bồ đầu tiên tới tận lúc gặp Nhi đã làm tui dẫn coi thường đàn bà, tui cũng chỉ toàn quen qua đường lăng nhăng chủ yếu cũng vì tình dục thôi, tình cảm tui hoàn toàn ko đặt nhiều hy vọng, cho nên vẫn chưa có đứa con gái nào từ dạo ấy có thể khiến tui đang nhậu mà bỏ ngang giữa chừng vì họ và cũng vậy nên tui chả thèm lụy cha con đứa nào, tới được thì cũng xếp hình, ko tới đc thì biến đi kiếm các khác và tiếp cái vòng lẩn quẩn ấy…cho đến khi gặp bé Nhi. Thì cái cảm giác muốn được bên bé Nhi thấy em nó vui vẻ nói
cười, được bao bọc chở che em nó thì nó chiềm phần nhiều hơn là vì tình dục. Bởi thế có 1 số bác vẫn thường cmt và inbox riêng cho tui qua face hay yahoo hỏi tui là tại sao ko yêu luôn bé Nhi lúc đó luôn đi, hay là ngại bé Nhi làm việc đó nên giờ tui cũng giải thích cho các bác hiểu rõ hơn suy nghĩ và tâm trạng tui lúc đó. Thực ra là ko phải ko muốn yêu mà chắc có lẽ bé Nhi vẫn chưa khiến tui thay đổi suy nghĩ và bản tính của mình. Chắc có lẽ bé Nhi có suy nghĩ, Cứ cho đi tình dục sẽ đổi lấy tình yêu, nhưng trường hợp đó đối với tui hoàn toàn phản tác dụng ^^!
nghe em nó nói vậy tui mới quay lại gãi đầu nói ngập ngừng
- Cơ mà người em có bẩn đâu mà nhờ anh kì
- Nhưng mà em thích được hông? con bé phồng cái má ra nhõng nhẽo
- Tui mới nhăn mặt ra trả lời trong bế tắc
- Haizz sao lúc nào em cũng…
- Thôi được rồi, khỏi nhờ anh. cám ơn nhiều- Nói cái giọng giận dỗi rồi toan đi lên bờ
- Tui mới nhanh chóng níu vui em lại. Thôi được rồi má. Suốt ngày cái gì ko như ý là lại giận hờn vu vơ ko à – Tui cố ghẹo cho con bé cười lại
- Ai bỉu, người ta nói nhẹ ko muốn, ưa nặng ko hà
- Thôi được rồi, con lạy má, quay lưng lại đi mà nói trước anh chỉ kì lưng thôi đó nha.
- Dạ bít rồi Xí, em lè lưỡi ra trêu tui
Em bắt đầu vén cái mái tóc mượt mà màu nâu của em ra đằng trước ngực, chìa ra 1 bờ vai trắng bóc có 2 sợi dây áo ngực chạy dọc 1 sợi ngang đập vào mắt tui. Mấy lần trước được ôm ấp em đều hoàn toàn trong tinh trạng tinh thần ko minh mẫn chứ lần này đầu óc tui hoàn toàn tỉnh táo à nghen
Đôi bàn tay tui đặt lên lưng em xoa bóp đầy vẻ miễn cưỡng ngại ngùng. Con bé thì cứ cười hì hì nói chuyện bâng quơ chả tỏ vẻ gì ngại cả, còn tui thì cứ lâu lâu con bé hỏi gì cứ ừ ừ đại. Thật sự giờ mới thấy em thiệt sự gợi cảm. THiệt sự nếu ko biết trước quá khứ em thì tui cũng sẽ đoán ngay đây là 1 cô bé quả thực hồn nhiên, ngây thơ với vẻ đẹp trong sáng. với tính cách mà có lẽ ko có 1 đứa con gái nào giống em, toàn mang điều bất ngờ tới tui 1 cách ko tài nào đỡ được. Và chuyện gì cũng tới, bản tính sinh lý của đàn ông mà các bác thằng em của tui lại bắt đầu rục rịch làm thầng anh khó chịu. Do đứng sáp lá cà để massage cho em, nên dương như em cảm nhận đc điều này của tui thì phải. Liền nói vu vơ
- Chưa chi mà đã khó chịu rồi hả anh V
- Cóó…có đâ…uu – Tui ấp a ấp úng
- Trời chuyện bình thường thôi mà có gì đâu mà anh ngại dữ dậy, em còn từng cầm vào nó rồi mà – Con bé trả lời tinh bơ
- Ừ…àthì có chút chút
- Con bé Nhi này sao cứ thích khoét vào nỗi ngại thầm kín của tui vậy trời, tui nói câu nào là con bé cứ cười ghẹo tui câu đó
rồi bé Nhi quay cổ lại nói:
anh thiệt sự có thấy em đẹp ko?
- Ừ có, bàn tay tui vẫn đều đặn massage cho em
- Có thấy em dễ thương ko?
- Ừ có
- Có thấy tiếc khi em làm gái ko?
- Ừ tất nhiên là có
- Vậy 1 đứa cave có quyền được yếu ko ai đó ko anh? – Em bắt đầu nói cái giọng nghèn nghẹn
- Tất nhiên, chắc chắn là có rồi – Tui vẫn thản nhiên trả lời
- Anh V có bao giờ yêu thầm ai đó mà bị người ta vô tâm ko nhận ra chưa?
- Có chứ em, tui vừa nói, đôi tay vẫn đều đều bóp đôi bờ vai mềm yếu của Nhi – Khi ấy là lớp 11, anh có thầm thương cô bé tổ trưởng tổ anh.
- Chị ấy đẹp ko anh?
- Ko em, nhìn bình thường lắm, bản tính anh ko có quan niệm nhiều về cái đẹp trong chuyện tình cảm. cô bé ấy nhìn bình thường như bất cư gái ko nổi trội nào trên trái đất này. nhưng có ta có duyên lắm, những hành động tính cách cử chỉ của cô ta làm anh thích thôi. hồi ấy mỗi lần đi học chỉ cần thấy cô ta bước vô lớp mỗi ngày dường là anh mãn nguyện lắm rồi.
- Vậy sao anh ko tỏ tình
- Vì…cô ấy ko thích mấy người học kém. mà hồi ấy anh quậy dữ lắm, nên toàn bị cô ấy nhắc nhở quài rồi hù dọa tùm lum hihi
- Vậy cảm giác khi yêu thầm nó như thế nào?
- Nói chung cũng bức rứt lắm, đấu tranh tư tưởng dữ dội lắm mà đôi môi vẫn ko thể nói ra 1 lời. hay làm những việc để cô ấy chú ý đến nhưng hầu như cô ấy chả quan tâm tẹo nào em à – Tui tâm sự
Mà sao em lại hỏi vậy?
Thì em cũng yêu thầm 1 người hihi, em hỏi anh vậy xem anh có cảm giác giống em ko?
- Vậy hả, hihi, em yêu thầm ai?
- 1 anh chàng kia hơn em mấy tuổi, quen cũng mới đây thôi. giọng em đều đều tuôn ra – Em tin tưởng vào anh ấy lắm, mỗi lần ở bên cạnh anh ấy em lại cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm xiết bao. Có mình anh ấy là biết đc quá khứ em nhưng chả bao giờ khinh thường em. Ở bên anh ấy lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười đùa. nhưng mà
- Nhưng mà làm sao em – Tui đáp
- Chắc có lẽ anh ấy ko yêu em, mà chỉ có em yêu thầm anh ấy thôi. chắc có lẽ anh ta chỉ coi em như 1 người thân thôi à, em mỉm cười rồi lắc đầu tiếc nuối
chắc có lẽ anh ấy còn ngại chưa dám mở lòng mình vì quá khứ em từng dẫm phải anh à
- Chắc ko có đâu em à, lỡ anh ta có điều gì khúc mắc thì sao! chứ 1 người như em. ai mà chả muốn quen – Tui vội bào chưa cho chàng trai đó
- Ai mà chả muốn lên giường với em thì đúng hơn đó anh – Bé Nhi cười nhạt 1 cái. chỉ có anh ta là không muốn thôi!
- Sao trên đời lại có 1 thằng con trai khờ như vậy nhỉ. Khó hiểu thiệt- Tui gãi đầu khó hiểu rôi tiếp tục đưa bàn tay vuốt ve đôi tai nhỏ bé của em
- Hihi, Anh ngốc lắm, anh ngốc giống như anh chàng đó của em lắm, cho nên 2 người không bao giờ hiểu được cô bé đứng đường này đâu
Thôi nào, ko có nói mấy cái từ đó trước mặt anh nghe ko? dù tên truyện là về cô bé đứng đường thôi chứ tui cũng chả thích thú khi nghe cái từ đó từ miệng em chút nào!!!
- Hì nhưng sự thật là như vậy mà, em đâu có chối bỏ công việc. chắc có lẽ, em sắp thành 1 con đ*~ yêu nghề quá – Nụ cười nhạt nhẽo vẫn nở trên miệng em chắc em đang bắt đầu trở về cái thói bất cần đời nữa rồi
tui liền bịt miệng em lại trách yêu: thôi nào, đừng có vậy nữa nghe không. Anh không có thói quen can thiệp vào công việc và đời tư của người khác. Nhưng anh thiệt sự hy vọng em đừng làm cái nghề đó nữa Nhi à.
Lúc này Nhi đã bắt đầu sụt sùi nước mắt
Thôi nín nín nào anh thương. ko được khóc nữa nghe ko, Bé Nhi hay cười của anh V đâu rồi – Tui bắt đầu dỗ dành con bé
Mà anh ấy ở đâu, sao anh chưa nghe em kể về anh ta nhỉ – Tui thắc mắc
- Hì…1 người la quen thuộc thôi anh…Chắc sau này anh sẽ gặp đc anh ta
Thấy khó hiểu tui mới bẻ câu chuyện sang hướng khác
Mà gia đình em có biết chuyện em làm… – Tui ngập ngừng
- Tía má mà biết chắc em dọn ra đường từ lâu rồi, mặt mũi đầu về quê nữa anh – Bé nhi vẫn âm ỉ khóc
- Ừ em thấy đó. Tía má cực khổ làm lụng cũng vì tương lai của em, họ đều đặt kì vọng vào em. Nên anh hy vọng em đừng làm tía má phải buồn.
- Dạ em biết – Vẫn khóc T_T – Anh có thể ôm em 1 cái thật chặt được ko?
Ko ngại ngần tui buông bàn tay đang xoa bóp cho em xuống và vòng qua cái bụng thon thả của em mà ôm chặt ghì em xát vào người mình, và xoay người về phía sông ngồi xuống đặt em trên 2 cái đùi cùi mình ngâm dưới làn nước mát
- Em đã thấy ấm áp chưa – Tui hỏi
bé Nhi gật đầu và vẫn âm ỉ khóc, đợt khóc này có vẻ dai hơn mấy đợt trước các bác ợ. Lần này tui có thể cảm nhận được tiếng khóc của em toát ra cái vẻ hận cuộc đời bất công đã xô đẩy em, hận cái mối tình ruồi bu vô duyên xảy đến vừa đứa con gái trong sáng trinh nguyên có mỗi tình đầu đầy bi ai không được thiêng liêng như mọi người dẫn đến sự nông nổi bồng bột của tuổi mới lớn với suy nghĩ 1 lần làm gái thì 2 lần 3 lần lên giường với thằng khác cũng như nhau chả mất mát gì. tiếng khóc nó ai oán và ấm ức lắm, mắt em cứ nhòe đi nước mắt, đôi tay em cứ bụm vào miệng để ko cho tiếng khóc phát ra quá to. Tui cũng chỉ biết im lặng mà ôm thằng chặt em vào lòng, ít ra cũng 1 phần để cản con bé lại. ko may lúc này bé Nhi quởn trí lại lội ra kia tự vẫn là chết mẹ đời tui. Lúc này tui muốn để cho em khóc. 1 khi con gái nó đã bật ra tiếng khóc to rồi thì tui thách bố con thằng nào cản đc trừ khi nó chán hoặc chúng ta gãi đúng chỗ nó ngữa
- Tui để bé Nhi khóc hả hê chỉ còn lại những tiếng nấc nghẹn ngào, lúc này tui mới bắt đầu hỏi
Bây giờ anh hỏi em vài chuyện nhé
*bé Nhi gật đầu *, lồng ngực em cứ nấc lên từng đợt về cơn khóc còn âm ỉ trong tâm can
- Giờ em trả lời cho anh nghe: Em CÓ THỰC SỰ MUỐN TỪ BỎ LÀM CAVE KO?
*lắc đầu*
Tại sao chứ – Tui trở lại cái giọng ôn tồn – Nói anh nghe
- Em…em ko biết, đơn giản là em coi nó như thú vui…
Tui thở dài 1 cái rồi nói tiếp
VẬY EM HÃY NÓI CHO ANH NGHE, PHẢI NHƯ THẾ NÀO THÌ EM MỚI BỎ CÁI NGHỀ ĐÓ! – Tui nói cái giọng tha thiết khẩn cầu
- Em cười nhạt, im lặng cỡ 5s rồi lấy tay vuốt mái tóc 1 cái rồi nói
- Chắc có lẽ, phải có người đàn ông nào thực sự yêu con người em. chấp nhận cái quá khứ của em. Níu tay em ra khỏi cái đống bùn chắc khi đó em mới bỏ nghề, mà chắc chả có thằng đàn ông nào trên đời, lấy muốn yêu 1 con đ*~ như em đâu – Em vẫn sụt xùi khóc
Tui lặng người 1 lúc…hít 1 hơi sâu…rồi thở hắt ra đầy vẻ mệt mỏi…
Chap 26:
- Chắc có lẽ, phải có người đàn ông nào thực sự yêu con người em. chấp nhận cái quá khứ của em. Níu tay em ra khỏi cái đống bùn chắc khi đó em mới bỏ nghề, mà chắc chả có thằng đàn ông nào trên đời, lấy muốn yêu 1 con đ*~ như em đâu – Em vẫn sụt xùi khóc
Tui lặng người 1 lúc…hít 1 hơi sâu…rồi thở hắt ra đầy vẻ mệt mỏi…MÀ NÓI NHỎ NHẸ VỚI EM RẰNG:
VẬY EM CÓ MUỐN ANH CHÀNG MÀ EM THẦM YÊU CHO EM 1 CƠ HỘI KO?
Anh sẽ cố gắng khuyên nhủ anh ta!!!
Tới đây các bác cũng dần hiểu và hết thắc mắc là cái người con trai mà em kể tui có biết hay ko biết nhé! tui hiểu hết đấy chứ! tui biết là người con trai ấy em tả chính là tui…Đến lúc này tui trò chuyện với trong vài trò người gián tiếp làm cầu nối giữa em “với cái anh chàng mà em thầm yêu”
- Bé Nhi gật đầu 1 cách hạnh phúc mặt mũi vẫn sụt sùi nước mắt
- Mà chàng anh ấy bảo anh rằng em ko được ko nữa, chứ em có khóc như vầy anh ta không có thích đâu
- Anh nhắn với ta là bé Nhi hết khóc rồi, nhìn nè – Rồi em quay mặt lại cười hi hì với tui mà đôi mắt đỏ hoe vẫn còn lấm tấm giọt nước mắt
- Ừ vậy giờ nín đi nha không! tí về thấy mắt em đỏ hoe, mắc công tía lại mắng anh vì làm cho em khóc bây giờ
- Vậy anh ấy có cho em 1 cơ hội ko – Em quay qua hỏi tui!
- Anh ấy bảo anh là cho anh ấy thời gian suy nghĩ rồi anh ấy sẽ trả lời em sau, vậy em yên tâm chưa! thôi lên mặc đồ vào đi, để vậy hồi nữa có chuyện lớn xảy ra ấy, khi đó đừng có trách anh
- Ứ sợ, em có anh ta bảo vệ rồiplez rồi đi lên – Con bé cũng ko thua gì mà táp lại tui
- Gớm ko, à để anh lên trước xem có ai không? Rồi có gì em gọi em lên sau
Mò lên xem xét tình hình ko thấy ai, rồi tui gọi em lên. Và nói thật cái việc nhìn thấy con gái cởi đồ và mặc đồ vô là cái thích thú nhất của mỗi thằng đàn ông, cái cởi đồ ra nó khiến cho cánh đàn ông chúng ta hồi hộp náo nực trước 1 đứa con gái chuẩn bị show hàng ra cho ta thịt thì ngược lại khi nhìn thấy 1 đứa con gái từ lúc nó khỏa thân đến lúc mặc đồ vào lại làm cho tui cảm thấy cảm giác vừa phát hiện ra 1 điều kì thú nào đó trong phút chốc mà cả thế giới ko ai biết được chỉ cả 1 mình mình…Nói chung là khá biến thái
Khi con bé mặc đồ xong. tui cũng toan con bé về nhà luôn, chứ cái quần ướt nhẹp vầy nó ẩm ẩm, gió vào trúng gió cái lại liệt dương nữa thì khổ toan tính đi thì bị bé Nhi nói phông lông:
haizzzzz trên đời có con ma nhà họ Hứa
Ủa anh hứa gì với em – Tui quay lại gãi đầu, cảm thấy hơi chột dạ
Tui nhớ hồi nãy có ai hứa là sẽ cõng tui đó hen? sao ai đó mau quên quá zạ ta! – Con bé nói mà cái mặt ngông nghênh xỉa xói tui thấy phát ghét!
Rồi nhớ rồi, leo lên – Tui khom người xuống chuẩn bị chờ cực hình giáng xuống lưng, lắng tai nghe từng bước chân bị nhé dẫm trên cát tiễn tới gần tui ngày càng 1 gần và phịch. 2 quả bưởi đập thẳng vào lưng
Coi bộ bé Nhi cũng ngang ngửa với bé Nhy cao chứ cũng ko thua kém gì.
Nhưng mà đc cái cũng thon thả nên dễ cõng hơn.
Cái lần cõng bé Nhi này thì khác hẳn với cõng bé Nhy cao. nếu như cõng bé Nhy cao như tui cõng 1 cô tiêu thư nhõng nhẽo cảm giác hơi e ngại thì khi tui cõng Bé Nhi như đang cõng 1 đứa con nít ấy, suốt buổi cứ trêu ghẹo tui trên lưng. ko có vấn đề ngại ngùng cả, đi đường bà con cô bé đi qua ai cũng cười làm tui thẹn muốn chết
Về gần đến nhà tui liền đứng thẳng người dậy tỏ vẻ ko muốn cõng nữa sợ mắc công tía má con bé thấy rồi nói này nọ
- Ơ sao ko cõng nữa – Bé Nhi nhõng nhẽo
- Thôi sắp tới nhà rồi đi tí có sao đâu – Tui nói đại cho qua chuyện
- Xí, người gì mà keo kiệt, rồi con bé cũng lon ton đi về
Về đến nhà cũng mệt lã cả người. Chào má bé Nhi rồi lên phòng lấy đồ đi tắm
Xong rồi cũng xuống nhà phụ má bé Nhi chẻ củi này nọ, làm mấy việc linh tinh, chung quy vận động phụ giúp gì đó cho đỡ chán. bé Nhi thì ở trong bếp nấu nướng đồ ăn.
Rồi cũng vô phòng mò cái điện thoại xem có biến gì không?
Mở ra thì thấy 1 đống tin nhắn của bé nhy cao, với chục cuộc gọi nhỡ. Khiếp làm gì lắm vậy trời, đại loại cũng là mấy tin nhắn hỏi thăm tự kỉ thôi. Tui cũng bấm số gọi lại: (nhạc chờ giờ tui vẫn nhớ cái bài Nếu thích em thì anh hãy nói ngộ ái nị ấy >”
- Alo, bé Nhy hả, anh V đây
- Ờ anh V hả
- Ừa, chuyện gì mà nt cho anh lắm thế, còn cả gọi nhỡ nữa này
- Hic, anh đi đâu mà tối qua cho đến sáng giờ em gọi anh chả được gì vậy, nhắn tin cũng ko trả lời…Làm em cứ lo bị bọn nó (cái bọn bữa gặp hôm giao thừa) bắt cóc rồi chứ
- Hihi làm gì có người đẹp, ăn ở lương thiện như anh, ai nỡ bắt cóc
- Thấy ơn hông, mà anh đang ở đâu vậy?
- À anh đang ở dưới quê bé Nhi chơi!
- Ờ vậy hả – Giọng đang tươi tỉnh nghe đến đây tự nhiên xìu hẳn
- Sao thế, có gì buồn hả kể anh nghe coi
- À không, thôi anh đi chơi vui vẻ, rồi cúp máy cái rụp T_T
Mẹ mấy đứa con gái nào, sao tính nết nó khó hiểu quá nhỉ @@!
Chán cũng ko thèm buồn gọi lại. ở trên phòng nằm ngủ 1 tí, thì bé Nhi lên phòng gọi xuống ăn cơm cùng gia đình. còn có cả ku Đen cũng tới ăn cùng nữa (à quên kể các bác là bé Nhi còn có 1 người anh nữa, do lấy vợ khác tỉnh và ở rể tại quê vợ luôn, có về nhà 3 ngày tết thôi, mùng 4 tết là ổng về cùng với vợ ổng rồi) Lúc này nhìn thấy tui xuống mà nom bộ cái mặt thằng Đen nhìn tui mà chả vui tí nào. Mới có mấy tiếng mà trạng thái của nó thay đổi với tui nhanh ghê. CHắc cũng vì chuyện hồi trưa…Thôi kệ…
Vô bàn ăn, thì lúc này thằng Đen nó còn cay tôi hơn lúc đầu nữa…cũng tại vì…con bé Nhi cứ gắp thức ăn cho tui lia lịa…haiz ai được gái gắp đồ ăn cảm thấy hạnh phúc chứ tui thì rơi vô hoàn cảnh này chả muốn tẹo nào
Nhìn cả buổi cơm mà thằng Đen thiếu điếu lao vô xé xác tui ra ấy các bác ơnói chung là tui hiểu cảm giác GATO của nó mà ko tào nào giải thích cho nó hiểu được. Cho nên cuối buổi ăn cơm. tui mới tới sát bên nó mà nói nhỏ:
Đen ở đây biết chỗ nào mần chuột đồng ngon ko, lai rai với anh tí:
- Dạ, có đầy, anh đợi tí em về nhà lấy xe qua rước anh, nhớ mang nón nhé
Ừ – Xong tui thay đồ mang tiền đầy đủ rồi cũng xin phép tía má bé Nhi và bé Nhi đi chơi ngắm phố ở đây tí.
Ra ngõ đã thấy tiếng bô xe thằng Đen đang tới rồi, tui cũng cười giả lả với nó rồi leo lên xe…Đi trên đường tui cũng chỉ nói chuyện vu vơ linh tinh về cuộc sống ở đây thôi chứ chưa vô vấn đề chính được…còn nhiều điều muốn hỏi và nói với nó lắm…hy vọng sắp tới sẽ bộc bạch hết cùng nó…
Vô cái quán nhậu mang tên Má Năm má 6 gì đó chả nhớ rõ nữa. coi bộ chuột ở đây chất hơn chuột chỗ tui, to béo, mập mạp lắm, thế là gọi luôn 1 đĩa nướng xả ớt, đĩa chiên dòn, với cái lẩu chuột nữa. Đong cho 1 chai rượu 2 xị với cái ly nhỏ, cũng may nó ko vác ra cái ly cối là mệt.
Vài ly đầu 2 anh em cũng xã giao uống chay ko mồi, coi bộ thằng đen uống cũng ổn. Khi mồi màn bày ra, rượu cũng tu hết được 2 chai rồi, đến chai thứ 3 thì tui cũng bắt đầu vô vấn đề chính
- Ủa đen nè, nói thiệt anh nghe nhé, hồi chiều hình như em ko ưa anh phải ko?
- Dạ đâu có anh, anh có gì đâu mà em ko ưa – Nó cười huề
- Hì, chỗ anh em với nhau, anh bắt bài hết mà, nói nghe nè, anh ko có gì với Nhi đâu em cứ yên tâm, chỉ coi như em gái thôi à.
- Ủa vậy là anh chỉ coi út như em gái thôi hả
- Ừ, em đừng có nghĩ linh tinh, mà nói anh nghe, em thích cái út phải ko?
- Dạ…*gật đầu* – Rồi gãi tai gãi đầu ra vẻ bối rối ngại ngùng
- Kể anh nghe vế út tí coi anh ko rõ 2 đứa ntn với nhau nữa- Tui tò mò
- Dạ, út từ nhỏ trong xóm đã chơi với thân với em rồi, 2 đứa hồi nhỏ đi đâu cũng có nhau, quậy banh cả xóm ra…Hồi đó còn nhỏ thì em coi út như em gái, hay người bạn thân thôi, lớn tí xíu thì nhận ra đã thích út từ lúc nào ko hay rồi…rồi nó tiếp tục bộc bạch tâm sự thầm kín vế bé Nhi cho tui nghe
Hồi ấy, 2 đứa có làm chuyện gì sai mà bị tía bé út quoánh thì em đều chịu đòn dùm bé út, tất nhiên là ổng đâu có dám đánh em tại có phải con ổng đâu, vậy em cũng đứng ra xin ăn đòn hộ mới tếu – Rồi nó gãi đầu rồi cụng ly với tui.
Bé út nhìn bên ngoài hồn nhiên vậy thôi chứ bên trong yếu đuối lắm anh vượng à. tía má đánh chả bao giờ khóc đâu. Khi bị ăn đòn xong hay chạy qua tìm em rồi rúc đầu vô ngực em khóc lóc kể lể ấm ức lắm. ĐƯợc cái cũng mau cười mau khóc, mau nhớ cũng mau quên…nói chung kì cục lắm hihi
Nhớ có lần, có mấy thằng xóm trên nó hay tụ tập, bé Nhi đi đường tối về cùng với em thì bị tụi nó ghẹo. em liền lao ra đánh tui nó, rồi hậu quả nè cái vết xẹo ngay mí mắt nè anh thấy ko – Thằng bé chỉ vào cái xẹo bị mờ của nó.
Coi bộ em cũng hy sinh cho con bé quá hen? thế đã tỏ tình chưa?
- Haizzz có rồi anh, nhưng bé út vẫn chỉ coi em là anh trai thôi, bé út kêu là đang coi như anh rồi chuyện sang người yêu nó kì kì sao ấy ko thích nghi được, nên tốt nhất làm anh em vẫn vui hơn
- Rồi...