* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Nè Ngốc Đừng Bỏ Cuộc Full

thì luyên thuyên đủ đìu để chiến tranh không xảy ra. Đến lớp thấy nhỏ Châu nó mừng như vừa thoát ra cái gì kinh khủng lắm, nó kéo nhỏ Châu lại bàn ngồi 8 để mặc cho hai người kia lườm liếc, nghiến răng:
- Ê sao hôm wa mày với thằng kia nghĩ học vậy.
- Có gì đâu tại tao ngủ wên thôi mà.
- Uả còn tên đó.
- Ừ thì tao ngủ nhà Khánh.
- CÁI GÌ  nhỏ Châu hét to làm cả lớp ai cũng quay lại nhìn.
- Mày bé cái mồm lại coi !!
- Ừ sao kể tiếp coi mài.
- Thì tại pé Luân bệnh nên tao ở nhà Khánh chăm sóc bé Luân.
- Ừ ra vậy, mà sao 2 đứa ngủ quên lun àk.
- Ừ chẵng biết sao nằm cạnh Khánh tao ngủ ngon zễ sợ.
- Ờ ờ nằm cạnh chàng……. CÁI GÌ  lạu một lần nữa nàng Châu gây sự chú ý với cả lớp.
- Mệt mày quá la hét hoài.
- Mà…ày vớ…i nó…ó ng…ủ chu..ung. .ha…ả  nhỏ Châu lắp bắp nói.
- Không phải như mày nghĩ đâu con khùng, chỉ là bé Luân đòi tao với hắn ngủ chung với pé Luân, pé Luân nằm giữa àk nha nha, không có chuyện gì đâu, không có chuyện gì đâu  nó nói một dâyyyy.
- Ô hô không có mới ghê àk nha !!! Không có mà đi học chung nàk.
- Ờ thì………………
- Thì sao.
- Thì Khánh nói có thể Khánh thích tao.
- Mày tin nó àk ???
- Ừ tao tin, tao tin vào hạnh phúc đang chờ tao
- Vậy còn Huy thì sao.
- Huy sao ????
- Ờ hông có gì.
Hai nhỏ này nói chuyện trên trời dưới đất đủ hết, nói sao mà zô học hồi nào hỗng hay. Đến giờ ra chơi:
- Khánh đi theo tớ  nó nói xong dẫn thằng nhỏ chạy một mạch lên sân thượng.
- Sao vậy hả ??? Sao không đi ăn lên đây

làm gì.
- Thì lên đây ăn nè.
- Mà ăn gì ???
- Nè !!! nó cầm hộp cơm lên cho hắn xem.
- Ở đâu vậy ??? hắn thắc mắc.
- Tớ làm đó.
- Cậu làm ??? Tin nổi không ???
- Có ăn hông thì bảo ???
- Thì lỡ lên đây rồi thì ăn chứ biết sao giờ.
Nó từ từ mở ra và bây giờ hộp cơm đã hiện ra trước mắt hai đứa.
- Ơ sao lại là hình con heo.
- Tại tớ chẵng biết làm con nào cả.
- Chắc tại nó giống cậu chứ gì. Heo ngốc.
- Tớ không có ngốc, cậu ăn thữ đi.
- Ờ.
Nó nhìn không chớp mắt hồi hợp, tim đập mạnh lo lắng, không biết hắn sẽ khen như thế nào nữa.
- Sao hả ???
- Thành thật mà nói thì trứng thì hơi khét, thịt thì có vẻ chưa chín, rau hình như không được sạch…………hắn nói một lèo như đổ một gáo nước lạnh vào mặt nó.
- Hức, dù sao tớ cũng đã rất cố gắng làm, không được ngon thì cậu cũng đừng phê bình thậm tệ như thế chứ.
Vừa khóc vừa nói xong nó chạy xuống đễ hắn một mình ngồi đó với những thắc mắc hết sức là vô duyên:
- Mình sai sao ta, dỡ thì bảo dỡ chứ chẵng lẽ khen, mà sao ngón tay nhỏ bị gì mà dán băng keo cá nhân vậy nhỉ ??? Chắc do làm hộp cơm này. Vậy mình đúng thật thằng ngốc mà, mình mà cũng có ngày hôm nay sao trời !!!
Hắn ngồi ngấu nghiến ăn hết hộp cơm. Khi chuông reo, hắn vào lớp định lại nói với nó lời xin lỗi nhưng nó không thèm nhìn mặt hắn lun. Thế là đành ngồi chiến đấu với 3 tiết cuối một cách vật vã. Hết giờ trong khi hắn lủi thủi xếp sách vở thì nó Châu và Huy đã đi về từ lúc nào. Thế là hắn đành ngậm ngùi ra về trong nổi hối hận tràn đầy. ” Làm sao để nhỏ đó hết giận đây ” câu hỏi này lặp đi lặp lại trong đầu hắn suốt đoạn đường về.
* Nhân vật mới:
Đặng Minh Duy:  anh trai song sinh của nhân vật nữ chính của chúng ta đồng thời là bạn trí cốt của hắn. Có một khuôn mặt baby cực kỳ, luôn sữ dụng khuôn mặt này vào việc kua gái và vào việc có mục đích không tốt, dù vậy nhưng anh là một người anh tốt luôn yêu thương chăm sóc nó.
Đoàn Lê Ngọc Trân:  nhân vật này đã xuất hiện ở Chap 2a nhưng do lúc đó chỉ có một tình tiết nên bây giờ Bj mới giới thịu, còn bây giờ có lẽ nhân vật này sẽ gây sóng gió cho nó và hắn. Là hotgirl của lớp 12 dịu dàng, thùy mị. Trân có một khuôn mặt tựa như thiên thần làm đổ ngã bao nhiêu trái tim thơ dại
Chap 12:
Tại phòng nó:
- Đồ xấu xa, đồ đáng ghét, đồ lạnh lùng, @#$*)%*()*^)(_%(%(  nó ngồi vừa rủa con nhà người vừa đánh vào cái gối thụi thụi.
Còn ở nhà hắn:
- Pé Luân nè.
- Sao hai.
- Bạn của hai ý nó lỡ làm cho một người con gái, Luân nghĩ cách giúp nó xem làm sao người đó hết giận đây.
- Bạn hai hay hai  pé Luân gãi cằm suy tư.
- Bạn hai.
- Ủa hai có bạn hồi nào zạ ????
- Thì….. thui được rồi là hai.
- Còn người con gái đó là chị Nhi fãi hông.
- Sao biết hay zạ.
- Luân mà !!!  pé Luân ngược đầu lên hai tay chống hông ra dáng người rành rỏi.
- Thui đi ông nội.
- Mà sao chị Nhi giận hai.
- Thì tại nhỏ đó làm cơm hộp cho hai nhưng mà dỡ wá nên……
- Nên hai kêu dỡ đúng hông ???
- Ừ.
- Trời ơiiiiiiiii!!! Hai có phải là anh của Luân không zạ sao mà hai ngốc ơiiiii là ngốc.
- Nè hai đứng nhất toàn trường đó nha !!
- Ừ giỏi ghê. Người ta đã cất công làm cơm hộp cho hai cực nhọc biết bao, ăn xong không thèm cảm ơn một tiếng mà fán một từ trớt wớt ” dỡ ”. Hai nghĩ xem hai như vậy không ngốc thì là cái gì hả, người như hai đáng lẽ chị Nhi không nên làm cho @*$)*)%*)*@_*)$*)(_pé Luân giãng đạo như thầy giáo giảng bài.
- THÔIIIIIIIIIIIIIIIIIIII  khi đã chịu hết nổi hắn dùng hết công lực hét lên.
- Bây giờ Luân có giúp hai hông thì bảo.
- Giúp hai thì Luân cũng mún giúp, nhưng không biết là hai có chịu làm không thôi.
- Nói thử xem sao nào ??
- Lại đây  pé Luẫn wẩy wẩy cái tay.
Pé Luân sầm sì thứ gì đó bí mật lắm vào tai hắn @$*)%*)*)^ (^):
- Thui đi làm sao hai có thể  hắn nhăn mặt nói.
- Chậc chậc !! Chỉ có cách đó thôi hai mà không làm thì ráng chịu thôi.
- Nhưng mà liệu có thành công không vậy.
- Nhất định thành công, Luân đã ra tay sao mà thất bại được chứ.
- Ờ ờ.
- Thui đứng dậy chuẫn bị nhanh coi còn ngồi đó hả, hai ngốc.
- Ờ.
Quay lại nhà nó:
- Ừ con nói sao cơ…..ờ ờ mami hiểu rồi… ờ ờ vậy đi nha, hehe  mama nó cúp máy nỡ một nụ cười gian tà.
Sau khi ăn cơm xong nó uể oài nằm lên ghế nệm mà trong đầu không ngừng rủa cái tên làm nó giận:
- Hức hức Nhi ơi !!.
- Sao vậy mama có chuyện gì hả.
- Pé Luân nó….
- Nó sao sao hả mama.
- Nó bị té cây chảy máu nhiều lắm  mama nó vừa nói vừa lấy tay quết nước mắt.
Chưa đễ mama nó nói xong nó chạy nhanh wa nhà hắn:
- Mở cửa, mở cửa
Nó đập rầm rầm vào cánh cửa nhà hắn, mà ai ngờ không khóa nên nó vào lun vào nhà chưa kịp nói gì thì 2 mắt và mồm của nó mở to ra. Khắp nhà hắn bây giờ toàn là bong bóng và trên mỗi bóng bóng đó đều có dòng chứ ” Xin lỗi !! Tớ sai rồi ” nó mãi mê vừa đi vừa nhìn bóng bóng nên đầu nó đụng chúng cái gì mà cứng cứng, ấm ấm. Nó ngước mặt nhìn lên thì thấy bộ mặt khó ưa của hắn định mắng cho hắn một trận thì nhưng chưa kịp thì hắn đã đưa ra trước mặt nó một em gấu bông xinh cực kỳ:
- Tớ xin lỗi, tớ sai rồi.
- Dễ thương quá !!!_nó chẵng thèm nghe hắn nói zật phắng cong gấu bông trên tay cười toe toét.
Nhìn thấy nụ cười đó, tim của hắn không nghe lời lại đập ngày càng nhanh, tay của hắn nhẹ nhàng áp vào má nó. Nó bây giờ cũng hết cười nhìn hắn, 4 con mắt nhìn nhau đầy lôi cuốn, hắn từ từ cuối xuống một cách chậm rãi, cố gắng lên còn 3cm nữa là môi chạm môi rồi. Bỗng:
- Xoảng !!!!
Hắn giật mình đứng thẳng zậy, nó thì quay mặt ra chỗ khác.
Còn chỗ gây ra tiếng động:
- Tại mami xô con đó.
- Tại con mà sao đổ thừa cho mami.
- Nè hai người làm gì vậy hả  nó và hắn mặt hình sự đứng trước pé Luân và mama nó.
- Chết rồi pé Luân mami còn dọn dẹp nhà xong mami về nha. Bye con !!! nói xong mama nó lật đật chạy thẳng một hơi.
- Hình…hình như Luân chưa viết bài thì phải Luân lên gác nha hai  pé Luân sợ sết định chạy thì:
- ĐỨNG LẠI!!!  2 người kia đồng thanh, đồng lòng.
- Sao.. cơ….ạ  pé Luân quay lại nhìn hai người cười đau đớn.
- Sao Luân lại rình người khác như vậy hảaaaaa.
- Chẵng phải hai người sắp hôn nhau sao làm tiếp đi, Luân lên gác viết bài đây  pé Luân chẵng thèm trả lời hắn chạy một mạch.
Để lại 2 nhân vật của chúng ta mặt đỏ lừ lừ, chẵng ai nói với ai câu nào, không gian ngại ngùng im lặng xâm chiếm cả một vùng. Thấy vậy hắn nói:
- Nhi àk !! Tớ xin lỗi cậu.
- Lỗi gì cơ chứ ???
- Thì tớ không nên chê đồ ăn của cậu.
- Nó dỡ thiệt mà.
- Không không có dỡ đâu, sau khi cậu đi tớ ngồi ăn hết đó.
- Thiệt không ??
- Thiệt mà.
- Vậy tha lỗi cho cậu á.
- Hì hắn cười nhìn xuống thấy ngón tay của nó chãy máu:
- Nè ngốc !! Sao tay cậu bị gì vậy nè.
- Thì nãy nó rớt băng keo cá nhân ra nên vậy đó.
- Vậy cái đầu cậu. Ngồi đây chờ tớ !!
Hắn chạy một mạch vào trong lấy hộp y tế ra chỗ nó. Chăm chú gỡ băng keo cá nhân zán vào chỗ bị thương:
- Lần sau cậu đừng nấu nữa, bị thương hết trơn rồi nè.
- Tại tớ mún cậu vui mà  nó xịu mặt xuống dễ thương vô cùng.
Chẵng biết sao hắn cuối xuống hôn nhẹ lên má nó:
- Ơ  nó đỏ mặt cúi xuống.
- Hả  đến bây giờ hắn mới nhận thức được hành động của mình.
- Tại……đúng rồi tại hôm qua cậu hôn tớ nên giờ tớ trả lại thôi.
- Cậu thật là…. Thui tớ về đây  nói xong nó chạy thẳng một mạch đễ che zấu khuôn mặt đỏ lửng của mình.
Nó vừa đi hắn cốc vào đầu mình ” Mình vừa làm gì thế nhỉ ”. Bỗng chuông điện thoại vang lên làm hắn thoát khỏi zòng suy tưỡng:
- Alo !!
- Alo  đầu dây bên kia trả lời.
- Cho hỏi ai vậy ạ.
- Tôi á hả, là một người cực kỳ dễ thương.
- Là ai.
- Chẵng lẽ không nhận ra sao, thằng bạn chí cốt của mày đây.
- Duy hảaaa ??
- Chứ giờ mày nghĩ là ai ?? Ngày mai tao về đó, nhớ đón tiếp nồng nhiệt nha kưng.
- Mày báo gia đình mày chưa ??
- Báo mama và papa tao rồi.
- Còn Nhi ??
- Àk chắc nó chưa biết đâu.
- Sao mày không cho nó biết ???
- Tại ngày mai về tao đến trường luôn tao mún tạo cho nó sự bất ngờ.
- Ờ.
- Vậy thui há !! Tao gọi báo trước mặt vậy thui. Bye nha ku !!
- Ku cái đầu mày  hắn cúp máy cái rụp.
” Thôi rồi thằng này mà về. Chắc con gái trường này tiêu rồi. Khổ thật !! ”
Chap 13:
- Nó không chịu dậy con àk, bác kêu nãy giờ oài.
- Dạ vậy con xin phép lên kêu Nhi zậy.
- Ừ con lên đi.
Hắn vừa đi mama nó cười thâm hiểm.
Tại phòng nó:
- Nè heo ngốc zậy đi.
- 10p nữa thui mà mama  nó nói nhưng mắt vẫn nhắm chặt.
- Zậy điiiiiiiiiii _hắn hét thật to, nhưng nhỏ này vẫn ngủ một cách ngon lành.
Thấy tình hình là kêu mãi không được, hắn leo lên giường nó, áp sáp mặt của mình thật gần mặt nó, tay thì vả vào má nó:
- Dậy dậy dậy dậy dậy dây !!!!
- Ư ơ  nó uể oải cố mở mắt ra nhận dạng vật thể đang ở trước mặt mình:
- ÁAAAAAAAAAAAAA.
- Trời ơi nhức đầu wá nhỏ này  hắn nhăn nhó bịt tai lại.
- Sa..o… ca…ậu ở..ở đâ….ây  nó hoảng sợ nhìn hắn hai tay thì che trước ngực.
- Trời kêu cậu dậy chứ lam gì hả ?? Cậu nghĩ tớ có thể làm gì được cậu.
- Ờ…ờ tớ xin lỗi chờ tớ tí nha  nó gãi đầu ngại ngùng sau đó phắng vào tolet.
- Pó tay !!!
Trên đường đi:
- Nè cậu dừng nhảy nhót giùm tớ có được không ???
- Hi tớ nhảy đẹp vậy mà chê.
- Biết là đẹp rồi dừng dùm tớ cái được hông. Nhứt đầu quá !!!
- Hức người ta đang nhảy bắt dừng. Cậu đúng là pà la sát. plè plè  nó lè lưỡi trêu hắn rồi chạy
- Nè tớ mà pà la sát hả !! Chạy nhanh đi đừng để tớ tóm được cậu  hắn tức xì khói rượt theo nó.
Huy đi sau đã nhìn thấy hết, chả là sáng nay Huy tới muộn hơn hắn. Khi Huy tới thì hắn đã đi cùng nó nên Huy chỉ bík lãng lặng đi theo sau ” Tên đó thay đổi thật rồi, có lẽ chỉ có hắn mới đem lại hành phúc cho Nhi ”, Huy nở một nụ cười buồn rồi bước nhanh vào trường.
Tại lớp nó:
- Châu uiiiiiiiiiii  vào lớp nó chụp con bạn ngay.
- Gì zậy má, mới sáng sớm làm người ta hết hồn.
- Ai ****** hả con wỹ.
- Tao thích được hông ???
- Hông.
- Hông thui, ai thèm làm ****** khổ thí mồ.
- Khỗ cái đầu mày.
- Đầu tao sao.
- Ờ thì đầu mày bị hói kìa. Hehe
- Đâu đâu hói chỗ nào  nhỏ Châu mất hồn sờ tùm lum trên đầu.
- Hahaa bị tao zụ mà cũng tin  nó cười to lên.
- Mày….. mày được lắm  nhỏ Châu định wánh nó thì chuông vào lớp mất tiêu.
- Con wỹ mày chọc tao hoài đi nha.
- Ơ cấm àk.
Hôm nay cô Lan bước vào lớp với một dáng điệu diệu dàng, thùy mì, mặt thì hơi hơi đỏ chẵng biết sao mụ ấy gặp chịu chứng này:
- Hôm nay lớp chúng ta có một bạn học sinh mới…
Pã chưa kịp nói xong thì cái lớp lao xao như cái chợ:
- Trai hay gái vậy cô.
- Bạn ý có đẹp trai hông cô.
- Bạn đó có dễ thương không cô.
@*(&%($+(^(^_)(^_
- Rầm !!! Lan lại sài chiu cũ, chiu đập bàn nhưng hơi nhẹ chẵng biết vì sao.
- E hèm !! Vào đi em  pã chớp chớp mắt nhìn ra hướng cửa.
Duy bước vào nở một nụ cười chết người làm con gái trong lớp và cô Lan máu mũi văng tứ tung còn nó với nhỏ Châu thì mắt mũi hình chữ O:
- Mình tên là Đặng Minh Duy mới du học từ bên Anh về, mình sinh ra đã là một hoàng tử trong lòng các nữ sinh ( tự tin hơi bị gớm nha ông nội ), mình con nhiều điều chưa biết mong mấy bạn chỉ giáo, nhất là các bạn nữ. Àk còn một điều nữa, mình là anh song sinh của con nhỏ ngốc ngồi đằng kia, mọi người đừng ăn hiếp mình không em mình xữ đẹp ý.
- Được rồi vậy em mún ngồi chỗ nào ??? kô Lan hai mắt hình trái tim nhìn theo Duy.
- Dạ em mún ngồi chỗ bạn Khánh ạ !!!
- Trời 2 hotboy ngồi gần nhau, lớp mình may mắn thật đó có đến 3 hotboy. Ôi đời thật đẹp  một nữ sinh wá phấn khích reo lên và nhận được một cái nhìn không mấy thiện cảm từ Lan.
- Được rồi !! Vậy em về chỗ đi, dù gì bàn đó trước h` cũng chỉ mình em Khánh ngồi.
- Dạ Duy bước xuống vui vẻ nhìn nhỏ em của mình.
- Chào ku !! Nhớ anh không em trai  vừa ngồi xuống Duy gác tay lên vai hắn hỏi han.
- Ku cái đầu mày !!!
- Hai…ai về..ề đây hồi nào vậy.
- Mới sáng nay thôi. Châu lâu wá không gặp em ngày càng đẹp gái hơn đó.
- Vâng 4 năm rồi anh nhỉ !! Mà em có đẹp đẽ gì đâu.
- Ừ đúng đó, con mụ sila này đẹp nổi gì  nó chen vô.
- Ừ mụ sila mới chơi với mày được.
- Hì !! Thôi hai đứa quay lên đi, tí ra chơi rồi nói tiếp.
- Dạ  cả 2 nhỏ cùng đồng thanh.
Đến giờ ra chơi nó, nhỏ Châu, hắn, Duy và Huy kéo nhau ra căntin, làm ai cũng lé mắt vì tụi nó chói wá. Hắn thì giữ bộ mặt lạnh lùng, Huy thì hơi bùn, còn Duy thì khỏi nói cười toe toét vừa đi vừa vẫy tay chào mấy em. Đến bàn ăn:
- Xin giới thiệu với hai đây là Huy bạn mới quen cũa em.
- Em chào anh  Huy lễ phép chào.
- Ừ chào em.
- Sao hai về mà không báo cho em hả ???
- Tại hai mún zành bất ngờ mà.
- Bất ngờ con khỉ khô á.
- Nè ******* với anh hả cưng ??
- Dạ đâu có đâu, nói vu vơ thôi mà.
- Hai anh em mày rảnh wá ngồi cãi nhau fải không Duy ??
- Ừ thì rãnh wá mà, không có chuyện gì làm.
Đang nói chuyện vui vẻ bỗng từ đâu nữ sinh ùa ạt vào bạn của nó xô nó và Châu văng xa tám thước:
- Trời ơi, anh mới chuyển trường về đây hả ?? Anh dễ thương quá đi.
- Khánh ui !! Hôm nay anh vẫn đẹp trai như thường ngày nhỉ.
- Tụi em iu anh nhiều lắm Huy à.
- I love you
- Em xin trao trọn tấm thân này cho mấy anh ( đừng làm e sợ chị, gớm wá àk )
@)$*)^*(^+(&+)+)%+_%+_)+$_)+_%
Nó với nhỏ châu ngẩn ngơ nhìn đám đó rồi nhìn nhau, đầu nó bắt đầu bóc khói. Bỗng:
- Mấy người biến hết coi  hắn đã tức giận rồi.
- Mấy bạn thiệt là quá đáng  Huy cũng giận không kém nhưng cùng giữ chừng mực lại không nạt nộ.
Hai người nói xong bay lại chỗ nó và Châu. Hắn và Huy mỗi người một tay kéo nó zậy:
- Nhi có sao hông hả ??/ Có bị gì không ??
- Nè ngốc, sao ngồi không vững để té thế hả ??
- Tớ hông sao mà hai người.
Châu nhìn Huy đỡ nó zậy, hỏi han đủ thứ Châu ước gì mình là nó để được Huy quan tâm như vậy, Châu buồn bã định đừng zậy thì một bàn tay chìa ra trước mặt Châu, ngước nhìn lên Duy đang đứng trước mặt. Châu cảm thấy đỡ đi được phần nào, đỡ 2 nhỏ này lại bàn rồi:
- Mấy em zễ thương thật đó  Duy cười đá lông nheo với mấy nhỏ đó.
- Thiệt hả anh  tụi nó đồng thanh máu mũi đã bắt đầu chảy.
- Ừ, nhưng loại con gái thô bạo, hám trai, ngốc nghếch như mấy em thì ế chồng đấy em ạ  Duy phán một câu xanh rờn.
Mấy nhỏ kia chỉ bít câm nín nghe tiếng Duy nói, sau đó xấu hổ tãn đi hết.
- Mày hay thật đó một câu đuổi được tụi nó đi.
- Mày nghĩ tao là ai ??
- Anh của nhỏ ngốc này.
- Ừ tao là Đặng Minh Duy mà lị.
- Thôi đi hai người, ăn nhanh rồi còn vào lớp nữa  nó chán nản nói.
- Àk mà nè, nhân ngày anh về anh khao tụi bây một chầu kem đi không ???
- Thật hả hai ?? mắt nó sáng rỡ lên.
- Chứ chẵng lẽ giỡn.
- Đi không mài.
- Sao cũng được.
- Châu đi không em ???
- Dạ dĩ nhiên rồi ạ.
- Huy đi luôn nha ??
- Nhưng mà. .
- Đi luôn đi Huy cho vui  nó cười toe toét nhìn Huy.
- Ừ vậy cũng được.
Hắn ngồi khó chịu vô cùng ” làm gì mà fãi mời tên đó chứ ??”
Rồi vào giờ học cả 5 người cùng chiến đấu vật vả với những tiết học, mong chờ giờ ra về mau đến để được đi ăn kem.
Chap 14:
Giờ ra về mong đợi cũng đến, tụi nó lại kéo nhau đến wán kem gần nhà nó để được anh trai yêu quý của nó đãi một chầu:
- Mọi người ăn kem gì ??? Duy mời lịch sự.
- Em kem dâu nha hai.
- Tao kem socola.
- Em kem vani  Châu nhỏ nhẹ nói.
- Em giống Nhi đi ạ, kem dâu.
- Ủa ủa Huy cũng thích kem dâu hở.
- Ừ.
- Ăn kem mà cũng ăn giống  hắn nói một câu trớt wớt.
- Thiên tài có ý kiến gì sao bạn ???
- Hông ai zám ý kiến hotboy của trường nhỉ ??? Tại hotboy làm mình ngứa mắt, nên có gì mình lỡ miệng cho mình xin lỗi.
- Vậy…
- Xin hỏi quý khách dùng gì ạ ???
- Àk chị cho em 2 kem dâu, 1 vani, 1socola và 1 sầu riêng. Mà chị dễ thương wá đi, hết giờ có thời gian không đi dạo với em ha  Duy vừa cười mỉm vừa đá lông nheo.
- Em…… pà nhân viên run rẩy không biết tại sao.
- HAIIIIIII !! Trật tự zùm.
- Biết rồi em gái. Mà 2 cậu có vẻ thân nhau nhỉ ???
- Hi anh giỡn hoài sao em có khả năng kết bạn với thiên tài chứ ??
- Ừ đúng đó tao cũng đâu zám kết bạn với hotboy mày.
- Hai người làm ơn thôi điiiiiiiiii. CÒn hai nữa hai không nói thì chết àk. Người ta ăn xíu cũng làm fiền  nó bực bội nạt nộ.
3 người còn lại quay sang nhìn nó bất ngờ, và có một người xót xót. Vì nảy giờ trong khi họ nói chuyện với nhau thì nó đã ăn hết 12 ly kem dâu:
- Mày ăn vừa vừa thôi con wỹ  Châu nảy giờ im lặng fần vì vừa nhìn nó ăn fần thi nghe cãi nhau.
- Lâu ngày hai tao đãi phải ăn cho đã phaỉo không hai ??? nó nhìn Duy chớp chớp mắt.
- Àk….ừ mà Nhi nè trễ rồi về thôi e  hắn nuốt ực một cái, đầu...

<< 1 ... 3 4 5 6 7 ... 16 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status