* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Cô Dâu Bỏ Trốn Full - MySweetLovelyDay

quá, hắn rót một ly rượu, rồi uống một hơi. Hắn đặt ly rượu xuống bàn đánh cộp một cái, hắn hối thúc Lan.
- Em mau nói ra chuyện mà em yêu cầu đi. Dù có khó khăn đến đâu anh hứa sẽ giúp cho em bằng được…!!!
Lan không vội nói ra yêu cầu của mình ngay. Cô ả mở ví rồi lôi ra một bao thuốc lá thơm để ở trên bàn. Cô ả rút một điếu ở trong bao ra, hai ngón tay cô ả điệu nghệ kẹp điếu thuốc, cô ả gắn lên đôi môi đỏ mọng đầy khêu gợi của mình.
Dũng say sưa nhìn Lan không chớp mắt, hắn cung kính khẽ bật lửa rồi châm vào điếu thuốc cho Lan hút. Hắn nguyện cả đời làm một con chó trung thành vô điều kiện với Lan. Mặc dù trong lòng của hắn thừa hiểu Lan chẳng coi hắn ra gì và chỉ muốn lợi dụng hắn mà thôi.
Cô ả hít vào một hơi rồi xả khói thuốc ra ngoài. Mắt của cô ả thích thú nhìn những làn khói trắng bay dần ra rồi tan biến trong không trung. Cô ả ngọt ngào bảo Dũng.
- Em muốn anh xử cho em hai người mà em căm thù và ghét nhất ở trên đời…!!!
Dũng không ngạc nhiên lắm trước yêu cầu của Lan. Dũng chăm chú nghe Lan nói tiếp.
- Người thứ nhất em muốn anh xử đó là tên Công vì hắn dám làm nhục em…!!!
Cô ả giả vờ khóc nấc lên rồi kể lể.
- Anh có biết là hắn bỉ ổi như thế nào không, hắn lợi dụng trong lúc em uống rượu hắn đã bỏ thuốc vào chén rượu của em. Em đã bị hắn cưỡng bức…!!!
Cô ả run run đôi vai, lúc đầu cô ả chỉ đóng kịch để làm mủi lòng và khơi dậy sự căm thù của Dũng đối với Công mà thôi nhưng về sau cô ả khóc thật vì sự căm tức của ả đối với Vũ do anh dám từ chối quyết liệt tình cảm của cô ta đối với anh.
Dũng bóp chặp bàn tay lại thành hình quả đấm, hắn đập bàn đánh dầm một cái. Cái bàn rung mạnh như sắp đổ dưới sức mạnh như hổ báo của hắn, ly tách kêu leng keng ly rượu nghiêng cả rượu ra ngoài.
Hắn nghiến răng thật chặt lại, trên đôi bàn tay của hắn những sợi gân màu xanh nổi cả lên. Ánh mắt của hắn vằn đỏ, hắn căm thù hỏi Lan.
- Tại sao em không kiện hắn ra tòa hay nói chuyện này cho anh biết sớm. Nếu em mà nói với anh ngay thì có lẽ anh đã cho hắn nằm trong bệnh viện rồi…!!!
Lan khẽ nhếch mép lên vì con cá đã cắn câu, cô ta là một diễn viên tài năng nên không ai thoát khỏi được mánh lới của cô ta. Cô ta đau buồn bảo Dũng.
- Anh nghĩ em làm gì được hắn, em chỉ là một cô gái yếu đuối trong khi hắn là một thằng con trai. Hắn…hắn…!!!
Cô ta ấp úng không nói tiếp nữa. Dũng sốt cả ruột hỏi Lan.
- Còn gì sao em không nói tiếp đi mà cứ lấp la lấp lửng mãi thế…??
Lan hít một hơi dài, cô ả đau khổ bảo Dũng.
- Em không dám kiện hắn vì hắn đang giữ những tấm hình khỏa thân của em…!!!
Dũng đã tức giận đến cực điểm mặc dù yêu Lan và luôn muốn có Lan nhưng hắn không dám động vào người của Lan thế mà nay một tên Công khốn kiếp nào đó dám động vào người mà hắn yêu thì làm sao hắn nuốt được cục tức và cục hận này.
Hắn bóp tay Lan thật chặt làm cho ả nhăn cả mặt lại vì đau. Hắn gấp gáp hối thúc Lan.
- Em có mang theo ảnh của hắn hay địa chỉ nhà riêng của hắn hay không. Anh muốn biết rõ về hắn thật tường tận để tiện bề xử lý hắn…!!!
Lan liền mở bóp của mình ra, cô ả chìa ra cho Dũng xem một tấm hình chữ nhật. Dũng liền cầm ngay lấy rồi xăm xoi cho thật kỹ. Hắn cảm thấy ghen tị và ấm ức vì tên này đẹp trai và quyến rũ quá, hắn đúng là một tay ăn chơi trong khi bản thân của Dũng chỉ là một thằng vai u thịt bắp và là một tên găng tơ mà thôi làm sao sánh bằng một thằng công tử bột như là Công chứ.
Thấy Dũng nhìn bức ảnh trầm ngâm không nói gì. Lan nhắc.
- Thế nào, anh có đồng ý giúp em không…??
Dũng căm tức Công tột độ, anh chàng ghen tị với cái may mắn của Công nên đáp lời luôn.
- Tại sao lại không mà kể cả em không nhờ vả anh. Anh cũng sẽ không bao giờ buông tha cho hắn…!!!
Lan hài lòng trước thái độ sục xôi căm thù của Dũng đối với Công. Vậy là một tên đã bị xử, còn nốt con bé Vân người yêu và vợ chưa cưới của Vũ nữa là xong. Cô ả từ tốn bảo Dũng.
- Em sẽ cung cấp đầy đủ cho anh thông tin về nhà ở, những khách sạn và vũ trường mà hắn hay đến cho anh luôn một thể. Em đã phải vất vả lắm mới đi điều tra được từng này thứ cho anh, em hy vọng anh sẽ làm cho hắn phải ăn năn hối hận về những gì mà hắn gây ra cho em…!!!
Dũng trấn an Lan.
- Em yên tâm, bọn anh mà làm điều gì thì không bao giờ có chuyện nạn nhân được yên ổn sống xót hay có thể trốn thoát được…!!!
Lan nghe được một lời hứa chắc chắn của Dũng, cô ả hài lòng gật gù rồi đưa một tờ giấy cho Dũng. Trong đó cô ả đã ghi đầy đủ những thông tin mà Dũng cần để đón đầu Công ở khắp mọi nơi.

Người thứ hai Lan nhờ Dũng xử đó là Vân, cô ả không biết Vân ở đâu nhưng cô ả có ảnh của Vân do cô ả lén chụp được. Cô ả đẩy một tấm hình khổ nhỏ về phía của Dũng.
Cô ả chán nản nói tiếp.
- Em muốn anh làm cho con nhỏ này có một vài vết sẹo ở trên mặt hay anh muốn làm gì với nó cũng được…!!!
Dũng cầm bức hình lên, hắn kinh ngạc vì con nhỏ trong bức ảnh này đẹp quá, không biết con bé này đã làm gì Lan mà cô ta có vẻ giận dữ tới mức muốn hắn cho con nhỏ vài vết sẹo trên khuôn mặt xinh đẹp thế này.
Dũng muốn biết nguyên nhân tại sao nhưng hắn sợ sẽ bị Lan giận dỗi bỏ về vì cơ hội cho hắn gặp mặt Lan đâu có bao nhiêu, hắn đã nguyện làm một người hầu cận trung thành đối với Lan suốt đời hay sao nên những chuyện cỏn con thế này có gì mà hắn chẳng làm được, chỉ cần Lan muốn là hắn bất chấp tất cả để làm điều đó cho Lan.
Hắn không còn quan tâm tới lý do Lan muốn hại con nhỏ trong bức hình nữa, hắn chỉ hỏi Lan đơn giản.
- Em có thể cho anh biết anh phải đi đâu để tìm gặp được nó hay không…??
Lan ra chiều nghĩ ngợi, cô ả không hề biết Vân ở chỗ nào nhưng chỉ cần cho người bám theo Vũ thì thế nào cũng truy ra tung tích của con nhỏ Vân.
Cô ả mỉm cười bảo Dũng.
- Anh chỉ cần cho người theo dõi Vũ là biết ngay con nhỏ kia đang ở đâu…??
Nghe nhắc đến tên của Vũ. Dũng cảm thấy nghi ngờ và có chút hờn ghen, hắn hiểu Vũ là người mà Lan yên nhưng anh chàng đó không hề chú ý gì tới cô ả nên cô ả ghen tức đi hại bạn gái của anh chàng đó chứ gì. Thật là một kẻ bỉ ổi và đáng sợ, lòng dạ của đàn bà khi họ giận dữ và hờn ghen còn độc địa hơn cả rắn rết.
Dũng tự nhiên cảm thấy chùn bước trước yêu cầu này của Lan. Hắn ta không muốn hại một con nhỏ ngây thơ và trong trắng như con nhỏ trong bức hình này, nhưng nếu hắn không làm gì thì thế nào Lan cũng giận và không thèm nhìn mặt của hắn nữa.
Hắn nén tiếng thở dài ở trong lòng để đáp lại lời của Lan.
- Được rồi, anh hứa sẽ giúp cho em hai việc này nhưng không lẽ em chỉ coi anh là một công cụ để em sử dụng thôi hay sao…??
Lan kinh tởm nhìn Dũng. Cô ả biết là anh chàng này đang vòi vĩnh cái gì nhưng cô ả đâu có ngu dại tới mức đi trao thân cho một người như Dũng. Cô ả chỉ hôn nhẹ lên má của hắn rồi thì thầm thật ngọt ngào vào tai của Dũng.
- Anh cứ làm tốt cho em hai việc này đi. Khi nào xong chuyện em sẽ có thưởng cho anh mà nên anh yên tâm em không bao giờ để cho anh bị thiệt đâu…!!!
Dũng ngất ngây trước mùi nước hoa thơm ngát của Lan, hắn sung sướng bảo Lan.
- Anh hứa sẽ làm xong cho em hai việc này thật tốt và thật nhanh gọn để em có thể ăn ngon ngủ kỹ…!!!
Lan khẽ phì phà điếu thuốc, cô ả không bộc lộ gì cảm giác biết ơn hay đang đùa bỡn với tình cảm của Dũng mà cô ả đang tận hưởng sảng khoái của những lạc thú mà điếu thuốc này mang lại.
Vân ngồi bệt lên cái ghế màu đỏ tại phòng chờ của rạp chiếu phim. Vân tái hết cả mặt, môi con nhỏ run run. Vân hú vía nghĩ.
- Cũng may mình không bao giờ đi xem phim một mình nếu không mình làm sao mà thoát khỏi cái nơi quỷ quái đó, thật là đáng sợ…!!!
Duy nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Vân, anh chàng ân cần hỏi.
- Cô không sao rồi chứ, tôi hy vọng là cô không sợ tới mức đêm về nằm mơ thấy ác mộng…!!!
Vân bực mình ngắt lời của Duy.
- Có ai rủ bạn gái đi xem phim cùng mà mua vé xem phim kinh dị không hả, anh đúng là một người kỳ lạ nhất thiên hạ…!!!
Duy thấy Vân vẫn chưa hết sợ mà cơ thể của con nhỏ vẫn còn run rẩy, khuôn mặt đã tái xanh vì sợ, đôi môi run lại và hơn thâm vì rét. Duy vụ ng về không biết làm gì vào lúc này, anh chàng hít một hơi thật sâu rồi nhẹ nhàng vòng tay qua vai của Vân.
Duy nhẹ nhàng kéo đầu của Vân ngả vào vai của mình, anh chàng ngại ngùng bảo Vân.
- Cô hãy dựa vào người của tôi một chút cho bớt sợ hãi đi rồi chúng ta cùng nhau trở về nhà…!!!
Vân chưa bao giờ được nghe một câu dịu dàng nào của Duy từ lúc gặp nhau cho tới giờ. Mặc dù Vân không ưa gì tính cách độc tài và có đôi chút gia trưởng của Duy nhưng Vân phải công nhận một điều là anh chàng luôn biết cách bảo vệ và an ủi Vân đúng lúc.
Vân không muốn bị bắt gặp trong tình trạng vai kề vai với Duy trong rạp chiếu phim đầy rẫy người như thế này nên con nhỏ gắng gượng bảo Duy.
- Không cần đâu anh vì tôi chỉ hơi choáng váng một chút thôi…!!!
Duy thấy bộ dạng sợ hãi của Vân đã thể hiện hết ra trên khuôn

mặt, cơ thể không ngớt run rẩy lên từng chập thế mà vẫn còn cố nói cứng. Duy bực mình ra lệnh cho Vân như là bắt ép con nhỏ làm theo ý của mình.
- Cô nên nghe lời của tôi đi thì hơn vì nếu không tôi sẽ lôi cô vào trong đó để xem tiếp bộ phim đó đấy…!!!
Vân ớn quá.Con nhỏ phồng mồm lên vì tức, Vân lẩm bẩm.
- Sao hắn không thể nào ăn nói nhẹ nhàng với mình được hơn hay sao, hắn biết thừa là mình sợ xem những loại phim kiểu đó rồi cơ mà. Hắn có muốn giúp mình bớt sợ thì cũng phải biết cách an ủi người ta chứ đằng này hắn lại càng làm cho mình sợ hơn, hắn đúng là một tên ngốc mà…!!!
Duy thấy Vân cứ phồng cả mồm lên, miệng không ngớt lẩm bẩm.Anh chàng phì cười hỏi.
- Thế nào hả cô vợ của tôi, cô có cần tôi phải mời cô thêm một lần nữa hay không…??
Vân còn chưa kịp đáp lời của Duy. Cả hai nghe được tiếng khóc của một đứa bé lên ba. Tiếng khóc thất thanh của nó đã phá tan đi sự ồn ào và náo nhiệt của những người lớn xung quanh. Vân thấy nó đang ngơ ngác có một mình, Vân tự hỏi là không biết nó bị lạc mẹ hay mẹ nó đang đi mua cái đó cho nó.
Vân không đành lòng khi trông thấy một đứa bé phải khóc lóc và đứng một mình ở đâu nên con nhỏ bước thật nhanh lại chỗ đứa bé đang đứng khóc.
Vân ngồi xuống trước mặt của nó rồi mỉm cười dịu dàng hỏi.
- Mẹ của em ở đâu mà em lại đứng đây khóc một mình thế này…??
Đứa bé giương đôi mắt to đen và tròn xoe lên nhìn Vân, nó co cả người lại vị sợ. Vân lại mỉm cười trấn an nó.
- Em đừng sợ vì chị không phải là người xấu đâu. Thế mẹ của bé đâu…??
Đứa bé chỉ tay ra ngoài cổng ý của nó bảo là mẹ của nó đã đi đâu đó rồi. Vân kinh ngạc không hiểu tại sao một bà mẹ dám bỏ rơi đứa con của mình ở đấy để đi là thế nào, nhỡ đâu nó bị lạc hay bọn bắt cóc bắt nó đem đi bán thì sao.
Duy ngồi im ở hàng nghế, anh chàng thấy Vân là một người con gái hay giúp đỡ người khác và thích xen vào chuyện của thiên hạ. Duy mỉm cười thích thú vì càng ngày anh chàng càng muốn khám phá thêm những mặt khác mà Vân còn chưa có dịp bộc lộ hết ra. Xem ra con nhỏ này là một người không giống như tính cách xốc nổi của nó mà nó còn là một con người có nhiều tài năng và tính cách bí ẩn khác nữa.

Thấy nó cứ xụt xịt mãi. Vân thương tình bảo đứa bé.
- Em lại chỗ của anh chị chơi nhé, lúc nào mẹ em quay lại thì đón em được không…??
Nó vẫn còn chưa tin Vân ngay vì mẹ của nó từng dặn nó là không được nói chuyện và đi theo người lạ nên nó vẫn đứng yên một chỗ. Vân thấy nó vẫn chưa chịu tin mình, con nhỏ liền chạy đến quầy thực phẩm rồi mua cho nó một cây kẹo mút thật to. Vân chìa ra trước mặt của nó rồi dụ.
- Em sẽ đến chỗ kia chơi với chị chứ…??
Nhìn thanh kẹo mút làm bằng dâu tây và sữa trông thật ngon mắt. Nước bọt trong miệng của nó đã chảy gần hết cả ra, nó nuốt đánh ực một cái xuống cổ họng rồi rụt rè cầm lấy que kẹo trên tay của Vân. Vân mỉm cười thích thú rồi khẽ xoa đầu nó một cái.
Duy quan sát Vân và đứa bé không xót một cử chỉ và hành động nào, anh chàng mỉm cười gật gù nghĩ.
- Mình không ngờ là có những lúc Vân có thể cười dịu ngọt và tươi như thế này. Tại sao cô ấy chưa bao giờ cười và ăn nói dịu dàng với mình như thế, xem ra chỉ đối với những cụ già và trẻ nhỏ, Vân mới thể hiện được bản chất thứ hai của bản thân, xem ra con nhỏ này cũng là một người đa tính cách…!!!
Vân nhẹ nhàng cầm bàn tay phải nhỏ xíu của đứa bé trai rồi mỉm cười bảo.
- Em đến chỗ kia chơi với chị nhé…!!!
Thanh kẹo bằng sữa dâu tây đã làm cho thằng nhỏ mủi lòng. Nó gật đầu không phản đối nhưng nó nhất định không chịu nói một lời với Vân. Vân không hiểu tại sao nó không chịu nói gì với mình nhưng con nhỏ hài lòng vì ít ra thằng bé đã chịu đi cùng Vân tới chỗ của Duy đang ngồi.
Vân nhẹ nhàng dắt nó đến chỗ của mình, thấy nó cứ chực là ngã xuống. Vân cúi xuống con nhỏ bế nó trên đôi tay thon nhỏ của mình. Vân âu yếm bảo thằng bé.
- Em hứa với chị là phải chơi ngoan cho đến khi mẹ của em đến nhé vì chị sợ sẽ bị bé làm phiền khi bé khóc toáng lên lắm…!!!
Thằng bé vẫn mút kẹo chùn chụt. Nó gật đầu ra chiều đã hiểu lời nói của Vân. Vân bế thằng bé đến cái ghế mà Vân và Duy đang ngồi. Vân đặt nó ngồi giữa Vân và Duy. Anh chàng hất hàm hỏi Vân.
- Cô quen biết với mẹ của đứa bé này hay sao mà bế nó lại đây…??
Vân hiền từ nhìn thằng bé đang ăn kẹo một cách ngon lành. Con nhỏ lắc đầu trả lời Duy.
- Tôi không biết mẹ của đứa bé này là ai cả. Tôi chỉ thấy nó khóc kinh quá và chỉ đứng có một mình nên tôi thương tình mang nó lại đây thôi…!!!
Duy trêu Vân.
- Nếu mẹ của đứa bé này đang đi tìm nó và nhỡ đâu bà ấy hiểu lầm là cô đang có ý định bắt cóc nó thì sao…??
Vân không lo lắng gì đến những lời của Duy nói, con nhỏ bình thản trả lời.
- Tôi mặc kệ là bà ấy có hiểu lầm tôi hay không vì tôi không thể bỏ mặc một đứa trẻ khóc hết nước mắt và gào lên khản cả giọng được, tôi nghĩ là mình đã muốn là một điều gì đó đúng đắn thì quan tâm làm gì đến những suy nghĩ sai lệch về mình…!!!
Duy lặng thinh không nói gì, anh chàng đang nghiền ngẫm lại những gì mà Vân nói. Duy kinh ngạc trước một triết lý hiển nhiên của Vân, anh chàng không ngờ là cô vợ luôn ăn nói một cách nhanh chóng khi người khác vừa mới dứt lời lại có thể nói ra được một câu đầy tính nhân văn và ý nghĩa như thế.
Thằng bé khẽ kéo tay áo của Vân, nó nhìn Vân như đang muốn một cái gì đó. Vân không tài nào hiểu được là nó muốn gì. Con nhỏ gãi gãi trán rồi nhìn Duy như cầu cứu. Anh chàng nhẹ nhàng bảo thằng bé.
- Em muốn uống nước đúng không…??
Thật nhỏ giật mình nhìn kỹ Duy, nó hơi sợ hãi khi nhìn vào khuôn mặt lạnh tanh của Duy. Nó hơi mêu mếu khuôn mặt, hình như nó sợ hãi quá nên sắp khóc rồi thì phải. Vân phì buồn cười vì không ngờ khuôn mặt của anh chàng Duy lại có thể dọa trẻ em một cách hữu hiệu như thế. Anh chàng không cần phải hét toáng lên hay cau có mà thằng bé đã run sợ rồi.
Vân sợ thằng bé lại khóc nên con nhỏ âu yếm bảo nó.
- Để chị cho em uống nước nhé…!!!
Thằng nhỏ thôi không còn nhìn Duy nữa mà quay sang nhìn Vân. Khuôn mặt của nó rãn cả ra khi nhìn thấy nụ cười và ánh mắt yêu thương của Vân. Nó gật gật đầu, Vân càng ngày càng tò mò vì tại sao thằng bé này không chịu nói gì mà chỉ ra dấu không là thế nào.
Vân mở chai nước khoáng ra con nhỏ chắt từng giọt nhỏ ra cái ly rồi khẽ nâng lên miệng của thằng bé. Con nhỏ nhẹ nhàng bảo.
- Em há miệng ra nào…!!!
Thằng bé cầm lấy cái ly, ý của nó là không muốn Vân giúp nó uống mà nó có thể tự lo được. Vân không nói gì con nhỏ đưa ly nước cho nó, thằng bé dùng hai bàn tay nhỏ xíu của mình. Đôi bàn tay của nó khẽ bóp nhẹ vào cái ly rồi nâng lên miệng, nó uống từng ngụm nhỏ.
Cái ly to quá so với chiếc miệng nhỏ xinh của nó nên nước đổ cả ra ngoài. Vân cầm mấy tờ giấy, con nhỏ cẩn thận lau từng ngón tay và lau vạt áo bị ướt của nó. Vân lo lắng hỏi.
- Em sẽ không bị mẹ mắng khi mẹ biết em bị ướt như thế này chứ…??
Thằng bé lắc đầu. Vân ngán ngẩm vì nó chẳng chịu nói gì với con nhỏ cả, tất cả mọi biểu hiện của nó chỉ là lắc đầu và gật đầu mà thôi.
Duy say sưa ngắm Vân chăm sóc cho một thằng nhỏ lạ mặt, anh chàng không có biểu hiện gì nhưng ở trong đầu Duy đang suy nghĩ rất dữ. Anh chàng đang nghĩ đến cuộc hôn nhân của bản thân với Vân. Duy biết chỉ ngày mai thôi gia đình hai bên sẽ ngồi bàn về chuyện này.
Duy cần phải thỏa thuận với Vân trước nếu không cả hai sẽ không có được một tiếng nói chung khi trả lời cha mẹ của đôi bên. Duy biết là mình không còn muốn từ chối lấy Vân nữa mà như có một sức hút vô hình nào đó từ Vân làm cho anh chàng muốn được ở gần bên Vân hơn.
Duy mỉm cười vì nếu phải lấy một người vợ như Vân thì cũng không đến nỗi tệ lắm, con nhỏ tuy hơi ương bướng một chút nhưng như thế mới thú vị. Duy tưởng tượng cuộc sống của mình sẽ nhạt nhẽo biết bao khi phải ở bên một cô vợ chỉ biết vâng và dạ, ngoài ra không còn nói gì khác như thế chả khác nào ở bên một cái máy tính được lập trình sẵn.
Cuộc sống lúc nào cũng có hai mặt của nó, không có ai là hoàn hảo một trăm phần trăm cả, được mặt này thì lại hỏng mặt kia. Điều cơ bản là bản thân có chấp nhận điều đó hay không mà thôi.
Vân sau khi lau tay và quấn áo cho thằng bé, con nhỏ quan tâm hỏi thằng nhóc.
- Mẹ em có nói là bao giờ mẹ em quay lại đón em hay không…??
Thằng bé lắc đầu không nói. Vân bắt đầu sốt ruột vì con nhỏ sợ nếu như mẹ của thằng bé không quay lại đây thì sao. Lúc đó Vân sẽ phải làm gì với nó đây, không lẽ giao nó cho cảnh sát.
Giờ chiếu phim đã kết thúc nên khán giả lần lượt rời khỏi phòng chiếu phim của mình, họ vừa đi vừa bàn luận về bộ phim mà họ vừa mới xem xong. Trong giọng nói của họ có những người hài lòng với nó còn những người khác thì không.
Họ lướt qua chỗ của Vân và Duy đang ngồi, họ không chú ý gì lắm đến hai người chỉ có một số ít tò mò đưa ánh mắt nhìn sang. Họ thấy có một đôi bạn trẻ và một đứa trẻ con đang nói chuyện và đang làm gì đó ở trên ghế.
Họ còn có việc của mình nên không tiếp tục nhìn hai người nữa. Vân băn khoăn hỏi Duy.
- Không biết anh chàng tài xế có...

<< 1 ... 23 24 25 26 27 ... 60 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status