cũng tại anh phanh gấp quá, em vào lớp đi, trưa anh qua đón.
- Em đi lưỡng lự, tôi phải vẩy vẩy mấy lần nữa nó mới chịu vào trường
Về nhà tắm giặt xong, đánh 1 giấc xong thì cũng vừa trưa, tôi lại phóng xe đi đón em.
Chap 5:
Về nhà tắm giặt xong, đánh 1 giấc xong thì cũng vừa trưa, tôi lại chuẩn bị đi đón em, chợt thấy tin nhắn đến:
- Xin hỏi đây có phải số điện thoại anh H
đẹp trai không ạ?
Số lạ hoắc, chắc em tính mượn điện thoại ai trêu tôi đây mà, vừa gây chuyện xong mà giờ còn có hứng trêu chọc, bà chằn này cũng lắm chuyện thật
- Không em nhé!
Lát sau thấy không trả lời tôi nghĩ em giận vì tôi trả lời kiêu nên chủ động nhắn lại
- Không anh thì ai nữa. Đang chuẩn bị đến đón em nè, mà sao lại số điện thoại khác rồi? Tôi trả lời tin nhắn như muốn cắt ngang cái lưới mà em vừa quăng để bắt con…gà.
Phải 1 lúc sau thì tin nhắn em mới đến, nghĩ gì mà lâu trả lời thế không biết.
- Không, hihi, Em nhớ anh H quá đó mà, anh H à, em yêu anh
Củ lạc. Tôi phải xoa xoa cái mắt, rồi và đi vào lại cái hộp thư để đọc đi đọc lại tin nhắn mấy lần, không tin được, cái gì thế này, tôi ngừng việc đang mặc áo quần dở, vào ngồi yên trên giường đơ người xem đi xem lại cái tin nhắn đó, hôm nay bị ấm đầu à nhóc, sao ai cũng có thể đổ trước cái nhan sắc của mình nhanh thế nhỉ, Không thấy tôi trả lời lại 1 tin nhắn mới đến nữa, cũng số đó
- Anh cũng yêu em đúng không? em thừa bik nhé
Đọc xong tin nhắn tôi chủ động gọi lại cho số đó luôn, thì ôi trời, giọng con em tôi dưới quê đang cười nắc nẻ
- Hahaha, anh H nhà ta có người yêu rồi nè, giới thiệu cho em đyyy…
- Á, con bé này, lớn rồi mà không nghiêm túc gì hết
Tôi đang trong cái trạng thái vừa từ bất ngờ này thì đến bất ngờ khác, y như đang trên mây mà rớt tõm xuống hồ nước lạnh buốt vậy, sợ con em gái nhà tôi luôn
- Hahaha, Huynh mà không giới thiệu cho đệ thì coi chừng, đệ còn làm phiền dài dài
- Người yêu gì má, nhóc mày yêu đơn phương thằng nào không dám nhắn tin rồi chuyển qua trêu anh mày hả
- Há há, tại anh khai trước mà
- Khai gì, mà ba má cho mày dùng điện thoại từ khi nào thế?
- Hihi, cũng mới đây thôi anh
- Mới đây, anh mày lên lớp 10 mới được xài điện thoại, mày hơn anh mày rồi đó (Tôi trêu nó)
- Á, em lớp 11 mới được xài, thế mà còn nạnh, hức…
- Thôi, anh mày đi xíu việc, tối về nói chuyện tiếp
- Dạ, anh đi đón bạn gái vui vả nha, hihihi…Sau câu nói ấy là tiếng má ơi dài… (chắc con bé lại kể cho má tôi đây mà… ác dữ:giandu
Hôm nay mình bị gái khắc hay sao thế nhỉ, lần thứ 2 bị trò với con gái rồi đó Tôi vừa đạp xe vừa nghĩ đi nghĩ lại cho đến khi nào không hay…
Vừa đến nơi thì thấy em đứng trước cổng trường rồi, quái sao mà em xinh thế nhỉ, lúc sáng tôi không nhìn kỹ lắm giờ chủ động xa nên tôi nhìn em kỹ hơn, em mặc cái áo đồng phục trường màu trắng, tay cầm cái áo khoác, mang quần jean, tóc bối cao kiểu rất cá tính, cơ mà cái mặt em nó hiền từ quá nên cũng chẳng ai để ý cái tóc kiểu, Em đang ngó ngó trước ngó sau (chắc là tìm tôi)
- We, tôi đứng bên kia đường đối diện vẫy cái tay ra hiệu cho em, thấy tôi em chạy qua nhanh nhẩu lắm
- Woa, anh còn giận em chuyện lúc sáng không? nó vừa hỏi vừa nhảy nhún qua gần tôi suýt ngã
- Sao không:doi:
Công nhận gái thời cấp 3 xinh thật, sao ngày trước tôi không chú ý lắm nhỉ (Tôi nghĩ thầm) Thấy tôi đang đưa mắt nhìn mấy em hot girl em nó ngắt cảm xúc
- À anh ơi, xíu em có má em đến đón rồi. Em nhìn mặt tôi chằm chằm
- Ecc, có má đón cũng không nhắn tin cho anh, đỡ mất công anh ra
- Thế thôi, em có má đón rồi anh về luôn đây. Tôi tiếp lời
Tôi tính quay xe nhảy lên đi về phòng…
- Ẹc, lừa tí đã tin, em với tôi lại
- Ặc, hôm này là ngày gì thế này, toàn bị con gái lừa không
- Ủa ai lừa anh H đẹp trai nữa à? bé vịn cái quai cặp khẽ nhún người ngó cái đầu sang tôi ánh mắt dò hỏi
- Không, lên xe anh chở đi chơi, giờ đang sớm còn gì (Tôi bắt đầu triển khai kế hoạch “điều tra” em:doi
- Đi đâu hả anh?
- Đi chơi game, em thích chơi game còn gì
Nhìn em nó trầm tư thẫn thẫn, tôi tiếp,
- À, nếu không được thì thôi, lên xe anh chở về
- Không, đi thôi anh, em cũng đang chán (trước bảo vui thì mới đi chơi game mà:domohoi
- Đưa cặp đây, lên xe nào tiểu thư, ohyeah, tôi như hào hứng lắm (không hiểu nổi)
Đến quán game tôi đóng chân xe vào nhanh chọn 2 máy ngon ngon, nhìn ra thấy em đang cầm điện thoại (bộ định gọi thêm đồng bọn hiếp dâm game thủ pro này àchấp nhé)
Rồi 2 đứa bọn tôi ngồi chơi half life với nhau cả buổi, hết solo rồi 2 đứa lại bắn quân… Nhìn em nó tiểu thư thế mà không hề đơn giản các bác ạ cũng khó lắm mới nhai được nó
- Èo anh chơi giỏi quá, nó vừa chơi vừa liếc khẽ qua tôi nói
- Mới thắng lên có 3 trận, giỏi gì
Độp, ặc, tôi nhìn nhanh qua màn hình, hừ, đang mải nhìn em nó thì bị em nó bắn chết lúc nào không hay, cơ mà sao tôi muốn nhìn em mãi thế nhỉ
Cũng đã sắp trưa, tôi ra tính tiền rồi đưa em về, trên đường đi thì gặp mưa, mưa đột ngột quá nên bọn tôi chẳng kịp vào đâu né, thế là hai đứa quyết định đội mưa về luôn, lúc đầu thấy em nó ngồi phía sau đưa tay ra hứng mưa, tí lại gạt nước vào tôi nghe có vẻ thích thú lắm. Những hạt mưa cứ thế tạt té vào mặt tôi nhưng sao tôi không cảm thất tê rát gì hết nhỉ, đổi lại tôi lại thíc cái cảm giác này ghê gớm (sau này có hôm đi làm về gặp mưa, tôi có thử lại nhưng chẳng có cái cảm giác đặc biệt này, chắc tại tôi ngồi trê xe máy? )
- Lạnh, hơi thở em run run mặc dù đã mang cái áo khoác vào từ trước
Thấy thế tôi dừng lại cởi áo khoác của mình cho em mang tiếp, chối mãi cuối cùng em cũng phải mang vào.
Về đến cửa nhà em thì 2 đứa tôi ướt như chuột lột, :buonkhoc: em bấm chuông rồi khẽ nhìn tôi cười nhẹ (trông em thật đẹp, tôi cũng khẽ cười lấy tay vuốt mấy giọt nước trên tóc em) 2 đứa tôi nhìn nhau, không gian như lắng lại vậy, không còn nghe tiếng mưa, tiếng rít của gió nữa, và dường như em và tôi đang nhắm mặt lại, tiến gần nhau hơn…
- Trời, sao ướt cả thế này, mau vào nhà đi con
má em ra đúng lúc quá @@ Má em nhìn sang tôi
- Cháu nữa, bạn cái L à, sao không mang áo ấm (thế con gái cô đang mặc mấy cái đó ạ)
Đó là 1 phụ nữ trung niên khá phúc hậu, nhưng vẻ phúc hậu đó không thể lấp kín những điều mà tôi mường tượng về má em (nhất là cách dạy dỗ có phần hơi nghiêm khắc tí
Tôi định xin phép về để hòng qua màn “tra khảo’ của phụ huynh nhưng mẹ em nhất quyết bảo tôi vào nhà chờ trời ngớt mưa rồi mới về…
Tôi dắt nhanh chiếc xe vào nhà, em cũng theo tôi mà không đi ô với mẹ em:anboom
Mẹ em đưa tôi bộ áo quần bảo tôi thay vào
- Đây, cháu vào thay đồ kẻo lạnh cháu
Tôi nhìn xấp đồ trên tay bác gái, bác gái tiếp lời
- Đây là đồ của thằng con bác, nó đi học xa, con cứ lấy mà dùng đi đã
Tôi dạ 1 tiếng rồi vào thay đồ, bộ đồ rất đúng size với tôi @@ (người tôi khá cao)
Đúng như tôi mường tượng, trong nhà em thật đẹp, nội thất toàn đồ xịn…[ Không bàn đếnn cái này nhiều ], tôi đi xung quanh ngắm ngắm còn em thì cứ đi theo chỉ mấy bức tranh em vẽ (công nhận em vẽ đẹp thật)
- Ngồi xuống uống nước đi cháu, nãy giờ mẹ em quan sát bọn tôi từ lúc nào không hay.
- Tôi và em lại ngồi xuống bàn, tôi ngồi đối diện mẹ em, còn em thì nhí nhảnh ngồi gần mẹ em, đôi môi em hơi nhợt nhạt, chắc vì lúc nãy lạnh quá…
- Cháu tên gì?
- Dạ, cháu tên H ạ
- Cháu là bạn học cùng lớp với L nhà bác hả?
Không để tôi giải thích L nhanh nhẩu thầm thì nhưng cũng đủ tôi nghe thấy
- ” Là cái anh hôm bữa dạy con mấy chiêu học tiếng anh đó má”
- À, như nhận ra điều gì (chắc con bé có kể cho bác ấy về tôi) má em cười mỉm nhìn tôi, ánh mắt trìu mến (sao tôi thấy vậy mà cứ miễn cưỡng như không tin nhỉ)
Chap 6:
Rồi câu chuyện cứ tiếp tục một cách trôi chảy mà không giống với cái mác “tra khảo” mà trước đó tôi nghĩ lắm, Má em hỏi tôi đủ điều về gia đình, bản thân, hình như cả tiền án tiền sự của tôi nữa thì phải:? nhưng bà hỏi rất khéo, khéo đến mức tôi cứ như bị thôi miên mà trả lời câu hỏi này đến câu hỏi khác 1 cách trung thực như thể trả lời ba má tôi vậy Em thì cứ ngồi bên lâu lâu bơm đểu tôi, kiểu như ” Anh H hát hay lắm má…bla…bla” bó tay em…
- Bác nhà đi đâu hả cô?
- À, Bác nhà cô đi làm, đến tối mới về cháu
Tôi mừng thầm nghĩ, chắc Ba ẻm mới là người khó tính, hôm nay mình ăn hên
- Cháu nghĩ gì mà thần người ra vậy?
- Anh H đang đói bụng đó má, L tiếp lời kiểu như mời tôi lại ăn cơm trưa luôn vậy…
- À cũng trưa rồi, cháu ở lại ăn cơm với cái L và bác cho vui
- Dạ thôi, cháu về nấu được ạ
- Thế sao được, ngồi yên đây nhé, mắt bác gái nhìn lại em như muốn giao nhiệm vụ giữ tôi lại ăn bữa trưa vậy, rồi bà đi vào trong (Chắc xuống bếp nấu nướng)
- Hihi
- Cười gì nàng, tôi nhìn nàng trả lời
- Tại em thấy vui mà, hihi
- Sao vui?
- Thì…Em vui gì kệ em, hứ, mà anh lên phòng em chỉ giúp em ít bài tiếng anh được không?
- Ok con dê, tôi đi theo em lên tầng trên…
Phòng em toàn sử dụng duy nhất 1 gam màu hồng, chăn hồng, màn hồng, ga giường hồng… @@ cái laptop của em cũng màu hồng luôn. Thảo nào hôm bữa thấy em mang bộ đồ hồng… Tôi lan man suy nghĩ…
- Anh nghĩ chi vậy
- Em lại gần ngóc cái mặt hỏi tôi
- có gì đâu, phòng em thơm quá (Mùi thơm giống phòng con em gái tôi)
- Hihihi, thì phòng con gái mừk
Rồi tôi cùng em ngồi xuống bàn, tôi chỉ cho em mấy bài tiếng anh mà em chưa hiểu, tôi ngồi hào hứng chỉ mãi thì trưa
- Cóc cóc… Má em đứng tựa bên cửa tay đang gõ cái cửa 1 bên (cửa mở, chắc má em xem bọn tôi học lâu rồi)
- Chín cả rồi, hai đứa xuống ăn cơm
- Tôi và em ngồi dậy vươn vai cùng lúc nhìn nhau mà cười
Bữa trưa hôm đó má em làm rất nhiều món, cứ gắp cho tôi liên miên em cũng vậy (chắc học theo người lớn) 3 người nói với nhau rất nhiều chuyện, má em có đề nghị tôi làm gia sư cho em nhưng tôi dùng những lý lẽ khôn khéo để từ chối (Đời đếu phải như trong phim đâu bác, nhân tài thường ẩn dật đê không mang tai tiếng nhé) Ăn trưa xong tôi lên phòng em ngồi xem hoạt hình với bé (xem em cười thì đúng hơn) xíu tôi nhìn qua cửa sổ thấy trời tạnh mưa rồi ra về, em ra mở cổng cho tôi (bác gái lúc này đã đi làm)
- Anh H về nha, bữa sau nhớ ghé qua nhà em tiếp đó
- Ờ, mà em vào trong nhà kẻo gió, tôi nhìn đôi môi nhợt nhạt của em nói
- Dạ, thế mà em vẫn nhẹ vẩy vẩy tay chờ tôi đi khuất con dốc mới đóng cửa vào trong
Về đến phòng cũng gần 4h tôi nằm thiếp, 1 ngày quá mệt, lại dầm mưa nữa chứ, tôi thoáng lo chút cho em, tại lúc nãy thấy môi em hơi nhợt nhạt, không biết có sao không nữa, tôi nằm thiếp đi cho đến gần 7h đêm mới tỉnh giấc @@ bụng đói cồn cào, tắm rửa, đánh chén xong tôi lại đi làm như những ngày bình thường…
Tôi đi làm về sớm, hôm nay cũng ít khách, bật con laptop lên nghe mấy bài hát, du dương trong bản nhạc, thì có tin nhắn từ fb, là tin nhắn của em
- 2
- Khuya rồi sao chưa ngủ?
- Em không ngủ được…
- Đi đâu tuột xích tiếp à
- Hihi, anh H hát cho em nghe đi
Tôi vơ cái điện thoại gọi cho em luôn, em bắt máy cũng nhanh
- Bài gì? (Không hiểu sao hôm nay tôi máu quá)
- Hihi, bài gì cũng được á
- em bị ốm rồi đúng không?, tôi thấy giọng của em hơi lạ
- Không sao, anh hát đi
Tôi lặng ít giây rồi hát bài “Bản tình ca đầu tiên” bài mà tôi dự định sẽ hát cho người con gái đầu tiên tôi yêu, giờ thử nghiệm luôn vậy.
“Ngày không em không lung linh nắng trên con đường.
Dòng người lướt qua riêng anh ngẩn ngơ miên man.
Và em hỡi có biết tim anh vấn vương bóng hình đợi mong.
Nhưng anh nín lặng không dám chạy đến bên em…”
không nghe gì hết bên cả, tôi cứ tưởng em ngủ, mãi hát xong em mới đập đập cái tay vào điện thoại ý như khen tôi…
- Mau ngủ vậy à, ca sĩ mới hát một bài thôi mà
- Dạ chưa, anh H ngày nào cũng hát cho L nghe như thế này nha (Thôi bà, định không cho người ta ngủ nữa à)
- Ừk, mà em bị ốm rồi đó, để mai anh qua nhà em gửi thuốc cho em nhé
- Dạ thôi, lúc chiều mẹ em đi lấy rồi
- Ùi, tại anh mà em bị ốm rùi, hic
- Không sao đâu anh, em phải cảm ơn anh mới đúng chứ
Cuộc nói chuyện cứ thế mà trôi theo tiếng lắc cắc của chiếc kim đồng hồ con bên giường tôi, lâu lâu em lại sụt sịt một cái làm tôi ân hận bản thân vô cùng.
- Thôi em ngủ đi, chiều mai anh qua thăm
- Sao không phải là buổi sáng hả anh, em nhẹ giọng
- Buổi sáng em bận học còn gì?
- Không, em xin nghỉ học 1 bữa rồi (Tôi ân hận lần 2)
- Ừ, cũng được (Tôi trả lời em sau giây lát suy nghĩ)… Nhưng anh sợ ba má em mắng anh vì làm em ốm quá, Má em thì anh không lo lắm chứ ba em thì anh… Tôi nhỏ giọng ấp úng
- Hi hic, Ba em hiền lắm, em thích ba em hơn má em mà @@
Chắc con bé trấn an mình đây mà, nhưng anh không xoắn đâu nhé, mai anh đến cho coi, tôi im lặng nghĩ ngợi 1 lúc
- Anh buồn ngủ rồi à?
- Không
- Lại còn không…
- Thật mà
- Uhm, vậy em buồn ngủ, thôi, em cúp máy đây, anh ngủ ngon nhé!!
- Ok, Vậy em cũng ngủ ngoan nhé, mai anh qua
Tôi đợi 3 tiếng tút tút của em đã rồi mới hạ máy… Đêm nay lạnh thật, hay tại lòng tôi đang trống trải với những suy nghĩ về em… Ngoài kia đường phố đã tắt hết ánh đèn, thi thoảng có những cơn gió luồn lách qua khe cửa khẽ thấm vào làn da tôi một cách lạnh lẽo… Tôi vẫn ngồi đây, ngồi một mình trong đêm vắng, tôi cũng chẳng buồn bật đèn nữa, tôi nằm suy nghĩ về em xem lẫn chút hồi hộp với phần ba em, ngày mai sẽ là một ngày dài đây…
Vẫn như bao ngày, sáng ra tôi ăn sáng, bỏ chút thì giờ chắm chút bản thân rồi đi bộ qua nhà em (Tôi muốn quen đường phố hơn, hay tại tôi đang muốn kéo dài cái khoảng cách để có thêm thời gian để suy nghĩ kế sách nữa…) Đi qua quán kem tôi lại nhớ đến vụ hôm qua em gây cho tôi nhưng tôi lại có ý tưởng, đó là mua kem cho em, phải rồi, em thích ăn kem nhất còn gì (Lúc đó không hiểu sao tôi quên khuấy mất cái vụ em bị ốm:giandu Rồi tôi mua hẳn 4 cái, gói giếm xong xuôi rồi phi nhanh đến nhà em… Ting kìng… Tôi mới bấm chuông một nhịp thì má em đã ra mở rồi, không hiểu sao gương mặt bác vẫn tươi cười khi gặp tôi, chắc là đơm bẫy đây)
Đi sau bác tôi lí nhí nhận tội chuyện hôm qua, Một phút đứng lại bác gái nhìn tôi trìu mến rồi cất tiếng
- Bác phải cảm ơn cháu mới đúng (cái gì vậy trời, làm con gái bác ốm mà còn được cảm ơn)
- Vì sao ạ? Tôi nhanh nhẩu đáp như muốn đáp ứng cái thắc mắc đang đòi hỏi trong tôi vậy…
Bác kêu tôi lại gần cái cây bonsai be bé đặt bên góc sân nhỏ nhẹ nói
- Uhm, đúng là bác trách 2 đứa dầm mưa thật nhưng mà cháu biết không, từ hôm qua tới giờ dù mệt nhưng con bé yêu đời hẳn, Tính nó vốn dĩ trầm mà tối qua sao đã khuya còn kêu bác vô phòng hát cho bác nghe rồi kể bao nhiêu chuyện vui khi đi chơi cùng cháu, cô nghe mà cũng phát cười vì 2 đứa…
Rồi cô nhìn ra xa tiếp lời
- Haizzz, cũng tại vợ chồng cô làm ăn quanh năm, không có một ngày nào quan tâm cho nó… Chắc nó buồn lắm…
- Không sao đâu cô, chắc bé nó cũng hiểu cho 2 bác mà…
Cô nhìn tôi rồi chú ý đến bao kem tôi đang cầm, trìu mến cười rồi ngỏ ý đi vào nhà…
(Lúc này tôi chợt nhận ra món quà sến đến mức nào nhưng lao cũng đã phóng rồi, phải theo thôi…)
Chap 7:
Tôi cũng theo bác gái vào nhà, tay vẫn cầm lăm lăm lé lé cầm cái bao kem. Tôi tháo dép bước vào nhà thì gặp ngay bác trai đang ngồi trên ghế mắt hướng vào cái ti vi (Bác trai tầm 50 tuổi, da trắng, mặt kiểu tri thức chính trị), thấy tôi chào, bác trai cũng lắc đầu xíu rồi rồi quay mặt qua bác gái như muốn biết ai đây, nhanh lẹ bác gái cười nhẹ rồi trả lời:
- Bạn con L, biết con L ốm nên nó đến thăm
- À, ngồi đi cháu, … Bác trai liếc mắt vào chỗ ngồi đối diện lời rồi ngước đầu lên tầng kêu em xuống.
- L ơi bạn đến chơi kìa con
Tôi ngồi một lúc trả lời mấy câu “phỏng vấn” của bác trai (Cũng không khó khăn như tôi nghĩ) những câu hỏi thì cứ cách cách nhau mà không dồn dập, do bác đang bận xem… không thấy L xuống tôi xin phép bác trai lên trên lầu (Bác trai ngúc ngúc cái đầu rồi lại xem tiếp cái chương trình trên kênh an ninh TV, tay tôi vẫn không quên cầm bao kem cốc
Tôi tiến đến phòng L thì thấy em đang xem hoạt hình (Lớn rồi mà ăn rồi toàn xem Mr.bean với mấy cái hoạt hình Tom & jerry) Tôi đứng bên ngoài nhìn em hồi lâu, nghe em ngúc ngúc cái đầu cười cũng đủ tôi vui rồi, cơ mà tiếng cười có vẻ không được trong như mọi khi…
Cốc cốc…sau một hồi nhìn lưng em và nghe em cười no chán tôi gõ cửa…
L ngoảnh mặt lại mắt long lanh rồi lại sáng lên mừng quýnh xen vẻ ngạc nhiên…
- Ơ… anh đến khi nào vậy, sao không kêu em…
- Anh cũng vừa đến, sao, ốm lắm hả bé, anh thấy có lỗi với bé quá, tôi nhìn vào mặt em chăm chú
- Dạ, mặt bé hơi xịu xuống, không sao đâu ạ…Rồi như vô tình nhìn vào bao kem tôi đang cầm
- A… Kem… Anh mua cho em đấy hả?!? Tôi tỏ vẻ ngượng ngùng gãi đầu
- Ờ, anh quên mất em ốm mà mua kem, thôi để xíu anh đi mua cái khác vậy…
- Không, em chạy lại giật cái túi kem rồi điệu tay tôi vào phòng đóng cửa
- Hay quá, kem vị dâu nữa, đúng cái em thích…
- Suỵt, L dơ cái tay ra điệu giữ bí mật (chắc không muốn ba má em biết đây mà), hay quá, em đang thèm kem…
(Củ lạc chưa)
- Ec… Em đang ốm thế này thì kem kéo gì, đẻ tí ra anh mua cho cái khác… nói rồi tôi giật cái bao kem
- Thế anh đưa về điiii, mặt bé hơi dỗi
- Anh có biết là tối qua tới giờ em thèm kem lắm không, em không dám nhờ mẹ đi mua đâu… Em tiếp lời như giải thích
Thế là tôi đành khuất phục trước cái mặt xìu xìu đáng yêu của bé, ngồi chơi fb thỉnh thoảng lướt qua nhìn bé ăn kem một cách ngon lành mà tôi vừa vui vừa lo (quả này ăn xong mà ốm thêm thì hay em nhé)
- Anh H ăn không, nó đưa 1 cái cho tôi, mắt tinh nghịch
- Thôi, anh không ăn đâu (Có ai mùa đông lại thích ăn kem như em)
- Dạ, hihi (chắc đang mừng vì không bị ai ăn giành đây mà)
Một lúc sau bốn cái kem đã đi vào chỗ mà nó không nên đi vào, tôi nhẹ lại mở hé cái cửa kẻo phụ huynh lại hiểu nhầm:
- Ngon quá, ngày nào anh H cũng mua kem như này cho em nha, hihi (Lắm ngày nào thế bà)
Tôi khẽ nhìn em cười rồi tiếp lời,
- Có ăn uống được gì không mà đòi ăn kem hoài thế?
- Ăn kem thôi cũng được mà, hí hí:anboom
Tôi lại tiếp tục nhường chỗ xem… em… Còn em thì xem hoạt hình, thi thoảng lại hỏi mấy câu bâng quơ y như con nít Hơn tiếng sau tôi dặn dò em ít câu rồi ra...