cái ý nghĩ đó làm mặt nó nóng bừng lên.
- Sao vậy nhóc, không trả lời chị hả?- Chị chống nạnh.
- À… À… Đây, em đến ngủ nhờ quán mà, ở nhà nóng quá.- Nó bối rối.
- Vậy à hihi… Nhóc muốn cứ đến, có gì đâu… Mà sao mặt nhóc lại đỏ như thế kia…?
- À, không…em đi ngoài đường nắng quá ý mà.- Đành lấy cái lý do hôm qua.
- Hihi… Trông thế này nhóc dễ thương lắm nha, má trắng trắng hồng hồn, xinh thiệt… Lại mịn nữa chứ hihi.- Chị véo một bên má nó, hình như hành động này hơi thu hút người ở quán thì phải, bọn nhân viên cứ nhìn nó và chị. Vì quá ngại nên nó đành lẩn đi.
- Thôi thôi, trêu em hoài à, em vào ngủ đây.
- Uhm nhóc vào đi, có gì chị kêu bé Mi gọi nhóc.
- Ơ đừng đừng… Chị ơi, để em tự dậy… – Chừa cái khoản để gái gọi dậy thế này rồi.
- Ủa sao vậy nhóc?
- À em không thích. Em ngủ đây. Nó phóng vào luôn kho, đỡ phải ở lại chị lại bắt giải thích nhiều, mệt người. Thay xong bộ quần áo dành cho nhân viên nó nằm ngủ trên chiếc ghế xếp, hình như bộ này vừa hơn thì phải, chắc có ai tốt bụng sửa giúp nó.
.
.
.
- M… M… Ơi, dậy dậy… Đến ca rồi… – Giọng tăng động của nhỏ Mi, đã bảo để nó tự dậy nhưng chắc bà Huyền lại kêu nhỏ vào. Ít ra thì hôm nay không có trò nghịch từ phía nhỏ Mi nữa…
Hơi oải, nó ngồi ngu tầm 5 phút. Nhỏ Mi ngồi cạnh nó bỗng đứng dậy, sờ đầu nó một cái rồi đi ra.
- Tóc dài ghê, Thôi mình ra trước nha M ngố hihi… – Lúc đầu còn hơi khó chịu một chút, nhưng nghe em gọi riết thành quen luôn, không thể phủ nhận rằng, nhỏ Mi làm nó nhớ đến Tâm.
- Ừ… – Vẫn đơ đơ chút.
Nhỏ đi ra một lúc rồi nó cũng đi ra. Vô WC rửa mặt cho tỉnh. Ngáp một cái rồi đi ra làm. Tầm này sớm, lên khu nó cũng vắng vắng thôi.
Ra thì cũng chỉ lau cho sạch bàn ghế thôi, hai nhỏ kia tiếp khách rồi. Nhỏ Mi thì lâu lâu vẫn nhìn nó cười. Điên thì điên vừa thôi chứ, điên hết cả phần của người khác hả… Lúc sau có khách đi vào, nó không để ý lắm, nhỏ Yến nhanh nhảu chạy ra tiếp… Đang đi trà thì vấp phải cái ghế nó đang lau dở…
- Cẩn thận!
- Á… – Nhỏ mất đà ngã cúi xuống, may nó đỡ được hai vai nhỏ, nhưng đầu nhỏ húc vào ngực nó đau ơi là đau, rồi trà đổ hết vào bụng áo nó…
- Au… – Nhỏ này vụng về thật, cái ghế người ta để gọn thế còn vấp hazzj…
- Ôi , mình xin lỗi… Xin lỗi M nha… – Nhỏ rối rít…
Ở gần thế này nó mới thấy, nhỏ Yến thơm thật đấy… Hình như con gái ai cũng có một mùi hương riêng… Chết thật, lại nghĩ linh tinh rồi.
- À uhm không sao đâu…
- Mình không cố tình đâu… Mình xin lỗi mà.
- Thôi mình bảo không sao mà, ra trà đi… Khách người ta đợi kìa.
- À thôi chết…
- Ra đi… Mình dọn cho…
- Uhm mình cảm ơn M nha.- Ánh mắt long lanh của nhỏ hiện lên vẻ áy láy.
- Ừ.
Nhìn nhỏ chạy ra mà nó buồn cười, chân thì ngắn mà cứ lạch bạch như con vịt. Dọn xong thì nó vào WC vắt cái áo, hazzj vàng hết cả rồi…
Ra quầy nó gọi nhỏ Yến lại.
- Cậu với Mi chạy giùm mình hôm nay nhé, áo bẩn mình không chạy được…
- Được mà, không sao đâu, tại mình…
- Thôi thôi, có gì người ta gọi đồ thì để mình xếp, cậu chỉ việc đem ra thôi.
- Uhm.
Nhỏ Yến ra khu… Một lúc sau nhỏ Mi chạy vào, mặt lại lạnh băng nhìn nó… Quái lạ? Mình hôm nay đắc tội gì với nhỏ này đâu ta, mới nãy còn cười cười mà?
- Sao cậu không ra làm?
- À mình bị ướt hết áo rồi, màu bẩn lắm sợ ra khách người ta đánh giá nhân viên… Hôm nay cậu với Yến giúp
Mình một buổi nhé, mai mình làm bù… Chán quá.
- Được đỡ người đẹp như thế thì còn chán gì nữa… Thích thì ra mà làm, tôi không rảnh mà giúp.- Nói xong nhỏ đi luôn ra khu. Nhỏ này như điên ý, ai gây gì nhỏ cơ chứ, lúc nắng lúc mưa, chả hiểu thế nào nữa.
Nó cứ ngồi đấy xếp đồ uống cho hai nhỏ, một thì tươi như hoa, một thì không cảm xúc… Thành ra cảm giác của nó cứ chập chờn lúc vui lúc sợ. Tuỳ lúc hai nhỏ đi vào.
Ngồi buồn giở điện thoại ra nghịch, tầm này khách vẫn vắng, chủ yếu uống ngoài kia hết rồi còn đâu… Cầm điện thoại chơi tý thì nhớ đến ông mãnh Tuấn, đã hứa thì đành gọi vậy.
- A lo, tưởng ông quên tiếp…hehe.- Giọng thằng khỉ kia đểu đểu.
- Số… Đường… Ở TL nhé muốn thì đến đi.
- Ơ khoan… Khoan… Ông ra đứng ngoài đi…
- Té… Có mồm tự hỏi. Nó cúp máy luôn. Khoảng nửa tiếng sau thì chị Huyền đi vào khu nó hỏi.
- Nhóc ơi, có ai tìm nhóc kìa, bảo là bạn nhóc á?- Chắc thằng khỉ Tuấn đây mà.
- Ơ dạ để em ra…
- Mà sao nhóc lại ngồi đây… Trốn việc à hihi?
- Đâu có đâu, em bị đổ trà vào người, áo ướt rồi không ra ngoài được… Để hai người kia làm, mai em làm bù.
- Uhm , thôi nhóc ra đi, để người ta đợi kìa.
- Dạ… Mà chị ơi, ai làm áo cho em mà vừa vậy?
- À, bé Mi á… Chị tính mang đi làm mà không chịu, cứ đòi mang về sửa cho nhóc…hihi, nhóc sướng nha…
- Her, thôi em ra đây.
Thảo nào, nhỏ cáu nó là vì nó không giữ được áo sạch, nhìn thành quả của mình bị bẩn thì ai không bực, nhất là quần áo… Chuẩn rồi, ngoài lý do đó thì chả có lý do nào nhỏ giận nó cả, tý ra xin lỗi tiếp vậy @@.
Phi ra đến cửa thì thằng Tuấn đang nói chuyện với anh Vinh… Đành kêu nó vào.
- Thôi vào đi ông.
- Ủa bạn cu M à em, hai đứa vào đi.
- Anh vào cùng bọn em cho vui.- Thằng Tuấn phát biểu.
- Thôi anh bảo vệ vào sao được, chúng mày vào đe.
- Dạ vâng.
Vào trong quán thì thằng Tuấn, nhìn xung quanh.
- Quán đẹp mà rộng nhỉ, quán mới hả tôi không biết đấy.
- Uhm, thế uống ở ngoài hay vào trong khu tôi làm?
- Vào trong ủng hộ ông chứ hehe…
- Uhm đi.
- Mà em lúc nãy là ai vậy ông? Nhìn xinh thật.
- Em nào?
- Em mà vào gọi ông ra ý.
- Em cái tát nhé, hơn mình 5 tuổi, chị quản lý đấy, đừng vớ vẩn… – Thằng Tuấn mở to mắt ngạc nhiên.
- Ủ ôi, nhìn mà như cấp 3 thế nhỉ, đã xinh lại còn dáng chuẩn nữa, khéo cao hơn ông đấy haha.
- Thế đến uống nước hay ngắm gái?
- Dĩ nhiên là… Cả hai rồi, hehe huynh đừng nóng. Quản lý mà xinh thế chắc nhân viên cũng không vừa nhỉ hehe.
- Vào đây thì biết.
Đến khu nó, nó đi vào quầy nhỏ Mi chạy ra bàn thằng Tuấn để trà… Thằng Tuấn hơi sững người chút rồi cười cười quay qua nó ngón tay cái dơ lên, đâu gật gật, kiểu này chắc kết rồi… Haha, cho chú chết, thích đúng phải nhỏ Mi, xem thằng khỉ này làm như thế nào với nhỏ khùng này.
Chap 24:
Được lúc thì thằng Tuấn vẫy nó ra.
- Gì?
- Ông ơi, em vừa rồi đưa nước cho tôi tên gì vậy? Sao mà xinh thế?- Biết ngay thằng này mà.
- À tên Mi.
- Thế hả… Mi ơi em không thoát được anh đâu Mi ơi…hehe thế còn nhỏ lùn lùn kia thì sao ông?
- Tên Yến.
- Sao số ông sướng thế không biết, làm toàn cùng gái xinh.
- Sướng thì vào làm một hôm rồi nói tiếp.
- Không… Việc của tôi chỉ đi uống càphe thôi, việc quái gì phải đi tiếp càphe…haha.
- Uhm rồi, uống đi vào quầy đây.
Nó đi vào, mặc kệ thằng mê gái đang tia hai nhỏ với ánh mắt đơ đơ…
Tầm xế thì khách đông, khu nó thì không sáng lắm nên nó cũng ra chạy bàn cùng hai nhỏ kia, nhỏ Yến thì tươi cười thôi, vì đi nước phải vậy, còn nhỏ Mi thì cứ lừ lừ, sợ thật… Nhưng lúc mang nước cho thằng Tuấn thì lại cười cười, quay qua nhìn nó, xong lại nhìn thằng Tuấn… Thằng này siêu thật hay nó hoa mắt nhỉ? Mà kệ đi quan tâm làm quái gì.Nó cũng không để ý đến bàn thằng Tuấn nữa…
Tầm Tối thì thưa dần, có lẽ nơi này của nó chỉ để mọi người lui đến sau giờ làm việc căng thẳng thôi, vì yên tĩnh mà, bên ngoài kia nhạc sống ầm ỹ hết cả lên… Chán thật cái ông ở quầy, gu âm nhạc kinh khủng.
- Ông ơi, tôi về nhé… Hôm nay sướng thật đấy hehe… – Thằng Tuấn bảo nó về sau khi nốc mấy cốc càphe rồi.
- Uhm.
Thằng Tuấn về một lúc thì nó cũng xin chị Huyền về luôn, định vào xin lỗi nhỏ Mi, thấy cái mặt nhỏ như vậy lại ngán.
- Uhm về à nhóc?
- Vâng.
- À mà chị bảo này?
- Gì ạ chị?
- Khu nhóc nó tĩnh nặng quá, chị định thuê thêm một nhạc công ghitar về chơi, kiểu nhẹ nhàng thôi, sẽ thu hút khách hơn, nhóc thấy thế nào?
Đây là quán của chị, nó thì cũng không muốn phản đối, với lại làm thế sẽ tăng lượng khách thì tốt chứ sao, có lẽ chị thông suốt rồi. Mà chị bảo ghitar à, thuê nhạc công giờ tốn tiền lắm, hay là…
- Hay chị không phải thuê đâu…
- Thế sao giờ nhóc? Khu thì cũng phải có chút nhạc chứ?
- Em biết chơi, để em chơi đàn trong khu cho.
- Oa, nhóc giỏi thế, biết cả đàn ghitar luôn hihi… Nhưng làm việc thì sao? Hay chị tìm thêm đứa nữa vào khu nhé…hihi.
- Dạ cũng không cần thiết đâu chị, khu cũng vắng mà, khi rảnh thì em chơi thôi… Có thêm nhỏ Yến cũng đỡ…
- Uhm hihi… Chị ngạc nhiên đấy, chắc mai phải vào nghe nhóc đàn mới được… Mặt tồ thế này mà giỏi ghê hihi…
Nó cười gượng:
- Dạ thôi em về nha.
- Cứ vậy nha nhóc, có gì chị tăng lương cho hihi… – Xong chị áp bàn tay vào môi giơ lên thổi về hướng nó… Tuy không hiểu là hành động gì, nhưng cái điệu bộ đáng yêu đó làm nó ngại… Chị cười cười chào nó. Rồi nó về luôn, công nhận chị sống vô tư thật.
Đạp xe men theo cái vỉa hè HN, mùi hoa sữa thoảng thoảng, ánh đèn le lói của những chiếc đèn in bóng cây xuống mặt đường, gió thốc vào người nó mát
rượi, sảng khoái thật. Không khí HN thật thoải mái về bưởi tối…
Vừa về phòng chưa kịp làm gì, thì thằng Tuấn gọi.
- Alo?
- M à, ông về chưa?
- Về rồi.
- Phòng ông ở đâu? Tôi đến nhờ tý?
- Trên quán khoảng 300m… Làm gì?
- Thôi thôi, ông ra ngoài đi, tôi lượn qua thấy thì gọi… Nhờ chút.
- Rồi rồi, ra đi.
Nó ra ngoài cửa phòng ngồi đợi thằng Tuấn, nhìn đường, lâu lâu một chiếc xe vụt qua, mang theo một luồng gió tạt… Không hiểu thằng này nhờ gì nhỉ?
Được lúc lâu thì thấy thằng Tuấn, phi xe lên…
- Đây này… – Nó gọi to.
- À… Đây hả.- Thằng khỉ Tuấn đỗ xe xuống.
- Ông sống một mình ở đây à? Rộng phết còn gì nữa?
- Bình thường, thôi vào đi.
Đặt cốc nước cạnh bàn cho thằng Tuấn, nó hỏi.
- Sao, ông nhờ tôi cái gì?
- À nãy mới cãi nhau với ông già, ông đuổi đi…
- Gì mà cãi nhau khiếp thế?
- Vừa ngoài quán về thì ông bảo, tối ngày lêu lổng, xong bảo cút muốn đi đâu thì đi, lên tôi đi luôn… – Có thế mà cũng đi, trước lúc nào bố nó cáu nó với ông anh toàn im im, để bố qua cơn rồi lại thôi… Căn bản có bật cũng không cãi được với lý lẽ người lớn, cuối cùng lại thiệt thôi, còn mang tiếng mất dạy chứ, lên chỉ im.
- Uhm, rồi sao?
- Ông cho tôi ngủ nhờ tối nha… – Tội thằng cu, thôi mình giúp nó vậy.
- Uhm, nhưng giường hơi chật, ông nằm được không?
- Được mà, quan trọng gì, có chỗ là được, tính ra khách sạn nhưng tiện thì đến chỗ ông cho biết…hehe.
- Ừ, ngồi đấy chơi, tôi đi tắm cái nóng quá… Nó vác bộ đồ chuột cắn vào phòng tắm.
Tắm xong bước ra lau lau cái đầu, thấy thằng Tuấn đang nhìn cái bao đàn.
- Ủa ông biết chơi đàn à?
- Uhm biết.
- Được đấy, hôm nào dạy tôi để tôi đi tán gái nhé…hehe.
Nó chán chả thèm đáp, mở tủ lôi gói mì bình dân ra…
- Gì đấy ông ơi?
- Ăn tối, mì tôm đấy ăn không?
- Dẹp đi, tôi ở đây mà ông phải ăn cái đó à?
- Ra đây với tôi.
- Ra đâu?
- Đi thì biết, mau lên.
- Ờ từ từ đã…
- Đi xe tôi…
Nó khóa cái cửa phòng, leo lên sau xe thằng Tuấn, một lúc sau chúng nó đỗ tại một quán nhậu…
- Thôi tôi ko vào đâu, không biết uống.
- Vào ăn chứ không uống… Đi.- Chán quá, không biết ăn thế này có đủ tiền đến cuối tháng không nữa…hazzj. Ngồi vào bàn, đứa phục vụ đi ra…
- Lấy anh một nồi lẩu nhé, 3 chai HN nữa…
- Dạ vâng, 2 anh chờ chút- Nhỏ phục vụ đi vào.
- Bảo không uống mà…
- Ông không uống thì tôi uống, ngồi mà ăn, hôm nay tôi vui nhiều hơn chán hehe… Nhớ em Mi rồi nè, em Yến nữa… Ông kém quá, có gái xinh mà không biết hưởng…haha.
- Còn hơn thằng, thấy gái nào cũng muốn hưởng.
- Hehe, thế mới là đàn ông chứ, ai như ông, da trắng, tóc dài, lại không rượu bia, mai tôi mua cho cái váy nhé… Haha
- Nói nữa , tối ngủ chỗ khác nhé… – Nó ghét nhất ai trêu nó là con gái, ở quê nó bị trêu đủ rồi @@.
- Hehe thôi thì thôi…
Một lúc sau thì bọn kia dọn cái nồi lẩu ra, thằng Tuấn khui bia:
- Không uống thật hả?
- Không, vừa cay vừa đắng ra cái gì mà uống, không ngon bằng nước lọc…
- Đúng là…
- Thôi ăn đi…
Một thằng cứ uống, một thằng cứ gắp. Nó là dũng sĩ diệt mồi, không có cơm lên đành ăn vã cho no vậy @@.
- Nè ông?
- Sao?
- Hình như em Mi thích tôi ông ạ… Hehe.
- Sao biết?
- Thì lúc chiều, xin số thì em ý cho luôn… Hehe sướng vãi.- Thảo nào, thấy thằng này bị đuổi vẫn vui, mà thằng này cũng đẹp trai, nhỏ Mi chắc cũng thích thằng này thật nên mới cho số, đến nó còn không có số của nhỏ Mi mà.
- Cho luôn á?- Nó vẫn hơi tò mò.
- À uhm, em nó hỏi tôi là bạn ông à, tôi bảo đúng, sau đó xin số thì cho luôn…hehe.- Hazzj chả hiểu nhỏ này nghĩ gì nữa.
- Ừ thế còn em răng khểnh thì sao?
- Linh đó hả, tôi chán rồi, kiêu bỏ xừ… Ực.- Nốc một ngụm bia, thằng Tuấn nói.
- Uhm… – Nó lại bắt đầu chiến dịch phá mồi…
Ăn xong thì đứng dậy ra thanh toán, thằng Tuấn uống lắm bia thế mà vẫn tỉnh… Sợ thật.
- Cho em tính tiền bàn kia chị- Nó nói, mong là đủ tiền.
- Dạ của anh là một trăm năm mươi nghìn ạ… – May là đủ…
Thằng Tuấn đặt tờ hai trăm xuống bàn.
- Khỏi trả lại… – Xong kéo nó ra, đúng là thằng công tử.
- Dạ em cảm ơn.
Ra phía ngoài, nó vùng ra…
- Ông làm gì thế?
- Ôi giào ơi, có bữa ăn, anh em mời nhau, nay tôi mời khi khác ông mời… Quan trọng gì… Thôi đi về ông ơi… Hehe- Biết là thế, nhưng nó vẫn áy láy sao á, thôi thì để bữa khác rủ nó đi ăn vậy.
Nó trèo lên xe chở thằng Tuấn, sợ nó say lại xảy ra cái gì… Tóm lại không an toàn… Đang đi thì thằng Tuấn kêu:
- Ông ơi, dừng lại đã…
Nó dừng lại.
- Gì thế?
- Chờ tôi chút…
Hóa ra cu cậu mót lại đi bậy tại cái cột điện gần đấy… Uống cho lắm vào hazzj… Đã thế trêu thằng khỉ này phát…
- Tuấn ơi, gái đấy… Đang nhìn kia!
- Đâu đâu… – Nhìn cu cậu giật mình, sốc sốc, chạy lại mặt nghệt ra… Đến là buồn cười =)).
- Anh trêu chú tý…hê.
- Mẹ bố ông, làm tôi giật cả mình, vãi mẹ nó ra rồi này…
- Thôi đi tý nó khô haha… Mà tránh xa tôi ra nhé…
- Không đấy, gần cho ấm híhí… – Nó giở giọng ưỡn ẹo.
- Biến… Thôi đi về, lớn rồi còn dấm đài.
- Mẹ ông nhá… – Thằng Tuấn táng vào đầu nó một cái. Rồi trèo lên xe.
Nó phóng về phòng dắt xe vào, thằng Tuấn nằm vật ra giường ngáy luôn… Nó vào phòng WC đánh cái răng rồi mới bắt đầu ngủ… Mẹ thằng Khỉ ngủ say ghê, nó đẩy thằng Tuấn lùi vào, vừa nằm thì có tin nhắn từ…”Chi” , chắc hôm nọ nhỏ lưu.
- ” Mai mình đến quán. M nhé “.- Ơ đến thì cứ đến còn hỏi nó làm gì? Nhỏ này khùng rồi.
- “M Ngủ rồi à?”- Nó không trả lời được vì máy nó hết tiền, căn bản là hôm nọ nghịch ngu nhấn phải cái tin nhắn rác @@. Một lúc sau thì không thấy nhỏ nhắn tin nữa… Kệ… Mà mai phải đàn ngoài quán, nếu nhỏ ra thì ngại thật, chắc phải chui trong quầy đàn thôi nản thật…Nghĩ ngợi chút nữa xong nó đi ngủ. Trong cái tiếng ngáy dữ dội của ông mãnh Tuấn…@@.
Chap 25:
Sáng sau ngủ dậy thì thấy nặng hết cả bụng, hóa ra thằng mãnh Tuấn gác chân lên bụng nó, thảo nào tối qua bị bóng đè, cái thằng mất nết này, đã đi ngủ nhờ rồi còn phá… Đang điên, nó đạp cho thằng Tuấn mấy cái, vừa để gọi, vừa để trả thù.
- Dậy dậy… Lên lớp ông ơi…
- Bố để con ngủ thêm tý nữa… – Quái lạ, mình thành bố nó khi nào nhỉ @@. Thằng này mê ngủ rồi.
- Thằng kia, mở mắt ra coi… – Nó vỗ vỗ mặt thằng Tuấn…
- Ơ ông M à… Sao ông lại ở nhà tôi?- Mặt thằng Tuấn ngu ngu, chắc chưa tỉnh đây mà.
- Nhìn lại xem nhà ai đi nhé…
Thằng Tuấn ngơ ngác nhìn xung quanh…
- Ấy chết tôi quên hehe… Phòng WC đâu ông…
- Trong kia kìa, có 1 cái bàn chải thôi, đừng dùng nhé…
- Không cần… Mồm anh thơm chán hehe.- Xong Thằng Tuấn hà vào mặt nó, mẹ cái thằng bựa…
- Cút ra mồm mùi như mùi cứt thế? Bộ hôm qua chú ăn cứt à?
- Mẹ ông nhá, thế thì tối qua có thằng ăn cứt với tôi đấy…
Nói xong thằng Tuấn vào WC, ra thì nó cầm luôn cái điện thoại…
- Khéo tôi phải về luôn ông ạ,...