Cũng có đứa nào nằm đó. Lần này cũng ôm y như bên phải, mới nhậu có một chầu mà sao thằng nào cũng mềm như bún vậy, đã vậy còn có mùi thơm. Chắc mùi thơm của bia. Gặp đâu ôm đấy, tui nhắm nghiền mắt. Phê như con tê tê.
“Chụt…chụt…” Thấy ướt ướt má. Xùy xùy! Thằng pê đê nào? Ngủ mà còn hun ông. Đẩy mặt nó ra, tui ngủ tiếp. Rồi quay qua bên phải, rúc đầu vào cái “gối ôm”, thơm vãi xoài Nó cũng dang tay ra ôm lấy tui, đè mặt tui vào ngực nó. Con trai gì mà ngực mềm èo, y như con gái. Con gái…
Mở mắt ra…shit…cái mặt tui đang ịnh vào ngực…Linh…
Giật bắn người, tui choàng dậy, gỡ tay Linh ra. Bây giờ mới vỡ lẻ, tui đang nằm trong phòng đám con gái. Bên trái là Vi, bên phải là Linh, kế Linh là bà Đào…nhỏ Châu ngay phía dưới chân tui. Sướng! Sướng thật! Nhưng mà để mấy ẻm thức dậy thấy tui nằm đây thế nào cũng thịt nát xương tan. Bỗng dưng run run, giở cái mền ra kiểm tra lại “vài thứ”. Hốt hoảng, tui cởi trần, chỉ còn duy nhất mỗi cái quần đùi. Rồi thì rướng qua kiểm tra mấy người khác, lạy trời…May quá, quần áo mấy ẻm còn y nguyên, áo thun ba lỗ, quần ngắn. Tướng nằm thì thì thôi rồi…gợi cảm không chịu được. Máu mũi chực phọt ra.
- Ai vậyyyy…? Mới sáng mà…để người ta…ngủ…- giọng của Vi
Tui hoảng hồn, chụp cái quần jean rồi chui êm vào nhà tắm. Mở cửa ra, bất ngờ vấp té, luống cuống thế nào túm ngay lấy…”bra” của mấy nàng rồi ngã nhào xuống. Cái cây máng đồ bị gẫy, đống “bra” bay ào xuống đầu tui. Lồm cồm bò dậy.
- T! Làm cái trò gì vậy?!!!
Quay phắt ra, cả đám con gái lần lượt tỉnh dậy nhìn tui như người ở Sao Hỏa mới xuống.
- Biến thái!!!- Vi hét lên
Biến thái? Tui tự hỏi, sực nhớ ra mình đang đội đống “bra” trên đầu. Lúc này Linh cũng tỉnh dậy, em nhìn tui ngỡ ngàng.
Chết cmnr kì này chẳng lẽ mình lại biến thành siêu nhân chôm đồ lốt, lấy “bra” làm mắt kính sao?
Chap 76: That’s her first kiss.
Tòng ngòng đứng đó, với duy một chiếc quần đùi trên người. Trơ trẽn, xấu hổ, nhục nhã, tất cả những ảm giác đó trộn lẫn với nhau, tui hoang mang cực độ. Cái quần jean trên tay cũng rớt luôn xuống đất. Hất vội đống “bra” trên đầu xuống.
- T? Anh làm gì ở đây vậy?- Linh ngỡ ngàng bước đến chỗ tui.
- A…anh…- tui run rẩy, miệng cất mãi không thành lời, hai má rần rần cứ như có luồng điện chạy qua.
- Khỏi nói nữa, không ngờ T lại làm cái trò này…- Vi nhìn tui lắc đầu
- Không, nghe T nói đi, T thức dậy là đã ở đây rồi!- tui cố gắng giải thích
- Có chuyện gì vậy?- tiếng mở cửa, mấy thằng chiến hữu với mấy ông anh của Bóng biển bước vào. Thằng nào cũng ăn mặc chỉnh tề, sơ- mi bỏ thùng.
- Mày làm gì vậy T?- thằng Nổ trố mắt ra nhìn
- Thôi, T, về phòng đi, không có gì đâu, hiểu lầm thôi.- như chợt hiểu ra, ông Quang kéo tui ra ngoài.
Mấy đứa con gái không nói gì, duy chỉ có Vi là nhìn tui bằng cặp mắt khác. Về phòng, tui cố gắng giải thích cho cả đám hiểu. Nhục nhã…Đi tắm rửa cho sạch sẽ. Thay đồ, lúc đó cũng khoảng chín giờ mấy rồi. Ông Hiếu gọi điện kêu đồ ăn đem lên tận phòng.
“Kính coong!”, chuông cửa kêu lên. Mới kêu thôi mà sao có sớm vậy. Ra mở cửa, thì ra là nhân viên cửa hàng bán hoa. Ký nhận rồi thanh toán, xách giỏ hoa vô, để lên bàn. Sớm không đến, muộn không đến, lại đến vào ngay lúc này. Mấy thằng kia đứng ở trong phòng thì hí hửng nhìn tui cười, không biết tụi nó nghĩ cái gì trong đầu.
- Định đem tặng ai vậy cu?- ông Quang hỏi
- Tặng Linh, mà thôi chắc khỏi tặng. Nhục thấy bà rồi, mặt mũi đâu nữa…- tui nằm vạt xuống giường, than thở.
- Thôi, có gì đâu, ngủ chung một đêm thôi, không đứa nào “vác lu” thì được rồi.
- Anh nói nghe hay lắm, vậy nếu anh mà bị như em thì sao?- tui hỏi
- Thì…chí ít tao cũng phải chấm mút được chút xíu, chôm thêm cái “bra” về làm cảnh nữa.- ổng nói mà mặt tỉnh như không, còn đứng trước kính sửa sửa lại cái cổ áo sơ- mi nữa chứ.
- Thôi, bó tay.- tui khoác tay trước tiếng cười của ổng
- Thay đồ đi mày, tối nay có chuyện vui, phải ăn mặc đàng hoàng.
- Đi đâu vậy mẹ?- tui hỏi ổng
- Thay đồ đi, mặc sơ- mi đó, kiếm thêm cà- vạt đeo vô.
- Rườm rà quá, nghỉ, anh đi một mình đi.- tui chán nản
- Đi lẹ đi. Rồi tao nói cho nghe.
Lườm ổng, tui ngồi bật dậy, lục balô, không có cái áo sơ- mi nào hết.
- Nè.- ông Quang thảy cho tui cái sơ- mi mới tinh
- Mới mua à?
- Ừ, lẹ đi.
Mặc đồ xong xuôi, ông Quang cho các cà vạt đen. Đó giờ có thắt đâu, lại phải nhờ ổng. Nhìn cứ méo méo làm sao ấy.
- Có chuyện gì mà nay bắt tụi này ăn mặc sang trọng vậy?- tui hỏi
- Lát nữa thằng Phương(Bóng biển) tỏ tình.
- Giề? Với ai?- tui hỏi
- Châu.- Bóng biển ngồi dưới đất vừa lau đôi giày vừa trả lời tui
- Cũng đâu cần phải vầy đâu ba.
- Cứ mặc đi, tụi con gái hôm nay cũng mặc đồ đẹp lắm nha mậy.- nó vừa nói vừa cười
- Ừ…ừ.- tui ậm ừ
“Cạch!” Thằng Tín từ ngoài đi vô, đem theo một đống lỉnh kỉnh đồ đạc.
- Đám con gái chuẩn bị rồi. Đồ cũng mua gần hết rồi. Anh Hiếu, xuống dưới vác lên phụ em đi.- thằng Tín nói
- Mua cái gì vậy?- tui hỏi thằng Tín
- Lều, đồ ăn, nước uống, mặt nạ các loại.
Nói xong nó chạy vụt đi với ông Hiếu.
- Mua mấy cái đó làm gì?
- Cắm trại, lát nữa trả phòng rồi.- ông Quang nói
- Ở đâu?
- Ra ngoài bãi Đồi Nhái.
- Đồi Nhái? Chưa nghe bao giờ
- Lát đi đi rồi biết.
- Bực rồi nha, có gì thì nói huỵch toẹt ra hết đi! Úp úp mở mở quoài!
Ông Quang không nói gì, ổng lôi cái lap với mấy cái loa bỏ vô balô. Rồi bất thình lình lớn tiếng quát:
- Tập hợp!
Mấy thằng nghe tiếng ổng thoắt cái đã có mặt tại chỗ.
- Tụi bây nghe đây, theo kế hoạch giúp thằng Phương(Bóng biển) thổ lộ với con be Châu không có gì thay đổi. Thằng T do ngủ nhầm phòng nên chưa biết cái gì hết, bây giờ giải thích lại thì mất công, anh yêu cầu mày làm theo những gì mà thằng Nổ với thằng Tín làm là được. Tụi con gái thì anh đã kêu thằng Tín lo lót xong xuôi, tụi nó sẽ chung tay giúp thằng Phương(Bóng biển). Bé Châu nó chưa biết gì hết, tụi mày cứ tỏ ra bình thường, ôkế?
- Duyệt! Có tài lãnh đạo lắm bố già!- mấy thằng chiến hữu hưng phấn
- Bây giờ thì đem đồ ăn qua cho bên kia đi, thằng Qúi với thằng T đem qua đi.
Không nói gì nhưng thật ra tui sợ thấy mẹ. Ngại đối mặt với mấy đứa con gái nhìn thấy tui lõa lồ, đã vậy trong đó còn có Linh nữa, nhục không chịu được.
- Thôi, mình tao đi được rồi.- tui định bụng lần này sẽ qua đó xin lỗi.
“Cộc…cộc…cộc!”- tui gõ cửa
- Ai vậy…?- Linh ra mở cửa
- Ừm…anh đây.- vừa nói, tui vừa đưa đồ ăn cho Linh
- Hôm qua anh uống quá chừng luôn, có còn mệt không?- Linh đưa tay lên trán tui.
Tất cả đều ngược lại với tui tưởng tượng, tui cứ nghĩ là Linh sẽ làm mặt lạnh với mình nhưng không, em vẫn quan tâm, lo lắng cho tui. Nhìn thấy nụ cười em, tui bỗng cảm thấy bớt nặng nề hơn…
- Ừm, em vô đi, nói với mọi người là anh…ừm… xin lỗi.
- Không ai giận anh đâu, lúc nãy em nói với mọi người là…ưm…em đưa anh vô nhầm á.
- Hả?
- Thực ra chỉ là để mọi người không giận anh thôi, chứ em không biết ai đưa anh vô à nha.- Linh bĩu môi
- Ờ…- tui gãi đầu
- Đừng nói ai hết nha, thương nà.- Linh nói rồi em mi lên má tui một cái
- Ờ.- không vui không được
- À, Vi muốn nói chuyện với anh kìa. Thôi em vô nha.- Linh nhìn tui cười
Chết, thím Vi thế nào cũng dạt tui một trận vì cái tội hôm sáng. Tui lại chuẩn bị lỗ taima2 nghe tra tấn rồi.
Không nằm ngoài dự kiến, nghe tra tấn được mười phút.
- Đủ chưa?- tui hỏi
- Rồi, mệt rồi, không nói nữa.
- Dạ, chào chị em về…- tui bước đi mà hai ù ù, công lực của Vi dữ dội thật.
- Khoan!
- Gì hả?
- Hồi sáng tui hôn anh…- Vi nói
- Hả?- tui sững người
- Anh phải trả lại cho hết cho tui.
- Hơ…làm sao mà…tr…
Không đợi tui nói hết, Vi rướng người, hôn nhẹ lên môi tui. Qúa bất ngờ và sửng sốt, mặt tui tê rần rần. Không còn lời gì để diễn tả…
- Vi…Vi…
- Nụ hôn đầu của tui đó, anh liệu sao mà làm.- Vi nguýt
dài rồi quay đi.
“Rầm!” Cánh cửa phòng đóng sầm lại. Chuyện éo gì đang diễn ra vậy?
Chap 77:
Ngơ ngáo đứng trước cánh cửa, đầu óc rối tung. Lững thững bước về phòng.
- Ôkê, mấy đứa. Giờ hội của mình đi ra bãi Đồi Nhái trước để lo lều trại, chuẩn bị mọi thứ. Đám con gái sẽ đi với mấy chị kia sau.- ông Quang dõng dạc
Vậy là cả đám lục đục xách balô đi ra xe. Ngồi xe một lúc thì ra tới đó. Nắng ấm, trời trong xanh không một bóng mây, bãi biển không có bóng người.
- Dà húúúúúúúúúúúúúúúúúúúú!!!- thằng Nổ đâm đầu chạy thẳng ra bãi cát như điên như dại.
Tui thì vẫn đứng đây, ngẩn ngẩn ngơ ngơ, não hoạt động hết công suất mà vẫn không hiểu tại sao Vi lại hôn mình.
“Bộp!”- ai đó vỗ vai tui
Tui quay ra phía sau.
- Làm gì vậy mậy? Đi phụ tụi nó kìa.- thằng Qúi hất hàm hỏi tui
- Ờ, ờ, tới liền.
Trời nóng, mà mặc sơ- mi, cà vạt đã nực muốn chết rồi vậy còn phải làm đủ thứ việc. Mồ hôi vã ra như tắm.
Sau mấy tiếng đồng hồ hì hục thì cũng dựng xong bốn cái lều, trời cũng đã xế chiều. Đồ ăn, đồ uống, củi lửa đã sẵn sàng. Bây giờ phải sửa lại quần áo, xốc xếch quá. Lấy chai LaVie rửa mặt, sẵn đó rửa luôn cái đầu tóc. Xong xuôi rồi cả đám tụ lại nghe ông Quang chỉ đạo.
- E hèm!!! Khi nãy, chị thằng Phương(Bóng biển) có gọi cho anh, khoảng 5 giờ thì mấy đứa con gái sẽ tới đây. Bây giờ anh muốn mấy chú lấy mặt nạ ra cầm sẵn đi.
Thằng Tín mở balô ra, nó lấy mấy cái mặt nạ đưa cho tụi tui mỗi đứa một cái, đều y như nhau.
- Mày mua ở đâu vậy?- tui hỏi
- Ngoài shop, thiếu cha gì.
- Đẹp ngất ngây, cái này đi chơi Halloween khối thằng giật mình.- Năm nổ trả lời bằng cái giọng tưng tửng
- Mà đeo mặt nạ làm khỉ gì vậy?- tui hỏi
- Lát nữa mày sẽ biết, bây giờ thì nghe tiếp nè!- ông Quang dõng dạc
- Mấy tấm bảng dạ quang này thì mỗi thằng một cái, khi mà đưa lên xong thì đập bể rồi bỏ chạy, biết chưa? Làm theo anh nói thôi, không hỏi nhiều!
- Ôkê, biết rồi, tiếp đi.- cả đám bọn tui đồng thanh.
- Tới khi tấm bảng cuối cùng giờ lên thì cả bọn phải tới chỗ anh, đừng để ai thấy hết, hiểu chưa?
- Rồi rồi…
- Chưa đâu, thằng Tín mập với thằng Phương ra với anh.- ông Quang ra lệnh, chừng như bí mật lắm.
Tổng cộng có bảy tấm bảng. Mọi thứ đã bố trí xong. Chuẩn bị xuất phát.
Năm giờ rưỡi, trời chập choạng tối. Vẫn chưa có ai tới. Đang ngồi vật vựa dưới gốc cây thì bị ông Quang dựng dậy.
- Tới rồi! Lấy mặt nạ đeo vô đi. Cầm theo mấy tấm bảng nữa!- ổng nói như hét
Tui cuống cuồng, vơ vội tấm bảng rồi chạy ra chỗ mà ông Quang phân công và…chờ đợi.
Cuối cùng cũng tới rồi, sáu đứa con gái bước đi nhẹ nhàng dưới cái ánh sáng yếu ớt không nhìn rõ mặt người.
Đang ngồi, đít nóng như lửa đốt thì tiếng nhạc từ đâu cất lên http: //www.youtube.com/watch?v=Ea0WBs6lHb0. Tía nó, nghe lạnh cả gáy, chắc là ông Quang chứ không ai hết, trời tối mà còn chơi nhạc này thì ba tui cũng chưa chắc dám đi vô nữa
Điều gì tới cũng tới, nấp trong bụi cây, tui nghe tiếng mấy đứa con gái xì xào, nhưng cả bọn vẫn tiếp tục bước tới.
Tấm bảng đầu tiên- thằng Tín được giơ lên “Come to see me?”. “Bốp!”, thằng Tín đập xuống đất vỡ tan rồi ra hiệu cho đám con gái đi theo nó. Đám con gái cũng rúm ró mà đi theo, bất thần, nó chạy vụt đi, mất dạng.
Rồi tới lượt thằng Nổ “I want to see you so bad”, y như lần trước, cái bảng vỡ tan, nó cũng ra hiệu cho mấy đứa con gái đi theo rồi chạy vụt mất. Tiếp theo là thằng Qúi “Your lips are sweet”, ông Hiếu “I want you”, tui “I have a surprise for you”, thằng Phương “I want you to see this”. Mấy nhỏ con gái thì biết đây là do ông Quang dựng nên không ngần ngại kéo nhỏ nhỏ Châu chạy theo.
Tấm bảng cuối cùng, vội vàng chạy tới chỗ ông Quang. Lúc này thì cái tiếng nhạc quái quỉ của ổng cũng tắt, ổng cầm cây guitar ngôi đó trầm ngâm.
Đúng lúc đó, cả hội con gái tới.
Ông Quang liền cất tiếng đàn, không ngờ ổng chơi hay tới vậy. Bóng biển bước ra, nắm tay nhỏ Châu kéo đi, rồi thì thằng Tín ném que diêm xuống đất, mặt đất bén lửa rồi cháy thành một vòng hình trái tim vây quanh Châu với Bóng biển. Ngọn lửa nhẹ nhàng, ấm áp.
Thử hỏi có được bao nhiêu đứa con gái có thể nói “Không” với màn tỏ tình như vầy? Chính xác rồi, nhỏ Châu đã gật đầu đồng ý và cười tươi lắm. Bóng biển cũng vậy nhưng nhìn nhăn nhở chứ không tươi, tui mừng cho nó. Mọi người vỗ tay rần rần, rồi thì ăn uống, ca hát. Đồ ăn ngon kinh khủng, tui kết nhất món thịt nướng mà Linh làm, không ngờ chỉ sau một thời gian ngắn mà em lại có thể nấu ăn ngon tới vậy. Nhưng cả buổi tối Vi cứ nhìn tui ra vẻ khó chịu lắm, tui cũng lờ đi tránh ánh mắt của Vi. Ăn xong, với bộ mặt của kẻ nhiều tâm sự, đi tách nhóm, đi bộ dọc bãi biển một mình. Chốc chốc lại khom xuống nhặt viên sỏi hay vỏ sò rồi ném thật mạnh ra biển.
- Này.
Có người vỗ vai tui, giật mình quay lại.
http: //www.youtube.com/watch?feature…- sZ0OaFrM&NR=1
- Lạnh không?- Vi đưa cho tui cái áo khoác
- À, không cần đâu, T không sao.- tui cười gượng
- Cứ mặc đi, không lại bị cảm nữa bây giờ.- Vi nói rồi cùng đi với tui dọc cả bãi biển.
Cả hai cứ đi như vậy một lúc, không ai nói với ai lời nào. Bầu trời đêm đầy sao…
- Về chuyện khi sáng…ừm…tại sao Vi…Vi với Qúi…- tui ấp úng hỏi Vi
- Vi cũng muốn nói cho T biết lâu rồi, nhưng chưa có dịp…
- Vi đã chia tay với Qúi sau cái hôm Qúi nói là sẽ đi Canada.
- Tại sao?
- Vi đã suy nghĩ cả đêm hôm đó, người như Qúi không đáng cho Vi phải đau khổ.
- Nhưng mà Qúi yêu Vi lắm…
- Không, tình cảm của Vi bây giờ đã dành hết cho người khác rồi.
- T thấy Vi với Qúi vẫn còn quan tâm nhau lắm mà…
- Chỉ là vẻ bề ngoài thôi…chia tay nhưng Qúi muốn níu kéo nên Vi cũng không nói gì…
- Ừm…- tui gật gật đầu
- Suốt thời gian qua, dần dần Vi mới nhận ra…T…
- Hả…
- T chính là người Vi có tình cảm…
- Nhưng…
Bất chợt Vi nắm lấy tay tui, nhìn Vi, tui cũng không biết làm sao nên đành đứng đó như pho tượng. Bần thần, ngờ nghệt, Vi tựa đầu lên vai tui, dưới bầu trời đêm…đầy sao…
Chap 78:
Đi cùng Vi trở về trại, lòng tui rối rắm, không biết mình phải làm gì. Đứng từ đằng xa nhìn về phía trại, lửa vẫn cháy, mọi người vẫn cười nói vui vẻ, ông Quang còn bật nhạc cho mọi người khiêu vũ nữa chứ, đó giờ chỉ thấy trên Tv, ây giờ mới thấy ngoài đời thật.Cũng thú vị chứ, ai ai cũng vui vẻ, ai cũng có đôi có cặp…duy chỉ có mình Linh ngồi đó, thằng Lân mời nhưng Linh từ chối, đôi mắt em nhìn xa xăm như đang chờ đợi điều gì đó, không lẽ cô ngốc đó đang chờ mình? Chợt thấy lòng mình se lại,…hít một hơi thật sâu, tui nói:
- Vi, Vi có tình cảm với T thì T cảm ơn…nhưng xin lỗi, mình chỉ là bạn thôi.
Không đợi Vi trả lời, tui bước thoăn thoắt ra phía Linh.
- Này.- tui khều Linh
- Hửm?- Linh ngước mặt lên nhìn tui
- Ngồi đây một mình làm gì vậy?
- Ừm…không có gì làm thì ngồi một mình.
Ngồi xuống cạnh Linh.
- Sao không ra nhảy với mọi người?- tui hỏi
- Đang chờ.- Linh nói, đôi mắt em vẫn nhìn cái gì đó xa xăm
- Chờ cái gì?
- Chờ người ta mời.- Linh chu môi
- Hồi nãy anh thấy thằng Lân mời em đó.- tui cười
- Hông thích.- Linh nguýt dài
- Vậy à? Chứ em thích ai?
- Tui thích cái thằng hay kêu tui bằng “sếp”.
- Thằng nào hay kêu em bằng sếp?
- Không biết, cái thằng đầu to á.
- Đầu to à? Đầu anh không to, thôi bye nha.- tui đưa tay lên làm bộ đo xem cái đầu mình có to không.
- Đi luôn đi à! Thấy ghét!
- Hì hì, anh giỡn thôi, nhảy với anh.- tui kéo tay Linh
- Không thèm!
Tui vẫn cười rồi kéo bật Linh dậy, nắm tay em đi ra chỗ mọi người.
- Ui da! Kéo đau tay người ta.- Linh phụng phịu
- Không kéo mạnh thì “sếp” đâu có chịu đi.- tui nhìn vào mắt Linh cười
- Hứ, cưỡng ép.
- Dạ, em cưỡng ép sếp.
- Đồ áp bức.
- Dạ, em áp bức sếp.
- Có biết nhảy không mà rủ người ta?
- Dạ, chút chút sếp à.
- Vậy sao mà nhảy.
- Nhìn kìa.- tui chỉ tay về phía ông Quang
Ổng đang nhảy kiểu con lăng quăng với ông Hiếu, nhạc nhẹ chứ có phải nhạc sàn đâu mà cứ nhảy loạn xạ mà còn “Hự hự” nữa chứ…
- À, thôi, đừng có nhìn nữa, ghê quá.- tui lấy tay che mắt Linh
- Ngốc, em chỉ anh nè. Nhớ lúc ở nhà anh không?
- Làm sao?
- Lúc mình…hôn nhau đó…- Linh ngượng nghịu
- À…à…- tui gãi đầu
- Anh đặt tay lên hông em như hôm đó đi.
Vừa làm theo Linh nói, tui vừa hỏi:
- Em biết nhảy à?
- Hồi đó em có học một thời gian.- Linh trả lời
- À, vậy à.
Đoạn, Linh vòng tay qua cổ tui, y hệt như lần tui hôn em, tim tui lại đập thình thịch. Tui cũng dần dà làm quen được sau mấy lần đạp lên chân Linh. Tiếng nhạc du dương, cả không gian im lặng, hai con lăng quăng Quang, Hiếu nằm một chỗ, chắc mệt rồi. Chỉ còn tiếm gió với tiếng nhạc, nhìn Bóng biển với nhỏ Châu cũng tình cảm phết, Vi với Qúi vẫn vậy, vẫn nói chuyện bình thường nhưng tui cứ cảm giác thấy ánh mắt của Vi nhìn mình.
- Đầu to nè…- Linh thỏ thẻ
- Hử?
- Cây xương rồng anh mua cho em nở hoa rồi á…
- Thật à
- Ừ, đẹp lắm
- Linh…
- Gì anh?
- Lúc em đi…nhớ mang nó theo nha.- không hiểu sao tui lại thốt ra câu đó
- Em biết rồi, em sẽ đem mà…
Tui lặng đi, không biết nói gì hơn, bỗng thấy buồn da diết mặc dù em vẫn còn nơi đây với tui. Siết chặt Linh vào lòng, cố gắng cảm nhận hơi ấm nơi em.
- Hứa với em, khi em đi, anh nhất định phải chờ em về, được không?
- Anh hứa…
Rồi Linh từ từ nhón chân lên, như cảm nhận được, tui cũng cúi đầu xuống và…“Phập!!!”
- Ui da!!!
Linh cắn vào môi tui rồi cười khúc khích, chạy đi.
- Ui a, ao em ắn anh? Au á!!!- tui ôm mỏ la làng
Lát sau…
Dọn dẹp, dập lửa, tui với mấy thằng chiến hữu chui vô trong lều ngủ, không quên chúc mấy thím con gái ngủ ngon. Bật đèn pin lên, lục balô kiếm cái bàn chải, không đánh răng là tui không ngủ được. Lấy theo cái ca, lò dò chui ra khỏi lều.
- Ê, đi đâu vậy mậy?- thằng Nổ hỏi tui
- Đi đánh răng, đi đái, đi cạo râu, đi không?
- Đi, đợi tao tí.
Nói rồi thằng Nổ nhổm dậy lấy bàn chải, chai nước với kem đi theo tui.
- Ê mày…
- Cái gì?
- Có muối không?
- Làm gì?- tui hỏi
- Tao nhức răng, muốn súc nước muối
Hớp ngụm nước, rồi tui cú đầu nó một cái.
- Nước biển kìa ông nội!
- Ơ ờ, tao quên.- nó xoa xoa đầu nhìn tui cười
- Đi với tao đi.- nó nói tiếp
- Ừ…-...