* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Lời Trần Tình Của Một Ả Điếm Full

phim hoạt hình đến phim ma, từ phim chiến tranh đến phim sex, có đủ cả. Chẳng là chỗ mới bé Huệ ở không có ti vi hay bất cứ đồ chơi công nghệ nào hết, không lẽ lên đó em với nàng ngồi đực mặt ra nhìn nhau như 2 con điên.
Trời hôm ấy xuất hiện một cơn mưa lớt phớt nhẹ nhàng, rơi từng giọt tí tách trên chiếc áo khoác của em, những giọt mưa đêm như xoa dịu đi các vết thương mà em đã chịu đựng cách đó vài ngày.
Đưa xe vào trong căn phòng bé tí ti chưa đến 20 m2, em nhẹ nhàng đóng cửa lại và tiến về phía bé Huệ. Lúc ấy nàng đang đứng bếp chiên bánh gì đấy, đến giờ em vẫn không biết bánh nàng chiên có tên là gì, nói chung là ăn nó rất khác biệt so với tất cả các loại bánh mà em đã từng ăn. Không như mọi lần trước, hôm nay nàng diện một chiếc váy ngắn màu trắng và một cái áo hai dây màu đen. Chiếc váy ngắn như làm đôi chân nàng dài ra, một đôi chân thon thả, trắng trẻo tựa như con người mẫu Ngọc Trinh. Trong khi đó, chiếc áo hai dây nàng mặc dường như nó quá bé đến nỗi để lộ rõ mồn một cái áo ngực màu hồng xinh xắn đáng yêu. Nói chung nhìn cơ thể nàng em chỉ thốt lên 2 từ “địt mẹ”.
Nếu mà chấm cơ thể con gái theo thang điểm 10, có lẽ với riêng cá nhân em, em sẽ chấm cho nàng 8 điểm, đấy là trừ 2 điểm do tội còn một vài vết thâm nhỏ từ vụ bị thằng Minh hói nó đánh. Nhưng bù lại đó, khuôn mặt của nàng em tự tin chấm 10 điểm do nó quá đẹp và sắc sảo, chưa tính tới giọng nói dịu dàng, ngọt ngào của nàng. Ta nói, chỉ cần nghe giọng của nàng thôi là em chết mê chết mệt rồi, hỏi sao “lịch” đi khách của nàng dày đặt hơn rất nhiều so với 4 con nhỏ cùng phòng. Nếu có cuộc thi hoa khôi trong giới mại dâm, em sẽ là người trước tiên bầu chọn cho nàng, nhưng có lẽ cuộc thi này sẽ chỉ có trong giấc mộng. Đĩ điếm – hai từ đã cho thấy những sĩ nhục trong đó thì làm sao có được những danh hiệu phù phiếm nào cơ chứ.
Tiến đến gần chỗ bé Huệ, em đi một cách cẩn thận và bỗng:
“HÙ” (Ôi chộ ôi, người nàng thơm quá các bác à)
“Quỷ sứ, anh làm em sợ hết hồn lun” (…May mà cái..L…còn nguyên)
“Em đang làm bánh gì vậy, biết làm không đó hỹ hỹ” (Em nói với giọng ra vẻ đùa cợt)
“Hihi, em còn không biết bánh em làm có tên là bánh gì nữa, em mua bột về rồi đập thêm mấy trái trứng gà vô chiên thôi, bánh này hồi nhỏ mẹ em hay làm cho tụi em ăn đó”
“Vậy cơ à, lát nữa anh phải ăn nhiều mới được”
“Xí, ai làm cho anh ăn chứ”
“Anh không ăn thì ai ăn vào đây hỹ hỹ”
“Thôi anh ra ngoài kia ngồi chơi xíu đi, em chiên xong rồi mang ra cho anh ăn” (Nàng nói với giọng ngọt như mía lụi)
“Ùa em cứ chiên đi, anh có mua đồ pha cà phê nè, để anh đun miếng nước sôi rồi anh pha cho em một cốc, uống thử xem anh pha ngon không”
“Tính mua chuộc em à hihi” (Mua cái lol)
“Ơ cái em này hôm nay nói chuyện kỳ vậy, anh mua chuộc cái gì trời”
“Hihi em giỡn thui, có bình đun nước ở góc kìa, anh châm nước vào rồi cấm điện đun đi”
Ngồi đực cái mặt ra 5, 10 phút thì cái bình nước nó hú như má nó chết vậy đó, đồng nghĩa với việc nước sôi. Em đổ nước vào 2 tách cà phê xong, nhìn qua bé Huệ thì thấy nàng vẫn đang hì hục chiên bánh, (đậu moạ, chiên éo gì lắm thế). Ngồi ở dưới nhìn tướng nàng chiên bánh ta nói nó đẹp làm sao, lâu lâu một cơn gió bất chợt lùa vào nhà, thổi chiếc váy ngắn của nàng lên cao, nhìn cảnh này mà “thằng nhóc” của em nó cứ ngóc đầu đòi xem ké. Nói chứ không phải khoe, ai trong tình cảnh như em giờ này chắc chịu éo gì nỗi, tự nhiên trong phòng có con nhỏ đẹp ơi là đẹp, mặc đồ sexy đứng trước mặt, không lên mới lạ, đấy là chưa nói đến việc ở đây là một khu khá hoang vắng và yên tĩnh. Mà ông bà ta có câu, bóng tối yên tĩnh là nguyên nhân của tội lỗi. Trước em nghe đâu đó có nói: “75% tội lỗi của đàn ông là do con mụ đàn bà gây ra”, thật em không biết câu này nó đúng hay sai, nhưng em nghĩ có lẽ nó đúng trong trường hợp của em hiện tại.
Đang thơ thẫn ngồi ngắm thân hình nóng bỏng của bé Huệ thì thình lình nàng quay mặt ra, bỗng nhìn em rồi nhoẻn miệng cười nói:
“Anh đang nhìn em hay sao vậy” (Phải không ta)
“Ơ đâu có, anh ngồi chờ cà phê chảy xuống thôi”
“Bánh xong rồi nè, anh mang ra đó giùm em đi”
“Anh ăn gì chưa, em chiên cơm trứng cho anh ăn” (Trứng dái à)
“Không cần đâu em, anh
ăn cơm ở nhà rồi, em chiên xong bánh rồi à, lại đây ngồi với anh”
“Anh đưa cà phê đây em pha cho, hồi trước em làm tiếp viên cà phê nên cũng biết pha đấy”
“Anh pha xong rồi, để anh đập đá vô là xong thôi, em cứ ngồi đó nghỉ đi”
Bánh đã xong, cà phê đã có, trái cây sẵn sàng, 2 tụi em ngồi xuống và cùng nhau thưởng thức. Qua nét mặt và hành động khá lung túng của bé Huệ thì em có thể đoán được rằng nàng đang có vẻ ngại ngùng và mắc cỡ. Em không biết có phải nàng đang sợ em khinh thường nàng hay không, vì những chuyện mà nàng đã tiết lộ cho em biết cách đây mấy hôm. Cũng đúng thôi, mọi người thử nghĩ xem, khi chúng ta biết một cô gái nào đó suốt ngày nằm banh càng ra cho cả trăm, cả ngàn thằng đàn ông chơi, hỏi sao có khinh thường cô gái đó không chứ, không ít thì nhiều. Vâng, em cũng khinh thường những cô gái đó lắm chứ, nhưng với điều kiện là khi em chưa biết được hoàn cảnh thật sự của cô ta. Với trường hợp của bé Huệ, em thật sự rất tôn trọng quyền cá nhân và danh dự của nàng. Nàng tuy vẫn là một cô bé, nhưng thật ra lòng tự trọng của nàng rất cao, và em tin rằng các chị em làm nghề mại dâm khác cũng vậy. Ai mà lại chịu đựng được nỗi khi người đời gán cho họ 2 từ “con đĩ”, “con điếm” chứ, nghe nó xót xa lắm chứ đâu đơn giản gói gọn trong 2 từ.
Ăn những chiếc bánh chính tay nàng chiên, phải nói là nó có một cảm giác gì ấy khó tả lắm, bánh tuy không ngon như những thứ người ta bán đầy đường, nhưng tận bên trong chiếc bánh nó toát ra một sự, sự…gì ấy, em quên mẹ nó từ để diễn tả rồi.
Đing đong, đing đong, đồng hồ điểm 8 giờ tối, bầu không khí đã yên tĩnh nay càng tĩnh yên hơn bao giờ hết, tiếng người, tiếng trẻ em khóc đâu đó đã thôi ngừng kêu. Thật phải nói là ở khu này trông ghê bỏ mợ, mấy ngôi nhà xung quanh thì đóng kín mít cửa cứ như thể là những ngôi nhà ma lâu rồi không có người ở. Em không biết liệu bé Huệ có chịu được, có sợ hãi khi ở căn phòng này một mình trong những ngày tới không, hi vọng thằng chó Minh nó kiếm được con tình nhân mới, nó bỏ qua cho bé Huệ thì hay biết mấy. Lúc ấy nàng sẽ được quay về căn phòng cũ, nơi mà 4 chị em gái điếm khác luôn đón rộng vòng tay che chở, giúp đỡ cho nàng.
“Em thích xem phim không bé Huệ” (Em hỏi nàng sau khi quất sạch dĩa bánh)
“Anh dẫn em đi xem à” (Giọng nàng có vẻ hớn hở khi đang gọt trái cây)
“Hihi, không có, xem phim trong máy tính của anh nè, có mấy trăm bộ, em muốn xem phim nào cũng có hết” (Vừa nói em vừa lôi laptop trong ba lô ra)
“Trời, tưởng anh dẫn em đi ra rạp xem chứ, em chưa bao giờ ra đó lần nào hihi”
“Bộ em thích xem phim rạp lắm à, được rồi, khi nào rãnh anh sẽ dẫn anh đi, mà anh nói trước nhé, trong đó tối thui nguy hiểm lắm đó”
“Sao nguy hiểm anh” (Nàng ra vẻ mặt ngu ngơ hỏi em, địt bà, không biết nó có giả điên không)
“Nói chung là nhiều nguy hiểm lắm, em có gan thì anh dẫn đi”
“Em hông sợ đoá” (Nàng nhõng nhẽo trả lời)
“Ok vậy heng, mấy bữa nữa anh qua chở đi, giờ thì tụi mình xem phim…tại nhà hihi”
“Em muốn xem phim tình cảm cơ” (tình cái lol, có phim xiếc thôi)
“Ùa anh cho em xem bộ phim tình cảm này, xem xong đừng khóc mếu máo nhé”
“Anh yên tâm, em không dễ khóc zậy đâu hihi” (Bố ứ tin)
Đặt chiếc laptop lên một chiếc ghế nhỏ, em và nàng hai đứa nằm xuống cái chiếu và tận hưởng bộ phim. Do những sự việc đã xảy ra trước đây, giờ nàng như không còn một chút e ngại gì với em nữa. Nàng nằm xuống trong lòng em, em nằm phía sau, nàng gối đầu lên tay em. Mùi cơ thể của nàng lúc này toả ra rõ nét nhất, hương thơm từ mái tóc nàng quyện với mùi của son môi như làm em đê mê giấc nồng. Hạnh phúc nào cho bằng khi trong vòng tay em đang là cô gái mà em yêu nhì (sau mẹ em), tình yêu em dành cho nàng phải nói là nó đến quá nhanh, đến nỗi giờ này em còn không tin được đó là sự thật.
Em không biết liệu nàng có cảm tình với em thật hay không, nàng hành động như vậy có phải vì trả công cho em hay không, nhưng em không quan tâm lắm, em chỉ biết giờ nàng đang bên cạnh em, và em được quyền thoải mái ôm ấp nàng.
Hôm ấy, em mở cho nàng xem bộ phim Hoa Dạng, ta nói bộ phim nó buồn như cục cức chuồn chuồn. Mặc dù trước đó em đã xem bộ phim này rồi, nhưng giờ xem lại vẫn còn thấy buồn.
Em tin chắc rằng bé Huệ sẽ khóc khi xem hết bộ phim này, bởi vì dù sao nàng cũng là một đứa con gái, yếu đuối và hay khóc nhè. Cái phim này kể về hai chị em xinh đẹp tuyệt trần, làm nghề mua vui cho khách trong một kỹ viện (cũng dạng đĩ điếm trá hình), nhưng vì mắc căn bệnh phong cùi do người cha lây qua, nên cuộc sống của 2 cô gái này rơi vào những bi kịch thảm khốc, kết thúc là những cái chết thương tâm và giọt nước mắt cho người xem.
Xem được đến hơn nửa bộ phim, thoáng thấy khuôn mặt bé Huệ đã trở nên đượm buồn, vậy mà nãy nàng còn bảo là sẽ không khóc chứ, kiểu này chắc hết phim nước mắt nàng rơi đầy tay em quá. Mặc cho nàng tập trung vào bộ phim, em thì lợi dụng lúc đặc biệt này nên cứ ôm chặt lấy người nàng, một tay em làm gối kê đầu cho nàng, tay còn lại em nhẹ nhàng vuốt mái tóc ngố đáng yêu của nàng. Dù có gối nhưng không hiểu sao bé Huệ không dùng mà lại đi lấy tay em gối, làm tê chết con mẹ luôn, cũng chừa cho cái tội mê gái.
Do nàng mặc áo 2 dây nên vùng lưng trắng phía trên của nàng lộ ra bên ngoài gần như 80%, em khi ấy không còn biết suy nghĩ gì nữa, cứ kê mặt vào chỗ ấy mà hít, mà hửi, lâu lâu em hôn trộm vào một cái, nàng nhột quá nên lắc người nhẹ nhưng cứ giả vờ cho em muốn làm gì thì làm.
Đúng như dự đoán của em, sau khi bộ phim kết thúc, những giọt lệ nhỏ đã rơi trên khoé mắt của nàng. Em không biết do bộ phim buồn hay do nàng thấy số phận của 2 nhân vật chính trong phim quá thê lương, giống như những cô gái làm nghề mại dâm như nàng.
Thấy nàng buồn quá em mới vung lời ủi an:
“Anh đã bảo rồi mà, em sẽ khóc khi xem phim mà”
“Phim buồn quá anh à, tội nghiệp 2 chị em đó ghê, tội nghiệp cho 2 anh con trai đem lòng yêu thương 2 người ấy nữa”
“Hihi, thôi đừng buồn nữa, dù sao cũng là phim thôi, em muốn xem tiếp phim khác không”
“Hơn 10 giờ rồi, mai anh có đi làm gì không”
“Hihi, còn sớm chán, mà hôm nay anh muốn ở đây, em có cho anh ở lại không” (Em nói giỡn với nàng, không ngờ nàng đồng ý)
“Thì ai cấm anh đâu, anh muốn ở lại thì ở” (Ơ cái địt mẹ, em nói thiệt đó à)
“Hihi, em nói thiệt không, anh nói ở lại là anh ở đó”
“Gớm, với em anh còn làm bộ, mà mai anh có đi làm không”
“Mai anh chỉ làm buổi chiều thôi” (Tự gạch vì mê gái)
Thế là chuyện gì đến rồi đến, đêm hôm ấy em đã quyết định ở lại phòng nàng, em dự tính sáng sớm mai sẽ gọi điện xin ông sếp cho nghỉ buổi sáng với lý do bệnh, buổi tối hôm ấy em cũng không quên gọi điện về xin phép ba mẹ. Đúng là có gái vô cái bản tính nói dối của em nó bộc phát kinh thiệt.
Thật, nếu em ở lại, bé Huệ sẽ dâng hiến tất cả cho em, bởi vì những cô gái mại dâm như nàng suy nghĩ rất giản đơn, đó là sẽ dùng thân xác để “trả ơn” cho những người giúp đỡ họ. Em không cần biết nàng trả ơn hoặc thương em hay không, nhưng giờ em hứng quá chịu không nỗi nữa rồi. Con thú tính trong con người đàn ông của em đã trỗi dậy rồi, em không muốn nhưng không còn cách nào khác là sẽ “ân ái” với nàng đêm nay. Đừng ai bảo em dâm dê này nọ, trong trường hợp như thế này, chỉ có dân “gay” mới chịu nỗi thôi, còn ai là đàn ông thì em tin chắc rằng sẽ sụp ngã, sẽ bị cám dỗ trước cơ thể của bé Huệ.
11 giờ khuya, trong không khí u tối của chiếc đèn trái ớt nhỏ cùng tiếng hát nhịp nhàng phát ra từ chiếc máy tính, bé Na và em đã hoà quyện với nhau bằng những màn “khoá môi” kéo dài đến tận 5 phút. Và rồi, từng chiếc áo trên người của 2 đứa em cũng từ từ được trút bỏ. Cái thân thể trần chuồng đáng yêu đó của nàng, thứ mà em đã thấy và từ chối trong ngày đầu tiên em gặp nàng tại cái khách sạn bí mật, giờ đang hiện diện lại lần nữa trước mắt em. Tất nhiên, em sẽ không ngu ngốc mà “từ chối” nữa, em cảm thấy rất có lỗi với nàng và bố mẹ nàng, nhưng “xin lỗi em, anh chỉ là thằng dâm tặc”. Giây phút đó, em với nàng trông như là một đôi tân lang tân nương trong ngày động phòng. Nhìn cử chỉ của bé Na, có vẻ nàng đang e thẹn và mắc cỡ với em, nàng sợ em sẽ khinh thường cái thân thể bên ngoài trắng trẻo nhưng bên trong đầy sự ô nhục này.
Nhưng em mặc kệ, em cứ lao vào quấn lấy người nàng, hôn lấy hôn để từ đầu cho tới chân, hôn như chưa bao giờ được hôn. Cả người nàng thơm lắm, mùi thơm của một cô gái tuổi trăng tròn dẫu rằng nàng đã không còn trinh trắng.
Một cơn mưa đêm bất chợt đổ xuống, những giọt mưa rơi xối xả bên ngoài hiên nhà, nó át đi tiếng nhạc sập sình đang phát bên trong và những tiếng kêu, tiếng rên hư hử từ miệng em và nàng. “Trận chiến” giữa đôi dâm phu dâm phụ kết thúc khi đồng hồ gõ 12h30.
“Em, anh hỏi thật nha, em có thương anh không” (Em hỏi bé Huệ khi cả hai đang trần chuồng ôm nhau)
“Anh à, em không biết phải nói sao cho anh hiểu nữa, mà thôi anh đừng nên yêu em làm gì, em vốn là gái mại dâm, chỉ có thể trao thân xác cho anh được thôi, tình cảm của anh hay bất cứ người con trai nào em cũng không dám nhận đâu”
“Anh yêu em lắm, thấy em đi với người khác, bị người khác hành hạ mà anh nhói lòng lắm em biết không”
“Thì khi nào anh buồn thì cứ đên gặp em, em sẽ chiều anh hết mọi việc, nhưng anh đừng dính líu đến công việc của em là được”
“Ùa, anh biết rồi, thôi mình ngủ đi, khuya quá rồi”
Đối với em, đêm hôm ấy thật sự là một khoảnh khắc quý giá nhất trong đời, em đã sở hữu được thân xác của một cô gái mà em đang yêu thương. Em hi vọng rằng, một ngày nào đó nàng sẽ hiểu em, sẽ đáp trả tình cảm của em. Qua những lời nói của Huệ, có lẽ nàng không muốn em phải khổ sở vì lo lắng cho nàng, nàng không muốn dựa dẫm vào em.
Những ngày tiếp theo lại trôi qua cho đến khi em có dịp dẫn bé Na đi xem phim như những gì đã hứa trước đó. Trong khoảng thời gian này, tưởng chừng như thằng già Minh hói đã quên chuyện chúng em, nhưng không, nó vẫn tiếp tục cho người đi tìm bé huệ, và tất nhiên, với quyền lực và đàn em đông đúc của nó, cuối cùng tung tích bé Huệ cũng bị tiết lộ, để rồi mở ra thêm những ngày tháng tăm tối sau này…
Chap 24: Trăm mối tơ vò.
Ở chap trước, em đã có một khoảng thời gian tuyệt vời tại phòng trọ mới của bé Huệ, thật sự cho đến giờ này, giây phút ấy vẫn luôn còn hiện hữu trong tâm trí của em, nó hạnh phúc lớn lao làm sao.
Như đã hứa với bé Huệ, 4 ngày sau em qua phòng trọ của nàng lần nữa để đón nàng đi xem phim. Trước đó, tụi em đã bàn bạc với nhau rằng sẽ đi xem phim buổi trưa chiều thay vì buổi tối như các cặp trai gái khác. Điều này một phần là do buổi tối bé Huệ bận đi làm như lời nàng nói, em cũng vì chiều nàng nên đồng ý là đi tầm giấc trưa chiều.
Thế là, em lại một lần nữa xin phép sếp cho nghỉ một bữa, riết rồi mỗi lần gặp ổng mà em ngại ghê, đi làm éo gì mà suốt ngày xin nghỉ.
3h30 em lái xe qua phòng trọ của bé Huệ, trước khi đi cũng không quên xịt nước hoa thơm phức khắp người, cắt tỉa râu ria, lông tóc, lông trym, nom cứ như trẻ đi 6,7 tuổi. À còn một thứ nữa trước khi đi em có mang theo, đó là cây côn, em dự định mang theo chỉ để phòng thân trong trường hợp bị kẻ khác ức hiếp. Kể từ sau lúc gặp thằng Minh hói, không hiểu sao em cứ lo sợ một điều gì đó nên đi đâu cũng giấu cây côn trong cốp xe.
Đang đứng trước cửa phòng bé Huệ thì bỗng nàng từ trong bước ra, em suýt tý xịt máu cam mà ngất mất, ôi nàng đẹp làm sao, quyến rũ làm sao trong cái áo thun trắng bó sát người và chiếc quần đen nhung bóng bẩy. Nhìn nàng khi ấy chẳng khác gì một cô công chúa với làn da trắng như bông bưởi và mái tóc ngố đáng yêu của lứa con gái độ tuổi mơn mởn.
“Wow, hôm nay thật sự là nhìn em đáng yêu ghê luôn đó” (Em mở miệng khen nàng)
“Hihi anh quá khen rồi ạ, em giống như ngày bình thường thui chứ có gì khác đâu”
“Ùa, em ăn gì chưa, anh với em đi ăn rồi ghé xem phim luôn heng, khoảng 7 giờ anh chở em về lại”
“Mình ghé tiệm phở đầu đường ăn đi anh, em cũng hơi đói” (Nàng đề nghị)
“Ùa, em ngồi lên xe nào, ôm anh chắc nhé, anh chạy nhanh lắm đó hỹ hỹ”
“Xí, em không dễ mắc bẫy anh đâu hihi”
Nghe lời em, nàng nhẹ nhàng ngồi lên yên xe, đội mũ bảo hiểm vào rồi bất ngờ vòng tay lên ôm lấy eo em. Đầu của nàng dựa nhẹ vào vai em, người nàng thơm lắm, mùi hương cứ theo gió thoang thoảng xung quanh em khiến tâm hồn thằng trai trẻ này bỗng yêu đời đến lạ thường. Khoảng thời gian ấy phải nói là em yêu bé Huệ thật sự, tình yêu xuất phát từ trong trái tim em chứ không đơn giản như là những cơn say nắng gái đẹp thông thường khác.
Sau khi chén hết tô phở, em lại tiếp tục đèo nàng đến địa điểm xem phim như đã định sẵn. Rạp phim em chọn là Galaxy Nguyễn Du ở khúc gần Dinh thống nhất, một khu vực phải nói là mát mẻ nhất nhì Sài gòn với những tán cây cao to che bóng mát. Hôm ấy, thời tiết rất dịu mát, những cơn gió ban chiều dập dìu từ nhiều hướng thổi qua lại như làm se dịu trái tim của người đi đường. Thật, chở người đẹp ngồi sau ôm cứng ngắt mà em sung sướng gì đâu, thoáng thấy nhiều thằng trai trẻ đi đường cứ đưa mắt nhìn về phía xe của tụi em, chắc hẳn bọn chúng đang thật sự gato với em, một thằng không có gì nổi bật cho lắm nhưng lại đang chở một cô nương xinh đẹp mỹ miều đến vậy.
Rạp phim giấc này có vẻ hơi vắng vẻ so với các suất chiếu buổi tối, sau khi nhìn sơ qua một loạt các bộ phim thì chả thấy phim gì hay, thế rồi em mới chọn đại cái bộ phim Oblivion… gì ấy, tên tiếng Việt hình như là Bí mật trái đất diệt vong. Em chọn phim này cũng vì thấy thằng Tom Cruise thôi, chứ thật ra nghe cái tên phim cũng không hứng lắm. Mà ta nói, mấy bộ phim như thế này dường như chỉ dành cho tụi con trai, chứ mấy đứa con gái chắc chỉ thích xem phim tình cảm sướt mướt này nọ thôi.
Em lựa chọn 2 ghế ở cuối dãy, đề phòng phim dở...

<< 1 ... 13 14 15 16 17 ... 19 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status