năm.
Tôi đang định bỏ chạy để được thoát khỏi nơi ấy suy nghĩ ấy. Nhưng so đã nhận ra kéo tôi lại và giảng giải. Cuối cung tôi nhận ra nhười có lỗi chính là mình. Tự nhận là anh em mà những việc nhỏ nhoi ấy cũng không thể bỏ qua được. Quá vô tâm đến những người xung quanh. Cũng may mọi người có thể tha thứ cho tôi. Hai anh em lại ôn lại chuyện xưa. Chỉ có câu kết nói đùa mà mình thấy có lỗi nhất là.
- Chú lên cơ đấy. Đánh mà giờ anh vẫn còn đau đấy.......
Không đơn độc
Sau khi rõ mọi chuyện với anh Huy thì tôi ở lại ăn cùng gia đình anh và bé Linh. Bữa tối có cả bố mẹ Linh. Ăn mà toàn bị tra hỏi như tra khảo ấy. ( Sau này mới biết là vì bé Linh) còn sp chỉ là bố nuôi của Linh và anh Huy thôi.
Xong bữa tối định chào tạm biệt thì bé Linh kéo áo tôi nũng nịu.
- Anh P. mai bé lại về quê rồi, anh phải ở lại với bé thêm đã.
Tôi thì chịu rồi, cô em gái mà, lại thêm cả cái mặt xụ xuống trông ghét thật ý( toàn thua bé khi bé dùng chiêu ấy).
Đành ở lại nói chuyên thêm với bé. Tới 21h thì về, bé Linh cứ lài suốt rồi phụng phịu khi tôi về nhưng chịu thôi có ở thêm cũng chỉ để hành xác bởi bé thôi.
Vẫn sớm lang thag dạo bộ vì nhà cũng gần nhà anh Huy. Về gần đến khu nhà trọ của tôi thì có đánh mắt thấy có quán cà phê. Cũng rảnh nên đá vào luôn.
bày trí khá đẹp mắt, nhưng nhìn khá quen giống với quán của ông anh ở nhà. Vẫn đang mải suy nghĩ thì có người gọi tôi
- P. Thằng P phải không. Nay làm gì mà lạc tới tận đây thế.
- anh L hả. Em mới bị ông bà già đạp lên HN đây. Ở trọ ở gần đây, nãy qua quán này thèm cà phê nên té vào.
Anh L ngày trước tôi có quen qua một thằng bạn. Chơi thấy anh khá được nên cũng thân. Mà chợt nhớ ra anh bảo là có một quán cà phê trên này.
- Quán này của anh đây hả.
- Ừ. nhỏ nhưng cũng khá. hay là cậu làm cho anh luôn đi. Dù sao trước ở quê cậu cũng từng làm rồi mà.
- Cũng hay đó. Nhưng sắp tới em lại đi học nữa nên hơi khó.
- Có gì đâu, cậu thích làm lúc nào thì lam, nghỉ thì nghỉ. Mà hay chỉ làm ca tối thôi cũng được. 20k 1h. Ca tối 4 tiếng. ok thì từ mai làm cho anh.
- Thế thì còn gì bằng. Vậy từ mai nhá.
- Ha ha. thế là xong nhớ giờ vào anh khao cậu một chầu đã.
Lúc này mới nhìn quanh quán. wtf tất cả đang nhìn về phía hai thằng tôi vì khi nãy nói khá to tiếng. Mà lại toàn gái là gái nữa chứ.
Mình là mình biết mình đẹp trai rồi nhưng đâu cần phải như thế chứ( atsm ) tý.
Mà quên tự giới thiệu tý. Em nam tên Phong sn95 cao 1m75 nặng 67kg. thân hình khá( vì học võ với lại tập gym từ hồi lớp 7) mặt mũi thì là khá ưa nhìn( theo mọi người nói là như thế). Thân người thì có ba hình xăm ( không phải đú đởn đâu nhé, ba hình xăm này là do lúc bị gấu cũ chia tay, với tâm trạng thất tình của thằng cu lớp 8 nên xăm luôn, nghĩ lại ngu vãi) hai hình xăm thì một là hoa hồng đen ngay ngực trái, vài nét rồi kéo rồi ôm luôn bắp tay phải là một bông hồng đỏ có con rắn quấn, từ đó là các nét cong uốn ôm gần hết cánh tay trái. Hai là xăm chữ sát to bằng bàn tay ở ngay phìa bụng phải. còn một hình xăm nhỏ nữa là 5 chữ nhỏ theo năm ngón tay phải khi nắm vào nhìn phía trước từ ngón cái là dòng chữ death. Cũng vì nhiều hoa văn nên từ khi quyết tu chí thù khi ra khỏi cửa em luôn mặc áo dài tay để che đi nó. nhưng em không muốn xoá nó em giữ nó để luôn tự nhắc mình như một bài học về cuộc sống.
t
note
Vì em viết bằng đt và đảm bảo để đăng nên từ chap này trở đi sẽ hơi ngắn mong ae thông ass à nhầm thông cảm nhá.
Sau khi thành tâm điểm của quán thì em rẽ vào luôn một ban trong góc gần phía cửa sổ nhìn ra đường. À mà tả qua về quán này nhà. quàn khá rộng có tầm 24 bàn chia làm hai bên mỗi bên 3x4 nhá. Mặt trước là kính nhá lên 8 bàn ngoài là nhìn ra đường được.
Anh L vào ngồi cùng luôn rồi gọi phục vụ kêu:
- Lấy anh một đen một cap.
- Em đã bảo uống gì đâu mà anh kêu vậy. kkk
- Anh còn lạ chú à.
- Được. Ông anh tốt.
- Anh mà lại. Mà vẫn chưa nghe lý do chú uống như thế đâu nhớ.
- Thì em đã trả lời rồi mà. Đơn giản là thích cái vị đắng ngắt của nó thôi.
- Thằng em cũng lạ.
- Chuyện, khó kiếm lắm đấy ông anh.
Ông đá mắt sang bàn bên cạnh. Em nhìn theo thì ra là một con bé, chắc tầm tuổi em cũng đang uống đen. Muốn nhìn mặt nhưng đã bị mái tóc che gần hết lên chịu. Vẫn đang soi thì ông lại lên tiếng:
- Giờ thì nói lý do đi. Hay vì nó, lâu rồi mà, mà cũng là trẻ con bồng bột thôi, nên quên thì cứ quên đi.
- Ừm. Có lẽ có một phần, nhưng cũng khó anh ạ, trẻ con nhưng là thật lòng và còn là tình cảm đầu đời nữa.
- Ghê à bay. Nhưng không cần phải cứ mãi nghĩ về quá khứ như thế chứ.
- Thì cũng từ từ.
Ông có điện thoại. Nghe qua giọng ổng là biết đang nói chuyện với gái rồi.
Đợi ông nghe xong - Sao gái mới à? Thật lòng hay lại....
- Chú coi thường anh quá. Lần này xác đinh chào chị dâu đi nhớ.
- A được. Em chờ ăn cỗ đấy.
- Sắp rồi, mà chuẩn bị tiền mừng đi là vừa.
- Thì đợi có tiền lương của ông anh thôi.
- A thế thì cố gắng làm nhiều vào nhớ, anh thu lại hết.
- Vờ lờ ông anh.
- Ha ha he he thôi anh đi theo lệnh sếp đây.
- Bỏ anh em đi theo gái à.
- Không phải gái. "vợ anh" nghe chưa.
- Vâng " chị dâu". Thôi anh té đi không lại kêu tại em, mà cho em gặp chị dâu sớm sớm nhá.
- Thì chú làm ở đây cho anh, sẽ gặp sớm thôi. Thôi anh đi.
Làm quen
Ngồi một lúc thì chán quá ngó sang bàn bên thì em ý đang nhìn mình. Ủ ôi mặt xinh vờ lờ nếu không phải đang ở trình độ bơ gái ( mất niềm tin vào c.gái chắc vì người yêu cũ) thì chắc cũng mê luôn. Gái thấy em nhìn thì quay mặt đi, như kiểu đang làm gì mờ ám thì bị bắt quả tang ý. hài vl. Em định thần nhìn kì lại gái, lần này thì có hơi choáng, phải nói thế nào nhỉ, à phải gọi là nếu em không đang mất thiện cảm với con gái thì chắc là xin đi tham gia fan juven clup luôn ý chứ. Nhưng thôi đang tu nên thôi. he he
Quay về với cốc coffe nhấp một ngụm cảm nhận vị đắng, rồi lại nhìn lơ đãng ra ngoài đường. Cảm thấy mình đang rất đơn độc giữa nơi phồn hoa nhộn nhịp này.
Vẫn đang thả hồn thì có một giọng nói vang lên ( nghe nhỏ nhẹ dễ thương bm):
- Mình ngồi cùng bạn được chứ?
Là gái đấy ạ - Quay lại nở nụ cười nửa miệng ( mấy lần bị coi là cười đểu) rồi gật đầu. Lại quay ra tiếp tục sự nghiệp ngắm đường.
Gái lại lên tiếng.
- Bạn có tâm sự gì à?
- Có nhưng chắc không mang nhiều tâm sự như bạn.
Tròn mắt ( đừng làm thế chứ đau tim đấy gái)
- Sao bạn nói vậy?
- Mình có giác quan thứ 6.
- Hi hi, bạn vui quá hà.
- Không mình chắc đấy, nếu muốn có thể tâm sự, mình có biệt tài lắng nghe đấy.
- Nhưng mình đâu có chuyện gì. Cười gượng
- Nhìn qua là mình cũng đoán được mà, không phải giấu, giấu trong lòng chỉ thêm khó chịu thôi.
- Bạn muốn nghe thật chứ?
- Tuỳ việc bạn muốn nói hay không.
- Bạn hay thật đó.
Lại im lặng.
- Thì là mình vừa chuyển từ Đà Lạt ra, về đây để chăn sóc ông bà nội. Nhưng ở đây chưa quen biết ai nên hơi cảm thấy...
- Đơn độc à.
- Ùm.
- Vậy giờ có mình là bạn này. Chắc là vơi bớt sự đơn độc chứ.
- Thật chứ.
- Tuỳ bạn có coi mình là bạn không thôi.
- vậy từ giờ là bạn rồi ha
- Chắc rồi.
- Thôi chết muộn rồi mình về không ông bà mong.
- Ừm. Gặp lại sau.
Gái đi rồi mới chợt nhớ là đéo hỏi hay biết gì về gái. lẩm nhẩm " có duyên ắt gặp lại"
Ông bà già gọi.
Quán coffe
Nghe luôn máy:
- Alo, sếp có việc gì mà gọi con thế.
- Mày đi đâu về mở cửa không hay là bắt hai cái thân già này đứng hóng gió đây?
- Ấy con về ngay đây. Mà tạo cơ hội hai sếp tình cảm còn gì.
- Tình cảm thì tao thừa rồi. Nhanh không hay tao bốc mày về với bác S.
- Ấy con về ngay đây bố đừng nóng.
- Đang lạnh sun đây nóng cũng tốt.
- Èo.
Đấy ông già em đấy nhiều lúc nói chuyện như thanh niên ý, mà lúc nào nóng thật thì em cũng xác định.
Gọi phục vụ ra thanh toán thì không dám nhận, chắc ông L tính rồi. Vậy thôi anh chuồn. Chạy bộ thẳng về chỗ trọ thì cay đắng không để đâu hết. Hai ông bà ý ngồi trong xế hộp thì ngại gì thời tiết, mà lúc thấy em lại còn cười nữa chứ. Mất công chạy về phờ râu hix.
- Hix. Sếp ngồi trong đấy ấm như thế mà làm con chạy hục mạng về.
- Tao phải nói thế mày mới chịu nhanh chân lên chứ.
- Ệt.
- Cái gì thế?
- À dạ không, con mệt thôi.
- Vậy mở cửa chuyển đồ đi nhanh tôi còn đưa vợ tôi về.
- Dạ.
Èo, chuyển cho như chuyển nhà ý. Tủ lạnh, máy giặt, tv.... Mà cũng may mang lên con ex135 của em. Lại có cái đi chơi rồi.
- Con ở riêng đi học chứ có phải chuyển nhà lấy vợ đâu mà bố mẹ mang thế này?
- Ơ hay, mày chê à? Hay bố mang về hết nhớ?
- Con nào đâu giám ý kiến.
Mẹ em nói - Thôi hai bố con nhà ông nhanh lên đi.
- ơ, mẹ gặp thằng con một tý đã muốn về à.
Bố em- Mẹ máy sợ gặp lâu lại không nỡ cho mày ở lại đấy.
- Con tưởng bố mẹ mừng lắm chứ. mặt gian
- Thằng này được. Bố duyệt
Ăn ngay véo tai của mẹ.
- Mẹ lo cho mày mà mày thế à? Hay muốn mẹ kệ luôn?
- Á, con xin lỗi, con chỉ trêu thôi mà, mẹ tha cho con, con trót dại.
- Thôi ở lại cố gắng nha con, thi thoảng rảnh mẹ lên thăm, nhớ giữ gìn sức khoẻ lo cho bản thân ... bla... bla.
Đợi nhân viên chuyển đồ xong thì hai ông bà đi về.
Mà hình như mình quên mất gì thì phải. Lục lại trí nhớ thì ôi thôi, qua kêu mời hai chị em kia sang mà quên mất. Thôi thì mai muối mặt xin lỗi rồi mời lại vậy. tắm táp rồi đi ngủ mai lại mất mặt rồi.......
Hàng xóm
Sáng thì 5 h đã dậy rồi qua bố mẹ cũng mang cho mấy đồ tập võ với mấy quả tạ tay. Nên phi vào tập tành tý đã. Xong xuôi 5h45' ra chuẩn bị đồ ăn sáng mở tủ lạnh thì nhìn như tích đồ tránh bão ý kín hết ngăn trên ngăn dưới toàn thức ăn, mẹ mình lo xa quá.
Táp tạm bát mì thôi chả có gì nhiều ngoài thịt bò xúc xích rau trông vẫn nản ốp thêm quả trứng, thôi thì đạm bạc qua ngày, đời sống thiếu thốn nó thế đấy khổ em quá.
Táp xong là hơn 6h. Nhớ ra nhiệm vụ hôm nay, phi sang luôn phòng hàng xóm. Cũng thấy hai chị em cũng đã dậy rồi. Gõ cửa thì cô em ra ( tạm gọi là E nhá). Ệt tý phọt máu mũi, quần đùi 15cm áo ba lỗ. Cứ thế này chắc em chết. Nhưng may là có thần công hộ thể miễn nhiễm với gái nên em vẫn đủ bình tĩnh:
- Hỳ. Hôm qua xin lỗi lỡ hẹn với hai chị em. Mời qua mà bận quá không thể thực hiện đươc mong hai người thông cảm.
- Không có gì đâu.
- Vậy hôm nay hai chị em có bận gì không.?
- Sáng tới chưa thì hai chị em mình rảnh. Đờ mờ làm đêm chăng he he
- vậy lát tầm 11h mời hai chị em sang ăn nha.
- ok. Mà không cần chị với Hà phụ gì à. Hà à biết tên rồi nhớ.
- Nếu hai chị em thích thì có thể qua phụ. càng đông càng nhanh mà. hehe
- Vậy lát chị sang nha.
- Vâng. mà khu mình vẫn chưa có ai lên à chị.
- có rồi đó, hai chị em Phương Lan ở góc ngoài tầng một đó.
- Vậy chị kêu luôn họ giúp em nha. Em về chuẩn bị.
- Ừm để chị.
- Thôi em về trước.
Bảo là về chuẩn bị nhưng giờ chả thiếu gì. Bỏ tạm ít thịt bò với con gà ra khỏi tủ để giã đông xong nhào vào máy làm trận cf luôn. Tầm hơn 9h thì chị em nhà Hà qua, có luôn cả hai người mới chắc là Phương và Lan. Mời vào thì họ thăm quan phòng em luôn chị ( quên lúc ấy chưa hỏi tên thôi gọi tạm chị C nha) phán câu xanh rờn.
- Chú thuê nhà chuẩn bị lấy vợ à, đầy đủ tiện nghi chả thiếu gì.
- Thì do bố mẹ em lo em sống một mình lên chuẩn bị như thế thôi.
- Sướng nhất cậu ấm rồi còn gì. Chị nói xong thì cả ba con vịt kia cười ầm lên. Chỉ có Hà là không cười to chỉ tủm tỉm thôi.
chị C: Mà sao chú có điều kiện vậy mà lại phải ở trọ?
- Lúc đầu xin cho ở riêng để tự lập. Nhưng chị thấy đấy thế này thì khó quá
- Thôi đi chợ chuẩn bị đi nhỉ?
- Không cần đâu chị, trong tủ lạnh mẹ em tích cả tháng cho em kìa.
- Uầy nhất cậu em thật rồi.
- Thôi bà chị tha em. Mà mọi người uống gì để em triển luôn. Thức ăn thì để em làm sau, để nhận xét xem trình độ em thế nào.
- Bia đi em( ba bả đồng thanh) cho con Hà nước cam, nó không biết uống bia.
- Rồi, để em.
- Để cái Hà đi phụ em đi. Bọn chị chuẩn bị trước.
- Biết em làm gì không mà chuẩn bị. hehe
Thôi thì đi chuẩn bị bia nước đã. Xuống lấy xe thì Hà có vẻ ái ngại khi thấy em lôi con ex ra. chắc sợ em trẻ con không đi được mất. Tréo kéo mãi cũng chịu lên xe. Đi tầm 300m là tới một quán tạp hoá, mua tạm hai thùng ken non với vài trai mirinda. Hà hỏi mua nhiều vậy thì em bảo mua uống không hết thù bỏ tủ lạnh uống dần. Trên đường về cứ nghĩ lại im lặng như lúc đi nhưng Hà lên tiếng:
- Hai chị em Hà cũng làm thêm ở quán coffe hôm qua P vào đó.
- Vậy sắp làm đồng nghiệp hả?
Hàng xóm p2
Thế là lại có người quen ở quán coffe rồi.
Hà - Bạn quen anh L chủ quán à?
- Ừm. Trước ở nhà có chơi vơi em anh ý, thấy chơi hợp lên anh em khá thân.
- P không phải ở HN à?
- Không. Ở nhà hư quá nên bị đuổi lên đây.
- Đuổi mà lo cho như thế á?
Trông cái vẻ mặt nhăn nhăn không hiểu của H mà em buồn cười quá. Nhưng trêu rồi nên đành tiếp thôi.
- Bố mẹ chỉ lo cho như thế thôi rồi coi như không nhìn đến nữa luôn.
- Hix mình xin lỗi. mắt rưng rưng
Vãi có clg mà cũng khóc thế. Thôi đàng chịu
- Ax sao thế khóc cái gì chứ.
-......... Không biết
Cái lồi gì thế. Chắc trêu em, em sợ nhất là cái thứ vũ khí này của đám con gái.
- Thôi nín đi giùm cái đi. Hay là ăn kem nhá.
Vẫn sụt sịt.
- Thôi nín đi cô nương. tôi sợ món nước mắt này lắm.
- Tại........ sợ làm P buồn khi nhắc chuyện ấy.
- Ax chỉ thế thôi á. Thôi đó là P trọc H thôi. Bố mẹ quý P lắm, không có chuyện bỏ P đâu.
Dại quá khai thật làm gì để rồi hại cái eo của tôi, vì vừa nói xong thì ăn ngay cái véo thật lực của H.
- aaaaaaaaaaaa mấy người lừa tôi.
- Thôi đi cô nương, tha cho tại hạ, tại hạ vào kia mua kem đã.
vào mua 2 hộp kem to rồi dong về nhà. Vừa vào đã thấy mấy con vịt bu vào em pc của mình. H cũng không kém té vào cùng luôn. Chả hiểu mấy cái phim hàn xẻng này có gì hay mà bọn con gái suột ngày xem được. Thôi thì lăn vào bếp đã.
Sơn hào hải vị xong thì mấy bà cô mới chịu vào bày ra giúp em. chịu mấy bà cô. Vào bữa ăn thì mấy bà lôi bia ra luôn em hơi chột dạ, im ỉm xem mấy bà uống thế nào đã. Tưởng thế nào mỗi bà mấy ngớp đã đỏ lựng mặt rồi, thôi chắc chỉ còn mình em trên chiến tuyến, một mình xông pha mà không có chiến hữu đâm nản nên em chỉ cầm chừng 7 non. Mới vậy mà mấy bà đã xanh mặt kêu em sao uống nhiều thế. Ệt chắc uống thật như ở nhà thì mấy bà ngất luôn à. cơm lo bia say thì mấy bà mới hết mỗi người một non. Vâng 1 non cũng đủ mấy bà gục hết luôn. vậy là công cuộc thu dọn lại phần em, may là có H không uống bia nên phụ giúp. Đang cùng rửa bát thì H lên tiếng phá vỡ khoảng lặng:
- Tối P có ra quán coffe không?
- À có. Sao không?
- Không có gì. Lại im lặng - khó hiểu với mấy con vịt này.
- Xong chiến dịch thu dọn cũng đã 2h. các bà cũng đã lết về ổ. Không có việc gì nen em vào cf luôn. Chơi hôm nay chán vl. nên được vài ván em lên ngủ luôn.
coffe
Ngủ luôn tới 5h, căn bản là không quen ngủ chưa. Dậy chuẩn bị bữa tối rồi ra tập tành tý, cứ đều như thế này thì làm sao mất 6 núi được cơ chứ. hehe
Ăn xong ngồi CF tiếp. Ngồi đến 7h45 thì bay luôn ra quán coffe đã. Đấy tự lập nên vất vả mưu sinh đấy. Đừng gạch đá gì em
Ra đến quán thì vẫn chưa đông lắm, té vào tìm anh L thì gặp ngay Hà:
- P đi làm đó hả, anh L vừa đi đâu ý, mà vẫn sớm mà.
- Ờ thì ra sớm, tiện thể xem qua quán luôn.
- Ùm mình ra kia đã. Nói xong nguẩy đít đi luôn.
Mẹ cái ông này quán thì cũng ít việc mà cũng thuê mấy gái liền. Ba gái kể cả Hà, hai đứa kia chắc lớn hơn mình, nhìn cũng tạm nhưng vẫn thua Hà nên thôi bỏ qua. Ngó vào quầy nhìn thì thấy một chị lớn hơn đang luay hoay pha coffe. Nhìn cũng được lại có vẻ trưởng thành, nhìn có vẻ già dặn. Nhìn dáng vẻ hơi vụng nên em tạm đoán mò bà chị ấy là bx của ông L. Rút con ip4s ra gọi luôn ông ý, sau ba hồi chuông thì nghe máy:
- P à có chuyện gì thế?
- Ơ đậu. Hôm qua kêu ra làm mà anh.
- Ấy chết anh quên cmn mất.
- vờ cờ lờ.
- Thôi có chị Duyên ở đó coi quán đó.
- Chị xinh xinh mà tóc cắt bấm đó à.
- Ờ. Mà chị dâu chú đấy chấm điểm xem nào.
- ờ thì thang điểm 10 thì được 7.
- Chú chấm 7/10 ghì hơi chơi anh đó. Anh là 10/10 luôn ấy chứ.
- Đó là với con mắt yêu nhau lại chả thế. Anh biết lv em mà nhìn gái thì chỉ có chuẩn, công bằng thôi.
- Đệt chị dâu chú mà nghe chắc buồn đây.
- Đờ. Có phần uy hiếp nhỉ.
- Vợ anh anh bênh chứ sao. Mà thôi đưa máy cho cô ý đi.
- Ok.
Đưa chị máy mà mặt chị cứ như này rồi như này, nhìn em như sinh vật lạ ý. Nghe có phần vâng dạ rồi quay sang em.
- Em P à. Anh L nhắc em suốt giờ mới được gặp mà thấy tiếc quá.
- ?
- Thì gặp sớm chị yêu em luôn ý. xong cười ha hả
- Thôi bà chị cho em xin.
- Òm. Mà anh L bảo nay chưa có đồng phục, em làm tạm nay đã.
- Ok. Mà pha chế luôn hả.
- Òm. mà em chắc có tay nghề lắm hả. Anh L trước giờ tuyển người kĩ lắm đó.
- Chắc ảnh nể người quen thôi.
- Vậy em bắt đầu làm nha . Mà coi quán giúp luôn chị đi có việc.
- Cái gì thế nhân viên mới làm buổi đầu mà cho trông quán luôn hả.
- Hì. Em anh L chứ ai mà sợ.
-Thôi đi tôi thừa biết hai ông bà lợi dụng tôi để đi ăn quả lẻ rồi. Nhưng bà chị đi mua quà về nhá .
- Cậu nói đúng thì nói bé thôi chứ, mọi người nhìn kìa. Thôi chị đi đây. Xong nguẩy đí chạy thẳng
Thế là chưa kịp làm quen quán mà đã làm quản lý bất đắc dĩ rồi. Mà nghĩ lại thì đúng là ông L gài mình vụ này rồi. số mình hiền lành toàn bị bắt nạt thôi. haizz
Quán coffe 2
Đấy trông quán mới vl chứ. Vẫn vắng khác nên ba con vịt kia kéo vào hỏi han luôn.
- Em sn mấy? Học ở đâu? Em pha coffe giỏi lắm hả? Em quen hai anh chị chủ hả? Mà sao đẹp trai lại ít nói dữ.....
- Ax. Chị nói có cho em kịp nghe đâu mà trả lời.
- Vậy giờ nói đi.
- Vâng em 95. chuẩn bị học trường PBC gần ngay đây này. Em ở nhà có đi làm pha coffe một thời gian. Cũng có chơi và kết nghĩa với anh L.
- Mà đẹp trai với lại dáng em như thế này chắc...