anh nghe nè, em nói đi”, mình nói, muốn nghe lắm rồi. Mình sẽ hiểu rõ hơn phần nào đó
- “hồi trưa em đi học về, em gặp 1 người”, em nói, mình thấy vui khi em nói thế, em đã ko lừa dối mình
- “uhm, em gặp ai”, mình nói, cơ hội để em nói như thế này ko nhiều, mình sẽ tận dụng để tìm hiểu thêm.
- “người hơn em 6t, em từng nói đó”, nghe tới đây mình thót cả tim, thì ra là C.
- “uhm, sao em gặp anh ta?”, mình hỏi
- “anh ta gọi điện cho em suốt buổi sáng, kêu muốn gặp em, nên lúc ra về em gặp anh ấy”, em nói chậm rại. Mình thấy rất lạ thái độ của em lạ lắm, khác mọi ngày, em ko hoạt bát hay tỉnh bơ như nhiều lần. Sao anh ta muốn gặp em phải gặp, chắc chắn có chuyện gì
- “sao em gặp chi, anh ta gặp em làm gì?”, mình hỏi
- “tại có chuyện, anh ta gặp em kêu muốn quay lại”, em nói, mình hoảng hồn, sao lại thế? Sao em lại buồn, anh ta đe dọa gì em àh?
- “uhm, em tính sao”, mình nói, thấy tâm trạng kì kì.
- “tính gì đâu, em ko quay lại đâu”, em nói, có vẻ hơi bực.
Chẳng lẽ chuyện chỉ đơn giản thế, mình im lặng, em cũng im lặng. Em có vẻ suy nghĩ lung lắm, sau em nói
- “em kể chuyện này anh nghe nha”, em nói, hơi rụt rè, mình mừng lắm. Em đã mở lòng ra với mình.
- “uhm, em kể đi”, mình nói, lắng nghe hết sức. Nói 1 chuyện có vẻ khó nói, em sẽ nhẹ lòng, hi vọng thế
- “anh ấy là bồ chị Q”, em nói, có vẻ rất khó khăn để nói được câu ấy. Mình thấy thương em lắm.
- “bồ của chị Q, sao quen em?”, mình hỏi
- “em quen anh ấy đầu lớp 10, lúc đó em còn nhỏ lắm, hoàn toàn chưa biết gì”, em nói, rất rõ ràng. Mình nhìn mắt em như có màn mưa. Mình lắng nghe hết sức, không biết hồi lớp 10, anh ta đã quen chị Q chưa.
- “đó là mối tình đầu của em”, em nói rồi thở ra. Mình thấy xót xót
Mình im lặng, im lặng lắng nghe và cảm thông. Em gia sư nói tiếp
- “em ko biết anh ấy quen chị Q, em cũng ko cố ý yêu anh ấy. Em quen anh ấy 1 thời gian dài lén lút vì mẹ em ko cho quen ng yêu”
- “vậy anh ta có biết chị Q và em là chị em ko?”, mình hỏi
- “hình như biết”, em nói. Mình im lặng vì thấy em muốn nói tiếp
- “rồi chuyện vỡ lở khi chị Q phát hiện, em vỡ vụn, trước đó vài ngày anh ta nói câu chia tay, em đau khổ lắm vì thấy đang vui vẻ. Chị Q dẫn anh về nhà ra mắt ba mẹ, khi đó chị Q đã biết anh ta có quen em, em vừa ngỡ ngàng vừa đau khổ”, em gia sư nói tới đó, mình thấy đau đau, vậy chuyện gì đã xảy ra tiếp theo??
- “em ko dám hé răng, em sợ lắm, rồi 1 ngày chuyện kia xảy ra”, em kể, càng ngày giọng càng nhỏ. Chắc chắn em đang lo lắng và cô độc lắm. Mình tin vào cảm giác của mình
- “chuyện gì?”, mình hỏi, mình đoán là chữ HIẾP. Mình ko muốn em kể nữa, sợ em đau đớn, nhưng mình muốn em nói ra, 1 lần thôi, rồi đế tất cả thành dĩ vãng đã qua. Nhẹ nhõm và thanh thản. Mình sẽ luôn yêu em, dù như thế nào.
- “hôm đó em ở nhà 1 mình, anh ta tới chơi, và HIẾP em”, em nói dứt câu, nước mắt lăn. Mình tin không thể là giả dối được
- “không sao, qua rồi”, mình nói, ôm em vào lòng, thấy em đáng thương lắm
- “để em nói”, em nói, gạt nước mắt.
- “rồi chị Q nói em là ham trai, dâm tặc, quyến rũ bồ chị, ba em cũng từ đó mà bệnh rồi chết, và mọi thứ tới bây giờ”, em nói, nước mắt cứ lăn, em cứ nói, rất khó nhọc nhưng kiên quyết nói ra. Lòng mình cũng đau, đau như xé. Cảm giác vừa căm giận vừa khinh bỉ người đàn ông đó. Ghê tởm. Còn nhiều thứ lằng nhằng mình chưa rõ nhưng mình biết là không nên hỏi. Kể được tới đó chắc là quá sức chịu đựng của em rồi
***
Như đã hẹn, hôm nay mình và em gia sư đi biển. Tối hôm qua mình cứ nôn nao thế nào, nằm trằn trọc mãi tới hơn 1h mới ngủ, mà sáng thì 5h đã mở mắt trong khi mình hẹn đồng hồ 7h vì mình và em gia sư hẹn nhau 8h gặp.
5h sáng, mình định ngủ tiếp nhưng không ngủ được, lần đầu được đi chơi xa với người mình yêu nên tâm trạng cứ nôn nao khấp khởi đến khó ngủ. Mình nằm mãi mong tới 8h nhanh nhanh, nằm 1 lúc mới tới 5h30, mình nhận được tin nhắn của em gia sư như mọi ngày
- “dậy đi, ngủ như heo”, mình cười với cái tin nhắn giống như mỗi ngày nhưng lại làm mình thấy vui như lần đầu tiên thấy nó
- “ah ha, dậy rồi nha không biết ai là heo àh”, mình nhắn tin và chờ đợi sự ngạc nhiên của em gia sư. Mình lại tò mò không hiểu sao đi chơi thì em vẫn dậy sớm thế, em không biết tranh thủ ngủ àh. Chậc, chắc tại thói quen.
- “anh ham đi tới ko ngủ đc àh, haha”, em gia sư nhắn tin liền, vẫn cái điệu châm chọc ấy.
- “anh quen dậy sớm vậy đó, hehe”, mình nt lại
- “gớm, xạo chết, mọi bữa ngủ trương lên, thôi em đi chuẩn bị, lát 8h nha”, em gia sư nhắn tin. Mình trả lời, em gia sư cũng nôn đi quá mà đâu phải riêng mình. Mình với tâm trạng rất thoải mái, hí ha hí hứng vì biết sắp tới sẽ là khoảng thời gian rất vui cho 1 mối tình. Mình và em sẽ làm những gì ở biển Vũng Tàu, chắc chắn sẽ rất vui. Mình dự định sẽ cùng em gia sư của mình rong ruổi khắp Vũng Tàu, mình từng đi Vũng Tàu rất nhiều lần từ nhỏ tới lớn, nhưng hình như chưa bao giờ có cảm giác thích thú như lần này.
Nhớ lại tối hôm qua, em gia sư nói: “em mong tới sáng để đi quá, hic khó ngủ luôn”. Cả 2 đứa đều mong chờ những thứ vui vẻ, tươi đẹp.
…
Nói lại chút về cái vụ em gia sư và mình nói chuyện về C, hắn ta đành rằng là người ko đàng hoàng sau tất cả những chuyện đã làm với em gia sư, nhưng vấn đề mình không hiểu là sao em gia sư vẫn chịu gặp mặt hắn và sao hắn lại muốn quay lại với em gia sư để làm gì? Chuyện nếu em gia sư bỏ qua và quay lại thì 2 người cũng mãi mãi không thể có kết quả tốt nếu vẫn còn có gia đình, bạn bè và quê hương. Em gia sư có nói về chữ HẬN trong quyển nhật kí, là em sẽ trả lại cho họ tất cả những thứ em phải nhận. Thực tình mình chưa hiểu rõ lắm về những thứ quanh em dù nó đã bắt đầu mở ra, cứ đi tiếp thôi thì sẽ thấy được những thứ có trên đường, còn đứng 1 chỗ mà hỏi cũng chẳng thấy gì.
Ban đầu với mình em là cô gia sư dáng cao cao gầy gầy, tóc cột cao và nhìn hiền lành, sau đó em trở thành cô gái trong bộ đầm bó sát và nhả khó chuyên nghiệp, sau đó em lại là cô nàng thích mặc váy đầy mộng mơ, rồi lại là cô nàng hay châm chọc, thích đùa rồi cười haha. Mình vẫn chưa đủ khả năng nắm bắt những thứ đang diễn ra trong con người em, nó đa chiều và không thể lường.
…
Mình xin mẹ đi chơi từ thứ 5, mình nói là đi họp lớp cấp 3, bạn bè lâu ngày gặp mặt và xin tiền. Mẹ mình đồng ý dễ dàng vì mình ít khi xin đi xa, mẹ chỉ dặn mình đi cẩn thận và không uống rượu bia, mẹ còn dặn mình đi đâu đi nhớ để ý xe dạo này nhiều trộm cắp lắm. Mình không nói là mình đi biển Vũng Tàu mà mình nói mình đi Bến Tre, cho mẹ khỏi nghi ngờ. Mình vì sợ em gia sư nếu xin nghỉ tối thứ 7 nữa thì nghỉ nhiều rồi nên mình bày chuyện cho thằng em đòi qua nhà nội thứ 7, mẹ mình sẽ cho em gia sư nghỉ. Mẹ mình cũng rất thường xuyên cho em gia sư nghỉ thứ 7, mẹ hay chở em mình đi chơi, ăn uống. Mình kiếm chuyện nói là nội mua cho thằng em cái đồ chới đẹp lắm và sáng mai có mấy đứa con nhà chú Phong qua chơi. Nên thằng em mình rất phấn khích, nó năn nỉ mẹ suốt nên cuối cùng mẹ quyết định cho nó qua nội nguyên ngày thứ 7 và chủ nhật. Mình đã mua món đồ chơi đưa qua cho nội nhờ nội đưa cho nó và nói là của nội mua.
Bà nội còn nói mình dạo này lớn, biết thương em rồi. Nội nói làm mình phát ngại. Nhưng dù gì mình cũng đã mua đồ chơi cho thằng em
Mọi thứ đều ổn thỏa.
…
Mình qua nhà em gia sư sớm 10p, vì lần quần ở nhà cũng không làm gì nên mình đi qua nhà em đợi. Sáng thứ 7, 8h nắng đã rất vàng, hôm nay trời đẹp lắm trên trời rất nhiều mây xanh. Mình chuẩn bị đồ đạc chỉ vỏn vẹn trong cái balo đen, vì mình và em gia sư tính là sẽ tắm biển 2 lần nên mình mang 2 bộ đồ để bơi, tất nhiên không phải là cái quần bơi mình hay mặc để bơi ở hồ dưới nhà. Mình mang thêm 2 bộ đồ nữa là xong.
Mình đợi khoảng 5p thì em gia sư đi ra, em gia sư mặc quần bó màu xanh dương, mặc áo dài dài màu vàng nhìn rất sặc sỡ, bên ngoài mặc áo khoác, cả 2 đứa đều đội nón cặp, em mang đồ rất lỉnh khỉnh, tổng cộng là 2 balo, 1 túi đeo màu nâu em hay đựng tập và 1 túi nhỏ xíu đeo bên hông. Đúng là con gái đi chơi, cứ mang hết đi vì sợ thiếu gì đó.
- “em mang hết đồ trong tủ đi àh”, mình hỏi em khi thấy em cười với mình.
- “cái balo màu đỏ là đựng đồ ăn vặt, còn cái này là quần áo”, em nói chỉ vào cái balo màu đen. Cái balo được chủ nhân nó nhét ứ ừ các loại quần áo nên chật căng.
- “còn cái túi em đang đeo?”, mình hỏi, phát cười với những thứ em mang.
- “đựng đồ lặt vặt, như xúc cát, xẻng, haha”, em nói cười phá lên. Đúng là đồ nhiều trò, mang cả xúc cát để làm gì?
Cả 2 đã tính là ăn sáng trước, tới 8h là đi thôi. Hôm qua mình đã gọi tới mấy khách sạn đặt phòng nhưng các khách sạn đều đã hết phòng, đó là mấy khách sạn có phòng giao sịch ở Sài Gòn và hầu hết nằm sát biển. Mình và em gia sư đành đi liều, tới nơi coi còn phòng thì mướn., kiều j chắc cùng còn không gần thì xa.
Sắp xếp đồ đạc xong em leo lên xe mình, mình và em đi hướng qua phà cát lái, không đi đường quốc lộ vì đường bên này dễ đi, ít xe ít bụi ít công an hơn.
Mình và em gia sư chạy với tâm trạng đầy vui và phấn khích, khi qua phà xong em gia sư choàng tay ôm eo mình, mình lại thấy có cảm giác gì đó trong người, âm ấm và quên hết mọi thứ. Mọi thứ ở em đều khiến mình dễ chịu
- “Đường còn xa, con chó nó la con mèo, gâu gâu meo meo”, em cứ hát lăng quăng câu ấy suốt, có vẻ em còn vui hơn cả mình, em cười tươi như hoa.
- “em từng đi chơi xa bằng xe máy nhiều chưa?”, mình hỏi em khi em và mình đang chạy trên con đường với 2 bên là rừng cao su
- “ko nhiều lắm, lần này thấy vui nhất, hồi đó em đi với cả đám bạn không à”, em trả lời, xong lẩm nhẩm đếm cây cao su.
- “sao lần này vui nhất?”, mình tò mò, có lẽ nào em cũng có cảm giác yêu thương nhiều như mình đang có
- “vì em thấy thế, anh ơi anh, em cứ nhìn vô rừng cao su 1 hồi là thấy nhức đầu àh”, em nói
- “đừng nhìn nữa, nhìn anh nè”, mình nói, nhìn vào những cây cao su thẳng hàng và sâu hun hút, thấy cũng hơi mỏi mắt
- “ohm, hức hức”, em nói,
- “giờ nhõng nhẽo àh nhok”, mình nói, khi em làm điệu bộ hức hức như khóc.
- “em buồn ngủ”, em nói lí nhí. Chắc giỡn quá nên mệt rồi, em thật rất giống đứa con nít, chơi đó rồi ngủ đó, rất vô tư
- “dựa vô lưng anh ngủ đi”, mình nói, sau thấy em gác đầu lên vai mình, em có kiểu ngồi rất lạ, gác hẳn cả cái đầu lên vai mình, lại hát thì thào với cái giọng không còn hoạt bát nữa
- “đường còn xa, con chó nó la con mèo, gâu gâu meo meo”, em hát liên tục, tay vẫn lắc lư qua lại. Em ngoan ngoãn lắm.
Chạy thêm 1 đoạn, mình và em ghé vào quán nước có võng, em vào và ngủ luôn, mình ngồi ở cái võng đối diện em, nhìn em ngủ rất ngon.Đúng là em gia sư của mình rất lạ, khi thì như người đàn bà chững chạc sành đời, khi thì thơ ngây và ngoan ngoãn như đứa con nít.
- “hun đi anh”, mình nghe tiếng em khi đang chơi điện thoại, em ngủ được 1 tiếng rồi. Mình hơi ngạc nhiên khi nghe em nói hôn.
- “sao?ngủ dậy nhõng nhẽo àh, ngủ như heo”, mình nói trả lại cái câu mỗi sáng em hay nói với mình
- “thì ngủ dậy, ko có đánh răng, thì phải hun chứ”, em nói, cười cười rồi cầm li nước uống ngon lành
- “uhm, hun nè”, mình nói, đẩy đầu về trước
- “hahaha, ham lắm, đúng mê gái, nghe hun là ham liền”, em cười vui lắm.
- “kệ tui”, mình nói, hơi quê quê. Tính tiền xong mình và em gia sư lại tiếp tục lên đường, lại tiếp tục nghe em hát, nhưng đổi lại xíu
- “đường đỡ xa, con chó nó la con mèo, gâu gâu meo meo”, mình bật cười vì câu hát của em. Vui quá. Mình và em băng qua những cánh đồng trải dài, đã thấy ngọn núi rồi, chắc sắp tới nơi.
- “mát quá anh ơi”, em nói, và dang tay, gió thổi rất mạnh, mát rượi.
…
Trên đường đi do nghỉ lại 2 lần, 1 lần em ngủ 1 lần để ăn trưa nên mình và em gia sư tới nơi là 1h chiều, quãng đường tới Vũng Tàu không xa nhưng
mình và em gia sư đi mất quá nhiều thời gian.
Tụi mình ăn trưa bằng những thứ đồ ăn em mang, sandwich, phô mai, xúc xích, có cả da và cà chua, em làm cho mình 5 cái sandwich, ăn tạm. Em nói là ra đây đồ ăn bán mắc lắm, nên mang mấy thứ ra ăn vặt cho đỡ tiền. Em gia sư khá chu đáo
…
Cuối cùng cũng nghe mùi mặn của biển, mình nghe em gia sư nói thế chứ mình chẳng nghe thấy mùi gì. Em hét to, chào Vũng Tàu, em hoàn toàn phấn khích, Mình và em cũng thấm mệt, nhưng nhìn thấy biển cũng rất vui, sóng cồn xa xa, nhìn trắng xóa và mát rượi.
Mình chạy tới khách sạn tháng mười hỏi phòng, hôm qua có gọi điện rồi. Người ta kêu hết phòng nhưng hôm nay hi vọng sẽ có người trả phòng, sẽ có phòng để ở.
Không có.
Mình và em gia sư đi tiếp, mình không ghé vô mấy nhà nghỉ vì nghe nói có nạn mất đồ, tìm mãi cũng ra 1 khách sạn còn phòng. Khách Sạn Sài Gòn. Mình đang suy nghĩ về việc mướn phòng, sẽ mướn 2 phòng hay 1 phòng. Thực tình mình hi vọng là 1 phòng, ko phải làm gì, mình cũng sẽ không làm gì. Chỉ tự dưng muốn cảm giác ngủ qua 1 đêm, mở mắt nhìn là thấy người mình yêu.
- “còn phòng em ơi”, mình nói khi em đang ở ngoài xe đợi mình, mình chạy vô tiếp tân hỏi phòng
- “qua, may quá em ngồi xe mệt lắm lun rồi”, em nói, cười tươi.
- “mướn 1 phòng hay 2 phòng”, mình hỏi em, chờ đợi câu trả lời
- “mướn 1 phòng có 2 giường đó, đỡ tốn tiền, mình ngủ xíu chứ mấy, chủ yếu đi chơi mà”, em gia sư nói tỉnh bơ, mình quên mất cái vụ phòng đôi, sẽ tiện nhất.
- “uhm, gửi xe đi rồi vào”, mình bỏ em với đồ đac ở ngoài, mình chạy vào bãi giữ xe. Khách sạn Sài Gòn cũng khá lớn, đi bộ qua bên kia là bãi biển, cũng rất gần và rất tiện.
- “Cho em mướn 1 phòng đôi”, mình nói khi mình và em gia sư đã vào khách sạn.
- “hết nhiêu tiền vậy chị”, em gia sư hỏi liền khi chị tiếp tân chưa kịp nói gì. Em gia tính toán rất kĩ
Khi chị tiếp tân nói gia tiền, em gia sư kéo mình ra xa, nói
- “mắc quá vậy anh, tự dưng ở xíu mà hết 1 đống tiền”.
- “thì ở 1 ngày 12h trưa mai trả phòng, phải chịu thôi chứ sao”, mình cười nói. Mình còn đủ tiền để đi chơi ăn uống từ giờ tới ngày mai. Không sao hết.
- “mướn phòng đơn đi, đỡ được 1 ít”, em gia sư nói thế, em không câu nệ chuyện ở chung.
- “ohm, vậy đi”, mình nói liền. Thực ra đi chơi thì nhiều chứ ở có bao nhiêu đâu, mình thuyết phục bản thân thế vì có cảm giác đầu óc mình đang suy nghĩ gì đó xa xa, có nến có hoa và giống đêm tân hôn. Ặc, quá kinh khủng và đồi bại. Nhất quyết không làm thế, mình còn chừa đường để về nữa.
Mình và em gia sư quyết định mướn phòng đơn. Chị tiếp tân nói 2h lên nhận phòng vì nhân viên đang dọn phòng, thế là phải đợi thêm nửa tiếng nữa. Trong thời gian đợi mình và em chụp hình đủ kiểu, đây là những tấm hình đầu tiên 2 đứa chụp chung với nhau. Mình quên hết mệt mỏi có trên đường đi.
…
Đúng 2h, mình và em gia sư được nhân viên khách sạn dẫn vào phòng, vừa vào tới em gia sư đã để đồ lên ghế và nhảy lên giường nằm. Mình đứng tần ngần, bắt đầu thấy ngại ngại. Mình ngồi lên ghế, định lấy đồ đi thay. Đây là lần đầu tiên mình ở 1 nơi riêng tư như thế với 1 người khác giới. Cảm giác hơi kì kì, chưa quen
- “anh đi tắm đây”, mình nói khi vừa lấy đồ xong, mình mang quần short với áo thun.
- “uhm, tắm đi, dơ quá rồi”, em nói, lúc này em đang nằm, điện thoại đã mở nhạc. Em vui vẻ lắm.
Mình tắm với tâm trạng rối rối vì đầu óc mình đang nghĩ lung tung, mình tưởng tượng quá xa. Khách sạn này xây từ lâu nên kiến trúc cũ kĩ, nhưng cũng có đầy đủ tiện nghi với khả năng an toàn cao. Mình cố tắm nhiều cho suy nghĩ trở lại bình thường, mình sẽ nghĩ tới lúc tắm biển để làm đề tài vì trong người mình có càm giác hồi hộp và nóng.
Tắm xong mình bước ra ngoài, thì em gia sư đã ngủ rất ngon lành, điện thoại em vẫn mở nhạc. Em đúng là con heo ham ngủ, rất dễ ngủ. Mình ngồi lên mép giường, đầu óc lại nghĩ lung tung, em ngủ ngáy ngon lành.
- “đói anh ơi”, em tỉnh dậy lúc 3h30, mình vẫn ngồi cạnh em, mỏi lưng lắm mà không dám nằm xuống.
- “em là heo chắc luôn, ko ăn thì ngủ.”mình nói cười, mình đang chơi game trên điện thoại.
- “kệ em, anh xái xà bông gì thơm thế”, em nói, vẫn nằm dụi mắt. Mình có xài xà bông gì đâu, chỉ tắm sơ qua thôi mà
- “anh tắm sơ àh”, mình nói tỉnh bơ
- “hèn gì thúi quá, ko ngủ nổi”, em nói, làm như đang nói sự thật, đanh đá tinh nghịch.
- “vậy đứa nào mới kêu thơm”, mình gõ đầu em nói. Em cười hì hì
- “uhm, thơm thiệt ha”, xong em kéo tay mình, hun hun hít hít. Mình lại nóng cả người. Lại nghĩ lung tung.
- “em đi tắm đi”, mình nói. Em ohm, rồi ngồi dậy lấy quần áo rồi vào tắm. Tiếng nước chảy cũng đem lại cho mình cảm giác kì kì. Em gia sư tắm xong, em mặc cái quần đùi bằng jean rách ngắn, áo thun rộng màu đen, tóc em đã được búi cao trên đỉnh đầu. Nhìn em đẹp, mình thấy thế.
Em lấy đồ ăn trong balo em mang ăn tiếp, mình và em vừa ăn cừ nói chuyện. Mình mở ti vi, đang mở tới cái kênh ca nhạc có mấy nhóm nhạc kpop thì em gia sư đưa mình cái bánh em vừa làm. Thực tình mình chẳng thích ăn sandwich vì ngán lắm.
- “anh thích nghe nhạc hàn àh?”, em hỏi khi mình nhai bánh. Mình đâu ưa nhất là cái nhóm có mấy chục thằng hát lăng nhăng gì mình không hiểu nổi.
- “đâu, anh tưởng em thích”, mình nói
- “đâu ra, mở khác đi. Ghét nhất đó”, em nói. Mình mừng hẳn, mấy bữa trên voz có mấy cái vụ cãi nhau vì kpop. May mình ko dính tới chuyện đó.
Lạc đề rồi
…
Ăn xong mình và em mang hết tiền bạc với điện thoại xuống quầy tiếp tân gửi, chỉ để lại ít tiền trong túi. Trước khi ra khỏi phòng, em không quên tô son màu hồng và thoa kem chống nắng, cho cả mình. Em bắt mình nằm trên giường, thoa kem khắp mặt mình rất kĩ, còn tranh thủ tô miếng son
- “haha, xinh quá, xuống dưới coi chừng mấy anh gay thích thì chết”, em gia sư cười tinh nghịch. Mình ngồi bật dậy, mặt mình thì trắng môi thì đỏ như hát bội. Mình bôi vội bớt đi vẫn còn trắng và môi còn đỏ. Em nghịch quá.
Em gia sư cười suốt vì hứng thú, mình và em gia sư ra bãi biển tắm. 4h hơn, nắng không còn quá gắt, mình và em nắm tay nhau đi chậm chậm. Mình thấy hạnh phúc vô bờ vì những cảm...