* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Khi Thiên Thần Mất Đi Đôi Cánh Full

lên. Minh Anh đưa tay véo nhẹ lên má nó rồi rất nhanh rời đi, bước chân di chuyển nhanh tới mức Vi cứ ngỡ anh đang trốn tà.
Lấy đồ ngủ, Vi mệt mỏi bước vào phòng tắm. Đồ quỷ Anh Thư, tháng này liệu nó có nên trừ tiền thưởng không nhỉ? Chắc chắn một tay em nó bày ra cái trò nói sai phạt rượu này để moi móc thông tin đời tư đây mà. Hại nó, uống vào không được nôn ra không xong. Và cuối cùng thông tin em nó lôi ra được cũng chỉ vỏn vẹn ba chữ” có quen biết”. Vi ngụp đầu trong nước, anh nói đúng không sớm thì muộn mọi người đều sẽ biết thôi, nó cũng muốn được đường hoàng đi bên cạnh anh mà không phải lo người ta dị nghị hay bàn tán.
Còn mẹ nữa…
Nó quấn khăn tắm bước ra, đồ ngủ cũng không buồn mặc, ngã vật ra giường. Nhắm mắt lại, quay phải quay trái, trở ngược trở xuôi vẫn không tài nào ngủ được.
Bên ngoài truyền đến tiếng động, Vi lập tức nhắm mắt.
Minh Anh đẩy cửa bước vào, cố gắng không làm động tới nó. Anh tới bên giường, nhìn Vi rất lâu. Đưa bàn tay lên trán Vi để chắc chắn nó không bị sốt. Từng ngón tay thon dài lướt nhẹ lên má, lên môi, truyền đến nó một cảm giác hết sức ngọt ngào.
Vi ngửi thấy mùi thức ăn, nó biết anh mang đồ lên cho mình và lưỡng lự vì sợ đánh thức nó. Khi nó phân vân không biết có nên mở mắt ra không thì môi anh đã chạm xuống môi nó, một nụ hôn ngắn ẩn chứa biết bao dịu dàng, hàng mi khẽ rung. Ngay khi anh vừa định rời đi, Vi đưa tay ôm lấy cổ anh hôn lại.
Nó có thể thấy thoáng biến chuyển trông đôi mắt đen như lưu ly kia, và trong thoáng chốc Vi cũng biết mình vừa phạm phải một sai lầm.
Nụ hôn ngày càng sâu, nó như là bộc phát của sự kìm nén, dây dưa mãi không dứt, Vi thở gấp, nó thiếu khí trầm trọng rồi. Anh ngừng lại, nhìn chăm chú vào mắt Vi khiến khuôn mặt nó đã đỏ lại càng đỏ thêm. Trông đôi mắt anh như có một sức quyễn rũ điên cuồng khiến nó không thể cưỡng lại. Lần đầu tiên, nó nhìn thấy đôi mắt đen láy biến chuyển sống động tới như vậy.
Anh đưa tay vuốt nhẹ lên má Vi, bàn tay anh lành lạnh khiến nó cảm giác rất dễ chịu, Vi vô thức đưa tay mình nắm lấy tay anh. Và nó chợt nhận ra, đây là hành động sai lầm thứ hai của nó vì rất nhanh anh lại cúi xuống hôn nó. Môi anh chạm nhẹ, ma sát rồi ngấu nghiến lấy đôi môi Vi.
Bàn tay anh lần tới mép khăn tắm Vi vừa quấn vội vào người rồi rất nhanh giật ra. Vi thầm nguyền rủa mình một nghìn lần, vì cái tính lười mà nó tạo điều kiện cho người ta làm việc xấu. Tới đây thì nó đã đoán chắc chắn các cảnh tiêp theo không dành cho trẻ em dưới 18, Vi run run, cố lấy hơi, thì thầm.
- Đừng anh…
Anh ngước mắt lên nhìn Vi, gịong anh rất nhẹ:
- Anh yêu em.
Loảng xoảng… hàng vệ phòng thủ vỡ vụn. Hàng mi cong khẽ rung rung, nó nhìn anh, đôi bàn tay đang giữ lấy viền khăn tắm buông nhẹ.
Anh dịu dàng hôn lên trán, vào mắt, xuống má, rồi tới cằm, rất nhanh hôn xuống cổ. Môi anh chạm tới đâu, Vi thấy mình như tê dại tới đó. Nó cắn chặt môi, cấm đoán bản thân mở miệng phát ra bất kì âm thanh nào. Anh dừng lại, đưa tay chạm khẽ lên môi nó, giọng nói ấm áp đã có chút trầm đục:
- Đừng cắn Vi.
Rồi rất nhanh lại hôn lên môi nó. Bàn tay anh tháo bỏ hoàn toàn khăn tắm ra khỏi người nó, Vi nhắm mắt, nhịp thở ngày càng dồn dập, cảm giác này thật khiến người ta bứt rứt.
Môi anh di chuyển xuống ngực nó, hôn nhẹ rồi lại dịu dàng cắn lên bầu ngực Vi, khiến nó như ngất lim trong tê dại, trong phút chốc nó ước muốn được hoà vào làm một với anh…
Ngoại Truyện 5
Vi đưa tay túm chặt lấy ga giường, cảm giác này thật giày vò, thật khó chịu, cứ như thể anh đang chơi trò mèo vờn chuột với nó vậy. Minh Anh vẫn dịu dàng và kiên nhẫn hôn từng chút từng chút một, xuống bụng Vi và xuống dưới nữa…
Vi rên nhẹ. Nó theo bản năng khép chặt chân lại, dùng chút lí trí cuối cùng mà xin anh…
- Đừng làm thế anh…
- Sẽ không sao đâu, anh hứa…- Anh khẽ tách chân nó ra,giờ phút này giọng anh đã hoàn toàn trầm đục, nó có thể thấy anh đang bị dục vọng khống chế nhưng mỗi cử chỉ dành cho nó đều rất mềm nhẹ như thể nâng niu không nỡ làm nó thương tổn.
Vi xấu hổ, mặt nó đỏ bừng như có lửa đốt, men say khiến người ta cuồng loạn thì lại khiến nó thêm ngượng và tỉnh táo. Lưỡi anh liếm nhẹ khiến toàn thân Vi bị kích thích mạnh mẽ, nó vơ vội lấy gối phía trên đầu trùm kín mặt mình, thật sự muốn trốn chạy khỏi sự khiêu khích của anh. Môi vô thức lại cắn chặt. Nó rất muốn cầu xin anh ngừng lại… nhưng sự khiêu khích của anh ngày càng lớn hơn, lưỡi anh không ngừng đảo quanh, dây dưa ở phía dưới. Vi không kìm được rên lên…đầu óc quay cuồng trong sự dịu dàng và kích thích triền miên…
Vi đưa tay kéo áo tắm của anh xuống, trong đầu nó chỉ có duy nhất một suy nghĩ, duy nhất một mong muốn anh đừng tiếp tục giày vò nó thế này. Nhưng vì gối trùm kín mặt, anh rời khỏi vị trí ban nãy cộng thêm tay lại đưa xuống hơi quá đà thành ra nó chạm phải thứ gì đó nóng rẫy, tay Vi như phải bỏng rụt ngay lại, tiếc là rụt nhanh tới mấy cũng không thể nhanh bằng anh. Anh bắt lấy tay nó, giữ nguyên ở đấy. Vi cảm tưởng như toàn bộ máu đổ dồn hết lên mặt, toàn bộ dây thần kinh và sự kích thích tập trung hết lên tay, nó cầu trời anh đừng hỏi nó mấy câu kiểu như” em cảm thấy thế nào?” hay “phát biểu cảm tưởng” như trong mấy cuốn ngôn tình nó hay đọc nhé! Anh mà làm thế nó đi chết luôn.(_._)
Một lát sau Vi không thấy động tĩnh gì cả, bàn tay kia mon men lại phía đầu, lôi gối ra ngay lập tức bắt gặp ánh mắt si mê của anh. Cơ thể anh trần trụi trước mặt nó, tới nuốt nước thôi mà Vi cũng cảm thấy khó khăn. Anh cúi xuống hôn Vi, đầu ngón tay miết nhẹ nơi bầu ngực nó, khiến Vi một lần nữa lại chìm trong mê loạn, ngay phút giây nó không đề phòng nhất, anh đột ngột đâm vào. Vi đau tới mức cắn chặt lấy môi anh, máu tươi chảy hoà vào trong miệng nó. Thật sự là quá đau. Hai tay nó bấu chặt lấy ga trải giường giờ đã nhăn nhúm một mảng, đau tới mức nước mắt ứa ra. Cảm nhận được giọt nước mắt của nó, anh không di chuyển thêm nữa, hôn nhẹ lên nước mắt Vi.
- Rất nhanh sẽ không đau nữa.- Anh trấn an nó.
- Anh… ra đi có được không? Em… khó chịu.- Vi thiếu chút nữa là nức nở, đây là cực hình chứ sung sướng cái nỗi gì.
- Qua một chút sẽ đỡ hơn, thật đấy. Nhưng… phải chịu đau một tí.
- Thật không?- Vi ngờ vực hỏi lại.
- Thật.- Anh đáp
Dứt lời anh lại dịu dàng hôn lên môi Vi, nhẹ nhàng rồi cuồng nhiệt, Vi như bị cuốn theo từng đợt tê dại toàn thân, an tâm để anh dẫn dắt. Tới khi nó hoàn toàn bị nhấn chìm bởi sự ngọt ngào thì anh bắt đầu di chuyển, Vi tự an ủi mình, lát nữa sẽ qua lát nữa sẽ qua, để bản thân dần thích nghi với sự căng nhức. Nhưng… rất lâu sau, nó vẫn thấy đau. Anh không còn nhẹ nhàng nữa mà di chuyển ngày càng nhanh, ngày càng mạnh, trong nó trào dâng từng đơt từng đợt kích thích, không còn cảm giác đau đớn khủng khiếp như ban đầu nữa. Vi dần quen với nhịp chuyển động của anh.
Vi nhẹ nhàng mở mắt, mỗi lần ra vào mang tới một sự khoái cảm khó có thể diễn tả. Anh rời môi nó, nụ hôn hạ nhẹ nhàng xuống cổ.
- Minh Anh.- Vi gọi khẽ.
- Đau nữa không? – Anh đưa tay vuốt tóc nó, hỏi.
Vi gật rồi lại lắc, vẫn còn đau, đau chết đi thì có… thế mà có ai lừa gạt người ta” rất nhanh sẽ không đau”, lừa đảo lừa gạt, ôi, Minh Anh của nó cũng” cầm thú”.
Nhìn biểu hiện hết gật lại lắc của nó, anh không khỏi phì cười. Vi còn chưa kịp mở miệng kể tội thêm câu nào, anh lại bắt đầu tăng nhịp độ, từng luồng hơi nóng như muốn thiêu cháy nó. Anh ra vào rất nhanh, khiến Vi một lần nữa không kìm được lại rên lên, nó không biết cách nào để che đậy sự xấu hổ khi dần phát hiện ra mình muốn anh. Cơ thể nó đột nhiên co rút, máu nóng trong người như muốn bốc cháy.Vi đau đớn cắn răng vào vai anh. Cuối cùng khi khoái cảm lên đến đỉnh điểm trong cơ thể nó, anh khẽ rên nhẹ một tiếng. Nó cảm nhận sâu sắc như thế nào gọi là” hoà làm một”.
Trong phút chốc, mọi suy nghĩ, mọi ràng buộc đều đứt đoạn, nó yêu anh, nó cần anh, nó sẽ làm mọi thứ để mẹ chấp nhận anh, chấp nhận tình yêu của cuộc đời nó.
Đôi mắt đen láy nhìn nó đầy mê đắm, như muốn ôm gọn từng đường nét, từng cử chỉ của nó thu vào trong tầm mắt, anh cúi xuống hôn lên má nó, giọng anh khàn khàn:
- Anh rất hạnh phúc.
Vi đưa tay lướt nhẹ lên môi anh, rất đỗi ngọt ngào thì thầm:
- Em cũng thế.
Nó rướn người lên hôn anh, hai cơ thể lại quấn lấy nhau, triền miên cho tới gần sáng…
Trong cơn mơ màng, Vi thấy bàn tay ai đó đang xoa khẽ khuôn mặt mình, rất buồn làm nó không kìm được mở mắt, cất giọng ngái ngủ:
- Đừng nghịch, để em ngủ thêm lát nữa.
Bàn tay đang ở trên mặt chuyển xuống phần lưng trần, như có cả luồng điện kích thích, nó cau mày, cắn chặt môi.
- Anh không nằm yên được vậy em đi sang phòng khác ngủ.
Dứt lời, nó ôm chăn toan di chuyển, nhưng ngay lập tức Vi vạn lần ân hận, nửa thân dưới đau nhức như bị xe cán, nó yên vị luôn từ bỏ ý định nhúc nhích.
- Ngoan, anh có làm gì đâu, chỉ muốn ôm em một lát.- Minh Anh kéo nó lại sát cạnh mình, hơi thở ấm áp cứ mơn trớn bên tai, cứ thế này nó chết mất. Vi quyết tâm dứt bản thân ra khỏi cơn buồn ngủ choáng váng, tập trung giữ tinh thần tỉnh táo để không bị con cáo bên cạnh dụ dỗ rồi ăn sạch.
Ngoại Truyện 6
Trong cơn mơ màng, Vi thấy bàn tay ai đó đang xoa khẽ khuôn mặt mình, rất buồn làm nó không kìm được mở mắt, cất giọng ngái ngủ:
- Đừng nghịch, để em ngủ thêm lát nữa.
Bàn tay đang ở trên mặt chuyển xuống phần lưng trần, như có cả luồng điện kích thích, nó cau mày, cắn chặt môi.
- Anh không nằm yên được vậy em đi sang phòng khác ngủ.
Dứt lời, nó ôm chăn toan di chuyển, nhưng ngay lập tức Vi vạn lần ân hận, nửa thân dưới đau nhức như bị xe cán, nó yên vị luôn từ bỏ ý định nhúc nhích.
- Ngoan, anh có làm gì đâu, chỉ muốn ôm em một lát.- Minh Anh kéo nó lại sát cạnh mình, hơi thở ấm áp cứ mơn trớn bên tai, cứ thế này nó chết mất. Vi quyết tâm dứt bản thân ra khỏi cơn buồn ngủ choáng váng, tập trung giữ tinh thần tỉnh táo để không bị con cáo bên cạnh dụ dỗ rồi ăn sạch.
Nó kéo tay anh đang di chuyển lung tung ra khỏi chăn, xem giờ. Ngay sau đó là cú ôm chăn bật người dậy cực nhanh mà không để ý hậu quả, nó nhăn trán lại vì đau, nét mặt vô cùng ảo não và sầu thảm:
- 8 giờ 30 rồi, sao anh không gọi em? Muộn mất rồi.
- Anh có gọi mà, đưa tay ôm mặt lay em tỉnh từ nãy tới giờ đấy thôi.- Giọng anh tỉnh bơ.
Vi quay sang lườm anh một cái, vuốt má là hành động lay tỉnh cho người khác thức dậy trong khi người đó vẫn còn đang say ngủ à? Trên đời chắc chỉ có mỗi Minh Anh. ~~
- Anh đùa đấy, anh xin nghỉ cho em cả ngày hôm nay rồi. Em nghỉ ngơi cho khỏe đi.
- Anh gọi điện xin nghỉ cho em sao?- Vi ngờ vực hỏi lại. Anh ấy gọi sẽ suy ra được những chuyện gì? Vì sao Minh Anh lại xin phép cho nó chứ không phải nó xin phép? Tại sao Minh Anh lại biết nó ốm? Và điều cuối cùng là với bộ óc phân tích như của cấp dưới nó thì kiểu gì cũng mò được đến cụm từ ghê rợn nhất mọi thời đại “ở chung”. Vi rùng mình, vẻ mặt đau khổ nhìn anh.
Minh Anh nhíu mày, không hài lòng với biểu cảm trên khuôn mặt nó, giọng bất bình:
- Em có cần phải đau khổ thế không? Anh chỉ xin nghỉ cho em thôi mà.
Nhìn thấy bộ dạng trẻ con của anh, Vi không nỡ lại kéo kéo chăn ngồi xuống, đưa tay ra xoa xoa hai hàng lông mày đang nhíu chặt lại trên khuôn mặt điển trai, biết lỗi thì thầm:
- Em không
có ý đó, anh gọi diện xin nghỉ cho em sợ người ta sẽ nghĩ này nọ.
Minh Anh cầm lấy tay nó rồi kéo Vi vào lòng:
- Anh chính là muốn người ta nghĩ này nọ đấy.
Vi như thể bị ai đó đưa tay bóp cổ, nghẹn họng không biết nói gì, sao anh lại có thể abc tới mức này cơ chứ??? T^T Bàn tay ở trên người Vi lại bắt đầu không an phận, di chuyển lung tung. Vi ảo não:
- Đừng nghịch nữa mà.- Vi giữ bàn tay anh- Tại sao anh lại thế chứ? Em biết đối mặt với cấp dưới như thế nào?
- Sau này mình lấy nhau rồi cũng không giấu người ta mãi được, em lo sợ chuyện của mình sẽ khiến người ta dị nghị đúng không?- Anh tựa cằm lên vai nó.- Đừng lo, anh đã nhận được giấy điều chuyển trụ sở chính bên Anh rồi, sẽ không có chuyện gì đâu. Với lại, anh không yên tâm khi thấy em suốt ngày bị người ta nhòm ngó.
- Điều chuyển? Điều chuyển đi đâu? Sao anh không nói em?- Vi ngạc nhiên.
- Sang năm, bên trụ sở chính muốn anh làm Tổng giám đốc khu vực Đông Nam Á.
Nó hơi ngẩn người, mới bên nhau chưa được bao lâu anh lại sắp bị điều chuyển rồi sao? Vi vô thức dựa sát mình vào người anh, thật sát, thật sát cho tới khi con cáo Minh Anh di chuyển ngày càng lớn mật hơn trên người nó. Ngẩng đầu lên nhìn anh vừa đúng lúc đôi môi kia ập xuống, miết nhẹ lên môi nó, trong một tích tắc thoáng qua, mắt Vi chợt sáng lên. Nó đưa tay lên ôm lấy cổ anh, kéo cả anh xuống, đáp lại anh cuồng nhiệt. Con cáo này, phải cho anh một bài học, trừng phạt triệt để hôm qua dám ăn nó sạch sẽ, nghỉ thì cũng xin nghỉ rồi, những việc cần làm cũng đã làm rồi, ăn cũng bị ăn rồi.
Anh có vẻ bất ngờ và lúng túng trước sự chủ động của Vi. Nó cắn mạnh môi xuống, làm anh đau đớn rên lên một tiếng.
- Em quả thật là một con mèo không biết nghe lời.
Khóe môi khẽ nhếch lên, Minh Anh toan nắm lấy hai bàn tay Vi. Nó nhanh chóng thu tay trước khi anh bắt được, mỉm cười, lật người nằm lên phía trên anh, vụng về tháo bỏ quần áo của anh, hai má đỏ bừng lên không biết nên làm gì tiếp theo, lúng túng chọt chọt tay lên ngực anh.
- Chỉ thế thôi à?- Bộ dáng anh phải gọi là cực kì hưởng thụ vì đã ngầm hiểu ra nó đang có ý trả đũa.
Nghĩ tới chuyện hôm qua là nó lại thấy xấu hổ, nó vừa làm gì thế này? Hay là xuống nhỉ? Tha cho anh ấy dễ dàng thế sao?
Sự phân vân của Vi còn chưa tìm được câu giải đáp, nó còn chưa biết có nên tha cho anh hay không thì người nào đó dưới kia đã không chịu đựng nổi, một lần nữa ôm lấy nó đổi vị trí, giọng anh khàn khan:
- Em thật biết cách thách thức sức chịu đựng của người khác. – Nói rồi cúi xuống hôn nó, bàn tay không ngừng vuốt ve lên xuống. Anh hôn dọc một đường từ cổ tới bụng, mỗi nơi môi anh lướt qua đều khiến toàn thân Vi run rẩy, ở đâu đó trên cơ thể nó đã bắt đầu ẩm ướt. Khi toàn thân Vi chìm hoàn toàn trong mê đắm, anh đột ngột đi vào, chậm rãi di chuyển trong nó, không còn đau đớn như hôm qua, từng đợt khoái cảm dâng trào như sóng…
Bên ngoài căn phòng ánh nắng nhảy nhót, lan tràn khắp nơi nhưng tuyệt đối không len được vào căn phòng tràn ngập tình yêu của đôi trẻ. Sáng ngày hôm ấy, anh một lần lại thêm một lần muốn nó cho tới tận trưa mới chịu buông tha…
****** Hết ******

<< 1 ... 18 19 20

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status