* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Đồ Củ Tỏi Anh Thích Em Full Chap

chào hỏi 3 và mẹ nó:
- Ba, mẹ và bà ngoại con dạo này vẫn khỏe chứ? – 3 nó hỏi
- Dạ, vẫn khỏe ạ…cảm ơn bác.- nó lễ phép thưa.
- Quân này thời gian tới con nhớ để ý Á Hiên dùm 2 bác nha – mẹ nó nhìn Quân nói.
- Dạ? – Quân thắc mắc.
- Ngày mốt là cả 2 bác đểu phải đi công tác ngoài Nha Trang, khoảng 1 tháng mới về. Á Hiên ở nhà 1 mình bác cũng lo cho nên có gì con nhớ coi chừng nó dùm bác – mẹ nó nhỏ nhẹ.
- Bác yên tâm đi ạ, con biết rồi ạ.
Nói chuyện 1 hồi Quân cũng ra về, trên đường đi Quân thầm nghĩ…
- Con nhỏ “củ tỏi” đó sợ ma như zị ở nhà mình ên thì làm sao ngủ đc? Ai nấu cơm cho ăn? Đoạn đường này buổi tối lại vắng, bọn ác lại nhiều…- Quân nghĩ vu vơ mà hôk biết đã về đến nhà.
Quân rón rén bước vào nhà, rồi nhẹ nhàng bước lên phòng.
…7h30’ tại nhà Quân…
- Quân…xuống ăn sáng – bà réo nó.
- Oa…oa…chào bà buổi sáng. – Quân uể oải nói.
- Sao vậy? đêm qua con ngủ hôk đc hả? – bà nhìn Quân hỏi.
- Ơ…dạ…đâu có chắc tại hôm qua con dựng trại nên… hơi mệt thôi ạ (phá trại thì có haha) – Quân ríu rít trả lời
- Haizzz…bực mình thật…hôk biết con mèo nào của hàng xóm đêm hôm qua nhà mình, chạy lung tung làm bể bình hoa của bà – bà nhìn Quân nói và cười hàm ý.
- Sặc…ặc…ặcc…- Quân lấy tay vỗ vào ngực khi bị sặc…sữa bởi lời nói của bà, đơn giản vì hôm qua lén bà đi ra ngoài nên Quân hôk dám bật đèn, thằng mù đi đêm và làm bể cái bình hoa lun haha. Nhưng Quân đâu biết mọi việc làm của Quân đều bị bà phát hiện ^^
***
Quân chạy xe lại chỗ hẹn với Á Hiên, lựa 1 chỗ gần cửa sổ và ngồi đợi nó, mấy nhỏ trong quán thấy Quân thì ríu rít và ngất ngây con gà tây trước 1 sắc đẹp quá ư là baby cùng với nụ cười chết người đc tô điểm thêm má lúm đồng tiền.
Phần nó, mới thức và bắt đầu chuẩn bị sửa soạn để đi ăn sáng với Quân, nó cầm cái áo tập thể của lớp mặc vào rồi nhìn vào gương…
- Cái áo đang đẹp, tự nhiên chọn màu xanh lé…gớm…- nó vừa nói vừa chu mỏ.
- Buộc tóc cao 1 cục như thường lệ, mang giày xong nó nhìn đồng hồ điểm 8h30’
- Aaaaa…panh xác mình rồi lại trễ, hôk dọt lẹ chắc 1 hùi bị tứ mã phanh thây quá hix…- nói nó chạy hiệt nhanh ra đón xe bus (quên nói với các bạn là nó hôk biết chạy xe, tất tần tật xe nên 1 là đi bus 2 là đi zí Quân ^^)
- Khuôn mặt baby, vui vẻ bước vào quán bây giờ thay vào là 1 bộ mặt hình sự,đang xì khói và sẽ phát hỏa khi ai đó đến haha.
- Tính tiền – Quân hậm hực và bước ra khỏi quán trước bao ánh mắt hâm mộ phía sao.
- Cùng lúc này, nó vừa tới chạy như bay vào quán nhìn dáo dác tìm kiếm thì…
- Tui tưởng bà bị xe bắt chó bắt rồi chứ – 1 giọng nói rất ư là quan thuộc vang lên haha.
- Nó quay qua và bắt đầu chuẩn bị tâm lý để lãnh đạn. Nhưng hôk như những gì nó tưởng tượng là Quân sẽ quay qua làm nó 1 tăng với 1 khuôn mặt dữ tợn và đang bốc hỏa thì bây giờ Quân nhìn nó nói:
- Tui tha cho bà lần này đó, còn lần sao nữa là bà chết chắc – Quân vẫn còn hậm hực nói.
- Phù…làm hết hồn…- nó thở phào nhẹ nhõm.
- Tui ăn phở gà, còn bà – Quân hỏi.
- U như kĩ”…phở bò – nó cười nói…- Hihi…phì…haha…- nó ngồi cười 1 mình làm Quân thắc mắc.
- Bà làm gì mà ngồi cười mình ên như con điên zạ?
- Haha tại tui nhớ hùi nhỏ ông ăn bò viên rồi bị dị ứng…mặt mài, toàn thân nổi mụn đỏ nhìn cứ y như chó bị xà mâu…hôk phải…như chó ghẻ mới đúng hahaaaa, rồi ông sợ ăn thịt bò luôn– nó ngồi cười khoái chí.
- Bố…ốpp…ppp…có im hôk hả? tui sút 1 cái qua Khơ- mú chơi với khỉ bây giờ – Quân vừa nói vừa tặng nguyên cái menu lên đầu nó.
Tại trường…Như chúng ta đã biết hôm nay là ngày hội cắm trại vì vậy không khí tại trường bây giờ rất là nhộn nhịp và đông đúc. Quân vừa dừng xe nó đã nhảy xuống và chạy thiệt lẹ vô trường hòa mình vào không khí nhộn nhịp. Vừa vào trường nó đã dáo dác tìm kiếm lớp học của mình, hôk mất quá nhiều thời gian nó đã tìm đc nhờ cái áo tập thể màu xanh lé nổi bật haha, đột nhiên…
- Á Hiên…- Kent kều nhẹ vai nó và mỉm cười
- Ơ…Kent…- nó nhìn Kent và cũng nở 1 nụ cười vui vẻ.
- Mình đi lại trại lớp đi – Kent nói.
- Tại trại lớp nó ríu rít khi gặp mấy nhỏ bạn. Nhất là nhỏ Thảo.
- Aaaa…anh Quân đến kìa …ôi đẹp trai quá …anh ấy dễ thương quá…ôiii…nhìn anh ấy kool quá …- sự xuất hiện của Quân làm xôn xao cả trường. Quân lúc nào cũng là tâm điểm săn đón của lũ con gái trong trường.
- Bà nhìn kìa ông Quân vừa tới là nguyên 1 đám nhào vô rùi – Thảo nhìn nó nói.
- Bà hôk biết sao, đó giờ tụi nay chưa thấy sinh vật lạ nên mới thế đấy – nó nói làm cho Thảo phá lên cười.
Quân hậm hực bước lại trại lớp, nhìn nó với ánh mắt viên đạn.
- Bà ngon hén, bỏ tui 1 mình gửi xe tung tăng chạy vô đây. – Quân nhìn nó quát.
- Ê…ê…bộ ông còn bú sữa bình hay sao mà từ nhà xe đi vô đây còn phải cần tôi hộ tống hả – nó quát lại
- Thằng Sumo đến kìa – Thảo la lên đưa tay lên chỉ về phía lớp 11A6 và cắt ngang cuộc chiến giữa nó và Quân.
- Khiếp…cái thằng gì mà nhìn y chang thùng phi di động – nó chau mài nói.
- Tương lai bà cũng giống nó à, khỏi lo haha – Quân nhìn nó châm chọc.
- Bố…ốp…ppp…Á…đau…- nó hôk nới gì quay qua đá vào chân Quân 1 cái, làm Quân la lên.
>.<”
Mời tất cả lớp trưởng của các lớp bước lên dăng kí thành viên cho cuộc thi đầu tiên, và các lớp chuẩn bị 10’ sao chúng ta sẽ bắt đầu. – Giọng thầy giám thị vang lên.
Quân bước đi, nó thì vẫn đứng đó nhìn sang lớp thằng Sumo với vẻ mặt lo lắng và hồi hộp.
- Cố lên nha bà, nhớ cẩn thận với thằng Sumo đó – Thảo nhìn nó quan tâm.
Để tớ sơ lược tiểu sử về thằng Sumo cho bà con hiểu nha ^^. Sumo 1 anh chàng rất ư là nổi tiếng ở trường nhờ vào cái body bé nhỏ của mình haha. Có thể nói Sumo là 1 nhân vật mà trong các cuộc thi ở trường ai cũng phải sợ và đề phòng, lợi dụng cái body y như con voi để khè các đối thủ và thường là thành công vì vậy nếu như ai mà bị Sumo để ý là từ bị thương đến lê lết. Mặc dù với cái body như thế nhưng Sumo vẫn thi chạy chủ yếu là để “chơi xấu” đối thủ và lợi dụng thời cơ cho lớp. Xong rùi giờ chúng ta típ tục ^^
Quân bước về với vẻ mặt sầu não và 1 chút lo lắng. Quân đứng nhìn nó, Duy, Kent và mấy đứa trong lớp nói:
- Lớp mình thi tốp đầu, thi chung với 11a2, a7, a8 và…a6 – Quân ngập ngừng.
- Hả??? lớp thằng Sumo …làm sao đây? …thằng đó mà lấy thịt đè người là có nước đi xe lăn luôn…- cả lớp xôn xao cả lên còn nó thì đứng đó với vẻ tái mét và vô cung lo lắng.
- Đừng lo…- 1 hiện tượng lạ xảy ra khi Kent và lẫn Quân cùng nhau nhìn nó và nói, nó quay qua quay lại nhìn 2 thằng dáo dác, còn Kent thì mỉm cười với nó và Quân nhưng Quân lại hôk mấy thân thiện, chau mài tỏ vẻ khó chịu.
^.<
Mời tất cả các em học sinh bước vào vị trí và chuẩn bị cho cuộc thi – giọng thầy giám thị vang lên làm tim nó muốn văng ra khỏi lồng ngực vì hồi hộp, Kent, Duy và Thảo đưa mắt nhìn nó như đang tiếp sức còn Quân đứng đó nhìn sang thằng Sumo. Lúc này Sumo nhìn Quân và đưa ngón tay cái chỉ xuống dưới với vẻ thách thức. (đã mập mà còn đóng vai ác )
**
Mời các em học sinh của các lớp bước vào vị trí để chuẩn bị cho cuộc thi – giọng thầy giám thị.
- Hix…hix…xx…tui…tui run quá à…hix…- nó nói lí hí tỏ vẻ sợ hãi.
- Bà yên tâm…cứ chạy với tốc độ của bà là đc rồi, nhớ phải cẩn thận…còn lại để tui lo cho, biết chưa hả? – Quân cốc nhẹ vào đầu nó ra lệnh.
Cuộc thi chạy đc diễn ra, mỗi lớp sẽ có 4 người và từng người sẽ chạy với đoạn đường là 100m, nó là đứa chạy đầu tiên trong đội, tiếp theo là Thảo, Duy và cuối cùng là Ấn Quân. Dựa theo tên lớp để vào vị trí và nó đứng kế bên Sumo (hix…xui gê gớm >.<, nó nhìn sumo với vẻ mặt dè dặt còn sumo từ khi bước vào vị trí đã nở 1 nụ cười đểu với nó như hâm dọa. mọi ánh mắt bây giờ đều đổ dồn vào cuộc thi.
- Chuẩn bị…Vào vị trí…CHẠY…- tiếng thầy ra hiệu lệnh.
Nó dùng hết sức có thể để tiến lên phía trước, mọi người đều hồi hộp và hôk 1 ai rời mắt khỏi cuộc đua, 50m đầu tiên nó xếp ở vị trí thứ 2 và Sumo vẫn theo sát nó…đột nhiên Sumo tiến lên chạy song song với nó và nhìn nó với ánh mắt đáng sợ, mặt hung tợn, răng nghiến chặt…
- GỪ…Ừ…GỪ…AAAA – Sumo trừng mắt nhìn.
Do sợ hãi trước khuôn mặt của Sumo và sợ hãi khi nghĩ rằng Sumo sẽ va vào mình, mắt nó vẫn luôn dán vào Sumo đề phòng làm mất phương hướng chạy và va vào đối thủ kế bên…
- Á Hiên…Củ Tỏi…- Quân và kent liền đứng bật với giọng nói lo lắng.
Cú va chạm làm nó và 1 đứa lớp a2 cùng nhau té, nó cảm thấy hơi rát và xót ở đầu gối, khóe mắt cay đi và nó…khóc…
CỦ TỎI…BÀ LÀ CON NGỐC…BÀ SẼ CHẾT VỚI TUI NẾU BÀ LÀM LỚP PHẢI THUA…BIẾT CHƯA HẢ? MAU ĐỨNG DẬY CHO TUI…- Quân hét lên rõ to
Nó ngẩng đầu lên nhìn Quân và suy nghĩ…nó từ từ đứng dậy tay cầm gậy và tiếp tục chạy…
- Ông làm gì hét to thế hả? ông hôk thấy Hiên té sao? – Thảo quát Quân vì lo cho con bạn.
Quân vẫn hôk nói gì chỉ đứng đó và mắt luôn dõi theo nó 1 ánh mắt dầy xót xa và lo lắng và chỉ có 1 người hiểu rằng đó là cách làm tốt nhất để nó có lại ý chí. (ai zị te ^^). Cuối cùng nó cũng về đích và trao cho Thảo cây gậy, như bay vừa cầm gậy trên tay Thảo đã dùng hết sức và tăng tốc để vượt lên có thể. Nó ngồi xuống ghế vẻ mặt buồn bã khi cảm thấy mình là gánh nặng của lớp, từng giọt…từng giọt nước mắt rơi xuống làm khơi dậy ngọn lửa tức giận của ai đó.
- Đừng khóc…tui sẽ chạy bù cho bà…nhất định chúng ta sẽ thắng. – Quân nhìn nó nói với vẻ chắc chắn.
Thảo vượt lên vị trí thứ 3 và về đích trao cho Duy cây gậy, đủ hiểu rõ tính cách thằng bạn thân Duy cố gắng dùng hết sức vượt lên…cuối cùng chỉ qua mặt đc a8 vẫn thua sao a6. Quân đứng đó chờ đợi mắt vẫn dán vào Duy đôi khi quay sang nhìn lớp của Sumo với 1 ngọn lửa tức giận tột độ.
- QUÂN…GẬY…- Duy về đích và trao cho Quân cây gậy trên tay, cầm gậy trên tay với bao tức giận dồn nén Quân cắm đầu chạy thật nhanh về phía trước…khoảng cách càng đc rút ngắn khi gần về đích, không khí dường như muốn vỡ tung bởi những tiếng hò hét cổ vũ, trong số đó có 1 ai như đang nín thở hồi hộp và mong chờ.
- Aaaaa…nhất…định…PHẢI THẮNG…- Quân hét lên và lao mình về phía trước…
- YEEEEE…EEEEE…THẮNG RỒI…AAAAAA…tiếng Duy la lên khi thấy chân Quân chạm vạch đầu tiên và cách thằng Nghĩa A6 chỉ trong gang tắc.
Tiếng reo hò mừng rỡ làm vỡ tung bầu không khí hồi hộp lúc nãy, Quân bước đi trong tiếng reo hò của đám con gái…cùng với những cái đánh tay chúc mừng chiến thắng với lũ con trai…Quân dần dần tiến lại nó với vẻ mặt hớn hở…
- Thắng…thắng rồi…hihi – Quân nhìn nó với vẻ mặt baby vui vẻ và cùng với 1 nụ cười chiến thắng.
Nó hôk nói gì đứng bật dậy và chồm tới ôm lấy Quân trước bao ánh mắt của mọi người (gan thiệt haha), Quân ôm nó trong lòng, khuôn mặt vẫn giữ nguyên nụ cười…1 nụ cười baby tràn đầy hạnh phúc đang đc nhân đôi ^^
- YEEEEE…lớp mình thắng rồi Thảo ơy…ú… hú…- Duy la lên và bất ngờ ôm lấy Thảo. (thêm 1 đứa gan haha).
- Bố…ốpp…ppp …ông bị điên hả? sao lại ôm tui.- Thảo hét lên với khuôn mặt đỏ bừng vì ngượng và hôk quên tặng cho Duy 1 cái lên gối ngay bụng.
Duy đứng với khuôn mặt đang dần đỏ…nhăn nhó vì đau và suy nghĩ hôk hiểu sao Duy lại ôm lấy Thảo. Đâu đó trong đám đông có 1 người vẫn thầm đứng, thầm cười…
Sao khi kết thúc cuộc thi đầu, lớp nó kéo nhau về trại nghỉ mệt và đề tài đc bàn tán sôi nổi bây giờ là cái ôm nhau thân thiết như phim tình cảm Hàn giữa nó và Quân. Thảo đang ngồi băng bó vết thương ở đầu gối cho nó, Quân thì ngồi 1 chỗ khác tám với Duy còn Kent thì vu vơ ngồi nghe nhạc.
- Bà gê hén…dám nhào tới ôm ông Quân trước bàn dân thiên hạ lun, gan cùng mình te ơy haha – Thảo nhìn nó châm chọc.
- Đừng có hiểu lầm nghen tại lúc đó tui…tui…vui quá nên tui…quên chứ bộ. – nó ấp úng nói mặt thì đỏ như gấc.
- Quên khôn quá hén, để bữa nào tui cũng thử quên…coi cái cảm giác “quên” như thế nào haha – Thảo vẫn hôk tha cho nó.
Lúc này thì nó cứng họng hôk nói đc gì quay mặt qua chỗ # và bất chợt bắt gặp ánh mắt của Quân. Như phản xạ cả 2 đều quay mặt qua chỗ khác như né tránh ánh mắt của nhau và khỏi phải nói 2 khuôn mặt bây giờ thì đỏ như tàu tháo, Kent ngồi đó nhìn và che miệng cười trước thái độ ngại ngùng của cả 2.
30’ nghỉ ngơi trôi qua và thời gian cho cuộc thi kế tiếp đc bắt đầu, ấm ức khi thua lớp nó với số điểm là 9- 10, lớp của Sumo khuôn mặt ai cũng hậm hực và tức tối luôn nhìn về phía lớp nó và ném cho lớp nó với những cái nhìn hôk mấy thiện cảm đầy phẫn nộ.[
Các lớp chuẩn bị, cuộc thi thứ 2 sẽ đc bắt đầu trong 15’ nữa – lại là giọng oanh vàng của thầy giám thị.
- Hiên đi đc hôk? hay để Kent dìu Hiên lại chỗ thi đấu? – kent nhìn nó ân cần hỏi.
- Ờ…uhm…vậy cảm ơn kent trước nha…- nó khẽ gật đầu và có vẻ hơi lúng túng.
Đột nhiên…1 bàn tay nắm lấy tay nó và giựt ngược nó lại…đó là Quân, tay Quân nắm chặt lấy tay nó, Quân trừng mắt nhìn Kent nói:
- Hôk cần đâu, để tui cõng Hiên lại đó luôn…dù gì cũng gần thi rồi. – Quân nhìn Kent nói và hạ thấp lưng xuống…còn nó thì đứng đó tỏ vẻ bối rối trước thái độ của Quân.
- Còn hôk mau lên…hay là muốn tui “bế” bà lại đó. – Quân hét.
- Từ từ tôi lên…làm gì mà cứ bô bô cái miệng vậy? – nó hậm hực phóng mạnh lên lưng Quân cho bỏ tức.
Kent đứng đó mắt vẫn hướng về Quân chau mài suy nghĩ và đột nhiên mỉm cười.
- Cũng biết ghen đấy chứ ^^? thú vị thật – Kent thầm nghĩ
-
- Hihi…kaka…haha – Quân khúc khích cười trước thái độ tò mò của nó.
- Ê…ê…bộ ông bị đười ươi nhập hả hay là bị bà dựa, làm gì mà cười như điên dạ? – nó thắc mắc.
- Kệ tui…vui cười hôk đc hả, thắc mắc nhiều tui giục bà lên cây chơi với cú giờ haha – Quân vẫn tiếp tục cái liên khúc cười của mình…
Biết rõ mình đang ở thế bất lợi nên nó hôk dám hó hé…chỉ nhéo 2 cái đau giáng trời vào hông của Quân.
… …
- Tui đứng đc ờy…thả tui xuống đi…dưỡng sức 1 hồi còn thi nữa…- nó cằn nhằn.
- Hôk – Quân trả lời nhanh, gọn, lẹ ^^
- Đã nói là thả tui xuống, ông hôk thấy nặng hả? tui chỉ bị thương nhẹ thôi chứ có phải què đâu –nó quát.
- Đã biết mình nặng thì ngồi yên đi, đừng có nhảy như con khỉ mắc phong trên lưng tôi…BIẾT CHƯA…- Quân hét lại.
- Hélô…té có tí xíu mà đi hôk nổi phải nhờ người # cõng àh…tội nghiệp gê haha – 1 giọng nói đầy châm chọc vang lên đó là “bé Sumo” haha.
- Ê…cái thằng mập địch kia…mài có niêm phong cái mỏm lợn của mài lại hôk hả …- nó tức tối nhìn sang Sumo nói.
- Con nhỏ kia…mài nói ai là mập địch hả? – Sumo hét.
- Nói phong long…ai lên tiếng là tự nhận haha – nó khoái chí cười to.
- Mài có tin ngày mai mài đi xe lăn đi học hôk hả…con kia. – Sumo trừng mắt nhìn nó.
- Tao…Thách…Mài…Đó. Mài thử đụng vào bạn tao 1 lần nữa coi…rồi xem đứa nào đi xe lăn đi học. – Quân dằn giọng nói từng chữ và trừng mắt nhìn Sumo (dám đụng đến bé iu của Quân à haha)
- Thôi đi, lo chuẩn bị đi…đừng có ở đó mà cãi nhau với tụi nó. – 1 đứa bạn của Sumo lên tiếng cắt ngang cuộc chiến nảy lửa.
- Tụi bây chờ đó…1 hồi nhớ…CẨN THẬN nha. – Sumo đe dọa rồi bỏ đi.
- Nè “đầu heo” ông nhớ cẩn thận đó, nó mà đè 2 đứa mình là 3 má nhìn hôk ra lun – nó nói nhỏ vào tai Quân.
- Bà yên tâm, có tôi ở đây…tôi sẽ hôk để nó đụng đến bà đâu, đừng sợ. – Quân điềm tĩnh nói, 2 tay giữ chặt nó trên lưng.
- Hả…”hôk để đụng đến bà???”…là gì?? Ý mình là 2 đứa mà…hẻm hiểu…- nó thầm nghĩ.
Mời các em vào vị trí và bich mắt lại…chúng ta sẽ bắt đầu trong ít phút nữa – thầy giám thị
- Ê…ê…thi chưa? Thi chưa???…sao rồi…chừng nào thi…– Duy, Thảo, Kent và nguyên lớp kéo lại cổ vũ.
- Mấy người tới sớm hén, gần thi rồi. – nó nói.
Cuối cùng cuộc thi thứ 2 cũng bắt đầu trong tiếng hò hét và cổ vũ của cả trường. Tất cả các bạn nam đều bị bịch mắt lại và phải đi theo sự hướng dẫn của bạn nữ. Tất cả sẽ đi qua 1 con đường dài có 3 chướng ngại vật và trong vòng 5’ nếu ai đội nào về đích trước sẽ dành chiến thắng.
- Nè “đầu heo” phải nghe lời chỉ dẫn của tui đó nghe chưa…đi từ từ thôi coi chừng thằng Sumo nữa đó. – nó lo lắng.
- Biết rồi, hôm nay nói nhiều ta ơy… – Quân cằn nhằn.
- Cố…ốcc…- nó cú 1 cái vào đầu Quân
- Các em chuẩn bị…vào vị trí…BẮT ĐẦU.
Câu nói của thầy giám thị vang lên làm cho cả trường càng thêm ồn ào và náo nức hẳn, mạnh lớp nào lớp đó cổ vũ, còn nó và Quân thì bắt đầu những bước đi đầu tiên qua 1 con đường đầy nước rất trơn
- Cứ đi thẳng ghen đừng có mà lạng nha 3, té tui giờ á – nó kều Quân nói.
- Hôk biết thằng mắc dịch nào đưa ra cái trò chơi mắc ôn này nữa? – Quân hằn hộc nói.
- Thằng “Hiệu Trưởng” đó haha. – nó phá lên cười khi thấy Quân nín khe khi nghe đến 2 từ Hiệu Trưởng.
Con đường đc đổ nước và có một ít dầu cho nên rất trơn, Quân thì bước chậm rãi theo lời nó chỉ dẫn…bên kia thằng Sumo cũng khó khăn hôk kém để đi qua đoạn đường…với cái body bành trướng nó lại càng khó khăn hơn haha. Sao 1 lúc khó khăn mò mẫm đi qua con đường
trơn. Nó và Quân tiếp tục đi qua con đường thứ 2 là “rừng banh”.
- Ôi mẹ ơy, hùng vĩ quá…kiểu nì lơ tơ mơ là lổ đầu như chơi nà haha- nó xuýt xoa
- Bà lội…bà lội ơy bà lội…làm ơn chỉ đường cho con đi tiếp…cười 1 hồi là tui cho bà nằm xải lai ở đây bây giờ. – Quân cằn nhằn
- Từ từ- nó nói. – Hãy đợi đấy – nó thầm nghĩ.
- Đc rồi từ từ đi qua bên phải đi- nó nói – Binh…nhh…- 1 trái banh va vô đầu Quân làm Quân đau điếng (banh bống rổ đó haha)
- Yaaaa…bà chơi tui hả…đau chết đc…chỉ đường kiểu gì thế hả? – Quân hét lên.
- Đã kiu đi qua từ từ bên phải ai kiu đi nhanh chi…ngu ráng chịu hoho. – nó khoái chí cười
- Rồi đi từ từ qua bên phải nữa đi…Binh…lần này là trái banh vô mặt nó.
- Wuê…ông làm gì thế hả? tui kiu ông đi bên phải mà…- nó xoa đầu hét vào tai Quân
- Ngu à, nếu đi qua bên phải là tui ăn thêm trái banh nữa rồi haha – Quân cười lớn.
- 2 đứa nó cứ như chó với mèo vậy? ưh…– Duy chau mài nói và nhận đc sự đồng tình từ Thảo (thim 1 cặp chó zí mèo haha)
Từ lúc đó nó hôk dám chỉ bậy đường cho Quân nữa vì sợ phải ăn banh, từ từ nó và Quân cũng đi đến đích và tới chỗ “Bong Bóng” của lớp.
- Tui đếm 1 2 3 là ông đưa chân lên đạp mạnh xuống nghen – nó nói
- 1 2 3 ĐẠP…AAAA…AAA…- Quân hét lên vì đau khi đạp xuống hôk thấy trúng bong bóng mà mấy ngón chân tiếp đất nhanh, gọn, lẹ, làm Quân đau điếng.
- Wuê…ê…ê…sao bà kiu đạp mà hôk trúng gì hết vậy HẢ?.đau quá…hix… – Quân quát nó.
- Tui...

<< 1 ... 3 4 5 6 7 ... 21 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status