* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro

Đọc Truyện Ngày Hôm Qua Đả Từng Phần 1, 2 Full

rồi có ngồi hỏi hang tình hình của nó mà… nhưng mà hok lẽ bả biết thuốc của nó là thuốc nào thuốc nào sao… hix hix…thôi kệ suy nghị nhìu mệt óc…ăn trước tính sau…Cháo thịt bầm với củ dền, khoai tây…ăn cũng khá dc mặc dù lưỡi còn rát vì cái vụ cháo nóng hôm qua… có muỗng cháo nhỏ xíu mà phải dùng hết hai tay mới múc nổi cháo…đúng hài…Ăn xong nó uống thuốc ngay…cũng may có người rót nước ra sẵn chứ cái tay này mà ngồi bấm nút thùng nước chắc tới tết…uống xong nhưng vẫn thấy nghẹn nghẹn…chết cha…lần này phải tự lực cánh sinh rồi…Ngồi chọt mãi ko dược giọt nước nào…cái khó ló cái khôn…khà khà ko dùng tay dc thì ta dùng chân…vậy là nó tay cầm ly nước chân kẹp dzô nút bấm…nước chảy ra…thành công…có hơi mất hình tượngmột tí nhưng kệ…miễn có nc uống là may rồi.
Đi vòng vòng trong phòng…cả ngày trời nằm 1 chỗ…mõi chân thiệt. Chợt thấy thiếu thiếu cái gì đó…chết cha…lo ngủ…ăn trộm vô nhà chắc luôn…quần áo nó đâu mất sạch…@@ thôi xong rồi…kỳ này là trường kỳ kháng chiến với bộ đồ còn dính lại trên người… Phòng nó chẳng có gì giá trị hết ngoài nó, chiếc xe, cái điện thoại và bóp tiền. Chiếc xe hiện giờ đang ở ngoài quán, điện thoại và bóp tiền thì nằm trong túi nó…Thằng ăn trộm nào cũng xui thiệt, trôm ngay cái thằng chẳng có gì để trộm… Mới ở, cũng chưa sắm sửa gì,tính nó lại ở ngoài đường nhiều hơn ở nhà…vậy thôi, tiền trường tiền sách vở tiền mua xe cũng ngốn kha khá tiền rồi…Nó chẳng muốn gọi điện thoại về xin tiền mẹ thêm nên chần chừ chưa sắm sửa đồ đạc.
Ngày hôm qua…đã từng – Chap 20
Chán nản…nó bật nhạc lên nghe, lại những bài hát của ca sĩ nghiệp dư…nghe cũng hay…thực ra nó thích nghe ca sĩ nghiệp dư hát nhiều hơn, nhất là bạn bè hay người thân của nó…dù ko hay bằng ca sĩ nhưng nó vẫn thích nghe…Thuốc lại thấm vào người…cơn buồn ngủ kéo tới…và nó lại thiếp đi…thằng cha bác sĩ này cho thuốc cũng độc… uống vào dc tí là ngủ thẳng cẳng ai làm gì cũng hok hay =))…Tỉnh dậy vết thương cũng đỡ đau…nhìn quanh…dáng người cao cao của con nhó đập ngay vào mắt nó, hôm nay con nhỏ mặc quần jean ngắn, áo thun đơn giản in hình thằng bóc-cam…Con nhỏ đang đứng treo quần áo của nó lên sao…thì ra đứa ăn trộm quần áo nó là con nhỏ…hèn chi…ăn trộm quần áo gì còn chừa lại móc @@…Con nhỏ quay lại vì phát hiện ra tiếng động cố ngồi dậy của nó, chẳng thèm nói gì…nhỏ vẫn tiếp tục treo quần áo nó lên…nhìn cái bọc nó đoán con nhỏ mang quần áo nó đi giặt ủi, hèn gì gom luôn đồ sạch… Làm xong…con nhỏ đi ra xe lấy vào 1 hộp mở ra để trước mặt nó, cơm sườn nướng…sau đó con nhỏ lấy trong túi ra mấy viên thuốc để lên bàn, rót ra 2 ly nước để kế bên, tiếp theo con nhỏ lột vỏ 2 trái cam tách ra để lên nắp hộp cơm…để lại một cái laptop, cắm điện, mở máy lên… rồi con nhỏ đi thẳng ra cửa khép lại, đề máy xe…dzọt mất… .Từ lúc con nhỏ làm tất cả điều đó…nó cũng chẳng nói một lời nào…chỉ im lặng quan sát từng hành động của con nhỏ… Thật kỳ lạ và khó hiểu. Thực ra đây ko phải lần đâu tiên nó dc ngta chăm sóc như thế này…nhưng cách mà con nhỏ làm thật khác với những gì nó suy nghĩ và nhìn thấy từ con nhỏ… Nó đã sai…hay…chỉ vì…đây đơn giản là hành động trả ơn vì việc nó làm cho con nhỏ.
Bụng đói cồn cào… nghĩ nhiều cũng ko ích gì…nó ăn hết hộp cơm trong vòng rất nhiều nốt nhạc…Có điện thoại…lại giọng ông Kha như hét trong dt
- Thằng kia đỡ chưa mậy quán lu bu quá ko có qua thăm mày dc. Ăn uống gì chưa?
- Dạ em mới ăn xong anh
- Ờ tưởng chưa ăn tau kiu đứa nào đem cơm qua cho…Cơm đâu mày ăn vậy
- Dạ…bạn em mua dùm anh (ko dám nói con nhỏ…rủi ổng ghen là tiêu)
- Cũng dc, ko có mày cũng lu bu thiệt…coi ráng mau khỏe đi làm lại nhá…yên tâm tau ko cắt lương mày đâu…qua đi vòng vòng coi quán kko cũng dc.
- Hehe vậy cảm ơn đại ka…có gì mai em qua…
Vui vui trong bụng…đỡ…ko bị cắt lương…Nó uống thuốc…xong ăn mấy miếng cam…tự nhiên nhớ tới con nhỏ…với món cam vắt pha tý muối của nhỏ…Xong xuôi cái bụng nó qua qua cái laptop, coi coi máy con nhỏ có gì… chẳng có gì hết, giống như máy mới hoàn toàn ấy…chỉ có một thư mục con nhỏ mở sẵn để trên dưới màn hình… thì ra toàn là phim…có phim hài, phim kinh dị, phim hành động, phim hoạt hình nửa… mỗi loại vài phim…Chắc là con nhỏ mới down về, check time trên IDM là biết mà, có lẽ sợ nó buồn nên con nhỏ cố ý để laptop lại đây mà…Mĩm cười…thấy ấm áp một chút, hình ảnh con nhỏ bớt lạnh hơn trong lòng nó thêm một chút…
Đứng dậy khóa cửa cẩn thận nó quay lại trước máy chọn 1 phim kinh dị để xem cho dễ ngủ K…Có điện thoại…là chị
- Alo nhox khùng đang làm gì đó
- Mới nghe dc đã la ngta khùng rồi nghen
- Hihi kệ ta…hỏi đang làm gì mà
- Ừ…đang làm việc…
- Sao hổng nghe tiếng ồn gì hết vậy
- À…ừ nhox trốn vô tolet nghe dt nè, quản lí bít nghe dt la chết
- Hì hì dzậy hả…khó tính dzạ…
- Gọi có gì hok
- Hok… ngứa tay gọi chơi á
- Sax…bó tay chị xấu xí lun
- Hứ cấm gọi tên đó nghen…ta là nữ hoàng biết chưa
- Bít rồi…nữ hoàng gì hok có hiền miếng nào
- Hiền cho ngta ăn hiếp hả haha mà nè…chủ nhật…hok dc thất hẹn nửa đó
- Rồi biết rồi, chủ nhật nghĩ học…đâu lí do gì thất hẹn nửa
- Uhm…vậy ngoan…bữa đó ta làm bánh cho ngươi ăn
- Biết làm hok…đó
- Hok…
- Sax…dzậy sao làm
- Thì học làm dc chưa…đừng coi thường nha…chị thông minh lắm đó
- Ớn hok…ừ nhớ làm…mua dùm nhox lun mấy viên thuốc đau bụng hen haha
- Xí…hok phải dễ dc ăn bánh ta làm đâu nghe chưa…có đau bụng cũng phải ăn…ko cho bỏ
- Tại sao…muốn giết nhox hả
- Haha ko tại sao hết đó là lệnh
- Hix tàn nhẫn quá nha
- Hihi mới biết hả…thui hok nói với nhox nửa chị phải đi rùi
- Đi đâu
- Nhìu chiện đi làm đi, nói hoài…tut tut…
Bó tay với chị…lớn rồi mà cứ như con nít ấy…ào ào ko khác gì cơn gió cơn gió…một cơn gió nghịch ngượm, dễ thương… và cũng xa quá… Lòng nó lại thoải mái hơn…từ ngày đầu nc với chị trên mạng…nó cũng ko biết lý do tại sao, nhưng cứ buồn…nc với chị…là nó lại vui…lại yêu đời…Bộ phim kinh dị này đúng kinh dị, Saw5… coi mà ớn tới óc…chị nó mà xem phim này…dám chừng cắn lìa cái tay nó lúc nào ko hay luôn à …Xem phim dc một chút, đang hay…lại rủa cái thằng nào kê đơn thuốc cho nó, mí mắt cứ sụp xuống…cố gắng nhướng mắt lên coi…coi…coi và cuối cùng…nó coi bằng cái lỗ mũi.
Ngày hôm qua…đã từng – Chap 21
Thức dậy…mới 6h sáng…tin nhắn của chị…vỏn vẹn 1 câu “do lam bieng day di”…cha chả…sáng sớm đã bị nói xấu…từ từ để đó chừng nào tay lành nt dc trả thù sau…Tiếng đập cửa ầm ầm…gượng dậy đi ra dùng chân mở cửa…Ông Kha với con bạn nó đang đứng ở ngoài…
- Dậy mày…đỡ chưa…đem đồ ăn sáng qua cho mày nè
- Ủa…mua chi tới 2 phần anh
- Đâu có thấy cái bịch cháo ai treo trước cửa tui đem vô lun đó – con bạn nó lên tiếng
- Dm mất công tau làm người tốt… thôi để tau phụ 1 phần (sax ông nội ăn hết 2 phần luôn đi)
- Để tui hâm nóng lại cho ông ăn – con bạn nhìn quanh…đi 1 vòng…rồi đứng nhìn nó
- Hâm bằng niềm tin hả ông
Nhà nó làm gì có bếp ga mà hâm đồ ăn
- Thôi đưa tui, ăn nguội cho nhanh, sợ nóng lắm
- Cũng dc, còn ấm ấm nè… ủa mà ai tốt bụng mua đồ ăn cho ông dzậy
- Uhm chắc bạn học tui
Nó đoán chắc là con nhỏ, vì vẫn là cháo thịt bầm với củ dền, khoai tây, carot… Bên trong có gói thuốc uống kèm mảnh giấy…”nhớ hâm nóng rùi ăn”… tự nhiên bật cười…
- Thằng điên. – ông Kha rủa nó.
Ăn xong…nó uống thuốc…lại phải nhờ con bạn rót nước dùm…ông Kha với con bạn lục đục về quán…
- Anh Kha…cho em qua quán chơi với, nằm nhà buồn chết
- Đi nổi ko mày
- Nổi mà em bị tay chứ có bị chân đâu.
- Rồi đi luôn…Thúy khóa cửa cho nó em.
Qua tới quán… nó được đặc biệt đón tiếp một cách long trọng và đặc biệt…tràng pháo tay kéo dài từ cổng vào tận trong bếp cho người anh hùng dũng cảm cứu mỹ nhân…Đám khách nước ngoài với khách nước mình hok biết gì cũng đứng dậy vỗ tay huýt sao hưởng ứng mới ghê chứ …Qua đây chơi là quyết định sai lầm…cái đám ác nhân này đem nó ra làm background để show hình, hành hạ thương binh ko thương tiếc, bị có 2 cái tay với 1 cái vai mà chúng nó đè mình ra băng bó thêmcái chân, cái ngực và cái đầu…cứ như mới chấn thương sọ não xong ấy…mấy người khách nước ngoài cũng nhàu dzô xin chụp hình ké mới shock chứ. Cả đám chơi vui vẻ, chỉ còn dc mấy đứa làm ca sáng ít gặp nó nên vẫn đi tiếp khách bình thường, bổng con nhỏ ở đâu lù lù bước vô. Nguyên đám im bặt, đứng tần ngần…nhìn qua nhìn lại, cái bọn hèn nhát này tản dần từng đứa từng đứa, để mình nó với đống băng đầy trên người. Con nhỏ đi lại đứng nhìn nó lạnh lùng phán 1 câu
- Đi thay băng!
Ông Kha chạy lại, kiu con bạn phụ tháo mấy cái băng dỏm ra
- Hay để anh chở nó đi
- Anh hok coi quán hả
Con nhỏ lạnh lùng nói mà hổng thèm quay lưng lại. Ông Kha với nó nhìn nhau lắc đầu, nhún vai chịu thua… Ngồi trên xe con nhỏ chẳng nói gì, nó cũng im lặng nhìn vu vơ…Thay băng là 1 cực hình đáng sợ nhất theo nó. Hôm nay gặp bà cô nào chứ ko phải mấy chị y tá hôm qua…cho nên cái đau càng x2 x3 lên… thiệt tình chắc phải kiu ông bộ trưởng ra cái luật y tá chỉ lấy con gái 30t đổ lại mới dc… Mặt mày nó đỏ bừng, mồ hôi đổ ra như tắm…nhưng miệng phải cố mĩm cười…con nhỏ đứng bên cạnh mặt lạnh tanh…nhưng nó vẫn thấy môi con nhỏ run run, có giọt đỏ đỏ nơi khóe môi…Cực hành đã xong, con nhỏ ko nói gì quay đi đóng tiền, giờ nó có muốn giành đóng tiền với con nhỏ cũng ko dc nửa rồi, tay có cử động dc nhiều đâu. Ngồi trên xe…nó đề nghị
- Chở về quán dùm đi
- Ko. về nhà nghĩ
- Ừ nhưng ghé quán làm cái này đã
Ko nói gì…con nhỏ cũng ghé quán giúp nó
- Ra nhanh đó!
Nó im lặng đi vào kiếm ông Kha kéo ổng lại nói nhỏ
- Anh Kha! Vô phòng giúp em cái này
- Dm gì nửa thằng ông nội
- Thì vào đây rồi biết
Nó nhờ ổng lấy bộ đồ trong tủ…
- Phụ em thay bộ đồ cái
- Cái gì… …dẹp dẹp…tau mà phải thay đồ dùm mày hả – ổng gạt phắt đi
- Để anh – tiếng chú đầu bếp ngoài cửa.
Vậy là ông Kha đi ra ngoài, chú đầu bếp kéo nó vào phòng tắm, người lớn dù sao cũng đỡ ngại, lau người cho nó mặc dù nó chối đẩy ra, rồi cũng xong, mặc quần áo vào…cảm ơn chú đầu bếp xong, nó quay trở ra xe cho con nhỏ chở về nhà… Nó nằm xuống nghĩ mệt, nảy giờ cử động hơi nhiều nên cũng đau, con nhỏ ngồi kế bên giở điện thoại ra chơi game. Nó chẳng nói gì, nằm im một hồi ngủ lúc nào ko ha, chắc do thuốc… SG buổi trưa nóng kinh người, nằm ngủ có một tí mà nó cũng cảm giác lưng, người ướt ướt vì mồ hôi…Bổng có làn gió nhẹ nhẹ, mát mát…nó mĩm cười dễ chịu chìm sâu vào giấc ngủ hơn.
- Nè dậy đi!…dậy dậy…
Nó mở mắt ra, nhìn đồng hồ cũng hơn 3h…Con nhỏ đặt trước mặt nó tô cháo lại cháo…ngán muốn chết nhưng nhìn mặt con nhỏ, ko ăn chắc bị đè đổ, vậy là nó lặng lẽ ăn cháo…con nhỏ đứng dậy đi về…sau lưng nó,cái quạt gió của ai còn mới quá đang quay vòng vòng thổi từng luồn gió mát vào người nó. Kế bên là cuốn tạp chí bị nhăn hết phân nửa, nhìn cũng đủ biết có ai đó đã sử dụng cuốn tạp chí này theo cách riêng : làm quạt.
Ngày hôm qua…đã từng – Chap 22
Cho tới mấy ngày sau đến khi vết thương của nó lành, tuy nó cảm thấy hơi thân hơn với con nhỏ nhưng suy nghĩ của nó vẫn chỉ dừng lại rằng con nhỏ làm tất cả như vậy chỉ là để trả ơn việc nó cứu con nhỏ… Mọi thứ diễn ra một cách im lặng, ko co nhiều lời nói, chỉ hành động…hành động trong im lặng…mấy ngày nửa trôi qua…vết thương của nó cơ bản cũng ổn định. Mỗi ngày con nhỏ vẫn xuất hiện đúng giờ để mang đồ ăn, trái cây cho nó, chở nó đi thay băng mặc dù có mấy lần nó nói ko cần qua nửa, ông Kha cũng có mấy lần giành với con nhỏ nhưng đều chỉ nhận lại sự im lặng của con nhỏ, tới giờ…nhỏ vẫn xuất hiện như chưa từng nghe ai nói gì.
Nó đã đi học, đi làm lại được. Ko cần phải bưng bê gì cả, đơn giản chỉ cần đi vòng vòng xem xét phụ ông Kha. Mấy ngón tay của nó cũng cử động dc cho nên có thể cầm viết oder cho khách nếu quán đông…Chị nó mấy ngay nay tự nhiên im bặt, thi thoảng có call cho nó, cãi nhau vài câu rồi thôi… với chị và nó như vậy là đủ, chẳng cần nói vấn đề gì cao xa, dài dòng…cãi nhau vài câu vậy là vui… ít nhất là với nó…
Thứ 7, ngày cuối tuần tuy vẫn còn băng nhưng vết thương khá ổn định vì dc chăm sóc tốt, thuốc tốt.Nó có thể tự chạy xe đạp đi làm dc rồi. Dựng xe vào góc, nó đi vào quán… con nhỏ ngồi đó tự bao giờ với ông Kha, trên bàn vẫn là ly cam vắt quen thuộc. Nó nhìn con nhỏ với ông Kha, gật đầu chào cho có lệ rồi đi thẳng vào quầy để ký tên sau đó quay ra làm việc. Nó hơn dc ông Kha quý ở cái biết tự giác làm, với lại hay tìm hiểu học hỏi nên vụ quản lí quán…nó cũng có học dc một chút kinh nghiệm. Ký tên hay ko với nó cũng chỉ là hình thức vì nó dc đặc cách mà… Mọi thứ diễn ra bình thường thì thằng đầu ngựa với 2 thằng hôm trước đi vào… kéo ghế ngồi chung với con nhỏ… Thằng đầu ngựa ngoắc nó lại…
- Nhóc 3 ly cafe đen mày.Đm tay băng đẹp mậy.
Nó gật đầu đi vào trong…Lát sau thằng phục vụ khác bưng cafe đi ra sau lưng nó thằng đầu ngựa lại lên tiếng
- Mày để cafe lên bàn cho tau
Nó nhìn con nhỏ, cười nhẹ rồi cố gắng cầm từng ly cafe để lên bàn…tay nó chạm vào nước đá…lạnh buốt, nước thấm vào vết thương khiến nó đau lắm…nhưng vẫn nở nụ cười khinh khỉnh, đến ly cafe cuối cùng thì vuột tay, ly cafe rơi xuống bàn làm văng cafe lên người tụi thằng đầu ngựa…lập tức nó nhận ngay một cú đấm vào giữa mặt “bốp”… .”bốp-xoảng”… Nó ngả ngửa ra mặt mũi tối sầm…tuy nhiên vẫn còn đủ tỉnh táo để suy luận…ủa nó bị đấm có 1 cái vậy tiếng bốp với xỏang tiếp theo là cái gì@@
Mở mắt ra…nhìn kỹ lại con nhỏ đang đứng, gương mặt và ánh mắt lạnh như băng, ông Kha với mấy thằng khác đều đứng yên sững người, nhìn qua thằng đầu ngựa, máu đang chảy trên đầu nó pha với màu của cafe, mảnh thủy tinh lấp lánh dưới chân, vài mảnh lấp lánh trên đầu nó… và tay con nhỏ cũng đang cầm 1 mảnh thủy tinh, máu nhỏ từng giọt dưới tay con nhỏ… Nếu có cảnh phim quay chậm lại (theo lời ông Kha kể sau này), nó sẽ nhìn thấy hình ảnh chẳng khác trong phim, ngay khi nó vừa lãnh nguyên cú đấm vào mặt chưa kịp té đến đất thì con nhỏ đã đứng dậy cầm luôn ly cafe phang thẳng vào đầu thằng đầu ngựa vừa đánh nó (quá dzữ…khà khà)…hôm nay thằng này chắc nó biết trước sẽ ăn chai hay sao nên nó nhuộm tóc trắng làm đầu nó giờ hỗn tạp đủ thứ màu nổi bật rất đẹp.
- Đm mày chết mẹ với tau rồi con dog…
Thằng đầu ngựa gầm lên cầm ly tính phang con nhỏ…ngay lúc đó nó dùng hết sức bình sinh lao đến sử dụng điểm tựa là cái bục bê tông đổ đặc dưới góc cột đạp vào đó tạo đà tung luôn 1 cú đạp thẳng vào ngực thằng đầu ngựa, thằng này to con nó nhỏ xíu, nên chỉ ngã lùi ra sau một tí, ko để thằng đầu ngựa có cơ hội sử dụng cái ly, nó xoay người vòng thêm 1 cú đá văng cái ly trên tay thằng đầu ngựa tiếp luôn 1 cú lên gối ngay vào bụng thằng đầu ngựa khiến nó ngả lăn quay. (thời này nó mới lên SG, lúc còn dưới quê chân nó rất khỏe vì đá bóng chân không với tụi bạn, đá theo dạng ghiền nên ngày nào cũng đá, có khi đá từ 8-9h sáng kéo dài tới 3-4h chiều mà ko nghỉ, người nó có thể yếu tất cả nhưng trừ chân ra, lùn thì lùn, ốm thì ốm nhưng là chân nó rất khỏe,trung vệ ko thể thiếu của đội bóng đá trường mà…bạn bè nó vẫn thường nói nó lun nhưng nhờ đá giò dzữ nên trung vệ thích hợp nhất – còn khi đang viết dòng này, chân cẳng yếu lắm rồi, SG…ko có điều kiện cho nó tập luyện nửa)…Mọi thứ diễn ra trong vòng tít tắt vài giây, chân chạm đất, nó cũng khụy xuống ngã nhào vì đơn giản tay nó đau ko có đà để giữ thăng bằng…
Cũng may cho thằng đầu ngựa là nó bây giờ khác nó lúc còn cấp 2, khi mới học võ của ông thầy già sống lang thang… theo lời ông ngoại nó nói, nếu nó có điều kiện học thêm vài năm với thầy thì việc nó đánh chết thằng đầu ngựa trong vòng 5 nốt nhạc là chuyện bình thường. Võ của thầy nó là võ môn phái xưa của vùng miền Tây, người sáng tạo ra nó đơn giản vì 1 mục đích “tiêu diệt” dùng để đánh trận, nguồn góc cũng từ hồi vua Nguyễn Ánh chạy vào đất miền Tây. Cho nên theo thầy 2 năm, nó chỉ dc dạy một vài thế cơ bản để tránh né, tập luyện chân, tay và dạy nó phải tâm tịnh…Thầy nó biết nếu dạy nhiều hơn vào lúc cái tuổi trẻ bồng bột của nó thì sẽ mang họa… nghe nói, lúc còn đánh giặc, thầy nó một mình đánh chết ngay 3 thằng mỹ…Đó là trận đánh giáp lá cà ngay trên ruộng…tiếc là nó phải chuyển đi xa để tiếp tục việc học, khi quay trở lại…thầy đã về với đất…một môn võ hay dường như bị thất truyền. Nhờ học vài chiêu từ thầy mà nó áp dụng thực tế, đập vỡ mặt 1 thằng để bảo vệ nhỏ bạn thân bị ăn hiếp, mấy thế chân nó áp dụng vào việc đá bóng, khà khà bởi vậy nó nổi tiếng ở huyện vì cái vụ đốn giò lấn người ko bao giờ thua, nhiều thằng to cao khỏe hơn chạy đua banh với nó, nhưng vẫn bị nó dùng chân lấn văng. Còn bây giờ cũng lấn có điều…thằng văng là nó.
 
Ngày hôm qua…đã từng – Chap 23
Trở lại lúc ấy, nó té xuống vì mất đà…2 thằng kia thừa cơ định lao vào hội đồng nó thì ông Kha đập bàn cái rầm nghiến răng
- Biến…
Xung quanh khách nhốn nháo cả lên…Tụi nó khựng lại, mấy ông bảo vệ cũng chạy tới kịp lúc đứng che cho nó, mấy thằng phục vụ thân thân thằng cầm cây, thằng cầm đá chạy ào đến.Xem bộ thất thế…mấy thằng này im ỉm kéo thằng đầu ngựa dậy nhanh chân đi khỏi quán ko quên quay lại chỉ vào mặt con nhỏ, còn nó nằm 1 đống có chỉ nó cũng hổng thấy …2 ông bảo vệ kéo nó dậy lên ghế ngồi…ông Kha giải tán mấy đứa phục vụ rồi lo đi trấn an giải thích với khách…nó quay qua nhìn con nhỏ, đưa tay lấy mãnh thủy tinh trên tay nhỏ xuống im lặng lấy khăn giấy lau máu trên tay con nhỏ. Cũng ko nặng, chỉ xướt tay một tí à, coi mặt vậy mà cũng giang hồ ớn…quyết liệt và dứt khoát con nhỏ là vậy…vết thương động khá đau nhưng nó vẫn mĩm cười… Mọi thứ ổn…nó

đi thay đồ khác, lén giấu chiếc áo bị dính máu vì động vết thương rồi quay trở ra làm tiếp. Con nhỏ vẫn ngồi im…Trong đầu nó có linh tính…tụi kia ko bỏ qua việc này dễ dàng như vậy đâu… thiệt tình mới lên SG bon chen hơn tháng mà tùm lum chiện…đúng là đi làm hổng coi ngày đây mừ >.<
Sài Gòn đêm…trời mát và vắng…Dọn dẹp mọi thứ xong nó lặng lẽ lấy xe đạp cọc cạch về nhà…Sau lưng con...

<< 1 ... 6 7 8 9 10 ... 95 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status