chờ.....
Như đã nhắc từ trước bố mẹ e ở trong Nam lo chuyện cá nhân ms gửi e cho nhà mình chông nom hộ. Vì e là com gái họ nên họ đâu thể để e một mình mãi như vậy,đã có lúc mình nghĩ đến điều này nhưng mình ko ngờ nó xảy ra nhanh đến như vậy.....
Mình ko quên đc vào cái ngày mà noel đã gần kề,ngày 18 tháng 12. Hôm đó thái độ của e rất lạ,ánh mắt thể hiện sự lo sợ điều gì đó,chỉ trách mình lúc đó ko để ý,maci đến sau này khi nghĩ lại mình ms thấy rằng bản thân mình cũng đã thiếu trách nhiệm.....
Nét mặt e buồn bã hôm đó mình hầu như ko thấy e cười nếu có thì chỉ là nụ cười gượng gạo. Mình đã hỏi lí do nhưng e chỉ nói là mệt muốn nghỉ ngơi. Mình còn bắt e uống thuốc rồi bắt e đi nghỉ vì cứ ngỡ e bệnh thật...nhưng đâu phải bệnh chính mình còn ko biết e đang phải đối mặt vs những gì.
Thời gian cứ trôi và thoắt cái đã hết ngày. Hôm sau thì bố mẹ mình đều về,mình ko biết có sự kiện gì mà cả 2 người cùng về,thấy sắc mặt e khá hơn một chút nên mình cũng an tâm....
Vẫn đi học bình thường,nhưng e ít nói hẳn ló do là mệt,hoặc buồn ngủ.....chắc e mệt thật
Ngày hôm sau thì e xin nghỉ học,mình cũng xin nghỉ nhưng bị e cản,bât phải đi,e làm nghiêm nên mình đành phải đến trường nhờ me trông coi e hộ,mẹ mình cũng khác mọi hôm....
Đến trường thì đâu còn tâm trí để học nữa,mọi suy nghĩ đều mang tên Ly,ko biết e có sao ko nữa,mình thực sự lo lắng cho e.....
Tan học phát mình phóng thẳng ra ngọa cửa lớp luôn mặc cho giáo viên còn đứng chào,mình đâu có quan tâm mấy điều đó,mình lo cho e kìa.....
Phóng một mạch về nhà,mà suýt tai nạn @@! Mình lao vào sân dựng xe xuống mà éo rút chìa khóa luôn,lao thằng vào nhà mong e bình an vô sự,trong nhà ko có rồi Mình chạy lên phòng,mẹ mình còn cằn nhằn nhưng mình mặc kệ,trên phòng cũng ko có e. Mình lại lên tầng 3 và cũng ko có. Mình hoảng hốt thật sự Ly đâu Ly đâu? Mình chạy thẳng xuống nhà hỏi gấp gâp : Ly đâu? Ly đâu mẹ
Mẹ: con bé nó đi vs bố mẹ nó rồi....nó ko nói cho m biết à?
Ôi,bố mẹ ư? Mình chết lặng sững người khi thấy mẹ mình nói vậy
M: nó có để lại cái ipad cho m đấy mật khẩu là ngày sinh của 2 đứa,mà chúng m có chuyện gì à?
Ipad ipad đâu,đúng rồi... mình chạy lên phòng mà ko trả lời mẹ,lục tìm cái ipad thấy nó ở đầu giường,đồ đạc chỉ còn lại của mình,đồ đôi nay chỉ riêng lẻ 1 chiếc em mang cả trái tim a đi rồi.....
- End...!!
Cầm vội cái ipad trong tay nhấn pass 2716 là ngày sinh của 2 đứa....
Khóa đc mở bên trong là những dòng tin nhắn chưa đóng : T à,e xin lỗi vì đã dấu anh,những ngày qua e rất buồn khi đột nhiên 3 mẹ giảng hòa và về đây,họ muốn đưa e đi cùng,e là con gái của 2 người mà. Em sao có thể từ chối,nhưng e lại nghĩ đến a,a sẽ ra sao nếu đọc những dòng này.........
...
.
.
Một ngày nào đó,chắc chân là vậy,e sẽ quay trở lại tìm a,coi như e cầm một nửa số đồ đôi đó làm lời hứa. A đừng vứt đi nhé,ko lúc e về là phải đi mua đấy ^^ Còn nữa,e mong a có thể đợi e hoặc a hãy đi tìm cho mình một người mới,một người tốt hơn e cũng đc,chỉ cần a đc vui vẻ,hạnh phúc dù đứng phía sau e cũng chấp nhận...Nếu a yêu e thật lòng hãy đợi e,nhất định e sẽ quay về. Đừnv léng phéng vs con nào đấy....Mạnh mẽ lên Chàng Trai của e....
Đính kèm là 1 ảnh 2 đứa đã chụp chung vào những buổi đi chơi.......
Đọc xong mà mình đơ người,dần dần nước mắt cứ rơi. Có thể mình yếu đuối,nhưng các bạn cứ thử yêu thật lòng mà nghĩ trong hoàn cảnh của mình,lần đầu tiên mình khóc vì 1 người con gái. Một nỗi đau buồn chạy khắp cơ thể,trong căn phofnv màu xanh có một thằng con trai khóc chào tạm biệt người con gái của mình....
Vậy là Ly đã đi rồi,e đi thật rồi,người con gái mình yêu thương,luôn che chở bảo vệ nay đã đi mà ko lời chào từ biệt,đấy gọi là tình yêu ư? Liệu e có tôn trọng tình yêu này khi dấu kín chuyện này vs mình. E ác quá,giá như e chịu nói ra,mình đâu phải đau khổ như này? Tại sao hả Ly? Tại sao?
Mình vùng dậy mà lỡ vung phải cái lap ờ trên giường,thôi xong toi cái lap cmr( đến h vẫn còn tiếc :))) )
Lao thẳng xuống nhà lấy xe phóng một,mạch....mình đi qua những quán trà sữ,những shop quần áo,những nơi mình và e đã từng sống bên nhau mình đều đi qua cả,chỉ để tìm thấy hình bóng thân thuộc hôm nào. Vô ích !!!!
Rồi mình đi vào một quán rượu,điện thoại cứ rung liên tục mà mình chẳng thèm nghe,vì biết chắc chỉ có bme gọi chứ còn ai. Gọi chai vốt ka định tu một hơi thì đột nhiên mình dừng lại,ném chai rượu xuống Đất,chạy ra khỏi quán để lại 50k trên bàn. Lấy xe chạy thẳng ra bờ sông,như một cái xác ko hồn vậy. Mình ngồi đó mặc cho đt rung,trời tối,mình vẫn ngồi đấy....đến 8rưỡi mới đứng dậy chạy vô định trên những con đường......
Đến 11h mới về nhà,mình như cái xác ko hồn. Bị bố mẹ mắng chửi nhưng mình ko bận tâm,đóng cửa ở lì trong phòng ôm cái ipad.....Thật sự e ko liên lạc với mình sao??
Cứ vậy time trôi,thức nguyên đêm ngồi nguyên 1 tư thế. Đau khổ giày vò,Ly?
Vẫn tiếp tục đi học nhưng mình trở nên khó tính cộc cằn,lại 1 lần nữa xa lánh bạn bè,chúng nó cũng hiểu mà tránh......
Một ngày,hai ngày,rồi ba ngày. Ngôi nhà chỉ còn lại mình đơn độc bị đau khổ giày vò....
Rồi mình hút thuốc,thức đêm nhiều hơn đến nỗi mắt thâm lại,người cũng gầy đi,nói đúng ra thì như 1 con nghiện. Ko đêm nào là ko nhớ e cả,ngồi tựa vào tường mà hút thuốc rồi nấc lên vì cô đơn,mình khóc rất nhiều....
Đối vs mình lúc đó,chỉ cần e quay về thôi đánh đổi mọi thứ cũng đc.....
Dần dần mình cũng bỏ học,buổi học buổi nghỉ,xem như là cá biệt của trường,trung bình 1 tuần đánh nhau 4 lần,tuần nào cũng đứng trước cờ. Ai cũng ghét vì bản mặt của mình nó ko tí cảm xúc nào. Vào bar giờ là cơm bữa,rượu chè là chuyện thường ngày. Mình ít nói hẳn đi một ngày nói vài ba câu là đủ,sáng quậy đã thế đến đêm là lại ngồi hút thuốc và khóc,tương tư.....
Có hôm đang ngồi học,thấy có vụ đánh nhau dưới cổng trường,mình xách cặp ra khỏi lớp luôn mặc kệ thầy cô la hét.....Dĩ nhiên như vậy chẳng mấy chốc mình cũng bị bands khỏi school vì nghỉ quá nhiều vs mắc all lỗi. Rồi bố mẹ phát hiện,chửi mắng đánh đập nhưng đâu giải quyết gì mình trơ như đá vậy. Càng ngày càng tệ mình vào bar rồi thử đá,mang cả về nhà dùng bị bố phát hiện,ông điên lắm thất vọng lắm. Bố cho mình vào trại,ban đầu mẹ bênh mình nhưng biết mình nghiện đá nên cũng đồng tình cho mình vào trại cải tạo. Mình ko hề trách bố mẹ,mình hiểu họ cảm nhậm thế nào chứ nhưng mình ko dừng lại đc,Ly?
Mình được đưa vào trại trước lời từ biệt của bố : M ko phải là con của tao..
Ba à cõn xin lỗi.....
Ban đầu có hơi sợ hãi,vào trại cải tạo chứ đâu đùa,họ hỏi mình,à éo phải hỏi mà tra khảo lí do vì sao dùng đá. Mình chỉ nói những cái quan trọng còn những lí do thì đéo bao giờ nói....
Họ nhốt mình trong một cái nhà tù 3m2 thì phải cùng vs vài quyển lịch -.- kèm theo lời tuyên ngôn : Có biểu hiện tốt sẽ đc nhìn ông mặt trời...
Cuộc sống trong trại nhàn hạ lắm,sáng đi quốc đất đập đá trồng rau nuôi gà lợn,tối họ cho dùng thuốc gì mà để cai nghiện ý,nhai toàn B1 đm scam vcl -.- vào trại mình có lên cơn nghiện 2 lần rồi hết,vẫn may là ko nặng. Thấy các ae ko nghe lời dính vụt ghê lắm nên mình cũng sợ :)) Sau 2 tháng trong trại cải tạo cuối cùng mình cũng đc trả tự do,trong trại còn quen thêm bao nhiêu đại ca 1 thời :)))
Hôm đc thả ko có ai đến đón cả,có anh công an đưa cho tờ giấy của bố mẹ : M về quê mà tu tỉnh bao giờ thành người rồi về gặp tao
Kèm theo tờ 500k chắc lộ phí về quê....
Cũng lâu rồi ko vè quê ngoại mình cũng thấy nhớ ông bà ngoại,xem như đây là cơ hội thăm 2 người luôn. Ngồi trên chiếc xe khách đi về quê ngoại Thanh Hóa,đã lâu rồi cảnh vật thay đổi rất nhiều,liệu có nhớ T này?
Ôm chiếc balo đồ đạc mình lại nhớ về e,mình qúa đa tình chăng?
Các ông cứ nghĩ vào trại là khổ nhưng tôi vào trại mà tăng cân vừa đx tập thể hình vừa đx tăng cân :v ăn uống free :)))
Đáp chân xuống vùng đất quê một thời vắng bóng,ko khí yên tĩnh,nơi đây ko nghèo cũng ko giàu nhà nào cũng có của ăn của để....
Nhà ngoại mình cũng thuộc diện có điều kiện,đi suốt những con đường,người dân ở đâg ai cũng tò mò,hẳn họ quên mình cả rồi,cả những người bạn khi xưa nữa,chắc giờ chúng nó đã lớn chắc gì biết mình là thằng nào....
Nhà ngoại trước mặt,là căn nhà 2 tầng vì ngoại ở với bác mà bán đi làm suốt nên thường chỉ có 2 ông bà vs thằng cu kém mình 2 tuổi ở nhà.
Đáp vào sân,tiếng chó sủa,tiếng ngoại vọng ra : Ai dậy?
M: Ngoại ơi con đây!!
Ngoại: T hã con.Vào đây đi con
Mình chạy vào nhà ngoại ôm chầm lấy mình sụt sịt : Thằng ôn này sao giờ mới về hã?
.
.
.
Gưi lời cảm ơn tất cả các bạn đã đọc chuyện của mình cảm ơn 409 sub cảm ơn all. Thân ái và quyết thắng!!!!!
Chap 69
M: con về r này....
Cũng chả biết nói sao 2 bà cháu sụt sùi kể lể rồi hỏi vì sao ra nông nỗi này nông nỗi kia...bla.bla...
Nói chung là lâu r ko về vs bà nên nghe dọng chả quen @@!
Về quê cảm thấy tinh thần đragì :))) Sau bữa cơm trưa vs bà vì ông đi cỗ bàn ở đâu rồi,mình đánh 1 giấc đến 3h,đã lâu ko đc ngủ như vậy,cảm thấy khỏe ra :v Tỉnh giấc thì ông vẫn chưa về,chào bà 1 cái rồi đi ra ngoài. Cũng phải tìm hiểu về quê mình chứ dù gì đã lâu chưa về ko biết mấy bạn thời cởi truồng tô dế bờ đê còn nhớ mình ko ? Chắc là ko rồi vì mình còn chả nhớ đứa nào :v Chỗ ngoại mình ở ko hẳn là vùng nông thôn phải đi 700 mét ms thấy đc ruộng đồng cơ,chắc cũng gọi là thành thị r :))) Lượn lờ trên con đường bê tông ngắm phong cảnh rồi làm thơ :v hát lảm nhảm như thằng bệnh hoạn :)) Chợt gặp 1 lũ gái đi qua,chúng nó đi xe wave này,dream chiến này,còn có cả li bờ ti nữa :))) 5 đứa cười ha hả vô duyên đcđ :v cno đi qua chỗ mình mà lại cười clg ý toàn con xấu -.- định xin chứ kí á :))) Mình chả quan tâm làm cc gì định đi tiếp thì nghe tiếng thảo luận rất sôi nổi vọng ra từ đằng sau quay lại thì đm ko phải chứ -.- Số chỉ gắn vs tệ nạn,ms ngày đầu đã gặp con gái đánh ghen. Hóa ra 5 con khỉ hoa kia đang vây 1 e đi juputer,nghe cno nói giọng TH mà chả hiểu gì Mi,mô,tê clg gì gì ấy rồi cno lao vào túm tóc tạt tai tát thẳng tay vào người bé kia, con kia kêu oai oái nghe giọng Bắc chứ ko phải TH. Thế là đm mình lại nổi tính sĩ gái lên -.- lao vào vòng vây hét : Dừng lại
Tụi kia ngơ ngác rồi vênh váo trở lại : Mi là mô?
(Đ hiểu clg luôn thôi tôi cứ tạm phiên dịch ra tiếng việt nhé :))) )
M: Quan trọng à?
Tuy rằng vào trại phải cắt under cua nhưng may mình đc ân xá cắt under cạo nên vẫn đẹp trai ngầu'ss vcl ra :v
C nó( Gọi là óc đi cho nó tiện :v ) : Việc mi à? Cút ra muốn chết à?
M: Việc t đấy,tụi m bắt nạt nó ko thấy hèn à?
Óc: Tụi tau đánh nó lquan đến mi à? Hay nó là ny mi á à?
Yêu yêu cl -.- còn đ biết ai
M: M nghĩ sao cũng đc,tóm lại chuyện này chấm dứt đc r....
Cảm thấy mình đzai ra Khi phát biểu câu đấy :v
Óc: Một mình m liệu ngăn đc ko?
M: T ko bắt nạt con gái nhé,đừng để t phải điên lên
Mình phải tỏ biểu hiện cực mạnh đó là tạo cảm xúc baby vs lại ngầu'ss thì cno ms lỏng :)))
Óc: M là đứa nào?
M: T cháu ông A chồng bà B mẹ bác C chồng bá D mẹ a E a trai a F :v đc chưa
Óc: lần này t tha cho cmay,coi chừng t đó. Đi tụi bây
Thế là nó kéo hết đi sau bài diễn văn gia tộc của mình :v Công nhận mình có sức thuyết phục vcl ấy chứ :v
Quay qua con bé kia,dựng xe lên hộ nó rồi hỏi han xem có làm sao ko,thấy nó nói giọng bắc nghe ngọt ngọt chắc cũng xinh,vì nó đeo dọ mõm nên éo thấy hết thớt....
M: Ko phải người ở đây à?
...: Dạ e mới chuyển về đây
M: Sao mà bị bno đánh thế?
...: E cũng không rõ.
M: có sao ko? Mặt mũi bị tnao ko?
Đến giờ nó mới lột cái khẩu trang ra,ui giời xinh phết chứ đùa đâu,da gần trắng,mặt xinh nói chung là đẹp :))) nhưng ngày ấy đang mẫn cảm vs gái nên ko cảm xúc đéo quan tâm
...: E ko sao,e cảm ơn a nha.
M: ừ,thôi về đi
Nó nhảy lên xe phóng đi vèo,thôi chết quên cm hỏi tên đm mình ngu vcl :v Đùa đấy ngày đấy miễn dịch vs gái thật vì tin vào mấy dòng ib trong ipad :) Dạo tí nữa thì cũng đi về,về nhà thì thấy ong đã về tay cầm sẵn cái roi gia pháp gì gì ấy,miệng lẩm bẩm gì gì luôn,chắc đang mắng ai :v có kịch hay xem rồi hehe,lao vào nhà chào ông cũng như để xem ông combo ai thì ui giời trớ trêu vcl :)))
- Ghi chú : Chap này 60 like ms đăng tiếp nhé -_- vì ae tt kém quá nên tôi đành chơi trò câu like này :((