Truyện: Cánh đồng Bồ Công Anh
Post bởi: GameHub.Pro
***********************
Lời giới thiệu: Cánh đồng Bồ công Anh là 1 câu chuyện cảm động về tình yêu lứa tuổi teen. Người đọc truyện này sẽ có những cảm xúc,cảm giác về 1 tình yêu đẹp,lãng mạn đầy thú vị…nhưng đọc xong hoàn toàn xót thương và tiếc nuối…
Có thể ngay lúc này đây, bạn nghĩ nó chỉ là 1 câu chuyện bình thường…Nhưng hãy in ra, và đọc những lúc rảnh rỗi nhé. Sẽ thấy hay lắm đấy!
Chương 1 Cô bạn mới.
- Tanpopo ơi, dậy đi…trễ giờ khai giảng rồi-tiếng cô giúp việc lanh lảnh gọi nó khi đồng hồ đã điểm 7h
Nó choàng tỉnh dậy, rồi chậm rãi làm vệ sinh cá nhân, thay đồng phục đi học, rồi xuống nhà ăn sáng cùng ba nó. Tính nó vậy, bất cứ việc gì dù gấp gáp đến mấy nó vẫn cứ chậm rãi mà làm, giống hệt mẹ nó.
- Ba nó ngồi đối diện với nó, tay cầm tờ báo, mắt không rời khỏi tờ báo, chỉ nhắc nó nhỏ nhẹ nhưng nghe sao lạnh lùng và nghiêm khắc vì giọng nói trầm của ông. ” Trễ giờ rồi đó, ăn nhanh đi ”
Đồng hồ bây giờ đã điểm 8h, nhưng nó vẫn ngoan cố cãi lại ” còn sớm mà ba, cứ từ từ ”
Lần này ông bỏ tờ báo xuống, mắt nhìn nó trân trân, nhìn 1 mà như thấy 2, vì nó quá giống với mẹ nó. Từ đôi mắt, cái mũi, cái miệng và cả cái tính bình chân như vại của mẹ nó, cái tính đó đã làm ông khổ sở biết bao trong khoảng thời gian hẹn hò với mẹ nó, và còn cả sở thích là thích cây cỏ mà nhất là loài hoa bồ công anh. Chợt ông nghiêm mặt lại và nói ” giờ con muốn gì ? ”
Nó toát mồ hôi, quơ đại vài cái bánh và chạy biến đi
Binh thường ông là 1 người cha vui tính, đôi lúc ông rất giống trẻ con. Nhưng khi nổi giận rồi thì chết, khó ai ngăn cản được ông
Nói về Lâm, 8h38″ vẫn bắt gặp cô đang trên đường đến trường, trong khi quãng đường từ nhà cô đến trường chỉ mất 15″ đi bộ bình thường. Đang đi, bỗng nhiên 1 chiếc xe ở đâu lao tới cực nhanh, và: Xịt…” nước bùn dơ bắn tứ tung lên người cô, chiếc xe vẫn cứ lao đi, cô chỉ kịp nhìn thấy bộ đồng phục giống với đồng phục trường cô và đằng sau chiếc xe có dán chữ windy nho nhỏ. Mặt cô đỏ lên kinh khủng, và cô nói lầm bầm trong miệng ” windy hả, được rồi…phen này chết với ta nha windy ”
Nhìn lại đồng hồ, cô trợn đôi mắt to tròn lên sau đó chạy thục mạng đến trường. Bấy giờ, không những lễ khai giảng kết thúc mà 1 tiết học cũng đã trôi qua.
Tiết thứ 2, cô giáo vào lớp và dắt theo 1 thằng nhóc…à không ! nhìn lại thì thấy đó chính là 1 con nhóc, nhìn kĩ khuôn mặt nó thì thấy nó rất dễ thương, đôi mắt to tròn, cái miệng chúm chím đang nhai kẹo gôm trông rất láu cá.
Bỗng từ dưới lớp có 1 viên fấn bay lên fía nó, nó nghiêng người qua và từ từ đưa tay ra, viên fấn nằm gọn trong tay nó, cả lớp trầm trồ thán fục. Cô giáo toát mồ hôi, nói ” thôi, cả lớp ổn định để cô giới thiệu thành viên mới của lớp 8c mình. Đây là bạn Lâm, mới từ Trung Quốc chuyển về đây, cô mong cả lớp sẽ hoà đồng và giúp đỡ bạn. Rồi, bây giờ em tự tìm chỗ của mình ha. Cô nhường lớp lại cho cô bộ môn “. Lâm chọn bàn cuối lớp có cửa sổ nhìn ra ngoài, kế bên cô là bàn của 1 cậu con trai, cô bé bàn fía trên lâm quay xuống
hey, làm quen nha. Bạn là con lai trung quốc hả ?.
-” Không, người việt 100% ” lâm trả lời.
- Tên bạn ngộ quá hen
- Ngộ sao ?
- Con gái sao tên lâm
- bộ con gái không được tên lâm hả ?
- Không. Mình chỉ thấy ngộ thôi, ở việt nam ít có con gái tên lâm lắm
- Ừ. vậy ấy tên gì ?
- Mình là Nhi. Lê Phụng Nhi
- Ừ. tên nghe cũng được, thua tên mình chút thôi. he he
- Hi hi, bạn cũng vui tính thiệt đó. À, mà nãy sao bạn chụp viên fấn hay vậy ?
Lâm định mở miệng thì tên con trai bàn bên cạnh đã quay sang nói ” ai lanh mắt chút thì thấy thôi, cô ta lấy viên phấn bên bàn giáo viên chứ có chụp chiếc gì đâu, đúng không nhóc ” nói rồi hắn nháy mắt với lâm.
- Lâm tài thiệt á ! làm vậy mà chẳng ai thấy, cả Khang cũng tài nữa, thấy hết trơn.
Lâm chỉ cười, sau đó đánh 1 cái lườm thật nhẹ sang cho cậu bàn kế bên, cậu ta vờ như không thấy và ngủ tiếp.
Tan học, Nhi và Lâm cùng về trên chiếc xe hơi của nhà Nhi, 2 người có vẻ hợp nhau lắm.
Vài ngày sau, đột nhiên tên bàn bên cạnh quay sang Lâm hỏi
- Ê ! tên gì ?
- Hỏi ai vậy. Lâm đáp nhưng mắt vẫn hướng ra cửa sổ
- Khang làm vẻ mặt ngây thơ rồi hỏi ” bạn gì ấy ơi, cho mình hỏi tên là gì ?
- Vậy còn nghe được. Tên Lâm
- Đầy đủ luôn là gì
- Đồng Tuyết Lâm
- Ở trung quốc hèn gì tên nghe giống trung quốc luôn hen
- Tao tên Hoàng Kỳ Khang, tên tao với mày giống fim kiếm hiệp gê luôn. làm bạn hen mày ? nói rồi, Khang nở nụ cười chết người trên môi.
- Lâm quay sang nhìn rồi quay lại nhìn ra cửa sổ.
- Im lặng là tao coi như đồng ý đó nha. Nói rồi Khang lao ra khỏi lớp cùng đám bạn.
Tiết cuối, Khang sms ” giấy ” cho Lâm ” ê ! tối nay đi chơi nha mày, mừng tình bạn của tao với mày, mày mà không đi thì đừng có trách tao. tối nay 7h ở cổng trường nha “. Cùng lúc Nhi quay xuống, chụp tờ giấy trên tay Lâm đọc.
- Ê ! cho Nhi đi với, năn nỉ luôn á, nha, cho Nhi đi với nha, Lâmmmmmmmmmm, năn nỉ mà, nha Lâm nha !
- Trời, có ai nói không cho bà đi đâu, tự nhiên tuôn nguyên tràng thấy sợ luôn vậy bà
Thiệt nha, Lâm cho Nhi đi rồi nha, đừng rút lời nha. Nói rồi, Nhi hét lên sung sướng
- Khoan, bà hỏi thằng Khang nữa đi
- Ê Khang, tối nay cho Nhi đi với nha, Lâm đồng ý rồi, Khang mà không đồng ý thì buồn lắm á
- Ừ thì đi, càng đông càng vui
Nghe vậy, Nhi đỏ mặt và cười mãi
Đến tối, tại nhà Lâm.
- Ba ơi, lát 7h con đi chơi với bạn nha
- Ừ, đi đâu thì đi, đừng over night là được
Nhà Lâm khá dễ tính, ba Lâm đi làm suốt nên cũng muốn con gái mình có bạn.
Thường lúc nào hẹn ai đó, phải đúng giờ hẹn Lâm mới bắt đầu sửa soạn để đi, và lúc nào cô cũng trễ hẹn. Lần này Lâm quyết tâm sửa soạn trước…5″. Đúng 7h25″ Lâm có mặt tại trường…
Chương 2 Kết bạn.
…A, Lâm tới rồi kìa Khang ơi. Mắt cả 2 sáng rỡ
- Nhi than thở ” trời, bà biết tui với ông khang chờ lâu lắm không, bà làm gì mà trễ dữ vậy ? ”
- Lâm nhoẻn miệng cười hết sức ngây thơ ” ờ, tại tính tui vậy, hẹn với ai cũng trễ hết á, sry hen ! ”
- khang nói với tới ” Ê ! nhanh đi, đã đi trễ còn nhiều chuyện ”
Nhi và Lâm cùng chạy tới, cả 3 đi xem phim rất vui vẻ. Sau đó về đi chợ đêm.
-Ê Lâm, tao với mày mua 2 sợi dây chuyền giống nhau đi. Nhi kéo Lâm lại khi đi ngang qua hàng trang sức
- Trời, bữa nay xưng hô mày – Tao nha. Lâm trêu chọc
- Thì tại tao thấy mày với khang gọi nhau bằng mày tao thân thiết hơn nên tao cũng muốn gọi vậy. Nói rồi Nhi đỏ mặt, cô nàng này cứ hay đỏ mặt, bất cứ việc gì cũng đỏ mặt
- Ờ, tuỳ mày thôi
- Nè, tao đeo sợi dây chuyền hình chữ L, còn mày đeo chữ N ha. Nhi chọn vừa cầm lên2 sợi dây chuyền có mặt chữ N và L
- Tao đeo mày, mày đeo tao á hả ? lâm trố mắt hỏi
- Bộ không được hả ? Nhi nhìn Lâm ngây thơ
- Ờ tuỳ mày
Bỗng có 2 bàn tay nào đập nhẹ lên vai Nhi và Lâm, thấy có sát khí đằng sau, Nhi và Lâm quay lại. Mặt khang lù lù hung dữ ” nè, 2 cô bé, định đánh quả lẻ hả ”
- Tính Nhi yếu mềm, nghe vậy cô lắp bắp ” ơ, đâu có, tại không thấy khang ở đâu nên…”
- giờ thấy rồi nè, có định cho tui mua chung không. Vừa nói vừa lườm Nhi, làm cô suýt bật khóc
- Mu…u…a thì m…u..u…a
Cuối cùng cả ba đều lấy sợi dây chuyền chữ F, nghĩa là friend theo như khang dịch
Cả 3 chơi vui vẻ, đến lúc mệt rã rời rồi mới vào một qán kem ngồi nghỉ.
Bỗng…điệu nhạc ” người vô hình ” vang lên. Cả 3 ngồi nghe say sưa, 1 lúc sau Nhi bỗng la lên ” á, fone của tui, nãy giờ tưởng nhạc của quán bật “, mếu máo mở điện thoại ra nghe sau đó Nhi xin phép về trước vì hôm nay nhà Nhi có việc. Lúc đó đồng hồ điểm 9 tiếng
Lâm có vẻ như chưa muốn về, khang liền rủ Lâm đi đến 1 nơi
Khi đến nơi, thì
- Wow, có thiệt không đó, sao đẹp vậy, tao thích qá mày ơi
Cả 2 cùng lướt trên bãi cỏ xanh mướt có rất nhiều hoa bồ công anh, cũng chính là loại hoa Lâm thích. Mặc dù trời là ban đêm, nhưng chỗ này vẫn rất đẹp
- Ê ! sao mày biết chỗ này hay vậy. Lâm hỏi khang
- Bí mật, không thể bật mí. khang trả lời với 1 cái nháy mắt tinh nghịch
- Ê mày, hoa này là hoa tao thích á. Lâm vừa nói đùa giỡn với mấy cây bồ công anh
- Tao biết rồi
- Ủa sao mày biết. Lâm nói nhưng mắt vẫn không rời khỏi những cây bồ công anh
- Tại tao thấy mày hay nhìn ra cửa sổ ở lớp, mà theo điều tra thì ngoài cửa sổ có vài cây bồ công anh là đáng chú ý nhất nên tao suy ra vậy thôi
- Cám ơn mày nha, thằng bạn tốt
- Hề hề, có gì đâu
- Ê ! mày đừng chỉ chỗ này cho ai biết hết nha
- Sao vậy, mày gian quá à, muốn chiếm riêng 1 mình hả ?
Ừ, tại tao sợ mấy người nào đó biết chỗ này rồi lại fá mấy bé bồ công anh dễ thương
này nữa. Nói rồi Lâm quay sang nháy mắt với khang, làm cậu sững người
- Ờ, tuỳ mày. khang đỏ mặt ngượng ngùng
- Thôi về ha mày, tao mệt rồi. Lâm đứng fắt dậy vừa nói vừa ngáp
- Ừ, để tao đưa mày về
- Ờ, tao còn chưa quen đường sá ở đây
Trên đường đi, khang hỏi Lâm rất nhiều
- Ê ! mày có anh chị em gì không ? khang hỏi Lâm
- Không, nhà tao có mình tao à, suốt ngày chơi với chị giúp việc
- Ủa, ba mẹ mày đâu ?
- Ba tao đi công tác suốt
- Còn mẹ mày ?
- Mất rồi, mẹ tao mất bên trung quốc nên 2 ba con tao chuyển về đây luôn
- Sao mất vậy, xin lỗi mày nha, tính tao tò mò lắm, nếu mày không thích nói thì thôi vậy.
Nói có sao đâu. Nghe ba tao nói bị bệnh gì lạ gê lắm, nhiễm vào các bộ phận giác quan không hoạt động được nữa, lúc mẹ tao nhiễm bệnh đó, mẹ tao không nghe thấy gì, không nhìn thấy gì, và không nói được luôn. Bác sĩ còn chưa tìm ra bệnh đó là bệnh gì
- Mẹ mày tội gê ha. Nói rồi khang nhìn sang Lâm, thấy mắt cô thoáng đượm buồn
Từ lúc đó 2 người im lặng cho đến lúc tới nhà
Nhà Lâm là 1 ngôi biệt thự màu trắng, phần nhà ở không rộng nhưng phần sân lại rất rộng
- Ê ! vào chơi mày ! Còn sớm mà
- Ừ, vào chút rồi về
Trước khi vào nhà, Lâm và khang fải đi ngang qua 1 khu rừng, mà cũng không thể nói là rừng vì toàn là cây con mới trồng, Lâm dừng lại ở một bộ bàn bàn gế làm bằng gỗ cây đặt ở sân. ” Ngồi đây cho mát hen ” lâm nói
- Ừ. khang trả lời trong khi mắt thì vẫn đang đảo quanh khu vườn
Chị giúp việc đem ra một số nước ép và trái cây. Lâm bắt đầu nói
- Biết sao nhà tao ở có trồng cây nhiều không ?
- Sao vậy ? khang hỏi
- Mắt Lâm lại đượm buồn, cô khẽ nói ” vì mẹ tao thích rừng cây, nhất là bồ công anh, như tao tên Lâm vậy đó, mẹ tao cũng tên lâm, mẹ tao là Trịnh Nhã Lâm ”
- khang như hiểu tâm trạng của Lâm bấy giờ, khang nhẹ nhàng đi khám phá khu vườn non, chợt khang phát hiện ra rất nhiều những cây bồ công anh non, khang khẽ reo lên, say sưa ngắm 1 hồi, khang chợt nhìn lại đồng hồ, rồi vội vàng dắt xe ra về
1 năm học trôi qua, tình bạn của cả 3 vẫn vậy, trong sáng, bền vững
Dịp hè, nhà trường có tổ chức đi cắm trại 4 ngày 3 đêm tại Đà Lạt. Tối hôm trước ngày đi, Nhi qua ngủ lại nhà Lâm để sáng hôm sau đi luôn. Thói quen hằng ngày của Lâm là nếu không bận việc gì thì cứ đúng 8h30″ cô sẽ lên mạng cho đến 10h, trong khi đó Nhi đi tắm. Khoảng 10h15″, cả 2 không ngủ được, bèn ra ban công ngồi chơi cho mát. Nhi khẽ gọi ” Lâm, nói mày nghe cái này nha ”
- Việc gì, cứ nói
- Mày thấy thằng khang sao ? Nhi đỏ mặt nói
- Lâm chợt giật mình, cô cũng không hiểu cô giật mình vì cái gì và vì sao lại giật mình. ” Sao là sao, ý mày là sao ”
- Thì vậy đó, nhỏ này chậm hiểu gê. Nhi lại đỏ mặt
- Lâm chợt hiểu ra và cười to lên ” A, nhỏ này gê gê nha, mới lớp 8 mà đã…hahahaha ”
- Kệ tao mày, quỷ này, mày thấy nó sao, nói nghe coi ?
- Ừ, thì cũng được, đẹp trai, cười duyên, ga-lang, nhà giàu, học được, nói chung rất hợp với dáng em Nhi…hahahaha
- Thiệt không mày, vậy hồi đi trại tao tỏ tình nha. Mắt cô nàng sáng rỡ lên
- Gì ? có nhanh dữ vậy hông
- Gì nhanh mày, tao thích nó 2 năm rồi đó. Cô cúi gằm mặt xuống e thẹn
- Ừ, tuỳ mày thôi
- Nhưng tao cần mày giúp
- Giúp gì ?
- Đến lúc đi trại cần mày giúp gì thì tao sẽ nói. ok ?
- Ok.
Chương 3: Tình cờ.
Sáng sớm hôm sau, Nhi và Lâm thức dậy, cả 2 cùng làm đẹp cho nhau. Nhi mang ao sơ mi cổ bèo màu trắng cùng với chiếc váy xếp màu hồng ngắn ngang đùi, chân đi đôi dày búp bê, tóc mái 9-1 uốn xoăn nhẹ và cột 2 bên thấp. Còn Lâm thì mang chiếc áo sơ mi cổ bình thường mỏng sọc đỏ trắng, khóac thêm cái áo gi-lê màu trắng nhẹ ở ngoài, mang quần đùi jean, chân đi giày converse, tóc cô để mái ngang dài tận lưng uốn xoăn nhẹ.Cả trường tập trung lại để chuẩn bị xuất fát, lúc đó Lâm chạy đi WC, đi ngang qa bãi giữ xe của trường chợt cô thấy 1 người đang loay hoay với chiếc xe, cô chạy đến và hỏi ” Ê ! cần giúp gì không ? ”
- Chìa khoá xe tui lạ gê luôn nha, mở hoài hổng được. Tên kia nói
- Đâu, đưa xem. Lâm chen vào
Loay hoay 1 hồi. Bỗng ” Bịch…” ra rồi nè, đồ con trai gì mà yếu xìu, có cái khoá cũng mở không xong. Mà xe để ở trường khoá vào cột sắt nữa chi vậy, sợ mất thì để ở nhà đi. Lâm bĩu môi
- Ê ! đừng có tưởng giúp tui rồi nói gì tui cũng được nghen. Tui thấy vậy nên tui mới mở khoá ra kìa.Anh chàng vừa chỉnh lại tóc vừa nói
- Lại còn bày đặt chỉnh sửa tóc tai này nọ, người xấu thì làm gì cũng xấu thôi. Lâm lại bĩu môi
- Xin lỗi cô, ai xấu ? cho cô 5″ nhìn lại tui luôn đó. Anh chàng hếch mặt lên trời
- Xì…lại còn…! Lâm nói nhưng mắt vẫn nhìn sang anh chàng, nói thì nói vậy thôi chứ anh chàng cũng không đến nỗi, anh mang chiếc áo pull đi kèm áo gi-lê màu đen, quần ống côn cùng đôi giày converse
- Thôi tui đi tập trung đã, bye cô luôn, có duyên gặp lại hén. à quên, cám ơn cô nha. Anh chàng quay lại nháy mắt tinh nghịch với cô
Lâm thở phù 1 cái, chống tay lên chiếc xe đạp của anh chàng kia, cô quay lại đá 1 cái vào xe của hắn, bỗng cô ngạc nhiên nhìn xuống sau chiếc xe, có 1 chữ windy nho nhỏ. Cô trừng mắt cười ha hả ” Tìm được ngươi rồi nhé ! phen này chết với ta “. Quay trởi lại với thực tại, cô sực nhớ là qên hỏi tên hắn ta, cô mếu máo và tự rủa mình ” sao trên đời lại có thứ ngu đần như mình chứ ”
Lúc lên xe, xe Lâm được chia ngồi với 8f. Lâm và Nhi ngồi chung 1 chỗ, đợi mãi không thấy Khang lên, gọi cho Khang thì khang nói đang lên, 1 lúc sau xe sắp lăn bánh thì khang nhảy vọt lên, Lâm và Nhi reo lên mừng rỡ, Khang mang áo pull màu trắng viền đen, quần tụt ống côn và giày converse, nổi trội nhất trong đám con trai trong trường, nhưng có 1 người cũng ngang ngửa khang, Lâm chợt nghĩ đến hắn rồi tự đành vào trán mình ” sao lại nghĩ đến hắn ta chứ “. Khang đến ngồi sau chỗ Nhi và Lâm, bên trong còn có 1 người bên lớp 8f và hình như cậu ấy ngủ rồi. Lúc trên xe, Nhi, Lâm, Khang đùa giỡn rất vui vẻ. Chợt người ngồi cạnh khang quát lớn “để im cho người ta ngủ chứ “. Như hiểu ý nhau, Nhi và Lâm cùng quát lại ” để im cho người ta chơi chứ “. Khang đơ mặt nhìn Nhi và Lâm lí nhí ” có cần hợp nhau dữ vậy hông “. Nhi và Lâm cùng fá lên cười, khiến cho tên kia càng tức thêm. Hắn ta đứng fắt dậy ” nè, muốn gì đây hả, đủ rồi đó nha “. Bỗng cả đám con gái trên xe quay về fía khang ” ê ! phong kìa, phong kìa tụi bây, có cả khang nữa kìa, khang 8c kìa tụi mày ơi “. Tên đó lấy tay đánh vào trán rồi ngồi xuống ” trời, đi chơi cũng không yên thân nữa “. Còn khang thì ” chuyện gì vậy trời, hổng hiểu gì hết nha “.
-Ê khang, mày nổi tiếng gê nha, vậy mà không cho anh em bạn bè gì biết hết trơn, thằng này kì gê, ha Nhi ha. Lâm trêu chọc Khang
- Ờ, đúng rồi, nó nổi tiếng mà sợ tụi mình biết tụi mình đòi nổi tiếng theo hay sao á, ha Lâm ha. Nhi bồi thêm
- Ờ đúng đó, nó sợ tụi mình làm ảnh hưởng đến danh tiếng của nó hay sao á, ha Nhi ha.
- Ờ đúng rồi đó mày, thằng này chơi vậy là hông được. ha L â
Chưa kịp nói hết câu, thì Khang nói nhỏ nhẹ nhưng đầy sát khí trong lời nói ” tụi bây nói xong chưa vậy ” nói xong anh chàng còn cười 1 cái khiến cho Nhi lảo đảo luôn
- Umhh…chắc là xong rồi đó, ha Nhi ha.
- THÔIIIIIIIIIII…đủ rồi nha mày, bọn quỷ này.
- Ờ thôi thì thôi, Nhi và Lâm đồng thanh
Nãy giờ giỡn mệt quá, nên cả bọn đều lăn ra ngủ. 1 lúc sau bỗng nghe thấy nói ” ê, xích ra đi mày, xích cho người ta ra ” tên ngồi cạnh khang nói với khang, khang đứng dậy thấy trong xe vắng hoe, chỉ còn 4 người, chắc tại ngủ quên không ai kêu dậy. Khang kêu Nhi và Lâm dậy, cả 4 cùng chạy đến khách sạn mà trường thuê, chẳng nhìn thấy ai cả, chỉ thấy 1 ông thầy đang đứng cầm chìa khoá, cả bọn chạy lại hỏi
- Thầy ơi, còn phòng không thầy, tại bọn em ngủ quên
- Chết, sao các em không ra sớm, hèn gì lúc chia fòng thầy thấy dư 2 fòng, tưởng dư ra nên thầy chia hết rồi, giờ mà tập trung chia lại chắc mệt lắm. Mệt các em gê
- Cả bọn láo nháo ” chết giờ sao đây thầy, 3 ngày 4 đêm lận đó thầy ”
- Thôi giờ có 2 cách: 1> là còn 1 fòng duy nhất màk các thầy định lấy làm nơi hội họp, bây giờ nếu các em chịu thì thầy sẽ nói khách sạn cho kê 2 cái giường vô đó, 4 em ở chung
- Á, chết…thôi thầy ơi ! có chết em cũng không ở đâu. Nhi và Lâm láo nháo
- Ê, tưởng các cô có giá lắm hả, chính tui mới không dám ở nè. nói rồi tên bên lớp 8f bĩu môi
Lúc này Lâm mới nhận ra, tên bên lớp 8f kia chính là tên không biết mở khoá xe ở bãi giữ xe của trường, và cũng chính là tên đã bắn đầy nước dơ vào người cô. Cô hét lên ” Ê ! tên ngu đù không có mắt kia ”
Hắn ta quay sang ” gì nữa đây bà “, và hắn cũng trợn tròn mắt ” có cần có duyên dữ vậy hông, trường mình đông lắm mà, sao lại cùng xe với bà này chứ ” nói rồi hắn nhăn mặt đau khổ
Nhỏ Nhi và Khang quay sang hỏi ” chuyện gì vậy mày ”
- Lát tao nói cho nghe – Lâm nói
Như sực nhớ lại điều gì, cả 4 đều đồng thanh hỏi ” còn cách thứ 2 là gì thầy ? ”
- Thầy đứng sững nãy giờ, bỗng vuốt mồ hôi và nói ” à, cách thứ 2 là cách đây 25 km có thêm 1 nhà trọ mà trường thuê để bỏ các vật dụng nặng, nếu các em thích thì cứ đi bộ đến đấy để ngủ, rồi sáng sớm lại quay lại đây sinh hoạt với trường
tại sao không có xe chở đến hả thầy ? Nhi hỏi, vì gia đình cô rất giàu, từ nhỏ cô đã quen được sung sướng
- Tài xế không fục vụ mấy chuyện này đâu em
- Cả bọn nhăn mặt. Riêng Lâm mếu máo nói ” thôi ai đi thì đi, tui ở lại đây ”
- Tao ở lại đây với mày luôn nha Lâm. Nhi quay sang nói với Lâm
- Thôi tụi bây cho tao ở đây luôn đi, tao nhát đi bộ lắm á. Khang mặt...