đỡ, nó lại cứ dập dềnh, rồi đùng một cái đưa thằng kia tới. Mình tái mặt ko nói đc câu j, mấy thằng kia biết thế cũng ko nói j. (time này mình bắt đầu cũng có lì lợm, tuy ko hung hãn như trẻ trâu cũng vãi nên tuy mình bé chúng nó cũng nể vài phần)
Cắm đầu làm cho xong để về cho đỡ ức chế, nhưng làm xong, mấy thằng rủ ở lại nhậu, à ừ, thì nhậu.
Hồi ý mình là thằng uống rất khá, một bữa uống tầm hơn 1l nhưng vẫn giữ đc bình tĩnh, nhưng hôm ý là hôm mà mình uống éo giống thằng nào cả.
Sinh viên nói là nhậu cho oai chứ có j đâu, mỗi thằng vài chục k, làm 2kg chân vịt về luộc, ít đậu hũ, chiên rồi xốt cà chua, ít rau, vài gói mì, gói thuốc, rượu là chính. thế thôi chứ cũng chả có j.
Khoảng 8 thằng, mua cũng cỡ 5l thôi. cả lũ nhấc chén lên, zô các kiểu, mình ko uống ngay mà đổ vào cái tô nhựa lớn, cứ đổ vào đó, đầy tô mình uống 1 lượt, mấy thằng kia nhìn vcc, chúng nó zô cỡ tầm 2 tô nhưng uống chén nhỏ chia ra thì đỡ, mình chơi cả tô nên sốc lắm. Nhưng thực sự, bữa đó éo biết do cay mũi hay gì, mà mình uống k thấy j hết, như bình thường vậy thôi.
Sau kèo nhậu cả lũ quắc cần câu hết rồi, chỉ còn mình và 1 thằng nữa còn tỉnh táo, ngồi nói chuyện, chắc nó cũng biết mình đang suy nghĩ về con kia!
Nó mở lời:
- Mẹ con này như con điên ý nhỉ?
- Đéo biết
- Đm, thằng ôn vật kia, phải tao tao chém chết cmnr
- Liên quan j? nó yêu thằng nào thì kệ cmn chứ!
- Đm, nhưng mà cần đ’ gì nó phải mang thằng kia xuống đây
Mình nghe câu này xong cũng cay mũi thật…
- Nó làm thế khác b` gì chửi vào cái mặt mày
Ơ cái đệt, thằng này mọi khi ngu ngu thế mà hnay snghi nhiều vãi.
Rượu làm tăng lòng can đảm và giảm trí thông minh cũng đúng.
Cái đm thằng kia lại chốt cho câu:
- Khéo giờ mày lên chúng nó đang phịch nhau cũng nên…
Ơ đệt, thế lên nhà nó xem tnao, nói xong mình lượn về xách phớ đi (nó như thói quen thôi, mục đích là lên xem thế nào chứ mình cũng chả nghĩ là mang đi là phải đâm chém này khác)
Thằng kia hứng chí cũng đi theo.
Lên phòng nó mình nhẹ nhàng gõ cửa!
- N ơi!
- Ợ ơi!
- Tớ đây
- Tớ ngủ rồi ợ!
Mình cũng tê nên k giữ được bình tĩnh nữa.
- Mở cửa đi, tớ có ch này qtrong lắm! – Tay mình đã nắm ghiền vào rồi.
Nó hé cửa thò cổ ra, giả vờ mắt lim dim
- Tớ ngủ rồi, có j để mai đi!
- Ko! hôm nay luôn đi!
Thằng bạn mình thấy thế, đạp 1 phát vào cửa, mịa cái thằng hâm này, chưa j đã.
Nó ngã theo cửa, xoài ra, thằng bạn mình lao vào, trong phòng nó vẫn để đèn ngủ màu hồng hay vàng ý. Nó mặc cái áo sơ mi nam, dài. còn ở dưới mình cũng éo kịp nhìn thằng kia đang nằm trên gường (hình như đang vờn nhau thôi) cởi áo với quần dài ra rồi. mình rút phớ lao vào luôn
- Cái đm nhà chúng mày, con chó chết này nữa
Thằng này né được 1 phát, lưỡi phớ trượt vào cái tủ vải quần áo, sập mất tầng trên, rách bươm. thằng kia chắc cũng ko dám chạy ra ngoài, cứ giơ cái nọ cái kia lên đỡ với tránh, nhưng vẫn bị 1 phát vào ngang chân. nó gào lên, bọn xung quanh nghe thấy chạy sang như tối quá, nên chắc ko nhìn thấy gì! thằng bạn mình tát con này 2 phát, đạp cho cái nữa lăn ra ngoài, rồi vớ đc cái j là nó đáp về thằng kia, bát đĩa, sách bút.
Thằng kia quờ được cái bàn lười
Kiểu này nhưng mặt mỏng hơn, chống trả lại 2 thằng.
Mình lao lên giường (gọi là giường thôi chứ chỉ là cái phản bằng ván ghép) định chốt cho nó phát, mình đâm 1 cái, nó giơ cái bàn ra đỡ, mũi phớ xuyên qua mặt bàn, nó quay cái bàn tung đi, mình xoáy mẹ cổ tay thả con phớ ra, cuối cùng 2 thằng lao lên combat tay chân luôn. thằng bạn mình đi giầy bata mà đéo hiểu súc vào đâu rách cả mũi giầy!
Quần nhau một lúc cũng thấm cmn mệt, thằng kia thì nằm rồi, mình chạy ra rút con phớ định bồi cho nó vài phát thì thằng bạn mình ôm giằng lại, túm cổ lôi về
(toàn là do rượu làm chứ mình hiền lắm các thím nhé)
Về nhà, phần vì rượu ngấm, phần cũng mệt, 2 thằng uống nước xong ngủ!
Hôm sau, con kia ko đi học, nó nhắn tin cho mình
“Tớ ko ngờ cậu và Q (thằng đi cùng mình) lại thú vật thế, anh ấy có làm j 2 người đâu”
Mình ko snghi rep ngay
“Câm mồm ko bố lên đốt mẹ nhà mày đấy” (nhà nó cũng cách trường tầm 30- 40km thôi)
Nó ko rep.
Bẵng đi 1 tuần nó ko đi học. tuần sau mới gặp nó, mặt hốc hác, mặc áo (ko biết cái áo này gọi là kiểu j, nhưng nói thế này cho các thím dễ hiểu, 1 loại thì bó sát vào người, còn cái loại nó mặc hôm nay thì ko bó mà rộng ở phần bụng)
Mấy thằng ôn kia thì xì xào:
- Chắc có bầu cmnr
Hồi ý biết j đâu, nghĩ thế thì nói thế, mình càng nóng mặt, vào nhà vs, xả đầy chậu rửa nước, rồi úp mặt vào đấy, nhịn thở đến ko chịu đc mới ngẩng lên, mình vuốt nước rồi đi vào lớp, nói to như để cả nó cũng nghe thấy
- Có em bé thì mừng chứ có cái l*n gì mà bàn tán!
Nó cúi gằm mặt.
Từ quãng đó về sau, mình cũng ko care nó nữa. nhưng những chuyện về nó vẫn vất vưởng bên tai mình. Học cùng từ năm 1 đến năm 4, số thằng ngủ với nó mà mình gặp mặt cỡ chục thằng, còn những thằng ất ơ chưa gặp thì 2 30 gì đó. ko gió tý nào các thím nhé. Dưới đây là sơ qua về vài thằng mình gặp
(thằng trước thì thôi ko kể nữa)
1. Audition – Thật và ảo
Hồi ý game này còn hot lắm, nó chơi, mà cũng k phải chơi mà là cày. Rồi nó quen với 1 thằng cùng quê mình, cùng quê nhưng khác huyện, chỉ cùng tỉnh thôi. 2 đứa cưới nhau trên game, sau một thời gian gạ gẫm và đong đưa, con này cũng chài được thằng kia xuống ở cùng.
Con này về sau mình mới biết, cực kỳ vô lại, ăn tạp kinh khủng và cũng ngu vãi chưởng.
Thằng này xuống, 2 đứa phang nhau kêu oai oái, bọn bên cạnh khó chịu quá còn phải gọi chủ nhà đến để đuổi đi
Rồi con này, đi vay lãi để bao thằng kia. thằng kia thì ko biết là làm j hay học j, sinh năm 90 thì phải, quên chưa kể, con này 87 (nhầm các thím nhé )
Rồi cũng vỡ nợ, bị chủ nợ bắt, xích cho mấy ngày, gọi cả ông bà già lên đón về
(con này ngu lắm, nhà thì cũng bthg, ông bà già vất vưởng, lái xe, với cả bán bánh mì ở bx thôi, nhưng sĩ và đú vl, lên lớp phải chưng đồ đẹp, ăn ngon! nói chung là đú)
Về sau vẫn còn nhắn tin cho thằng kia
“Ck oi, ck xuong voi vk di, vk se danh tat ca cho ck, ca tam hon va the xac nay la cua ck”… bla. cái này là do thằng cùng lớp mua lại cái điện thoại của nó nhé, chứ ko phải đọc trộm đâu!
Sau thằng này còn copy nhờ nhạc và tóm đc cả clip của nó với thằng kia, trong con no 3110C, mấy thằng bảo giữ lại để chọc nó nhưng mình ko cho. đàn ông đàn ang thế thì nhục. cay cú vác dao ra chém chết cmn đi!
2. Thằng Bác (???)
Thằng này nghe nó nói là anh em gì với ông bà già nó ở nhà, 1 lần mình gặp nó với lão này, đi từ cái nhà nghỉ cách trường 1 đoạn!
Và cũng nghe chính nó confirm là đi nn với thằng này, tâm sự hay gì gì mình ko care!
3. 1 thằng sn 1980 có vợ
Chuyện này mình biết vì nó nhờ mình cứu, nhưng thực sự, mình là 1 thằng thù dai dã man! nghĩ đến những j nó đã làm mà mình éo thể nào mà ngửi đc!
Nó có hú hí với 1 thằng ở gần trường, thằng này có điều kiện, chủ xưởng gì ý, chuyện bại lộ, con vợ nó với đám tay chân tìm con này bem, nó sợ quá, phi xuống phòng mình, lúc đó mình cũng k biết gì, nhưng thấy nó cứ ngồi lì, đoán có mùi nên mình túm cổ hỏi ngay, nó khai toàn bộ.
Đám kia mò tận xuống phòng mình, đương nhiên mình lôi cổ nó ra giao nộp cho các chị ngay
Chả ngu gì ôm rơm dặm bụng.
Nó vừa bị đám kia lôi đi vừa nhìn mình ấm ức
- Mẹ, kể ra cho bố mày fap phát thì biết đâu đã khác – Mình vừa nghĩ vừa cười gian xảo
Chap 2: Bé P
Với bé Phương thì có lẽ, ấn tượng đầu tiên của mình về em là 1 đứa con gái nghịch hơn con trai, dáng người nhỏ nhỏ, khuôn mặt gầy gò, đôi mắt hơi xếch lên…
Nhưng càng ngày, gần gũi, nói chuyện nhiều hơn, mình mới thấy được ở em nhiều điều mà chính mình cũng phải học hỏi
Thực sự, mình thấy sự hấp dẫn ở người con gái không phải là cái vẻ bề ngoài, mà là tính cách, là cách sống.
Mình đến với em không có 1 lời yêu và xa em cũng không 1 lời từ biệt, nhưng có lẽ tình chỉ đẹp khi còn dang dở, những ký ức vẫn thỉnh thoảng quay về, mặn đắng nước mắt nhưng cũng ngọt ngào và nồng nàn như mới hôm qua
Em đến với mình thật nhẹ nhàng. sau một thời gian gạ gẫm và dụ dỗ em trốn học đi trà đá, lang thang khắp phố xa, la liếm hầu hết các quán đồ ăn vặt, thì cái gì đến cũng đến.
Hồi ý, thằng bạn cùng lớp có xe máy, em có nhờ mình đi tập xe giúp ngày nào đi học về là 2 đứa cũng bắt đầu, từ 5- 7h tối mới về.
Hôm ấy cũng là 1 ngày như vậy, nhưng ko đi con đường mà mọi hôm 2 đứa hay đi nữa, hôm nay, mình đưa em ra cánh đồng, ngoài đó có cây si già cổ thụ… 2 đứa dừng xe ngồi dưới gốc cây, nhìn đồng lúa đã ngả sang màu vàng sắp chín, gió vi vu như đang hát lên bài tình ca muôn thưở:
…Yêu anh đi…nhà anh có đàn gà rù…ú ù u
Em tinh nghịch tháo giày, đáp những quả si chín để ăn, và nằng nặc bắt mình đáp cùng, 2 đứa le te đáp rồi nhặt, em ăn rất ngon lành
Rồi, chiếc hài nhỏ của e bị mắc trên cành, mình đi tìm nhặt những cục đất to, đáp lên, chiếc giầy rơi xuống, em luống cuống thì mình bảo nằm im (cdsht thế thôi ) em luống cuống hứng thì ngã vào mình.
1 phút mà cảm giác như cả thế kỷ trôi qua…1 phút tất cả như dừng lại…1 phút 4 mắt nhìn nhau…1 phút…mình nghẹn ngào, đặt lên môi em nụ hôn đầu tiên…
(hồi ý chưa biết hôn đâu, chỉ mút môi thôi
Quãng thời gian còn lại, em ngồi trong vòng tay mình, 2 đứa ngắm mặt trời lặn văn vở tý thì gọi là hoàng hôn
***
Từ bữa đó 2 đứa quấn nhau như cứt với đít, đi đâu cũng có nhau, rồi những buổi trốn học cũng ít dần mà thay vào đó là nhưng buổi dắt nhau lên giảng đường tự học, những buổi thức đêm làm bài tập cùng nhau…
Thời gian bên nhau tuy chưa nhiều nhưng hai đứa luôn.sống thật với nhau và bằng tất cả những gì mình có, luôn hiểu được trách nhiệm đối với nhau.
Những buổi tối có em bên cạnh, cùng lang thang qua con đường thơm thoang thoảng mùi hoa sữa (đoạn này gió đấy, thật ra là khai mù ) giữa cái se se của buổi tối cuối thu…mình thấy thật ấm áp và ngọt ngào, nó nhẹ nhàng như một cơn gió, thổi khẽ vào trái tim đã 1 lần vấp ngã của mình, nhưng nó cũng nồng nàn như ngọn lửa cháy bỏng, sẵn sàng đót cháy tất cả để mình đến với em…
Thế rồi, bọn mình bước vào kỳ học quốc phòng, kéo dài tầm 5 tuần, phải học tập trung, nghĩa là tới trung tâp học, ăn ở trong đó luôn!
Đây cũng là quãng time mà chắc là mình sẽ nhớ mãi. ngọt ngào nhưng cũng đầy nước mắt.
Vào trung tâm, em ở dãy phòng nữ, mình ở dãy nam, cách nhau một con đường bê tông nhỏ.
Bắt đầu những buổi trực cổng cùng nhau đến tận sáng, những buổi ngồi lê dưới đất học chính trị, những buổi trườn bò trên nền bê tông nóng bỏng tay, và cứ khi nào được nghỉ, em lại đến bên mình, dựa vào bờ vai (tuy nhỏ nhưng cũng rắn phết ) của mình, ngủ thiếp đi…
Chỉ cần thế thôi cũng đủ cho tình yêu nhỏ cứ thế lớn dần, lớn dần…cho đến khi…
- Mai mẹ em xuống anh ạ!
Lần đầu tiên mình đối mặt với dòng chữ “ra mắt phụ huynh” cảm xúc khó tả kinh khủng, vừa mừng vừa lo, thấp thỏm, tóm lại là sướng nhưng sợ! mình cũng chưa tưởng tượng ra đc đối mặt với mẹ em sẽ ntnao!
Cái j đến cũng đến thôi! quá trưa hôm sau, mẹ em xuống, mình và em ra đón (bà ấy đi xe riêng chứ k p đi xe đò đâu) rồi 2 đứa lên xe, bà dắt đi ăn trưa luôn.
Vào hàng, bà kêu la liệt đồ, mình nghĩ ăn đến đâu thì kêu đến đó kẻo phí nhưng k dám nói, nhớ bả ăn nhiều nói thế khác j chửi ba, nên cũng im lặng!
Em hớn hở giới thiệu mình, bà ấy cười nhạt, nhìn mình có vẻ soi xét. mình thì chả dám cười cũng chả dám nói j, chỉ nhe răng cho đỡ ngượng.
Ăn vài miếng thì đến chương trình cán bộ hỏi dân trả lời, đại loại:
- Quê cháu ở đâu
- Ba mẹ làm gì
- Có mấy anh em
- Học cùng lớp em nó à
-…bla
Mình tính ít nói, lại bị hỏi liên tục lại càng cuống, cứ hỏi j thì nói thế chứ k văn sớ j cả. nói chung bà ấy cũng có vẻ k ưa j mình cho lắm.
Mình thì nghĩ đơn giản thôi, con gái ngta nuôi mấy chục năm giời, giờ nói thương thằng nào thì ngta sou hoặc tỏ vẻ nthe cũng là bthg, tự động viên mình thế thôi, chứ lòng mình thực ra cũng chán vlin.
Chả còn tâm trạng ăn nữa, mình kêu ly trà đá, vừa uống vừa cầm đũa khua leng keng tỏ vẻ vẫn ăn. em và mẹ thì vẫn nói chuyện với nhau. ăn uống xong, bà kêu 2 đứa lên xe bà đưa vê!
Mặt em ngắn tũn, và mặt mình thì dài hơn đc tý, tuy k nói nhưng m hiểu em đang nghĩ j, và trong vô vàn những câu nói của bà ấy, mình vẫn nhận ra đc những đoạn code cơ bản!
Bà già em về rồi, 2 đứa ngẩn tò te ngồi với nhau, chẳng đứa nào nói được câu gì, phần cũng chả biết nói gì, phần thì đứa nào cũng hiểu được trong đầu đứa kia nghĩ gì…
Khoảng thời gian cuối chiều nặng nề trôi dần về tối, tất cả im lặng, lạnh ngắt! Im lặng đến mức cảm giác như có thể nghe từng nhịp tim đập, nghe thấy âm thanh của dòng ô xi chạy qua lỗ mũi, xuống khí quản, vào phổi, tới từng tế bào, rồi lại quay ra sau khi đã bị biến thành cacbonic
Cuối cùng, mình nhìn em đắm đuối, nắm nhẹ vai em mở lời:
- Đâu có gì mà phải ủ rũ thế này! đúng ko em.
Em khẽ thỏ thẻ qua hơi thở:
- Dạ! rồi ngả từ từ vào ngực mình.
Ôm em trong lòng mà thương em quặn ruột! Chẳng kìm được hai hàng nước mắt đã chực chảy ra từ bao giờ:
- Đừng lo gì em nhé! dù thế nào anh vẫn luôn bên em, ngay ở đây, bên cạnh em nè!
Em khẽ ủi ủi vào ngực mình, nũng nịu!
Nói động viên em thê thôi, chứ thực sự lúc ấy, đầu mình cũng trống rỗng, chả suy nghĩ được gì! Ngồi lâu lắm!
***
Em kể cho mình nghe về gia đình em, obg em là 2 tay to ở tỉnh, em là con 1. Nghe đến đây mình càng buồn, vì mình biết, với gd em thì để em yêu và tính chuyện lâu dài với 1 thằng như mình, bước ra đời với mảnh bằng đại học thì quá mạo hiểm, và mình biết, với họ, mình và cái mảnh bằng đh của mình chả là cái nghĩa địa gì…thế nhưng, lúc ấy, ko hiểu vì sao, mà mình ko nản lòng, mà càng thấy phải cố gắng nhiều hơn!
Mình bảo em về tắm rửa, ăn uống kẻo cũng tối rồi!
Về phòng, mình cũng chả còn tâm trạng đâu mà ăn nữa, leo lên giường nằm, suy nghĩ về tất cả, những gì đã qua, những gì sắp tới! nghĩ thôi chứ cũng chả để làm gì, rồi đôi lúc lại mơ đến cái lúc bà ấy gọi điện và cầu xin mình hay yêu em nó thật lòng…bề bộn với những suy nghĩ, mình lịm đi lúc nào ko biết!
Hôm sau, gặp lại em, mình đề cập ngay đến chuyện này:
- Em à! chuyện hôm qua mẹ nói anh… – Chưa nói hết câu em đã đưa tay lên ra dấu im lặng
- Mặc kệ tất cả, em chỉ cần anh yêu em…
Nghe xong, mình nghẹn ngào, nắm chặt bàn tay em đưa lên môi!
Rồi thời gian cũng lặng lẽ trôi, trôi, đến sinh nhật mình!
Có lẽ đây là sinh nhât mà mình nhớ nhất. đầy hoa, quà, rượu, cóc, ổi, và cả những chậu cháo bọn kia say ói ra
Món quà em tặng mình là 1 con lật đật với lời chúc nắn nót ghi trên thiệp
“em mong anh luôn như bé lật đật, ko bao giờ gục ngã, luôn tự biết đứng dậy sau mỗi lần như thế!
Luôn bên em anh yêu nhé! Em Yêu Anh!”
Cầm món quà của em mà mình nghẹn ngào! “luôn bên em, anh nhé” câu nói nghe ngọt ngào bao nhiêu thì giờ với mình càng đau xót bấy nhiêu.
Lúc này đây anh biết làm gì cho em nữa? Chính anh cũng ko biết được là mình đang phải đối diện với cái gì?
2 đứa chỉ ngồi bên nhau mà chẳng nói gì, cái thực tế phũ phàng vẫn đang đợi ở phía trước, tuy ko hiện hữu nhưng mình có cảm giác nó gần lắm. NGÀY XA EM GẦN LẮM.
Mẹ em nhắn tin: “mẹ không ép buộc hay gò bó gì con cả, đến bây giờ chắc con cũng hiểu những gì ba mẹ dành cho con! Ba mẹ ko muốn can thiệp vào chuyện riêng của con, nhưng ba mẹ nghĩ con nên suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định vấn đề này. Yêu thì lãng mạn nhưng con cũng cần nhìn vào thực tế! con nhé. Hết đợt học quốc phòng, mẹ sẽ xuống gặp 2 đứa nói chuyện cụ thể. Mẹ xin lỗi con! ”
Đọc được những dòng tin nhắn đó, mắt mình chợt nhòe đi và mình biết em cũng thế, ngả vào mình, em nức nở. Và mình đã ko khóc, ko có giọt nước mắt nào rơi, vì mình biết, lúc nào cũng cần phải có một đứa cứng rắn để kéo cả 2 cùng đứng lên.
Bóp nhẹ vai em, mình cười:
- Sao mà khóc thế em! cười lên chứ, đừng nghĩ j đến chuyện đó, mà hãy cố thương nhau trong khi mình có thể! Em nhé! và dù thế nào anh vẫn bên em mà
Hồn nhẹ lên trán em…
Ánh mắt ngây thơ vãi chưởng vẫn còn ướt đẫm nước mắt ngước lên nhìn mình! Tận sâu trong mắt em, mình hiểu, hiểu những gì em dành cho mình, hiểu điều em lo lắng cho cả 2 đứa!
Đến lúc này mình mới biết được: yêu nhau nhưng vẫn ko đến được với nhau là vì sao!
Được một lúc thì đám bạn mình gọi về uống rượu
Mình về trong tư thế rất hiên ngang (sĩ gái mà )
Có tầm chục thằng, chuẩn bị xong hết rồi, chờ mình về là quất. Khởi động bằng 3 phát chào cờ đồng khởi, em cũng uống! Biết thế là ko tốt nhưng đang có tâm trạng nên mình cũng k phản đối. Rồi lần lượt từng thằng chúc, rồi lại chúc từng thằng.
Có vài thằng tỏ ý muốn chuốc cho mình say
- A cái đờ mờ chúng mày chơi tao hử (nghĩ thế thôi)
Mình cầm ly (ly lớn chứ ko phải ly thủy tinh con con đâu các thím nhé)
Ra dồn cho 2 thằng át sê nôn tại chỗ, đám còn lại chắc cũng chùn tay nên uống chậm lại
À có cái kinh nghiệm uống rượu thế này: thấy thằng nào có mùi chuốc cho m say, các thím cứ cầm chén, mời tới tấp vào! mình k biết thế nào, nhưng uống đc hay ko thấy do tâm lý nhiều lắm! mình chủ động uống, cầm chén lên, ngửa cổ, đổ thẳng vào họng ý, đừng ngậm ở miệng rát lắm. thằng bị mời nhiều, nó chùn, uống k nổi là ói ngay
Uống tầm 1h sáng thì ngất hết rồi, em thì vẫn ngồi cạnh mình, cả đám lại kéo nhau ra căng tin ăn mì gói
Cũng sắp hết đợt học quốc phòng, cái ngày mà mẹ em xuống – Cũng là cái ngày có lẽ mình ko còn được có em nữa, ko đc chăm chút cho em, ko đc lo lắng cho em, từng ngày nữa.
(có nhiều
thím sẽ hỏi là kệ bà già em, 2 đứa ở trường cứ yêu nhau bà ấy có biết đâu thì mình trả lời luôn:
- Tính mình k thích vụng trộm, có gan làm có gan chịu, đã nói là làm! chỉ thế thôi, nếu thuyết phục đc obg em thì mình sẵn sàng làm tất cả, còn nếu ko thì mình ra đi ngay, ko để em nó phải đặt mình và gia đình lên bàn cân, sau nữa, càng bên nhau nhiều, càng sâu đậm, đến khi chả đi đến đâu thì chỉ khổ nó!)
Gần cuối đợt học, có chương trình văn nghệ, mỗi lớp (= 1 tiểu đội) chuẩn bị 1 2 tiết mục, mình và em được chọn hát song ca
Tính đi tính lại mình chọn bài: Gửi em ở cuối sông...