* KAIO.PRO - Hệ thống Bán Vàng, Ngọc Xanh, Đồ Item Tự Động 100% của GameHub.Pro
* Shop bán Vàng, Ngọc Xanh tự động

Đọc Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full

nay, mình quyết định thay đổi kiểu tóc. Mình sẽ đi làm xoăn. nói thật là mình thích để tóc thẳng cơ. nhưng Chấn Thiên bảo mặt mình sẽ hợp với mái tóc quăn hơn. nhìn vậy sẽ dễ thương hơn nhiều. chỉ cần cậu ấy thấy mình dễ thương thì mình sẽ làm tất cả những gì cậu ấy thích, dù mình không hề muốn 1 tẹo nào. mình có ngốc nghếch quá không nhỉ?
Ngày…tháng…năm…
Chấn Thiên quá đáng lắm. sao cậu ấy có thể nói mình như thế chứ. “không ngờ cô đỏm dáng đến vậy, Trúc Lam ak. sao lại dở hơi đi làm tóc xoăn thế. “. ức muốn khóc luôn. cậu là đồ tồi. Giang Chấn Thiên, tôi ghét cậu. cậu không coi trọng tôi. từ h tôi sẽ không thích cậu nữa.
Ngày…tháng…năm…
Thanh tra sắp về trường rồi. thế nào Tường Vi cũng bị họ hại, đuổi đi cho coi. vì vậy nhóm anh Chí Kiệt và bọn Chấn Thiên được giao nhiệm vụ hướng dẫn cô ấy. Chấn Thiên sẽ dạy cô ấy cả buổi ngày mai. ôi, ước gì mình được như Tường Vi nhỉ? mình muốn được cả ngày ở bên cạnh Chấn Thiên
Ngày…tháng…năm…
Tường Vi ngốc không hiểu đã làm gì mà khiến cho Chấn Thiên nổi giận thế nhỉ. đừng cáu Thiên ơi, mình không thích cậu bực mình vì bất cứ truyện gì đâu
Ngày…tháng…năm…
huhu…Chấn Thiên quá đáng lắm. hôm nay đã hứa với mình sẽ đi mua đồ cùng mình mà lại thất hứa. hix…mình đã chờ cả 3 tiếng dưới trời lạnh này vì cậu mà cậu lại không đến. mình buồn lắm Thiên ak.
Ngày…tháng…năm…
Thiên bị ốm hay sao ấy? mình lo quá ak. hôm nay thấy cậu ấy cứ khang khác. đang định mắng cho cậu ấy 1 trận về vụ hôm qua mà lại thôi. Chấn Thiên ak, có gì buồn thì nói với Trúc Lam nhé. Trúc Lam sẽ luôn ở bên Thiên dù sau này có ra sao chăng nữa. cũng như tình cảm mình dành cho cậu sẽ không bao h thay đổi
Ngày…tháng…năm…
mình buồn lắm Thiên ak. sao với những cô gái khác cậu đều luôn đối xử dịu dàng mà riêng với mình thì lại lạnh lùng vậy chứ. mình không thích như thế đâu
Ngày…tháng…năm…
Hôm nay cậu hỏi tại sao mình lại cứ như một con ác quỷ. luôn bám theo làm phiền cậu phải không, Chấn Thiên? để mình trả lời cho nghe nhé, vì mình không biết cách gì khác mà có thể thu được sự chú ý của cậu hơnĐủ rồi. Chấn Thiên gập cuốn nhật kí của Trúc Lam lại. từ lúc đọc cho đến bây h, bất cứ một ngày nào trôi qua, Trúc Lam đều nhắc đến cậu. luôn là cậu. những tâm sự rất nhỏ nhoi và bình thường nhưng lại đầy chân thành, tha thiết. Chấn Thiên thấy trái tim mình khẽ nứt lanh canh. Trúc Lam…cô ngốc này…tôi thua rồi…tôi thua cậu thật rồi…đáng lẽ tôi phải nhận ra từ lâu rồi chứ. rằng nếu cậu không có tình cảm với tôi thì cậu đã không đi theo tôi suốt ngày. tôi cũng ngốc như cô thôi, Trúc Lam ak. chúng ta đều là những kẻ ngốc. Cô ngốc vì đã giành tình cảm cho 1 thằng tồi như tôi. và tôi
cũng ngốc khi luôn tìm kiếm người con gái quan trọng nhất cuộc đời tôi ở đâu xa lắm mà không phát hiên ra người con gái đó lại ở gần ngay bên tôi đến vậy. là cô đó Trúc Lam ak. đừng sao nhé. chỉ cần cô không sao thì tôi sẽ làm bất cứ gì cô muốn. cô sẽ là người mà tôi luôn bảo vệ trong suốt quãng đời sau này, được không?
Chấn Thiên để cuốn nhật kí của Trúc Lam xuống ghế, cạnh ghế ngồi của Triết Vũ. là duyên trời định chăng mà đúng lúc Triết Vũ nhìn cuốn sổ thì một trang nhật kí đầy bí ẩn hấp hé
Ngày…tháng…năm…
chúa ơi. cuộc đời có quá nhiều điều bất ngờ. quả đất này đúng là nhỏ thật. h thì con tin câu nói này rồi. không ngờ hôm nay mình đã phát hiện ra thân phận thật của Tường Vi…mình thật sự không ngờ cô ấy lại chính là…
Ngày…tháng…năm…
chúa ơi. cuộc đời có quá nhiều điều bất ngờ. quả đất này đúng là nhỏ thật. h thì con tin câu nói này rồi. không ngờ hôm nay mình đã phát hiện ra thân phận thật của Tường Vi…mình thật sự không ngờ cô ấy lại chính là…
Triết Vũ nheo nheo mắt, cứ nghĩ là mình đã nhìn nhầm. Cậu liền cầm cuốn nhật kí của Trúc Lam lên xem.
Ngày…tháng…năm…
chúa ơi. cuộc đời có quá nhiều điều bất ngờ. quả đất này đúng là nhỏ thật. h thì con tin câu nói này rồi. không ngờ hôm nay mình đã phát hiện ra thân phận thật của Tường Vi…mình thật sự không ngờ cô ấy lại chính là công chúa.
Ngày…tháng…năm…
Tường Vi đã biến mất cả ngày hôm nay, có lẽ là đã đi đến chỗ hoàng tử rồi. không biết khi nào cậu ấy mới chịu về đây. Mà hoàng tử cũng thay đổi nhiều quá. thật sự là rất khác so với ngày trước. Vẫn đẹp trai nhưng bí ẩn lắm
Ngày…tháng…năm…
Hôm nay Tường Vi vẫn chưa về, bọn Chấn Thiên tìm cô ấy khắp nơi mà không được. liên lạc bằng di động mà cô ấy không nghe. nhưng chắc là Tường Vi không sao đâu. vì bên cạnh cô ấy có hoàng tử mà
Triết Vũ tiếp tục giở những trang tiếp theo nhưng không thấy Trúc Lam đề cập gì về đầu heo nữa. Triết Vũ chau mày nhớ lại cái hôm Tường Vi trở về trường tham gia cuộc sát hạch sau 1 thời gian mất tích, không liên lạc
“…Thiên Dã (cười): anh cũng rất vui vì được gặp lại em. mấy hôm trước em biến đi đâu vậy. không thể liên lạc được với em, mọi người đều rất lo
Tường Vi (cười mím chi): em đi gặp 1 người rất quan trọng với em
Kì Bình (tò mò): là trai hay gái vậy
Tường Vi: là con trai…”
Lẽ nào người mà Tường Vi hôm đó nói tới lại chính là Hoàng tử sao? nhưng hoàng tử là ai chứ? khoan đã nào. Trúc Lam nói hoàng tử thay đổi khá nhiều. thật sự là rất khác so với ngày trước. vẫn đẹp trai nhưng bí ẩn. Lẽ nào lại là Dyland? Dòng suy nghĩ của Triết Vũ bị cắt đứt bởi tiếng nói trong trẻo của một cô gái
Tường Vi: anh Chí Kiệt, Trúc Lam không sao…khụ…khụ…chứ?
Chí Kiệt: anh cũng không rõ nữa. bác sĩ vẫn chưa ra
Dyland (vỗ vai Chí Kiệt): đừng lo. mọi truyện sẽ ổn mà. Trúc Lam sẽ không sao đâu
Chí Kiệt (mệt mỏi): em biết, nó sẽ không sao mà. nó là ác quỷ nên nó sẽ sống dai lắm
Thì ra là Dyland đã đưa Tường Vi đến bệnh viện thăm Trúc Lam. Nhìn Tường Vi mặt tái mét, có vẻ cô đang lo lắng lắm. Ngồi chờ ở bên ngoài phòng cấp cứu có 5 phút mà Tường Vi cứ ho khục khặc suốt. Dyland đấy cô ngồi vào chiếc ghế trống còn lại ở bên cạnh Triết Vũ. Tường Vi miễn cưỡng ngồi xuống mà không dám quay sang nhìn mặt Âu Triết Vũ
Triết Vũ (không chịu nổi không khí yên lặng này nên đã lên tiếng trước): Cô…cô…
Tường Vi (quay qua nhìn Triết Vũ bằng cặp mắt tròn xoe như 2 viên bi ve): tôi? khụ…khụ…
Triết Vũ: cô không sao chứ? cô có vẻ ho nhiều đấy, đầu heo
Tường Vi (nở nụ cười yếu ớt): cậu lo lắng cho tôi uk, Triết Vũ? khụ…khụ…tôi không sao đâu. uống thuốc là sẽ khỏi mà, khụ…khụ…
Triết Vũ: hôm qua…cô đã ngủ ở đâu vậy
Tường Vi (cười gượng): thì còn ở đâu nữa. tất nhiên là ngoài. . khụ…khụ…hành lang rồi
Triết Vũ (cúi gằm mặt xấu hổ): xin lỗi, tôi không biết là…
Tường Vi: bây h xin lỗi thì có tác dụng gì sao? khụ…hi vọng sau này cậu đừng có bao h để tôi vào tình trạng như vậy nữa. tôi khó xử lắm. khụ…khụ…khụ…khụ…
Triết Vũ: tôi xin lỗi. cô…tôi…tôi có truyện muốn…
Dyland (vẻ mặt quan tâm): em ho nhiều quá đấy, Tường Vi? em vẫn ổn chứ? hay để anh đưa em về.
Tường Vi (khoát tay): không, khụ…khụ…em muốn chờ Trúc Lam.
Dyland (miễn cưỡng): thôi thì tuỳ em, nhưng nếu em thấy mệt quá thì phải bảo anh ngay nhé
Sau khi thấy cái gật đầu đồng ý của Tường Vi thì Dyland mới yên tâm quay qua nói chuyện với Thiên Dã về vụ án quan trọng của Liên minh pháp thuật. không ai để ý rằng Triết Vũ vẻ mặt vô cùng đau khổ, tay nắm chắc lại như sợ không kìm chế được sẽ đánh cho ai đó phải thân tàn ma dại. Chờ cả một tiếng đồng hồ mà vẫn chưa thấy phòng mổ mở cửa, Tường Vi mệt mỏi thiếp đi trên ghế. Và mỗi lúc đầu cô lại nghiêng nghiêng, cứ nghiêng dần và tựa vào hẳn vai Triết Vũ. Triết Vũ thoáng 1 nụ cười và ngồi im, không động đậy. (Để tg kể cho mọi người tình trạng lúc này của mấy người kia naz. Thiên Dã và Dyland vẫn đang trao đổi với nhau rất nhỏ, sợ ảnh hưởng đến mọi người mà. Kì Bình và Vô Kị thì cứ hết vỗ vai lại chuyển sang vỗ lưng Chí Kiệt. Tử Khiêm thì an ủi Chấn Thiên. Bây h trông Giang Chấn Thiên là người khổ sở nhất ở bệnh viện. ngay cả bố mẹ của Trúc Lam nhìn trông cũng không thảm não như vậy)
Chấn Thiên ngồi nhìn đăm đăm vào cửa phòng cấp cứu. trông như một thằng vô hồn vậy. rõ tội nghiệp. Tường Vi khẽ cựa mình và tỉnh dậy.
Triết Vũ: tỉnh rồi hả, đầu heo.
Tường Vi (gật đầu và nhìn thẳng về phía phòng cấp cứu): vẫn chưa xong hả
Tường Vi vừa nói dứt lời thì cánh cửa phòng bật mở. Một cô y tá xinh đẹp bước ra. Theo sau cô là ông bác sĩ già trực tiếp thực hiện ca phẫu thuật cho Trúc Lam
Bác sĩ (gật đầu): ca phẫu thuật thành công tốt đẹp. bây h chỉ còn chờ cô ấy tỉnh lại nữa thôi
Mọi người (mừng rỡ, nét mặt đều giãn ra): ôi, tốt quá. thật là tốt mà. Cám ơn bác sĩ nhiều nhiều
Bác sĩ: không có gì. đây là việc của tôi mà. gia đình có thể yên tâm được rồi
Chấn Thiên (ôm chầm lấy bác sĩ): cám ơn bác sĩ nhiều. thật sự cám ơn, vậy là Trúc Lam vẫn sống. tạ ơn trời phật
Bác sĩ (cười hiền từ): phải cô ấy vẫn sống. bạn gái của cậu vẫn ổn. cậu không cần phải lo nữa
Chấn Thiên: vâng. dù sao vẫn cám ơn bác sĩ một lần nữa. cám ơn vì đã cứu sống người con gái quan trọng nhất cuộc đời cháuTriết Vũ được giao nhiệm vụ đưa Tường Vi về. thật ra là do Dyland và hội hs có nhiệm vụ nên phải đi gấp. Chấn Thiên thì không chịu rời xa Trúc Lam lấy nửa bước. cậu khăng khăng ngồi chờ ở bệnh viện cho đến khi Trúc Lam tỉnhdậy. Còn Tử Khiêm thì đã về trước do có hẹn với Lâm Vũ Giai Đình (???)
Triết Vũ (nhếch mép cười): sao mặt cô cứ hằm hằm thế, đầu heo.
Tường Vi (nhìn Triết Vũ như muốn ăn tươi nuốt sống): cậu cố tình phải không Âu Triết Vũ. tôi đang bị ốm mà cậu không cho tôi bắt taxi về trường mà còn bắt tôi đi bộ về cùng cậu. cậu…
Triết Vũ (nhìn Tường Vi phì cười): đồ ngốc, đi taxi thì còn có ý nghĩa gì nữa.
Tường Vi: là sao?
Triết Vũ: đầu heo như cô có nói cũng không hiểu đâu
Tường Vi (bĩu môi): không nói làm sao cậu biết tôi sẽ không hiểu
Triết Vũ: thôi, đừng có giận nữa. cho tôi xin lỗi naz. vụ lúc sáng ấy, tôi không cố ý làm cô bị tổn thương đâu. tại lúc đấy tôi đang không vui nên…
Tường Vi: tôi biết rồi, nhưng lần sau cậu đừng có vậy nữa. tôi không thích đâu
Triết Vũ (bỗng dừng lại và nắm lấy tay Tường Vi): tôi hỏi cô câu này, cô phải nói thật nhé
Tường Vi (nhìn chằm chằm vào tay Âu Triết Vũ và tay mình): cậu hỏi đi…nhưng có thể bỏ…
Triết Vũ: giữa cô và Dyland có quan hệ gì với nhau? hai người đang trong giai đoạn tìm hiểu hả
Triết Vũ: giữa cô và Dyland có quan hệ gì với nhau? hai người đang trong giai đoạn tìm hiểu hả
Tường Vi (sửng sốt): cái gì cơ? vớ vẩn. giữa tôi và anh Dyland chỉ đơn thuần là tình anh em thôi. sao cậu lại có thể nghĩ ra được 1 truyện buồn cười như vậy hả
Triết Vũ (vẻ mặt mừng rỡ): Thật sự là giữa hai người không có truyện gì?
Tường Vi (run lên vì lạnh): tất nhiên là thế rồi, cậu toàn hỏi những câu hỏi ngớ ngẩn. vậy mà cũng là hoàng tử trí tuệ sao
Triết Vũ (phì cười và cởi chiếc áo khoác của mình ra khoác lên người Tường Vi): uk, đôi khi tôi cũng hơi ngốc một chút. nhưng h thì tôi biết mình phải làm gì rồi. Nào, h thì chúng ta về trường thôi. leo lên lưng tôi, tôi sẽ cõng cô về. Còn nhìn gì nữa…nhanh lên, đường về còn khá xa đấy
Thế là Tường Vi để Triết Vũ cõng về. cô dựa đầu vào bờ vai rộng của Triết Vũ mà ngủ. ở bờ vai ấy, cô luôn tìm thấy được sự bình yên và an toànTại phòng bệnh của Trúc Lam. Trúc Lam đã tỉnh từ nửa tiếng đồng hồ trước. mọi người cứ thi nhau vào hỏi thăm Trúc Lam làm Chấn Thiên chưa có cơ hội nói chuyện riêng với cô bạn. Mãi một lúc sau, khi mọi người đã yên tâm ra về và bàn giao lại Trịnh Trúc Lam cho Chấn Thiên chăm sóc (cậu bé lăng xăng đấu tranh mãi mới nhận được nhiệm vụ vinh quang này) thì cơ hội mới đến.
Trúc Lam (nhìn Chấn Thiên đầy nghi ngơ): cậu còn ở đây làm gì? sao chưa về trường vậy
Chấn Thiên (cười khì): thì Thiên được giao nhiệm vụ trông Trúc Lam đêm nay mà
Trúc Lam: cậu uk? không thể nào? bố mẹ tôi đâu. sao họ có thể dể tôi nằm một mình ở đây mà…
Chấn Thiên: cậu đừng lo Trúc Lam. mình sẽ bảo vệ cậu mà
Trúc Lam (nhìn Chấn Thiên không tin tưởng): bảo vệ tôi? bằng cách nào? cho tôi thêm một cái tát nữa hả
Chấn Thiên (cười hối lỗi): Xin lỗi cậu về truyện đó nha, Trúc Lam. tại…
Trúc Lam (cố cười gượng gạo để Chấn Thiên khỏi lo nhưng thật sự là h cô thấy rất mệt mỏi): Được rồi. mình biết rồi, cậu được tha thứ. nhưng lần sau còn thử tát tôi 1lần nữa xem, tôi sẽ đi công bố truyện xấu của cậu cho cả trường Dracate biết đấy
Chấn Thiên: ukm, biết rồi mà Trúc Lam này, tôi có truyện muốn nói với cô. hi vọng cô sẽ đồng ý.
Trúc Lam: thì nói ra trước đi. nếu không quá đáng thì tôi sẽ đồng ý.
Chấn Thiên: làm bạn gái của tôi được không
Trúc Lam (mở to mắt nhìn Chấn Thiên): cậu nói gì vậy Chấn Thiên? tôi nghe không rõ
Chấn Thiên (nhìn thẳng vào mắt Trúc Lam): làm bạn gái tôi nhé, Trúc Lam? chúng ta tìm hiểu nhau đi, được không?
Trúc Lam (ngạc nhiên): cậu…tôi…
Chấn Thiên: nếu cậu chưa thể đưa ra quyết dịnh ngay lúc này thì tôi có thể chờ. cậu không cần phải trả lời ngay lập tức đâu
Trúc Lam (dứt khoát): không, tôi sẽ nói luôn quyết đinh của mình. Giang Chấn Thiên, cậu nói là cậu muốn tôi trở thành bạn gái của cậu. tại sao?
Chấn Thiên: vì trong lúc cậu đang đối mặt với cái chết, mình mới nhận ra cậu quan trọng như thế nào với mình. nếu không có cậu chắc mình sẽ không thể sống tiếp được. Người ta vẫn thường bảo phải đến khi mất đi rồi, bạn mới nhận ra điều gì là quan trọng với mình. và h thì mình biết, Trịnh Trúc Lam là người mà mình nên trân trọng nhất trong cuộc sống của mình. mình không muốn mất cậu một lần nữa, hãy luôn ở bên cạnh mình được không
Trúc Lam: vậy uk, và vì thế cậu muốn mình trở thành bạn gái của cậu?
Chấn Thiên: ukm, mình…
Trúc Lam: trở thành bạn gái của cậu, luôn ở bên cạnh cậu uk? có lẽ là không được đâu, Chấn Thiên ak. mình không thể đồng ý. Tình như làn gió
Bỗng chốc không còn được thấy nhau
Mang đến bao nhiêu thương đau
Tại sao lại phải quên đi quá khứ
Mộng nghìn năm chàng vẫn mãi trong tim em
Lại không thể quên lần đầu tiên cùng chàng nếm mùi hận và yêu
Nước mắt rơi không ngừng không ngừng
Không có chàng mới biết nhân gian thật khổ đau
Hãy tha lỗi cho em đã không hiểu…không hiểu chuyện đã qua…Trúc Lam: trở thành bạn gái của cậu, luôn ở bên cạnh cậu uk? có lẽ là không được đâu, Chấn Thiên ak. mình không thể đồng ý.
Chấn Thiên (ngạc nhiên): Tại sao? Nhưng mà…
Trúc Lam (vẻ mặt tinh nghịch): Luôn ở bên cạnh cậu uk? nhưng nếu cậu không muốn sự có mặt đó và cậu lại cặp kè với 1 con nhỏ nào thì sao? luôn ở bên cậu để chứng kiến cảnh ong bướm của cậu chắc mình không chịu nổi đâu, Chấn Thiên ak. Vì vậy trừ khi cậu luôn ở bên cạnh mình và chỉ được yêu một mình mình thôi thì mình mới có thể đồng ý với cậu
Chấn Thiên (thở phào nhẹ nhõm): trời. vậy mà làm mình tưởng…
Trúc Lam (nhíu mày): thế có đồng ý không? không thì đi chỗ khác, không khiến cậu ở đây chăm sóc mình
Chấn Thiên (nổi 1 cục tức): này, dám đuổi bạn trai mình đi như thế hả? có lẽ Giang Chấn Thiên này phải dạy dỗ lại bạn gái của mình rồi.
Trúc Lam (hếch mũi): định đánh bệnh nhân sao, tên bạn trai tiểu nhân và vũ phu
Chấn Thiên (nhéo mũi Trúc Lam): thế có bệnh nhân nào như cậu không hả
Và hai người cùng cười vui vẻ. (vậy là xong đôi thứ nhất. đóng dấu cái đã ^^)
Tại kí túc xá đại học Dracate
Triết Vũ cõng Tường Vi đến cửa phòng 502 và thả cô xuống.
Triết Vũ (nở một nụ cười tươi rói): vào đi, nhớ ngủ sớm naz. chúc cô ngủ ngon, đầu heo
Tường Vi (cũng nở một nụ cười thiên sứ): cậu cũng vậy nha, Vũ Vũ.
Triết Vũ (gõ đầu Tường Vi): cái gì mà Vũ Vũ? ai cho cô gọi thế hả. đánh giờ
Một giọng con gái vang lên: Thân thiết quá nhỉ
Triết Vũ+Tường Vi: Carey?
Carey: Triết Vũ, cậu quá đáng lắm. bỏ rơi mình để đi cùng cô gái khác
Triết Vũ: không phải đâu, bọn mình gặp nhau ở bệnh viện nên…
Carey (bật khóc): nếu Vũ không còn thích mình nữa thì mình sẽ huỷ bỏ hôn ước ngày xưa cho cậu, cậu không cần phải cưỡng ép bản thân như thế đâu.
Triết Vũ (bối rối): không phải đâu, Carey. đừng khóc. mình xin lỗi vì đã để cậu ở lại một mình…đừng giận mình, Carey.
Carey nghe thấy vậy vội âm chầm lấy Âu Triết Vũ và càng khóc ầm lên. Tường Vi đã nhìn rõ khuôn mặt đắc thắng và nụ cười ngạo mạn của cô ta. Nhưng Triết Vũ thì không thấy. nhìn vẻ mặt Tường Vi lúc này như sắp lao vào xé xác con bé giả mạo kia: “Dám ôm Triết Vũ của mình? con nhỏ đáng ghét. đã giả mạo ta lại còn dám thân thiết với chồng chưa cưới của ta. Grừ, ta sẽ không tha cho mi đâu. ”
Mấy hôm sau, Trúc Lam xuất viện. Cô nàng xuất hiện trong bộ dạng làm cho cả lớp phải ngạc nhiên, sửng sốt
Tường Vi: Trúc Lam ak, nhìn cậu như chưa có truyện gì xảy ra ý, không cả 1 vết xây xước trên cơ thể. Có đúng là cậu đã từng bị tai nạn không thế
Trúc Lam (cười nhăn nhở): tất nhiên là mình không thể bị xây xát rồi. đừng quên pháp thuật của Chấn Thiên là chữa trị vết thương. Nhờ cậu ấy sử dụng sức mạnh mà mình hồi phục nhanh chóng thế này đấy
Tử Khiêm: hừ, vậy mà bình thường nhờ cậu ta cứu người đến gãy cả lưỡi cậu ta cũng không chịu giúp, h thì. .
Triết Vũ: giữa hai người đã xảy ra truyện gì rồi?
Chấn Thiên (mặt đỏ gay): không có truyện gì cả
Trúc Lam: phải, không có truyện gì đâu. mấy người đừng có ở đấy mà đoán già đoán non
Giai Đình (vẻ mặt thản nhiên): vậy mà tôi tưởng hai người đang cặp bồ
Mọi người (cười gian sảo): không phải đấy chứ
Chấn Thiên: uk thì đúng vậy đấy. sao nào? mọi người muốn gì…
Lời nói của Chấn Thiên bị cắt đứt bởi tiếng nói của thầy giáo. sao không có ai để ý là thầy giáo đã vào lớp từ lâu rồi nhỉ
Thầy giáo: Các em…việc gấp này. Trường chúng ta sẽ thi đấu văn nghệ và thi kiến thức với trường đại học Thạch An vào tuần sau…
Chấn Thiên: cái gì? sao lại thi đấu cái gì ở đây vậy?
Thầy giáo: Chấn Thiên, em làm ơn đừng có phá lời thầy được không
Chấn Thiên: okie, thầy nói đi
Thầy giáo: trường chúng ta sẽ có 3 đội tham gia: năm 1, năm 2, năm3. Mỗi đội sẽ có 5 thành viên. Đội của năm 2 có sự góp mặt của hội hs nên rất yên tâm. năm 3 cũng toàn những cao thủ của trường chúng ta tham gia. vì vậy đội tuyển năm nhất chúng ta quyết định giao cho lớp ta. vì chúng ta là lớp chọn mà. bây h các em hãy lập ra một đội...

<< 1 ... 15 16 17 18 19 ... 27 >>

Facebook Google Plus

• Bài Viết Cùng Chủ Đề
Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197 Truyện Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé Jun197
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197 Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo - Jun197
Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap) Truyện Dòng Đời Xô Đẩy - Hiếu Sky (Full Chap)
Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx Yêu Người IQ Cao - Tác Giả DoiThayxx
Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full Truyện Say Nắng Cô Em – Tán Cô Chị Full

Quy định sử dụng | Thông tin liên hệ
Thế Giới Giải Trí Di Động
© 2017 Tai Game Java DMCA.com Protection Status