bọn là Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi. Kế đó là những tên Lôi Điện Thần Miêu Cang, Vân Tài Cân Diêu Na Hoa, cuối cùng là Thủy Hỏa Thần Thạch Bì...
Thì ra Hùng Văn hồi nãy đã sử dụng chiêu Chi Phấn Huệ Than trong Nhất chiêu Nhị thức của Thủy Thượng Tiên Cô đánh chết Quan Đông song tà. Bây giờ chàng phóng tới bên cạnh Long Tú Tâm để chờ đối địch với tứ đệ tử của Cự Tinh cung chủ.
Khinh công nhanh như chớp, bốn người nọ đã chia phương vị vây chặt lấy Hùng Văn và Long Tú Tâm.
Hùng Văn cười lạt và bảo :
- Tốt lắm, rất tiện cho bọn ta, cứ bắt hết các ngươi là Cung chủ phải ra mặt chứ gì?
Câu nói của Hùng Văn hết sức kiêu ngạo và sỉ nhục đối với tứ đại đệ tử của Cự Tinh cung chủ. Chẳng khác nào chàng khinh rẻ Cung chủ không dám xuất hiện, mà còn coi bốn đệ tử thân cận của ông ta như cỏ rác, làm cả bốn người tức lộn ruột lộn gan.
Lôi Điện Thần Miêu Cang là kẻ nóng nảy nhất trong bọn đã nhảy phóc tới, thét lớn :
- Chư huynh muội, ta muốn thưởng thức qua võ nghệ của hắn.
Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi gật đầu tán thưởng, để Miêu Cang phóng mình đi như một mũi tên vút lên cao. Từ không trung hắn lại buông mình xuống trước mặt Hùng Văn mục đích phô trương khinh công tuyệt nghệ.
Hùng Văn thầm nghĩ :
- Bốn kẻ này đã tận mắt thấy ta giết chết Quan Đông song tà, vậy mà chúng vẫn hung hăng. Như vậy hẳn võ công của chúng còn cao hơn hai lão già kia. Ta phải ra tay sát thủ, phủ đầu chúng mới được.
Lôi Điện Thần Miêu Cang chao mình từ trên cao xuống trước mặt Hùng Văn thì nói lớn :
- Ngươi hãy báo rõ họ tên, bổn thiếu gia không muốn giết những kẻ không tên không họ.
Nhếch mép cười, Hùng Văn lạnh lùng đáp :
- Vương Hùng Văn này cũng không muốn giết những kẻ vô danh...
Miêu Cang nổi giận gằn giọng :
- Chờ ta hóa kiếp xong, ngươi trình với Diêm Vương là đã bị Lôi Điện Thần Miêu Cang giết.
Rồi hắn gầm lên :
- Nào, đỡ chiêu và nạp mạng.
Dứt lời, hắn xuất chiêu Vô Phong chưởng nhưng lại búng ngón tay để phát ra luồng kình đạo kinh hồn.
Hùng Văn phản ứng rất nhanh, hữu thủ vung Hóa Huyết tà kiếm xuất chiêu giả, tả thủ đẩy nhanh một chiêu Phân Không chỉ trong Nhất chiêu Lưỡng thức của Thủy Thượng Tiên Cô. Chỉ phong cuồn cuộn ầm ầm xỉa thẳng tới đối thủ.
- “Bình...”
Hai luồng chỉ đạo gặp nhau phát nổ khủng khiếp, rung chuyển một vùng, cả hai đối thủ đều bắn lùi mấy trượng.
Miêu Cang và Hùng Văn tái mặt, bởi thấy rõ nội lực ghê gớm của nhau.
Hết sức ngạc nhiên Miêu Cang buột miệng hỏi :
- Tiểu tử, ngươi sử dụng công phu gì vậy?
Hùng Văn không trả lời, mà hỏi ngược :
- Ngươi đã chuyển hóa Vô Phong chưởng thành Vô Phong chỉ phải không?
Lôi Điện Thần Miêu Cang kiêu hãnh gật đầu :
- Đúng thế, chắc ngươi đã sợ?
Hùng Văn bật cười :
- Bọn các ngươi tacoi như lũ chuột, có gì phải sợ?
Tuy nói vậy nhưng trong lòng chàng thầm nghĩ :
- Vô Phong chưởng còn dễ phát hiện luồng chưởng xuất ra, nhưng Vô Phong chỉ rất khó đề phòng. Ta phải cẩn thận mới được.
Trong lúc Hùng Văn suy nghĩ thì Miêu Cang đã hùng hổ xông tới, hắn nóng nảy xuất chiêu có những sự sơ hở, Hùng Văn bỗng cảm thấy vui mừng.
Chàng buột miệng nói :
- Cơ hội tốt đây rồi.
Luồng hồng quang tỏa ra, Hùng Văn xuất một chiêu trong Tam kiếm Thập nhị chưởng... Kiếm khí vèo vèo, Hóa Huyết tà kiếm trên tay chàng vũ lộng thật khủng khiếp, thế mạnh như lấp biển dời non.
Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi, Vân Tài Cân Diêu Na Hoa, Thủy Hỏa Thần Thạch Bì đứng bên ngoài đều biến sắc, vội xông vào ứng cứu Miêu Cang trong cơn nguy hiểm.
Nhưng Long Tú Tâm đã thét to :
- Chớ cậy đông người, có ta đây.
Bà liền lướt tới công liền một chiêu Kim Lang chỉ... Chỉ phong như kiếm xua tới truy cản đối phương.
Bên kia Lôi Điện Thần Miêu Cang vẫn không thấy hết được sự hiểm nguy bởi Hóa Huyết tà kiếm nên hắn cứ tự đắc vung tả chưởng, búng ngũ chỉ bắn ra năm luồng kình đạo đen thui, tấn kích vào kiếm đạo của Hùng Văn. Hắn sử dụng Thoát Hồn Hắc Thủ tuyệt nghệ của Cự Tinh cung.
Vừa vận dụng công phu tuyệt kỹ, vừa xuất song chưởng ào ào như dông gió.
Năm luồng chỉ lực và hai đạo chưởng phong tới tấp đánh vào Hùng Văn. Song hắn không ngờ Tam kiếm Thập nhị chưởng của Hùng Văn đã phát huy hết công lực, Miêu Cang càng đánh mạnh càng nguy hiểm như húc đầu vào tường thép.
Chỉ nghe “Bình...” một tiếng, thân thể Miêu Cang bị bắn tung lên cao cùng tiếng rú não nùng.
Xa Địa Lôi, Diêu Na Hoa và Thạch Bì biết Miêu Cang lâm nguy mà không thể cứu, vì chúng đã bị Long Tú Tâm chận đầu.
- “Bình... Bình...”
Những ngọn Kim Lang chỉ của Long Tú Tâm tạo thành bức tường thép và có những kình đạo phóng vào đối phương.
Trong lúc khẩn cấp, ba tên còn lại của tứ đệ tử Cự Tinh cung kết hợp công lực phản kích Long Tú Tâm tới tấp.
Nếu đấu riêng rẽ, Long Tú Tâm không hề sợ bọn này, nhưng chúng liên thủ lại trở thành nguy hiểm. Long Tú Tâm đã mang nhiều thương tích, mà những đạo chỉ phong của bà đều bị đẩy bật ra.
Trong lúc tuyệt vọng Long Tú Tâm kêu lên :
- Thôi hết rồi, Đạt ca ca hãy chờ tiểu muội ở nơi Âm cảnh nhé.
Long Tú Tâm kêu lên như thế vì bà đã nắm chắc cái chết trong tay.
Ba người cùng đi Tình yêu lai láng
Nhưng thình lình một luồng hồng quang xẹt tới, ánh mắt Long Tú Tâm lóe sáng, và bà la to :
- Vương công tử.
Quả thật lúc ấy Hùng Văn vừa hạ xong Miêu Cang nên lướt tới ứng cứu Long Tú Tâm.
Chàng kêu to :
- Long tiền bối xin cứ an tâm.
Đồng thời chàng thét :
- Lũ chuột to gan ỷ thế đông người, hãy tiếp chiêu của Vương mỗ.
- “Ầm... Ầm...”
Hùng Văn dựng song chưởng xuất chiêu Chi Phấn Huệ Than của Thủy Thượng Tiên Cô kết hợp với Hóa Huyết tà kiếm đẩy ra một chiêu Tam kiếm Thập nhị chưởng của Nhất Tiên Sinh là những tuyệt chiêu có sức mạnh khủng khiếp.
Kình lực giao nhau “Bình... Bình” cả một góc trời chuyển động.
Tiếng rên la nổi lên.
Và một tiếng thét xé lòng.
Hùng Văn thấy một bóng người tách ra thì vội liếc mắt nhìn, lo ngại cho Long Tú Tâm.
Quả thật người vừa văng ra khỏi vòng chiến chính là Long Tú Tâm, bà ngồi bệt xuống bãi cỏ.
Vội vàng lướt tới, Hùng Văn hỏi :
- Long tiền bối có sao không?
Gương mặt trắng bệch nhưng Long Tú Tâm vẫn mỉm cười, sắc diện như đầy hạnh phúc... Tuy nhiên bà vẫn không giấu được nét luyến tiếc âm thầm.
Lúc đó, nguyên khí của bà đang phát tán, do bị trọng thương bởi ba địch thủ vây đánh bằng những tuyệt chiêu.
Giọng nói của Long Tú Tâm đầy xúc động :
- Vương công tử, hãy bảo trọng, giữ gìn sức khỏe để còn tìm mẫu thân ngươi. Bà ấy hiểu lầm ta... À cũng không phải hiểu lầm, nhưng chuyện của ta với phụ thân ngươi lúc ấy khó giải thích, nên đã hại ngươi và Đạt ca ca. Vậy ngươi hãy đi tìm mẹ, còn ta sắp gặp phụ thân ngươi ở cõi vĩnh hằng rồi... Vĩnh biệt...
Vừa dứt lời, Long Tú Tâm ngã ra, tắt thở.
Hùng Văn đau đớn kêu lên :
- Long tiền bối, Long tiền bối.
Nhưng Long Tú Tâm đã ra đi về nơi miên viễn, không bao giờ còn trả lời được nữa. Bà mang theo niềm hạnh phúc hay khổ đau? Thanh thản cõi lòng hay còn vấn vương nợ tình chưa thể dứt.
Không ai khẳng định được, ngoài con người đã một thời xuân sắc mà tình yêu trái ngang đến loạn cả tâm thần.
Không khí bỗng nhiên tĩnh lặng khác thường...
Tứ đệ tử của Cự Tinh cung chủ chỉ còn lại hai tên.
Lôi Điện Thần Miêu Cang bị Hùng Văn loại trừ, Thủy Hỏa Thần Bạch Bì cũng bị chàng giết chết.
Vân Tài Cân Diêu Na Hoa và Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi vừa kinh sợ, vừa bi thương tức giận tột cùng.
Hùng Văn lẩm bẩm trong miệng :
- Long tiền bối, xin người hãy yên nghỉ, vãn bối sẽ giết hai tên này để báo thù cho tiền bối.
Chàng vừa thầm nói dứt lời thì đã thấy sát khí bừng bừng trong đầu óc, như xúi giục chàng phải tàn sát thật nhiều.
Chàng ngạc nhiên kêu lên nho nhỏ :
- Ôi tại sao Thiện Tâm quả chưa trừ hết Vạn Tà Sát Mạch cho ta?
Sự thật thì Vạn Tà Sát Mạch không còn trong cơ thể Hùng Văn nữa. Nó đã bị Thiện Tâm quả trừ tuyệt nọc rồi.
Sở dĩ Hùng Văn vẫn có những lúc bừng bừng sát khí là do Hóa Huyết tà kiếm chàng sử dụng bên mình. Đặc biệt cây kiếm này có tính hung sát, kẻ nào sử dụng đều có sát khí dữ dội, và bản thân nó được dùng để chém giết sẽ có hiệu quả gấp vạn lần những cây kiếm khác.
Lúc Vạn Tà Sát Mạch còn trong cơ thể Hùng Văn, thì tính hung sát của Hóa Huyết tà kiếm bị đè xuống. Bây giờ Vạn Tà Sát Mạch trong Hùng Văn vừa dứt là lúc tính hung sát của cây kiếm máu bùng lên, luôn thúc đẩy chàng chém giết.
Khi Hùng Văn nảy ý giết nốt hai tên cường địch, Hóa Huyết tà kiếm bị kích thích, liền tỏa hồng quang màu huyết, còn tỏa ra cả mùi tanh để Hùng Văn thêm hăng hái giết người.
Thật là một cây kiếm nguy hiểm mà Hùng Văn chưa biết hết tác dụng. Sát khí bừng bừng, Hùng Văn cười sằng sặc rồi bảo rằng :
- Hôm nay ta sẽ giết hết bọn ngươi trong Cự Tinh cung không chừa lại tên nào, để trả thù cho Thủy Thượng Tiên Cô và Long tiền bối của ta.
Vân Tài Cân Diêu Na Hoa nghe giọng nói và nhìn sắc diện của Hùng Văn bỗng giật mình nghĩ thầm :
- Chàng trai kia lúc đầu xem cũng thuần hậu lắm, sao bỗng dưng trở thành khát máu thế này?
Phong Vũ Thần thì cười lạt và quát to :
- Chưa có kẻ nào trong thiên hạ dám nói một câu như ngươi ở Cự Tinh đảo này, nếu đêm nay mà...
Xa Địa Lôi bỏ lửng câu nói, nhưng Hùng Văn đã đoán ra.
Chàng gằn giọng :
- Hẳn là trong Cự Tinh cung đêm nay không còn ai khác nữa?
Lại nhếch mép cười, Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi gật gù :
- Chính thế, nếu không thì với tài sức của ngươi chỉ cần một chiêu của sư phụ...
Diêu Na Hoa xen vào :
- Chẳng cần đến sư phụ, chỉ một chiêu của sư thúc cũng đủ.
Xa Địa Lôi gật nhanh :
- Phải, chỉ một chiêu của sư thúc, nhưng...
Hùng Văn ngắt lời :
- Họ đi đâu cả rồi?
Phong Vũ Thần cười khẩy :
- Điều đó ngươi không được biết.
Hùng Văn liền bĩu môi :
- Ta đã thừa biết, họ đi vào Trung Thổ hết rồi phải không?
Xa Địa Lôi nín khe, nhưng Diêu Na Hoa đã lẹ miệng :
- Ngươi cũng thông minh đấy.
Hùng Văn liền hét lớn :
- Vậy thì các ngươi phải nạp mạng.
Hồng quang lóe lên, mười thành Vân Hải chân kinh được phát động, Hùng Văn thi triển luôn chiêu Loạn Thạch Băng Vân kình lực tựa công thành phá núi, chưởng đạo ầm ầm đánh thẳng vào Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi và Vân Tài Cân Diêu Na Hoa.
Xa Địa Lôi liếc nhìn cô gái và hét to :
- Sư muội, chúng ta đừng để tổn hại uy danh của sư phụ, hãy liều chết mà giết cho được nó.
Hắn vừa thét vừa phát động Vô Phong chưởng kết hợp với Vô Phong chỉ, sát khí ngút trời, chiến thuật bá đạo, đánh vào Hùng Văn tới tấp.
Vân Tài Cân Diêu Na Hoa tuy là cô gái mười tám tuổi xinh đẹp, song võ công chẳng phải tầm thường.
Thấy Xa Địa Lôi tấn kích Hùng Văn, nàng cũng di động song chưởng đẩy tới hai chiêu dữ dội.
Hùng Văn liếc nhìn, thấy Diêu Na Hoa mắt phượng giương tròn, mày liễu dựng thẳng, miệng thét lớn cùng kình lực phóng ra :
- Tiểu tử, hãy nhận lấy cái chết.
Hai tên còn lại của tứ đệ tử Cự Tinh cung liên thủ bủa kình phong, đẩy chưởng khí, quyết liều chết với Hùng Văn.
Khi ấy Hùng Văn thấy tuy có hai tên đánh mình, nhưng bốn phương tám hướng đều có kình khí bủa giăng, quả thật hai tên này đều có võ công ác liệt, một trận đấu căng thẳng khủng khiếp chẳng thể coi thường.
Chàng cũng thét to một tiếng, hữu thủ vung Hóa Huyết tà kiếm xuất liền một chiêu trong “Tam kiếm Thập nhị chưởng” hữu thủ vừa múa kiếm tả thủ đã phóng tới ngay hai chiêu “ Phân Không cChỉ” và “Trấn Ba thủ”, kình khí vang trời, bốn hướng lấp loáng đầy kiếm ảnh.
Hùng Văn đã tận dụng nguyên khí mong đè bẹp được hai đối thủ. Nhưng chưởng đạo của Xa Địa Lôi và Diêu Na Hoa đâu phải tầm thường. Chưởng ảnh và kình lực từ bốn hướng ập tới càng làm Hùng Văn phải tập trung chân nguyên phản kích đối phương, để dành phần thắng.
- “Ầm...ầm...”
Chưởng đao, kiếm khí va chạm nhau kinh khủng, các đối thủ đề bị bật lui mấy trượng...thân hình lảo đảo như con thuyền trên sóng.
Hùng Văn cố gắng trụ vững, mặt biến sắc, nhưng trên môi vẫn điểm nụ cười.
Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi và Vân Tài Cân Diêu Na Hoa lại đứng vững như núi, bốn mắt mở lớn, trừng trừng nhìn Hùng Văn hết sức phẫn nộ.
Cả hai dựng song chưởng chuẩn bị đánh tới.
Hùng Văn hít thở thật sâu, bỗng giật mình nói nhỏ :
- Thôi, nguy rồi ta không thể phát động chân khí, nếu không muốn toi mạng.
Sự kiện thật bất ngờ...
Thì ra hồi nãy Hùng Văn sử dụng cả kiếm, chưởng, hợp đồng đánh đối thủ thật mãnh liệt, đến nỗi nguyên khí bị phát tán. Chàng phải ngừng nghỉ để phụ hồi nội lực mới đánh tiếp được. Nhưng đối phương sắp phản kích rồi, biết phải chống lại cách nào đây?
Chàng nhìn thẳng phía trước Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi và Vân Tài Cân trợn mắt hung dữ, song chưởng giơ cao đúng là chúng sửa soạn đẩy ra chiêu Thoát Hồn Hắc Thủ.
Trong lúc nguy cấp, Hùng Văn nhớ đến Tối Tâm pháp học được của thân phụ từ thuở nhỏ, thường vận dụng trong những lúc tổn thương chân khí để phục hồi chân nguyên.
Hùng Văn lập tức nhắm mắt lại, vận dụng Tối Tâm pháp, hy vọng kịp thời phản kích được hai đối thủ.
Bỗng bên tai chàng nghe hai tiếng thở dài, tiếp theo là hai tiếng động “phịch, phịch” khiến chàng ngạc nhiên mở mắt ra nhìn.
Lạ thay Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi và Vân Tài Cân Diêu Na Hoa đang trụ vững ở thế xuất Thoát Hồn Hắc Thủ bỗng đổ cả thân thể xuống như hai cây chuối thối.
Qua phút kinh ngạc, Hùng Văn đã hiểu ra.
Nguyên vì Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi và Vân Tài Cân Diêu Na Hoa đã bị Hóa Huyết tà kiếm trong chiêu Tam kiếm Thập nhị chưởng gây thương tích, còn bị Hùng Văn bồi thêm hai chiêu Phân Không chỉ và Trảm Ba thủ vừa học của Thủy Thượng Tiên Cô, nên đã bị đứt hết kinh mạch.
Cũng bởi tận lực như vậy mà Hùng Văn đã bị phát tán hết nguyên khí. Tuy vậy hai tên kia còn hăng, vẫn trụ vững và dựng chưởng toan tiếp tục phát chiêu, nhưngkinh mạch đã đứt lìa, lực bất tòng tâm, nên chúng ngã lăn ra chết giữa lúc Hùng Văn tưởng đâu mình đã nguy rồi.
Chàng bỗng mỉm cười, nghĩ thầm :
- Nguy hiểm thật, nếu vừa rồi mà có Cự Tinh cung chủ, hay một cao thủ nào khác của bọn chúng kịp đến thì chắc gì ta có thời gian dùng Tối Tâm pháp khôi phục chân nguyên. Hẳn là tính mạng ta tiêu vong rồi.
Gió biển rì rào...
Rừng dương xào xạc...
Hùng Văn đảo mắt nhìn quanh, Cự Tinh cung chủ đã vào Trung Thổ, Quan Đông song tà và tứ đệ tử có phận sự canh gác bảo vệ bổn Cung đã tiêu mạng cả. Bây giờ chỉ còn lại cảnh hoang vắng nặng nề.
Thế là việc tìm đánh Cự Tinh cung chủ để diệt kẻ đứng chủ trương cho Hắc Y bang đã không thành, Hùng Văn cũng chưa trả lời được mối thù cho Thủy Thượng Tiên Cô, mà Long Tú Tâm còn phải vùi chôn thân xác trên hòn đảo cô tịch này nữa.
Buồn nản quá, Hùng Văn ngồi bệt xuống bắt đầu vận công chữa thương,và phục hồi chân nguyên nội lực.
Thời gian trôi qua lặng lẽ, không ai quấy rầy nên Hùng Văn đã xong mấy chu thiên vận khí.
Chàng vươn vai đứng dậy, khỏe khoắn vô cùng.
Chàng ngậm ngùi chôn cất thi thể Long Tú Tâm rồi xuống thuyền rời khỏi đảo Cự Tinh...
Lúc thuyền vào đến bờ, Hùng Văn nhắm hướng một tiểu thị trấn đi tới.
Thình lình có một người xuất hiện như từ trên trời rơi xuống.
Chớp mắt một cái, người ấy đã đến trước mặt Hùng Văn, thân pháp nhẹ nhàng, nhanh nhẹn chưa từng thấy.
Hùng Văn ngạc nhiên, lùi liền sáu trượng.
Song người ấy thật lợi hại, không thấy thân hình di động mà vẫn bám sát Hùng Văn như bóng với hình.
Người này có ý đồ gì vậy?
Hùng Văn liền hỏi lớn :
- Ngươi là ai?
Vẫn không trả lời, người ấy cứ sấn tới tiếp cận Hùng Văn, thái độ rất đáng nghi ngại.
Hùng Văn lùi thêm mấy bước, rồi ngầm vận đủ mười thành Vân Hải chân kinh xuất luôn một chưởng.
Kình phong xô tới dữ dội mà người ấy không thèm tránh, chỉ lắc lư mấy cái cho chưởng lực của Hùng Văn tan trong không khí, rồi tiếp tục bám theo thật quái lạ.
Quả kinh ngạc Hùng Văn thầm nghĩ :
- Nếu như người này xuất chiêu đánh ta, thì hẳn ta đã toi mạng, nhưng dường như ông ta không có ác ý?
Thân pháp người ấy nhanh nhẹn phi thường, tuy bám sát Hùng Văn mà chàng không thể nhìn rõ mặt.
Trong chốc lát lùi thêm bốn năm trượng, rồi lại dịch ngang, cách xa vài trượng xem sao...
Người đó lặng lẽ chuyển động ngang và vẫn tiếp cận được Hùng Văn dễ dàng trong gang tấc.
Hùng Văn thật sự đã kinh sợ, chàng la to :
- Ngươi là ai vậy?
Người ấy bỗng bật cười, rồi lên tiếng hỏi :
- Tiểu tử, ngươi có từng nghe nói đến thân pháp Lãn Cốt công của ta chứ?
Hùng Văn đưa mắt nhìn rồi buột miệng :
- Thì ra ngài là Thánh Kiếm Chí Tôn?
Quả thật người ấy là Thánh Kiếm Chí Tôn.
Ông lại hỏi :
- Tiểu tử, mấy tháng nay ngươi chạy đi đâu? Ta tưởng ngươi chết rồi đấy.
Chẳng dám giấu diếm gì, Hùng Văn liền kể hết những sự việc xảy ra với mình và cả những người mình đã gặp.
Rồi đột nhiên chàng hỏi :
- Võ lâm Tam tôn, ngài có phải là Tiểu Tiên Đồng không?
Thánh Kiếm Chí Tôn gật nhanh :
- Ngươi đoán đúng rồi đấy.
Ngừng vài khắc, ông tiếp :
- Ngươi đến Cự Tinh cung, nhưng Cự Tinh cung chủ đã đi Trung Thổ rồi. Coi bộ ngươi cũng vất vả đấy. Vì bản chất bọn tà đạo rất khó cải hóa.
Hùng Văn chẳng hiểu Thánh Kiếm Chí Tôn nói thế để ứng vào điều gì, nên chàng lại hỏi :
- Tiền bối tìm vãn bối có điều gì dạy bảo?
Thánh Kiếm Chí Tôn đáp :
- Ta cần nhắc nhở ngươi. Bởi ngươi có hứa rằm Trung Thu này sẽ đến Hoa Sơn gặp quần hùng với Tam kiếm Thập nhị chưởng của Nhất Tiên Sinh. Mà bây giờ ngày tháng sắp tới nơi rồi đó.
Hùng Văn gật đầu :
- Quả thật vãn bối có hứa điều đó, nhưng...
Thánh Kiếm Chí Tôn mỉm cười :
- Không nhưng nhị gì cả. Mọi việc ta đã tính cho ngươi rồi, vậy ngươi cứ yên tâm, ngươi cần phải đến Cô Độc Thiên Bình đúng rằm Trung Thu, quần hùng đang chờ ngươi ở đấy.
Hùng Văn nghĩ thầm trong đầu :
- Hừm, ta sẽ gặp khó khăn đây, trừ phi Tam kiếm Thập nhị chưởng mà Cửu Trảo Truy Kích Ma Quân đoạt được là giả.
Thấy Hùng Văn có vẻ ngần ngại Thánh Kiếm Chí Tôn lại bảo :
- Ngươi phải đi ngay, nếu không là không kịp... Còn hội Hoa Sơn ta sẽ thu xếp cho ngươi, chỉ cần ngươi đến trước khi trăng Trung thu mọc ở đàng Đông...
Nghe ra thuận lợi, Hùng Văn vòng tay cuối đầu :
- Đa tạ tiền bối, vãn bối đi ngay đây.
Như chợt nhớ điều gì, Thánh Kiếm Chí Tôn lại kêu :
- Tiểu tử đứng lại đã...
Hùng Văn vội trụ lại và hỏi :
- Tiền bối còn dạy...