* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Ma Hòn Đảo Bí Hiểm Full

rất mạnh, và chàng thợ săn ma thấy lạnh. Anh muốn đến chỗ nhóm tù nhân nhanh như có thể, và vì vậy mà anh vội vàng bước trên con đường hẹp dẫn về lô cốt.
Chính là nơi Ali đang chờ đợi.
Cây thánh giá thần cùng mặt đá thần vẫn nằm trên làn ngực trần của anh. Mặt đá nổi lên hình một con rắn đang xoay lại cắn vào chính đuôi mình. Cả mặt đá lẫn cây thánh giá lúc này đều yên lặng trong mát dịu, không hề nóng lên, không lóe sáng, không một phản ứng dù nhẹ. Như vậy là không có con ma nào đang rình mò xung quanh.
Thay vào đó là Ali. Thằng người Ali hoàn toàn không phải ma. Gã không nhìn thấy John, nhưng nghe thấy tiếng chân anh. Và gã định hướng qua những âm thanh đó. Chàng thợ săn ma lại gần. Tiếng bước chân đã vang lên to hơn. Rồi Ali nghe thấy tiếng thở của người đan ông tóc vàng.
Gã nhảy ra khỏi chỗ nấp như một con hổ. Gã giơ khẩu súng máy lên cao và bấm cò ngay lập tức. Chẳng mấy khi trong đời, John Singlair phản ứng nhanh như lúc này. Anh nhìn thấy gã người Ả Rập nhảy ra khỏi chỗ nấp và thấy ánh kim loại trên vũ khí.
John ném người sang bên. Động tác của anh xảy ra nhanh như chớp, đến độ Ali cùng nòng súng máy rọi theo không kịp. Thân hình chàng thanh tra đập vào nền đất lởm chởm đá của hòn đảo. Anh xoay người ngay lập tức. Tiếng khạc lửa của khẩu súng máy đập vào tai anh. Những viên đạn tru lên trong không khí, hướng về phía những tảng đá, xé rách những mảng đá to bằng bàn tay, hoặc trở thành những mảnh đạn xuyên ngang, vi vu bài ca chết chóc trong gió sớm. John cảm nhận một đòn rất mạnh đập vào vai trái, theo bản năng anh lăn thân mình đi tiếp và nhe thấy tiếng cười địa ngục của tên Ả Rập bay vào vách đá, bung lên thành thứ âm thanh không thể diễn tả. Qua luồng bụi bốc lên cao, anh chỉ nhìn thấy dáng Ali hiện lên lờ mờ. Tên người Ả Rập đang xoay súng về hướng anh. John đã tóm được hòn đá đầu tiên. Nó to bằng nắm đấm, những ngón tay của anh cầm chắc lấy nó.
John vừa nằm vừa ném cục đá bằng tất cả sức mạnh của mình. Viên đá đi trúng đích, nện trúng vào tên người Ả Rập giữa vòng quay của gã. Trúng vào dưới cằm. Ali lảo đảo lùi về. Đầu gã bị giật ra hướng cổ. Thế nhưng theo bản năng, gã vẫn cầm rất chắc khẩu súng máy, rồi bất giác bóp cò. Khẩu Mpi nhả ra những cục đạn chì chết người. Cả chùm đạn đó găm vào những vách đá, và không ít mảnh đạn văng bật trở về. Có hai mảnh rtrúng vào người Ali. Một mảnh trực tiếp găm vào phần cổ, mảnh khác sượt ngang bên thái dương.
Tên Ả Rập chết ngay trong tư thế đứng. Gã buông rơi khẩu súng máy, cứ như thể nó đã trở thành một khúc sắt nóng rực. Gã lết được hai bước về phía John Singlair, cho tới khi hai đầu gối gập xuống. Hai cánh tay dang rộng ra, Ali buông người xuống nền đất. Đầu ngón tay của gã chạm tới gần giày John. Chàng thợ săn ma lấy hơi thật sâu. Anh vừa thoát nạn trong gang tấc.
John cảm nhận thấy dòng hơi ấm chảy dọc vai mình…Một viên đạn đã đi sượt qua đó, rứt ra một mẩu thịt to bằng ngón tay cái. Vết thương bây giờ cháy lên như lửa. Nước mặn từ quần áo của John đã lọt vào đau rát vô cùng. Chàng thợ săn ma nghiến răng lại. Bất chấp những luồng gió lạnh, mồ hôi vẫn túa ra trên trán anh. John rút ra một chiếc khăn tay ướt đẫm từ túi quần, vo viên nó lại và áp lên vết thương.
Đằng nào thì cũng bị thương rồi, việc cần thiết là phải cầm máu.
Kiệt sức, anh tiếp tục đi trên con đường về hướng lô cốt. Thế rồi anh trầm ngâm nhìn về phía cánh cửa ra vào rất lớn đang mở rộng.
Phải chăng thuyền trưởng Barell đang ẩn mình vào trong mê hồn trận của lô cốt kia?
John hiện mang trên mình khẩu súng máy của Ali. Trong súng vẫn còn vài viên đạn.
Lúc bấy giờ, một người đàn ông xuất hiện bên cánh cửa. Ngay lập tức John nâng nòng súng Mpi, nhưng rồi hạ
nó xuống khi anh nhận ra người đàn ông tóc bạc, người đã khiến anh chú ý tới trên con tàu ma.
Người đàn ông ngạc nhiên một thoáng, đoạn chạy về hướng chàng thanh tra.
- Trời đất! – Ông ta lắp bắp. – Vậy là anh đã thoát được! Chúng tôi nghe thấy tiếng súng. Trời ơi, anh bị thương nặng lắm nè!
Chàng thanh tra cố gắng mỉm cười.
- Chỉ là vết xước thôi. – Anh phẩy tay.
Người đàn ông tóc bạc ném cái nhìn về phía vết thương và chiếc khăn tay buộc ngoài.
- Nói vết xước là hơi dối đấy. – Ông vào đây, trong lô cốt này có một hộp thuốc. Chúng tôi sẽ băng lại cho ông.
- Để sau đã! – John lắc đầu. – Thuyền trưởng Barell đâu?
Người đàn ông tóc bạc nhún vai.
- Chúng tôi không biết. Tôi hoàn toàn không biết liệu hắn có còn trên hòn đảo khốn kiếp này hay không.
Chỉ năm giây đồng hồ sau, họ nhận được câu trả lời. Bởi họ nghe thấy tiếng cười tởm lợm của con quỷ đó. Nó đứng trên nóc lô cốt. Dáng hình hiện rõ trên nền trời đang dần sáng lên.
Chàng thanh tra giơ cây súng máy lên và nhắm về hướng đó.
Thuyền trưởng cười ngạo nghễ.
- Tao là kẻ chiến thắng! – Gã reo lên, rồi tự ngắt lời minh bằng giọng địa ngục. – Chính Satan đã trao sức mạnh cho ta. Để ta giết chết kả thù của ông ấy là John Singlair.
Chàng thanh tra muốn liều lĩnh lao vào cuộc thử nghiệm. Anh đưa súng về phía tên thuyền trưởng và bóp cò. Tiếng súng xé tan màn tĩnh lặng của sớm mai. John đã ngắm rất tốt, những viên đạn trúng đích. Chúng làm tên thuyền trưởng ma quái quay một vài vòng, thế nhưng những viên đạn trúng đích đều được Barell đón tiếp bằng tràng cười chế giễu.
- Không được đâu John Singlair! – Gã thét lên. – Trò này không được. – Gã lại cười điên dại.
Chàng thanh tra hạ súng xuống. Lần này thì cả mặt ngọc thần hình rắn trên ngực anh cũng không tỏ ra hiệu ứng. Chắc là khoảng cách quá lớn. Khối ngọc trên ngực anh có thay đổi đo, nhưng chỉ là âm ấm thôi.
Barell rút gươm ra.
- Chuẩn bị tinh thần, John Singlair! Không kẻ nào bắt ta chịu thất bại mà lại không bị trừng phạt. Ta sẽ hoàn thiện những gì đã bị ngăn trở giữa chừng trên con tàu. Tao sẽ chặt đầu mi và đem trao cho Satan.
- Thằng này có lẽ làm đạo diễn Opera được đấy. – John nghiến răng lẩm bẩm. – Vở kịch Salome cắt đầu dâng bạo chúa của hắn chắc chắn sẽ thành công.
Bỗng chàng thanh tra nhăn mặt. Vết thương ở trên vai đau nhói áp đảo tinh thần anh.
- Tại sao mày không lại đây? – John thét về hướng con quỷ. – Có giỏi thì vào trận tay đôi!
Barell lại cười sằng sặc.
- Không, tao mới là người quyết định thời điểm. Tao sẽ tìm mày dù mày ở bất cứ nơi nào. Cứ chờ đấy. Tới một lúc nào đó, khi mày đã quên tao đi thì tao sẽ xuất hiện và giết chết mày.
- Tại sao hắn lại làm ra vẻ hồi hộp thế? – Ông già tóc bạc ngạc nhiên lẩm bẩm.
- Hắn biết là tôi đang đeo mắt ngọc hình con rắn trên người. – John đáp lời. – Nếu hắn trực diện tới gần tôi, mặt ngọc sẽ thành mối nguy hiểm chết chóc đối với hắn. Rất có thể hắn sẽ biến mất nagy bây giờ hoặc là…
Căng từng thớ thịt trên người, John nhìn trân trối về phía tên thuyền trưởng.
- Quá muộn rồi. – Chàng thanh tra nói và cười thỏa mãn. – Kia, mặt trời đã mọc! Những tia nắng đầu tiên đã bò qua đường chân trời. Mặt trời có nghĩa là ánh sáng, mà ánh sáng là vũ khí hủy diệt những sản phẩm của bóng đêm.
Nín thở, hai người đàn ông quan sát những tia nắng sớm bò trên nóc lô cốt. Xa xa về phía Đông, bầu trời đang nổ bùng ánh sáng trong câm nín. Chỉ trong một tích tắc, mặt biển biến thành một tấm thảm phản chiếu chói gắt như một tấm thảm trùm lên cả hòn đảo và cả cái thân hình kỳ quái đứng trên nóc lô cốt.
- Aaaaa… – Thuyền trưởng Barell tru lên, âm thanh rùng rợn đến xương tủy. Một hỗn hợp cũa căm hận, kinh hãi và tuyệt vọng. Gã đã chờ đợi và dùng giằng quá lâu. Anh ban mai bùng tỏa qua tấm gương biển khổng lồ đã lao vọt đến thất bất ngờ. Những tia nắng ném sức mạnh khởi thuỷ của ánh sáng vào sản phẩm của bón đêm, bao trùm lấy nó, không cho nó một cơ hội duy nhất để thoát thân.
Thuyền trưởng Barell lảo đảo bước đến bên rìa mái lô cốt. Gã muốn nhảy xuống chỗ bóng râm an toàn giữa những vách đá. Nhưng không kịp nữa rồi.
Kiệt sức, gã gục xuống bên rìa mái lô cốt. Cả tên quân vương của địa ngục cũng không biết làm gì hơn để chống chọi lại sức mạnh của ánh sáng. Thân hình Barell đập sấp xuống, gã còn cong lên một lần nữa, nhưng rồi sụp hẳn. Mặt trời đã phá hủy toàn bộ sức lục của gã.
Hai người đàn ông trần thế bây giờ cũng thấy chói mắt.
- Anh nghĩ thế nào, liệu gã có qua được không? – Ông già tóc bạc hỏi.
- Không đâu. – John quả quyết lắc đầu.
Thêm một lần nữa, tiếng thét khủng khiếp vang lên. Nó khiến hai người đàn ông nổi da gà toàn thân. Thế rồi tĩnh lặng, tĩnh lặng đến chết chóc.
Chẳng còn lại một dấu vết nào của bóng ma Barell. Thậm chí cả cây gươm của hắn cũng biến mất. John Singlair gật đầu.
- Thế là xong đấy. – Anh rên lên. Rồi nở một nụ cười nhẹ nhõm bừng sáng trên gương mặt.
Người đàn ông tóc bạc nhình John từ dưới lên.
- Thật ra ông là ai?
- Tôi? Tôi là… tôi là…, – John đột ngột đón nhận cơn choáng váng ập tới. Khẩu súng máy trượt ra khỏi bàn tay anh, rơi xuống đất. Chàng thanh tra gục xuống. Người đàn ông tóc bạc chỉ còn kịp đỡ cho cú đập của anh dịu đi, thế rồi John Singlair hoàn toàn bất động trên nền đất đầy sỏi đá. Những tiếng đồng hồ đã qua quả thật vượt quá sức chịu đựng của anh.
 John Singlair ngất trên một tiếng đồng hồ. Khi tỉnh dậy, anh thấy người ta đã rửa ráy và băng bó vết thương cho mình. Những tù nhân được giải phóng đanh xúm xít quanh chiếc ghế dài nơi anh đang nằm.
Mùi cà phê tràn vào mũi John.
Chàng thợ săn ma từ từ mở mắt.
- Chào ông thanh tra. – Ông già tóc bạc nói.
- Tại sao ông biết..?
- Chúng tôi đã lục trong ví ông. – Người đàn ông đỏ mặt lên khi thú nhận đều ấy.
- Trò này phải phạt mới được. – John nói. – Trong trường hợp này, tôi chọn một ngụm whisky.
- Chúng tôi sẵn lòng chịu phạt. – Người đàn ông tóc bạc vui vẻ kêu lên.
Chỉ một lát sau, họ chạm cốc với nhau. John nhìn những gương mặt mỏi mệt như đã có sắc hồng của sự sống. Trông họ rất hài lòng và hạnh phúc bên cạnh anh. Những nạn nhân đã vượt được qua chuyến phiêu lưu khủng khiếp.
Và đó mới là điều quan trọng nhất.
John vẫn còn một việc phải làm. Dùng máy điện đàm, anh liên lạc với cơ quan tình báo.
Chỉ một tiếng đồng hồ sau, có tiếng trực thăng hạ cánh xuống đảo.
Người ta đưa những con người không may quay trở về nước Anh. Bất chấp vết thương, John phải nán lại trên hòn đảo của Basil Proctor. Anh chờ đợi sĩ quan cao cấp của ngành tình báo, người mà anh phải bình tĩnh báo cáo lại toàn bộ vụ án.
Bởi suy cho cùng, Dịch Vụ Bảo An cần một lời giải thích tương đối dễ chấp nhận. Chính thống mà nói, làm gì có ma và làm gì có quỷ. Lại càng không thể có trong bản báo cáo của cơ quan tình báo của Nữ Hoàng Anh.

<< 1 ... 9 10 11

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Hotgirls Siêu Quậy – Ma Nữ Tái Sinh Full (Phần 2) Hotgirls Siêu Quậy – Ma Nữ Tái Sinh Full (Phần 2)
Tiếng Cười Trong Đêm Khuya Tiếng Cười Trong Đêm Khuya
Hồn Ma Trong Biệt Thự Hồn Ma Trong Biệt Thự
Ma Nhập Vì Cầu Cơ Ma Nhập Vì Cầu Cơ
Giết Người Lấy Sọ Giết Người Lấy Sọ

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status