lâm tiền bối lên hai thân cột gỗ.
Công chúng hò reo hoan hô.
Kiếm Tiên và Cửu Trảo Truy Kích Thần Quân đều ngạc nhiên biến sắc, Cùng Thần Công Đỗ Tứ Hải cũng mở lớn mắt ngơ ngác nhìn!
Ngân Kiếm phu nhân tuy đã biết trước vẫn không giấu được vẻ kinh ngạc.
Hùng Văn từ từ hít một hơi dài, rồi nói :
- Thưa các vị tiền bối và quần hùng, vừa rồi tại hạ đã thi triển Thập nhị chưởng bây giờ đến Tam kiếm.
Dưới lễ đài im phăng phắc, ai nấy đều chăm chú theo dõi.
Hùng Văn rút Hóa Huyết tà kiếm hồng quang liền lóe lên.
Cây kiếm thời thượng cổ vừa xuất hiện, đã thu hút hàng vạn người có mặt.
Sau câu nói “hãy nhìn cho kỹ” Hùng Văn xuất liền tứ chiêu, nhưng hết sức lạ, không có âm thanh vun vút, không có kiếm phong ào ào, chỉ thấy đường sáng đỏ như con rồng lửa, rồi “cạch” một tiếng, cây hung kiếm đã được đưa vào vỏ.
Công chúng liền ồ lên :
- Kiếm chiêu gì vậy?
- Chém cái gì thế?
Mọi người chưa nhận ra, nhưng Kiếm Tiên đã buột miệng :
- Hảo kiếm pháp.
Cửu Trảo Truy Kích Thần Quân cũng nói :
- Ôi, thật là tuyệt kỹ.
Ngân Kiếm phu nhân mỉm cười trỏ tay lên bốn cột gỗ quanh khán đài.
Chỉ nghe “rầm” một tiếng, cả bốn cây cột hóa thành than đổ sụp xuống, bởi trúng nhắm tia kiếm lửa của Hùng Văn.
Không tiếng động, không kiếm phong, nhưng Hóa Huyết tà kiếm theo Tam kiếm thức của Hùng Văn nguy hiểm biết chừng nào, bốn cây cột vừa to vừa cao đã biến thành than đổ xuống.
Các võ lâm cao thủ, công chúng đứng xem đều xuýt xoa khen ngợi :
- Ôi thật là kỳ diệu, đáng sợ, không tưởng tượng nổi.
Nhưng họ càng xôn xao hơn, bởi khi bốn cây cột đổ xuống thì bốn ngọn đèn thủy tinh to bằng cái thúng đã rơi xuống luôn.
Hàng vạn con mắt vội ngó theo Hùng Văn, chỉ thấy chàng sử dụng Lãng Cốt công ra giữa lễ đài, rồi đưa cao song chưởng, vận dụng chỉ pháp búng mạnh những tia chỉlực.
Bốn cái đèn thủy tinh to lớn nặng trĩu liền bị chỉ lực giữ lại, và từ từ nâng...