* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online

nó lại khổ thế này, haizz…
- Cậu ăn gì? – Thảo hỏi tôi.
- Cái gì ăn cũng được, miễn là không quá 69k là được.
- Pizza nhé.
- Đã bảo không quá 69k là được mà…
- Chị cho em 1 pizza loại nhỏ với 2 cốc trà sữa. – Thảo quay ra nói với nhỏ phục vụ
- Có ngay ạ.
- Cậu đi đâu mà vẫn mặc bộ quần áo đi học thế?
- À, Hôm nay bận làm nên chưa thay, sao? Có chuyện gì không?
- Không, hỏi thế thôi.
- Ăn đi xong còn về. – Tôi phát biểu khi phục vụ đã mang đồ ăn ra.
- Ờ…
Tôi ngồi ăn một cách rất từ tốn như mèo (Căn bản là em đếu thích ăn pizza, cứ bún đậu mắm tôm hay cơm cà dầm tương là không còn gì bằng rồi)
- Làm gì mà ăn như chết đói năm 45 thế kia?
- Hả, từ trưa đã ăn gì đâu?
- Ngu, ai bảo không ăn?
- Đau đầu sao ăn được?
- Làm sao mà đau đầu? – Tôi hỏi ngu.
- Vì ai? – Thảo lườm tôi với ánh mắt kiểu muốn ăn tươi nuốt sống làm tôi chợt nhớ ra chiến tích ban sáng của tôi và hệ quả là bữa ăn 69k này.
- Hì, thế cũng phải ăn từ từ thôi chứ, ăn như kiểu Heo chưa bao giờ được ăn ý.
- MÀY NÓI AI LÀ HEO? – Thôi xong em, không biết em động phải dây thần kinh nào của nhỏ Thảo mà bản chất “crazy” của Thảo đã bừng tỉnh.
- À không, mình nói mấy đứa đi ngoài kia mà.
- May cho mày là hôm nay bà mặc váy chứ không mặc quần, không thì ăn sút nhé cưng.
- Con lợn gợi tình? Hoá ra cậu không mặc quần…
- Ờ, Mặc váy mà.
- Nói nhỏ nhé, không mặc quần thật à?
- Ờ…
- HAHA. – Các thím muốn hiểu theo kiểu gì cũng được.
Thấy tôi cười một cách dâm đãng như thế nên Thảo có vẻ hiểu ra bản chất của vấn đề. Và kết quả là.
Đoạn này nếu xong phim thì “Kìa anh, cứ trêu em”
Nhưng đây là đời thực, không phải phim. Nếu là bạn chắc bạn nghĩ nhỏ Thảo sẽ ngượm đỏ mặt không nói câu gì chỉ biết cúi mặt xuống vì ngại. Nhưng thật sự thì thế này.
- VÌU VÌU VÌU – Tiếng vật thể lạ xé gió bay về mặt tôi.
- Này thì trêu bà… – Thảo cầm hộp bánh pizza đang ăn dở phi thẳng về phía tôi.
- Cái lề gì thốn? – Tôi tức giận khi mặt mình ăn nguyên hộp bánh pizza.
- Haha, cho chừa cái tội trêu bà.
- Chị ơi, em tính tiền. – Thật sự tôi đang rất rất tức, vừa tức vừa nhục vì trước bao nhiêu con người trong quán mà bị gái tặng nguyên hộp bánh pizza vào mặt thì nhục đếu chịu được.
- Của anh hết 96, 69 nghìn ạ.
- Khỏi thối. – Tôi đưa chị phục vụ tờ 100k xong ra lấy xe về luôn, Thảo thấy tôi ra lấy xe đi về thì nhìn tôi như kiểu người từ trên rừng xuống thành phố mà thấy bugati ý. (Đếu liên quan nhưng có thím nào thích lamborghini Aventardo Gl700(4) giống em không?)
- Ơ, Đi đâu đấy?
- Về.
- Ơ, Đèo tớ về – Sao nghe ngọt như đường vậy.
- Không, tự về nhé, bye… – Quá phũ cho đội bán mũ.
- Này…này… – Tôi chẳng thèm do dự mà phóng thẳng
đi bỏ lại phía sau là Thảo đang thẫn thờ chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Vừa về đến nhà thì phát hiện bên ngoài cổng có con A5 đang đậu trước cửa nhà mình. Trong đầu đang lẩm bẩm “đm, bọn cờ hó nào đậu xe trước cửa nhà thế này” thì từ trong xe một người đàn ông trung liên bước xuống.
- Xin hỏi đây có phải nhà của HA, học lớp A6 VĐ không vậy? – Người đàn ông trung niên hỏi tôi.
- Cháu chính là HA, xin hỏi chú là ai và tìm cháu có việc gì ạ? – Tôi đang ngạc cmn nhiên khi có người tìm mình. Phải chăng mình đẹp dzai và nổi tiếng đến thế cơ á.
- Chúng ta có thể vào nhà nói chuyện chứ?
- Vâng, mời chú vào nhà. – Tôi nhanh chóng mở cửa để người đàn ông lạ mặt đó đánh xe và gara.
- Chú uống nước. – Tôi mời nước khi cả 2 người đã yên vị ở ghế sôfa
- Cám ơn cháu.
- Chú là ai, tìm cháu có việc gì ạ, mà sao chú biết nhà cháu.
- Chú là bố của Thảo, hôm nay muốn nói chuyện với cháu về chuyện 2 đứa. – Em xác cmn định rồi.
- Chuyện về 2 cháu là chuyện gì ạ, cháu không hiểu.
- Chuyện tình cảm 2 đứa. Chú không muốn nó yêu đương vào lúc này. – Tôi đã thật sự sốck khi nghe bố Thảo nói câu này. Thật sự thì một người “crazy” như nhỏ Thảo mà cũng có người yêu thì loạn… Loạn… Loạn hết rồi.
- Thảo yêu đương ai thì sao chú lại tìm cháu ạ? – Tôi ngu ngơ hỏi.
- Ơ, Thế không phải cháu với cái Thảo đang yêu nhau sao?
- HẢ, CHÚ NÓI CHÁU VỚI THẢO ĐANG YÊU NHAU? KHÔNG, KHÔNG BAO GIỜ, CÓ CHẾT CHÁU CŨNG KHÔNG…
- Cái gì? Cháu với Thảo không yêu nhau.
- Vâng…
- Thế sao cháu với nó hay đi chơi với nhau thế, dạo này nó toàn trốn học đi chơi.
- Thật ra thì cháu không hề muốn đi chơi với Thảo, chẳng qua là cháu bị ép, còn việc Thảo trốn học đi chơi thì cháu không hề biết.
- Vậy thì xin lỗi cháu.
- Dạ, không có gì đâu ạ.
- Thôi, chào cháu, chú về.
- Vâng ạ
Tôi đứng nhìn con A5 “Ước mơ nhỏ bé cùng với em Aventardo của em” Từ từ ra đi về phía cuối con đường.
Sau khi chiếc xe khuất bóng thì tôi vào nhà tắm rửa và tiếp tục làm bạn với mì gói. Đời tôi khổ thế đấy. Lúc cần một ai đó để tâm sự cũng chẳng có. Sau khi tắm rửa tôi ra đường đi dạo cho nó thanh thản đầu óc và nghĩ đến những việc mình đã làm.
- Ê cu, làm sao đây. – Tôi gặp lại nhóm bạn cấp 2
- Sủa gì thế?
- Con chó này. Lâu không gặp mà nói anh em thế à.
- Tao đang chán đây, đi uống nước đê.
- Để hôm khác, giờ tao phải đi sinh nhật con ghẹ, hay mày đi với tao đi, tao giới thiệu cho mấy em.
- Được đấy, mà mày đi xe đạp à?
- Ờ, ông bà già tao chưa đi làm về nên không có xe.
- Thôi, đèo tao về nhà tao thay quần áo rồi lấy xe xong anh em mình đi.
- Ờ, Cũng được.
Tôi bắt thằng bạn đèo về để thay bộ quần áo rồi đi sinh nhật con ghẹ của thằng bạn. Nhân tiện vào phòng Mama thủ một lọ nước hoa để mang đi làm quà
Vừa bước xuống gara lấy xe thì phát hiện ra một điều là xe mình hết cmn xăng. Đen đếu chịu được.
- Giờ tính sao đây? – Thằng ôn Vũ hỏi tôi
- Từ để tao xem nào.
- Hay đi xe đạp đi, nhà ghẹ tao ngay đoạn gần đây.
- Mày đợi tao tý. – Đúng lúc này tôi chợt nhớ ra là nhà mình còn một chiếc xe mà bấy lâu nay bỏ không.
Nhanh như cắt, tôi chạy lên phòng bố tôi lấy chìa khoá xe rồi phóng như bay xuống gara đánh con audi ra trong ánh mắt ngạc cmn nhiên của thằng Vũ.
- Mày định đi con này à?
- Ờ, hỏi ngu.
- Mày có biết đi không, mà như thế có chơi trội không?
- Mày cứ yên tâm.
- Ờ…
Tôi đánh xe theo sự chỉ dẫn của thằng ôn Vũ. Vừa đến nơi thì phát hiện ra một điều là nhà ghẹ thằng này rất à không phải nói là rất rất to. Công nhận thằng này có phước thật…
- Xuống kêu mở to cổng để tao đánh xe vào?
- Ờ, Đợi tao tý…
Thằng ôn Vũ xuống xe mở cổng to để cho tôi đánh xe vào mà đếu biết là phía trước đang chờ đợi mình một điều bất ngờ rất rất lớn.
Sau khi đánh xe vào tôi bước ra rất “like a boss”. Bọn bạn của thằng Vũ thì ngạc cmn nhiên về sự đẹp trai của tôi nhưng cũng vì thế mà tôi cũng nhận được rất nhiều “gạch đá” của bọn con trai.
- Xin giới thiệu với mọi người, đây là HA bạn mình.
- Mình được biết hôm nay là sinh nhật bạn nên mình có tý quà, chúc bạn càng ngày càng xinh đẹp. – Tôi nói với ghẹ thằng Vũ, nhìn nhỏ này cũng ngon phết… Số đo 3 như “THỦY TOP”
- Hìhì cám ơn bạn.
- Không có gì.
- Bạn vào nhà chơi.
- Ừh.
Nhìn bên ngoài nhà nhỏ này đã to rồi nhưng vào bên trong còn to hơn nữa. Ước gì mình được như cô ấy.
Đang ngồi ngắm gái mà TDTT thì trong căn nhà vang lên tiếng đàn piano. Quay về hướng phát ra âm thanh đó thì “ôi trội ôi” Gái gái gái… Đang đánh piano. Nhìn cũng trắng trẻo, xinh gái mà đánh piano như đấm vào tai… Hình như là chơi bài “Kiss the rain” của yiruma. Thấy con nhỏ kia chơi ngứa tai quá thì máu anh hùng của em nổi dậy (Căn bản là có biết chơi piano)
- Bạn có thể nhường chỗ cho mình không? – Tôi nói khi nhỏ đó đã chơi xong bản nhạc kinh hoàng “kiss the rain”
- Ừh, mời bạn
Nhìn bên ngoài nhà nhỏ này đã to rồi nhưng vào bên trong còn to hơn nữa. Ước gì mình được như cô ấy.
Đang ngồi ngắm gái mà TDTT thì trong căn nhà vang lên tiếng đàn piano. Quay về hướng phát ra âm thanh đó thì “ôi trội ôi” Gái gái gái… Đang đánh piano. Nhìn cũng trắng trẻo, xinh gái mà đánh piano như đấm vào tai… Hình như là chơi bài “Kiss the rain” của yiruma. Thấy con nhỏ kia chơi ngứa tai quá thì máu anh hùng của em nổi dậy (Căn bản là có biết chơi piano)
- Bạn có thể nhường chỗ cho mình không? – Tôi nói khi nhỏ đó đã chơi xong bản nhạc kinh hoàng “kiss the rain”
- Ừh, mời bạn
Tôi ngồi xuống và suy nghĩ xem sẽ chơi bài gì cho hợp tâm trạng thì chợt nhớ đến bà River Flows In You của yiruma… Bài này không phải hợp tâm trạng mà là quá hợp luôn.
- qwetyqwetyqwety… – Từng nốt nhạc vang lên và khi kết thúc là tràng vỗ tay của mọi người, chẳng bù cho con nhỏ lúc nãy.
- Cậu cũng biết chơi piano à? – Giọng nói quen thuộc làm tôi giật mình quay ra. Rồi kết quả là tôi ngạc cmn nhiên khi một Linh bằng xương, bằng thịt đang đứng trước mặt tôi.
- Hả, sao cậu lại ở đây? – Tôi ngạc nhiên hỏi.
- Ơ, Hôm nay là sinh nhật bạn mình, bạn mình mời đi mà. Thế sao cậu lại ở đây?
- Thì bạn mình bảo mình đi cùng đến sinh nhật người yêu nó mà.
- Bạn cậu là thằng Vũ à?
- Ờ, Sao biết nó?
- Nó học lớp tớ mà…
- Thật á???
- Thật mà…
- Đúng là như phim…
- Thôi đi cha nội…
- Bạn với Linh ra cắt bánh cùng mình, hình như 2 người có quen nhau thì phải.
- Ừh, mình với Linh có quen mà.
- Nhìn 2 bạn đẹp đôi lắm.
-…
- Thôi, ra cắt bánh đí. – Linh lên tiếng.
- Ừh…
Sau màn cắt bánh thì mấy đứa rủ đi tăng 2 hát karaoke. Tôi thì xin phép kiếu. Đang ra lấy xe đi về thì Linh chặn đường tôi.
- Cậu đèo tớ về nhé.
- Ờ…
- Xe cậu đâu?
- Kia kìa. – Tôi chỉ vào con A4.
- Uầy, chơi trội.
- Xe kia hết xăng, thế tóm lại có về không?
- Có, hìhì.
Chap 61:
Tôi đèo Linh về khi trời đã gần về khuya. Trước khi về tôi còn lượn lờ quanh phố hóng gió “Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đếm. Cũng chính là lúc ôm em thặt chặt băng qua đoạn phố cổ ta thường đến”
- Cậu về cẩn thận nhé. – Linh chào tôi.
- Ờ, Ngủ ngon.
- Good night…
Sau màn chào hỏi tôi đi về mà không quên vào mua ít xăng để đổ vào con “Chiến mã” không thì ngày mai chỉ có nước đi xe đạp hoặc xe bus…
Reng…reng…reng… – Tiếng chuông điện thoại của tôi vang lên khi tôi đang lái xe. Cầm điện thoại lên xem thì là số lạ.
- Alo, Ai đấy ạ. – Tôi hỏi…
- … – Đầu dây bên kia vẫn im lặng.
- Ai đang gọi vào số này thế? – Tôi hỏi tiếp.
- … – Vẫn không ai trả lời.
- ALÔ, ALÔ.
- Tút…tút…tút… – Và rồi âm thanh quen thuộc mỗi khi tắt máy vang lên.
Tôi đang lẩm bẩm “Đm con chó nào thừa tiền mà gọi đéo nói gì” thì nhận được một tin nhắn từ số máy ấy.
- Hi, mình là quen được không? – Con lợn gợi tình. Tôi chẳng hiểu cái mô tê gì hết.
- Ai thế? Quen không? – Tôi rep lại.
- Không quen mới hỏi làm quen chứ, bạn qủa là một người vui tính.
- Xin lỗi, mình không quen nhắn tin với người lạ.
- Lạ rồi cũng thành quen thôi mà.
- Đã bảo không quen không nhắn tin rồi. Thế nhé…
- WHY NOT???
Tôi vất điện thoại sang một góc mà tiếp tục lái xe về nhà đi ngủ. Ngày hôm nay đã có quá nhiều việc mệt mỏi rồi. Mà còn đang tính vụ bản tường trình lấy ý kiến phụ huynh đây. Haizzz.
Tính…tong…tính…tong – Vừa đặt được cái bàn tạo của mình xuống giường thì tiếng chông tin nhắn lạ vang lên. Đây đã là tin nhắn thứ 6, 7 từ số lạ rồi. Tôi đã kích hoạt chế độ chảnh chó nên không trả lời, mặc kệ đối phương có là thánh nữ Maria Orawa hay là công chúa Vàng Anh đi nữa thì kết quả cũng chỉ là ” kệ cmm, tao đéo quan tâm”
Và rồi tôi đã tìm vào giấc ngủ một cách ngon lành nhất chuẩn bị cho một ngày đã làm thay đổi cả số phận tôi. Ngày 21/8, cái ngày tôi đã cảm nhận là mình đang tồn tại vì một ai đó rất đang cần mình
Teng…teng…teng…teng – Tiếng chuông đồng hồ đánh thức tôi dậy. Như mọi ngày thì tôi làm vòng Hồ ngắm khủng long kiếm động lực thoát kiếp F.A. Hôm nay đen vờ lờ. Chạy cả vòng mà chẳng thấy em khủng long nào cả, chắc đêm qua tập thể dục với bạn trai nên chưa dậy được
Về nhà lấy xe đi lên trường làm các công việc bình thường như bao ngày bình thường khác
- Ê, hôm nay cậu học mấy tiết? – Đang ngồi học thì có tin nhắn của Linh.
- 4, có sao không?
- Hôm nay mình học có 3 tiết. Tý tớ qua trường cậu xong đi mua chút đồ với tớ nhé.
- Mua gì?
- Bí mật, tý đi nhé.
- Ờ, Biết thế.
- Mày nhắn tin với đứa nào thế? – Vừa cất cái điện thoại đi là Ngọc hỏi
- Bạn
- Bạn nào thế? Trai hay gái?
- Gái, làm sao không?
- À, Tao biết rồi nha, em nào mau khai ra để bản cô nương xem mặt cái nào?
- Ý mày là sao? Tao đéo hiểu
- Sau đầu mày to mà óc như con chim sẻ thế? Chất xám của mày đi đâu hết rồi?
- Có gì nói cmn ra luôn đi, cứ vòng vo tam quốc
- Nói ngắn gọn nhé. Mày đang nhắn tin với người yêu đúng không?
- Không, nhắn tin với bạn gái mà.
- Không phải người yêu?
- Là bạn bình thường. Có sao không?
- Thế tao nhầm tao xin lỗi.
- Con gái đúng là chúa phiền phức mà…
Và rồi 4 tiết học trôi qua một cách nhanh chóng làm tôi quên béng mất cái vụ đánh nhau hôm qua.
- Tý bắn Đột kích không? – Thằng Hoàng hỏi tôi khi tiếng trống trường báo hiệu kết thúc giờ học vang lên.
- Để tao xem đã.
- Xem clg? Tý mày mà không ol thì bố vác neptune đến tận nhà mày.
- Ờ, Biết thế, dù sao nhà tao cũng đang hết dầu ăn.
- Tao với Xu về trước đây.
- Ờ, Cút mm đi.
Và rồi Hoàng ra đi, trong con tim không nghĩ suy
- Vù…vù…vù…HỰ.. – Tiếng tông xé gió vang lên. Và người ăn chọn đòn đó không ai khác chính là thằng Hoàng. Trong tíc tắc thì tôi chợt nhớ ra vụ xô sát hôm qua và đưa ra kết luận nguyên nhân thằng Hoàng bị đánh. Nhanh như cắt, tôi chạy đến tặng thằng đánh thằng Hoàng 1 chiêu Nộ Long cước làm nó mất đà mà ngã. Nhưng rồi tôi lại bị 2 thằng khác chạy tới tóm chân, tóm tay. Bây giờ tôi đã bị khoá 2 chân 2 tay, chẳng thể làm gì ngoài việc chờ bị đánh.
- Hôm qua mày đánh em tao đúng không? – Có 1 thằng xăm trổ túm tóc tôi nói.
- Em mày là con chó màu gì? Hôm qua tao đánh nhiều chó lắm – Thanh niên cứng của năm.
- Này thì cứng – Tôi ăn nguyên 1 phát đấm vào bụng.
- Bố khinh. – Tôi nhổ phát nước bọt vào mặt nó.
- Cái đcmm. Chúng mày đập chết cmn 2 con chó này cho tao.
Và rồi Nắng ấm xa dần rồi, nắng ấm xa dần rồi, nắng ấm xa dần bỏ lại đây những thằng trẻ trâu đang đánh nhau =)).
- EM XIN MẤY ANH ĐỪNG ĐÁNH BẠN EM NỮA – Tôi đang bị đánh không biết trời đất là gì nữa thì tiếng nói quen thuộc của một cô gái vang lên, đó không ai khác mà chính là Linh.
- Á à, cô em xinh đẹp gọi anh có chuyện gì thế??? – Thằng ôn xăm trổ vừa nói vừa tiến gần đến Linh định xàm sỡ.
- Anh…anh định làm gì? – Linh vừa nói vừa lùi lại phía sau. Nhìn thấy cảnh này tôi ức lắm nhưng không làm được gì. Thề có chúa là nếu tôi được thả ra thì sẽ sống chết với thằng ôn đó.
- Anh chỉ muốn em đi chơi với anh một buổi thôi, có được không?
- Anh…anh…đứng yên ở đó.
- Chúng mày, đánh thằng chó kia cho tao – Thằng ôn này ra lệnh cho bọn đàn em đánh tôi.
- XIN MẤY ANH ĐỪNG ĐÁNH BẠN EM NỮA, EM ĐI, EM ĐI MÀ hứxhứx…
Những giọt nước mắt đã rơi trên khoé mắt của Linh, lại một lần nữa tôi làm Linh khóc. Tại sao khi Linh khóc tôi lại đau thế này. Tôi ghét cảm giác này, nó như đánh thức con thú tính trong người tôi vậy (Ước gì mình có sức mạnh của Vĩ Thú trong người. Nếu có thì đảm bảo bọn kia được về với tổ tiên hết )
- Như vậy có phải ngoan không, giờ thì đi thôi em.
- …
- Không đi đâu hết, đm chúng mày. – Máu điên trong người tôi đã đạt đến cực điểm.
- Thằng này ăn cơm không ăn mà muốn ăn cứt à? Chúng mày đánh tiếp.
- Em xin anh đừng đánh nữa hứx…hứx… – Linh vẫn tiếp tục van xin thằng chó đó làm tôi càng điên tiết hơn.
Sau khi nghe lệnh của thằng đại ca thì bọn đàn em bâu vào đánh tôi. Đếm qua cũng phải 6,7 thằng, thằng nào cũng có đồ đạc. Nếu đánh trực diện chắc chắn 96,69 phần trăm là tôi không còn xác mà lết về nhà. Phải đánh bằng cái đầu… Trong lúc tôi đang suy nghĩ kế hoạch thì Ngọc nhảy tới tặng một thằng trong nhóm kia 1 vô ảnh cước. Chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì thằng Hải cũng bay vào. Xong tiếp tục là mấy đứa con trai trong lớp rồi đến trai ngoại tộc nhảy vào (May là xưa nay em tích đức,...

<< 1 ... 18 19 20 21 22 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status