* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro

Đọc Truyện Bạn Đồng Hành Full - Tác Giả HoangX

ĐỊCH – Tôi hét lớn
- KHẢ… VÂN … VÔ… ĐỊCH – Em cũng hét theo
- KHẢ… VÂN… XINH… ĐẸP… – Tôi hét tiếp
- KHẢ… VÂN… YÊU… ANH – Em hét lên thật lớn tiếp.
- …
Lần này thì lại đến lượt tôi trố mắt ra nhìn em, tôi không nhìn được lâu vì em đã lại hôn tôi rồi.
Chap 28
Khi những tia nắng của núi rừng Tây Bắc xuyên xuống làm tan đi những đám mây, làn sương, chúng tôi chẳng biết đã ngồi bên nhau như thế này bao lâu nữa. Có lẽ cả tôi và Khả Vân đều mong cho giây phút ấy kéo dài mãi, dài mãi. Nhưng khi nắng lên cũng là đưa chúng tôi trở về thực tại, thế nào thằng đàn ông gần 30 tuổi đầu như tôi và một cô gái trẻ như em lại có những giây phút bốc đồng, có thể gọi là hơi điên cũng được như thế.
Tôi và em hai người ngồi cạnh nhau mà chẳng biết nói điều gì. Tôi có nghe thấy điều Khả Vân nói với tôi, Khả Vân cũng chắc hẳn cũng biết rõ những điều đã nói với tôi, tôi chưa bao giờ hy vọng hay có một chút gì đó mường tượng điều như thế này sẽ xảy ra, mặc dù có thể nói chính em là người đã khơi ra cho tôi trò chơi hành trình tình yêu này, có thể tạm gọi như vậy, và cũng chính em là người nói ra câu này, câu nói làm tôi thẫn thờ cho tới giờ… Tôi vui không? Có! Tôi ngạc nhiên không? Có! Tôi kỳ vọng không? Không! Tôi yêu em không? Không rõ!
Đúng là tôi chả thể rõ được tình cảm của mình với em như thế nào! Như tôi đã từng nói rằng Khả Vân là em, là bạn, là người tình em đều có trong tôi một chút cả! Tại sao tôi lại làm cái việc giúp em quên đi quá khứ một cách vô thức như vậy, lấy đá tai mèo cứa vào tay ư? Nếu bình thường thì tôi cho rằng tôi bị điên ấy chứ! Bản thân tôi chưa từng nghĩ đến chuyện này bao giờ? Tôi cũng chưa làm điều này với ai bao giờ? Tại sao chứ? Tại em là bạn? là người em? là người yêu??? Tôi đang bị mụ mị rồi…
Khả Vân phá vỡ suy nghĩ của tôi một cách mềm mại bằng cách cầm lấy bàn tay tôi úp chặt vào má em. Có lẽ em cũng hiểu những suy nghĩ băn khoăn trong tôi, chẳng nhẽ tôi lại làm em buồn ư khi đôi mắt của em như đang muốn nói lên điều gì đó. Nhưng không chắc tôi nhầm vì em quay lại cười rất tươi với tôi
- Chả phải anh là người yêu em trong chuyến đi này sao? Ngốc! – Em gọi tôi bằng cái tên tôi hay gọi em.
- Ừm…
- Chỉ trong chuyến đi này thôi nhé… – Em khá rành rọt
- Ừm… – Tôi thoáng buồn
- Vì thế phải yêu em thật lòng đấy
Em nói rồi lại quay đi rất nhanh… Tôi không có cơ hội nhìn vào mắt em vì em đã ngồi trong lòng tôi rồi, tận hưởng những tia nắng ấm áp đang đùa giỡn trên khuân mặt.
Tôi chẳng dám cho em đi nhiều ngày hôm nay đâu, nhưng em vẫn bướng bỉnh và cứng đầu thuyết phục tôi bằng những lời nhõng nhẽo của em. Và cuối cùng tôi cũng đưa em lên được cột cờ Lũng Cú, chụp cho em những bức hình quái dị ngay ở đây, khi mà tôi đã mệt nhoài vì 834 bậc cầu thang leo đến rã rời.
- Sao lại gọi là Lũng Cú hả anh? – Em hỏi tôi.
- Nó nghĩa là Long cư, nghĩa là nơi rồng ở ấy – Cái này thì tôi nghe mang máng nên nói thật
- Có thật không đó? – Em vẫn nghi ngờ
- Thì anh đoán thế, tại nơi chúng ta đang

đứng chính là đầu rồng, có hai con mắt luôn đó.
- Đâu đâu! Mắt rồng ở đầu anh? – Em tò mò
- Thì ở ngay đây này
Tôi chỉ cho em hai cái hồ màu xanh biếc ở hai bên cột cờ Lũng cú. Nó thực ra là tôi nghe lỏm khi gửi xe bên dưới, nên biết 2 cái hồ chỉ to bằng cái ao đó chính là hồ mắt rồng.
- Anh nghe nói là kể cả khi hạn hán nhất thì hai cái hồ mắt rồng này cũng chưa bao giờ cạn em ạ! – Tôi bắt đầu chém, cũng chả biết là sự thật không nữa.
- Thật á!
- Ừ. Người dân ở đây coi đó là hồ thiêng đấy, xây cái cột cờ này thì người dân cũng không cho công nhân lấy nước ở đây đâu, nước này chỉ dành cho sinh hoạt của họ thôi
- Sao thiêng vậy nhỉ!
- Thế mới hay chứ
- Anh chụp cho em vài kiểu với cái hồ này đi
- Ặc!
Vậy là tôi lại mất thêm chút thời gian để phục vụ cho cái nhu cầu này của em.
- Em nên đổi tên là Thích Chụp Ảnh! – Tôi trêu
- Hừ! Lại bắt đầu đấy!
- Thế thì là Thích Đủ Thứ nhé
- Thôi, thế thì là Thích Chụp Ảnh cũng được, thế anh thì là gì nhỉ? Thích Hôn Hít à? – Em cười.
- Hôn hít thì ai mà chả thích – Tôi cười phớ lớ
- Điêu thế
- Chả thế! Hihi
- Thế mà có người từ hôm nào tới giờ chả chủ động hôn tí nào… toàn để người khác thôi! Người yêu gì chán thế! hihi – Em cười nhẹ làm tôi điếng người.
- Ừ thế hôn nhé! – Tôi sáp ngay lại
- Ơ! Hôn thật à?
- Thì chả thật chứ giả gì! Nào ngẩng cái mặt lên nào – Tôi cười dê
- Eo! Dê thế
- Nhanh cho tụi nó tức
- Ai tức cơ? Em ngó lơ xung quanh
- Thì tụi Tung cửa đó.
Tôi chỉ cho em cái ánh sáng đằng xa và nói là bọn nó đang theo dõi bên mình từ cái chỗ đấy.
- Thế thì phải nhiệt tình vào nhé. – Em nở nụ cười quyến rũ.
- Ừ! Cho tụi nó hộc máu luôn. – Tôi cười dê nhưng cũng cảm thấy nóng người.
- Cho anh bắt đầu trước đấy.
Tôi siết em thật chặt vào trong lòng mình, thật chặt để hai cơ thể cảm nhận được nhau một cách gần gũi nhất, hơi thở của em tôi cũng cảm nhận được rồi. Đặt lên môi em một nụ hôn thật sâu tôi đã cảm thấy rạo rực hết cả trong người. Lưỡi tôi lúc này cũng khẽ lùa qua môi em để thành một nụ hôn thật ướt.
Tôi có thể nghe thấy tim em đập những tiếng thình thịch vội vã
Tôi có thể cảm nhận hơi thở em càng trở nên dồn dập
Tôi đang biết bản năng tôi đang trỗi dậy, cảm giác như đêm đầu tiên lại đang đến trong tôi
Tôi hôn em đến ngạt thở! Bàn tay lúc nào đã đặt vào trong áo em, để cảm nhận làn da mịn màng đó cũng đã nóng lên không kém.
- Đừng anh! Nhỡ có người lên thì sao – Em khẽ thì thầm
- Hôm nay ngày thường, làm gì có người
- Anh dê quá! – Em đập tay vào ngực tôi
- Thế mới là đàn ông chứ! – Tôi cười
Bỗng có tiếng bước chân ở cầu thang, em thiêng thật, vừa nói xong đã có người lên. Hóa ra là mấy cụ lão thành cách mạng lên đây du lịch và ngắm cảnh.
- Đấy thấy chưa – Em nói và buông tôi ra.
- Em mà không nói thì họ sao lên – Tôi cảm thấy hơi nuối tiếc, nhiệt độ cũng hạ xuống rồi.
- Còn nói nữa – Em cười
- Thôi mình về nhé – Tôi vẫn bị bản năng chế ngự
- Ừ! Mà bây giờ còn sớm mà
Em nói khi chúng tôi đang đi những bậc cầu thang hình xoắn ốc để đi xuống, mới được vài bậc, tôi có thể cảm nhận được tiếng bước chân và nói cười trên đầu mình của các cụ già.
- Thi phải về nhanh để làm nốt chứ! – Tôi lại giở giọng dê cụ
- Làm nốt chuyện gì cơ? – Em ngây thơ
- Chuyện này này…
Tôi không để em trả lời, ôm em ngay trong cái cầu thang chật hẹp và tối om ấy, lại hôn em thật sâu một lần nữa…
- Rõ dê già – Em nũng nịu
- Thì phải thế chứ!
Tôi chả có thiết tha gì mà ngắm cảnh với đi thăm nhà của Vương nữa, mặc dù hôm nay có lịch là như thế, tốc độ đi có lẽ cũng nhanh hơn bình thường khi chỉ vài chục phút là tôi đã kết thúc những vòng cua và trở về cái khách sạn của mình, sao lúc này tôi cảm thấy nó thân yêu đến thế!
Cô bé lễ tân nhìn chúng tôi thấy lạ khi đặt phòng từ hôm qua mà lại đi đâu mất, giờ lại đến lấy chìa khóa phòng. Hình như cô bé cũng có hỏi tôi gì đó nhưng tôi cũng chỉ ừ hứ cho xong chuyện rồi hai chúng tôi phi thẳng lên phòng.
Chap 29
Khi cánh cửa phòng vừa khép lại cũng là lúc tôi lao thẳng về phía em, cơ thể nhỏ bé của em được tôi nâng lên một cách nhẹ nhàng, cảm giác như là không mất chút sức lực nào.
- Hạ em xuống đi, bế em kiểu khác cơ! – Em mè nheo tôi
- Kiểu gì! – Tôi ngạc nhiên nhưng cũng hạ em xuống thật.
- Kiểu này này!
Em nhảy hẳn lên ôm chặt lấy tôi, hai chân quặp thẳng vào hông tôi làm tôi thấy em càng nhẹ, em quá nhẹ thì phải. Đôi môi em lại chủ động gắn chặt vào môi tôi một lần nữa say đắm. Nụ hôn ướt được chúng tôi trao cho nhau một cách mạnh mẽ và cuồng nhiệt.
Tôi đặt em xuống giường, cảm nhận rõ mùi cơ thể của em, luôn thật đặc biệt, nó làm tôi ngây ngất.
- Mình không đi tắm à? – Em tự dưng hỏi câu chả liên quan.
- Có sao đâu nhỉ? – Tôi cười
- Hi hi… ưm…
Em chưa kịp cười tôi thì tôi đã bịt miệng em tiếp bằng một nụ hôn nữa, tôi lại dùng cái bộ phận thú vị nhất của cơ thể mình mà cảm nhận môi em, cảm nhận mủi thơm từ miệng em, tai em…
Cơ thể em đã lại phản ứng rồi, tôi tận hưởng đi xuống cần cổ cao trắng ngần của em, thật nhẹ nhàng, em lại run lên từng chập…
Tôi cảm nhận nhịp đập mạnh mẽ của trái tim khi chiếc cúc thứ 3 đã được bung ra, cơ thể trắng ngần của em đã hiện ra trước mắt tôi, như thiên thần vậy.
- Anh đang làm gì thế? – Em hỏi tôi trong hơi thở của sự gấp gáp
- Tận hưởng em – Tôi cười nụ cười có lẽ hơi dê một tí.
- Anh tham thế?
- Anh tham mà – Tôi lại cười
- Còn lâu nhé
Em dồn hết sức đẩy tôi ra một bên, cũng làm tôi đôi chút bất ngờ, nhưng từ vị trí này tôi có thể thấy em rõ hơn, em đang mê hoặc tôi bằng một nụ cười, bí ẩn như nàng mona lisa.
- Em làm gì vậy? – Tôi cười
- Hưởng thụ anh! – Em khẽ cột tóc sang ra đằng sau cho đỡ vướng, ngồi lên hẳn người tôi.
- Cũng tham kìa – Tôi trêu.
- Ai bảo anh tham trước – Em chống chế
Em nói xong cũng là cột tóc xong, rất nhanh lại hôn tôi cho tôi không kịp phản ứng, lưỡi em lại chủ động lùa sang lưỡi tôi quẫy đạp trong đó làm tôi ngạt thở.
Đúng là em đang đang hưởng thụ tôi từng chút một. Cũng chậm rãi và nhẹ nhàng em làm tôi tan biến và chỉ nhận ra khi cơ thể tôi từ lúc nào đã không còn gì cản trở em nữa, em đang quá tham lam tận hưởng tôi.
Bản năng của tôi đang kiêu hãnh, tôi cũng muốn tham và hưởng thụ em, thật đấy. Tôi lại đẩy em xuống và làm em chìm trong bản năng của mình, đầy mụ mị.
Từ lúc nào chúng tôi đã lại như lần đầu, không còn gì vướng víu, cản trở, Em đang dưới tôi, một cơ thể bé nhỏ nhưng tuyệt đẹp, đôi môi hình trái tim mấp máy, hơi thở dồn dập cùng nhịp với một trái tim đang mạnh mẽ.
Sự cuồng dại
Khao khát và đam mê
Sự ướt át
Kiêu hãnh
Em đang nhìn tôi, khuân mặt trái xoan và đôi mắt si mê? Tôi đang nhìn nhầm nhỉ? Có thể? Tôi nhớ lại lần đầu khi cũng như thế này tôi đã gặp nước mắt em, giọt nước mắt trong sáng và thổn thức ấy đã làm bản năng tôi gục ngã? Vì sao nhỉ? Tôi không rõ nữa? Tôi muốn cảm nhận em nhưng hình như có chút khác biệt với lần đó? Tôi đang lo sợ chăng?
Em đang ôm lấy cổ tôi, siết hơi mạnh, hình như em cũng đang cố cảm nhận tôi vậy? Hình như em đang biết tôi nghĩ gì? Có phải thế chăng?
Đôi môi tôi mấp máy, tôi muốn hỏi rõ em, tôi không muốn người con gái này vì tôi hay vì… Tình yêu, lý trí, bản năng, em đã có hai thứ trong đó rồi, tôi cảm nhận được như thế…
Em đặt 1 ngón tay lên môi tôi như muốn tôi ngừng nói
- Em sẽ yêu anh bằng cả trái tim mình
Tôi ôm em xúc động, tôi muốn em hoàn toàn thuộc về tôi, tôi muốn em là của tôi, tôi không muốn bất cứ thứ gì cản trở tôi nữa. Lúc này đây chỉ có em, chỉ có em là tất cả, Khả Vân…
Vị tướng quân đã bước qua bức tường thành với niềm vui và những nụ hôn bất tận.
Nhưng mọi việc dường như mới chỉ bắt đầu thì phải…
Tôi đang ở trong em, khát khao và đầy bản năng
“Em thực sự … yêu anh” – Em nói bằng hơi thở…
Chap 30:
Thực sự yêu tôi ư? Tôi không biết nữa nhưng lúc này tôi đâu có quan tâm, tôi chỉ biết si mê em, hưởng thụ em, tận hưởng em, phục vụ em, đưa em đến những giây phút của sự khao khát và đam mê, của những xúc cảm mà chúa trời ban cho những người đàn ông và đàn bà thực thụ.
Tôi không vội, em cũng vậy, chúng tôi nhẹ nhàng đưa nhau đến những miền lạ, như khi chúng tôi đi phượt vậy, tận hưởng từng mét đường một, chậm rãi nhưng cũng không kém phần cuồng dại.
Chúng tôi chỉ rời nhau ra khi hai thân thể đã cảm thấy rã rời, rã rời đến mức không gượng dậy nổi nữa. Tôi nằm bên em, khẽ quàng vòng tay ôm cái cơ thể trắng ngần nhỏ bé ấy vào lòng, em khẽ rúc rích khi tay tôi lại lần mò lên cái nhũ hoa mà mê mải.
- Anh chưa mệt à? Lại muốn nữa hay sao? – Em cười híc híc vì nhột.
- Anh đầu hàng rồi, chịu thua luôn
- Hihi! Thua rùi thì phải chịu phạt nhé! – Em châm chọc.
- Ơ… vậy thôi! ta tiếp tục vậy nhé – Tôi đưa bài ra
- Thôi thôi! Em cũng mệt lắm rồi đây ông tướng, bụng lại đói meo nữa – Em nhõng nhẽo mắc lừa ngay được.
- Ừ nhỉ! Mấy giờ rồi thế nhỉ? – Tôi ngó lơ xung quanh.
- Gần 6h chiều rồi đấy – Em nhìn thấy cái đồng hồ trước tôi.
- Ặc ặc!
Vậy là chúng tôi đã ở bên nhau gần 2h đồng hồ, dã man thật – Tôi nghĩ. Không ngờ có lúc mình lại còn được trai tráng thế này. Khẽ hôn nhẹ vào tai em tôi ngồi dậy đi ra khỏi giường.
- Anh đi đâu vậy? – Em hỏi
- Đi tắm chứ đi đâu – Tôi đi vào phòng tắm
- Đợi em với chứ
- Hả!
Em tự nhiên đi cùng tôi vào nhà tắm, hai cơ thể nude hoàn toàn của chúng tôi được sảng khoái bằng những dòng nước ấm, xua đi những mệt mỏi vừa rồi. Khẽ vò đầu tôi để tạo bọt gội đầu, em hỏi nhỏ:
- Anh không thấy em hư chứ? – Câu hỏi có vẻ hơi dè chừng
- Nếu em hư thế này thì người đàn ông nào chả thích – Tôi cười.
- Em hỏi thật đấy! Không đùa đâu mà
- Ừm
- Vậy anh nói đi, em có là gái hư hay không?
- Anh chỉ quan tâm đến em, không quan tâm đến việc em hỏi
- Anh này! em hỏi thật đấy – Em khẽ bứt mạnh vào tóc tôi
- Tại sao em lại quan tâm đến chuyện này chứ? – Tôi hỏi lại
- Tại vì… mà anh cứ trả lời em đi đã
Một số chuyện lướt qua đầu tôi, tôi cũng băn khoăn lắm. Thực tình không biết các bạn thế nào nhưng thực tế người đàn ông nào cũng muốn được phụ nữ chăm sóc như vậy, hưởng thụ cơ thể mình như vậy. Nhưng cũng có một số lý do, một số định kiến làm cho người phụ nữ không được như vậy, và đó cũng làm cho một số người đàn ông cũng vừa thích vừa không thích như vậy… Thật phức tạp phải không? Nhưng việc này đúng là không có công thức chung cho tất cả mọi người, tôi thì chắc chắn không phải là họ, tôi quan tâm đến điều hoàn toàn khác.
- Nếu em có tình cảm thật thì mọi việc em làm đều đúng – Tự nhiên tôi buột miệng nói ra
Em có vẻ hơi sững người khi tôi nói như vậy, bàn tay đang vò đầu cho tôi cũng dừng hẳn lại, chắc hẳn tôi đoán em đang suy nghĩ nhiều lắm mặc dù không được nhìn thẳng vào mắt em.
- Nếu em nói em có tình cảm thật sự với anh thì liệu anh có tin không? – Em lại thốt ra một lần nữa ngập ngừng.
Tôi im lặng, không biết tôi đang suy nghĩ gì nữa
- Anh có thích em không
Tôi im lặng…
Em lần này cũng im lặng cùng tôi, em vẫn trở lại vò đầu cho tôi nhưng tôi cảm nhận được là nó chậm rãi, buồn buồn chứ không như lúc đầu nữa. Tôi thực sự không muốn như vậy, thực sự tôi không muốn làm em buồn như thế.
- Như trưa nay ở đèo em á? – Tôi hỏi lại em
- Ừm…
- Lời em nói… anh không biết… thực sự…
Tôi ngập ngừng, không biết nói thế nào nữa mặc dù tôi nghĩ mình nên nói gì đó với em, làm em vui vẻ hơn. Chuyện của tôi với em từ đầu đến giờ tôi nghĩ cũng thật ly kỳ, khó tin, bản thân tôi còn thấy mơ hồ như làn sương mờ ảo vậy, thật lạ.
- Thật lạ phải không anh? – Em nói đúng tim đen tôi, điều tôi đang trăn trở.
- Ừm.
- Giống như định mệnh vậy nhỉ? – Em nói với tôi
- …
Có thể là định mệnh vậy chứ, nhưng có vẻ nó đến vào thời điểm không hợp lý, không đúng lúc. Nếu như tôi gặp em trước đây 1,2 năm, nếu như… “Với một chữ Nếu người ta có thể cho cả Paris vào một cái chai”, tôi thở dài.
- Anh không cần phải nói yêu em, em sẽ tự cảm nhận được – Giọng em tự dưng trở nên vui vẻ hơn chút.
- Như thế nào? – Tôi đánh trống lảng để dời mình ra khỏi những suy nghĩ
- Như thế này…
Em vòng tay qua hai vai tôi ôm lấy người tôi, ngực em áp sát vào lưng tôi. Dòng nước ấm và bộ ngực trần lại làm cái bản năng tôi sống dậy rồi, tôi lại bắt đầu khao khát…
- Hihi! – Em cười
- Em cười gì thế? – Tôi ngượng nghịu
- Em thực sự muốn ngủ với anh, thật đấy
- Thật á?
- Vâng! – Em trả lời tỉnh queo.
Ôi trời! Tôi lại bị cái bản năng chi phối, dòng nước ấm lúc này chắc chắn sẽ lạnh hơn cái bản năng đang trở nên mạnh mẽ của tôi, cơ thể tôi hình như đang run rẩy.
- Xí! Biết ngay mà! – Em lại giở cái giọng ấy ra
- He he! – Tôi cười
- Anh biết không?
- Gì cơ?
- Phụ nữ chỉ muốn làm tình với người đàn ông mà họ yêu thôi
Em không dưới năm lần bảy lượt nói yêu tôi. Tôi vừa muốn nghe vừa không? Tôi muốn người phụ nữ nào khi ở với mình thì toàn tâm toàn ý với mình, điều em vừa nói tôi biết đấy. Nhưng tôi cũng không muốn nghe, không muốn cảm nhận, tôi không xứng đáng… Tôi đành đáp lại em bằng sự im lặng không thích hợp.
- Sao anh im lặng hoài vậy? – Em hỏi
- Tại chẳng biết nói gì – Tôi đành trả lời
- Hay tại anh biết anh thích em? – Em hỏi lại
- Anh không biết nữa
- Em biết thừa là anh thích em, chẳng qua không dám nói thôi – Em giữ cho đầu tôi vào dòng nước nóng từ vòi hoa sen.
Tôi nhắm mắt lại tận hưởng dòng nước, cảm nhận được cả những bọt xà phòng đang lăn đi trên má, trên mũi, cảm nhận được bàn tay mềm mại của em đang vò nhẹ đầu tôi, êm ả.
- Sao em biết anh thích em?
- Tự biết thôi, em có linh cảm mà – Em cười
- Linh cảm đúng ghê nhỉ? – Tôi cười
- Thế anh có chịu thừa nhận không thì bảo?
- Thừa nhận điều gì?
- Là anh thực sự thích em.
- Em chắc chắn thế cơ à?
- Chắc chứ
- Ừm…
- Vậy đúng rồi hả?
- Ừ
- Vậy nói anh thích em đi.
Tôi tắc tị, có thể câu “ừ” hay không thôi thì quá dễ. Lúc này tôi như đứa trẻ đứng trước em hoàn toàn ngượng nghịu, như một cậu bé lần đầu nói lời yêu. Chỉ ba từ “anh thích em” thôi mà sao khó nói ra như thế! Không phải tôi như đứa trẻ hay cậu bé đó là tôi không dám. Tôi có thể nói với em, dễ dàng nhưng tại sao lúc này tôi lại như vậy, có lẽ…
Em quay người tôi lại đối diện với em, nghiêm nghị nhìn thẳng vào tôi, sao lúc này tôi cảm thấy mình yếu đuối đến vậy, mặc em làm gì thì làm. Tôi khẽ mở mắt nhìn vào em, đôi môi hình trái tim trên khuôn mặt trái xoan đang mấp máy, tóc em cũng đã ướt nhẹp giống như tôi rồi, cơ thể em trong trắng, sáng ngời trong cái ánh đèn tù mù của nhà tắm này, bộ ngực đầy đặn vểnh cao lên kiêu hãnh với tôi đang từng nhịp phập phồng, tôi nhìn cả cơ thể đấy, và cả tâm hồn em nữa một cách đầy yêu thương. Em nói đúng, tôi thực sự thích em, rất thích, không chỉ là cơ thể, là mọi thứ thuộc về em, tôi không cần phải quan tâm đến mọi chuyện nữa, đến đạo lý, đến sự đời, đến ai đó nữa, tôi chỉ cần có em lúc này thôi, Khả Vân – người con gái bé...

<< 1 ... 8 9 10 11 12 ... 49 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status