* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Truyện Nói Yêu Em 7 Lần Full Chap

ra đề:
- 22 nhân 11.
- 242 – Tùng Linh gần như đáp liền lập tức.
Tuấn Anh nghi ngờ, nhỏ đã học thuộc các đáp án, cho nên quyết tâm ra đề một phen nữa:
- 41 nhân 11.
- 451
Rồi đề càng ra càng khó, đề số càng cao, thì thời gian càng dài hơn, thế nhưng lần nào Tuấn Anh cũng chịu thua Tùng Linh cả.
- Em tính cách nào hay vậy.
- Hehe, bí mật – Tùng Linh là đang áp dụng chiến thuật của nàng Scheherazade con gái quan tệ tướng trong tác phẩm nổi tiếng ngàn lẻ một đêm. Câu chuyện thế này:
“Vị vua nọ, bị hoàng hậu vợ mình lừa dối, bà ta có quan hệ với người khác bị ông bắt gặp, cho nên ông không tin tưởng ở phụ nữ nữa. Mỗi ngày, ông cho một thiếu nữ đến ngủ với mình, nhưng sáng hôm sau liền đem giết họ đi. Chẳng mấy chốc thiếu nữ trong đất nước chẳng còn mấy người, dân oán thán và sợ hãi vô cùng. Nàng Scheherazade thấy cha mình sầu muộn vì việc bắt thiếu nữ đi hầu vua, cho nên tình gnuyện đi. Nhưng nàng là một cô gái khôn ngoan, nàng xin phép dẫn em gái theo cùng. Khi gần sáng, sắp đến giờ chém đầu, cô em gái sẽ thức dậy và yêu cầu Nàng Scheherazade kể một câu chuyện. Và lần nào nàng cũng dừng ở đoạn gây cấn khi trời sáng. Nhà vua vì muốn nghe câu chuyện tiếp theo, đành để nàng sống thêm một ngày. Cứ thế, bằng sự thông minh của mình, Nàng Scheherazade đã trả qua 1001 đêm và giúp nhà vua nhận ra mọi chuyện”
Cho nên, Tùng Linh cũng muốn bắt chước người con gái thông minh đó, gợi trí tò mò cho Tuấn Anh, để rồi sau đó…
- Nói yêu em một lần đi, em chỉ bí quyết cho.
Tuấn Anh lườm nhỏ một cái rõ dài, Tùng Linh nhún vai nghẻo đầu tỏ ý:
- Em chỉ nói đùa thôi. Với cái đầu thông minh như anh, mò một tí sẽ ra ngay ý mà. Nhưng mà, các nhà toán học, bỏ ra rất nhiều thời gian để nghĩ ra cách giải toán nhanh gọn thế này, nếu anh mà nghĩ thì cũng mất nhiều thời gian lắm. Càng suy nghĩ, sẽ càng thấy nhức đầu, càng nhức đầu thì càng gnhĩ không ra. Nói một câu tỏ tình vô hại với em, anh sẽ có được đáp án anh cần. Dù sao thì thêm một lời tỏ tình cũng đâu có chứng tỏ ngay rằng, em sẽ là bạn gái của anh đâu đúng không. Em mà là anh, cứ thoải mái tỏ tình, hết 6 lời tỏ tình rồi thì quyết tâm giữ lại lời tỏ tình cuối cùng là được thôi mà.
Nhỏ cố tình nhấn mạnh câu cuối, thế nhưng Tuấn Anh vẫn không lên tiếng nói gì hết, Tùng Linh hít sâu một hơi, quyết định chơi chiêu cuối cùng:
- Dạo này mình cũng hay quên ghê ta, hôm nay nhớ, ngày mai quên. Càng để lâu, trí nhớ mình càng tệ, mình sợ là mình sẽ quên hết mọi thứ quá.
Thấy nhỏ thở dài như thế, Tuấn Anh biết tỏng ý đồ của nhỏ, ngẫm thì nhỏ nói cũng đúng. Chỉ cần cậu giữ lại lời tỏ tình cuối cùng, thì dù nhỏ có làm gì, cũng chỉ là công cốc mà thôi. Mới là lời tỏ tình thứ 3 thôi mà, cho đi cũng không sao.
Cậu hĩnh mũi nhìn nhỏ nói:
- Em nghe cho rõ nha, không được bắt anh nói lại rồi tính là hai lần đâu.
Nói xong, cậu chờ nhỏ gật đầu đồng ý rồi mới nói tiếp:
- Không nói anh yêu em được không? Nói nghe ngượng miệng quá.
- Được rồi, cứ nói những lời nào ngụ ý tỏ tình cũng được – Tùng Linh gật gật đầu bảo.
- I Love You
Dù đã có sự chuẩn bị, thế nhưng, nhỏ cũng không khỏi bất ngờ trước ba chữ “I love you “này. Trái tim bị sự bất ngờ này làm cho đập mạnh, suýt nữa là văng ra ngoài. Nhưng nhỏ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh ngay.
- Yeahhhhhhhhhh. Lời tỏ tình thứ 3 rồi. Nói yêu mình lần thứ 3 rồi.
Nhỏ nhảy cẩng lên vui mừng, reo hò thích thú như trẻ nhỏ được nhận món quà yêu thích của mình. Tuấn Anh nhìn điệu bộ nhún nhảy như con loi choi của Tùng Linh mà không khỏi phì cười.
- Em phải về gọi điện báo tin vui này cho các bạn em mới được.
Tùng Linh reo lên xong rồi định mở cửa bỏ đi, nhưng Tuấn Anh đã nhanh chóng gọi giật nhỏ lại bảo:
- Này, em chưa giải đáp cho anh.
- Đơn giản lắm, anh cứ lấy hai số đó cộng lại với nhau rồi cho nó nằm chính giữa là ra kết quả khi nhân với con số 11.
Tuấn Anh nghe Tùng Linh nói xong thì vội cầm bút lên tính thử, cậu đinh ninh rằng Tùng Linh sẽ chạy như bay về nhà gọi điện báo ấm ĩ cho tụi bạn. Không ngờ là, Tùng linh vừa chạy đến nắm cửa liền quay trở lại hôn trộm lên má ậu một cái rồi nói:
- I love you, too
Tuấn Anh đờ cả người ra khi bị hôn, cây bút trện tay rời khỏi tay cậu rơi cái phịch xuống đất. Tùng Linh lần này đúng là chạy như bay ra khỏi phòng cậu.
Một giây sau khi Tùng Linh biến mất, mặt cậu bỗng đỏ bừng lên, cậu đưa tay chạm lên mặt mình, nơi vừa bị Tùng Linh hôn, cảm thấy tim của mình kỳ lạ khác thường, đập mạnh hơn ngày thường nhiều vô cùng. Nhưng sau đó, cậu nhận ra một điều…tay cậu có cảm giác ướt.
Thì ra trong lúc hấp tấp, hôn trộm, Tùng Linh không kiểm soát được, đã để lại nước miếng trên má cậu. Tuấn Anh tức giận dùng tay chùi chùi má mình, ghiến răng ghiến lợi bảo:
- Nếu mà ra không đúng, anh giết em.
Nhưng mà
18*11=198: lấy 1+8=9, đe, 9 để giữa 1 và 8 ra kết quả 198.
Thử một bài khác:
17*11= 187: 1+7=8 kết quả không sai chính là 187
22*11=242
33*11= 363
41*11=451

Cuối cùng Tuấn Anh cũng phải nhận thua để học được một bí quyết mới.
Thế là, cứ một ngày, Tùng Linh lại hý hửng chạy đến gặp Tuấn Anh và bày một trò tinhq úai của mình:
- Em với anh chơi số nhé. Mỗi người chỉ có thể nói từ 1-3 số liên tiếp nhau, trong giới hạn từ 1 đến 30. Ai là người đọc được chữ số 30 cuối cùng thì là người chiến thắng. Em cho anh nói trước…
- 1 2 3…
- 4

- 26… – Nhỏ lập tức đọc số 26 và giơ cao biểu hiện chiến thắng của mình.
Bởi vì, dù Tuấn Anh có đọc một số duy nhất là 27, thì nhỏ vẫn có thể đọc 28, 29, 30 và chiến thắng. Nếu Tuấn Anh đọc số 27, 28 thì nhỏ đọc 29, 30 vẫn là nhỏ chiến thắng. Nếu Tuấn Anh có đọc số 27, 28, 29 thì nhỏ vẫn có thể đọc số 30 cuối cùng và chiến thắng.
Và Tuấn Anh thua một cách vinh quang dù rằng cậu có chơi cùng nhỏ biết bao nhiêu lần. Cuối cùng đành phải nói lời tỏ tình với nhỏ để đổi lấy bí kíp của nhỏ.
- Đơn giản lắm, bì quyết đó là anh phải đọc làm sao, để bản thân có thể chạm vào những con số giới hạn. Và con số giới hạn cuối cùng chính là con số 26. Vậy thì chiến thắng là điều dĩ nhiên. Thấy em thông minh không?
Một lần nhỏ đạp bàn bảo:
- Chúng ta đều là con nhà võ, cứ giải quyết bằng võ thuật đi. Người thua phải làm theo yêuc ầu của người thắng.
Sau đó, nhỏ hùng hồn dẫn Tuấn Anh đi đến trường họ võ của mình. Tuấn Anh từng là quán quân, nhiều người biết cậu, bèn đi đến thách đấu, cũng chỉ gọi là đấu giao lưu. Tất vả đều là các đàn anh kháo trên của nhỏ, đấy chừng vài người, sức Tuấn Anh đã cạn kiệt.
Đến khi đấu với Tùng Linh, Tuấn Anh bị hạ nock out một cách ê chề. Cuối cùng theo cái ngoắc tay của nhỏ, phải nói lời tỏ tình thứ 5 của mình. Và cũng nhận ra một sự thật là: Tùng Linh biết võ, không thể nói là cao thủ, nhưng cũng không phải là hạng gà mờ. Dù cậu có giỏi cỡ nào, nhưng với cách thức triệu tiêu sinh lực địch của nhỏ, cậu thua là điều hiển nhiên. Rõ ràng có âm mưu từ trước mà.
Có một lần hai đứa cãi nhau về vấn đề…ăn mít.
Tùng Linh tốt bụng đem mít qua cho Tuấn Anh ăn, thế nhưng lại vô cớ gây sự, sau đó thì có câu đúc kết thế này:
- Anh nói đi. Mít này của ai? Mít em hay mít anh.
Tuấn Anh há miệng mắc quai, lỡ ăn mít của nhỏ rồi, đành hậm hực trả lời:
- Mít em.
- Ok, lời tỏ tình của anh, em chấp nhận – Nhỏ như chỉ chờ có thể liền đứng dậy vỗ tay hoan hô bảo – Yeahhhhhh, lại thêm một lời tỏ tình nữa rồi.
- Anh tỏ tình với em hồi nào? – Tuấn Anh ngơ ngác nhìn nhỏ hỏi.
- Chẳng phải đã bảo “cứ nói những lời nào ngụ ý tỏ tình cũng được”. Vừa rồi anh nói là miss ( nhớ) em, chẳng phải là ngụ ý tò tình rồi hay sao – Nhỏ thản nhiên đáp.
Tuấn Anh biết mình đã bị nhỏ gài rồi, nhưng giờ chẳng thể phản bác được gì hết. Đành ngậm bồ hòn, cắn răng thề, tuyệt sẽ không nói ra lời nào nữa.
Sáu lời tỏ tình, làm cái vèo đã bật ra hết. Lời thứ 7, tuyệt đối sẽ không nói ra.
Chương 10: Love love love.
“Cho em thêm một lần một lần thôi…” Sáng sớm là Tuấn Anh đã nghe văng vẳng giọng hát đầy phấn khởi chào buổi sáng của cái người ở phòng đối diện của nhà kế bên.
- Anh Tuấn Anh, chào buổi sáng – Tùng Linh vẫn như mọi ngày, sáng sớm đứng ở ban công chờ Tuấn Anh kéo cửa rèm thì hô to và vẫy tay tươi cười với cậu.
Tuấn Anh bị Tùng Linh làm đến phát phiền, chỉ biết quay lưng đi, chẳng thèm chào hỏi với nhỏ cái nào. Thế nhưng chính cậu cũng không hiểu vì sao bản thân vẫn cứ hay kém rèm cửa vào buổi sáng ra làm gì để rồi cảm thấy phiền phức như thế.
Thấy Tuấn Anh quay đi, Tùng Linh xịu mặt có chút thất vọng, thế nhưng nhỏ nhanh chóng lấy lại tinh thần của mình với quyết tâm cao độ. Thêm một lần nữa thôi là nhỏ chính thức làm bạn gái của Tuấn Anh rồi.
Có quyền mè nheo, có quyền đi bên cạnh, rồi còn hẹn hò nữa chứ.
Tùng Linh đứng ngẩn người mở tới lúc nhỏ cùng Tuấn Anh tay nắm tay cùng nhau đi trên phố, vừa mút kem, vừa ăn kẹo bông, xem phim, đến khu vui chơi và rồi…hôn

nhau.
- Ối cha mẹ ơi – Mặt nhỏ đỏ rần lên khi nghỉ đến việc hai người sẽ hôn nhau.
Nghĩ rồi lập tức bị ám ảnh ngay, trong đầu nhỏ xuất hiện đầy bông bóng và trái tim hình cảnh nhỏ và Tuấn Anh hôn nhau.
- Không được. Không được nghĩ đến – Nhỏ vội vơ quào xua tan những bong bóng và trái tim kia đi – Biến thái quá – Nhỏ tự bảo với chính mình.
- Này! Sáng sớm em phát điên gì vậy hả – Tuấn Anh ở ban công bên kia đã mở cửa đi ra ban công nhìn nhỏ xua tay múa chân bèn hỏi.
- Không có gì. Không có gì. Hehe… – Nhỏ vội chối ngay, làm sao có thể cho anh Tuấn Anh biết được sự thật là nhỏ đang có suy nghĩ không lành mạnh chứ.
- Bắt đầu từ hôm nay, em tự đi học một mình. Không hiểu bài mới qua hỏi anh – Tuấn Anh bèn hạ một đạo thánh chỉ như đá lạnh tạt vào mặt của nhỏ.
- Tại sao – Nhỏ dậm chân nhìn Tuấn Anh uất ức hỏi.
- Không cho em thêm cơ hội nào nữa hết – Tuấn Anh liền nói thẳng với nhỏ, cậu quyết tâm không nói ra lời tỏ tình thứ 7, vì vậy không để bị nhỏ lừa nữa. Cách tốt nhất là tránh xa, nhỏ không có cơ hội tiếp cận, thì không còn mánh mung hay cơ hội giở trò lừa gạt nữa.
Tùng Linh thấy Tuấn Anh dứt khoát quá, trong lòng thầm than thở. Nhỏ đành giả bộ đáng thương nói:
- Anh không cho em quá giang đến trường, em phải đi bộ đến trường cực lắm.
- Em là người học võ mà, coi như là một chút rèn luyện đi. Lo đi đánh răng rồi đi học cho sớm đi.
Bốp…
Nhỏ nghe như sao quả tạ rơi xuống trúng đầu của nhỏ vậy. Nhỏ rầu rĩ nhìn Tuấn Anh đóng cửa ban công đi vào nhà. Rõ ràng Tuấn Anh cũng thù dai mà, vẫn còn nhớ cái vụ bị nhỏ hạ gục hôm thi đấu võ.
Thế là Tùng Linh bắt đầu kiếp sống của con hủi, bị Tuấn Anh ghẻ lạnh thật sự.
- Trời ơi, bà quá lo. Đã được 6 lần rồi, thì lo gì không có lần thứ 7 chứ – Nhỏ Phương vừa uống nước vừa động viên nhỏ, khi nhỏ kể lại việc mình bị Tuấn Anh bỏ rơi như thế.
- Phải đó. Dục tốc bất đạt mà. Bà cứ từ từ đi, dù sao thời hạn 1 tháng vẫn còn đến 2 tuần mà. Lo gì không có cách chứ – Nhỏ Chi cũng lên tiếng bảo.
- Mà đúng là vui thật, chỉ còn một lần nữa thôi, anh Tuấn Anh sẽ làm bạn trai của tui – Nhỏ lại ngồi nhớ đến cái bong bóng trái tim lúc sáng.
- Tui thì nôn nóng nhìn cái mặt thua cuộc của mấy cô ả kia – Nhỏ Phương háo hức bảo – Đến lúc đó, tui sẽ tha hồ mà cười thỏa thích.
- Làm được rồi hãy nói nhé – Một tiếng nói bỗng vang lên sau lưng của ba nhỏ.
Ba nhỏ lập tức quay người lại thì thấy ngay ba con nhền nhện xanh đỏ tím ba màu đủ cả, lòe loẹt đến chết người ý.
- Tụi này nhất định sẽ làm được – Nhỏ Phương đứng lên ưỡn ngực tự tin đáp – Chờ ngày thua cuộc đi nhé.
- Thắng được tụi này thì sao hả – Nhỏ tóc ngắn khoanh tay vênh mặt bảo – Dùng thủ đoạn bắt buộc anh Tuấn Anh làm bạn trai mình thì có gì hay chứ. Làm bạn trai được bao lâu? 1 ngày, 2 ngày, 1 tuần, 1 tháng…sau đó thì chia tay. Chia tay thì chia tay, còn mang tiếng bị đá, chắc chắn sẽ nhục mặt hơn tụi này đánh cá thua nữa.
Lời nhỏ tóc ngắn nói, đã kích không ngừng khiến Tùng Linh thấy buồn. Đúng là nhỏ chị bắt buộc Tuấn Anh hứa làm bạn trai của nhỏ, nhưng không có nói đến thời gian. Nhỏ càng không nghỉ đến việc sẽ chia tay.
Điều đáng buồn nhất là, Tuấn Anh không hề thích nhỏ, trong mắt Tuấn Anh, nhỏ là con nhóc phiền phức. Và sự thật đã được chứng minh vào sáng hôm nay.
Thấy Tùng Linh cúi mặt ngẫm nghĩ, nhỏ tóc quăn biết đã nói trúng thì liền đế thêm vào:
- Nhưng mà cũng chưa chắc thắng mà đúng không? Chị Quỳnh Chi xinh đẹp, tài năng của tụi này không dùng thủ đoạn như ai kia để ép buộc tình yêu đâu. Anh Tuấn Anh có mắt, nhất định sẽ chọn chị ấy cho mà xem.
- Để xem đi đã – Nhỏ Chi hừ mũi cười nhạo bảo – Anh Tuấn Anh cũng không phải loại ham gái đẹp đâu. Cùng lắm là không ai có được mà thôi.
- Cứ chờ đi – Ba nhỏ nguýt dài rồi quay mông bỏ đi.
- Lần sau tuyệt không đến quán này nữa nhé – Nhỏ Phương nhìn theo ba cái mông lắc qua lắc lại không khỏi buồn nôn nói.
- Đúng đó. Quán này chắc là động bàn tơ rồi. Lần nào cũng gặp cả – Nhỏ Chi gật gật đầu.
Cả ba nói xong thì nhìn nhau phì cười, lại tiếp tục vui vẻ nói chuyện và vạch ra kế sách.
Thế nhưng, sáng hôm sau, rộ lên tin đồn là Tuấn Anh và Quỳnh Chi quen nhau.
- Làm gì có chuyện đó – Tùng Linh bĩu môi cười nhạt lườm hai nhỏ bạn khi hai nhỏ thở hổn hển chạy vào thông báo cho nhỏ cái hung tin như sét đánh cái rầm này.
- Trời ơi trời. Người ta đồn ầm lên ngoài kia kìa bà – Nhỏ Phương tức giận đập tay xuống bàn cái rầm hét lên.
- Thì cũng chỉ là tin đồn mà thôi. Chắc ba con nhền nhện kia thấy sắp thua nên mới tung tin đồn như thế mà thôi – Nhỏ vẫn một mực phủ nhận tin đồn này, bởi vì nhỏ tin là trong thời gian giao kèo với nhỏ, Tuấn Anh sẽ không đi làm quen với cô gái nào khác đâu.
Hơn nữa, người ta nói:” Nhất cự ly, nhì tốc độ “. Về cự ly thì chị Quỳnh Chi làm gì bằng được nhỏ chứ, còn về tốc độ thì một đứa có sức khỏe cũng trâu bò, cũng được xem như con nhà võ như nhỏ chẳng lẽ lại thua một cô gái nhìn như cây liễu là Quỳnh Chi hay sao. Mấy ngày nay, nhỏ tích cực tấn công, thành quả thu về rõ ràng không hề nhỏ, chỉ còn chút xíu nữa thôi là kết quả mỹ mãn rồi.
Điều đặc biệt là, nhỏ thấy là Tuấn Anh tuy miệng vẫn càu nhàu, nhưng rõ ràng cũng không phản đối việc bị nhỏ bắt buộc đánh cá. Theo giác quan thứ 6 vốn có của phụ nữ, nhỏ tin rằng Tuấn Anh cũng thích nhỏ, dù rằng nhỏ không biết cái phần rung động của Tuấn Anh với nhỏ là bao nhiêu thôi.
Tuy cả tuần này, Tuấn Anh tuyên bố đóng băng nhỏ, nhưng nhỏ chỉ xem đó là hành động vùng quẫy trước khi chết mà thôi. Cá làm sao thoát khỏi lưới, tôn ngộ không làm sao ra khỏi lòng bàn tay của phật tổ như lai chứ.
Nhỏ hoàn toàn tin vào điều đó.
- Lúc đầu tui cũng nghĩ như vậy đó, nhưng mà…hôm bữa, tui thấy… – Nhỏ Chi lưỡng lựu, khó khăn lên tiếng bảo – Tui thấy anh Tuấn Anh đi chung với chị Quỳnh Chi. Hai người cười nói vui vẻ lắm. Nhưng mà lúc đó tui không nghĩ giữa hai người họ sẽ…Xem ra tin đồn là có thật rồi.
- Tui không tin đâu – Mặt nhỏ có chút tái, nhưng nhỏ vẫn nhất quyết không muốn tin vào điều đứa bạn nói.
- Không tin thì cứ đi nhìn tận mắt là được rồi. Haha…
Một giọng nói đầy đắc ý vang lên khiến ba nhỏ giật mình quay lại nhìn.
Nhỏ không nhìn cũng biết giọng nói đó là của ai.
- Ba con âm hồn không tan mà, làm gì cứ chạy đến lớp người ta ám hoài vậy trời – Nhỏ Phương chống nạnh hất mặt liếc xéo mắng.
- Đi xem mặt kẻ thua cuộc ra sao chứ đi đâu – Nhỏ tóc tém hất mặt cười khằn đáp, ánh mắt kênh kiệu trông đáng ghét vô cùng.
- Có bằng chứng, chứng minh bọn này thua cuộc rồi à – Tùng Linh hất mặt nhìn ba nhỏ chảnh chọe kia và hỏi.
- Yên tâm. Tụi này có bằng chứng mới đến đây chứ bộ – Nhỏ tóc xoăn nhún vai lôi trong túi ra một xấp hình thảy lên bàn của nhỏ.
Tùng Linh liền đưa mắt nhìn mấy tấm hình. Nhỏ Phương và nhỏ Chi cũng cầm lên xem mấy tấm hình kia. Coi xong, hai nhỏ nhìn nhau rồi nhìn Tùng Linh ái ngại.
Trong hình đều là Tuấn Anh và Quỳnh Chi trong nhiều bối cảnh khác nhau. Có hình cả hai cùng đi xe song song với nhau. Có hình ngồi học chung ở đâu đó, có hình cả hai ở trong quán nước…
Nói chung là nhìn vào sự thân mật, sự vui vẻ tươi cười của hai người đó, quả thật là trông rất giống một cặp tình nhân.
- Thấy rồi chứ. Đã bảo rồi, kẻ xấu xí thì đời nào anh Tuấn Anh sẽ thích chứ – Nhỏ tóc ngắn mĩa mai Tùng Linh.
- Chỉ có vậy thôi sao. Chỉ có vậy thì mình cũng có thể chụp hàng ngàn tấm đấy. Hơn nữa là chụp hình công khai luôn, chứ không có cái kiểu chụp lén lút thế này đâu – Nhỏ đâu dễ bị lung lay bởi mấy tấm hình này, lập tức nói ngay – Hình làm bằng chứng minh hai người họ quen nhau, phải là hình nắm tay, hôn nhau kia kìa. Mấy bạn có không, có không, không có thì đừng có chạy đến đây tuyên bố tôi là người thắng cuộc như thế.
Ba nhỏ kia bị nhỏ hỏi lại thì nuốt nước bọt im lặng, không dám phản bác điều gì cả.
- Hứ, không thèm nói chuyện với mấy đứa xấu xí này nữa.
- Xấu mà biết phấn đấu. Xấu xấu nhưng kết cấu nó hài hoà còn hơn thứ người mặt đẹp mà ngực lép mông teo chẳng hài hòa gì hết.
- Ê, nói ai ngực lép mông teo hả? – Ba nhỏ kia tức giận kêu lên.
- Những điều không thể thay đổi, hãy chấp nhận nó – Nhỏ Phương mím môi cười bảo.
- Được rồi, không tin chứ gì. Cứ đợi đi, đến lúc đó đừng có shock quá đấy nhé.
- Đợi thì đợi. Ai sợ ai chứ.
- Đừng bao giờ cãi nhau với những đứa ngu – Nhỏ Chi bèn lên tiếng bảo – Vì chúng sẽ kéo mình xuống ngang bằng trình độ của chúng. Và…đánh bại mình bằng kinh nghiệm ngu mãn tính của họ.
Nhỏ Chi nói xong, nhỏ Phương gật gù bảo:” Chuẩn”, thế là ba nhỏ cười phá lên.
Ba nhỏ kia thấy không thể làm bẽ mặt Tùng Linh được, bèn quay mông bỏ đi.
- Nè, làm ơn đem hình của mấy bạn về đi nhé. Đúng là rảnh tiền quá, rửa bao nhiêu đây tấm hình mà đều vô dụng cả – Nhỏ Phương gom đống hình trên bàn đưa cho ba nhỏ đó.
Ba nhỏ quay lại với vẻ mặt tức giận vì đến đánh người không được còn bị đánh lại, cho nên quyết định lấy lại danh dự của mình bằng cách tuyên bố một câu xanh rờn.
- Được. Nếu như bạn này không tin thì 3 giờ chiều nay hãy...

<< 1 ... 20 21 22 23 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status