này là em vui rồi. Nhung ôm tôi từ phía sau rồi thỏ thẻ.
Tôi chẳng nói gì thêm mặc vội lại chiếc áo rồi nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Nhung nói.
- Tình cảm của anh giờ này chẳng định hình được nữa rồi, dù sao cũng cám ơn em đã ở bên anh những lúc buồn. Cám ơn em nhiều lắm. Nói rồi tôi đặt lên trán Nhung một nụ hôn…
Liền mấy hôm đi học Nhung cứ tránh mặt tôi, nhắn tin chẳng trả lời, gọi không nghe, cảm giác tội lỗi và hối hận lại xâm chiếm tôi một phút bốc đồng không kìm chế được bản thân tôi đã hại cả đời con gái của em, e tránh mặt tôi có lẽ là một sự trừng phạt đối với tôi. Cũng may cho tôi không mất đi một người em gái khi mấy hôm sau có ngày duyệt văn nghệ của trường để cpi cho 20- 11.
Đứng khuất một góc sân trường nhìn ngắm e và T múa, điệu múa nhịp nhàng uyển chuyển mà sao tôi chẳng thể chăm chú được, “Nhung là bạn thân của T, là người mày coi như em gái, hơn nữa cũng có ny mới rồi, tại sao mày lại làm trò đấy, bỉ ổi”…
- Này, anh làm gì mà thừ người ra thế, năm nay anh không hát bài gì ah? Vân đập vai tôi
- Ờ thì a hát không hay lắm vs cả năm nào cũng hát rồi, nghe mãi khán giả thấy nhàm mất. Tôi ấp úng nói để che đi sự bối rối.
- Hì a cứ hát đi, biết đâu lại tán được cô nào thì sao? Vân cười
“ờ nhề, chẳng phải mình tán T bằng bài hát hay sao, giờ mình xin lỗi Nhung có thể dùng cách này” tôi thầm nghĩ rồi chạy tới chỗ con Lan.
- Lớp mình chưa duyệt fải không, để a hát thêm một bài vào đấy. Tôi nói
- Oke anh, có anh thì chắc chắn lớp đoạt giải rồi anh hát bài gì để em ghi luôn vào đây. Con Lan hồ hởi.
Tôi nói nhỏ vào tai nó rồi chạy đi kiếm thằng C, hôm nay không có đàn thì phải kiếm được nhạc beat, và thằng cờ hó đấy tầm này thì đang ngồi lán xe đánh sâm là cái chắc.
Kỳ kèo một lúc tôi cũng vơ được con ip4 của thằng C (nó lên.đời rồi nhá) mày mò vào zing tải nhạc beat rồi phi ra sân trường, vì chỉ còn 2 lớp nữa sẽ đến lớp tôi biểu diễn, để ăn chắc tôi tải xong bật chế độ trên máy bay luôn cho khỏi bị ai nháy lúc đang hát. Chợt tôi thất có gì đó không hay lắm bèn gọi con Lan lại bảo nó hủy tiết mục của tôi đi, văn nghệ chào ngày nhà giáo mà đi hát nhạc yêu đương nhăng nhít thì quá lố, tôi đành đợi đến BGK chấm điểm sẽ có phần văn nghệ để cao su sẽ nhảy vào hát, xong đâu đấy lại chạy lên chỗ ông thầy bí thư Đoàn trường đặt vấn đề và nhanh chóng được ông đồng ý.
Đợi mãi mới đến lúc BGK chấm điểm, đã thế còn phải đợi sau đội văn nghệ của trường nên sốt hết cả ruoojr, mà có cái cover mấy bài của Hàn Xẻng thôi mà chúng nó phấn khích vê lờ thế k biết, hò hét rồi hát theo như bọn đói văn hóa.
- Và sau đây là tiết mục đóng gop của một bạn nam đến từ lớp 12E, đề nghị cho 1 tràng pháo tay.
Vài tiếng vỗ tay nho nhỏ, chỉ có hội con gái lớp tôi là hò hét inh ỏi một góc ra chiều hưng phấn lắm.
- A có quà tặng em, nhìn lên khán đài đi. Tôi nhắn cho Nhung một tin rồi bước lên tay cầm mic tay kia ra hiệu cho ông thầy mở nhạc.
“có biết bao con đường, mà sao ta vẫn đi con đường ấy…
…
và anh xin, xin lỗi em, đã bao lần anh đã vội vã, mà vô tâm quên mất đi, có một người vẫn ngóng trông từng ngày…” lời bài hát cất lên, và ngay sau đó hàng loạt ánh mắt ngơ ngác dán lên khán đài nơi tôi đứng, rồi sân trường lại im lìm, chẳng còn tiếng nói chuyện cười đùa, các thầy cô trong BGK cũng dừng tay gật gù thưởng thức. Thực sự là tôi hát không hay như ca sĩ nào đó, nhưng được cái thể hiện rất truyền cảm và có vẻ ngoài tạm nhìn nên mới thu hút khá nhiều khán giả như vậy. Nhìn ra phía lớp Nhung đứng, em đang nhìn tôi như thôi miên, mà không chỉ em T cũng vậy, và nếu như lờ bài hát thì hẳn là tôi muốn xin lỗi Nhung, nhưng cũng như một lời xin lỗi T vậy.
Nhạc dứt, sân trường lại ồn ào bởi tiếng vỗ tay, vài ẻm hiếu kỳ còn chạy lên tặng hoa tôi (oai vãi)
Các cụ có câu, “một mũi tên trúng hai con chim” và trong hoàn cảnh đó, mũi tên của tôi lại trúng không chỉ hai mà là những ba con bướm, Nhung mỉm cười nhìn tôi, T cũng vậy, và khi bước xuống lại nhận thêm bông hoa từ Vân và lời khen như bật đèn xanh cho tôi.
- A hát hay quá, ước gì lúc nào cũng được nghe a hát nhỉ.
- Hê làm ny a đi rồi e thích nghe lúc nào a hát cho lúc đấy luôn. Tôi trêu Vân
- Hư ai thèm. Vân đỏ mặt quay đi bỏ mặc tôi đang cười ha hả phía sau. Tôi đâu biết câu đùa vô tình của tôi lại trở thành lời tỏ tình theo một cách nào đó mà Vân hiểu.
Và mọi chuyện phiền phức lại sảy ra…
…
Ngày 3 Tháng 2 Năm 2013 (23 tết)
Hì hôm nay nhà mình đông đủ ghê, mẹ về sớm dạy mình nấu xôi chè để cúng ông táo, cũng dễ mà mình nấu cũng ngon chứ hjhj hôm nào nấu cho ngố ăn thử. (rồi định viết gì nữa nhưng có chuyện nên em dừng lại)
Bố gọi mình xuống nhà nói chuyện, bố biết chuyện mình và anh yêu nhau nên ngăn cấm, bố bắt mình chuyển trường và dọa sẽ nói vs nhà trường đuổi học anh. Tại sao bố mẹ vô lý thế chứ, mình vẫn học tốt mà, mình xin bố không chuyển trường nhưng bố nhất quyết không đồng ý, mình hứa sẽ chia tay anh và không bao giờ gặp lại nữa thì bố nói sẽ đồng ý với mình và cho mình 4 ngày nữa để chấm dứt, mình phải làm sao đây, huhu em phải làm sao đây?? (đoạn này còn bị nhòe do nước mắt của T và em dùng loại bút gì đó để viết nhật ký)
Ngày 6 Tháng 3 Năm 2012
Vậy là mình đã dứt khoát, mình chọn cách của mình, để a hận mình, căm ghét mình cũng được, mình chỉ cần từ giờ được ngắm anh mỗi ngày là hạnh phúc rồi. Quên em đi anh nhé, tìm cho mình một hạnh phúc mới, em xin lỗi vì chẳng làm gì hơn cho anh. Em yêu anh đồ xấu tính. (đoạn này nhòe rất nhiều)
Đây chính là lý do T chia tay. Câu truyện sắp kết thúc và.mình sẽ làm sáng tỏ mọi thứ, để tình yêu này mãi là một kỷ niệm đẹp dẫu nó dang dở…
Chap 39:
Em ơi anh nhớ…em ơi anh rất nhớ…từng câu nói ánh mắt của em giờ này ở nơi đâu??
Năm tôi học 12 là năm đỉnh điểm của sự lăng nhăng và phá phách của tôi (phá nhiều thứ lắm). Sau cái buổi duyệt văn nghệ hôm ấy, tôi và Nhung lại thân thiết như xưa, tôi thường xuyên nt trước cho em quan tâm em các kiểu như một cách để chuộc lại lỗi lầm mình gây ra vậy. Năm ấy tôi chuẩn bị quà cho T xong chẳng dám tặng, lại lẳng lặng nhét vào xó tủ nơi để chiếc khăn và cái vòng cổ. Có những lúc tôi nghĩ quẩn tính đem hết mấy món đấy đi cho ai đó hoặc vứt ra vệ đường bỏ mặc, vì cứ mỗi lần thấy chúng tôi lại nhớ đến T, thấy chúng như gợi lại cái ngày T nói lời chia tay, tim tôi lại nhói đau. Song cuối cùng tôi k đủ can đảm, tôi thấy hình ảnh T đang ngồi ghế đá luồn những mũi kim đan một cách tỷ mỷ, thấy nụ cười đáng yêu của em khi tôi cầm ghép hai nửa trái tim lại rồi cầm tay em đi dạo trên bờ sông, và tất cả chúng như mới hôm qua vậy, rõ ràng và đau nhói.
Lại nói về Vân, có lẽ lời nói đùa của tôi làm em tưởng thật, cách nói chuyện của em lại làm tôi bất ngờ về sự thay đổi của một cô gái, sự thay đổi đến khó hiểu.
- A ngố đang làm gì đấy. Tin nhắn của Vân
- A đang tắm rửa kỵ cọ một số chỗ . tôi rep
- Hì hâm ghê, anh ăn cơm chưa?
lạnh thế này tắm lâu k tôt đâu đấy.
Đấy là vài kiểu tn tiêu biểu của em, và tôi biết e có tình cảm dành cho tôi vì cái thứ tình cảm này ngày xưa Nhung cũng dành cho tôi như vậy, có điều là giờ tôi biết trước thôi. Thực lòng tôi lại thấy thú vị, vì sao ah? đơn giản thôi, nếu bạn được hai, ba cô gái quan tâm một lúc thì cảm giác sẽ như tôi lúc đó, thần tiên va lu
Còn em H, tôi chưa có cơ hội gặp em nên chẳng thăm dò được, mãi cho đến một hôm xấu trời nọ. (tgian này là nhiều biến cố khi hai tay 4- 5 ẻm mệt xác kinh khủng, thôi mình chỉ viết diễn biến chính nhá)
Đang cay cú vì thua độ mất 200k dạo ấy đối thủ của tôi bỗng mọc lên như nấm.sau mưa (bị thua nhiều quá nên bọn nó luyện tập ngày đêm) lại thêm vụ ngã xe sứt đâu gối nữa làm tôi khá bực tức, đang hậm hực đạp xe về nhà thì có chuông reo (lúc đây đang đeo phone nghe nhạc, để túi quần).
- Alo ai đấy. Tôi nói giọng bực tức
- Này hay nhỉ, cậu k nói lịch sự và nhẹ nhàng tý dc ah? có nhất thiết phải cắn vào tai người nghe thế k nhỉ? Giọng H châm biếm từ bên kia.
- Thôi k có hứng troll nhau, than thở đi tớ nghe đây.
- Ờ kcg to tát đâu, chỉ muốn nhờ cậu 1 việc thôi. H rụt rè
- Nói đê, nhưng công cao lắm đấy.
- Hì cậu gửi cho tớ lời bài “lắng nghe nước mắt” dc k? H nói
- Wtf, việc thế kũng nhờ, ra quán mà chép. Tôi cáu
- Thôi mà, cậu giúp đi rồi tớ trả công cho, gì cũng dc.
Chợt một ý nghĩ đen tối nảy ra trong đầu tôi, “tsao mình k lợi dụng cơ hội này nhỉ” hehe
- Đc đc, tý về tớ send cho, giờ đang đi trên đường. Rồi tôi tắt máy và nghĩ đến cái viễn cảnh đen tối mà tôi vừa vạch ra
Như lời hứa, về đến nhà tôi lên mạng search lời rồi copy sau đó send từng đoạn 1 cho H và chấp nhận ghi sổ nợ khi nào gặp mặt nhau sẽ tính 1 thể.
Đang vui vẻ nói chuyện vs H thì bị gián đoạn bởi cuộc gọi của My.
- Hức huhu a ơi…
Giọng em nức nở trong dt.
- Ơ này, e sao đấy đồ hâm kia, đứa nào bắt nạt My ti to của a nào. Tôi nựng e nhưng khá lo lắng vì My rất it khi khóc trước mặt tôi, hay chí it là qua điện thoại như này.
- Hu…e bị…sếp mắng.
Âu sệt, mẹ trẻ của tôi đúng là khó chiều, hơn 20 tuổi đầu rồi mà nhõng nhẽo như trẻ con lên ba, tưởng gì to tát lắm hóa ra là muốn dc tôi nịnh mà.
- Ừi may thế, anh lại tưởng hai vạch (đầu dây bên kia có tiếng cười xen lẫn tiếng nấc nhỏ).
- Thôi ngoan nhớ, hôm nào về HN a xách can dầu tìm thằng sếp em tính
sổ, dám bắt nạt My của anh ah.
- Hi hi a phải cho nó…hức nở hoa nhá…hức dám mắng em, đồ dê xồm hư.
Rồi My lại hào hứng kể vs tôi rằng thằng cha ấy thích em suốt ngày gạ gẫm đi ăn uống, từ chối mãi nên hôm e rủ thằng ý đi ăn tiết canh rồi bí mật bỏ thuốc sổ vào bát nó lúc nó nghe dt, kết quả là lái xe về mà nó nhấp nhổm kiểu sắp phọt ra rồi, mịa éo hiểu thằng cha ấy tnao chứ trưởng phòng 1 cty đi camry lại chịu đi ăn tiết canh . Xong đợt gần đây My tỏ thái độ cương quyết khi cha này hay lợi dụng nắm tay vs ôm eo ẻm nên giao việc rồi lấy cớ mắng e. bla blo…chém gió vs em một lúc thì mẹ tôi về, tôi đưa máy cho mẹ nc vs em, lại trên trời dưới bể các loại mẹ lôi ra bán báo tôi, đã thế chẳng hộ tôi việc nhà ngồi vắt còng tán chuyện vs My, dc cái hợp ý nên mẹ vui lắm còn mời My hôm nào dc nghỉ lên chơi. Tám mãi đến lúc dt tôi hết pin mẹ mới chịu dừng đi ăn cơm, luôn mồm khen cái My nó ngoan, nó thế này thế nọ, cái lọ cái chai ai mà lấy dc nó thì phúc, rồi lại lẩm bẩm tính tuổi xem hợp vs ai.
- Mẹ thích mai cpi lễ con đi hỏi về làm con dâu mẹ nhá. Tôi hậm hực
- Chó nó thèm mày, nhìn như con mão mưa (k bik con j nuôn), nhà thì rách như tổ đỉa, nó có ỉa vào . Mẹ tôi phủ đầu.
Chả thay đổi dc gì tôi lại cặm cụi ăn, đang ăn lại có điện thoại, lần này là bà Trang bạn của My.
- Her các bà hôm nay lên cơn thèm zai đẹp hay sao mà thi nhau gọi cho tôi thế. Tôi trêu
- Thôi đê, tao lại tát phát đầu mày quay như cái đĩa hát giờ, con My nó đang tự kỷ khóc như con rồ kia kìa, k gọi cho nó đê.
- Hê hê, vừa gọi cho e, em đả thông tư tưởng rồi, nín lâu rồi. Tôi cười cợt nhả.
- Nín cái đầu mày, đang trong xó nhà kìa, thằng ny cũ của nó hôm nay lấy vợ, hôm trước nó còn tính lừa con My cơ nhưng may tao vs thằng bồ bắt gặp. Mày cứ ở đấy mà cười, sắp mất ny rồi ku ơi. Rồi bà Trang cup máy.
“Vậy là My dấu mình, rồi lừa rồi đến kịp…chả nhẽ nó tính hấp…rồi tự kỷ…phòng cửa sổ k có chấn song thôi hỏng”
Tôi vội vàng rút sạc gọi ngay cho My, 10s rồi 20s trôi qua cứ như 20 năm vậy.
- Alo anh ạ, quên chưa nói gì với em hả. My trả lời giả giọng tươi tỉnh, nhưng xen vào đó vẫn tiếng sụt sịt.
- A vừa nghe bà Trang nói chuyện của em rồi, không cần dấu nữa đâu, khóc đi cho nhẹ lòng em ạ.
- Huhu con chó, nó dám nói vs anh, e giết nó. My vẫn thổn thức, tiếng khóc ngày càng to.
Tôi cứ giữ máy nghe tiếng thut thít của em, lát sau thay vào chỉ còn tiếng nấc nho nhỏ…
- Hức em có lỗi với anh, em đã lừa dối anh. Huhu
- Thôi không sao đâu, a k để bụng đâu, ngoan nhé nghỉ tết a xuống vs em. Tôi vẫn ôn tồn
- Không! e có lỗi mà, e đã lừa dối a từ khi mới gặp anh, a biết vì sao không? vì anh rất giống hắn, kẻ mà em từng yêu rất nhiều, cái cách anh hút thuốc rồi phả khói, hay ánh mắt anh nhìn em đều giống lắm, e chọn đến bên anh vì rằng a giống hắn quá, a biết không, em tặng anh bộ vest vì hắn mặc rất đẹp, hắn thích nó.
- Vậy là em coi a là kẻ thay thế, em dấu anh gần 2 năm nay? Tôi nói và có gì đó nghèn nghẹn ở cổ họng mình
- Hức không phải. My nói như hét lên.
- Em cứ gian dối anh như vậy cho đến nghỉ lần a và C xuống HN, a là người đàn ông thứ hai và cũng là lần thứ hai của em (đắng vãi), thực sự cảm giác của em lúc đó rất hạnh phúc, và e nhận ra em yêu anh thật sự. Rồi My nghẹn lại trong giây lát…như kiểu vớn lấy khăn lau nước mắt rồi tiếp, giọng khác hơn
- Cách đây 4 ngày hắn liên lạc vs em rủ em đi chơi với hắn, ban đầu em không chịu nhưng hắn nài nỉ mãi vì hắn sắp lấy một người hắn k yêu, rằng em là người hắn yêu nhất, muốn gặp em lần cuối vì cưới xong sẽ bay sang Paris ở bên đó. Em mủi lòng nên nhận lời, ai ngờ hắn cho thuốc mê vào cốc rượu đưa em vào khách sạn tính…hức…hức. Giọng My lại ngắt quãng
Tôi vẫn nín thở lắng nghe.
- Tính share em cho hai thằng bạn nữa…hu hu…may mà con Trang vs thằng bố nó nhìn thấy nên bám theo (k biết vào hotel làm j mà bắt gặp nhỉ.), đập cửa vào kịp không thì…hu hu. My lại khóc
- Đ*t mẹ bọn chó không phải người, để a nhờ ông T (giờ là chồng bà Trang, hồi ý a.e gọi là biết nhau trên fb ông này là xã hội khá cứng, giờ nghe đâu ông có quán karaoke trên TDH). Tôi cáu tiết chửi đổng lên.
- A đừng làm thế, dù sao nó cũng chưa làm dc gì em cả, vs lại anh T hôm đấy đánh chúng nó rồi, còn quay phim dọa sẽ cho vợ nó biết. (sau này xem clip mới biết 3 thằng kia là nông dân thứ thiệt, chả trách My bảo tôi giống nó, mà nhìn tội vê lờ, ba thằng ôm nhau ngồi một xó, bà Trang vừa hỏi vừa cầm cái dùi cui điện bấm tành tạch như xã hội cứng, bà còn phán câu xanh rờn”dme chúng mày tin bà dí vào ĐÂY một phát là súng ống chúng mày cho vào viện bảo tàng hết không”)
Tôi lặng im một lúc chẳng nói gì, My lúc này vẫn nức nở không thành lời lát sau em mới lí nhí xin lỗi tôi, hứa sẽ kbg thế nữa và hình như em là người rất giữ lời thì phải .
An ủi em một lát rồi tôi tắt máy quay vào học bài, chợt nhận ra điều gì đó, tôi cười cay đắng…
“My coi mình là kẻ thay thế, có lẽ quả báo của mình bắt đầu rồi.”
Chap 40:
Chuyện của My vô tình như một gáo nước lạnh dội vào đầu tôi làm tôi thức tỉnh, chợt nhận ra bấy lâu nay mình lầm tưởng quá nhiều. Từ việc quá thành công vs vài mối tình đến việc dc thầy quê yêu mến, bạn bè nhiều xung quanh ngày ngày ca tụng mình làm.tôi thành kẻ tự phụ. Ban đầu tôi trách My song nghĩ lại tôi thấy mình k dc phép, bấy lâu nay tôi it dành tc cho em, số lần tôi nt trước cho em chỉ đếm trên đầu ngón tay, gọi cũng it, mà cũng miễn cưỡng nói chuyện với em. Vậy tôi lấy gì trách em khi trái tim tôi chẳng bao giờ có hình bóng của My trong ngăn dành cho tình yêu! Quyết định sau đó là tôi phải thay đổi, it ra là với My và Nhung, bắt đầu từ việc hàng đêm nt chúc ngủ ngon cho các em, thi thoảng nhắn tin trước và gọi điện, dù chỉ là vài phút ngắn ngủi điện thoại cho My thôi nhưng tôi cảm nhận rằng em rất vui (tiếc tiền k dám gọi lâu) . Và nhờ sự thay đổi của tôi lúc đó nên giờ hầu hết các ẻm ex vẫn giữ liên lạc và còn thường xuyên giao lưu
Trở lại với công cuộc tán gái, như tôi đã từng tuyên bố "với tao chưa bao giờ là đủ" tôi lại dòm ngó thêm mấy em lớp 10 đồng thời duy trì mối quan hệ tôt vs các nàng trong danh sách của mình, cuối cùng thành công đến vs tôi đầu tiên là H.
Sau một thời gian cưa cẩm tán tỉnh, có cảm giác gần gũi hơn, tôi quyết định tỏ tình vs H. Đó là một buổi chiều đầy nắng và gió, tôi lại cày đầu vào chơi game ở quán nét quen thuộc, lúc ấy bắt đầu đánh dota, lại những pha combat nảy lửa, những trận lật kèo nghẹt thở, đang loay hoay combat thì dt reo..
-nói đê tớ nghe. Tôi nói mắt vẫn k rời màn hình
-cậu đang ở đâu đấy, tớ đang ơt gần quán net này. H nói, bên cạnh thêm vài tiếng oto bip còi inh ỏi.
-sặc, thật hay chém? tôi ngạc nhiên
-cậu ra cửa quán đi rồi biết. H đáp rồi cúp máy.
Nửa tin nửa ngờ tôi vẫy thằng em đánh nốt rồi xách đit chạy ra cửa.
Và ngạc nhiên chưa, H đang đứng đó mỉm cười nhìn tôi, em vẫn thế, vẫn xinh và đáng yêu như lần đầu tôi gặp vậy.
-ơ thật hả? cứ tưởng cậu đùa. Tôi cười nhe răng
-đùa gì chứ, đưa bà chị vào đây làm tóc nhân tiện nhớ ra cậu nên gọi.
-hạnh phúc quá xá, tớ sắp k vì cảm động rồi, không nói là nhớ tớ quá đi còn bày đặt. Tôi nhe nhẻn.
-hừ ảo tưởng, mà dẫn tớ về nhà cậu đi, thấy cậu quảng cáo đẹp lắm mà. H cười
Ngoài lề tý, nhà tôi là kiểu nhà 3 gian lợp mái blo xi măng, cổng đổ bê tông hai bên đường là hai rặng rau ngót 4 mua tươi tôt, mùa đông còn trồng thêm bắp cải. Trước sân là khoảnh đất tôi trồng hoa các loại và đặt vài chậu cây cảnh cũng tự tạo thể lúc rảnh rỗi (đợt ấy có cây si dc trả 5tr nhưng k bán). Hàng rào bằng lưới cho mùng tơi và mướp leo lên, hiên nhà thì là giàn phong lan giỏ (giờ chết mất rồi gây sao cũng k lên lại ) nở hoa thơm ngát. Khoe tý, bác nào thich thì lên nhà em chơi e cho chiêm ngưỡng tác phẩm của e
-Tưởng gì, cái này đơn giản. Tôi cười rồi ra hiệu cho H ra sau ngồi rồi trèo lên con Mio của e phóng đi, trên đường tranh thủ trêu em rồi phóng nhanh phanh gấp làm e đánh tôi ùm ụp.
-ôi thích thế. H reo lên khi xe mới về đến cổng, và e còn ngạc nhiên khi thấy những bông hoa đủ màu trước sân nhà tôi, rồi tung tăng đùa nghịch vs mấy con chó con tôi ngồi trong nhà nhìn ra mỉm cười.
Chơi chán ngoài sân, em theo tôi vào nhà ngó nghiêng mọi ngóc ngách.
-eo ôi bàn học cậu đây á? k thể tin nổi, có chuẩn bị trước k đấy? H ngạc nhiên khi thấy bàn học của tôi khá gọn gàng và sạch sẽ.
-xùi gì chứ chỗ học của tớ là oke nhất đấy. Tôi vừa nói vừa nhét nhanh đôi tất xuống dưới đệm .
-ờ công nhận, cơ mà chữ cậu xấu như mèo cào ý . H nói rồi lại ra ngoài nhà...