chân chặt tôi thì nàng đã dạng chân ra và hẩy mông lên theo từng nhịp nhấp của tôi. Được thêm chừng 5 phút tôi cảm giác đầu thằng nhỏ cứng lên tức tức, biết chuyện gì sắp sảy ra tôi dùng hết sức ra vào nhanh hơn và cái gì đến cũng đã đến. Tôi đổ gục lên người T, mồ hôi nhễ nhại, thằng nhỏ như một kẻ bại trận nằm tiu nghỉu bên trong nàng. T đưa tay vuốt nhẹ mái tóc tôi rồi hai đứa từ từ chìm vào giấc ngủ…
Chap 17:
“E xin lỗi, chẳng còn lý do nào nữa, em hết yêu anh rồi. A đi tìm người con gái khác tôt hơn em đi…”
Tôi chợp mắt lúc thì thấy tai nhột nhột mở mắt ra thấy T đang cho tay xoa xoa tai tôi, đúng là khổ quá mà vừa mới xếp gạch xong mà nàng lại khiêu khích chỗ nhạy cảm thế này thì bố thằng tây chịu được ah.
- Này làm gì đấy, sàm sỡ người ta hả? tôi giả vờ hoảng hôt.
- Hì, công nhận ck lúc ngủ nhìn yêu thật đấy. T đáp
- Thế bình thường k yêu hả, hừ tránh ra dằng kia. Tôi giả bộ đẩy T ra.
T cười toe rồi ôm chặt lấy tôi.
- Chả bỏ, cả đời này vờ cứ bám chặt lấy ck đấy, đố ck thoát được. hihi
- Bỏ ck ra k vk hối hận k kịp bây giờ. Tôi dọa.
- K bỏ ck làm j làm đi. T vẫn cứ ôm chặt tôi.
“á à” tôi quay sang đè T rồi nhanh chóng nằm lên người nàng rồi chuyện gì tới lại tới. Shot 2 lâu hơn, mãnh liệt hơn, phải nói vs các bạn thế này “con gái khi mà đã dính vào cái vòng dâm dục luẩn quẩn thì họ lột xác 96% luôn bình thường thì dịu dàng, e lệ nhưng một khi bạn đã được cái màng ngăn cách thì họ sẽ cuồng nhiệt và bốc lửa trên giường”. Thay vì nằm yên như lần trước T đã biết hẩy mông lên đón nhận từng cú nhấp của tôi cơ mà chơi trò cưỡi ngựa thì phải dạy mãi ms tiếp thu được tuy nhiên vẫn k xuống sâu vì thằng nhỏ của tôi hơi dài chak do sâu quá gây cảm giác khó chịu hay sao mà mỗi khi tôi thúc ngược lên thì nàng lại nhăn mặt Shot 2 này lâu hơn shot 1 nhưng đến lúc bắn thì cơ thể tôi như dồn sức nặng vào thằng nhỏ ý khó chịu và fê hehe.
Hai đứa dậy mặc quần áo rồi nghỉ ngơi, T vẫn rúc đầu vào nách tôi (may mà k bị hôi nách) thỏ thẻ. Lát sau tôi gọi A vẩu vào đưa T về, tôi đòi đưa T về nhưng nàng k cho vì lý do tôi đang ốm.
Qua nhiều tuần sau đó, tình cảm của hai đứa tôi được bù đắp nhiều hơn vì chúng tôi đã nhận ra một điều là người kia là một phần không thể thiếu của cuộc đời nhau. Còn gì hạnh phúc hơn khi trời trở lạnh bạn và người yêu nắm tay nhau đi dạo trên bờ sông, cảm nhận cái lạnh len lỏi và từng ngóc ngách và hơi ấm của tình yêu đẹp.
Còn vụ 20- 11 lớp tôi được giải nhì lớp T thì được giải 3, nàng vẫn cười và nói “vợ làm sao được hơn ck, mãi mãi là người đi sau của ck thui, ck yêu giỏi nhất mà”. Chuyện học hành của hai đứa còn tôt hơn trước, T giúp tôi nhá môn toán, còn tôi giúp nàng học tiếng anh rảnh rỗi thì dạy nàng học đàn (đều là trên cái khu gò di tích đó nhé) , nàng biết đi xe rồi nhưng vẫn bắt tôi sáng dậy đi sớm để đợi lai nàng đi cùng.
Còn cái khoản chuyện ấy tôi và nàng cứ gọi là thường cmn xuyên luôn, nhà bác S là địa điểm thích hợp với những cuộc vui của bọn tôi, dần dà T bạo dạn và trở nên hứng thú hơn. Từ đó mà tôi đâm ra nghiện môn xếp gạch, cứ gần nàng lúc nào là phải lợi dụng sờ mó bật công tắc, móc cua các kiểu. Nói thật chứ T của tôi dâm bỏ xừ ra, có lần đi họp đoàn hai đứa ngồi bàn cuối trong góc nàng thì mặc quần kiểu quần tất cơ mà dầy hơn ý tôi ngồi cạnh tay ghi chép tay kia luồn từ phía sau lại để nàng ngồi lên rồi cứ thế.mà móc cua, được chừng 5p nàng ra hiệu cho tôi dừng tay. Rút tay ra thì toàn nước nhầy nhụa bóng loáng, lát sau khô lại cứ có mùi
khắm vs cảm giác dấp dính khó tả
Cứ tưởng sẽ bên nhau mãi mãi, cứ ngỡ hạnh phúc chẳng rời xa, cứ ngỡ… Cho đến giáp tết năm đó, một cái tết đáng nhớ
Gần tết, không khí sục sôi hơn cả world cup, thi học kỳ xong tôi ngậm ngùi cầm kết quả tbm được 8, 3 với danh hiệu hstt vì môn toán được 6, 4, T thì học sinh giỏi chắc cú ấy thế nàng chẳng dám khoe vs tôi vì sợ tôi buồn. Duy chỉ có điều lạ là bố nàng dạo gần ngày nào cũng đưa đón nàng đi về, hỏi thì nàng chỉ nói là bố lo trời rét sức khỏe nàng k tôt nên đưa đi. Tôi cũng chẳng nghi ngờ gì cả chỉ mải mê với kế hoạch tết vs lũ bạn, rồi những buổi chiến AOE chẳng còn nàng bên cạnh, tin nhắn với nhau ngày một it đi thay vào đó dạo ấy Nhung lại rất hay nhắn tin gọi điện cho tôi. Tính tôi thì ham vui, chẳng phải học hành nhiều nên cứ quẩy nhiệt tình với lũ bạn, tôi đâu biết rằng T đang phải chịu đựng những gì.
Hôm cuối cùng đi học, nói ra là hình thức thôi chứ học gì nữa, lớp nghỉ tới 1/3 nhiều đứa còn đã phụ bố mẹ đi chợ bán hàng tết từ mấy hôm trước, tuy nhiên k mất đi cái vẻ náo nhiệt khi còn cái mồm của lũ con trai chúng tôi.
- Mùng 3 chúng mày tập trung ở nhà tao rồi đến nhà từng đứa một chúc têt rồi đập phá. Thằng C đứng lên bục giảng tuyên bố.
- Đi nhớ rủ tao nhá Hoa lợn. Thằng A vẩu nói vs con Hoa.
- Thôi đến nhà nó làm gì, tết này nó còn bận đếm phong bì hộ bố nó. Tôi chọc A vẩu làm cả lớp được trận cười như nắc nẻ.
Đang chén gió tưng bừng thì nhận được tin nhắn của T.
- A xuống sân sau e nhờ tý.
“Chắc nàng gọi mình xuống tặng quà têt đây mà, hehe thôi tiện rủ nàng đi vs lớp luôn”.
Tôi hí hửng chạy xuống sân thể dục thì thấy nàng đang ngồi ghế đá, và một vị khách khá quen mặt đang đứng ngay cạnh. Thằng Hoàng.
Nhận ra có chuyện gì đó không ổn, tôi bước chậm lại rồi hít một hơi thật sâu…
- Em có chuyện muốn nói. T mở lời.
- Chuyện j mà phải cả Hoàng ở đây vậy.?? Tôi hỏi
Ngập ngừng một lát T nói:
- Em muốn chia tay…
Chap 18:
Em muốn chia tay…
Tôi đứng sững sờ, tai ù đi tựa như đất xung quanh sụt xuống. Tại sao chứ? khi mà chẳng 1 lần cãi cọ, chẳng có dấu hiệu gì của rạn vỡ, tôi cũng chẳng lăng nhăng (k ysl nhá: sosad) muôn vàn câu hỏi đặt ra trong đầu. Hít thêm một hơi thật sâu tôi cố tỏ ra bình tĩnh rồi nói:
- Lý do, ah mà hơi thừa nhỉ? từ bao giờ vậy??
- Thực ra cách đây 3 tuần rồi, e không muốn nói vì còn thi học kỳ e sợ a sẽ bị ảnh hưởng. T nói mặt cúi gằm xuống.
Lúc này mắt tôi ứ lại chực khóc, chân tay bủn rủn “vậy là mình bị lừa đã lâu mà *** biết cái gì hết, đời chó thật” tôi nghĩ thầm rồi ngay sau đó đổi lại bộ mặt đểu cáng và điệu cười nhếch mép.
- ồ, cảm ơn em nhé, chăm sóc T tôt nhá Hoàng.
Nói rồi tôi quay mặt đi, một giọt nước mắt đắng cay lăn nhẹ trên má, bước nhanh để k ai thấy. Lợi dụng góc cua của cầu thang tôi nhanh tay lau nó đi, rồi lại phải giả net mặt tươi tỉnh bước vào lớp mà k biết rằng đằng sau tôi một ánh mắt vẫn luôn dõi theo từng bước…
Vào lớp tôi cố tỏ ra tươi tỉnh, cười đùa với đám bạn lại tiếp tục bàn về kế hoạch chơi tết. Hai tiết sau đó tôi hăng hái xung phong phát biểu, chém gió bình luận các kiểu cố k cho mình được nghỉ ngơi vì đơn giản cứ dừng lại lúc nào thì từng kỷ niệm vs T lại ùa về xé nát con tim.
Kết thúc buổi học, buổi học đáng nhớ nhất của tôi trong những năm cấp 3, tôi nặng nề lê xác về tới nhà. Mẹ tôi đi ăn kơm tại nhà bà vì bà mổ lợn, tôi cũng chẳng buồn ra vì chẳng còn tâm trí nào mà ăn vs uống.
Thu mình trong căn nhà nhỏ, tắt điện thoại ném vào góc giường, tôi nghĩ lại từng kỷ niệm vs T ở đây, hình như hương thơm trên tóc T vẫn còn vương vấn đâu đây, trên gối, trong chăn, hay trên cây ghi ta dựng ở góc nhà. Tôi mở tủ quần áo, chiếc khăn T tặng còn đó thoang thoảng hương thơm, quần áo T mới gấp cho tôi vẫn phẳng phiu nguyên nếp, đâu đâu cũng có bàn tay T…
Đang mải mê theo đuổi những suy nghĩ thì có tiếng xe đỗ xịch lại trước sân, là thằng C và Nhung.
- Ê con chó, bố biết rồi nhá, mơt của cho bố k bố đôt cmn nhà mày giờ. Thằng C ông ổng gào khi bị nhốt ở ngoài.
- V ơi cậu ổn chứ? tiếng Nhung đầy lo lắng.
Tôi làm bộ mặt ngái ngủ chạy ra mở cửa mồm chửi đổng.
- Đme m làm clgt, bố đang ngủ mà kêu gào, bố sút chết cha m giờ.
- Sút cmm, m định dấu cả tao hả? Bạn bè như cái bẹn bà, có j chia sẻ ra rồi tìm cách giải quyết. Thằng C bực tức.
- Nhung nói hả? hài nói ra thì bọn m lại tìm th Hoàng rồi nện nó ah? nói ra thì T thay đổi ý định chắc? Tôi cười nhếch mép rồi bước thằng vào nhà
Thằng C và Nhung bước theo, cả hai chẳng nói gì ngồi thừ ra ở ghế. Lát sau thằng C mở lời.
- Giờ tao cũng éo biết khuyên m thế nào, t đoán mà cũng đang đau lắm mong m suy nghĩ kỹ chứ đừng nghĩ quẩn.
- Bố thằng dở, đời còn dài mà, tao việc j fải buồn, T có ny mới tao phải vui chứ. Thằng Hoàng cái gì cũng hơn tao, đi vs T càng đẹp đôi chứ sao. Mà tao cấm bọn mày động vào no, đứa nào trái ý thì đừng coi tnao là bạn.
Nhung ngồi trên ghế nãy giờ mới dám cất lời.
- Tớ nghĩ T còn chuyện j đó dấu cậu, hai người đang yêu nhau thế mà. Cậu thử tìm hiểu xem sao?
- Thôi, chuyện của tớ khỏi cần cậu lo. Mà cậu bỏ cái kiểu đưa chuyện đi nhá. Hết việc làm ah? Tôi nổi cáu với Nhung.
- Cậu quá đáng lắm. Về thôi C, kệ cậu ấy. Nói rồi Nhung bưng mặt chạy xuống cổng, có lẽ cô ấy khóc.
Thằng C quay lại vỗ vai tôi.
- M nói quá rồi, Nhung gọi cho m k được nên lo quá gọi hỏi tao, tao đoán có chuyện nên gặng hỏi mãi. Sợ mày có chuyện Nhung bắt tao phải đưa vào nhà mày. Liệu mà xin lỗi Nhung đi.
- Ừ, tao biết phải làm gì, mày về đi để tao một mình. Tôi nói rồi quay lưng trèo lên giường nằm.
Thằng C đi về, căn nhà lại còn mình tôi, đeo đuổi những suy nghĩ riêng mình tôi lại thiu thiu ngủ lúc nào k rõ. Mãi đến tôi thằng e họ ra gọi ăn cơm mới mò dậy.
Những ngày sau đó, tôi liên tục vùi mình vào rượu hết nhà này đến nhà khác. Mẹ tôi lo lắng, và nhiều lần nhắc nhở song tôi vẫn bỏ ngoài tai cho mãi đến hôm 29 tết.
Tỉnh dậy sau trận rượu nhà ông cậu, tôi mò mẫm đi tìm nước uống, ngó đồng hồ đã hơn 11h trưa định bụng tắm cái rồi ra nét làm vài trận. Với vào tủ quần áo thì tôi giật mình… quần áo được gấp lại ngay ngắn, 2 đôi tất và bộ quần áo tôi vứt ở ghế giờ đã được giặt sạch phơi trên dây, đôi giày cũng được ai lau sạch đất cát rồi để ngay ngắn trên giá. Quái lạ chả nhẽ có cô tấm ah? tôi nghĩ bụng, Hay là T. Chợt nghe thấy tiếng động dưới bếp, tôi lao nhanh xuống mở tung cửa đưa.mắt tìm kiếm. Một người con gái, quần đang xắn lên tới đầu gối, chiếc áo thun trắng cũng được xắn lên tới khuỷu tay để lộ ra làn da trắng muốt đang lom khom thổi lửa. Thấy động người đó quay mặt lại, tôi suyt phì cười vì trông thấy khuôn mặt đó, tóc bù xù, nhọ nhọ dọc. Là Nhung.
A…a…a…a Nhung hét to rồi quay mặt đi. Thôi bỏ mẹ, giờ mới nhớ ra mình mặc mỗi cái quần sịp đi ngủ phen này bỏ mẹ rồi.
Chạy vội vào nhà mặc quần áo lại ngay ngắn rồi quay xuống bếp. Lúc này thấy Nhung đã thổi xong bếp mặt nàng có vẻ vui lắm.
- Hì tớ xin lỗi vụ lúc nãy. Tại k để ý. Tôi vừa gãi đầu vừa kể.
- Không có gì đâu của cậu cũng như thằng e tớ chứ gì, ngày nào tớ chả tắm cho nó. Nói rồi Nhung nháy mắt đầy bí hiểm
“ơ va lua thê nhi, chả nhẽ ẻm này có võ nhìn xuyên sịp ah” tôi lo lắng, mà nhìn thấy thì đã sao lo éo gì.
- ồ ghê, mà cơn gió độc nào đưa cậu tới đây vậy. Tôi hỏi chống ngượng
- Tớ vs C tính vào nhà cậu kiếm bữa cơm, tới nơi thấy mỗi bác gái cậu ngủ say quá nên k tớ k gọi.
- Thế thằng C vs mẹ tớ đâu. tôi hỏi.
- C lai bác đi lấy bánh chưng rồi, bác bảo tớ coi nồi thịt đông này mà sao nó cứ tắt suốt. Nhung phồng má lên phụng phịu, điệu bộ này sao mà giống T quá, tôi lại nghĩ vơ vẩn.
Ục…ục. Cái bụng tôi biểu tình tại hôm qua ra sản phẩm nên bụng chả có gì cả.
- Hì để tớ nấu gì cho.cậu ăn nhá. Nhung cười cười.
- Có nổi k thế. Tôi nhìn Nhung vs ánh mắt e ngại, nhìn cái dáng vẻ tiểu thư của nàng thì tôi cũng đoán được kết quả rồi. Và lần này tôi đúng Nhung nấu cho tôi bát miến vớ thịt gà, cơ mà miến thì nhũn, thịt gà để cả miếng to tổ bố, chưa kể còn vừa mặn vừa lợ do cho nhiều mỳ chính quá.
- Ngon không? Nhung hỏi khi hai tay chống cằm nhìn tôi ăn.
- Ừm thì là ăn được nếu nhạt tý nữa. Tôi đáp tay vơ vội cốc nước.
- Để tớ xem nào. Nói rồi. Nhung gắp một đũa ăn thử, ngay lập tức nàng nhăn mặt cố nuốt trôi miếng miến.
Hai đứa nhìn nhau cười, Nhung cứ đòi tôi cho nấu lại bát khác nhưng tôi từ chối, kết quả là hai đứa chia nhau ăn hết bát miến rồi thi nhau vã nước mà vẫn không hết mặn
Lúc này Nhung đã rửa mặt sạch sẽ, vết nhọ nồi đã phải nhường chỗ cho làn da trắng hồng, đôi mắt to đen láy và đôi môi hồng điểm chút son nhẹ. So vs T thì cũng một chín một mười, chợt tôi lại nhớ đến T, một chút gì đó buồn lại ùa về, tặc lưỡi thôi thì cái gì qua thì cho qua đi.
- Cậu làm hết món này ah? tôi hỏi rồi hất đầu về phía dây phơi.
- Hì tớ chỉ nhặt giúp bác vs gập quần áo thôi, con trai gì mà ở bẩn kinh lên được. Nhung lè lưỡi.
Tôi định cãi thêm vài câu thì thằng C đưa mẹ tôi về đến nhà, vừa thấy tôi ngồi xỉa răng nó oang oang.
- á con chó ăn mảnh, không phần tao nhá. Nói xong thằng C lao vào bếp lục lọi, lát sau thì tôi nghe tiếng nó thất thanh trong bếp.
- Ôi mẹ ơi mặn vãi chưởng, mày nấu cho chó ăn hả V. Rồi nó phi ra nhổ nốt chỗ miến trong mồm ra.
Tôi nhìn Nhung ra vẻ ái ngại quay sang nói đểu.
- Haha Nhung nấu đấy, bọn tao ăn no rồi còn thừa tao bảo Nhung cho thêm muối vào để cho con Milu ăn, ai dè… chẹp chẹp… con Milu lại đói rồi.: rolf:
Thằng C cay quá lao vào đấm tôi hùm hụp, may lúc đó nhanh trí k lại làm mếch lòng Nhung.
Đùa chán chê thì mẹ tôi gọi vào ăn bánh, lại là th C máu ăn, nó bảo nhà nó toàn đặt người ta, nhiều khi thèm cảm giác trông bánh chưng mà không được. Nó cứ tấm tắc khen bánh mẹ tôi gói ngon và làm một lèo 5 xắt. Nhung thì chỉ ngồi cười và xin mẹ tôi dạy gói bánh. Tôi thì chúa gét mấy thứ của nếp nên chỉ ăn một xắt rồi ngồi trêu thằng C. Những lúc xuống tinh thần như này mà có những người bạn bên cạnh thì cũng nguôi ngoai phần nào.
Ăn uống no nê, thằng C rủ tôi ra quán net làm vài kèo, nó khoe nghỉ mấy ngày nó luyện lên cơ ghê lắm nên muốn thử sức. Ừ thì chấp nhận, lại một xe cân 3, Nhung ngồi giữa tôi ngồi sau, bình thường là tôi tranh phần tổ lái để thử phanh ngay. nhưng lúc đó chả có tâm trạng.
- Gọi A vẩu đi. Tôi nói.
- Mày k có điện thoại ah? Th C vặn vẹo.
Lại nói điện thoại, từ hôm chia tay với T điện thoại tôi vẫn vứt xó nhà chả bật nguồn cũng chả thèm động vào.
- Dt bố vứt rồi, mày gọi nó đi, tao có chuyện cần nhờ nó.
Thằng C làu bàu rút điện thoại gọi giở cái giọng như cắn vào ass.
- Alo, xuống quán net gần nhà thằng V, nhanh còn kịp k bố đốt nhà mày.
Chừng 10p sau thằng A vẩu phi tới bộ dạng hớt hải.
- Đại ka ơi e vừa thấy thằng Hoàng đi mua đào với T nó còn oang oang “e cứ chọn đi, a tặng e một cây” nghe ha oai vc
Tim tôi quặn thắt lại, “plđáng nhẽ người ấy phải là mình chứ nhỉ, à mà không tiền đâu ra mà đưa T đi mua cây đào mấy trăm lận, nó gần bằng cái tết của nhà mình rồi”
Thằng A vẩu định liên thiên gì nữa nhưng bị C cờ hó bịt mồm vs cả thấy thái độ của tôi nên nó im bặt. Lát sau th C thì thầm gì đó vào tai nó làm nó tiu nghỉu ngồi phịch xuống mắt lấm lét nhìn tôi.
Tôi chẳng nói gì hơn, cầm chuột rồi ra hiệu cho bọn nó bắt đầu. “Nếu tinh thần bạn không tôt thì đừng chơi game bạn sẽ làm hư bản thân và bóp d*i team” thật vậy, trận nào cũng thế tôi chỉ chú trọng xin quân mà chém mà phá cho bõ tức mà chẳng quan tâm bo nhà chạy dân nên toàn thua sấp mặt. Thay vì T ngôi sau như mọi khi, lần này là Nhung, cũng chỉ trỏ, cũng chim lợn như thật. Chỉ tội cho mấy thằng trong quán, chốc chốc lại liếc mắt dòm cái cho bõ thèm.
Đánh được 5- 6 trận thì cũng hơn 3h chiều, tôi về trước để giúp mẹ nấu cơm tất niên không quên dặn hai thằng nghiện game tý về nhà tôi đánh chén. Dĩ nhiên là phải đưa Nhung đi cùng rồi hehe có chân sai vặt tích cực.
Về nhà thì 2 bà dì tôi và đứa e họ đã có mặt, thấy tôi lai Nhung hai bà gào ầm như thấy sao chổi vậy. Rồi bỏ cả rau k nhặt chạy tới hỏi cung Nhung, nào thì “con nhà ai mà xinh thế”, rồi ” cháu là ny thằng V hả” hay “hai đứa yêu nhau lâu chưa” bla… blo… chỉ tội Nhung mỏi mồm giải thích mà hai bà k chịu tin
Tôi mò vào nhà, với cái điện thoại mở nguồn lên, nhiều tin nhắn, của Nhung, của C, của.thằng A vẩu, tin nhắn của MCA và tin nhắn của T…
Chap 19:
Tin nhắn từ Nhung.
- Cậu đang làm j vậy, về tới nhà chưa?
5p sau.
- Này trả lời đi tính làm cao hả?
Rồi 2p sau là gọi nhờ từ Nhung 10a. Và thêm vài tin nhắn của thằng C khuyên toii xl Nhung và hỏi rõ mọi chuyện với T, cuối cùng là tin nhắn của T, tôi chẳng đọc mà cứ để đó, đúng hơn là tôi k đủ can đảm để đối diện vs nó. Những tháng ngày qua tôi đã sống trong hạnh phúc rồi, giờ chịu cú sock quá lớn tôi k chịu đựng nổi.
Bữa cơm hôm đó tôi vẫn cười nói, vẫn vui vẻ Nhung thì ngồi cạnh gắp thức ăn cho tôi, thằng C thì như con chó đói ăn ngồm ngoàm nó kể lâu lắm rồi mới ăn bữa cơm gia đình vs nhiều người như vậy bố nó mất sớm, ông bà lẩn thẩn bữa nào cũng cãi nhau, mẹ thì đi vắng suốt việc của nó là ăn vs học, sáng dậy có 50k để trên bàn tiêu vặt tối đi ngủ thì mẹ nó về…
Ăn uống xog xuôi cũng đã muộn tôi lấy xe thằng C đưa Nhung về còn nó thì say nằm bẹp như gián. Cái se se lạnh ngày tết thật làm cho người ta cảm thấy buồn, từng dòng xe lao nhanh mang theo bao suy nghĩ vội vã, họ đi nhanh để tránh cái lạnh hoặc đang có dự định gì đó gấp gáp. Duy chỉ có hai người 1 nam, 1 nữ đi từ từ chậm rãi như để cảm nhận không khí giáp tết, để lắng nghe đâu đây tiếng pháo tet trẻ con vui đùa, hai người nhưng hai dòng suy nghĩ.
- Tớ cho tay vào đây nhá, hì lạnh quá. Nhung nói rồi đúc tay vào túi áo khoác tôi.
Tôi kệ cho Nhung tự nhiên mà chẳng nói gì thêm, đi được một đoạn nàng gục đầu vào lưng tôi rồi hát bài “cho em” giọng hát trong trẻo và rất hay.
- Ồ, Nhung hát hay thế, thế mà giấu nghề kỹ nhá. Tôi trêu.
- Chả dám, đâu hay bằng ai kia vừa hat hay vừa đệm đàn giỏi làm khối cô chết mê.
- Trong đó có cả Nhung chứ hehe. tôi chen ngang làm Nhung chẳng nói thêm câu nào nữa, lát sau nàng lại hát tay đập đập trong túi áo khoác. Thỉnh thoảng đến đoạn của Wanbi thì tôi lại hát thêm vào làm mấy cặp đi qua nhìn chúng tôi vs ánh mắt kinh hãi. Cơ mà éo care, những lúc tâm tư tàn tạ đôi khi giả điên cũng là cách tốt.
- Thôi định hát...