* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Hành Trình Cưa Đổ MC Full

chẳng là gì cả. Không biết việc Tiny đến gặp mình thằng HKT có biết không? Nó mà ghen nữa thì có thảm sát xảy ra mất
- Tối qua anh có sao không? – Vẻ lo lắng hiện rõ trên mặt Tiny. Mình biết đó là thật vì mình hiểu quá rõ cô ấy.
- Cảm ơn, anh ổn. Nếu không còn việc gì thì em có thể về, anh muốn ngủ. – Mình cố ý đuổi cô ấy về vì không muốn dính dáng gì nữa. Tiny là chủ mưu cũng được, không cũng chẳng sao…Chỉ cần sau này đừng làm phiền mình nữa
- Nói dối! Tiny lớn tiếng đồng thời hai tay giữ chặt áo sơmi của mình xé tung ra. Cúc áo bay lả tả cùng chiếc áo rách toạc không dấu nổi những vết băng trắng xóa, chằng chịt. Một vài chỗ còn miệng vệt thương chưa khép nên máu vẫn chảy thấm ra bên ngoài đỏ lòm.
Sau khi dược toại nguyện chứng kiến vết thương mà thằng HKT gây ra cho mình, Tiny ôm mặt khóc nức nở còn mình kéo áo lại che vết thương đi rồi quay qua tủ quần áo kiếm cái áo thun mặc. Đang lựa áo thì từ đằng sau Tiny vòng tay qua ôm chặt lấy mình. Cữ mỗi lần cô ấy xiết mạnh là ngực mình lại nhói đau cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Chợt cái cảm giác tội lỗi, muốn bù đắp cho người con gái đang ôm mình lại ùa về…Nhớ những giây phút mặn nồng cháy bỏng trước đây, mình tự hỏi tại sao lại thành ra thế này? Có lẽ là vì mình là một thằng đàn ông hèn nhát, không dám đối mặt với sai lầm và cũng không đủ lòng vị tha để tha thứ, bỏ qua mọi chuyện. Nếu gặp nhau muộn hơn hay nếu trước đây mình tỉnh táo thì có lẽ mọi chuyện
đã diễn ra theo chiều hướng ngược lại.
- Em xin lỗi… – Tiny nấc lên nghẹn ngào. Dù đó là màn kịch hay sự chân thành thì mình cũng chưa bao giờ chiến thắng được nước mắt của Tiny. Tách hai tay Tiny ra, mình quay lại lau nước mắt cho cô ấy…
- Đâu phải lần đầu em thấy anh bị đánh, vậy nên đừng khóc nữa… – Mình bối rối chẳng biết khuyên cô ấy thế nào. Trước mình cũng nghịch ngợm đánh người nhiều, bị đánh cũng không ít nhưng đây là lần đầu tiên mình bị nặng đến thế…
- Chụt…! Tiny chủ động hôn mình, một nụ hôn ướt át, chứa đựng niềm đam mê.
Đã quá lâu rồi mình không có cảm giác ham muốn như vậy…Lưỡi Tiny tìm lưỡi mình, ướt át…Một cảm giác gì đó rất kích thích và mình bị cuốn theo nó. Đáp trả lại nụ hôn nồng nàn, tay mình luồn xuống dưới bắt đầu hoạt động. Tiny đẩy mình xuống và cởi chiếc áo ba lỗ bên ngoài.. Hai quả núi lửa hiện rõ trước mắt mình khêu gợi. Mình còn nhớ lần cuối cùng chạm vào, nó dừng ở mức 86cm…Sau 4 năm không gặp quả thực nó đã lớn hơn rất nhiều…Cũng phải thôi, Tiny giờ là một người phụ nữ trường thành với nét đẹp mặn mà khó mà cưỡng lại. Liệu trong số những người đọc truyện này thì ai dám đủ tự tin nói rằng mình không bị mê hoặc???
Lúc này mình hoàn toàn chìm đắm trong đam mê xác thịt và những nụ hôn cháy bỏng cho đến khi Tiny cởi cúc quần mình làm động vết thương. Nếu không có cái nhói đau bất chợt đó thì mình không chắc sẽ khống chế được con thú trong người. Con người gồm 2 phần là phần người và phần con. Khi phần con lên tiếng thì đó là hành động theo bản năng…cũng giống như mình lúc này, chỉ muốn sex với Tiny. Vậy phần người còn lại để làm gì? Chẳng phải là để khống chế phần con đó sao? Con người hơn con vật cũng ở cái phần người đó và lần này mình dám tự hào nói rằng mình đã không vượt quá giới hạn làm chuyện có lỗi với MC.
- Anh sao vậy? – Tiny nói, đầy vẻ tiếc nuối
- Anh không thể – Mình đóng lại cúc quần và đứng lên mặc lại áo. Ánh mắt cố tránh khỏi Tiny với những đường cong chết người
- Vì sợ thằng L sao? (Là thằng HKT. Nó cũng tên là Long)
- Không.! – Mình đáp lạnh tanh.
- Vậy là vì T? – (MC tên thật là T)
- Sao cũng được, anh với em hết thật rồi
- Nhưng em yêu anh! Tiny gào lên đầy tuyệt vọng. Nhìn thằng vào mắt Tiny, mình chỉ thấy nỗi buồn và sự cô đơn…
- Vậy thì sao chứ? Anh không thể chấp nhận một người vợ như em – Mình cố giữ bình tĩnh không muốn làm rối tung mọi chuyện
- Em như vậy là vì ai chứ? Chẳng phải là vì anh sao? – Tiny vừa khóc, vừa cười đầy chua chát giống như một cô gái hận đời vậy
- Em định tiếp tục sống như vậy đến bao giờ nữa? – Mình to tiếng với Tiny. -Mọi thứ đã dồn nén quá lâu rồi tựa như ngọn núi lửa chỉ trực phun trào
- Sống vậy thì sao chứ? Anh có thấy thương xót em không? Nếu có thì cứu em đi
- Đủ rồi đó. Những món đồ chơi qua tay em. Từ ngày còn ở nhà là thằng B, thằng H, thằng Luân và giờ đến thằng Long (HKT)…cả những người anh không biết nữa…Em dừng lại được chưa? Trở về là người con gái anh từng yêu đi… – Lại một lần nữa nước mắt mình rơi, có phải là quá yếu đuối không? Giờ nghĩ lại khoảnh khắc đó mà sống mũi mình vẫn cay cay…Mình biết Tiny chẳng yêu thương gì mấy thằng đó mà tất cả chỉ nhằm mục đích chọc tức mình. Nhưng…để chọc tức mình mà phải bán rẻ thân thể như vậy có đáng không???
- Trong mắt anh em là gì? Một con điếm cao cấp sao? – Tiny cười chua chát và thậm chí chẳng thèm mặc lại áo
- Không phải vậy sao? – Hình ảnh Tiny đang nhòa dần, những giọt nước mắt vẫn tiếp tục rơi làm mình không thể nhìn rõ người con gái xinh đẹp ấy
- Nếu em nói ngoài anh và cái đêm đó, em chưa từng ngủ với ai…anh sẽ quay lại với em chứ?
- Thằng HKT? – Mình ngạc nhiên trước câu hỏi của Tiny vì ít nhất mình cũng nghe trực tiếp thằng HKT nói sao về Tiny
- HKT…? Long á? Nó cũng chỉ là một món đồ chơi thôi. – Nếu Tiny nói thật thì chắc chắn thằng HKT nói dối. Mình thiên về việc Tiny nói dối hơn nhưng trái tim mình vẫn hy vọng điều ngược lại…
- Bỏ qua đi.. Anh chỉ mong em được hạnh phúc – Mình quay ra cửa tránh ánh mắt Tiny. Cánh cửa màu xanh đóng chặt như chính trái tim mình bây giờ vậy
- Nhưng…
- Đủ rồi – Mình cắt lời Tiny rồi lao ra khỏi nhà. Tự nhắc mình rằng Tiny là quá khứ và MC là hiện tại, tương lai. Ngay lúc này mình muốn ở bên MC hơn lúc nào hết để được ôm nàng, hôn nàng và xin lỗi nàng vì những hành động thú tính của mình ban nãy.
Hòa lẫn trong dòng người qua lại là một thằng con trai mắt mũi sưng húp vì khóc đang cố tìm một bóng dáng thân quen. Điện thoại mình để ở phòng nên chẳng thề gọi được cho nàng. Lúc này nếu thể thấy nàng thì mình chỉ muốn ở một mình yên tĩnh. Vậy nên mình chọn một điểm dừng chân khá vớ vẩn…đó là nhà nghỉ. Vào nhà nghỉ, mình lên phòng trong ánh mắt khó hiểu của em lễ tân. Cũng phải thôi, đến chính mình còn ngỡ ngàng khi soi gương cơ mà…
Đánh một giấc ngon lành. Đến 5h chiều mình tỉnh dậy mới nhớ ra là chưa khóa cửa. Thế là ba chân bốn cẳng chạy thẳng về nhà…Sinh viên giá trị nhất cái laptop mà mất nữa thì vái cả nón…
Về đến nhà, trước mặt mình là MC đang lân la vào Voz đọc truyện Chẳng biết lúc đấy mình nghĩ gì mà ôm chầm lấy nàng khóc thút thít như trẻ con vậy. Sau đó mình kể lại hết mọi việc kể cả những động chạm theo bản năng…Một người con gái bình thường chắc hẳn sẽ ghen nhưng đâu thể so sánh nàng với họ được. Nàng thơm lên má mình và nói
- Thưởng cho anh đó. Nếu em là con trai thì em cũng bị ex anh quyến rũ rồi
MC của mình tinh tế, tình cảm vậy đó. Chẳng bao giờ ghen nếu điều đó không cần thiết. 2 đứa mình chơi trò vợ chồng nàng đi chợ nấu cơm còn mình ở nhà nằm ngủ. Bị ốm cũng có lợi thật chứ bình thường kiểu gì mình cũng bị túm đầu ra nhặt rau rửa bát. Đơn giản mà vui kinh khủng. Dường như ở cạnh nàng mọi mệt mỏi đều tiêu tan…Ước gì thời gian dừng lại để mình có thể trở thành người hạnh phúc nhất thế gian…
***
Mình còn nhớ sáng hôm đó trời mưa nhè nhẹ, rất hợp với tâm trạng của mình. Bên cạnh mình là MC xinh đẹp đang say giấc nồng. Mọi khi toàn là nàng gọi mình dậy hôm nay thì ngược lại, mình gọi nàng dậy đi làm. Không cần quá bất ngờ vì điều đó đâu, đơn giản là vì mình chẳng thể nào ngủ được với cái lưng ê ẩm đau nhức. Hôm qua nàng đã nghỉ làm ở nhà chăm sóc mình…mình không muốn điều đó 1 chút xíu nào hay đúng hơn là mình không muốn cuộc sống của nàng bị xáo trộn vì mình.
Sau một hồi phân tích mệt đứt hơi nàng mới chịu đi làm. Bên ngoài trời vẫn mưa, mưa nhẹ thôi và tự nhiên mình có cảm giác thèm tắm mưa. Đợi nàng đi rồi mình leo lên sân thượng hóng gió. Vất vả lắm mới leo lên được vì người mình vẫn còn đau. Từng hạt mưa nhè nhẹ rơi xuống tay…đột nhiên mình nhớ lại lần đầu tiên đi chơi cùng nàng. Trời cũng mưa nhỏ giống như bây giờ và cái nắm tay đầy ngại ngùng nữa chứ. Mỗi phút giây bên cạnh nàng mình đều ghi dấu trong tim không bao giờ quên…Cứ như một giấc mơ vậy
Buổi chiều nàng đi làm về thấy người ngợm mình ướt sũng la mình quá trời luôn. Nào là đang ốm tắm mưa có hại cho sức khỏe, cảm cúm, sốt ho…bla bla. Nàng làm mặt giận rồi giơ tay cái kéo cắt xoẹt không chơi với mình luôn…đáng yêu kinh khủng
Lúc mình thay quần áo thì có 2 vị khách không mời mà đến. Một là thằng HKT…2 là anh L. Mới đầu mình nghĩ 2 người này có quan hệ với nhau vì ít nhất họ cũng có điểm chung là cùng tên. Thế nhưng mình đã lầm khi nhìn kĩ lại thằng HKT, mặt mũi nó sưng húp, mắt trái tím bầm và còn vài vệt máu chưa lau hết. Chẳng cần đoán cũng biết thằng HKT vừa bị ăn hành
- Anh mang thằng này đến đây tùy chú xử lý – Vừa nói L vừa đạp vào chân thằng HKT làm nó quỵ xuống. Mình không nghĩ rằng sau bộ vest bảnh bao đó L lại có những hành động như vậy
- Chuyện này là sao? – Mình đưa mắt nhìn nàng vì chuyện mới xảy ra hôm trước, mình chẳng hề nói cho ai thì làm sao L biết được?
- Không quan trọng, giờ nó là của chú – L vỗ vai mình như thể anh em thân thiết lắm trong khi tuần trước còn dọa cho mình biến mất khỏi HN.
- 2 người ra ngoài được không? Em muốn nói chuyện riêng với nó. – Mình ngoắc tay ra hiệu cho nàng và L
Đợi 2 người đi khỏi mình đóng cửa lại quay qua nhìn thằng HKT. Quần áo nó rách lả tả, đầu tóc bù xù và mặt mũi thâm tím. Trông thật thảm hại…Rót cốc nước đưa cho nó rồi mình ngồi xuống “tâm sự 2 người đàn ông”. Trước hết cần xác định vị trí của mình là ở kèo trên, mình có anh H và L chống lưng. Một người là giang hồ thứ thiệt và một người là ông chủ lớn có thể hô mưa gọi gió…còn thằng HKT chỉ là trẻ trâu tập đú làm sao đủ khả năng chơi lại hai người kia.
- Thằng anh tao hơi nóng tính, thông cảm nhé.
- … – Nó im lặng. Chắc biết thân biết phận rồi. Lải nhải vài câu mình phang bể gáo. Gì chứ hôm trước vừa gọi hội quây mình giờ vẫn còn nguyên cục tức nè
- Nói mày biết nè. Tao không rõ mày nghe chuyện về tao với Tiny ở đâu nhưng tao khẳng định một điều rằng 2 đứa tao không có gì hết. Chắc mày cũng biết Tiny là ex tao nhưng chuyện quá khứ rồi, tao cũng đau đớn dằn vặt lắm, chẳng có gì đáng tự hào đâu
- … – Nó đưa mắt nhìn mình đầy khó hiểu. Chắc nó nghĩ đến đây là bị mình đập thừa sống thiếu chết chứ không ngờ lại được nghe một bài thuyết trình về tình yêu
- Ok, giờ nếu mày yêu Tiny thì cứ tiến đến. Tiny không mạnh mẽ như vẻ bề ngoài đâu. Gia đình rắc rối, trước đây còn bị lừa nữa chứ – Mình thở dài ngao ngán khi nghĩ về quá khứ
- Lừa gì? – Câu nói đầu tiên của thằng HKT mà không có từ đm đằng trước. Vậy là nó quan tâm đến Tiny chứ không phải nông dân chăm rau.
- Bỏ qua đi, để Tiny tự nói tốt hơn. Nhưng mà tao cũng không chắc lắm đâu, Tiny có vẻ hận đời lắm…À mày có biết bộ sưu tập đồ chơi của Tiny không?
- Đồ chơi? – Nó lại tiếp tục thắc mắc. Có 2 khả năng, một là nó mới quen Tiny nên không biết nhiều về cô ấy. Hai là nó không quan tâm và chỉ đi theo Tiny trong các cuộc chơi bời thác loạn.
- Ờ, nhiều khả năng là mày cũng nằm trong số đấy. Nhưng không sao, vẫn còn hy vọng. Nếu mày có thể thay đổi Tiny, mang lại lại hạnh phúc cho cô ấy thì tao hoàn toàn ủng hộ. – Mình như một kẻ bề trên đang thuyết giáo cho nó vậy. Hawai phết hê hê.
- …
- Xong chuyện của Tiny, đến tao với mày. Giờ mày muốn chơi thế nào cũng được, nhạc nào tao cũng nhảy. Thích thì solo không thì gọi hội thậm chí ra tòa tao cũng không ngán. Cửa nào tao cũng nắm chắc phần thằng, có điều tao có thích hay không thôi.
- Tao…! – Nó cúi mặt không dám ngẩng lên nhìn mình
- Tao cái gì? Nói to lên tao không nghe thấy gì hết – Mình quát nó để uy hiếp tinh thần
- Tao xin lỗi…
- Rồi ok mày có thể đi – Mình vỗ vai nó rồi tiễn ra cửa. Chuyện đã qua rồi mình cũng không muốn nhắc lại nữa. Đánh nó cũng có làm mình khỏe lại được đâu. Có một câu nói mà mình rất thích :”Uống rượu không giải quyết được vấn đề nhưng uống sữa cũng chẳng làm mọi chuyện khá hơn”. Vì vậy nên cứ làm những gì mình muốn, tha thứ là đỉnh cao của sự trả thù và biết đâu sau này mình có việc cần dùng đến nó.
Tối hôm đó anh L rủ mình và MC đi bar. L đánh xe đến một quán bar ở Kim Mã, thấy bảo quán này của L với mấy người bạn mở chung. Trước giờ mình có đi bar vài lần nhưng không thích lắm vì ở đó ồn. Mình có vấn đề về tai, cứ khi nào ồn quá là mình bị ù tai cảm giác như tiếng xé giấy hay loa bị rè. Ai xem dream high thì biết lúc Song Sam Dong lên hát bị ù tai không nghe thấy gì. Trường hợp của mình cũng gần như vậy đó, người ta nói lắm tài nhiều tật còn mình tài đâu chưa thấy nhưng tật thì nhiều vô kể. MC thì khác, có vẻ nàng thích những chỗ này nên hòa nhập rất nhanh. Sau mấy ly chivas là nàng ra nhảy rồi biến mất trong biển người. Mình và L ngồi 1 góc tâm sự hai thằng đàn ông. Nhấp một ngụm rượu rồi châm điếu thuốc L chậm rãi nói
- Xin lỗi chú về chuyện hôm trước – L nhìn về phía DJ và nói làm mình có cảm giác hắn không tập trung. Trong số những người mình quen biết thì hắn thuộc Top những người nguy hiểm khó hiểu nhất. Nhưng dù sao lần này mình cũng đã mang ơn hắn
- Không sao – Mình xoay xoay ly rượu và cố tập trung nghe L nói. Nhạc đập quá mạnh và ánh sáng lòe loẹt làm mình cảm thấy mệt mỏi.
- Biết vì sao anh giúp chú không? -
- Không biết và cũng không quan tâm – Mình chống một tay xuống bàn làm điểm tựa rồi nghiêng đầu sang một bên bịt tay. Mình làm như vậy vì không muốn L nghi ngờ. Lúc này gần như là mình mất đi thính giác, khó chịu vô cùng.
- Anh yêu T. Anh không biết tại sao T lại chọn em mà không phải anh nhưng anh tôn trọng quyết định của T. Lúc đầu anh nghĩ đó chỉ là say nắng thôi và em có thể gây nguy hiểm cho T nên anh mới chủ động gặp em.
- Rồi sau đó? – Vừa nói mình vừa lấy lon coca hòa lẫn rượu chivas để giảm nhiệt. Hồi ở nhà mình toàn uống thế còn từ khi đi học chưa có bar bủng gì hết không biết các thanh niên Hà Nội chơi thế nào
- Hôm qua T có kể cho anh. Ít nhất chú cũng ra dáng một thằng đàn ông và anh tạm tin tưởng giao T cho chú. Nhưng chú nên nhớ một điều nếu làm gì không phải với T thì anh có thể thổi bay chú bất cứ lúc nào. – L giơ ly rượu lên chạm ly với mình thay cho lời hứa giữa hai thằng đàn ông.
Uống hết ly rượu mình đưa tay ra bắt tay L. L có vẻ ngạc nhiên vì thường thì hành động đó chỉ có ở những doanh nhân thành đạt hay những người bạn thân thiết. L đâu biết được rằng đó cũng là 1 truyền thống ở quê mình. Có câu :”Uống rượu bắt tay – Biết ngay Yên Bái”. Thật ra mình không phải ở Yên Bái nhưng ông bà nội với mấy người bác ở đây thành ra nghỉ hè hay về, lân la tụ tập theo bọn thanh niên quanh xóm nhậu nhẹt nên biết.
Sau cái bắt tay mình chạy vội vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. L quá nguy hiểm và trước mặt L mình cần phải thể hiện 100% bản lĩnh. Ngồi nghỉ trong đó một lúc mà mình không thấy đỡ hơn chút nào, người mình nóng ran và đầu đau như búa bổ. Đúng lúc đấy thì MC gọi điện kiếm mình. Mình tắt không nghe rồi nhắn tin bảo hơi mệt nên về trước, em cứ ở lại chơi vui vẻ. Nhắn tin xong mình cố lết ra khỏi quán bar rồi kêu một chiếc taxi đi về.
Về đến phòng mình lại tiếp tục nôn. Dư âm của quán bar vẫn còn làm đầu óc mình quay cuồng theo điệu nhạc. Nằm vật ra giường mình thiếp đi lúc nào không hay…Trong mơ mình thấy một bàn tay mềm mại dịu dàng vuốt tóc mình và đặt lên trán một cái khăn ướt.
Mãi đến nửa đêm tỉnh dậy mình mới biết đó không phải là mơ. Bên cạnh mình là MC đang ngủ ngon lành. Chắc lúc mình về nàng cũng về luôn. Giác quan thứ 6 của nàng thật tinh tế, nàng biết lúc nào mình cần nàng và lúc nào nên ở bên mình. Thú thật, sau khi nghe L nói mình cũng hơi phân vân vì tình cảm của L dành cho nàng rất lớn. Đó là tình yêu chứ không phải một sự chiếm hữu. Nhìn theo 1 khía cạnh nào đấy thì L và mình rất giống nhau, yêu là làm cho người mình yêu được hạnh phúc dù bên cạnh không phải là mình. Rốt cuộc thì trong vô số những mặt trái mình đã gặp, đâu mới là con người thật của L? Tuy hôm nay mình có một chút thiện cảm đối với L nhưng với mình L vẫn quá nguy hiểm…Chẳng biết nữa nên làm thế nào nữa…Và nếu đã không biết thì cứ theo cách từ trước đến giờ của mình, đó là tiến thằng lên phía trước và coi những chuyện xảy ra đều vớ vẩn. Đại loại như ” Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng ”
Vậy là hôm nay mình đã bước thêm một bước nữa tiền đến trái tim nàng. Mình biết rằng nàng rất quan tâm lo lắng cho mình nên mới kể mọi chuyện cho L. Liệu đây có phải là một cái kết đẹp cho tất cả mọi người không? L là một người đàn ông cao thượng có đầy đủ mọi thứ mà 1 người đàn ông muốn có. Phụ nữ vây quanh L chắc không thiếu và L rồi cũng sẽ chọn 1 trong số đó thôi. Tiếp theo, xích mình giữa mình và thằng HKT cúng đã được giải quyết, chắc rằng nó sẽ không làm phiền mình nữa đâu. Nếu nó có thể thay đổi được Tiny thì đó là một điều tuyệt vời đối với mình. Cuối cùng là mình có nàng MC xinh đẹp hiền lành lại rất tinh tế. Mọi chuyện đều ổn phải không? Ít nhất là vậy cho đến thời điểm hiện tại…
***
Sau hôm đi bar về thì mình ốm liệt giường mất mấy ngày, có lúc còn sốt cao nhiệt kế chỉ đến 40 độ và mình bị lên cơn co giật, mê sảng…Trong mê man nửa tỉnh nửa mơ mình có cảm giác Tiny đến thăm. Chẳng biết có thật không vì mình đã nói như vậy rồi Tiny còn đến gặp mình làm gì nữa…Hên xui đi…
Có một điều chắc chắn là suốt những ngày mình ốm MC đều ở bên chăm sóc mình 24/7. Nàng nghỉ làm, nói với mẹ là bạn bị ốm sang chăm sóc nó mấy ngày. Người ốm là mình đây và MC không hề nói dối…Chỉ là nàng không nói rõ bạn trai hay bạn gái thôi. Mẹ nàng mà biết chắc treo cổ mình mất.
Nếu không có MC thì mình không chắc giờ này còn có thể ngồi đây type truyện được nữa không. Càng ngày mình càng cảm thấy như đang nợ nàng một...

<< 1 ... 7 8 9 10 11 ... 13 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status