* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro

Đọc Truyện Du Học Liên Xô Voz Full

nhiêu được…
- Uh thế thôi L đi đi về nhà nhớ gọi điện cho T nhé! – May quá T ko hỏi nữa. Hỏi nữa chắc ko biết nói thế nào. Chỉ mong T mau mau cúp máy
- Oki bb T
- Bb L
Vừa xong thì tới lượt Nina
- Chị T nào thế anh? – Ơ tưởng ko để ý mà cũng kịp nghe thấy tên rồi cơ à
- Ah bạn anh ở Việt Nam đó mà
- Bạn thế nào với anh?
- Bạn bè bình thường mà.
- Bình thường mà gọi điện sang đây cơ à. Có phải 1 trong 2 chị mà anh nt hôm ở nhà em ko (là ai thì các thím xem lại chập 26 nhé!) – Em nói làm tôi giật mình mới nhớ ra là hôm ở nhà Nina đang nt thì bị em bắt gặp quả tang… Sao mà nhớ dai thế hic
- Không chị khác! – nói ra mới biết mình lại ngu hic
- Chị khác nữa à. Thế là 3 chị cơ đấy. Thế còn em thì sao?
- Em là nhất rồi mà. Thôi đi ra MC ăn kem nhé hihi
Nina lườm tôi cái sắc lẹm. Sợ tí đái ra quần. Thế là nang đã dỗi mà ko ghen thì đúng hơn. Khổ rồi! Ra MC ngồi ăn kem mà cứ ăn thôi chẵng nói gì cả. Tôi thì chẳng biết nói gì mặt cứ nghệt ra như mất sổ gạo. Vừa ăn vừa để ý thái độ Nina thế nào. Nhìn em vưa ăn vừa nghĩ thẩn thơ gì ý. Ăn có cốc kem mà mãi ko hết….
- Thôi để anh xúc cho nào? – vừa nói vừa lấy cốc và thìa xúc cho em ăn. Ăn được miếng tôi xúc cho thì em bảo để em tự ăn được. Tình hình ban căng rồi. Nina giận là ít nói lắm cứ lừ lừ như tàu điện ngầm ý.
- Ăn xong anh đưa em về nhé
- Sao thế vừa ra ngoài được chút mà. Em giận anh à?
- Em đang giận anh đấy.
- Anh biết mà. Sang nhà anh đi chứ h về nhà em…
- Sang nhà anh làm gì?
- Xem phim nhé trong máy anh có phim thị trấn smallville hay lắm.
- Là phim gì thế?
- Phim khoa học viễn tưởng hay lắm. Em cử xem đảm bảo nghiền luôn. Tí vào siêu thị anh mua it đồ về nấu ăn nữa – giăng thiên la địa võng thế này không biết địch có mắc bẫy ko đây…
- Thế cũng được – Nina nói câu đó ra làm tôi nhẹ cả người. Thật lòng chẳng muốn em về nhà tí nào cả.
Mùa đông lạnh nên rau cỏ, hoa quả toàn là đồ để đông lạnh. Một số nơi người dân có những hầm dưới đất để tích trữ, mùa đông họ mang lên đi bán. Một số loại hoa quả thì làm mứt rồi đóng lọ, dưa chuột muối, cà chua muối, nấm muối, ớt muối… Tất cả dành cho mùa đông khắc nhiệt. Vào siêu thị thì còn nhiều đồ chứ ra chợ mùa đông thì rau ít mà toàn bắp cải đá…. Ớn cái mòn bắp cải đá này tới già.
Người Việt Nam mình bên này cũng mua rau về trần qua rồi cho vào tủ đá để mùa đông ăn. Mẹ tôi cũng muối dưa như ở Việt Nam vậy. Cái này mà xào lòng gia ăn cứ gọi là tuyệt vời. Bên này Tây họ không ăn nội tạng nên mấy ông Việt Nam, Trung Quốc toàn xin về đi bán. Lúc đầu xin họ toàn cho không. Sau xin nhiều quá thì họ ko cho nữa mà bắt đầu bán. Thỉnh thoảng vợ chồng chú V vẫn mua cả bộ lòng lợn cả tiết về. Cả nhà lại xúm lại làm vui lắm. Lòng non thì luộc. Giạ dày thì chọn chỗ ngon nhất là cổ hũ luộc lên kiểu 3 sôt 4 lạnh thì phải còn phần còn lại om. Lòng gia thì làm rồi. Tôi cũng xung phong nhồi rồi. Có điều ham nhồi quá nó to thế là lúc luộc lên nó to gần bằng chai lavi. Cả nhà cười lăn cười bò ra… Nhớ đời!
Vào siêu thị nhặt ít đồ rồi về nhà, riêng Nina thì vẫn làm thêm hộp kem nữa. Có kem que của nhà trồng được thì ko ăn mà suốt ngày thích ăn kem hộp. Tất nhiên là ko quên nhặt mấy đồ ăn vặt rồi. Bim bim và bánh mì khô. Chẳng biết tiếng Việt là gì đành tả qua cho các thím. Nó kiểu thanh như bim bim tôm cay nhưng là bánh mỳ sấy khô. Sau đó được tẩm ướp gia vị. Có khá nhiều vị để chọn tùy theo khẩu vị từng người.
Về tới nhà sướng hết cả người. Hôm này đi bộ ngoài trời lạnh hơi nhiều. Tôi và Nina mỗi người làm cốc chè cho ấm.
- Sao anh lười thế ko gấp giường vào?
- Thì tại anh tính rủ em sang đây mà nên để giường đó luôn
- It ra chăng cũng rũ cho phẳng ra chứ
- Con trai mà
- Để em ra bếp xem thế nào
- Có phở em ơi. Để đó hôm nay anh ra tay
- Tự nhiên anh chăm thế này chắc mai bão tuyết mất
- Gì đến mức thế đâu hic
- Thì đã bao giờ anh vào bếp nấu cho em ăn đâu
- Thì ngay và luôn bây giờ nhé. Để anh ra bật bếp đun nước dùng lên nhé
- Thôi tí nữa. Anh bật phim lên đi
- Đợi anh chút!
Lên giường đắp chắn ngồi xem phim. Xem một lúc tôi quay sang đã thấy Nina ngủ thiếp đi lúc nào. Nhẹ nhàng đỡ người em xuống rồi đắp chăn. Vén tóc em qua tai, nhìn khuôn mặt đầy nét ưu tư xen lẫn nỗi buồn. Chắc có lẽ đây là giấc ngủ ngon nhất của em trong mấy tuần nay. Cú sốc là quá lớn đôi với Nina, em mới chập chững bước vào đời. Giờ đây tôi thật sự không biết tương lai của em sẽ thế nào khi đã không còn bố bên cạnh. Một giọt máu đào hơn ao nước lã mà! Hi vọng mọi điều tốt đẹp sẽ đến với em.
Ra bếp tranh thủ tôi làm đồ để chút Nina dậy ăn. Mùi nước phở lan tỏa ra khắp cả bếp. Vào nhà nhìn Nina vẫn ngủ ngon lành. Chẳng lỡ nòng nào gọi em dậy. Thế này mà bảo mua đồ về vừa ăn vừa xem phim. Chưa kịp ăn gì đã đo giường rồi. Để em ngủ thêm vậy.
Tôi ra bếp mở cứa sổ cho thoáng. Nhìn ra đường vẫn là 1 mầu trắng quen thuộc, có điều ở đường đi thì đã thành màu cháo lòng. Trời thì âm u chán chết… Mùa đông trong nhà có lò sưởi nên không lạnh như ở Việt Nam. Cửa sổ bên này thường là cửa kính 2 lớp để ngăn lạnh tốt hơn. Mùa đông nhà nào cũng dùng mút hay bắng dính để bịt kín những khe hở nhằm ngăn lạnh.
Đứng một lúc thì có tiếng cửa mở:
- Sao anh đưng ngoài bếp làm gì? Lại còn mở cửa sổ nữa?
- Thấy em ngủ nên anh ko gọi em dậy. Để anh đóng cửa sổ vào nhé!
- Anh đóng vào đi em thấy ngoài bếp hơi lạnh
- Lạnh ra đây anh ôm cho ấm này
- Thôi anh đóng cửa đi ko cả 2 lại ốm
- Uh mà em đói chưa? Ăn nhé!
- Vầng mà sao anh ko nằm ngủ cùng em lại ra đây
- Tại anh ko buồn ngủ nên ra đây chuẩn bị để giờ em dậy ăn luôn ko phải chờ chứ
- Ngủ dậy ko thấy anh đâu cả. Em tưởng anh đi đâu bỏ em ở nhà 1 mình
- Em mơ ngủ à – véo yêu cái vào má Nina
- Tỉnh chưa?
- Đau em hic
- Ui anh xin lỗi. Có đau nhiều ko?
- Tự nhiên véo má em chứ
- Em chịu khó ăn vào nhé dạo này sụt cân đấy
- Vâng em biết rồi. Ăn đi anh!
- Mời quý cô ngồi để tôi phục vụ
- Được ăn xong anh phải ôm em ngủ đó
- Hả lại ngủ à?
- Ko được a anh?
- Ah đươc được nếu điều đó làm em vui
- Hihi
Ăn xong Nina vào nhà bật phim xem tiếp còn tôi ở ngoài dọn dẹp. Vào nhà đã thấy Nina ngồi ăn bim bim rồi. Vừa làm 1 phở nhiều thịt rồi mà vẫn ăn được tiếp.
- Ăn phở chưa no à mà lại ăn tiếp được rồi
- Kệ em Anh chẳng vừa bảo em là ăn nhiều cho tăng cần còn gì
- Ah ko anh chỉ sợ em ăn no quá ko tốt cho dạ dày thôi
- Em mấy cái trong lúc chờ anh vào thôi mà. Lên ngồi với em nào sao cứ đứng thế
- Ơ thế là được ngồi cạnh em thật à
- Lại còn thích giả vờ à.
- Mà thôi đi ngủ đi em – tôi hơi buồn ngủ thật, cẳng ra bụng là trùng da mắt mà.
Tôi ôm em, cả 2 nằm ngủ một giấc ngon lành tới chiều. Đang ngon giấc thì Nina lay người tôi dậy:
- Anh dậy đi hơn 3h rồi
- Sao thế?
- Dậy em còn về nữa
- Uh thế ngủ đủ chưa?
- Đủ rồi. Được anh ôm ngủ ngon lắm.
- Chỉ cần em ngủ ngon vậy là anh vui rồi. Thương em nhiều lắm mà chẳng giúp cho em cả.
- Chỉ cần anh bên em là đủ rồi
- Cố gắng lên em nhé có anh bên cạnh rồi. Phải vui vẻ lên nhé! Bố em cũng luôn muốn em như vậy mà
- Vầng nhưng mà… – Lại rưng rưng nước mắt rồi
- Thôi mình dậy nào. Không nghĩ ngợi

gì nứa nhé! Có gì cứ alo cho anh đấy.
- Ah em quên không báo anh sau 2 tuần nữa cả nhà em về Việt Nam, đưa bố về.
- Uh em về Việt Nam mấy tuần?
- 2 tuần anh ạ
- Uh anh biết rồi. Cố gắng lên nhé! Anh yêu em nhiều nắm lắm
- Cảm ơn anh vì đã ở bên cạnh em.
- Người yêu mà cũng phải cảm ơn à
- Co sao đâu. Thôi anh đưa em về xong anh còn về ko muộn
- Uh
Đưa em về, tôi ra chợ cùng mẹ chút rồi hai mẹ con đi về. Mùa đông trời tối nhanh thật. Mà trên xe mới nhớ ra là về nhà phải gọi điện cho T. Về nhà tôi ra ban công phòng khách đứng gọi điện cho T.
Chap 42:
- Alo – hình như là giọng ku D em T
- D a anh L đây
- Em chào anh. Anh khỏe không?
- Anh vẫn bình thường. Em học hành thế nào?
- Tốt anh ạ. Anh gọi nói chuyện với chị T chứ gì? Đợi em tí nhé!
Cái thằng trông thế mà khá hiểu ý mình ngay đỡ tốn tiền điện thoại.
- L à về nhà lâu chưa?
- L vừa về gọi cho T luôn này
- Lạnh ko?
- Có lạnh sun cả xoăn hết cả vào
- Khiếp nghe ghê quá đi
- Thật sang mà xem này hehe
- Cái đồ….
- Đồ gì cũng được có người nhớ là được rồi T nhỉ?
- Ai đấy nhỉ ko phải T nhé!
- Thì người nào buối sáng bảo ý
- T ko biết chắc ko phải T
- Thôi nhớ thì bảo nhớ có ai đánh thuế đâu mà
- Uh thì nhớ được chưa! Lắm chuyện
- T dạo này học hành thế nào?
- Cũng vẫn bình thường còn L?
- Vừa làm mấy bài kiểm tra. Cuối tháng 12 thi xong nghỉ năm mới luôn
- Thế lớp có bạn nào xinh ko L?
- Có bạn cô giáo là xinh nhất hihi
- Cô giáo trẻ à?
- Uh cô giáo trẻ mà chắc tầm 27, 28. Thế còn bạn C lớp T thì sao?
- Vẫn tấn công ác liệt lắm
- Ah h L mới nhớ là ko hiểu sao C lại có nick L nhỉ?
- Ơ thế à? C chat với L lâu chưa?
- Cung lâu lâu rồi, xong có pm vài lần rồi còn dạo này thì ko thấy.
- Thế C nói gì với L?
- Ko chat hỏi thăm linh tinh thôi cũng ko có gì
- Sao C lại biết nick của L nhỉ? T có nói đâu?
- Thế có kể về L với C ko?
- Có kể chút thôi
- Chắc có kể cái trang mà có lần L nói với T đúng ko?
- Uh có vì C bảo C cũng biết về máy tính và mạng
- Thế thì rõ rồi. C lên site đó tìm nên biết L
- Vậy à mà thôi ko nhắc C nữa. Nói chuyện với T chứ nói chuyện về C làm gì thế
- Thì thắc mắc về bạn đó nên hỏi T thôi
- T ko thích L nói chuyện cứ nhắc tới C đâu
- Uh L biết rồi, sẽ ko hỏi nữa
- Ah mà T hôm qua mới vào nhà L gửi thứ đó. Chắc sang tuần sau L nhận được rồi
- L cũng viết thư cho T nhé. Thư cũ T đọc gần thuộc hết rồi đó
- Dạo này cũng hơi bận hihi. Thôi L phải vào nhà đây. Vừa về là gọi luộn cho T đấy.
- Uh thôi L cũng nghỉ đi. Nhớ thỉnh thoảng gọi cho T đấy!
- L biết rồi. Bb T nhé
- Bb L
Buổi tối cũng chẳng có gì đặc biệt. Ngồi máy xong nt mấy tin với Nina rồi đi ngủ. Chủ nhật thì ra chợ cả ngày. Một tuần mới bắt đầu vào guồng quay học hành. Hàng ngày vẫn phải làm công tác dân vẫn với Nina. Chẳng hiểu sao thời gian này tôi chỉ muốn trôi qua thật nhanh. Cuối tuần nhận được thư T, vẫn là những nét chữ tuyệt đẹp.
« L xa nhớ!
T viết thu cho L lúc này chắc L vẫn đang học ở trường. Từ khi nói chuyện với L qua mạng T đã suy tư rất nhiều. Có cái gì đó gợi lại trong T về trước kia, khi L còn ở bên cạnh, khi còn được gặp L. T nhớ tất cả, những kỷ niệm, tiếng nói, những cử chỉ của L. T nhớ chúng cả trong giấc ngủ.
Mơ ước đến một ngày được nhìn thấy L, thấy tận mắt chứ không phải qua mạng. T biết là sẽ rất lâu, lâu lắm, thời gian sẽ phải đến bằng năm chứ không phải bằng tháng nhưng T vẫn mong, vẫn tin ngày đó sẽ sớm đến thôi.
T tin L như tin bản thân mình vậy. L là người mà T trân trọng nhất, tin tưởng nhất dù xa cách lòng tin ấy vẫn không hề lay chuyển.
Khi chưa viết thư thì T có nhiều điều muốn nói nhưng khi cầm bút lên thì lại lúng túng không biết nên viết những gì, viết ra sao. L đừng cười nhé! Cả khi lên mạng gặp L, T muốn hỏi L nhiều điều lắm, cũng muốn nói với L nhiều điều mà trước đây T không biết nói thế nào nhưng không hiểu sao cứ lặng im, để tất cả trong tâm tư.
T là vậy đấy, chỉ những cái gì thực sự ý nghĩa và yêu mến thì thường lại giấu kín sâu tận trong lòng thôi, L hiểu T chứ?! T luốn muốn thấy L cười, nụ cười thật hạnh phúc, chỉ cần L hạnh phúc vui vè là T cũng cảm thấy hạnh phúc.L luôn ở bên T, lắng nghe T nói, cho T những lời khuyên và những gì tốt đẹp nhất.T vui lắm, hạnh phúc, rất hạnh phú vì có L ở bên. Đáng lẽ T phải nói những điều này sớm hơn với L. Càng trân trọng hơn những ngày tháng bên bên L với những kỷ niệm đẹp T lai cảm thấy trống trải hơn. Tại sao khi xưa T lại làm L buồn. T cảm thấy thật tiếc nuối. Không biết bao giờ T lại được ngồi cạnh L nói chuyện, được L bóc nhãn cho nữa?
T viết thư vụng về lắm phải không? L đừng cười nhé. Khi nào buồn hay có điều gì mệt mọi thì nt hay nói cho T. T luôn sẵn sàng chi sẻ với L cả niềm vui lẫn nỗi buồn, cả thanh công và khó khăn. Hãy tin ở những gì T viết, đó là những điều thục lòng nhất của T. L đã nói sẽ là chỗ dựa cho T, T tin điều đó và T cũng mong L coi T là một chỗ dựa để L có thể chia sẻ bất kỳ điều gì. Viết thư cho L, T cũng muốn viết dài vì biết là phải có dịp mới gửi sang cho L nên cứ có thời gian là T lại viết, đợt có người sang là sẽ gửi.
Bên đó bây giờ chắc rất lạnh, T lo L sẽ bị cảm lạnh lắm, L cũng phải mặc ấm vào. Bên đó có tuyết nên khỉ ra đường đeo găng tay, quàng khăn vào nhé! L à uống sữa nóng trước khi đi ngủ tốt lắm. Cố gắng an ngủ tốt vào để có sức học rồi tốt nghiệp, về Việt Nam, còn chăm sóc cho T nữa chứ
L cứ yên tâm học hành, thời gian tuy dài nhưng sẽ nhanh thôi. Hãy tin ở tương lai L nhé! Khi nào có dịp thì viết thư cho T, viết nhiều vào hơn trước đấy. T thích dọc thư L viết, cứ đọc đi đọc lại hoài. Mà sao L gửi cho T có một bức, T đọc đến gần thuộc rồi đó. Mà lâu lâu rồi T không được véo L cái nào hix
Dù cho xa cách nhưng L cứ an tâm học hành. T đã hứa là không làm L buồn, chỉ cần làm L hạnh phúc là T sẽ làm. T sẽ đợi L 5 năm năm, sẽ đợi cho tới khi L về. Chờ đợi đối với một số người là khó khăn. T ko dám nói với T là dễ dàng nhưng trong 5 năm T sẽ cố gắng trong học hành và sự nghiệp. T mong L sẽ học thật tốt vì L là người T….
T tin L và L hãy tin T. Đừng hỏi T là có chờ được L không nhé. T sẽ đợi L, bao khó khăn T sẽ vượt qua. Thời gian sẽ là câu trả lời chính xác nhất.
Thư T viết cũng dài rồi, dịp khác T lại viết gửi sang cho L nhé. Viết thư cho T gồi gửi về. T mong thư L.
Tạm biệt L!«
Đọc thư xong chẳng biết nên vui hay buồn nữa. Một người con gái Hà Nội viết thư cho một người trong trai phương xa như vậy thì tình cảm dành cho người con trai nồng nàn như thế nào? Các thím gato với mình thì mình cũng chịu. Số hưởng rồi biết sao… có điều thế lại mới mệt. Cuộc đời là những chữ nếu như. Nếu như T rõ ràng như bây giờ, nếu như….nếu như… Mà cũng chẳng trách ai được, có trách cũng tự trách mình lựa chọn đi du học thôi. Hai chọn một mà cứ đòi chọn cả hai thì tôi quả thật là tham lam. Phải chăng tôi yêu hai người!
Cuộc đời tôi đã có 1 người rất xa,
Mà con tim tôi đâu thể nào bỏ quên,
Và đêm nay gặp em nơi đây, lòng tôi cũng đã trót yêu em rồi
Phải làm sao giờ đây đừng buồn đến ai,
Khi tim tôi đã lỡ yêu 2 người rồi
Một người đang ở nơi xa xôi cũng như em ở nơi đây.
Một bên T 1 bên Nina chưa kể còn bé H nữa. Kể mà có kage bunshin jutsu của Naruto có phải ngon ko, phân thân chăm hết các em. Nhắc đến H mới nhớ là dạo này ít liên lạc với em ý. Không sớm thì muộn cũng bị em ý kêu đây. Đa tình cũng khổ mà lắm gái theo cũng khổ…
Hai tuần trôi qua thật nhanh. Giờ liên lạc với T thường xuyên hơn, quan tâm tới T nhiều hơn. Giờ tự kiếm được thẻ gọi điện bằng cc chùa nên cũng đỡ tốn kém. Còn H thì thỉnh thoảng chat chít. Đợt này cũng có người về nên tôi có gửi cho T và H quà là mấy thanh socola.
Giờ học cũng nhiều hơn trước. Ghét nhất cái môn lịch sử. Từ mới thì lắm mà chẳng thú vị gì. Có hôm cả lớp bàn kế trốn học môn này. Tất cả trốn ra ngoài sảnh. Lúc bà giáo ra sảnh tìm thì lại chạy ra ngoài cửa chính. Thế là cô đuổi trò 1 vòng quanh khoa, đến là hài…. Thứ 4 tuần sau cả nhà Nina về Việt Nam rồi nên tranh thủ thứ 7 và chủ nhật tôi và Nina gặp nhau. Vì giờ phải ra chợ giúp mẹ nên cũng không có nhiều thời gian như lúc dạy Nina học. 8h đã có mặt ở nhà em. Đứng trước cửa bấm chuông thì Nina ra mờ cửa. Thơm má Nina chụt cái!
- Anh giũ tuyết rồi vào nhà nhé! Em vừa lau nhà.
- Uh Anton dậy chưa thế? – chả là hôm qua Nina nhờ tôi hôm nay đưa Anton ra nhà bà trông trẻ.
- Anton đang ăn sáng sắp xong rồi. Thế anh ăn chưa?
- Anh ăn qua rồi còn em?
- Em chưa. Thế anh đưa Anton đi nhé
- Uh mà ở nhà nấu gì ăn anh về ngồi ăn sáng cùng em hihi
- Vâng anh cầm luôn khóa cửa lát về còn mở đỡ phải gọi em
Vào ngồi đợi ku câu ăn xong rồi mặc quần áo rồi tôi đưa Anton sang nhà bà trông trẻ. Về tới nhà vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi thơm hấp dẫn rồi. Mà Nina đang ngoài bếp nên hình như không để ý tôi về rồi. Rón rén ra bếp như thằng ăn trộm rồi bất ngờ ôm em từ đằng sau làm em giật mình
- Anh này làm em giật mình
- Trêu tí hihi Thế sắp ăn chưa em?
- Anh cắt mấy lát bánh mỳ đi. Xong cả rồi!
- Uh ăn xong anh 9h30 phải ra chợ rồi
- Vầng thế em ra cùng anh luôn vì em cũng phải ra giúp mẹ mà
- Trưa đi ăn cùng em nhé
- Thế phải tầm 1h đó em
- Vâng không sao
Ngồi cắt bánh nhìn vẻ mặt Nina vẫn buồn. Ăn xong dọn dẹp cùng em rồi cả 2 chuẩn bị ra chợ. Lúc trong thang máy tôi tranh thủ kẻo Nina vào hôn cho tới lúc thang máy tới tầng 1 mới tha cho em.
Sáng thứ 4 cả nhà bay sớm nên chiều thứ 3 học về là tôi sang nhà Nina luôn. Giúp em xếp đồ vào valy rồi tranh thủ lego. Mà cũng phải hơn tháng rồi… Buổi tối đi chợ mẹ tôi và vài người bạn thân thiết với nhà Nina cũng sang. Ăn uống xong mọi người nói chuyện còn tôi và Nina tranh xuống đường đi bộ nói chuyện tí. Cảm giác đêm thật bình yên!
- Lần đầu tiên anh phải xa Nina nhỉ
- Vậng em cũng thế mà
- Về em có số thì gọi sang cho anh biết nhé còn liên lạc
- Vầng em về 2 tuần rồi em lại sang mà
- Anh biết nhưng cảm giác chẳng muốn xa xem tí nào
- Em cũng vậy, 2 tuần cũng nhanh thôi anh
- Anh ạ mẹ ruột em hôm qua gọi điện cho em bảo sẽ đón em sang ở với mẹ – Giật mình nghe Nina nói tin này!
- Thế em nghĩ thế nào?
- Em chưa biết vì em giờ muốn đưa bố về đã
- Uh cứ xong xuôi mọi thứ đã – nói thế thôi chứ trong lòng tôi chỉ muốn Nina ở đây thôi không đi đâu cả. Chưa tưởng tượng ra trọng đầu nếu phải xa Nina thì như thế nào?
- Tự nhiên muốn ôm em quá
- Tự nhiên hôm nay lại còn xin phép ôm cơ à hihi
- Uh thì hư nhiều rồi hôm nay ngoan thí thì có sao. Mà có cho ôm không thế?
- Có mà tí cõng em một đoạn nhé!
- Hôm nay còn ra điều kiện cơ đấy
Ôm chặt em thật chặt vào lòng như vật báu. Lần đầu tiên tôi có cảm giác sợ mất cái gì đó quý giá.
- Sao ôm em chặt thế không để em thở...

<< 1 ... 17 18 19 20 21 ... 28 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status