chuyện lạ.
- Thông minh đấy.
Nhi đứng dậy, chạy lại phía 3 nhỏ bạn:
- Tụi bay nói tao là heo tối ngày chỉ biết ngủ mà hôm nay lại mất ngủ chứ gì.
Nhi hành hạ tụi bạn ngay trước mặt 3 đứa con trai.
Quân chạy lại kéo tay Nhi ra khỏi đầu Linh( Nhi vò cái đầu Linh giờ y như cái tổ quạ):
- Đừng đụng vào bạn gái tôi chứ. – Gắt Nhi rồi quay sang Linh – không sao chứ?
- Ọe, tình cảm vừa thôi chớ.
Nhi đưa mắt nhìn quanh bắt gặp ánh mắt của Minh đang nhìn nó lạnh hơn đá khiến nó
ngưng cười, chuyện của Hải…
Hải đã chuẩn bị tâm lí rất kĩ cho chiều chủ nhật.
Hắn hẹn Nhi đi xem phim.
Nhi – nó đã suy nghĩ xong chuyện Minh nói.
Xem phim xong( thực ra là xem Nhi ngủ) chúng nó đi ăn, Nhi cứ ăn mà không cần để ý đến túi tiền của Hải.
Cuối cùng, chúng nó đi dạo.
Nhi biết ở thời điểm này sẽ có chuyện gì xảy ra nhưng nó cứ vô tư như không biết gì.
Hải bỗng dừng lại, tim đánh trống.
Nhi dừng lại theo, mặc dù đã biết Hải sẽ nói gì nhưng lồng ngực Nhi không ngừng nghe thấy tiếng thình thịch.
- Nhi này…em nghĩ anh là người như thế nào.
- Ưm… hoàn hảo.
- Hoàn hảo?…Ở điểm nào?
- TẤt cả.
- Thật không?
- Thật.
- Vậy… – Hải ngập ngừng, tim không ngừng dập loạn xạ – sự hoàn hào đó…có được nằm trong tim em không?
Nhi đã chuẩn bị tinh thần sao cho ổn định nhất nhưng lúc này đây, đầu óc nó hoàn toàn trống rỗng.
- Em…
- Anh muốn làm…bạn trai của em…được không?
Hải nói, trong lòng thủ sẵn sự thất vọng rồi, nhưng…
Vừa về đến nhà, Hải cười như muốn toét miệng, chạy vọt lên phòng bấm số gọi cho 3 thằng em.
Quân thì vui vẻ chúc mừng vì tình đơn phương của Hải nay đã được đền đáp.
Tài và Minh cũng chúc mừng nhưng không được vui vẻ như Quân.
Sau khi cúp máy, Tài bất giác nở 1 nụ cươima2 vui cũng không phải vui, buồn cũng không hẳn là buồn.
Minh gác máy, nụ cười trên môi khi chúc mừng Hải vụt tắt. Khuôn mặt hắn bỗng trở nên sắc lạnh. Hắn cảm thấy khó chịu từ trong lòng. Tại sao? Chẳng phải chính hắn đã nói Nhi nên quen Hải sao?
- Vậy là mày quen với anh Hải? – Hoa hỏi.
Tại căng – tin, 7 gương mặt quen thuộc( thực ra tụi nò cũng chẳng ngồi chung nếu không có Quân và Linh lôi kéo).
- Ừm – Nhi khẽ trả lời.
Cảm giác khó chịu tối hôm qua bỗng quay lại trong người Minh. HẮn cứ nghĩ là anh HẢi quan với 1 đứa cộc cằn như Nhi thôi chứ chẳng phải là gì khác. Sao hắn không nghĩ là vì 1 lí do khác nhỉ?
- Đừng làm anh ấy đau lòng. – Quân dặn dò.
- Anh Hải thích cậu lâu rồi đấy.
Nhi chẳng biết phải nói gì, chỉ biết cười nhưng nụ cười cũng vụt tắt khi Minh cất tiếng:
- Cái thứ khoai lang như cậu, anh ấy thích ở điểm nào chứ?
- Thôi gọi tôi là khoai lang đi, đồ bông cải.
…Roẹt…Roẹt…tia chớp điện lại hạy trong khoảng không giữa 2 cặp mắt như muốn giết nhau.
- Này, cậu không thấy là bông cải ngon hơn khoai lang à? Mà cậu cũng chẳng phải là khoai lang gì ngon ngọt mà là khoai lang thối bị người ta quăng đi. – Minh châm chọt.
- Nếu tôi là khoai lang thối thì cậu cũng không hơn gì tôi đâu. Bông cải của người ta màu xanh còn cậu là bông cải đen thui thùi lùi như cục ***. – Nhi châm chích.
- Thôi nào. 2 người này. – Tài can.
Tức khắc, Nhi và Minh cùng quay lại đồng thanh:
- Im ngay.
- Đồ bông cải *** sao cậu dám bắt chước tôi? – Nhi gắt qua.
- Cậu mới là người bắt chước đó đồ khoai lang thối. – Minh gắt lại.
Hoa bật dậy:
- 2 người thôi đi.
Rồi nó đi về phía cầu thang, Quỳnh chạy theo.
- 2 đứa nó sao thế? – Nhi hỏi.
- Chắc tại 2 người làm cho tụi nó bực.
Nhi quay sang Minh:
- Tại cậu đấy.
- Sao tại tôi mà không phải là cậu.
- Đồ bông cải đen thui thùi lùi như cục ***.
- Đồ khoai lang thối bị người ta quăng đi.
Một lần nữa Tài chen vào:
- Minh này, tao thấy khoai lang thối bị người ta quăng đi là đúng mà.
Nhi thêm:
- Không lẽ để lại dằm mắm.
- Im đi. – Minh quạu.
- Không im làm gì tôi. – Nhi kênh mặt.
- Con nhỏ này.
Minh chồm tới phía Nhi nhưng nó bỗng có điện thoại nên quay người sang nghekhien61 Minh không tóm trúng Nhi mà lại té ầm xuống đất.
Người gọi cho Nhi là Hải, hắn ta hẹn Nhi chiều mai đi chơi. Nhi vui vẻ nhận lời mặc cho tụi bạn đang khó nhọc nâng Minh lên.
Nghe điện thoại xong, Linh hỏi Nhi liền:
- Anh Hải gọi hả?
- Ừ.
- Ảnh gọi có gì hông?
- Hẹn chiều mai đi công viên trò chơi.
Quân liền reo lên thích thú:
- Way, hay mai chúng ta hẹn hò đôi đi, tôi với Linh, cậu với anh Hải còn thằng Tài với thằng Minh còn cô đơn thì dẹp đi.
- Được đó. – Linh hớn hở.
Minh nhíu mày nhìn sang chỗ khác. Tự nhiên hắn thấy khó chịu khi người khác cứ nói đến Nhi với Hải.
Vừa lúc đánh trống vào học.
Minh đi tới cửa lớp bỗng gặp 1 bạn gái cực dễ thương.
Bạn gái đó giới thiệu:
- Tôi là Huyền, lớp bên cạnh cậu.
Minh nhìn Huyền chằm chằm nhưng không nói gì.
Huyền nở 1 nụ cười nhẹ nhàng khiến không ít zai phải đổ:
- Không phiền nếu như mai tôi đi chơi với cậu chứ?
Bỗng chợt Minh thấy Hoa và Quỳnh cũng đang đi vào cửa lớp.
Minh kéo tay Quỳnh lại, khoác tay mình lên vai Quỳnh nhìn Huyền:
- Xin lỗi nhưng tôi có bạn gái là Quỳnh rồi, ngày mai tôi sẽ đi chơi cùng cô ấy.
Quỳnh tròn mắt ngạc nhiên nhìn Minh đang thản nhiên như không.
Huyền đỏ mặt quay đi.
Hành lang xung quanh ồn ào vì lời tuyên bố của Minh. Không ít những đứa con gái xuýt xoa than vãn vì Minh có bạn gái.
Hoa càng ngạc nhiên hơn:
- Này, cậu nói cái gì thế?
Quỳnh cũng không nói gì nhìn Minh chờ câu trả lời.
Minh phán câu tỉnh bơ:
- Từ giờ, Quỳnh là bạn gái của tôi.
- HẢ? – 2 đứa tưởng như mình nghe nhầm.
- Ngày mai, chúng ta sẽ hẹn hò cùng với 2 cặp kia ở công viên trò chơi.
- Hẹn hò với 2 cặp kia?
- Thì Linh với Quân, anh Hải với Nhi, tôi với cậu. Nếu được thì ngày mai Hoa với Tài 1 cặp cũng được.
Hoa nhăn mặt:
- Tôi không rảnh, tôi còn phải học bài.
- Hừm…được thôi.
- Này, cậu đang giỡn đúng không? – Quỳnh nghi ngờ.
- Không, hoàn toàn nghiêm túc.
Quỳnh đi về lớp với bộ mặt thẫn thờ khó tả.
Nhi thấy thế liền hỏi nhưng Quỳnh không trả lời.
Nhi và Tài nhìn nhau khó hiểu.
Vài phút sau, mấy đứa con gái không kể lớp này và lớp khác ồ ạt kéo đến bu quanh Quỳnh:
- Quỳnh, cậu quen với Minh thật hả?
- 2 người quen nhau hồi nào?
- Có thật là đang quen không đó?
- Cậu làm sao cưa được Minh vậy?
- HuHu sao cậu dám cướp Minh của chúng tôi?
…v…v…
Khi lũ con gái đã giải tán, Nhi chạy lại:
- Mày…mày quen với Minh, thật không?
Quỳnh gật đầu.
- Sao mày lại quen với hắn?
Quỳnh lắc đầu.
Nhi và Tài lại nhìn nhau khó hiểu.
Giờ ra chơi ngày hôm sau…
- Vậy là giờ có thêm 1 cặp nữa rồi. – Quân reo.
- Chiều nay hẹn hò 3, vui quá đi. – Linh ôm mặt.
- Còn Hoa và Tài? – Quân nhìn 2 người.
- Tôi còn phải học bài. – Hoa và Tài cùng đồng thanh.
- 2 người hợp đó. – Minh nheo mày.
Nhi không nói gì và nó chũng chẳng hề để ý làMinh nãy giờ đang nhìn nó.
Quỳnh đang rất vui, hớn hờ hơn cả Linh, có lẽ nó đã thích Minh từ trước.
Ra chơi vào…
- Này, có vẻ như mày thân thiết với tụi thằng Minh quá nhỉ?
Hùng đứng trước mặt Nhi.
Hắn là 1 trong những tên đầu gấu trong trường, hồi học cấp 2 học chung với Nhi.
2 chúng nó đã từng có thù hằn với nhau nên bây giờ hắn cứ tìm Nhi và gây chuyện.
Đó cũng là lí do khiến cho Nhi không cho Hy tỏ ra quen biết với mình khi ở trường.
Và “thằng đó” mà Quỳnh nhắc hồi đó là Hùng…
- Thì sao? – Nhi lạnh lùng.
Hùng cười đểu:
- TAo không bết vì sao từ năm lớp 10 tới giờ mày tu thế, thường thì mày quậy phá lắm mà.
- Liên quan gì đến mày không nhỉ?
- Có đấy, tao phải trả cho cái mối thù cuối năm lớp 9 chứ.
Ánh mắt 2 bên như rực lửa, toát ra sự lạnh léo của âm phủ.
Cuối năm lớp 9 có chuyện gì xảy ra với chúng nó?
Hồi đó NHi cũng nhắc về cái vấn đề này và chuyện này cũng ảnh hhuong73 đến sức khỏe của ngoại Nhi.
Hình như nghiêm trọng lắm.
Nhi vẫn nhìn hắn với ánh mắt đáng xợ:
- Giờ mày muốn gì?
- 1 trận để phục thù nhé?
- Tao không thích thì sao?
- Hừ…mày nhát gan như vậy từ hối nào thế?
- Không phải nhát gan mà là tao không muốn ngoại tao xảy ra chuyện.
- Mày cũng biết lo cho ngoại quá nhỉ?
- Không bất hiếu như mày đâu.
- MÀy…
Bỗng 1 giọng nói cất lên:
- Này, um sùm gì đó?
Minh đang đứng trước cửa lớp, hắn cũng không biết tại sao lại xen vào chuyện này.
- Chẳng phải minh đây sao? – Hùng quay thẳng người lại.
- Xem ra tôi cũng nổi tiếng nhỉ, ai cũng biết đến. – Minh khoanh tay.
- Sao không biết được. Đại ca Đông Hòa 2 năm trước đây(Minh) đã từng thua “thủ lĩnh bí ẩn” Bạch Dương này mà.
Minh nhíu mày”
- Hình như mày cũng ở trong đám đó?
- Tất nhiên.
2 nguồi này sát khí còn nồng nặc hơn.
Trống đánh vào tiết, Hùng bỏ về lớp nhưng không quên quăng cho Nhi 1 cái nhìn rùng rợn.
Tài lôi trong cặp ra 1 cuốn Conan đưa cho Minh( Minh qua đây là để lấy truyện, Conan là cách giết thời gian trong giờ toán của hắn).
- Không ngờ cậu gây thù chuốc oán với nhiều người quá nhỉ?
- Chẳng liên quan đến cậu.
- Được thôi, không liên quan đến tôi.
Minh bỏ về lớp, Nhi nằm dài xuống bàn, Quỳnh quay sang nhìn Tài đang nhìn Nhi chăm chăm.
1h chiều…
Nhi, Quỳnh và Linh đang đứng dợi 3 chàng tới.
Quỳnh ngày thường đã đẹp, hôm nay càng đẹp hơn với cái váy màu vàng nhạt.
Linh cũng thế, dễ thương hơn với cái váy xanh dương.
Riêng Nhi với cái áo sơ mi caro xanh lá cây đen, quần jean rách với giày bata.
Quỳnh phàn nàn:
- Này, hẹn hò mà mày ăn mặc kiểu gì thế?
- Gì?
- Sao không nói tao cho mày mượn cái váy xanh lá.
- Mày biết con nhi ghét mặc váy mà. – Linh trả lời giùm.
KÍT…
1 chiếc xe taxi dừng lại ngay bên lề dường chỗ 3 cô nương đang đứng.
Hải thò đầu ra bảo tụi nó vào trong.
Linh hỏi:
- Sao không đi xe máy?
- Mắc công gửi xe, bất tiện.
Tới nơi, cả 6 đứa bước xuống xe, nắng chói chang.
Nhi nói:
- Lên đu quay đứng di, nắng quá.
- Mua thêm cái gì đó lên ăn đi.
Quân nắm tay Linh đưa lên:
- Mỗi cặp 1 hộp nhé?
- Ừ.
Minh ngăn:
- Không, đi chung đi.
- SAo thế? 1 hộp chỉ đủ 4 người thôi.
- VẬy thì mày với Linh 1 hộp, tao, anh Hải, Quỳnh với NHi 1 hộp, được không?
Quỳnh khẽ gật đầu, thoáng nét buồn( đúng gòy, mún có không zan riêng tư mà cũng hok dc), Hải và Nhi cũng miễn cưỡng đồng ý.
Chính Minh đã góp phần giúp Nhi và HẢi thành 1 cặp, giờ lại muốn phá đám.
HẮn cũng khogn6 biết tại sao lại như thế, chỉ là mỗi lần hắn nghĩ Nhi và Hải ở riêng là hắn chịu không được.
- Anh Hải, xem kìa, đẹp quá à!
Khi đu quay đứng đưa chúng nó lên cao, Nhi áp mặt vào cửa kính nhìn ra ngoài và reo lên. Hải chống 2 tay vào cửa kính chừa cho cái đầu Nhi ở giữa, ghé sát vào má nó, nhìn ra ngoài:
- Ừ.
Quỳnh và Minh đang ngồi đối diện với 2 người tưởng không gian riêng kia.
- Này, ở đây không phải chỉ có 2 người đâu đó.
- Thì sao chứ?
Hải kéo đầu Nhi nép sát vào ngực mình, Nhi bối rối đưa mắt lên nhìn hắn. Hải đặt 1 nụ hôn lên má nó rồi cười ranh ma.
- 2 người này, ghê quá đi, Minh nhỉ?
Quỳnh khoát tay Minh, ngước lên nhìn hắn nhưng hắn lại nhìn ra ngoài, khuôn mặt lộ rõ vẻ bực bội.
- Cậu không vui à? – Quỳnh hỏi.
Minh đưa mắt nhìn tay Hải đang khoát trên vai Nhi rồi quay sang Quỳnh, cười:
- Không. Chỉ là cảnh ở dưới đẹp lắm, nhìn đi.
Tới lượt Minh kéo người Quỳnh sang phía cửa kính, ôm quàng qua cổ nó.
Hải đá mạnh vào chân Minh:
- Này, mày biết thưởng thức cảnh đẹp từ hồi nào thế?
- Vậy trước giờ anh nghĩ em không biết cảnh đẹp là gì sao? – Minh nhăn mặt.
- Không phải 1 mình tao mà ai cũng nghĩ như thế cả.
- Không phải em đang sở hữu 1 phong cảnh rất đẹp là Quỳnh sao?
Minh nói rồi cúi xuống hôn lên môi Quỳnh, hắn có cảm giác như làm vậy để cho 1 ai đó ghen.
- Quỳnh không phải là cảnh, đồ bông cải. – Nhi khoanh tay.
- Bông cải sao? Minh à? – HẢi hỏi.
- Này, đồ khoai lang, sao cậu cứ gọi tôi là như thế hả?
- Không được gọi Nhi là khoai lang.
- Vậy thì anh bảo Nhi đừng gọi Minh là bông cải chứ.
- Nhưng Nhi của anh không phải là khoai lang.
- Minh của em cũng khogn6 phải là bông cải.
- “Minh của em” sao? Quỳnh ơi, sao mày lại ra thế này hả?
Nhi lắc đầu, Hải và Quỳnh lại chí chóe cái gì đó.
Nhi nhìn Minh, khuôn mặt hắn lạnh tanh.
cụm từ ” Nhi của anh” mà Hải nói đã tác động không nhẹ đến Minh. ( ghen)
Thực tình mà nói, Minh không ngờ rằng Nhi và Hải quen nhau hắn lại cảm thấy bực bội và khó chịu đến thế. Hắn quen Quỳnh cũng chỉ vì sự khó chịu đó mà ra.
Hắn chưa tìm được lí do tại sao hắn lại luôn như thế???? ( ngu wa’)
Ôi dẹp bỏ 2 cái cặp đôi ồn ào này đi nào.
Quân và Linh đã trao nhau nụ hôn đầu ( với Linh thôi, còn Quân thì để coi…chắc là cái thứ…)
Nụ hôn đó ngọt ngào tưởng chừng như thời gian đang ngưng đọng lại, cánh hoa hồng rơi lả chả ( Linh tưởng tượng ).
Lúc đầu, Quân cũng chỉ là thấy Linh dễ thương nên muốn quen thử giống như mấy đứa con gái trước đây, nhưng càng ở bên Linh, hắn càng thấy tình cảm của mình đối với Linh là không thể thay đổi.
6 đứa, khi hạ cánh an toàn,, đang ngồi trên đám cỏ dưới 1 tán cây rộng mát mẻ.
Quân và Linh tình tứ đút cho nhau ăn kem mặc kệ cho 8 con mắt đang nhìn chúng nó như muốn rớt tròng đen.
- Em với anh có như thế được không? – Hải nhìn Nhi.
Không phân vân, nhi ụp ngay cây kem đang ăn vào mũi Hải:
- Anh mơ đi.
HẢi lấy khăn giấy lau vội kem trên mặt:
- Em dám làm vậy hả?
Nhi đứng dậy, chạy thẳng, Hải rượt theo, cả 2 rôm rả tiếng cười cho đến khi Hải tóm được Nhi và quàng tay ôm chặt lấy nó từ đằng sau.
- Nhìn họ vui vẻ quá.
Quỳnh nói và ngước lên nhìn Minh, ánh mắt hắn vô cảm nhìn theo Nhi và Hải. Quỳnh tắt dần nụ cười.
Khi cả đám đã xử đẹp xong đống đồ ăn thì Quân la lên:
- Lâu đài kinh dị thẳng tiến.
- Thôi, tôi sợ ma lắm. – Linh sợ sệt.
- Có tôi ở bên cậu mà đừng sợ.
8 cặp mắt lại nhìn chúng chán nản.
Đúng là 1 cặp đôi nổi da gà.
Trước cửa đi vào lâu đài, Nhi nắm chặt tay Hải, nó sợ ma nhưng lúc nào cũng thích khám phá ( hay theo người ta nói là sợ ma mà lúc nào cũng thích xem phim ma ).
Quỳnh nép người hẳn vào Minh.
Ôi còn cái cặp kia thì… tình cảm hết chỗ nói…
Khi đi vào được 1 đoạn, tiếng âm u rên rỉ của mấy con ma tự tạo không ngừng phát.
Có mấy bộ xương người từ đằng sau chạy đến khiến những người ở trong không khỏi la toáng lên vì sợ.
Bỗng 1 đoàn người từ dưới chạy lên chen vào trong 6 người chúng nó.
Do quá tối và sợ, Nhi không biết là mình đã buông tay Hải từ lúc nào và nó đang nắm 1 bàn tay khác…là Minh.
Nhi nép sát vào người Minh mà nó cứ tưởng là Hải nên nó gọi tên Hải với giọng đầy run sợ.
Minh vô cùng ngạc nhiên vì hắn nhận ra người mà hắn đang nắm tay và đi bên cạnh là Nhi chứ không phải Quỳnh. Còn Quỳnh và Hải đâu???????
[Tác giả xin trả lời là Quỳnh đang đi bên cạnh Hải ]
Hải và Quỳnh biết điều đó nhưng làm sao đây, tụi nó đã đi ra khỏi lâu đài rồi.
Hải vô cùng lo lắng cho Nhi không biết giờ nó có làm sao không nhưng Quỳnh vội nói:
- Chắc Minh đang đi cạnh Nhi nên không sao đâu.
-… – bớt lo lắng hơn.
Cặp đôi nổi da gà lúc ấy cũng vừa ra khỏi, dính chặt chau như thế nên khogn6 có bị tách đó mà…
Quay lại với Nhi và Minh…
Trong bóng tối nhưng Minh khẽ nở 1 nụ cười, Nhi đang run bên cạnh hắn.
Hắn quàng tay qua vai Nhi, siết chặt, tự nhiên tim hắn đập mạnh.
Minh cũng hơi ngỡ ngàng vì điều đó.
Chưa có đứa con gái nào mà khiến cho tim hắn đập loạn xạ lên như thế ( ngay cả con bồ gấn nhất mới bị hắn đá cách đây không lâu ).
Hắn chợt nhận ra 1 điều…hắn thích Nhi…
Nhi vẫn đi bên cạnh hắn mà cú ngỡ là Hải cho đến khi chúng ra khỏi cửa lâu đài.
Nhi bỡ ngỡ nhìn lên, không phải Hải mà là Minh.
Minh khẽ buông tay mình ra người Nhi.
HẢi chạy đến, hỏi Nhi rối rít.
Quỳnh nhìn Minh, buồn, có vẻ nó đã đoán ra cái gì đó…
Minh cũng không biết là Nhi đã nghe tiếng tim Minh đập nhanh khi nó quá sợ ghé sát người mình vào ngực hắn, nó đã nghe…
Hải hỏi nó, nó chỉ khẽ lắc đầu không sao rồi liếc mắt qua nhìn Minh.Nó không ngốc tới nỗi tưởng là Minh cũng sợ ma nên tim mới đập mạnh như thế…
Sau khi kết thúc 1 ngày hẹn hò thì ai về nhà nấy…
Giờ ra chơi hôm sau…
- Ê, tụi bay còn nhớ cái thằng ” thủ lĩnh bí ẩn” gì hông? – Minh tự nhiên hỏi.
- “Thủ lĩnh bí ẩn”? – Tài hỏi lại.
- Thì cái thằng thủ lĩnh bên Bạch Dương hồi năm lớp 10 đánh với mình đó.
- À, sao?
- Tao muốn biết thằng đó là ai quá.
- Chi?
- Chẳng phải mình đang học ở Bạch Dương sao? Phải biết mặt đại ca của trường chứ.
Quân bỗng nổi sùng:
- Này, cấm mày đụng đến mấy thằng đấm đá, đại ca thủ lĩnh gì ở đây nhá. Muốn bị đuổi học hả?
- Chỉ là muốn biết mặt thôi mà, làm gì ghê vậy?
- Mà thằng đó ghê hật ák, đến thằng Quân mà phải nhập viện 1 tuần, thằng Tài thì bị rạn xương tay còn gì.
Quỳnh bỗng nhăn mặt:
- “Thủ lĩnh bí ẩn”? Nghe quen quen…A! Hình như hôm qua thằng Hùng có nhắc đến.
- Hùng? Thằng đó là Hùng à?
- Ừ.
- Bọn cậu có quan hệ gì với hắn, nhất là Nhi. – Tài nheo mày.
- À thì hồi cấp 2…
Quỳnh chưa nói xong thì lãnh trọn 1 miếng bánh mì vào miệng. Hoa và Linh nhìn Quỳnh với ánh mắt như muốn nói:” Cấm, không được nói chuyện đó”.
- Sao? – 3 đứa con trai thêm tò mò.
- À, không có gì. – Quỳnh nín họng trước sát khí của 3 đứa bạn mà nhìn cứ như mỏng manh dễ vỡ.
***
Quay thời thời gian 2 năm trước đây tí nhá ( khi Minh, Quân, Tài lớp 10, Hải lớp 11 ).
Trên sân thượng trường THPT Đông Hòa, đã đánh trống vào tiết mà 1,2,3…23 tên con trai vẫn đang tụ tập ( từ lớp 10 – > 12 ).
Lúc ấy, Minh là đại ca trường Đông Hòa ( lớp 10 mà ghê chưa…)
Tài, quân & Hải nồi kế bên Minh. ( cái thứ cúp cua).
Minh cất tiếng:
- LẦn này không đơn giản đâu. Bên Đông Hòa mình & bên Bạch Dương là 2 trường còn sống sót sẽ tranh nhau xem ai sẽ là thũ lĩnh của khu đất này ( có nghĩa là đứng đầu trong các thủ lĩnh của 13 trường THPT đó mừk ). Vì vậy các anh em chiều nay phải cố gắng lên nhé.
1 tên trong đám học sinh ” chăm ngoan ” nói:
- Bạch Dương nổi tiếng nghiêm khắc mà không ngờ cũng ghê vậy.
Hải nói:
- thì thế hắn mới bí ẩn như thế, được mệnh danh là “thủ lĩnh bí ẩn” mà.
Tài thêm:
- Hình như trước giờ trường...