Chuyện Tình Của Mình Với Gấu Người Đài Loan
Tác giả: _BB0073_.
Tình trạng: Hoàn thành.
Post bởi: GameHub.Pro
**********************
Mở đầu, mình xin nói trước với các bác đây là chuyện thật 90% của cuộc đời mình với 1 cô gái người Đài Loan, 10% còn lại xin phép gió tí cho mạch lạc + sinh động mình vốn khá dốt văn nên nếu viết theo dạng tiểu thuyết, truyện dài chắc không ai thèm đọc nên xin viết theo dạng review, truyện kể vậy
Nói sơ về em trước, em sinh năm 84 là dân SG, năm 2002 sau khi tốt nghiệp trường THPT LHP em theo nguyện vọng của bên nội thi vào đại học Y dược (gia đình mình có truyền thống theo Y từ đời ông cố chỉ có đến đời ba mình mới nhảy sang kinh doanh) sức học em không đến nỗi tệ nhưng mà rớt cái ạch các thím ợ hồi đó buồn dữ lắm vì học sinh giỏi 12 năm liền, từng đoạt giải nhì học sinh giỏi thành phố mà thế này , mấy ngày liền đóng cửa không ra ngoài, ba mẹ vào khuyên đừng có buồn nữa, học tài thi phận mà bla bla….. thôi chết dài dòng lạc đề rồi nói vô đề chính nhé
Sau đó gia đình lo cho em sang Melbourne học (dòng họ nội em bên này đông lắm) em học ngành kinh tế (vì nhận ra rằng mình không hợp với ngành y) ở đại học D, sau 4 năm rưỡi học xong đại học thay vì về nước mình ở lại học tiếp 1 số khóa học ở các trường cộng đồng + xin đi làm…..bôn ba khá nhiều và có nhiều chuyện để chia sẻ, nhưng xin để dịp khác .
***
Vào truyện:
Một buổi sáng đẹp trời ngày chủ nhật năm 2006 em cùng đám bạn học chung trường đến nhà thờ làm công tác từ thiện (phát quà, chuẩn bị bữa ăn cho mấy bé có hoàn cảnh bất hạnh được các sơ nhận về nuôi đó mà) ngoài nhóm trường em còn có 1 nhóm khác là học sinh THPT, em vốn là người theo atheists nên theo chỉ để hóng cho vui với làm công tác từ thiện thôi chứ khôn ham nghe giảng kinh đám bạn cũng chẳng thằng nào cuồng đạo nhưng mà các sơ ở đây vui tính lại khá thân với bọn em
Sau bữa ăn em thấy trong mớ nhạc cụ có cái guitar, ngứa tay nên mượn rồi đánh luôn bài Scarborough Fair chả biết đàn có hay không nhưng đám con nít vỗ tay nhiệt liệt lát sau có đứa chạy lại xin em viết lại âm hưởng bản nhạc nên mình lấy giấy viết ra viết âm hưởng bài Scarborough Fair cho bé, nhưng mà cây viết của em chợt hết mực nên mình chạy lòng vòng hỏi xem có ai có viết không mà chẳng ma nào có, đang loay hoay thì chợt nghe 1 giọng nói vô cùng dễ thương ở sau lưng: Anh ơi
Quay lại đằng sau mình chết đứng trong 10 giây, 1 cô gái có khuôn mặt đẹp như trăng rằm, da trắng như bông bưởi, tóc dài ngang vai, em nhìn mình cười ngượng làm lộ 2 lún đồng tiền yêu chết đi được em nó đưa viết cho mình bảo mình cứ lấy viết em mà dùng, lúng túng như gà mắt tóc em chỉ biết nói cám ơn rồi cắm đầu viết xong bản âm hưởng cho con bé lúc em nó bước đi mình lén quay lưng lại nhìn thì thấy bé nó thân hình cân đối, dáng ngon hết sảy định bụng lát nữa trả viết sẽ kiếm cớ làm quen, xin phone rồi lên kế hoạch tác chiến he he nhưng mà viết xong ngoảnh lại thì em nó đi mất rồi
Không bỏ cuộc em đi hỏi thăm các sơ trong nhà thờ, trời không phụ lòng người thì ra gái là “con nuôi” của 1 sơ trong đây, có info em bắt đầu lên kế hoạch tác chiến
Sáng nay công ty không có việc gì làm, tranh thủ ngồi viết tiếp cho các bác vậy
Một vài thằng bạn thân của em bên Úc, tụi nó ảnh hưởng khá nhiều đến cuộc sống em bên đó cũng như chuyện tình em và gấu:
T: Người Nga, thằng này COCC đúng nghĩa, ba nó là triệu phú lại là quan chức gì đó trong ĐSQ Nga ở Úc, tính thích ăn chơi bay nhảy nhưng rất trọng tình nghĩa, một con người tràn đầy nghĩa khí. Vẫn ấn tượng với thằng này vì hồi đó có lần tám với nó em có buộc miệng nhắc lại sự giúp đỡ của sự giúp đỡ của Nga cho VN hồi chiến tranh rồi hỏi giờ Liên Xô không còn, Nga giờ theo ý thức hệ khác, quan hệ quốc tế cũng đa dạng hơn liệu Việt-Nga có còn là bạn? Nó nhìn thẳng vào mắt em trả lời: “Nước Nga chỉ có 2 người bạn thật sự là Việt Nam và Cuba”. Nghe như mở cờ trong bụng, dù biết đó chỉ là suy nghĩ của cá nhân nó chứ không phải là của chính phủ và toàn dân Nga nhưng em nghe vậy cũng thấy ấm lòng
A: Người Philippines, cũng là dân Asian da vàng giống em, thằng này hồi mới qua đây cũng côi cút một mình, thấy tội nên em kéo nó vào nhóm chung với em, tính nó thật thà, trung thành với bạn bè, có tài lẻ là bói bài tây, bài ai cập (bói 10 lần thì hết 9 lần đúng), chuyện tình của em với gấu có 1 tình tiết thú vị liên quan đến tài bói bài của nó. Nó có nhỏ em gái bốc lửa hết sảy mà vì ẻm mà em suýt phản bội gấu (kể sau nhé)
S: Con của 1 ông giáo sư trong trường, 1 tay guitar có hạng, chính nó dạy em đánh guitar.
Còn một vài nhân vật sẽ kể sau
…
Tiếp
Theo info em hóng được thì ra gái là nữ sinh cấp 3 của 1 trường gần đó và trường gái tuy không phải trường dòng nhưng có quan hệ tốt với nhà thờ này, 2 bên hay phối hợp nhau làm công tác xã hội, lễ tết, noel,…gái hay qua đây chơi với mấy em và các sơ trong này, tính gái tốt, hiền ngoan nên ở đây ai cũng quý gái lắm, sơ trong này còn nhận gái làm con đỡ đầu nữa.
Có info là 1 chuyện nhưng làm quen thế nào để gái không thấy mình quá sổ sàng là 1 vấn đề nan giải, vẫn chưa biết tính sau thì vận may đến số là em có sở thích đọc sách (em là mọt sách có hạng đấy) nên thường hay đến thư viện cộng đồng của thành phố. Một buổi chiều đẹp trời em rảo bước trong thư viện, 2 mắt đảo 4 phía để xem có sách gì hay mà chưa đọc không thì chợt em thấy 1 dáng người quen quen các thím ợ, nhìn kỹ lại thì he he trời còn thương em đúng là gái rồi sẵn có cây viết bữa trước gái cho mượn chưa kịp trả em tiến tới trả viết rồi bắt chuyện làm quen gái luôn, ánh mắt gái lúc đó hơi ngạc nhiên chắc vì thấy lạ vì có cây viết mà em làm thấy quan trọng quá, nói chuyện vài ba câu em lấy đại cuốn sách trên kệ rồi kéo ghế ngồi gần gái (nói là gần nhưng em cũng biết giữ khoản cách, không quá xa cũng không quá gần), lén liếc thì em thấy gái đang đọc cuốn one hundred years of solitude, đọc xong thì gái đứng lên tìm sách nhưng mà tìm mãi không thấy, ra vẻ galăng em đứng lên hỏi gái đang tìm sách gì để mình tìm phụ, gái nói là đang kiếm quyển 2 (quyển gái đọc lúc nãy là quyển 1), em phụ gái tìm cũng không thấy chợt nhìn lại quyển 2 là quyển mới nảy mình lấy chứ đâu nảy giờ chỉ lo liếc gái chứ đâu có để ý mình lấy sách gì, tranh thủ lúc gái không để ý em nhét đại cuốn sách vô kẹt rồi nói với gái là ở nhà mình có cuốn sách full truyện, nếu gái muốn đọc mình sẽ mang sang cho gái mượn, gái ban đầu có vẻ ngại tại mới quen mà nhưng sau một hồi múa lưỡi mình đã dụ được gái và hứa tối nay sẽ mang sách sang cho gái mượn, gái ngại và bảo là để gái sang nhà em lấy sách chứ gái là người nhờ sao lại bắt em mang sách cho gái em bảo không sao vì em có thói quen đi hóng gió ban đêm (thật ra thì em làm gì có thói quen này)
Kể ra cũng hên, cái thư viên rộng lớn bình thường mỗi sách luôn có 5-6 có khi cả chục cuốn giống nhau vậy mà bữa đó one hundred years of solitude chỉ thấy có 1 bộ, gái cũng quên chuyện hỏi thủ thư chứ nếu hỏi thì có khi em mất cớ làm quen gái rồi.
Tối hôm đó em đem sách đến nhà gái, gái lúc đó đang làm bài tập và đang bí, em bắt chuyện và bảo là đưa bài tập mình giảng cho sau chuyện này thì em thỉnh thoảng qua lại cho gái mượn sách (nhà em là 1 cái thư viện mini) sẵn tiện làm gia sư cho gái luôn và em và gái cũng thân nhau hơn.
Số là khu nhà gái có 1 con mèo cái đang mang bầu, nó hay đến sân nhà gái kiếm ăn với ngủ ở bụi cây sân nhà gái luôn gái thấy thương nên hay cho nó ăn còn lấy vải bỏ vào thùng carton làm chổ nằm cho nó nữa (tính gái tốt lắm yêu gái cũng vì điểm đó) tự nhiên có dạo nó biến mất làm gái buồn mất mấy ngày, gái lo cho nó bụng mang dạ chửa thế mà em cũng an ủi cho gái bớt buồn bỗng 1 đêm gái nghe ngoài sân có tiếng rên, thì ra con mèo đến ngày chuyển dạ nên tìm về chốn cũ (mèo gì mà khôn thế). Hình như nó bị sinh khó nên kêu la thảm thiết gái vốn nhát lại sợ máu nữa nên gọi điện nhờ em qua giúp, đang đi giữa đường thì gặp trời mưa thôi kệ, dân chơi sợ gì mưa rơi nên em mặc kệ trời mưa tuôn xối xả phóng 1 mạch đến nhà gái, đến nơi thì con mèo đang nằm rên rỉ, mình bảo gái đi chuẩn bị bông gòn, vải, nước sôi và sữa (cho mèo mẹ + mèo con bú) để việc đỡ đẻ em lo, gái lật đật đi chuẩn bị, còn em với con mèo, nói là nói vậy chứ có biết đỡ đẻ ra sao đâu chợt nhớ lúc còn bưng bê cho quán phở của có quen 1 thằng đang học thú y còn nước còn tát em gọi điện cho nó nhờ nó chỉ cách đỡ đẻ cho mèo, loanh quanh 1 hồi cuối cùng cũng đỡ đẻ xong (thật ra là nó tự đẻ chứ em có làm gì nhiều đâu), mẹ tròn con vuông các thím ợ 3 con mèo con 1 trắng, 1 đen, 1 tam thể (chả biết con thằng mèo đực nào mà thập cẩm thế này) gái đưa sữa cho mèo mẹ uống cho lại sức, mèo mẹ nó liếm mấy cái rồi đẩy sang cho mèo con (đúng là tình mẫu tử mèo mà cũng biết thương con phết) nhìn lại gái thì thấy mắt gái long lanh ngấn lệ, em hỏi sao vậy thì gái cười mỉm (2 cái má lúm đồng tiền lại lộ lên) bảo bữa nay xúc động với nhớ mẹ quá (đa cảm phết).
Mấy bữa sau lấy cớ sang thăm mẹ con nhà mèo em sang thăm gái thường xuyên hơn sẵn tiện kèm gái học một bữa sáng chủ nhật đẹp trời em định qua thăm gái thì thằng A kéo em lại nhìn em với anh mắt bí hiểm (em với T, A, S ở chung nhà các thím ợ) nói bữa nay tao thấy mày sẽ gặp chuyện, em cười bảo mày dẹp mấy cái linh tính vớ vẩn của mày đi, nó vẩn kéo em lại bảo để nó coi bói cho em, nó đưa cho em bộ bài Ai Cập rồi xào qua xào lại bảo em rút 2 lá, thấy nó nhay vl em rút đại để nó tha cho mình, nó xem 2 lá bài 1 hồi ra vẻ bí hiểm bảo em bữa nay sẽ gặp chuyện sinh tử nhưng sau chuyện này em sẽ gặp phúc, đạt được điều mình mong ước bấy lâu.
Và nó bói chuẩn vl các thím ợ, chưa đầy 1 tiếng sau em gặp chuyện và chuyện này có liên quan đến gái và bầy mèo
Mặc kệ thằng A với mấy lá bài của nó, em chải đầu, vuốt tóc, bẻ cổ áo, chỉnh lại dung nhan cho dễ nhìn rồi thẳng tiến sang nhà gái
Đến nơi thì thấy gái đang loay hoay dưới cây cổ thụ (chả biết là giống cây gì) gái nhìn lên cây kêu í ới, thì ra là con mèo con leo lên trển rồi lại mắc kẹt không trèo xuống được (đậu xanh mèo kiểu gì mà trèo lên cây lại không trèo xuống được còn con mèo mẹ đâu rồi cà?), con mèo này cũng ngộ, mèo gì mà lại sợ độ cao, nó cứ rút 1 chổ thính thoảng nhìn xuống dưới meo meo cầu cứu, gái đang định bắt thang lên thì em đến. Thấy cảnh ấy máu anh hùng trỗi dậy em mặc kệ cái thang cởi giầy trèo lên cây (cái thời trẻ trâu nhảy trào, leo cây hái trộm mận, ổi nhà hàng xóm không ngờ lại hữu dụng lúc này như vậy), sau 1 hồi làm người nhện em cũng tiếp cận và giải cứu được con mèo, đậu xanh nó cào vô tay em mấy thím ợ, em nổi tiết rủa thầm: không có gái ở đây là tao quăng mày xuống đất rồi may là mèo mới đẻ nên móng cũng chưa có gì nên em chỉ hơi rát tí.
Đang định leo xuống thì tự nhiên cái cây nó rung nhẹ rồi em nghe rắc rắc, kinh nghiệm cho em biết là em sắp thành mít rụng tới nơi rồi, cố với tay bám thân cây nhưng không kịp, rắc 1 cái cành gãy, em rơi xuống đất.
Nhưng may mà hồi ở VN em có học võ + leo trèo nhiều nên có kinh nghiệm, em lựa được tư thế nào ngã cho ít bị tổn thương nhất + ráng quăng mình về phía bụi hoa um tùm trong vườn ngay kế xéo cái cây, bụi hoa gãy nát còn em thì chả sao cả (bụi hoa trồng dưới đất chứ không phải trong chậu, hoa mọc ở chổ đất mềm chứ không phải đất đá, em cùng gấu hay tưới nước, bón phân cho hoa nên em mới rành mà yên tâm nhắm mắt trao thân như vậy) thấy mình té gái á lên 1 tiếng kinh hoàng, suýt ngất xỉu (gái nói) chạy lại xem em ra sao, em chỉ ê ẩm tí và gồng người ra vẻ anh hùng gái cuống cuồng vừa khóc vừa gọi cấp cứu đưa mình vào viện chụp X-quang, chụp CT, xét nghiệm đủ cả kết quả bác sĩ phán: trầy da, bầm người tí chứ xương cốt, não bộ chả bị gì cả, gái cũng đỡ lo, nhìn gái tội lắm, lo cho mình mà người tiều tụy, mắt khóc sưng húp, gái thấy có lỗi nên ngày nào cũng đến thăm viện thăm mình + đem theo soup gái tự nấu + trái cây cho mình ăn
Gái còn mua cho em cái áo mới để đền cái áo em mặc bị rách lúc trèo cây bị té, em bảo thôi, chuyện nhỏ mà với lại cái áo đó là áo mẹ anh tặng, anh quý nó lắm. Gái nghe vậy thì bảo em cho gái mượn cái áo, em hỏi làm gì thì gái cười bảo: bí mật
Hôm sau như thường lẹ gái đến đem thức ăn cho em rồi đưa lại em cái áo, thì ra gái lấy áo để khâu lại các thím ợ, phải công nhận gái khéo tay thật, nếu không lấy kính soi thì cũng khó thấy đường chỉ mới, cầm áo trong tay em sung sướng lâng lâng trong đầu vang lên đôi câu thơ
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có, mẹ già chưa khâu.
Quay về thực tại em bảo gái sau này không cần đến thăm em nữa vì em khỏe, chiều nay là xuất viện rồi.
Sau chuyện này 2 đứa thân lại càng thêm thân, dạo đó gái tới kỳ thi nên học nhiều hơn em cũng đến kèm gái học (chương trình học PT Úc nhẹ bỏ mợ chả = 1 góc lớp 9 VN), mỗi lần học xong em hay làm trò mấy trò ảo thuật + đàn cho gái nghe
Đám thằng T, A, S thì hay ghẹo em, nhất là thằng A: Mày thấy tao bói bài chuẩn không? em ậm ừ chả biết là nó có năng lực đặc biệt hay cờ hó ngáp phải ruồi.
Phần em khi thấy tình hình tiến triển thuận lợi em quyết định đẩy mạnh tấn công để em và gái chính thức thành 1 đôi
Sau vụ tai nạn đó em và gái thân thiết với nhau hơn dù chưa chính thức là gì của nhau nên em quyết định ra đòn quyết định để cưa đổ gái và Noel năm ấy được em chọn là ngày quyết định.
Như đã kể ở chap 1, em và gái đều khá thân với các sơ trong nhà thờ nên đương nhiên chuẩn bị cho Noel bọn em không thể vắng mặt, em và gái cùng với vài người nữa chuẩn bị kịch chúa giáng sinh, trang trí nhà thờ, chuẩn bị tiệc mừng (dù 2 đứa không ai theo đạo). Em cũng kiếm cái gì đó tặng Noel cho gái nhưng chẳng nghĩ ra gì ý nghĩa cả, trời thương nên trong lúc đang bí em có chat với thằng bạn ở VN:
Em: Mày đang làm gì vậy?
Nó: Tao đang xếp origami
Em: Origami?
Nó: Ờ, giờ món này ở VN đang độc và lạ
(Ở Úc thì phổ biến rồi)
Rồi nó cho em xem vài mẫu mà nó xếp, mắt em sáng lên (trời thương ta rồi he he)
Có ý tưởng em bắt đầu hỏi thăm google (dạo đó google phổ biến rồi nhé các thím) em mua được 1 số mẫu giấy origami (chưa xếp) + hướng dẫn sử dụng trước khi dùng
Em cặm cụi ngồi xếp, bọn T, A, S với 2 đứa song sinh người Mỹ cũng bu vào làm giúp em (đúng là ra ngoài nhờ bạn bè, em quen được kha khá thằng chơi được) có điều tụi nó “quậy” quá các bác ợ.
Thằng thì: Cái này mày làm sai rồi, phải gắn đầu với thân vô trước rồi mới đính mắt mũi chứ
Thằng kia: Mày sai thì có tao làm cái đầu hoàn chỉnh trước rồi mới ráp thân
Thằng khác: Mày xếp con tuần lộc hay con hươi cao cổ vậy?
Thằng khác nữa: Tụi mày coi tao làm người tuyết đẹp không?
Cả bọn: Giống pinocchio quá rồi cười ha hả
Kỉ niệm đẹp thật các thím ợ, em nhớ cái thời đó quá
Cuối cùng bọn em cũng làm xong khu vườn mini chủ đề Noel với đầy đủ mô hình ngôi nhà có ống khói, ông già Noel, tuần lộc, người tuyết, cây thông Noel, xích đu…đủ cả, bọn em bỏ nó vô lồng kính, thằng T lấy đèn nhấp nháy bố trí cho cái “hộp” lung linh kỳ ảo, em gắn cái quạt máy nhỏ (đồ chơi) vào trong hộp rồi lấy cây thông che lại nhưng vẫn chừa chổ cho gió thổi ra, rồi rắc bột tuyết (loại bột giả tuyết rơi ấy ợ, ban đầu định dùng mút xốp vụn nhưng lại thấy giả tạo quá) khi cắm điện thì cả cái “hộp” nó bừng lên, gió thổi bột tuyết đẹp lắm ợ, sống động như thật ấy
Và ngày tỏ tình cũng đã đến, tối Noel ấy sau khi làm lễ xong thì em dụ gái ra phía sau vườn (đám bạn đã bố trí hết mọi thứ kể cá cái hộp kính rồi âm thầm rút lui nhường sân lại cho em), em bịt mắt làm ra vẻ bí mật dẫn gái ra sau vườn rồi cho gái xem mọi thứ mà tụi em đã dầy công bố trí từ hộp kính, xe ngựa gỗ, xích đu, cái bánh xinh xinh nho nhỏ cắm đầy nến, em nói là muốn để gái có 1 đêm giáng sinh khó quên gái bất ngờ lắm rồi liếc hỏi em phải có âm mưu gì không? em chỉ cười rồi bắt đầu tỏ tình với gái, nói gì giờ cũng chả nhớ (vì lúc đó run quá) chỉ nhớ là mình có nói: “I love you” rồi hỏi gái có đồng ý làm gấu mình không gái cúi đầu cười ngượng, chợt 1 cơn gió lạnh buốt xương thổi tới, tuyết rơi dày, gái bảo lạnh nên bảo mình vào trong nói chuyện, vào trong tuy thân xác ấm hơn nhưng lòng mình lạnh buốt vì run, hồi hộp, gái cũng thế nên 2 đứa lóng ngóng chả biết nói gì, sau chục phút im lặng em bắt sang chuyện khác để hâm nóng bầu không khí, em hỏi gái chuyện học hành, thi cử, câu chuyện lặng lẽ trôi qua, tuyết rơi càng lúc càng dày và lạnh hơn, gái nhìn ra ngoài nói: Tuyết rơi nhiều quá làm sao về đây?. Em: Để anh đưa em về, nhưng lúc đó em cũng đang rét run (bữa đó hồi hộp quá nên quên mất đang là mùa đông nên em mặc phong phanh lắm), gái thấy em bị lạnh, 2 tay chà vào nhau giữ ấm.
Gái cười lấy ra trong túi cái khăn choàng cổ + đôi găng tay gái tự đan đưa cho em bảo: Tặng anh này, quà Noel em tự làm đó
Thì ra gái cũng có ý và chuẩn bị quà cho em nhưng vì mắt cỡ nên không biết đưa thế nào, giờ mới có cơ hội
Đưa cho em xong gái nói: Tối rồi em về nhé, rồi định quay đi về.
Em: Q, đừng đi ngoài trời lạnh lắm đó
Em chạy lại nắm chặt tay gái giữ lại rồi bảo ở ngoài lạnh lắm coi chừng bị cảm đó rồi em kéo gái đứng nép sát vào mình (trời đang lạnh mà cảm giác cứ như lên thiên đường ấy), nhưng chỉ độ vài chục phút sau tuyết ngưng rơi, gái đòi về, em tiếc nuối sợ cơ hội trôi qua nên vội nhắc lại lời tỏ tình và hy vọng gái làm gấu mình.
Gái nhìn mình cười rồi lại cúi đầu ngượng ngùng bảo: Em đâu có nói là từ chối anh đâu. Lúc đó nhìn gái yêu lắm, 2 má đỏ hồng, lún đồng tiền lộ lên cứ như nàng công chúa tuyết ấy. Vậy là em và gái chính thức thành đôi
***
Chuyện của em và gấu khá dài dòng, lúc rảnh 2 đứa hay dắt nhau đi xem phim, đi ăn, em hay đạp xe chở gấu đi lòng vòng hóng mát.
Một buổi chiều đẹp trời nọ em định lấy xe chở gấu đi chơi như 2 đứa hẹn trước thì lúc dắt xe ra thằng T chạy lại giằng cái xe lại.
Nó: Mày đi đâu
Em: Biết rồi còn hỏi
Nó: Biết gì? mày chở gái đi hóng mát phải không?
Em: Ờ
Nó: Éo cho...