* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro

Truyện Hoàng Tử Online Full - Tác Giả Kawi

ôm chầm lấy người chị họ lâu năm, anh nó cũng cười tươi nhìn theo Và nó càng sung sướng hơn khi từ nay có thêm một người chị trong nhà Phải! May sẽ ở chung với gia đình nó để học Đại học tại thành phố này
Sự có mặt của thành viên mới bắt đầu là thế…
Nhưng chẳng ai ngờ…
Điều này lại làm phát sinh những rắc rối phức tạp…
Sáng
- Hôm qua nhỏ May nó về nhà mấy giờ hả bà?
- Tôi cũng không biết nữa! Ngồi đợi cửa nó suốt cả đêm nhưng không thấy! Chẳng lờ mờ sáng nó mới về nhà!
- Cái con bé này! Tôi không ngờ nó hư thế!
Ba nó dằn mạnh đôi đũa xuống bàn Nó và anh nhìn nhau thở dài Bữa ăn sáng trở nên nặng nề Bản thân Thanh cũng không ngờ chỉ trong vòng có mấy tháng ngắn ngủi mà cô chị họ dễ thương của nó lại trở nên sa ngã như thế…
- Này! Thế chuyện mày với Quang sao rồi?
- Sao là sao?
- Thì không phải mày với nó chính thức thành một đôi rồi hả? Thấy chúng mày cứ xoắn xít nhau mãi!
- Rõ điên! Tao với Gum chỉ là bạn thân thôi! Tụi mày cứ đoán già đoán non! Bực mình!
- Ai đoán gì đâu! Sự thật sờ sờ ra đó rồi còn gì! Thằng Quang được lắm, tuy không nam tính manly bằng Minh lớp mình nhưng cũng thuộc dạng chung tình!
Nó lắc đầu ngán ngẩm trước sự cứng đầu của con bạn thân Tại sao một nam một nữ chơi thân với nhau cứ phải là người yêu của nhau mà không phải là bạn được nhỉ? Nó và Gum đơn thuần chỉ là bạn bè thân thiết chứ chưa bao giờ phát sinh bất kì một mối quan hệ nào ngoài điều đó (mặc dù nó cũng không chắc chắn được điều này) Vậy mà cả lớp, rồi cả khối, rồi cả trường cứ mặc định hai chúng nó là một cặp Thật là không biết nói làm sao cho mọi người hiểu…
Bây giờ lớp nó đã quen với hình ảnh mới của Phạm Minh Và sự lột xác của cậu ta đã làm trật tự lớp học đảo lộn Cụ thể là Minh trở thành nam châm hút hết mọi sự chú ý của những cô bạn trong lớp, còn Quý – lớp trưởng kiêm luôn danh hiệu hotboy của lớp 10A3 đã chính thức bị trục xuất khỏi ngôi vị là cây ăn ten thu sóng Nhưng khi trở về với con người thật của mình, Minh càng lạnh lùng, càng băng giá hơn Cậu nhóc không thèm đếm xỉa đến bất kì ai ngoại trừ nó Không thèm nói chuyện với bất kì ai ngoại trừ nó và không thèm mỉm cười với bất kì ai ngoại trừ nó Đôi khi nó cũng thấy hạnh phúc với điều này nhưng kèm theo niềm vui đó luôn là sự khó chịu khi bị lũ con gái trong lớp tẩy chay Nhưng lỗi đâu phải là của nó?
- Này! – Minh thả cuốn vở mòng trước mặt nó
- Cái gì thế?
- Vở của mình mà còn không biết nữa hả? Sao lúc nào cậu cũng là người quên vở còn tôi lại phải là người đem nó về thay cậu cơ chứ?
- Hơ! Vở Địa của tôi đây mà! Hèn gì tối qua tôi lục cả giá sách vẫn không có! Then kiu vinamiu cậu nhiều!
Nó hí hửng cầm lấy cuốn vở và nở một nụ cười tươi hết mức có thể để cảm ơn Minh Vẻ mặt ngố khùng của nó lúc này khiến cậu nhóc phải bật cười dù mặt mày vẫn nhăn nhó khó chịu Mối quan hệ giữa tụi nó bây giờ là vậy Rất thẳng thắn và cũng tình cảm, nó không còn sợ Minh nữa, cũng không còn ghét Minh nữa Nhất là sau chuyện đó, nó nhận ra rằng cậu nhóc chính là một người bạn thật sự để mình nương tựa…
1 năm về trước…vào cái buổi chiều kinh khủng ấy…vào cái buổi chiều đã tạo nên nỗi ám ảnh lớn đến mức kể từ đó đến nay nó không bao giờ online nữa…
- Hức hức! Cậu…là Minh…hay là Quang? – nó ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt ướt đẫm nước
- Điều đó không phải là vấn đề! Nói đi! Có chuyện gì mà cậu lại ngồi đây và khóc như một con điên thế này hả?
- Cậu là Minh rồi…
Nó nói thều thào rồi ôm chầm lấy cậu nhóc Lúc đó nó cực kì sợ Nó sợ tất cả Nó cảm giác mọi thứ đang muốn nuốt chửng lấy mình Trong tiềm thức của Thanh, Minh luôn là một cái gì đó đại diện cho sức mạnh, ở Minh toát lên một cảm giác bình an khi có cậu bên cạnh
- Nhỏ khùng này! Nói đi chứ? Đứa nào bắt nạt cậu! Nói! – Minh dường như hét vào mặt nó, trong khi nó thì đang níu vạt áo cậu nhóc khóc tức tưởi
Trời chiều nhạt nắng Cây cối đứng im lìm không động đậy Chỉ văng vẳng tiếng khóc của nó và tiếng thở dài của Minh…
Nó đã có một bài học…cho cái gọi là niềm tin không có điểm tựa…
Bây giờ thì Trần Thanh Thanh đã khôn hơn rồi Nó sống thực tế và không mơ tưởng viễn vông về cái gọi là thế giới ảo nữa Nó phát hiện ra cuộc sống thực bao giờ cũng đẹp và đáng yêu hơn Nó có Minh, có Quang, có gia đình, có bạn bè bên cạnh Chính họ là động lực lớn giúp nó vượt qua được sự khủng hoảng tinh thần và bình tâm trở về chính mình Và khi có sự xuất hiện của Như May – cô chị họ xinh đẹp thì nó đã được cải thiện hơn về mặt ngoại hình Không còn là một nhóc khùng, một cô vịt con xấu xí trước kia nữa…
Nhưng một sự thật khiến Thanh luôn cảm thấy bất an cho tình bạn thân thiết giữa nó và anh em sinh đôi nhà họ Phạm…
Là rằng…
Nó thích Quang…Nhưng Quang không thích nó…Minh thích nó…Nhưng nó không thích Minh…
Một vòng luẩn quẩn…
Một con dao vô hình có thể cắt đứt tình bạn tuyệt vời mà nó đang cố giữ gìn và vun đắp…
Có lẽ người ta nói đúng!
Con đường đau khổ nhất của một tình yêu chính là nó có nguồn gốc từ một tình bạn…”
Bây giờ nó đang ngồi trên bàn và cố gắng nạp vào đầu đống lý thuyết sinh học khó nhằn Không hiểu sao nó luôn cảm thấy vất vả khi học những môn mang tính chất thuộc lòng kiểu này Trong khi người ta vẫn thường bảo con gái thường có năng khiếu với mấy việc liên quan đến “gạo” bài Có lẽ nó là trường hợp ngoại lệ…
Đang cào cào đầu tóc và căng mắt dán vào trang sách, nó chợt giật bắn mình khi vừa nhớ ra cuốn vở lý thuyết Sinh vẫn đang nằm ở chỗ Phạm Minh Hôm bữa cậu nhóc không chép bài nên mượn vở nó về Trong vở có mấy phần trọng tâm cô giáo căn dặn cho buổi kiểm tra ngày mai Nếu không có vở bây giờ thì làm sao biết đường mà học Nó lẩm bẩm rồi lấy di động bấm cành cạch…
- Alo! Ghim! Vở sinh của tôi vẫn nằm ở chỗ cậu phải không?
- Ờ! Tôi đang cố gắng dịch coi cậu viết cái gì trong đó đây nè!
- Hả? Sao cậu dám nói thế! Mà thôi, không nói nhiều nữa, cậu mang vở trả cho tôi ngay! Không có nó làm sao mà tôi học bài được!
- Có im đi không hả? Miệng còn to hơn cái loa! Tôi cũng đang tính đi trả đây! Ngồi đó mà đợi! Cái thứ dữ dằn!
Tút…tút…
Nó bặm môi nhìn màn hình điện thoại Cho dù bây giờ Minh đã thay đổi hoàn toàn so với năm lớp 10 nhưng bản tính bạo lực thif vẫn không hề biến mất Có ai đời đi mượn vở người ta mà còn lớn giọng la lối om sòm như thế…Càng nghĩ nó càng thấy bực mình…
Vài phút sau thì nó nghe tiếng xe máy đỗ trước cổng nhà Quàng vội chiếc áo khoác, Thanh phóng lẹ xuống lầu Ba mẹ nó vẫn đang trong phòng, phải lấy ngay để không bị họ biết Gì chứ đấng phụ mẫu của nó cực ghét việc con trai tới nhà con gái mình…
Nó rối rít mở nhẹ cánh cổng sắt, Phạm Minh xuất hiện với…một nụ cười rạng rỡ!
- Hơ!
- Hì! Chào Thanh! Vở của cậu này!
- Gum hả? Hèn gì Thanh cứ thấy ngờ ngợ Ghim chẳng bao giờ cười khi thấy mình!
- Anh bảo mình đem trả dùm ảnh cuốn vở này cho Thanh! Anh hối thúc quá nên mình phải lấy xe máy để đi!
- Cảm ơn Gum!
Nó cầm quyển vở trên tay mà lòng đầy thắc mắc Cũng không hẳn là thắc mắc mà chính là buồn…Minh biết nó có cảm tình đặc biệt với Quang nên mới tạo điều kiện cho nó gặp Hix…Nhiều lúc nó thấy chỉ có Ghim mới hiểu được nó cần gì…
- À! Cậu có nhớ ngày kia là ngày gì không?
- Hở? Trời ạ! Sao lại quên được! Sinh nhật hai ông tướng của tôi chứ gì!
- Hì! Hôm đó mình sẽ cho cậu và mọi người một bất ngờ!
- Hả? Bất ngờ?
- Nói như thế thôi! Đợi đến hôm đó sẽ biết! Mà Thanh nhớ chuẩn bị kĩ càng nhé! Cậu cũng là nhân vật trung tâm của party mà! Thôi mình về đây! Chúc Thanh ngày mai kiểm tra tốt!
- Uh!
Gum như thường lệ vẫn chào tạm biệt nó bằng một nụ cười Đó cũng là nụ cười ám ảnh nó trong những giấc ngủ Đôi khi nó nghĩ rằng có lẽ vì nụ cười đặc biệt đó nên mới thích Quang Còn Phạm Minh, rất hiếm khi Thanh nhìn thấy cậu ấy mỉm cười Nó ít đến nỗi bây giờ Thanh cũng không thể tưởng tượng ra được Cho dù Quang và Minh là sinh đôi, nhưng nụ cười của mỗi người không hề giống nhau…Vì thế lúc nãy, nếu không nhìn thấy nụ cười đó thì nó cũng không thể nhận ra người đứng trước mặt mình là Quang bởi lúc không ở trường, nhìn họ giống nhau kinh khủng!
Lúc nó định quay lưng bước vào nhà thì thấy một anh chàng nào đó cũng vừa chở cô chị họ tiến tới cổng Nó nhíu mày nhìn Lại là một ông anh nào đó giàu sụ, con nhà đại gia mà chị May “cua” được Nó nghĩ vậy rồi thở dài…Chị nó thay đổi nhiều quá…
- A cưng! Em làm gì mà đứng ngoài này thế?
- Không có gì! Hôm nay chị lại uống bia nữa à? Người chị toàn mùi men! Thể nào ba em cũng mắng cho xem!
- Haha! Hôm nay sinh nhật nhỏ bạn thân! Tại hơi mệt nên chị uống có chút xíu à! Cưng không thấy chị về sớm sao?
- 10h là sớm của chị đó à?
Cô chị họ nó cứ đứng cười toe toét như thế, còn nó thì xụ mặt than thở Cả tuần 7 ngày thì hết 6 ngày chị nó đi chơi đến khuya mới về Mà lúc nào về cũng say khướt Lúc trước chị hiền lành, dễ thương bao nhiêu thì bây giờ ăn chơi sa ngã bấy nhiêu Cả gia đình nó cũng không thể nào tìm được một lý do giải thích cho sự thay đổi đó…
- May!
Nó cùng cô chị họ giật mình khi nghe tiến quát lớn Nhìn vội ra thì thấy anh Thiện đang ngồi trên xe cau có nhìn Như May Nó lo lắng kéo cô chị họ đi nhanh vào nhà nhưng không kịp…
- Hôm nay sao mày hiền thế? Mọi hôm tao ngồi đợi đến nửa đêm vẫn chưa thấy mày mò về Mày còn tính buông thả như thế này cho đến bao giờ hả?
Nó sợ hãi khi nhìn thấy anh Thiện dựng xe chạy tới cầm cổ tay chị May kéo ngược lui sau rồi la lớn Trong nhà ai cũng hiểu bây giờ người mà anh trai nó ghét nhất chính là May Hồi trước ảnh cũng thương cô em họ này nhưng từ ngày May thay đổi thì anh Thiện cũng thay đổi luôn thái độ với cô ta
- Anh buông tay em ra! Em làm gì là quyền của em! Mắc mớ gì anh mà cứ gặp mặt là quát mắng hả?
May cũng không vừa, giựt phăng tay mình ra rồi quay lưng cãi lại
- Đồ vô giáo dục! Mày hư hỏng thì hư hỏng một mình đi! Đừng có rủ rê lôi kéo nhỏ em của tao!
- Thôi mà! Trời tối lắm rồi! Hai với chị vào nhà đi! Để ba mẹ nhìn thấy lại rách việc!
- Cái thứ con gái mất nết như mày tao cũng không cần đặt miệng!
- Tôi cũng ko cần anh quan tâm! Anh thì tốt lành hơn ai chứ? Suốt ngày đi lừa tình con gái người ta! Anh cũng chỉ là một thằng sở khanh mà thôi!
Bốp!
Nó chới
với khi nhìn thấy anh trai mình tát cô chị họ Mọi chuyện có lẽ đã lên tới đỉnh điểm và không thể nào kìm nén được nữa May sửng sờ trước cái tát như trời giáng rồi ôm mặt chạy đi Nó tính đuổi theo nhưng bị ông anh ngăn lại
- Kệ nó! Mày đừng có quan tâm! Tốt nhất là nó đừng có về cái nhà này nữa!
Nói rồi Thiện dắt xe vào trong Nó lo lắng nhìn ra phía đường lớn Tối như thế này rồi, chị May có thể đi đâu được nữa…

Và sự thật là cho đến ngày hôm sau thì vẫn không có tung tích gì của Như May Cả nhà nó bắt đầu hốt hoảng lo lắng Ba mẹ nó thì như ngồi trên đống lửa Nó thì gọi điện tới tất cả những người bạn của chị mình nhưng không ai biết được giờ May đang ở đâu Riêng ông anh trai của Thanh thì vẫn bình tĩnh và xem như không có chuyện gì
- Tất cả là tại Hai! Sao Hai lại tát chị ấy chứ?
- Ai bảo nó hỗn với anh! Cái thứ con gái ******* như thế thì thương tiếc gì chứ?
- Hai thật là!
Nó nổi khùng bỏ ra ngoài Việc May bị anh trai nó tát nên bỏ đi chỉ có nó biết, ba mẹ nó vẫn nghĩ là chị họ nó ham chơi nên không về nhà Nếu biết được chuyện này thì chắc anh Thiện khó sống
Mải lo chuyện tìm chị họ, nó quên mất hôm nay là sinh nhật Phạm Minh và Phạm Quang Nếu không nhờ nhỏ Liên nhắc thì chắc chiều nay nó không nhớ việc đi tham dự party mừng sinh nhật hai cậu bạn thân nhất của mình…Hèn gì sáng nay đi học, thấy nó không đả động gì đến chuyện sinh nhật nên mặt mày Phạm Minh cứ gắt lên Nó tự đập tay vào đầu than trách cho cái tính mau quên của mình…
Như Quang đã nói từ trước, trong buổi lễ sinh nhật chiều nay sẽ có một bất ngờ…
Nhưng không hẳn chỉ là một…
Mà còn có những điều bất ngờ khác đến với nó tạo nên một khúc ngoặt quan trọng trong cuộc đời của Trần Thanh Thanh…p2- 3+4
Tạm gác lại chuyện tìm cô chị họ, nó loay hoay với đống quần áo trong tủ để kiếm ra một bộ cánh phù hợp nhất cho buổi tiệc quan trọng này Nhưng thực sự là khá khó khăn vì ít khi mẹ mua váy đầm cho nó, chỉ toàn mua quần jean với áo pull mà thôi Đang suy nghĩ không biết phải mặc cái gì mà quan trọng hơn là không có cái gì có thể mặc được, nó mỉm cười sung sướng khi nhớ ra mình có một cô chị họ ăn mặc rất thời trang, mà người Như May cũng nhỏ nhỏ như nó nên chắc có lẽ áo quần của chị ấy nó sẽ mặc vừa Nghĩ là làm, Thanh phóng ào sang phòng cô chị họ, vì là người trong nhà với nhau nên chẳng ai khóa phòng làm gì, nó hồ hởi mở cửa phòng rồi tiến tới tủ áo quần Đây là lần thứ 3 nó bước chân vào phòng của chị May vì thực sự mà nói, cho dù là chị em gái với nhau nhưng ít khi nó và cô chị họ gần gũi tâm sự Đặt tay lên cái nắm cửa của tủ, mắt nó đột nhiên dừng lại trước khung ảnh nhỏ đặt trên chiếc bàn đựng dàn máy vi tính ngay cạnh đó Nếu là hình của May thì chắc hẳn sẽ chẳng có vấn đề gì, nhưng đây là hình của một chàng trai nào đó lạ hoắc, và tấm kính trong của khung ảnh đã bị rạn vỡ khá nặng chứng tỏ nó đã bị rơi xuống đất Thanh tò mò cầm khung ảnh lên nhìn chăm chú Nó tự hỏi tại sao chị nó không thay tấm kinh vỡ này bằng tấm kính khác nguyên vẹn mà cứ để như thế Có lẽ là chị nó không muốn…Nghĩ vẩn vơ một hồi, nó nhớ ra việc quan trọng mình vẫn chưa làm xong nên đặt vội khung ảnh xuống bàn rồi mở tủ tìm một chiếc váy nào đó thích hợp…
Sau gần nửa tiếng chọn lựa (vì nhiều quá) nó mới ưng ý được một chiếc đầm dạ hội ngắn màu rêu có ánh bạc Da nó trắng nên mặc chắc sẽ hợp Không có chị May ở đây, nó cảm giác mình không đủ tự tin để có thể ăn mặc thời trang và ấn tượng…Thôi thì đành liều…
6h tối…
Sau khi vật lộn với đống váy đầm giày dép, anh Thiện chở nó tới buổi tiệc Phải năn nỉ đến đứt lưỡi ông anh trai quý hóa mới đồng ý làm cái nhiệm vụ đưa đón này Cái “giá” nó phải trả cũng không nhẹ, đó là chấp nhận rửa chén thay cho anh nó một tuần
- Hai đúng là dã man! Chở em đi có chút xíu mà cũng tính công!
- Ô hay! Như thế là hời cho mày lắm rồi! Mày tưởng được ngồi sau yên xe của một thiếu gia như anh đây dễ lắm hả?
- Thôi đi! Hai cho em xin! Hồi nhỏ chắc mẹ sinh hai gần hố bom nên giờ hai mới quăng bom không thương tiếc như thế!
- A! Cái con nhỏ này! Mày muốn anh thả mày giữa đường không hả?
- Hix! Trễ giờ rồi! Hai đừng có nóng, chạy xe đi!
Cuối cùng thì anh nó cũng chở nó tới đúng địa chỉ Thực lòng mà nói đây là lần đầu tiên nó tới nhà hai anh em nhà họ Phạm Nhìn đúng là giàu có thật Chả trách hai người đó ăn xài cao cấp như thế
- Hai về nhé! Có gì em sẽ gọi rồi Hai tới đón em nghe!
- Bực mày thật! Anh có phải là xe thồ của mày đâu! Nhớ về cho sớm sớm không ba mẹ mà mắng là anh không bênh mày đâu đấy!
- Tuân lệnh sếp!
Nó cười tươi chào ông anh trai, phải vui vẻ như thế để còn có người tới chở nó về Ai thì nó không biết chứ riêng ông anh quý hóa của mình, cứ giận lên là cái gì cũng bỏ, nó sợ vụ việc này lắm rồi nên đành chịu khó hiền hòa vui vẻ với anh hai mình Nhưng mọi sự hình như vẫn chưa thật yên ổn khi anh Thiện lúc quay đầu xe do vô ý đã quệt vào chân của một chị gái nào đó vừa bước tới Nó hớt hãi chạy đến…
- Chị ơi! Chị không sao chứ? Hai! Sao quay xe vô ý thế!
- Cũng không sao đâu! – chị kia hơi nhăn nhó
Anh nó hốt hoảng dựng xe tiến lại Và theo kinh nghiệm của một đứa chuyên môn xem phim tình cảm và đọc truyện tình cảm như nó thì cái ánh mắt khi ông anh quý hóa nhìn thấy chị gái kia là hoàn toàn không bình thường Bằng chứng là anh nó cứ sửng người ra trong khi chị kia đã mỉm cười vẫy tay bảo là không sao
- Hai! Hai sao thế? – nó vỗ vai anh Thiện
- Tôi không sao cả! Chỉ hơi bầm một chút thôi! – chị kia trả lời nhẹ nhàng
- Hơ…xin lỗi…tôi không cố ý…cô…cô không sao thật chứ? – đó là lần đầu tiên trong đời nó thấy anh trai mình lắp bắp trước một người con gái
- Vâng! Tôi không sao!
Và nụ cười đó có thể ví như “nhát dao chí mạng” đâm thủng trái tim đào hoa của Trần Minh Thiện Anh chàng cứ ngẩn tò te, mặt ngố xịt trong khi cô nàng đã chào tạm biệt để đi vào bên trong
- Hai! Tỉnh lại mau! Người ta đi rồi mà! – nó bụm miệng cười đánh vào tay ông anh
- Anh bị cái gì rồi mày ơi!
- Bị cái gì nữa! Mũi tên thần Cupid đâm trúng tim rồi! Haha!
- Này cưng! Hôm nay bằng mọi giá nhất định cưng phải tìm hiểu cô ấy là ai, tên gì và lấy số điện thoại cho anh nghe không? – anh nó đột ngột cầm mạnh hai tay nó giật giật
- Hai điên rồi hả? Em có quen biết gì chị ta đâu mà bảo em làm cái chuyện đó!
- Coi như anh năn nỉ cưng! Cái miệng của cưng dẻo như thế thì việc đó có khó gì đâu! Làm giúp anh rồi cưng muốn gì anh cũng chiều!
- Hơ! Được rồi! Hai đừng có lay lay em như thế! Em sẽ cố gắng! Nhưng Hai nhớ là em muốn gì Hai cũng phải làm đó! – nó mỉm cười “nham hiểm”
- Iu cưng quá đi mất!
Anh nó mỉm cười toe toét, hôn một phát vào môi nó rồi lên xe rồ ga chạy đi Nó nhíu mày nhìn theo lắc đầu Bấy lâu nay ảnh toàn làm khổ con gái, bây giờ đến lượt con gái làm ảnh khổ Đúng là…
- Này! Tới rồi thì vào đi! Đứng đó làm gì?
Tiếng quát từ đằng sau lưng khiến nó giật bắn mình Nghe giọng điệu này không cần nhìn cũng biết là ai Hôm nay sinh nhật của cậu ta mà cũng không thấy được một sự thân thiện hiền lành nào hết Nó bặm môi quay lại, mặt nhăn nhó…
- Sao lúc nào cậu cũng thích hét thế hả? Tôi ngồi chung với cậu riết rồi tai cũng điếc luôn!
- Điếc hay lảng gì thì kệ cậu! Tôi không cần quan tâm!
Bằng một sự bực mình, Phạm Minh càm ràm một câu rồi bỏ đi vào trong Nó tự hỏi không hiểu mình đã làm cái gì nên tội mà cậu bạn thân lại tức giận như thế…
Buổi tiếc nhìn chung là rất linh đình Khách khứa đông nghịt, ngoài những người bạn của hai anh em sinh đôi còn có anh chị em họ hai bên nội ngoại, con cái của mấy ông giám đốc là bạn của bố Phạm Minh và Phạm Quang Tiệc sinh nhật nhưng chẳng khác một đại nhạc hội Nó hơi khớp trước sự đông đúc này, cũng may có nhỏ Liên với mấy đứa bạn cùng trường nên nó cũng bớt sợ hơn Và tình hình là trong buổi tiệc này, nó không thể phân biệt được...

<< 1 ... 12 13 14 15 16 ... 21 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status