khí vui vẻ nhưng sao h thấy khó nuốt quá.....
Em nhai qua loa rồi lại tiếp tục đợi, thời gian lại trôi chầm chậm như cái bản chất của nó, và vẫn là cảnh tượng yên tĩnh đến khó chịu bao trùm lấy nỗi lo lắng và sự giận dữ trong lòng em, mắt vẫn hướng ra, tay vẫn cầm cái đt luôn trực chờ 1 cuộc gọi hoặc 1 tin nhắn hồi âm, nhưng.... nó ko đến
Đến hơn 10h, em lo quá rồi, nếu ko gọi đc thì em sẽ chạy ra đường tìm mẹ, tiếng tút tút vang lên:
- Con đợi mẹ 1 tý, mẹ về liền ha!
Lần này mẹ bắt máy, nhưng sao em thấy khó chịu khủng khiếp, chẳng 1 lời dạ vâng em tắt máy rồi đi lên phòng. Lấy hộp quà mà em mua hôm qua. chạy xuống vứt lên bàn, lẵng hoa, cái thiệp cùng cái bánh có dòng chữ viết bằng kem dâu "Chúc mừng sinh nhật Mommy ^^"
Em lên phòng ngồi nhìn ra cửa sổ, tầm 11h hơn nghe tiếng xe mẹ về, ừ mẹ đã về! Mẹ vẫn an toàn, nhưng những món ăn chúc mừng sinh nhật h đã nguội lạnh, cái bánh sinh nhật vẫn chưa đc cắt, ko gian của căn nhà đáng lẽ ra đã nô nức tiếng cười thì lại bị câm lặng nãy h. Còn em à? Hụt hẫng!. Cảm xúc duy nhất còn tồn tại trong con người em lúc đó
Em trùm chăn kín mít, nghe tiếng của mẹ:
- Mẹ vào đc ko?
Em ko trả lời, để cho mẹ biết rằng em đã ngủ. Mẹ bước vào phòng và ngồi xuống, mẹ ngồi đó 1 hồi vừa vuốt tóc em, rồi mẹ bước ra
1 hồi sau thì có tin nhắn, là mẹ em: "Cho mẹ xin lỗi nhé, đừng giận mẹ!"
Em cười khẩy, cơ mà nước mắt tự nhiên ứa ra, quá thất vọng! Nỗ lực của em!. Em trc h chưa hề làm cái gì mà chưa đc đền đáp cả! Tại sao nó lại bị đổ vỡ mà người làm nó đổ vỡ lại là... mẹ em chứ?
Em nằm đó, suy nghĩ mông lung, bỗng có tn, là gái:
- Mẹ anh về chưa?
- Ừ, về rồi!
- Anh ngủ đi ha! Đừng rep tin này nha! Yêu anh
................................................................................ ....
Sáng hôm sau, tâm trạng cũng chả khá gì hơn, đánh răng rửa mặt xong em bước xuống nhà, mở tủ lạnh ra uống cốc nước,vẫn nguyên cái bánh sinh nhật hôm qua, ngó lên bàn ăn thì cũng thấy phần ăn sáng của mình ở đó rồi, cơ mà chả quan tâm, xách balo ra ngoài:
- Ko ăn sáng hả con?
- Mẹ em gọi lại
- Dạ, con ko đói! Lên trường con ăn cũng đc
- Ừ, mà này
- Dạ!...........
- Hôm qua có mấy người bạn mẹ cứ nhắc con suốt đấy, bảo mẹ sao ko cho con đi cùng, có cô B mẹ bé N nữa đấy, con ko đi ko đc thấy con bé L
- Mẹ vui vẻ vs em
- Mẹ vui ko ạ?
- Em cố cười hỏi mẹ
- Ừ... Khá vui! Cơ mà ko ở nhà....
Mẹ chưa nói hết câu em nói luôn:
- Mẹ vui còn con thì rất buồn mẹ ạ
- Em cười khẩy, điệu cười trong sự uất nghẹn
Nói rồi em bước ra khỏi nhà, phóng xe ra khỏi đường.............
P/s: Em lúc này cảm xúc ko đc tốt lắm các thím ạ
Update tối 21/10: Căng thẳng
Chiều qua em ngủ đến tận 4h15, lên voz chém tý rồi lên FB ghi cái stt : "Ngày chủ nhật trôi qua buồn tẻ quá, và chắc là hôm nay cũng vậy :'(" Hội bạn thì cứ hỏi là có chuyện gì thế các thứ, chán quá em chả thèm rep, vào làm mấy trận liên minh cơ mà cũng thấy nhạt toẹt
Nhốt mình trong phòng cả buổi chiều, thật sự mệt mỏi!
Tầm 5h thì nghe tiếng mẹ về, về sớm hơn thường lệ, 1 hồi sau bước xuống nhà thấy mẹ đang nấu ăn
- Mẹ về rồi à?
- Em chả cười gì
- Ừ, mẹ về rồi! Con làm rau dùm mẹ nhé
- Thôi mẹ làm đi ạ, con mệt lắm!
- Ừ thế con mệt thì nghỉ đi!
Em ra ngoài xem tv, chả có gì làm em vui vào lúc này cả! Nhạt thếch. Bước ra ngoài đường, mở đt ra check fb, thì thấy đc tag vào 1 cái stt, hóa ra là của gái "Anh ơi! Người yêu thương mình hiếm lắm. Giận gì dai thế? ^^. Quên đi anh nhé!" Vào like phát, trong khi stt có liên quan đến mình mà thấy 1 loạt cmt éo liên quan tý gì, thôi kệ mệ nó, éo thèm cmt, đang tâm trạng
Lang thang 1 tý rồi về nhà, tầm 6h hơn, em bước vào bếp:
- Về rồi hả con? Đi tắm rồi xuống ăn cơm!
- Mẹ tươi cười
- Dạ.........
Em lên phòng tắm táp, xuống nhà thấy mẹ đang soạn đồ ăn ra bàn, thật sự rất nhiều đồ ăn, nhiều lắm cơ mà chả có tâm trạng ăn uống gì cả, chú ý thấy mẹ hôm nay lại mặc đúng cái váy hôm qua em mua, và trong đầu em bật lên lập tức 1 câu (Các thím có chửi em mất dạy hay gì em cũng chịu) "Lại làm màu"
Thật sự lúc đấy em thấy mẹ em vô cùng giả tạo, chả hiểu tại sao lúc đó em lại có cái suy nghĩ đó nữa
Ngồi vào bàn ăn:
- Con mời mẹ ăn cơm!
- Em nói cụt ngủn
- Ừ, ăn đi con! Này...
Mẹ định gắp bỏ vào bát cho em thì em trớ bát qua gắp món khác, em cứ thế lặng lẽ gắp ăn:
- Sao ăn chi có 1 món vậy con! Nhiều món con thích nè! Ăn đi, hôm nay mẹ con mình mừng sinh.........
- Con no rồi ạ!
- Em biết mẹ định nói từ "Sinh nhật muộn"
Em buông đũa xuống, tính bước lên phòng thì mẹ gọi lại:
- Cắt bánh sinh nhật ăn đã con!
Nói rồi mẹ chạy lại lấy cái bánh trong tủ lạnh ra, em ko muốn mẹ bối rồi thêm nữa nên cũng ngồi xuống, mẹ cắt bánh:
- Ăn đi con!
- Mẹ em cười
- Dạ.............
Em chỉ xăm xăm vài ba miếng, cho có lệ chứ cái mùi bánh sinh nhật thật sự làm em ghét cay ghét đắng:
- Bánh ngon quá ha!
- Mẹ em cười
- Bánh sinh nhật đặt ở ngoài kia thì bánh nào chả giống bánh nào ạ
- Em trả lời, mắt vẫn hướng ra cửa
-................
- Chả thấy mẹ nói gì nữa
Đc 1 lúc nữa:
- Cái váy con mua bao nhiêu thế?
- 1m2 ạ!
- Khéo chọn quá nhỉ, đẹp thế!
- Đâu phải con chọn đâu, người khác chọn hộ đấy!
- Bạn nào? Gái à ông tướng?
- Gái thì sao ạ? Cũng chả còn quan trọng nữa!
- Sao lại ko? Hôm nào dẫn về mẹ xem đó
- Con đã định dẫn về rồi đấy chứ!
-...............
Lại im lặng, hồi sau mẹ lại mở lời:
- Tiền mẹ ko cho nhiều, để tiền mà tiêu vặt chứ làm gì mua quà đắt vậy con!
- Ko phải con lấy tiền mẹ cho đâu ạ, tiền con kiếm đc đó
- Em ko có chém nhá, em tự làm thật á
- Kiếm đc nhiều hok mà mua đồ cho mẹ dzậy?
- Mẹ nheo mắt nhìn em
- Nhiều hay ko thì cũng là của con làm ra, và tất nhiên mua quà cho mẹ là điều con nên làm thôi
- Ghê ta! Người lớn rồi
- Con chưa người lớn, vì con đâu biết người lớn họ vui thế nào khi họ ăn sinh nhật, con cũng chưa quên đc cái cảm giác phải đợi mẹ ở nhà!
- Em nhếch mép
- Mẹ........
- Mẹ sao ạ?
- .......................
Lại im lặng, em ko thể chịu đc nổi cái cảm giác này nữa rồi:
- Bộ ở nhà vs con, nhìn thấy cái mặt con thì mẹ thấy chán lắm hả?
- Câu này em nói hơi quá thật
- Sao con lại nói thế?
- Thì cả dịp như hôm qua, hẹn vs con rồi mà mẹ còn phớt lờ đi đc kia mà!
- Ko phải vậy
- Chứ sao ạ? Mẹ nói đi 1 tý mẹ về, rồi gọi điện mẹ chả thèm trả lời, rồi đến khuya mẹ mới về người nồng nặc mùi rượu, ko phải vậy thì là sao đây ạ
- Em to tiếng
- Mẹ,................
- Ít nhất mẹ cũng phải gọi điện về để thông báo vs con chứ, đằng này mẹ lại để con chờ cả tối, mẹ có biết vì mẹ mà con trở thành thằng thất hứa ko? Sao mẹ coi như thằng con mẹ nó ko còn tồn tại vậy?
- Đừng con, ba biết mẹ con mình thế này, ba lại giận, có gì từ từ nói
- Mắt mẹ em đỏ hoe rồi
- Mẹ đừng lấy ba ra mà dọa con, nếu là ba thì ba sẽ chả bao giờ xử sự vs con như thế
- Em cũng nước mắt trào rồi các thím ạ
- Mẹ xin lỗi...
- Con ko cần mẹ xin lỗi, con cần mẹ giải thích kìa!
- Mẹ.........
- Mẹ quyết định làm gì và như thế nào là quyền của mẹ, con có can thiệp thì cũng chỉ là 1 phần thôi ạ! Nhưng con ko biết phải nghĩ sao vs mẹ sau tối hôm qua. Con chỉ ko biết có nên nghi ngờ mẹ ko nữa, mà nghi ngờ chuyện gì thì chắc là mẹ hiểu
-...............
- Sao mẹ im lặng vậy? Nói gì đi chứ ạ?
- Mẹ xin lỗi........
Em nhếch mép:
- Lại xin lỗi!
Em lúc này máu dồn lên não:
- Con chán nghe mẹ xin lỗi lắm rồi!
- Em quát to
Em hất tay làm đĩa bánh văng ra khắp bàn, bật dậy đi lên hướng lầu
Em lúc đó giống như thằng điên ý, rất muốn đập vỡ 1 cái gì đó, mẹ thì cứ gọi vs theo:
- H.... Nghe mẹ nói đã con!
Thế là trong cơn điên, em quơ luôn cái đt ném mạnh vào tường, chả biết gì nữa, em lên lầu đóng sập cửa lại:
- H... Nghe mẹ nói đã con! Ra đây mẹ nói, H ơi!
- Mẹ em đập cửa, hình như mẹ khóc
- Có gì mai nói đi, h con mệt lắm ạ
- Sao con lại làm vậy H? H ơi, nghe mẹ nói đi
- Mẹ mà ko tránh ra là con đi ra khỏi nhà liền, mẹ đừng thách con!
- H ơi...............
........................................
Sáng hôm sau em dậy, mớ bừa bộn đã đc dọn sạch, đt của em cũng ko còn ở đó, chỉ có 1 điều là mẹ ko có trong nhà, nhìn vào Gara thì xe của mẹ cũng ko còn, em thở dài rồi bước đi học
P/s: Tính ko type vì nó cũng chả vui vẻ gì, nhưng viết ra để xin lời tư vấn của các thím ạ
P/s2: Có thể lúc đó em làm sai, nhưng lúc đó mẹ cứ im lặng và chả phản ứng gì nhiều, thà lúc đó mẹ cứ tát em cũng đc, thật sự là lúc đó cái lòng tự trọng trẻ con nó lớn hơn suy nghĩ của bản thân các thím ạ
Update: Chiều 22/10
Thật sự chán các thím ạ.
6h kém em đạp xe ra đường, h về nhà sao? Chắc chắn là phải về rồi! Nhưng sao h thấy khó giáp mặt vs mẹ quá, em phóng xe sang nhà gái. Hình như nhà gái có khách thì phải, thấy đông người mà náo nhiệt lắm:
- V.A ơi!
Thấy 1 người ngó ra, nheo mắt nhìn nhìn Rồi thấy tiếng "V.A ơi ai gọi kìa con!"
Đợi 1 lúc thì thấy gái bước ra, vừa nhìn thấy cái mẹt của em là gái tự động bỏ cái mặt Giận hờn lên liền:
- Đi đâu mà sáng h gọi hoài ko đc?
- Gái khoanh tay trc ngực
- Thôi, có gì anh nói sau! H đi vs anh đc ko?
- Em mệt mỏi đáp
- Sao thế anh? Mà đi đâu?
- Đi dạo hén! Anh h ngại về nhà quá, ra đâu đó rồi anh nói cho
- Dạ... Anh đợi em tý
Gái lạch bạch chạy vào, 1 hồi sau thì thấy gái bước ra cùng mẹ gái:
- H hả con?
- Mẹ gái cười
- Dạ, con chào cô!
- 2 đứa đi đâu thế? H cũng tối rồi, vào ăn cơm đi đã rồi đi đâu thì đi!
- Ơ.. cả nhà chuẩn bị dùng cơm ạ? Thế..............
- Con vs H đi tý rồi về má ạ. Mọi người cứ ăn trc đi, đừng đợi cơm con hén!
- Thôi đc rồi.... 2 đứa đi nhớ về sớm đó
- Dạ, bọn con biết rồi ạ!
Một hồi sau, 2 đứa thong dong ngoài đường, em cứ lâu lâu thở dài, gái hỏi:
- Có chuyện gì hả anh?
- Ừ.........
- Kể em nghe đc ko?
- Kiếm chỗ nào ngồi đi
- Ra đoạn BH đi anh
- Ừ.........
1 lúc sau, 2 đứa ngồi vào chiếc ghế đá, mấy hôm nay trời mưa đường phố lụt lội ghê quá....
- Anh ăn gì chưa?
- Anh chưa?
- Em đi mua gì đó tụi mình ăn hén!
- Ừ...
1 hồi sau, thấy gái xách đến 1 đùm to. Bánh bao, hủ tiếu, sữa blah blah:
- Anh ăn đi
- Gái chìa cái bánh bao vs hộp sữa cho em
- Ừ...
Em cứ ngồi nhai thế chứ chả có tý cảm giác nào cả các thím ạ, bánh bao là 1 trong những món em thích ăn
nhất ( Nhớ bánh bao mẹ làm quá ) mà h thấy nó khô khốc và cực kỳ khó nuốt:
- Ăn ko đc hở?
- Ko có gì đâu, bình thường mà. Tại tâm trạng ko đc tốt nên mới vậy!
- Có chuyện gì mà cả ngày em gọi toàn thuê bao dzậy?
- Máy anh hỏng rồi!
- Sao hỏng? Máy anh mới mua mà!
- Anh ném vỡ rồi!
- Sao ném? Cái đt mười mấy triệu lận đó!
- Anh lúc đó cứ như thằng điên ý, mười mấy triệu chứ mười mấy tỷ anh cũng cho đi luôn quá!
- Anh cúi gầm mặt xuống, tự cười bản thân mình
- Sao dzậy? Kể em nghe đi!
- Ừ... Hôm qua anh cãi nhau vs mẹ!
- Sao? Rồi làm sao mà tức đến nỗi ném cả đt?
- Là thế này..........
Em thuật lại toàn bộ sự việc đêm qua cho gái nghe, kể xong 2 đứa im lặng, gái thì nhìn ra phía trc, em thì chống tay vào đầu gối, gục mặt xuống đất. 1 lúc sau:
- Anh thế là anh sai rồi, anh biết ko?
- Gái thở dài
- Ừ....
- Tại sao anh lại cứ phải hành động như vậy cơ chứ?
- Tại anh thấy ấm ức chuyện tối hôm bữa, hôm qua nói chuyện thì mẹ cứ im im chả nói gì nhiều! Ức chế quá nên anh mới.......
- Anh hành động như thể chỉ có mỗi anh trên đời vậy đó, anh có nghĩ đến ai ko vậy?
- Gái nhăn trán, nhìn em
- ..............
- Em chả biết nói gì cả
- Ừ, thì mẹ anh sai! Nhưng cũng là mẹ anh cơ mà! Rồi anh có nghĩ đến em ko? Lỡ mà mẹ anh lại nghĩ anh vs em có chuyện gì đó nên anh mới vầy? Lúc đó mẹ anh ko có cảm tình vs em thì tụi mình phải làm sao đây?
-.............
Từng lời gái nói mới làm em thật sự tỉnh táo, em sai rồi........
- Anh xin lỗi, h anh dẫn em về nhà, tiện thể cho mẹ gặp mặt em luôn, mẹ đang áy náy chắc là vui vẻ vs em thôi!
Gái nhìn em 1 hồi, rồi thở dài:
- Anh nghĩ thế thật hả?
- Chứ sao?
- Thì vui vẻ, cơ mà biết đâu vì anh nên mẹ mới vui vẻ bề ngoài thì sao? Rồi sau này em làm má anh ghét em thì sao?
- Hả?? Ko có đâu!
- Sao anh biết là ko có?
Em lại ngu tập 2 Gái nói chuẩn quá:
- H sao em?
- Anh có nhớ số mẹ anh ko?
- Có!
- Đọc em đi!
- Chi vậy? Định xin cho anh hả?
- Cứ đọc đi!
- 091xxxxxxx
Gái tý toáy 1 hồi rồi thấy lây ra cái phone:
- Nghe nhạc hok?
- H tâm trạng đâu nữa!
- Thì ko có tâm trạng mới nghe chứ, cứ nghe đi!
Em áp phone vào tai, gái 1 bên em 1 bên, dang nghe thì:
- Anh chờ em tý ha!
- Gái lấy cái 1208 ở trong túi quần ra
- Ừ.....
Rồi gái chạy lại đằng xa nghe đt, hình như gọi cho ai đó thì phải, ko loại trừ khả năng gọi cho mẹ em
1 lúc sau, gái quay lại:
- Mình đi dạo tý rồi vè đi anh!
- Ừ....
Em và gái lại đi, vẫn 1 cái phone gái 1 bên em 1 bên, em cứ lặng lẽ đạp, gái thỉnh thoảng cứ hát vài câu nghe ảo ảo
Đi dạo chán chê rồi cũng chở gái về nhà, gái dặn:
- Tý mà ko gặp đc mẹ, thì đừng cố mà đi tìm anh nha!
- Sao lại phải thế?
- Cứ nghe em đi, mẹ chắc đang giận anh cả ngày ko về lắm đó, đợi đến mai rồi xin lỗi cũng đc!
- Ừ, anh biết rồi!
- Đi cẩn thận nha!
- Ừ...
Em đạp xe về nhà, mở cổng, lủi thủi dắt xe vào. Tự nhiên lại thấy nhớ mẹ quá Vào nhà thì chả thấy mẹ đâu, chắc mẹ đang trên phòng, ngó vào bếp thấy còn đống bát chưa rửa, rửa xong em lên phòng tắm rồi ngồi học bài....
P/s: Em vẫn chưa gặp mẹ nãy h các thím ạ
Update: Sinh nhật sớm
Buổi sáng, ra chơi tiết 3:
-Ê H, làm sinh nhật ko?
- Hội bạn hỏi
- À... Để xem đã
-Em đáp lấp lửng
- Nhớ làm đấy!
- Ừ.....
Đến trưa ăn cơm xong, đang chuẩn bị lên trường thì thằng bạn em đỗ xe ngoài cửa:
- H ơi!
Em bước ra mở cổng:
- Ơ, gì đấy?
- Đi, tao đưa mày đi học rồi chiều đi vs tao!
- Đi đâu?
- Thì cứ đi vs tao!
- Đ' đi đâu, chiều tao phải về nhà sớm!
- Em tính chiều về đợi mẹ
- Chuyện sống chết của tao đấy!
-CLGT?
- Chuyện gì?
-
- Thì cứ đi đi!
- Đ' nói tao đ' đi đâu!
- Cái thằng, tao thề đi sớm về sớm, ko nói trc đc .Tao thề về sớm!
Thế là lại lền xe nó chở đi học, chiều thấy nó đợi trc cổng trường:
- Đi!
- Em giục
- Lái đi!
- Ơ.....
-Ơ a gì? Lái đi!
Thế rồi em lại lái xe máy, lại like a boss , đi đc 1đoạn:
- Đi đâu đây?
- Em hỏi
- Đi loanh quanh đi!
- Hả?? Đệt, đùa tao à mày? Sao bảo có chuyện?
- Thì cứ đi đi, khi nào đến tao bảo
- CLGT?
- Lẹ đi!
- Vãi l**
Thế là đi, trạng thái bất định vờ cờ lờ. Đến 1 quán nước trên đường C.H:
- Ê, dừng mầy
- Đây hả?
- Ờ...
Rẽ vào quán nước, ngồi xuống, em chanh leo nó bò húc:
- Đợi tý, đến h đấy!
- Nhanh tao còn về đấy!
- Ờ....
Xong ngồi đó, 10p,15p , 20p đệch
- ĐM có gặp ko? Tao còn về nhà!
- Em hơi bực
- Từ từ
- Rồi nó móc đt ra
- Đc chưa? Ờ. rồi!
Xong nó đứng lên:
- Đi!
- Đi đâu?
- Về nhà mày!
- CLGT? Đùa tao à?
- Ừ, hề!
- ĐM
Em làu bàu đi ra, phóng về nhà thấy nhà vẫn đóng:
- Vào nhà ko?
- Em nói thằng kia
- Tất nhiên! Sao thiếu tao đc
- Nó cười đểu
Em thấy là lạ, bước vào nhà, mở cửa, và............:
- Happy Birthday to u!
-Tự nhiên tiếng nhạc chúc mừng sinh nhật vang lên
Xuất hiện đầu tiên trc mắt em là mẹ em đang bưng cái bánh sinh nhật tiến về phía em. Em lúc đó quá bất cmn ngờ luôn:
- M... Mẹ!
- Mừng sinh nhật sớm con trai!
- Mẹ em cười
Sau đó là 1 bầy người bước ra, em tý té vì thấy gái, gái cười cười, sau đó là mấy thằng cùng lớp, mấy nhỏ lacoste lớp em cùng vs mấy người chắc bạn mẹ em, gái tiến lại:
-Anh thổi nến đi
Xong em thổi nến, mọi người hoan hô rầm trời, cảm xúc dâng trào. 2 chú bạn thân bố em (Em biết 2 chú này) lại:
- Chúc con sinh nhật vui vẻ H ha!
- 1 chú cười
- Dạ, con cảm ơn!
Xong mẹ em tiến lại, tay cầm hộp quà:
- Sinh nhật vui vẻ con trai!
- Dạ...
- Em lúc này xúc động cực kỳ luôn các thím ạ
Mẹ đưa cho em hộp quà, em đỡ rồi mẹ ôm em:
- Cho mẹ xin lỗi nha, coi như đền bù cho con trai mẹ
- Mẹ em sụt sịt rồi các thím ạ
- Dạ.... Con xin lỗi
- Ko sao đâu con!
Em đc ôm mẹ, ấm lắm các thím ạ. Đã lâu lắm rồi em ko đc ôm mẹ như thế này, nghĩ lại những việc mình làm trẻ con quá. Mà cũng chỉ có vs mẹ thì em mới điên như thế mà cư xử như thế thôi
Tiếng vỗ tay lại vang lên ko ngớt, em rơm rớm nước mắt rồi, thấy gái đứng sau tủm tỉm rồi lại còn thơm gió em nữa chớ . Bỗng mẹ có đt:
- B hả?
- Em đoán ra đc là cô hôm bữa
- H sao rồi? Nó vui vẻ chứ?
- Em đứng gần nên nghe đc
- Ừ, cu nhà tớ bất ngờ lắm!
- Cho tớ gặp nhóc 1 tý đi!
- Ừ
Xong mẹ đưa đt cho em:
- Cô B gặp nè con!
- Dạ......
Em đi ra ngoài, mọi người thì vào trong chuẩn bị cho buổi tiệc:
- H hả con?
- Dạ, con chào cô!
- Chúc mừng sinh nhật con hén!
- Con cảm ơn ạ
- Cô xin lỗi hôm trc cướp mẹ của con đi, h cô trả mẹ về cho con đó, đừng giận mẹ nữa con ha!
- Dạ, hì!
Em vs cô B blah blah 1 hồi chủ yếu là hỏi về ba em vs cả nhờ em tuần sau sang kèm lại cho con bé kia (Ừ thì ok thôi )
Xong em vào, 1 người cầm chai rượu (Em ko biết rượu gì hết á, trc h em chỉ biết mỗi chivas vs Black vì em mới chỉ nhìn thấy 2 loại đó @@!!)
- Nào, Mở tiệc chúc mừng sinh nhật 2 mẹ con nhà chị P nha!
Nói xong ổng xóc xóc nổ cái "Bùm" (Éo biết vui ở đâu @@!!) Tất cả nhập tiệc, trẻ con uống coca thôi cơ mà cũng Yo như đúng rồi , cả buổi hầu như em và gái nhìn nhau cười, liếc mắt đưa tình thôi
- Sao tụi mày biết mà đến
- Em hỏi thằng bạn cùng lớp
- Là V.A nói vs thằng Q đấy
- Q là cái thằng mà xin đc số con nhỏ bạn của gái đó các thím
- Rồi sao?
- Thì V.A bảo bọn tao là hôm nay làm sinh nhật cho mày, cơ mà dặn bọn tao kín tiếng để mày bất ngờ
- Bọn mày biết khi nào?
- Mới chiều nay thôi, mày sướng nha con! Gấu mày hay quá à
- Thằng kia tặc lưỡi
Em chỉ biết nhìn gái rồi giơ ngón tay "Number One" Vừa gật gù cái đầu, gái chỉ giả bộ nguýt em 1 phát rồi cười đểu (Đúng đểu luôn các thím ạ ) Thật sự là gái quá tuyệt vời, tính toán như thần làm em bất ngờ tột độ, em cảm thấy so vs gái em hơi bị trẻ con...